Thi thểvuqv kia bịzxzc cháuyhi y vôobeu cùebev ng thêdmfz thảmqsj m, đfhqe en thui hoàaikj n toàaikj n khôobeu ng cóxppf huyếbqqe t
sắydeb c, liếbqqe c mắydeb t nhìnhby n, khôobeu ng biếbqqe t buổamxe i tốpyec i cóxppf gặoath p áuyhi c mộokrn ng hay khôobeu ng.
Tay Nguyễpevb n Húwpmi c cũcxdk ng cóxppf chúwpmi t run run, hai tay nắydeb m lấjhos y bờzrer vai Lâbqqe m Hi Hi, khóxppf khăoalh n mởidac miệnhby ng: “Hi Hi …”
Rấjhos t rõarrs ràaikj ng đfhqe ãazyj xáuyhi c đfhqe ịzxzc nh ngưobeu ờzrer i chếbqqe t chízjxg nh làaikj Tốpyec ng Việnhby n Y, hắydeb n đfhqe ộokrn t nhiêdmfz n
khôobeu ng biếbqqe t nóxppf i gìnhby an ủzxzc i nàaikj ng, Tốpyec ng Việnhby n Y vớtpuj i hắydeb n màaikj nóxppf i chỉwmmd làaikj mộokrn t
ngưobeu ờzrer i xa lạhqhl , hắydeb n còsroj n khóxppf cóxppf thểvuqv chấjhos p nhậzrer n, huốpyec ng chi làaikj Hi Hi?
Nghe nóxppf i hai ngưobeu ờzrer i làaikj bạhqhl n họzkdu c lâbqqe u năoalh m, sau khi tốpyec t nghiệnhby p xin việnhby c cùebev ng nhau, thuêdmfz nhàaikj ởidac chung, khôobeu ng phảmqsj i sao?
Hi Hi cũcxdk ng vìnhby vụjccc kiệnhby n nàaikj y màaikj tiêdmfz u tốpyec n toàaikj n bộokrn tiềoaro n tiếbqqe t kiệnhby m củzxzc a mìnhby nh, khôobeu ng phảmqsj i sao?
Trong khoảmqsj ng thờzrer i gian ngắydeb n cảmqsj m giáuyhi c trờzrer i đfhqe ấjhos t đfhqe ềoaro u sụjccc p đfhqe ổamxe , bàaikj n tay Nguyễpevb n Húwpmi c nắydeb m bảmqsj vai nàaikj ng khôobeu ng giáuyhi m dùebev ng sứjccc c, chỉwmmd cóxppf thểvuqv chăoalh m chúwpmi nhìnhby n nàaikj ng, nhìnhby n nàaikj ng quỳorde gốpyec i trêdmfz n mặoath t đfhqe ấjhos t, hai tay chốpyec ng đfhqe ỡmqtn thâbqqe n thểvuqv nhu nhưobeu ợlnmd c,
ngóxppf n tay vẫhkjo n còsroj n túwpmi m lấjhos y mộokrn t góxppf c vảmqsj i trắydeb ng, Nguyễpevb n Húwpmi c cóxppf thểvuqv cảmqsj m nhậzrer n
đfhqe ưobeu ợlnmd c nàaikj ng đfhqe ang run rẩhmhp y, cũcxdk ng cóxppf thểvuqv nhìnhby n rõarrs từuyhi ng chúwpmi t, từuyhi ng chúwpmi t biểvuqv u
hiệnhby n trêdmfz n khuôobeu n mặoath t nhỏcxdk nhắydeb n củzxzc a nàaikj ng, vàaikj i giọzkdu t nưobeu ớtpuj c mắydeb t nóxppf ng bỏcxdk ng rơwfcb i
xuốpyec ng, thấjhos m ưobeu ớtpuj t mặoath t đfhqe ấjhos t.
Hẳavue n rấjhos t thốpyec ng khổamxe , rấjhos t tuyệnhby t vọzkdu ng, nhưobeu ng hắydeb n lạhqhl i khôobeu ng biếbqqe t nóxppf i gìnhby đfhqe ểvuqv an ủzxzc i nàaikj ng!
Nguyễpevb n Húwpmi c lầitla n đfhqe ầitla u tiêdmfz n cảmqsj m thấjhos y, khi đfhqe ốpyec i mặoath t vớtpuj i cáuyhi i chếbqqe t, con ngưobeu ờzrer i nhỏcxdk béoath biếbqqe t bao!
“Đyjwi ưobeu a tôobeu i di đfhqe ộokrn ng…” nhữxeyw ng âbqqe m thanh từuyhi trong miệnhby ng Lâbqqe m Hi Hi tràaikj n ra, cáuyhi nh tay nhỏcxdk béoath yếbqqe u ớtpuj t củzxzc a nàaikj ng vưobeu ơwfcb n ra, kìnhby m néoath n run rẩhmhp y, hưobeu ớtpuj ng Nguyễpevb n Húwpmi c
nóxppf i, “Cho tôobeu i mưobeu ợlnmd n đfhqe iệnhby n thoạhqhl i …”
Nguyễpevb n Húwpmi c ngẩhmhp n ra, lấjhos y di đfhqe ộokrn ng củzxzc a mìnhby nh đfhqe ưobeu a cho nàaikj ng.
Trêdmfz n đfhqe ưobeu ờzrer ng cao tốpyec c gióxppf lạhqhl nh thổamxe i lớtpuj n, làaikj m tung bay tóxppf c nàaikj ng, mộokrn t sợlnmd i, mộokrn t sợlnmd i phấjhos t phơwfcb tứjccc tung, đfhqe ẹnrhf p mêdmfz ngưobeu ờzrer i.
Lâbqqe m Hi Hi nhậzrer n lấjhos y, xuyêdmfz n qua làaikj n lệnhby môobeu ng lung ấjhos n mộokrn t dãazyj y sốpyec , ngóxppf n tay càaikj ng lúwpmi c càaikj ng run rẩhmhp y kịzxzc ch liệnhby t.
“Túwpmi t…túwpmi t” Âazyj m thanh kếbqqe t nốpyec i kêdmfz u lêdmfz n liêdmfz n tụjccc c.
“Hi Hi, côobeu gọzkdu i cho ai?” Nguyễpevb n Húwpmi c nhízjxg u màaikj y, khôobeu ng khỏcxdk i đfhqe i tớtpuj i gầitla n nàaikj ng mộokrn t chúwpmi t, cóxppf chúwpmi t lo lắydeb ng.
Giâbqqe y phúwpmi t cuộokrn c gọzkdu i đfhqe ưobeu ợlnmd c kếbqqe t nốpyec i, giọzkdu ng nóxppf i trầitla m thấjhos p ôobeu n hòsroj a củzxzc a mộokrn t ngưobeu ờzrer i truyềoaro n đfhqe ếbqqe n: “A lôobeu ?”
“Nhạhqhl c Phong.” Lâbqqe m Hi Hi chuẩhmhp n xáuyhi c kêdmfz u têdmfz n củzxzc a hắydeb n.
Đyjwi ốpyec i phưobeu ơwfcb ng nhấjhos t thờzrer i khôobeu ng lêdmfz n tiếbqqe ng, trong chốpyec c láuyhi t tràaikj n đfhqe ếbqqe n mộokrn t tiếbqqe ng
cưobeu ờzrer i trầitla m thấjhos p, tiếbqqe ng nóxppf i nhanh chóxppf ng ôobeu n hòsroj a hơwfcb n rấjhos t nhiềoaro u: “Hi Hi, làaikj
em?”
Giọzkdu ng nóxppf i nhưobeu củzxzc a áuyhi c ma, ẩhmhp n chứjccc a đfhqe ầitla y rẫhkjo y đfhqe en tốpyec i, chỉwmmd cóxppf nàaikj ng biếbqqe t!
Mộokrn t giọzkdu t nưobeu ớtpuj c mắydeb t nóxppf ng hổamxe i dọzkdu c theo hai máuyhi chảmqsj y xuốpyec ng, ngóxppf n tay Lâbqqe m Hi
Hi gắydeb t gao nắydeb m chặoath t đfhqe iệnhby n thoạhqhl i, hai tròsroj ng mắydeb t đfhqe ỏcxdk hoe, trầitla m giọzkdu ng chấjhos t
vấjhos n: “Vìnhby sao?”
Nhạhqhl c Phong còsroj n nhớtpuj rõarrs cảmqsj m giáuyhi c kízjxg ch thízjxg ch vừuyhi a ôobeu m nàaikj ng trong ngựdikf c vừuyhi a hôobeu n nàaikj ng, bêdmfz n môobeu i nổamxe i lêdmfz n ýaoko cưobeu ờzrer i tàaikj mịzxzc màaikj lãazyj nh đfhqe ạhqhl m, môobeu i dáuyhi n chặoath t di đfhqe ộokrn ng,
dưobeu ờzrer ng nhưobeu cóxppf thểvuqv gầitla n nàaikj ng hơwfcb n mộokrn t chúwpmi t: “Cáuyhi i gìnhby vìnhby sao?”
“Anh vìnhby sao phảmqsj i xuốpyec ng tay vớtpuj i Việnhby n Y?” Lâbqqe m Hi Hi héoath t lêdmfz n.
Mộokrn t tiếbqqe ng héoath t củzxzc a nàaikj ng làaikj m toàaikj n bộokrn mọzkdu i ngưobeu ờzrer i xung quanh ngơwfcb ngẩhmhp n, ngay cảmqsj cảmqsj nh sáuyhi t cũcxdk ng nhìnhby n hưobeu ớtpuj ng nàaikj ng thăoalh m dòsroj .
Tạhqhl i trờzrer i đfhqe ấjhos t bao la trong lúwpmi c đfhqe óxppf , dưobeu ờzrer ng nhưobeu chỉwmmd còsroj n thâbqqe n ảmqsj nh nhỏcxdk béoath yếbqqe u
ớtpuj t đfhqe ang quỵazyj trêdmfz n mặoath t đfhqe ấjhos t kia, đfhqe áuyhi y mắydeb t nàaikj ng đfhqe au đfhqe ớtpuj n cùebev ng hậzrer n ýaoko mãazyj nh liệnhby t.
Nưobeu ớtpuj c mắydeb t trong suốpyec t chan chứjccc a đfhqe ầitla y mặoath t, khiếbqqe n cho tráuyhi i tim ngưobeu ờzrer i ta nhưobeu bịzxzc hung hăoalh ng nhéoath o vàaikj o.
“Nhạhqhl c Phong, anh còsroj n cóxppf nhâbqqe n tízjxg nh hay khôobeu ng? Rúwpmi t cụjccc c anh cóxppf nhâbqqe n tízjxg nh
hay khôobeu ng? Việnhby n Y cho đfhqe ếbqqe n bâbqqe y giờzrer chưobeu a từuyhi ng làaikj m gìnhby cóxppf lỗbcjk i vớtpuj i anh, cậzrer u
ấjhos y cho tớtpuj i bâbqqe y giờzrer đfhqe ềoaro u khôobeu ng nợlnmd anh! Anh thắydeb ng kiệnhby n còsroj n chưobeu a đfhqe ủzxzc sao? Anh dựdikf a vàaikj o cáuyhi i gìnhby màaikj làaikj m nhưobeu vậzrer y, anh cóxppf quyềoaro n gìnhby lấjhos y đfhqe i sinh mạhqhl ng củzxzc a cậzrer u ấjhos y! Khốpyec n nạhqhl n… Nhạhqhl c Phong – anh cáuyhi i têdmfz n khốpyec n nạhqhl n nàaikj y!” Thanh âbqqe m sắydeb c béoath n
hoàaikj n toàaikj n thay đfhqe ổamxe i ngữxeyw đfhqe iệnhby u, nàaikj ng khóxppf c, cảmqsj ngưobeu ờzrer i run rẩhmhp y!
Nhạhqhl c Phong mízjxg m môobeu i nghe tiếbqqe ng héoath t củzxzc a nàaikj ng, rấjhos t đfhqe au tai, nhưobeu ng hắydeb n lạhqhl i khôobeu ng muốpyec n dờzrer i di đfhqe ộokrn ng ra khỏcxdk i tai.
“Đyjwi ừuyhi ng kízjxg ch đfhqe ộokrn ng … Hi Hi” Tiếbqqe ng nóxppf i trầitla m thấjhos p củzxzc a hắydeb n nhưobeu tiếbqqe ng nhạhqhl c du
dưobeu ơwfcb ng trong đfhqe êdmfz m tốpyec i, ráuyhi o riếbqqe t đfhqe òsroj i mạhqhl ng, “Tôobeu i khôobeu ng phảmqsj i chỉwmmd riêdmfz ng vớtpuj i
Việnhby n Y làaikj khôobeu ng cóxppf cảmqsj m tìnhby nh, màaikj trừuyhi em ra, nhữxeyw ng ngưobeu ờzrer i kháuyhi c, tôobeu i đfhqe ềoaro u
khôobeu ng cóxppf cảmqsj m tìnhby nh, Hi Hi, em khôobeu ng nhớtpuj rõarrs côobeu ta lừuyhi a gạhqhl t em thếbqqe nàaikj o sao?
Khôobeu ng nhớtpuj rõarrs côobeu ta đfhqe ãazyj phảmqsj n bộokrn i em thếbqqe nàaikj o sao? Tôobeu i giúwpmi p em bắydeb t côobeu ta trảmqsj giáuyhi … Khôobeu ng tốpyec t sao?”
“Anh làaikj kẻegxz sáuyhi t nhâbqqe n!’’ Sứjccc c chịzxzc u đfhqe ựdikf ng củzxzc a Lâbqqe m Hi Hi đfhqe ãazyj đfhqe ếbqqe n giớtpuj i hạhqhl n, nàaikj ng nghiếbqqe n răoalh ng oáuyhi n hậzrer n, nỗbcjk i thốpyec ng khổamxe trong lồfhqe ng ngựdikf c bùebev ng pháuyhi t, nhưobeu ng
nàaikj ng khôobeu ng cóxppf cáuyhi ch nàaikj o, cáuyhi i gìnhby nàaikj ng cũcxdk ng làaikj m khôobeu ng đfhqe ưobeu ợlnmd c, cáuyhi i gìnhby cũcxdk ng
khôobeu ng làaikj m đfhqe ưobeu ợlnmd c!
“Trảmqsj lạhqhl i cho tôobeu i …” Chua xóxppf t dâbqqe ng tràaikj o lêdmfz n mũcxdk i, nưobeu ớtpuj c mắydeb t dọzkdu c theo hai máuyhi chảmqsj y xuốpyec ng, Lâbqqe m Hi Hi vôobeu lựdikf c chốpyec ng tay trêdmfz n mặoath t đfhqe ấjhos t, bi thưobeu ơwfcb ng đfhqe ếbqqe n
chếbqqe t, “Anh trảmqsj Việnhby n Y lạhqhl i cho tôobeu i!”
Nhạhqhl c Phong bịzxzc cuốpyec n vàaikj o trong tiếbqqe ng nóxppf i củzxzc a nàaikj ng, cưobeu ờzrer i cưobeu ờzrer i rồfhqe i cúwpmi p máuyhi y.
Trêdmfz n đfhqe ưobeu ờzrer ng cao tốpyec c trong thờzrer i gian ngắydeb n mộokrn t mảmqsj nh hỗbcjk n loạhqhl n.
Đyjwi iệnhby n thoạhqhl i di đfhqe ộokrn ng trong tay Lâbqqe m Hi Hi rơwfcb i xuốpyec ng, vai kịzxzc ch liệnhby t run rẩhmhp y, cảmqsj nh sáuyhi t đfhqe iềoaro u tra đfhqe ứjccc ng bêdmfz n cạhqhl nh đfhqe ềoaro u xúwpmi m lạhqhl i hỏcxdk i gìnhby đfhqe óxppf .
Ngưobeu ờzrer i nàaikj o cũcxdk ng nghe đfhqe ưobeu ợlnmd c miệnhby ng nàaikj ng kêdmfz u lêdmfz n cáuyhi i têdmfz n kia, xem xéoath t tìnhby nh
hìnhby nh, nàaikj ng cóxppf khảmqsj năoalh ng khẳavue ng đfhqe ịzxzc nh nhưobeu vậzrer y cũcxdk ng khôobeu ng ngoàaikj i ýaoko muốpyec n.
“Lâbqqe m tiểvuqv u thưobeu , cóxppf thểvuqv trảmqsj lờzrer i mộokrn t chúwpmi t, côobeu vừuyhi a gọzkdu i đfhqe iệnhby n cho ai?” “Lâbqqe m
tiểvuqv u thưobeu , trưobeu ớtpuj c tiêdmfz n khôobeu ng nêdmfz n kízjxg ch đfhqe ộokrn ng, trảmqsj lờzrer i câbqqe u hỏcxdk i trưobeu ớtpuj c đfhqe ưobeu ợlnmd c
chứjccc ?”
“Lâbqqe m tiểvuqv u thưobeu …”
Câbqqe u hỏcxdk i củzxzc a cảmqsj nh sáuyhi t ngàaikj y càaikj ng gay gắydeb t, Nguyễpevb n Húwpmi c héoath ra khuôobeu n mặoath t lạhqhl nh
băoalh ng ngăoalh n cảmqsj n Lâbqqe m Hi Hi, trầitla m giọzkdu ng từuyhi chốpyec i bọzkdu n họzkdu , Hi Hi hiệnhby n tạhqhl i khôobeu ng cóxppf khảmqsj năoalh ng trảmqsj lờzrer i nhữxeyw ng vấjhos n đfhqe ềoaro nàaikj y, rúwpmi t cuộokrn c têdmfz n khốpyec n đfhqe óxppf muốpyec n làaikj m gìnhby ?
Đyjwi iệnhby n thoạhqhl i trêdmfz n mặoath t đfhqe ấjhos t mộokrn t lầitla n nữxeyw a vang lêdmfz n.
Nguyễpevb n Húwpmi c mộokrn t bêdmfz n che chởidac Lâbqqe m Hi Hi, mộokrn t bêdmfz n tiếbqqe p đfhqe iệnhby n thoạhqhl i: “Alôobeu ?”
“Kếbqqe t thúwpmi c rồfhqe i sao?” Mộokrn t giọzkdu ng nóxppf i trầitla m thấjhos p nồfhqe ng đfhqe ậzrer m truyềoaro n đfhqe ếbqqe n, quanh quẩhmhp n trong khôobeu ng khízjxg .
Cảmqsj ngưobeu ờzrer i Nguyễpevb n Húwpmi c cứjccc ng đfhqe ờzrer , trong nháuyhi y mắydeb t trầitla m tĩzxzc nh lạhqhl i, hắydeb ng giọzkdu ng
sắydeb c mặoath t cũcxdk ng chùebev ng xuốpyec ng mộokrn t ízjxg t, cắydeb n răoalh ng chịzxzc u đfhqe ựdikf ng tiếbqqe ng đfhqe ộokrn ng huyêdmfz n náuyhi o xung quanh, thấjhos p giọzkdu ng nóxppf i: “Đyjwi úwpmi ng, đfhqe ãazyj kếbqqe t thúwpmi c rồfhqe i, cậzrer u đfhqe ang ởidac đfhqe âbqqe u?”
“Vừuyhi a xuốpyec ng máuyhi y bay’’ Tầitla n Dịzxzc ch Dưobeu ơwfcb ng ngắydeb n gọzkdu n nóxppf i, lờzrer i nóxppf i ngắydeb n gọzkdu n màaikj mạhqhl nh mẽcwqy , “Kếbqqe t quảmqsj nhưobeu thếbqqe nàaikj o?”
Nguyễpevb n Húwpmi c cắydeb n răoalh ng đfhqe ỡmqtn lựdikf c đfhqe ạhqhl o quáuyhi nặoath ng, che chởidac côobeu gáuyhi i trong lòsroj ng, ngựdikf c đfhqe au nhứjccc c mộokrn t trậzrer n.
“Mìnhby nh khôobeu ng biếbqqe t nóxppf i nhưobeu thếbqqe nàaikj o, chízjxg nh cậzrer u đfhqe ếbqqe n xem đfhqe i.” Hắydeb n cũcxdk ng cóxppf
chúwpmi t tứjccc c giậzrer n, cụjccc t hứjccc ng nhìnhby n tìnhby nh hìnhby nh thựdikf c tếbqqe nóxppf i. “Bọzkdu n mìnhby nh đfhqe ang trêdmfz n
đfhqe ưobeu ờzrer ng cao tốpyec c cáuyhi ch đfhqe óxppf 2km, ởidac đfhqe âbqqe y cóxppf việnhby c xảmqsj y ra… Hi Hi thậzrer t sựdikf khôobeu ng
ổamxe n.”
Xuyêdmfz n qua sóxppf ng âbqqe m đfhqe iệnhby n thoạhqhl i, cóxppf thểvuqv cảmqsj m thấjhos y đfhqe ưobeu ợlnmd c mộokrn t chúwpmi t hỗbcjk n loạhqhl n phízjxg a bêdmfz n kia.
Mộokrn t ngưobeu ờzrer i bìnhby nh tĩzxzc nh nhưobeu Nguyễpevb n Húwpmi c cóxppf thểvuqv nóxppf i ra: “Thựdikf c khôobeu ng tốpyec t” ba chữxeyw nàaikj y, nhưobeu vậzrer y cóxppf thểvuqv nóxppf i sựdikf tìnhby nh thựdikf c khôobeu ng ổamxe n.
Tầitla n Dịzxzc ch Dưobeu ơwfcb ng ngắydeb t đfhqe iệnhby n thoạhqhl i di đfhqe ộokrn ng, dựdikf a lưobeu ng vàaikj o ghếbqqe , ấjhos n đfhqe ưobeu ờzrer ng nhízjxg u lạhqhl i, nhắydeb m mắydeb t nghỉwmmd ngơwfcb i.
Bêdmfz n trong chiếbqqe c xe Lincoln xa hoa, láuyhi i xe ngồfhqe i phízjxg a trưobeu ớtpuj c nhìnhby n kízjxg nh
chiếbqqe u hậzrer u nóxppf i: “Tầitla n tiêdmfz n sinh, trởidac vềoaro biệnhby t thựdikf Tầitla n gia trưobeu ớtpuj c sao?”
Tầitla n Dịzxzc ch Dưobeu ơwfcb ng im lặoath ng trong chốpyec c láuyhi t, áuyhi nh mắydeb t tâbqqe m thúwpmi y từuyhi từuyhi mởidac ra: “Lêdmfz n đfhqe ưobeu ờzrer ng cao tốpyec c, nhanh mộokrn t chúwpmi t.”
Sắydeb c mặoath t ngưobeu ờzrer i ngồfhqe i trưobeu ớtpuj c trầitla m tĩzxzc nh nhưobeu nưobeu ớtpuj c, nhưobeu ng lúwpmi c nàaikj y cũcxdk ng cóxppf chúwpmi t
ngạhqhl c nhiêdmfz n, nhẹnrhf giọzkdu ng nhắydeb c nhởidac : “Tầitla n tiêdmfz n sinh, ngàaikj i từuyhi ngàaikj y hôobeu m qua đfhqe ếbqqe n giờzrer vẫhkjo n chưobeu a nghỉwmmd ngơwfcb i, cóxppf muốpyec n vềoaro biệnhby t thựdikf trưobeu ớtpuj c khôobeu ng?”
Trêdmfz n môobeu i Tầitla n Dịzxzc ch Dưobeu ơwfcb ng hiệnhby n lêdmfz n mộokrn t nụjccc cưobeu ờzrer i nhạhqhl t: “Anh muốpyec n bịzxzc sa thảmqsj i phảmqsj i khôobeu ng?”
Sắydeb c mặoath t ngưobeu ờzrer i phízjxg a trưobeu ớtpuj c đfhqe ộokrn t nhiêdmfz n táuyhi i nhợlnmd t, mízjxg m chặoath t môobeu i, hậzrer n khôobeu ng thểvuqv đfhqe em nhữxeyw ng lờzrer i vừuyhi a rồfhqe i nuốpyec t vàaikj o trong bụjccc ng.
Xe từuyhi từuyhi đfhqe ổamxe i hưobeu ớtpuj ng, nhanh chóxppf ng chạhqhl y tớtpuj i đfhqe ưobeu ờzrer ng cao tốpyec c.
Tìnhby nh cảmqsj nh phízjxg a trưobeu ớtpuj c thoạhqhl t nhìnhby n thậzrer t chóxppf i mắydeb t, Tầitla n Dịzxzc ch Dưobeu ơwfcb ng sớtpuj m khôobeu i phụjccc c sựdikf chúwpmi ýaoko , mởidac miệnhby ng nóxppf i: “Dừuyhi ng ởidac phízjxg a trưobeu ớtpuj c.”
Tay Nguyễ
Rấ
Nghe nó
Hi Hi cũ
Trong khoả
Hẳ
Nguyễ
“Đ
Nguyễ
Trê
Lâ
“Tú
“Hi Hi, cô
Giâ
“Nhạ
Đ
Giọ
Mộ
Nhạ
“Anh vì
Mộ
Tạ
Nư
“Nhạ
Nhạ
“Đ
“Anh là
“Trả
Nhạ
Trê
Đ
Ngư
“Lâ
“Lâ
Câ
Đ
Nguyễ
“Kế
Cả
“Vừ
Nguyễ
“Mì
Xuyê
Mộ
Tầ
Bê
Tầ
Sắ
Trê
Sắ
Xe từ
Tì
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.