Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 8 : Hãy cứu em

    trước sau   
Thếguip nhưzqxpng nàiogang mớtaali bưzqxptaalc đblraưzqxppqvpc vàiogai bưzqxptaalc, mộmqprt cáeoqhnh tay vưzqxpơfztsn ra, chặsiegn ngang eo, ngăqbxfn nàiogang lạhlkci.

nqtrm Hi Hi bấhwwmt lựovpvc, bịkhlpeoqhnh tay mạhlkcnh mẽmmin đblraóxfwzuinlo lui trởcwve lạhlkci, ngãposfiogao ngựovpvc mộmqprt ngưzqxptyqii đblraàiogan ôswnong! Nàiogang kinh ngạhlkcc ngẩvpaong đblratbyhu, thấhwwmy sắcwvec mặsiegt Chu tổmeklng cóxfwz chúsiegt xanh xáeoqhm, nhìudoan nàiogang cưzqxptyqii nhạhlkct.

“Đuxrgưzqxppqvpc rồgkooi, đblraêpajfm nay cũuxrgng nêpajfn kếguipt thúsiegc rồgkooi.” Chu tổmeklng chăqbxfm chúsieg nhìudoan côswnoeoqhi trong lòsmhong, khôswnong nhịkhlpn đblraưzqxppqvpc nóxfwzi.

nqtrm Hi Hi bịkhlp ôswnom chặsiegt khiếguipn cho nàiogang hímqprt thởcwveuxrgng khôswnong thoảglfji máeoqhi, nàiogang hoàiogan toàiogan hiểwynku rõxvutudoanh cảglfjnh mìudoanh đblraang lânqtrm vàiogao.

“Khôswnong đblraưzqxppqvpc… khôswnong đblraưzqxppqvpc…” Nàiogang mơfzts hồgkooxfwz thểwynk thấhwwmy đblraưzqxppqvpc ýlunx đblragkoo củkgula hắcwven, nàiogang lấhwwmy tay chốzqxxng vàiogao ngựovpvc Chu tổmeklng, nỗzzuo lựovpvc đblravpaoy hắcwven ra xa, nưzqxptaalc mắcwvet đblrapajfn cuồgkoong tuôswnon ra, “ Nhạhlkcc Phong!”

Tiếguipng gọtaali đblratbyhu tiêpajfn trong đblraêpajfm nay đblraưzqxppqvpc héuinlt to từfwpb miệrbdrng nàiogang, run rẩvpaoy xin giúsiegp đblramekl!


Nhạhlkcc Phong ngẩvpaong đblratbyhu nhìudoan Lânqtrm Hi Hi, khóxfwze miệrbdrng cưzqxptyqii cưzqxptyqii, cũuxrgng quay vềbybs phímqpra Chu tổmeklng nóxfwzi: “Hợpqvpp đblragkoong củkgula chúsiegng ta…”

“Láeoqht nữvdlra ngưzqxptyqii củkgula tôswnoi sẽmmin đblraem đblraếguipn kháeoqhch sạhlkcn cho cậwqcju!” Chu tổmeklng khôswnong kịkhlpp chờtyqixfwzi, vỗzzuo vềbybsswnoeoqhi trong lồgkoong ngựovpvc, hung hăqbxfng hímqprt lấhwwmy mùmekli hưzqxpơfztsng nơfztsi cổmekliogang, thỏpajfa mãposfn thấhwwmy đblraưzqxppqvpc hưzqxpơfztsng thơfztsm mịkhlp hoặsiegc, thậwqcjm chímqpr hắcwven còsmhon vưzqxpơfztsn đblratbyhu lưzqxpmekli liếguipm mộmqprt chúsiegt.

nqtrm Hi Hi run rẩvpaoy sợpqvpposfi!

“Khôswnong đblraưzqxppqvpc… Thảglfjswnoi ra!! Nhạhlkcc Phong, cứhlkcu em vớtaali!!” Sợpqvpposfi đblraãposfiogam cho nàiogang hoàiogan toàiogan khôswnong còsmhon rụbybst rèpxby, nghẹjuoqn ngàiogao cầtbyhu cứhlkcu, bịkhlp cồgkoon rưzqxppqvpu làiogam cho nóxfwzng rựovpvc, trêpajfn khuôswnon mặsiegt nhỏpajf nhắcwven, đblraôswnoi máeoqh chợpqvpt ửkbvlng hồgkoong, nưzqxptaalc mắcwvet chảglfjy dàiogai, bàiogan tay ngưzqxptyqii đblraàiogan ôswnong đblraang ôswnom nàiogang tham lam vuốzqxxt ve phầtbyhn lưzqxpng trầtbyhn củkgula nàiogang, ýlunx tứhlkc cợpqvpt nhảglfj từfwpb từfwpb lộmqprxvut.

Lầtbyhn thứhlkc hai, Nhạhlkcc Phong nhìudoan vềbybs phímqpra Lânqtrm Hi Hi, sắcwvec mặsiegt lạhlkcnh lùmeklng, thếguip nhưzqxpng trong ngựovpvc lạhlkci cóxfwz mộmqprt chúsiegt buôswnong xuôswnoi.

Đuxrgóxfwz chímqprnh làioganqtrm Hi Hi củkgula hắcwven.

Đuxrgem nàiogang bảglfjo hộmqprpajfn ngưzqxptyqii lânqtru nhưzqxp vậwqcjy, hắcwven tôswnon trọtaalng sựovpv thuầtbyhn khiếguipt rụbybst rèpxby củkgula nàiogang, hắcwven đblraưzqxpơfztsng nhiêpajfn biếguipt rõxvutiogang cóxfwz sứhlkcc thu húsiegt rấhwwmt lớtaaln, hắcwven chịkhlpu đblraovpvng khôswnong dáeoqhm chạhlkcm vàiogao nàiogang, thếguip nhưzqxpng hiệrbdrn tạhlkci thấhwwmy nàiogang bịkhlp ngưzqxptyqii kháeoqhc ôswnom vàiogao trong ngựovpvc sàiogam sỡmekl, trong lòsmhong lửkbvla giậwqcjn chợpqvpt bùmeklng lêpajfn.

Kiềbybsu Nhan đblrai qua, ôswnom lấhwwmy cáeoqhnh tay hắcwven, dáeoqhn phầtbyhn thânqtrn thểwynkhwwmm áeoqhp đblraihlxy đblraàiogaiogao ngưzqxptyqii Nhạhlkcc Phong, nhưzqxpxfwz nhưzqxp khôswnong quyếguipn rũuxrg hắcwven.

“Đuxrgưzqxppqvpc rồgkooi, chúsiegng ta khôswnong nêpajfn quấhwwmy rầtbyhy Chu tổmeklng, cóxfwz phảglfji khôswnong?” Kiềbybsu Nhan nhỏpajf nhẹjuoqxfwzi, thanh ânqtrm mềbybsm nhẹjuoqioga tinh tếguip, “Hi Hi cũuxrgng khôswnong phảglfji chưzqxpa từfwpbng quan hệrbdr vớtaali đblraàiogan ôswnong, Phong, khôswnong nêpajfn lo lắcwveng, côswnohwwmy đblraãposfxfwz kinh nghiệrbdrm…”

Mộmqprt cânqtru nóxfwzi đblraãposf hung hăqbxfng đblraáeoqhnh vàiogao sựovpv thưzqxpơfztsng tiếguipc cuốzqxxi cùmeklng củkgula Nhạhlkcc Phong.

Nhạhlkcc Phong cưzqxptyqii lạhlkcnh mộmqprt tiếguipng, khôswnong hềbybs nhìudoan vềbybs phímqpra Lânqtrm Hi Hi trêpajfn mặsiegt đblratbyhy nưzqxptaalc mắcwvet đblraang kêpajfu cứhlkcu, hắcwven ôswnom lấhwwmy côswnoeoqhi bêpajfn ngưzqxptyqii, cúsiegi đblratbyhu hôswnon lêpajfn môswnoi Kiềbybsu Nhan, Kiềbybsu Nhan cũuxrgng rấhwwmt phốzqxxi hợpqvpp quấhwwmn lêpajfn cổmekl hắcwven, quyếguipn rũuxrgpajfu rêpajfn.

“Nhạhlkcc Phong… Nhạhlkcc Phong!!” Thanh ânqtrm run rẩvpaoy sắcwvep nóxfwzi khôswnong thàioganh tiếguipng, đblraau lòsmhong kịkhlpch liệrbdrt, nàiogang cảglfjm giáeoqhc nhưzqxp đblraang rơfztsi xuốzqxxng đblrakhlpa ngụbybsc, màioga ngưzqxptyqii đblraàiogan ôswnong nàiogang yêpajfu lạhlkci hung hăqbxfng đblravpaoy nàiogang xuốzqxxng vựovpvc sânqtru, hắcwven khôswnong muốzqxxn cứhlkcu nàiogang!

Tầtbyhn Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng đblrai ngang qua, xuyêpajfn qua lớtaalp cửkbvla kímqprnh, hắcwven nhìudoan thấhwwmy mộmqprt đblraôswnoi trai gáeoqhi đblraãposf thoáeoqhng gặsiegp mặsiegt mộmqprt lầtbyhn.


Hắcwven dừfwpbng lạhlkci mộmqprt chúsiegt, mắcwvet đblraglfjo qua khuôswnon mặsiegt củkgula hai ngưzqxptyqii.

Hắcwven nhậwqcjn khôswnong ra côswnoeoqhi nhưzqxpng ngưzqxptyqii đblraàiogan ôswnong thìudoa rấhwwmt quen mặsiegt. Khuôswnon mặsiegt đblraóxfwz rấhwwmt nữvdlrmqprnh, cáeoqhnh tay củkgula ngưzqxptyqii đblraàiogan ôswnong sờtyqi soạhlkcng bộmqpr ngựovpvc nửkbvla héuinl ra củkgula côswnoeoqhi, khôswnong nểwynk nang màioga vuốzqxxt ve, ngưzqxptyqii đblraàiogan ôswnong liềbybsn ôswnom lấhwwmy thânqtrn thểwynk củkgula côswnoeoqhi hung hăqbxfng ôswnom chặsiegt, ôswnom côswno giáeoqh kia bưzqxptaalc ra cửkbvla, trong nháeoqhy mắcwvet, nhịkhlpn khôswnong đblraưzqxppqvpc pháeoqht ra mộmqprt tiếguipng kiềbybsu mịkhlpioga đblraau nhứhlkcc.

Hắcwven nhìudoan vàiogai giânqtry, khôswnong đblrawynk ýlunx đblraếguipn, bưzqxptaalc vàiogao trong.

Tốzqxxi nay cóxfwz buổmekli đblraàiogam pháeoqhn trêpajfn lầtbyhu hai, hắcwven khôswnong cầtbyhn phảglfji đblraúsiegng giờtyqi, cũuxrgng khôswnong cầtbyhn vộmqpri vàiogang.

“Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng, mìudoanh chânqtrn thàioganh bộmqpri phụbybsc cậwqcju, tậwqcjp đblraiogan gia tộmqprc vậwqcjn tảglfji vàiogaiogai chímqprnh kia, chưzqxpa đblratbyhy mộmqprt tháeoqhng đblraãposf bịkhlp cậwqcju thu mua, lãposfo chủkgul tịkhlpch củkgula họtaal khôswnong biếguipt cóxfwz bịkhlp tứhlkcc chếguipt khôswnong đblraânqtry?” Nguyễblran Húsiegc dừfwpbng xe, cưzqxptyqii nóxfwzi.

pajfn môswnoi củkgula Tầtbyhn Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng cũuxrgng nhếguipch lêpajfn cưzqxptyqii, thảglfjn nhiêpajfn nóxfwzi: “Mìudoanh khôswnong làioga loạhlkci ngưzqxptyqii nàiogao chứhlkc, mìudoanh cũuxrgng khôswnong cóxfwz quáeoqh tốzqxxt bụbybsng, khôswnong cầtbyhn phảglfji trảglfj tiềbybsn cho sựovpv bấhwwmt lựovpvc củkgula ôswnong ta.”

Nguyễblran Húsiegc cưzqxptyqii rộmqprpajfn.

“Vậwqcjy cậwqcju đblraeoqhn xem, lầtbyhn nàiogay hắcwven hạhlkcudoanh tớtaali tìudoam chúsiegng ta cóxfwz việrbdrc gìudoa?”

Tầtbyhn Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng nhẹjuoq nhàiogang mởcwve miệrbdrng: “Nhưzqxppqvpng lạhlkci tấhwwmt cảglfj cổmekl phầtbyhn, nhưzqxpng ngoàiogai mặsiegt vẫihlxn làioga củkgula hắcwven — đblraiềbybsu kiệrbdrn cóxfwz thểwynk rấhwwmt béuinlo bởcwve, cậwqcju nêpajfn chuẩvpaon bịkhlp cho tốzqxxt.”

Nguyễblran Húsiegc cảglfj kinh, nghĩswno lạhlkci cũuxrgng cóxfwzlunx, sau đblraóxfwz, do dựovpviogai giânqtry mớtaali nóxfwzi: “Vậwqcjy cậwqcju muốzqxxn nhậwqcjn khôswnong? Dùmekl sao hiệrbdrn tạhlkci ngưzqxptyqii thu mua dựovpv áeoqhn lạhlkci đblramqprt nhiêpajfn đblraưzqxpa ra quyếguipt đblrakhlpnh, mìudoanh cóxfwz chúsiegt khôswnong rõxvut cậwqcju rốzqxxt cuộmqprc muốzqxxn làiogam gìudoa? Nếguipu đblraiềbybsu kiệrbdrn hấhwwmp dẫihlxn, cậwqcju cóxfwz muốzqxxn cho hắcwven ta cáeoqhi hưzqxp danh nàiogay khôswnong?”

Tầtbyhn Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng hờtyqi hữvdlrng cưzqxptyqii: “Cậwqcju cứhlkc chờtyqi xem.”

Árapfnh đblraèpxbyn dọtaalc hàioganh lang nhu hòsmhoa ấhwwmm áeoqhp, cho nêpajfn ânqtrm thanh mởcwve cửkbvla phòsmhong đblraáeoqhnh “Rầtbyhm” mộmqprt tiếguipng liềbybsn trởcwvepajfn rấhwwmt đblramqprt ngộmqprt, Tầtbyhn Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng vẫihlxn khôswnong dừfwpbng bưzqxptaalc, bỗzzuong nhiêpajfn mộmqprt bóxfwzng ngưzqxptyqii từfwpb trong phòsmhong nghiêpajfng ngảglfj lảglfjo đblraglfjo chạhlkcy ra, đblrabybsng vàiogao lồgkoong ngựovpvc hắcwven.

Mộmqprt chúsiegt mịkhlp hoặsiegc, mang theo mùmekli rưzqxppqvpu nồgkoong, lẻuxrgn vàiogao chóxfwzp mũuxrgi hắcwven.


Tầtbyhn Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng khôswnong hềbybs đblraưzqxpa tay đblramekl, làioga chímqprnh đblrazqxxi phưzqxpơfztsng nímqpru lấhwwmy quầtbyhn áeoqho hắcwven, giọtaalng nóxfwzi mang theo tiếguipng khóxfwzc nứhlkcc nởcwve run run n: “Cứhlkcu cứhlkcu tôswnoi…… Cứhlkcu cứhlkcu tôswnoi! Xin anh!!……”

meklng lúsiegc đblraóxfwz, mộmqprt ngưzqxptyqii đblraàiogan ôswnong quầtbyhn áeoqho xộmqprc xệrbdrch từfwpb trong phòsmhong đblrauổmekli theo. Sắcwvec mặsiegt xanh méuinlt, caravat cùmeklng cúsiegc áeoqho sơfztsmi củkgula Chu tổmeklng đblrabybsu cởcwvei quáeoqh nửkbvla, trong mắcwvet dụbybsc hỏpajfa hừfwpbng hựovpvc, nhìudoan côswnoeoqhi chạhlkcy trốzqxxn, cơfztsn giậwqcjn liềbybsn bùmeklng lêpajfn, bưzqxptaalc vàiogai bưzqxptaalc tóxfwzm lấhwwmy nàiogang.

Trong nháeoqhy mắcwvet nàiogang bịkhlp hắcwven kéuinlo đblrai, Tầtbyhn Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng nhìudoan qua mặsiegt nàiogang, rốzqxxt cụbybsc thấhwwmy rõxvutudoanh dáeoqhng củkgula nàiogang.

nqtrm Hi Hi.

Thìudoa ra làiogaiogang.

“Chạhlkcy đblrai đblraânqtru? Côswno chạhlkcy đblrai đblraânqtru?” Chu tổmeklng tóxfwzm lấhwwmy thắcwvet lưzqxpng, kéuinlo tóxfwzc nàiogang màioga hỏpajfi,“Tôswnoi khôswnong muốzqxxn đblraáeoqhnh chửkbvli côswno, còsmhon rấhwwmt chăqbxfm chúsiegt côswno, côswno giãposfy dụbybsa cáeoqhi gìudoa? Thằldbing nhóxfwzc Nhạhlkcc Phong chịkhlpu mang côswno tặsiegng cho tôswnoi, chímqprnh làioga đblrawynk cho tôswnoi thoảglfji máeoqhi chơfztsi đblraùmekla! Nếguipu côswno khôswnong cóxfwz chúsiegt nhan sắcwvec lạhlkci khôswnong muốzqxxn mạhlkcnh tay, thìudoaswnoi đblraãposf sớtaalm đblraem côswno dạhlkcy dỗzzuo rồgkooi!”

“A……” Lânqtrm Hi Hi bịkhlp bắcwvet ngửkbvla đblratbyhu lêpajfn, trưzqxptaalc ngựovpvc cùmeklng bờtyqieoqhy chảglfjy ra mộmqprt dòsmhong mồgkooswnoi mỏpajfng.

Nhạhlkcc Phong. Nhạhlkcc Phong….

Trong lòsmhong tràiogao lêpajfn cáeoqhi têpajfn nàiogay, tráeoqhi tim Lânqtrm Hi Hi đblraau đblrataaln nhưzqxp bịkhlpuinleoqhch, nàiogang kìudoam néuinln xúsiegc đblramqprng muốzqxxn khóxfwzc thàioganh tiếguipng, dùmeklng hếguipt sứhlkcc lựovpvc liềbybsu mạhlkcng giãposfy ra khỏpajfi vòsmhong tay củkgula Chu tổmeklng chạhlkcy vềbybs phímqpra trưzqxptaalc, nàiogang khôswnong đblrahlkcng vữvdlrng liềbybsn ngãposf quỵkgul trêpajfn mặsiegt đblrahwwmt, đblratbyhu gốzqxxi đblraau nhưzqxp muốzqxxn vỡmekleoqht! Nàiogang giữvdlr lấhwwmy góxfwzc áeoqho Tầtbyhn Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng, hệrbdrt nhưzqxp cảglfjm giáeoqhc vớtaal đblraưzqxppqvpc cọtaalc gỗzzuo trong dòsmhong nưzqxptaalc siếguipt, run giọtaalng cầtbyhu cứhlkcu: “Cứhlkcu tôswnoi…… Van xin anh …… Cứhlkcu tôswnoi……”

Trong giânqtry phúsiegt đblraóxfwz, tấhwwmt cảglfj tựovpvswnon đblrabybsu bịkhlp nhụbybsc nhãposf bủkgula vânqtry lấhwwmy, nàiogang cũuxrgng khôswnong kịkhlpp nhìudoan rõxvut ngưzqxptyqii trưzqxptaalc mắcwvet làioga ai.

Chu tổmeklng chậwqcjt vậwqcjt giữvdlr thăqbxfng bằldbing, ngẩvpaong đblratbyhu liếguipc mắcwvet mộmqprt cáeoqhi, sắcwvec mặsiegt rấhwwmt lạhlkcnh cảglfjnh cáeoqho: “Cáeoqhc ngưzqxptyqii tốzqxxt nhấhwwmt đblrafwpbng xen vàiogao chuyệrbdrn nàiogay!”

Ngay lúsiegc nàiogay, cửkbvla phòsmhong kếguippajfn cũuxrgng đblramqprt ngộmqprt mởcwve ra.

pajfn trong tốzqxxp năqbxfm tốzqxxp ba ngưzqxptyqii lầtbyhn lưzqxppqvpt kéuinlo nhau đblrai ra, thựovpvc kinh ngạhlkcc nhìudoan cảglfjnh tưzqxppqvpng trưzqxptaalc mắcwvet, mộmqprt ngưzqxptyqii trong đblraóxfwz cung kímqprnh nóxfwzi vớtaali Tầtbyhn Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng: “Tầtbyhn tiêpajfn sinh, đblraânqtry làioga……”

Hoàioganh Cơfztsmeklng vàiogai ngưzqxptyqii đblraếguipn đblraânqtry đblraàiogam pháeoqhn ởcwve phòsmhong bêpajfn cạhlkcnh cũuxrgng đblragkoong loạhlkct bưzqxptaalc ra.

Tầtbyhn Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng nhìudoan côswnoeoqhi nhỏpajf chậwqcjt vậwqcjt dưzqxptaali chânqtrn, sau lưzqxpng nàiogang mộmqprt mảglfjng lớtaaln da thịkhlpt lộmqpr ra, dưzqxptaali áeoqhnh đblraèpxbyn kímqprch thímqprch áeoqhnh mắcwvet hắcwven, ngóxfwzn tay thon dàiogai củkgula hắcwven đblraưzqxpa vềbybs phímqpra áeoqho vest củkgula mìudoanh, chậwqcjm rãposfi cởcwvei cúsiegc áeoqho.

“Cáeoqhc ngưzqxptyqii nghĩswnoswno đblraiềbybsu kiệrbdrn rồgkooi chứhlkc?” Tầtbyhn Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng mởcwve miệrbdrng hỏpajfi.

Khôswnong khímqpr ngộmqprt ngạhlkct bao trùmeklm toàiogan bộmqprioganh lang, Hoàioganh Cơfzts lậwqcjp tứhlkcc phảglfjn ứhlkcng: Hắcwven vẫihlxn đblraang cùmeklng bọtaaln họtaal đblraàiogam pháeoqhn.

“Đuxrgãposf nghĩswnoswno rồgkooi! Chúsiegng tôswnoi đblraãposf quyếguipt đblrakhlpnh rồgkooi, nhưzqxpng khôswnong biếguipt Tầtbyhn tiêpajfn sinh……”

“Tôswnoi đblragkoong ýlunx!” Tầtbyhn Dịkhlpch Dưzqxpơfztsng ngắcwvet lờtyqii hắcwven, cởcwvei áeoqho khoáeoqhc, cúsiegi ngưzqxptyqii bao lấhwwmy thânqtrn thểwynknqtrm Hi Hi, đblraôswnoi mắcwvet trong trẻuxrgo nhưzqxpng lạhlkcnh lùmeklng vừfwpba nânqtrng nàiogang dậwqcjy, vừfwpba nhìudoan Chu tổmeklng, “Lạhlkci thêpajfm mộmqprt đblraiềbybsu kiệrbdrn nữvdlra, giúsiegp tôswnoi đblraem ngưzqxptyqii nàiogay ra bêpajfn ngoàiogai.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.