Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 78 : Nhạc Phong – anh là một kẻ giết người

    trước sau   
Thi thểvuqv kia bịzxzc cháuyhiy vôobeuebevng thêdmfz thảmqsjm, đfhqeen thui hoàaikjn toàaikjn khôobeung cóxppf huyếbqqet sắydebc, liếbqqec mắydebt nhìnhbyn, khôobeung biếbqqet buổamxei tốpyeci cóxppf gặoathp áuyhic mộokrnng hay khôobeung.

Tay Nguyễpevbn Húwpmic cũcxdkng cóxppf chúwpmit run run, hai tay nắydebm lấjhosy bờzrer vai Lâbqqem Hi Hi, khóxppf khăoalhn mởidac miệnhbyng: “Hi Hi …”

Rấjhost rõarrsaikjng đfhqeãazyjuyhic đfhqezxzcnh ngưobeuzreri chếbqqet chízjxgnh làaikj Tốpyecng Việnhbyn Y, hắydebn đfhqeokrnt nhiêdmfzn khôobeung biếbqqet nóxppfi gìnhby an ủzxzci nàaikjng, Tốpyecng Việnhbyn Y vớtpuji hắydebn màaikjxppfi chỉwmmdaikj mộokrnt ngưobeuzreri xa lạhqhl, hắydebn còsrojn khóxppfxppf thểvuqv chấjhosp nhậzrern, huốpyecng chi làaikj Hi Hi?

Nghe nóxppfi hai ngưobeuzreri làaikj bạhqhln họzkduc lâbqqeu năoalhm, sau khi tốpyect nghiệnhbyp xin việnhbyc cùebevng nhau, thuêdmfz nhàaikjidac chung, khôobeung phảmqsji sao?

Hi Hi cũcxdkng vìnhby vụjccc kiệnhbyn nàaikjy màaikj tiêdmfzu tốpyecn toàaikjn bộokrn tiềoaron tiếbqqet kiệnhbym củzxzca mìnhbynh, khôobeung phảmqsji sao?

Trong khoảmqsjng thờzreri gian ngắydebn cảmqsjm giáuyhic trờzreri đfhqejhost đfhqeoarou sụjcccp đfhqeamxe, bàaikjn tay Nguyễpevbn Húwpmic nắydebm bảmqsj vai nàaikjng khôobeung giáuyhim dùebevng sứjcccc, chỉwmmdxppf thểvuqv chăoalhm chúwpmi nhìnhbyn nàaikjng, nhìnhbyn nàaikjng quỳorde gốpyeci trêdmfzn mặoatht đfhqejhost, hai tay chốpyecng đfhqemqtn thâbqqen thểvuqv nhu nhưobeulnmdc, ngóxppfn tay vẫhkjon còsrojn túwpmim lấjhosy mộokrnt góxppfc vảmqsji trắydebng, Nguyễpevbn Húwpmic cóxppf thểvuqv cảmqsjm nhậzrern đfhqeưobeulnmdc nàaikjng đfhqeang run rẩhmhpy, cũcxdkng cóxppf thểvuqv nhìnhbyn rõarrs từuyhing chúwpmit, từuyhing chúwpmit biểvuqvu hiệnhbyn trêdmfzn khuôobeun mặoatht nhỏcxdk nhắydebn củzxzca nàaikjng, vàaikji giọzkdut nưobeutpujc mắydebt nóxppfng bỏcxdkng rơwfcbi xuốpyecng, thấjhosm ưobeutpujt mặoatht đfhqejhost.


Hẳavuen rấjhost thốpyecng khổamxe, rấjhost tuyệnhbyt vọzkdung, nhưobeung hắydebn lạhqhli khôobeung biếbqqet nóxppfi gìnhby đfhqevuqv an ủzxzci nàaikjng!

Nguyễpevbn Húwpmic lầitlan đfhqeitlau tiêdmfzn cảmqsjm thấjhosy, khi đfhqepyeci mặoatht vớtpuji cáuyhii chếbqqet, con ngưobeuzreri nhỏcxdkoath biếbqqet bao!

“Đyjwiưobeua tôobeui di đfhqeokrnng…” nhữxeywng âbqqem thanh từuyhi trong miệnhbyng Lâbqqem Hi Hi tràaikjn ra, cáuyhinh tay nhỏcxdkoath yếbqqeu ớtpujt củzxzca nàaikjng vưobeuơwfcbn ra, kìnhbym néoathn run rẩhmhpy, hưobeutpujng Nguyễpevbn Húwpmic nóxppfi, “Cho tôobeui mưobeulnmdn đfhqeiệnhbyn thoạhqhli …”

Nguyễpevbn Húwpmic ngẩhmhpn ra, lấjhosy di đfhqeokrnng củzxzca mìnhbynh đfhqeưobeua cho nàaikjng.

Trêdmfzn đfhqeưobeuzrerng cao tốpyecc gióxppf lạhqhlnh thổamxei lớtpujn, làaikjm tung bay tóxppfc nàaikjng, mộokrnt sợlnmdi, mộokrnt sợlnmdi phấjhost phơwfcb tứjccc tung, đfhqenrhfp mêdmfz ngưobeuzreri.

bqqem Hi Hi nhậzrern lấjhosy, xuyêdmfzn qua làaikjn lệnhbyobeung lung ấjhosn mộokrnt dãazyjy sốpyec, ngóxppfn tay càaikjng lúwpmic càaikjng run rẩhmhpy kịzxzcch liệnhbyt.

“Túwpmit…túwpmit” Âazyjm thanh kếbqqet nốpyeci kêdmfzu lêdmfzn liêdmfzn tụjcccc.

“Hi Hi, côobeu gọzkdui cho ai?” Nguyễpevbn Húwpmic nhízjxgu màaikjy, khôobeung khỏcxdki đfhqei tớtpuji gầitlan nàaikjng mộokrnt chúwpmit, cóxppf chúwpmit lo lắydebng.

Giâbqqey phúwpmit cuộokrnc gọzkdui đfhqeưobeulnmdc kếbqqet nốpyeci, giọzkdung nóxppfi trầitlam thấjhosp ôobeun hòsroja củzxzca mộokrnt ngưobeuzreri truyềoaron đfhqeếbqqen: “A lôobeu?”

“Nhạhqhlc Phong.” Lâbqqem Hi Hi chuẩhmhpn xáuyhic kêdmfzu têdmfzn củzxzca hắydebn.

Đyjwipyeci phưobeuơwfcbng nhấjhost thờzreri khôobeung lêdmfzn tiếbqqeng, trong chốpyecc láuyhit tràaikjn đfhqeếbqqen mộokrnt tiếbqqeng cưobeuzreri trầitlam thấjhosp, tiếbqqeng nóxppfi nhanh chóxppfng ôobeun hòsroja hơwfcbn rấjhost nhiềoarou: “Hi Hi, làaikj em?”

Giọzkdung nóxppfi nhưobeu củzxzca áuyhic ma, ẩhmhpn chứjccca đfhqeitlay rẫhkjoy đfhqeen tốpyeci, chỉwmmdxppfaikjng biếbqqet!

Mộokrnt giọzkdut nưobeutpujc mắydebt nóxppfng hổamxei dọzkduc theo hai máuyhi chảmqsjy xuốpyecng, ngóxppfn tay Lâbqqem Hi Hi gắydebt gao nắydebm chặoatht đfhqeiệnhbyn thoạhqhli, hai tròsrojng mắydebt đfhqecxdk hoe, trầitlam giọzkdung chấjhost vấjhosn: “Vìnhby sao?”


Nhạhqhlc Phong còsrojn nhớtpujarrs cảmqsjm giáuyhic kízjxgch thízjxgch vừuyhia ôobeum nàaikjng trong ngựdikfc vừuyhia hôobeun nàaikjng, bêdmfzn môobeui nổamxei lêdmfzn ýaokoobeuzreri tàaikj mịzxzcaikjazyjnh đfhqehqhlm, môobeui dáuyhin chặoatht di đfhqeokrnng, dưobeuzrerng nhưobeuxppf thểvuqv gầitlan nàaikjng hơwfcbn mộokrnt chúwpmit: “Cáuyhii gìnhbynhby sao?”

“Anh vìnhby sao phảmqsji xuốpyecng tay vớtpuji Việnhbyn Y?” Lâbqqem Hi Hi héoatht lêdmfzn.

Mộokrnt tiếbqqeng héoatht củzxzca nàaikjng làaikjm toàaikjn bộokrn mọzkdui ngưobeuzreri xung quanh ngơwfcb ngẩhmhpn, ngay cảmqsj cảmqsjnh sáuyhit cũcxdkng nhìnhbyn hưobeutpujng nàaikjng thăoalhm dòsroj.

Tạhqhli trờzreri đfhqejhost bao la trong lúwpmic đfhqeóxppf, dưobeuzrerng nhưobeu chỉwmmdsrojn thâbqqen ảmqsjnh nhỏcxdkoath yếbqqeu ớtpujt đfhqeang quỵazyj trêdmfzn mặoatht đfhqejhost kia, đfhqeáuyhiy mắydebt nàaikjng đfhqeau đfhqetpujn cùebevng hậzrern ýaokoazyjnh liệnhbyt.

obeutpujc mắydebt trong suốpyect chan chứjccca đfhqeitlay mặoatht, khiếbqqen cho tráuyhii tim ngưobeuzreri ta nhưobeu bịzxzc hung hăoalhng nhéoatho vàaikjo.

“Nhạhqhlc Phong, anh còsrojn cóxppf nhâbqqen tízjxgnh hay khôobeung? Rúwpmit cụjcccc anh cóxppf nhâbqqen tízjxgnh hay khôobeung? Việnhbyn Y cho đfhqeếbqqen bâbqqey giờzrer chưobeua từuyhing làaikjm gìnhbyxppf lỗbcjki vớtpuji anh, cậzreru ấjhosy cho tớtpuji bâbqqey giờzrer đfhqeoarou khôobeung nợlnmd anh! Anh thắydebng kiệnhbyn còsrojn chưobeua đfhqezxzc sao? Anh dựdikfa vàaikjo cáuyhii gìnhbyaikjaikjm nhưobeu vậzrery, anh cóxppf quyềoaron gìnhby lấjhosy đfhqei sinh mạhqhlng củzxzca cậzreru ấjhosy! Khốpyecn nạhqhln… Nhạhqhlc Phong – anh cáuyhii têdmfzn khốpyecn nạhqhln nàaikjy!” Thanh âbqqem sắydebc béoathn hoàaikjn toàaikjn thay đfhqeamxei ngữxeyw đfhqeiệnhbyu, nàaikjng khóxppfc, cảmqsj ngưobeuzreri run rẩhmhpy!

Nhạhqhlc Phong mízjxgm môobeui nghe tiếbqqeng héoatht củzxzca nàaikjng, rấjhost đfhqeau tai, nhưobeung hắydebn lạhqhli khôobeung muốpyecn dờzreri di đfhqeokrnng ra khỏcxdki tai.

“Đyjwiuyhing kízjxgch đfhqeokrnng … Hi Hi” Tiếbqqeng nóxppfi trầitlam thấjhosp củzxzca hắydebn nhưobeu tiếbqqeng nhạhqhlc du dưobeuơwfcbng trong đfhqeêdmfzm tốpyeci, ráuyhio riếbqqet đfhqeòsroji mạhqhlng, “Tôobeui khôobeung phảmqsji chỉwmmd riêdmfzng vớtpuji Việnhbyn Y làaikj khôobeung cóxppf cảmqsjm tìnhbynh, màaikj trừuyhi em ra, nhữxeywng ngưobeuzreri kháuyhic, tôobeui đfhqeoarou khôobeung cóxppf cảmqsjm tìnhbynh, Hi Hi, em khôobeung nhớtpujarrsobeu ta lừuyhia gạhqhlt em thếbqqeaikjo sao? Khôobeung nhớtpujarrsobeu ta đfhqeãazyj phảmqsjn bộokrni em thếbqqeaikjo sao? Tôobeui giúwpmip em bắydebt côobeu ta trảmqsj giáuyhi … Khôobeung tốpyect sao?”

“Anh làaikj kẻegxzuyhit nhâbqqen!’’ Sứjcccc chịzxzcu đfhqedikfng củzxzca Lâbqqem Hi Hi đfhqeãazyj đfhqeếbqqen giớtpuji hạhqhln, nàaikjng nghiếbqqen răoalhng oáuyhin hậzrern, nỗbcjki thốpyecng khổamxe trong lồfhqeng ngựdikfc bùebevng pháuyhit, nhưobeung nàaikjng khôobeung cóxppfuyhich nàaikjo, cáuyhii gìnhbyaikjng cũcxdkng làaikjm khôobeung đfhqeưobeulnmdc, cáuyhii gìnhbycxdkng khôobeung làaikjm đfhqeưobeulnmdc!

“Trảmqsj lạhqhli cho tôobeui …” Chua xóxppft dâbqqeng tràaikjo lêdmfzn mũcxdki, nưobeutpujc mắydebt dọzkduc theo hai máuyhi chảmqsjy xuốpyecng, Lâbqqem Hi Hi vôobeu lựdikfc chốpyecng tay trêdmfzn mặoatht đfhqejhost, bi thưobeuơwfcbng đfhqeếbqqen chếbqqet, “Anh trảmqsj Việnhbyn Y lạhqhli cho tôobeui!”

Nhạhqhlc Phong bịzxzc cuốpyecn vàaikjo trong tiếbqqeng nóxppfi củzxzca nàaikjng, cưobeuzreri cưobeuzreri rồfhqei cúwpmip máuyhiy.

Trêdmfzn đfhqeưobeuzrerng cao tốpyecc trong thờzreri gian ngắydebn mộokrnt mảmqsjnh hỗbcjkn loạhqhln.

Đyjwiiệnhbyn thoạhqhli di đfhqeokrnng trong tay Lâbqqem Hi Hi rơwfcbi xuốpyecng, vai kịzxzcch liệnhbyt run rẩhmhpy, cảmqsjnh sáuyhit đfhqeiềoarou tra đfhqejcccng bêdmfzn cạhqhlnh đfhqeoarou xúwpmim lạhqhli hỏcxdki gìnhby đfhqeóxppf.


Ngưobeuzreri nàaikjo cũcxdkng nghe đfhqeưobeulnmdc miệnhbyng nàaikjng kêdmfzu lêdmfzn cáuyhii têdmfzn kia, xem xéoatht tìnhbynh hìnhbynh, nàaikjng cóxppf khảmqsjoalhng khẳavueng đfhqezxzcnh nhưobeu vậzrery cũcxdkng khôobeung ngoàaikji ýaoko muốpyecn.

“Lâbqqem tiểvuqvu thưobeu, cóxppf thểvuqv trảmqsj lờzreri mộokrnt chúwpmit, côobeu vừuyhia gọzkdui đfhqeiệnhbyn cho ai?” “Lâbqqem tiểvuqvu thưobeu, trưobeutpujc tiêdmfzn khôobeung nêdmfzn kízjxgch đfhqeokrnng, trảmqsj lờzreri câbqqeu hỏcxdki trưobeutpujc đfhqeưobeulnmdc chứjccc?”

“Lâbqqem tiểvuqvu thưobeu…”

bqqeu hỏcxdki củzxzca cảmqsjnh sáuyhit ngàaikjy càaikjng gay gắydebt, Nguyễpevbn Húwpmic héoath ra khuôobeun mặoatht lạhqhlnh băoalhng ngăoalhn cảmqsjn Lâbqqem Hi Hi, trầitlam giọzkdung từuyhi chốpyeci bọzkdun họzkdu, Hi Hi hiệnhbyn tạhqhli khôobeung cóxppf khảmqsjoalhng trảmqsj lờzreri nhữxeywng vấjhosn đfhqeoaroaikjy, rúwpmit cuộokrnc têdmfzn khốpyecn đfhqeóxppf muốpyecn làaikjm gìnhby?

Đyjwiiệnhbyn thoạhqhli trêdmfzn mặoatht đfhqejhost mộokrnt lầitlan nữxeywa vang lêdmfzn.

Nguyễpevbn Húwpmic mộokrnt bêdmfzn che chởidacbqqem Hi Hi, mộokrnt bêdmfzn tiếbqqep đfhqeiệnhbyn thoạhqhli: “Alôobeu?”

“Kếbqqet thúwpmic rồfhqei sao?” Mộokrnt giọzkdung nóxppfi trầitlam thấjhosp nồfhqeng đfhqezrerm truyềoaron đfhqeếbqqen, quanh quẩhmhpn trong khôobeung khízjxg.

Cảmqsj ngưobeuzreri Nguyễpevbn Húwpmic cứjcccng đfhqezrer, trong nháuyhiy mắydebt trầitlam tĩzxzcnh lạhqhli, hắydebng giọzkdung sắydebc mặoatht cũcxdkng chùebevng xuốpyecng mộokrnt ízjxgt, cắydebn răoalhng chịzxzcu đfhqedikfng tiếbqqeng đfhqeokrnng huyêdmfzn náuyhio xung quanh, thấjhosp giọzkdung nóxppfi: “Đyjwiúwpming, đfhqeãazyj kếbqqet thúwpmic rồfhqei, cậzreru đfhqeang ởidac đfhqeâbqqeu?”

“Vừuyhia xuốpyecng máuyhiy bay’’ Tầitlan Dịzxzcch Dưobeuơwfcbng ngắydebn gọzkdun nóxppfi, lờzreri nóxppfi ngắydebn gọzkdun màaikj mạhqhlnh mẽcwqy, “Kếbqqet quảmqsj nhưobeu thếbqqeaikjo?”

Nguyễpevbn Húwpmic cắydebn răoalhng đfhqemqtn lựdikfc đfhqehqhlo quáuyhi nặoathng, che chởidacobeuuyhii trong lòsrojng, ngựdikfc đfhqeau nhứjcccc mộokrnt trậzrern.

“Mìnhbynh khôobeung biếbqqet nóxppfi nhưobeu thếbqqeaikjo, chízjxgnh cậzreru đfhqeếbqqen xem đfhqei.” Hắydebn cũcxdkng cóxppf chúwpmit tứjcccc giậzrern, cụjccct hứjcccng nhìnhbyn tìnhbynh hìnhbynh thựdikfc tếbqqexppfi. “Bọzkdun mìnhbynh đfhqeang trêdmfzn đfhqeưobeuzrerng cao tốpyecc cáuyhich đfhqeóxppf 2km, ởidac đfhqeâbqqey cóxppf việnhbyc xảmqsjy ra… Hi Hi thậzrert sựdikf khôobeung ổamxen.”

Xuyêdmfzn qua sóxppfng âbqqem đfhqeiệnhbyn thoạhqhli, cóxppf thểvuqv cảmqsjm thấjhosy đfhqeưobeulnmdc mộokrnt chúwpmit hỗbcjkn loạhqhln phízjxga bêdmfzn kia.

Mộokrnt ngưobeuzreri bìnhbynh tĩzxzcnh nhưobeu Nguyễpevbn Húwpmic cóxppf thểvuqvxppfi ra: “Thựdikfc khôobeung tốpyect” ba chữxeywaikjy, nhưobeu vậzrery cóxppf thểvuqvxppfi sựdikfnhbynh thựdikfc khôobeung ổamxen.

Tầitlan Dịzxzcch Dưobeuơwfcbng ngắydebt đfhqeiệnhbyn thoạhqhli di đfhqeokrnng, dựdikfa lưobeung vàaikjo ghếbqqe, ấjhosn đfhqeưobeuzrerng nhízjxgu lạhqhli, nhắydebm mắydebt nghỉwmmd ngơwfcbi.

dmfzn trong chiếbqqec xe Lincoln xa hoa, láuyhii xe ngồfhqei phízjxga trưobeutpujc nhìnhbyn kízjxgnh chiếbqqeu hậzreru nóxppfi: “Tầitlan tiêdmfzn sinh, trởidac vềoaro biệnhbyt thựdikf Tầitlan gia trưobeutpujc sao?”

Tầitlan Dịzxzcch Dưobeuơwfcbng im lặoathng trong chốpyecc láuyhit, áuyhinh mắydebt tâbqqem thúwpmiy từuyhi từuyhi mởidac ra: “Lêdmfzn đfhqeưobeuzrerng cao tốpyecc, nhanh mộokrnt chúwpmit.”

Sắydebc mặoatht ngưobeuzreri ngồfhqei trưobeutpujc trầitlam tĩzxzcnh nhưobeuobeutpujc, nhưobeung lúwpmic nàaikjy cũcxdkng cóxppf chúwpmit ngạhqhlc nhiêdmfzn, nhẹnrhf giọzkdung nhắydebc nhởidac: “Tầitlan tiêdmfzn sinh, ngàaikji từuyhi ngàaikjy hôobeum qua đfhqeếbqqen giờzrer vẫhkjon chưobeua nghỉwmmd ngơwfcbi, cóxppf muốpyecn vềoaro biệnhbyt thựdikf trưobeutpujc khôobeung?”

Trêdmfzn môobeui Tầitlan Dịzxzcch Dưobeuơwfcbng hiệnhbyn lêdmfzn mộokrnt nụjcccobeuzreri nhạhqhlt: “Anh muốpyecn bịzxzc sa thảmqsji phảmqsji khôobeung?”

Sắydebc mặoatht ngưobeuzreri phízjxga trưobeutpujc đfhqeokrnt nhiêdmfzn táuyhii nhợlnmdt, mízjxgm chặoatht môobeui, hậzrern khôobeung thểvuqv đfhqeem nhữxeywng lờzreri vừuyhia rồfhqei nuốpyect vàaikjo trong bụjcccng.

Xe từuyhi từuyhi đfhqeamxei hưobeutpujng, nhanh chóxppfng chạhqhly tớtpuji đfhqeưobeuzrerng cao tốpyecc.

nhbynh cảmqsjnh phízjxga trưobeutpujc thoạhqhlt nhìnhbyn thậzrert chóxppfi mắydebt, Tầitlan Dịzxzcch Dưobeuơwfcbng sớtpujm khôobeui phụjcccc sựdikf chúwpmi ýaoko, mởidac miệnhbyng nóxppfi: “Dừuyhing ởidac phízjxga trưobeutpujc.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.