Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 243 : Tiểu Vương tử – Kết thúc mở

    trước sau   
hffni năpydgm sau.

izpgwvwti bầmtiru trờjsrii trong xanh, mộzsjht bélxblvsnpi mặryhqc toàhffnn thâcpjbn mặryhqc vávsnpy dàhffni trắiddyng từizpg trêeylsn xe Lincoln nhảvyyiy xuốvpdwng, vộzsjhi vàhffnng khôvpdwng ngừizpgng nghỉfzmbizpgwvwtng hoa viêeylsn chạmtiry tớwvwti.

“Côvpdwng chúoagva! Mũrvfh củzsjha côvpdw!” Phíeoxpa sau cókiei ngưizpgjsrii hôvpdw lớwvwtn.

Tầmtirn Vũrvfh Lạmtirc đdnzxzsjht nhiêeylsn ngừizpgng lạmtiri, cầmtirm lấwqgdy, càhffno càhffno tókieic trêeylsn thávsnpi dưizpgơqygang đdnzxzsjhi mộzsjht cávsnpi rồmibpi tiếizpgp tụzpdgc chạmtiry.

Hoa viêeylsn lớwvwtn nhưizpg vậfqery, an tĩmizunh màhffn say lòvsnpng ngưizpgjsrii, mộzsjht thiếizpgu niêeylsn tuấwqgdn túoagvizpgwvwti ávsnpnh mặryhqt trờjsrii ấwqgdm ávsnpp lặryhqng lẽglfn lậfqert nhữrlldng trang sávsnpch củzsjha mìrxjenh, ngókiein tay thon dàhffni củzsjha cậfqeru rấwqgdt nhẹauks nhàhffnng màhffn lậfqert nhữrlldng trang sávsnpch ốvpdwhffnng, đdnzxôvpdwi mắiddyt thâcpjbm thúoagvy đdnzxiddym chìrxjem trong nhữrlldng kýftej hiệiddyu cùpfekng loạmtiri ngôvpdwn ngữrlldhffno đdnzxókiei trêeylsn thếizpg giớwvwti.

Miệiddyng cậfqeru nhẹauks nhàhffnng lẩckrtm bẩckrtm mấwqgdy câcpjbu, thứuwnj ngôvpdwn ngữrlld tựrolya nhưizpg đdnzxãkiei bịmuhbkieing quêeylsn từizpg rấwqgdt lâcpjbu rồmibpi.


Nữrlldhffni tửqsyj thởmhlg hổrlldn hểyoybn đdnzxuwnjng ởmhlg trưizpgwvwtc mặryhqt cậfqeru.

“Anh ơqygai, anh!” Tầmtirn Vũrvfh Lạmtirc đdnzxi qua ôvpdwm tay cậfqeru, “Chúoagv Lạmtirc mang theo vợmhlg tớwvwti đdnzxâcpjby, anh khôvpdwng đdnzxi nhìrxjen sao?”

Átpfgnh mắiddyt mêeylsly, côvpdw khôvpdwng chúoagvt nàhffno che giấwqgdu mêeyls luyếizpgn, kíeoxpnh trọtgjung cùpfekng sùpfekng bávsnpi anh trai mìrxjenh.

Đrbykôvpdwi mắiddyt hẹauksp dàhffni củzsjha Tầmtirn Mặryhqc lộzsjh ra mộzsjht tia luyếizpgn tiếizpgc, ávsnpnh mắiddyt từizpg trêeylsn trang giấwqgdy chậfqerm rãkieii nâcpjbng lêeylsn, dừizpgng ởmhlg tiểyoybu côvpdwizpgơqygang phấwqgdn nộzsjhn trưizpgwvwtc mắiddyt.

“Chúoagv Lạmtirc?” Thanh âcpjbm dễedxe nghe màhffn tao nhãkiei củzsjha cậfqeru hỏsuagi mộzsjht tiếizpgng.

“Vâcpjbng!” Tầmtirn Vũrvfh Lạmtirc gậfqert gậfqert đdnzxmtiru, cávsnpnh mi cong dàhffny tựrolya nhưizpgoagveyls sứuwnj, da thịmuhbt tuyếizpgt trắiddyng dưizpgwvwti ávsnpnh nắiddyng mặryhqt trờjsrii nổrlldi lêeylsn phấwqgdn hồmibpng.

Tầmtirn Mặryhqc đdnzxuwnjng dậfqery, cốvpdwt cávsnpch thiếizpgu niêeylsn trưizpgmhlgng thàhffnnh từizpg từizpg giãkiein nởmhlg mởmhlg ra bộzsjhvsnpng khiếizpgn ngưizpgjsrii ta đdnzxzsjhng lòvsnpng.

Liếizpgc mắiddyt mộzsjht cávsnpi nhìrxjen qua, trong chiếizpgc xe Lincoln xa hoa màhffnu đdnzxen kia, quảvyyi nhiêeylsn cókiei hai thâcpjbn ảvyyinh đdnzxi ra, mộzsjht ngưizpgjsrii tĩmizunh lặryhqng băpydgng lãkieinh, mộzsjht ngưizpgjsrii nhávsnpo loạmtirn nhưizpg thỏsuag nhỏsuag. Cậfqeru nheo mắiddyt lạmtiri, thựrolyc đdnzxãkieikiei thểyoyb đdnzxvsnpn đdnzxưizpgmhlgc ngưizpgjsrii đdnzxếizpgn làhffn ai.

Ngókiein tay thon dàhffni đdnzxem sávsnpch vởmhlg gấwqgdp lạmtiri, nhẹauks nhàhffnng vỗmibp vỗmibp khuôvpdwn mặryhqt nhỏsuag nhắiddyn củzsjha em gávsnpi: “Chạmtiry vềuwnj hầmtirm rưizpgmhlgu bávsnpo vớwvwti mẹauks, sau đdnzxókiei gọtgjui đdnzxiệiddyn bávsnpo cho ba, anh đdnzxi trưizpgwvwtc.”

Tầmtirn Vũrvfh Lạmtirc ngẩckrtn ra, đdnzxôvpdwi mắiddyt đdnzxen lávsnpy trợmhlgn lớwvwtn, khôvpdwng biếizpgt làhffnm sao.

Tầmtirn Mặryhqc vừizpga bưizpgwvwtc đdnzxi vàhffni bưizpgwvwtc đdnzxãkiei nhậfqern ra tâcpjbm tìrxjenh củzsjha côvpdw.

izpgwvwtc châcpjbn dừizpgng lạmtiri, khuôvpdwn mặryhqt còvsnpn nhỏsuag tuổrlldi nhưizpgng đdnzxãkiei mịmuhb hoặryhqc lòvsnpng ngưizpgjsrii củzsjha cậfqeru hiệiddyn lêeylsn mộzsjht chúoagvt biểyoybu cảvyyim khávsnpc thưizpgjsring.

Tao nhãkieioagvi ngưizpgjsrii, trong lúoagvc đdnzxókiei ávsnpnh mắiddyt cậfqeru mang theo mộzsjht chúoagvt bấwqgdt đdnzxiddyc dĩmizu, mộzsjht tay đdnzxytfvizpgng tay còvsnpn lạmtiri vòvsnpng qua đdnzxmtiru gốvpdwi côvpdw đdnzxem côvpdw nhấwqgdc bổrlldng lêeylsn ôvpdwm vàhffno trong ngựrolyc.


“Em cókiei biếizpgt làhffn anh chỉfzmb lớwvwtn hơqygan em cókiei mộzsjht tuổrlldi khôvpdwng hửqsyj?” Tầmtirn Mặryhqc cúoagvi đdnzxmtiru nókieii vớwvwti côvpdw.

Tầmtirn Vũrvfh Lạmtirc dừizpgng ởmhlg trong lòvsnpng cậfqeru rêeylsn lêeylsn mộzsjht tiếizpgng, ngoan ngoãkiein cuốvpdwn lấwqgdy cổrlld cậfqeru, đdnzxmtiru chôvpdwn chặryhqt vàhffno hõuybym vai cậfqeru, “Ôjsring trờjsrii thậfqert làhffn bấwqgdt côvpdwng a a a! Dựrolya vàhffno cávsnpi gìrxjehffn ôvpdwng trờjsrii lạmtiri cho anh trai từizpgoagvc sinh ra đdnzxếizpgn giờjsri đdnzxuwnju cao nhưizpg vậfqery chứuwnj? Khôvpdwng phảvyyii ai cũrvfhng nókieii làhffn nam sinh đdnzxếizpgn tậfqern trung họtgjuc mớwvwti cao sao? Khôvpdwng phảvyyii sao, khôvpdwng phảvyyii sao???”

“Anh cao hơqygan em nhiềuwnju nha....” Tầmtirn Vũrvfh Lạmtirc uỷnjtz khuấwqgdt lạmtiri giàhffn mồmibpm ávsnpt lýftej lẽglfnkieii mộzsjht câcpjbu.

Tầmtirn Mặryhqc khôvpdwng nókieii gìrxje, chỉfzmbhffn thảvyyin nhiêeylsn cụzpdgp mắiddyt xuốvpdwng nhìrxjen: “Em rấwqgdt nặryhqng!”

Tầmtirn Vũrvfh Lạmtirc ngẩckrtn ra, mắiddyt càhffnng trừizpgng lớwvwtn hơqygan nữrllda.

Lam Đrbykókieia vốvpdwn đdnzxãkiei đdnzxuwnjng rấwqgdt lâcpjbu nhìrxjen ngắiddym thờjsrii tiếizpgt, chỉfzmbkieioagvp ởmhlgizpgwvwti bókieing Lạmtirc Thàhffnnh mớwvwti cókiei thểyoyb trávsnpnh đdnzxưizpgmhlgc mộzsjht chúoagvt ávsnpnh mặryhqt trờjsrii, nghe đdnzxưizpgmhlgc đdnzxzsjhng tĩmizunh liềuwnjn quay mặryhqt tìrxjem hiểyoybu, liềuwnjn nhìrxjen thấwqgdy mộzsjht bứuwnjc tranh quỷnjtz dịmuhb nhưizpg vậfqery.

8:18 AM

Trưizpgwvwtc tòvsnpa lâcpjbu đdnzxàhffni khổrlldng lồmibp xa hoa, mộzsjht thiếizpgu nhiêeylsn mặryhqc quầmtirn ávsnpo hưizpgu nhàhffnn tao nhãkiei đdnzxi qua, trêeylsn tay ôvpdwm mộzsjht côvpdwvsnpi mặryhqc toàhffnn mộzsjht màhffnu trắiddyng, vừizpga nókieii chuyệiddyn đdnzxiệiddyn thoạmtiri, cúoagvp mávsnpy, sau đdnzxókiei đdnzxem côvpdwlxbl trong lồmibpng ngựrolyc đdnzxryhqt xuốvpdwng đdnzxwqgdt.

Mộzsjht cao mộzsjht thấwqgdp, mộzsjht tuấwqgdn túoagv mộzsjht xinh đdnzxauksp, vôvpdwpfekng đdnzxauksp mắiddyt đdnzxuwnjng ởmhlg mộzsjht chỗmibp.

“Chúoagv Lạmtirc!” Tầmtirn Mặryhqc rấwqgdt lễedxe phélxblp chàhffno mộzsjht tiếizpgng.

Lạmtirc Thàhffnnh chưizpga kịmuhbp đdnzxávsnpp lờjsrii, tiểyoybu nữrlld nhâcpjbn phíeoxpa sau đdnzxãkiei nổrlld tung, túoagvm lấwqgdy tay anh liềuwnju mạmtirng nókieii: “Thựrolyc đdnzxávsnpng yêeylsu nha.... Thựrolyc làhffn đdnzxávsnpng yêeylsu nha!! Chồmibpng a, vềuwnj sau em cũrvfhng sinh mộzsjht đdnzxuwnja nhưizpg vậfqery nha, còvsnpn cókiei mộzsjht đdnzxuwnja con gávsnpi nhưizpg vậfqery nữrllda nha!!!”

Nhữrlldng lờjsrii Lạmtirc Thàhffnnh vừizpga đdnzxmuhbnh nókieii đdnzxãkiei nghẹauksn trong cổrlld họtgjung, nhìrxjen thấwqgdy phíeoxpa đdnzxvpdwi diệiddyn Tầmtirn Vũrvfh Lạmtirc đdnzxang che miệiddyng cưizpgjsrii trộzsjhm, cũrvfhng thảvyyin nhiêeylsn cưizpgjsrii rộzsjheylsn, cầmtirm lấwqgdy tay Lam Đrbykókieia kélxblo côvpdweylsn phíeoxpa trưizpgwvwtc, khókiei khăpydgn mớwvwti cókiei đdnzxưizpgmhlgc mộzsjht câcpjbu ôvpdwn nhu nókieii: “Đrbykizpgng muốvpdwn loạmtirn nữrllda, em khôvpdwng cókieivsnpi gen kia.”

Khuôvpdwn mặryhqt nhỏsuag nhắiddyn sávsnpng lạmtirng củzsjha Lam Đrbykókieia nhávsnpy mắiddyt liềuwnjn suy sụzpdgp.




Khuôvpdwn mặryhqt tuấwqgdn túoagv đdnzxếizpgn ghen tịmuhb củzsjha Tầmtirn Mặryhqc cũrvfhng ôvpdwn hòvsnpa hơqygan mộzsjht chúoagvt, lôvpdwng mi thậfqert dàhffni khẽglfn run, tao nhãkieihffn trávsnpnh đdnzxưizpgjsring: “Ba mẹauks chávsnpu mộzsjht hồmibpi nữrllda sẽglfn tớwvwti, hai ngưizpgjsrii mệiddyt mỏsuagi khôvpdwng ạmtir? Đrbyki vàhffno nghỉfzmb ngơqygai mộzsjht chúoagvt đdnzxãkiei.”

Lam Đrbykókieia hoạmtirt bávsnpt chạmtiry đdnzxếizpgn trưizpgwvwtc mặryhqt cậfqeru, “Thựrolyc đdnzxauksp trai nha, chávsnpu cưizpgjsrii, cưizpgjsrii mộzsjht cávsnpi thôvpdwi! So vớwvwti cha chávsnpu, chávsnpu còvsnpn đdnzxávsnpng yêeylsu hơqygan nha, chávsnpu khôvpdwng biếizpgt khi cha chávsnpu còvsnpn làhffn chủzsjh tịmuhbch đdnzxâcpjbu, thựrolyc làhffn dọtgjua ngưizpgjsrii nha! Anh ta khôvpdwng bao giờjsriizpgjsrii đdnzxâcpjbu, chỉfzmb mộzsjht ávsnpnh mắiddyt tùpfeky tiệiddyn cũrvfhng khiếizpgn ngưizpgjsrii ta sắiddyp chếizpgt nha... Dìrxje Lam Đrbykókieia củzsjha chávsnpu làhffnm việiddyc ngay tạmtiri căpydgn phòvsnpng bêeylsn cạmtirnh nha, a a a a.... Thựrolyc làhffn kiêeylsn cưizpgjsring cókiei phảvyyii khôvpdwng? Rấwqgdt cókiei khíeoxp chấwqgdt cókiei phảvyyii khôvpdwng?”

Tầmtirn Mặryhqc chỉfzmbhffn lẳinxlng lặryhqng nghe, ávsnpnh mắiddyt mịmuhb hoặryhqc lộzsjh ra tia sávsnpng lấwqgdp lávsnpnh, chăpydgm chúoagv nhìrxjen côvpdw.

“Tiểyoybu Du khôvpdwng cókiei tớwvwti sao?” Mắiddyt cậfqeru đdnzxvyyio qua mặryhqt trong xe Lincoln phíeoxpa sau, nghĩmizu muốvpdwn xávsnpc nhậfqern xem cókieivsnpn ngưizpgjsrii bêeylsn trong hay khôvpdwng.

“Chávsnpu hỏsuagi nókiei a?” Lam Đrbykókieia nhíeoxpu mi, rốvpdwi rắiddym nókieii, “Khôvpdwng cókieivsnpch nàhffno, nókiei khôvpdwng ngoan, thậfqert sựrolyhffn rấwqgdt khôvpdwngg ngoan, cưizpg nhiêeylsn ngay cảvyyi mộzsjht chúoagvt gen tốvpdwt đdnzxauksp củzsjha dìrxje đdnzxâcpjby cũrvfhng khôvpdwng kếizpg thừizpga đdnzxưizpgmhlgc! Cuốvpdwi cùpfekng nghiêeylsm phạmtirt khókiei khăpydgn lắiddym khôvpdwng biếizpgt dìrxjekiei thểyoyb cho nókieihffno đdnzxưizpgmhlgc trung họtgjuc khôvpdwng nha? Trung họtgjuc chávsnpu cókiei biếizpgt khôvpdwng? Ởmizu Trung Quốvpdwc đdnzxókieihffn 9 năpydgm bắiddyt buộzsjhc phảvyyii họtgjuc đdnzxókiei, chávsnpu biếizpgt chứuwnj? Mộzsjht nữrlld sinh còvsnpn nhỏsuag tuổrlldi nhưizpg vậfqery lạmtiri ngâcpjbm mìrxjenh trong mấwqgdy thứuwnj ma thúoagv vớwvwt vẩckrtn khôvpdwng cókiei khávsnpi niệiddym chăpydgm chỉfzmb họtgjuc tậfqerp làhffnrxje, Lạmtirc Thiêeylsn Du nókiei chíeoxpnh làhffn sựroly tụzpdgt hậfqeru cókiei mộzsjht khôvpdwng hai củzsjha nềuwnjn giávsnpo dụzpdgc Trung Quốvpdwc nha. Làhffnm gìrxjekiei ai nữrllda?”

Lạmtirc Thàhffnnh nghe xong hơqygai hơqygai nhíeoxpu màhffny: “Em đdnzxang nókieii cávsnpi gìrxje?”

“Em nókieii con gávsnpi bảvyyio bốvpdwi củzsjha anh nha!” Lam Đrbykókieia tứuwnjc giậfqern oa oa màhffn nhìrxjen anh. “Còvsnpn khôvpdwng phảvyyii làhffn anh quávsnp nuôvpdwng chiềuwnju nókiei sao, khiếizpgn cho nókiei nhỏsuag nhưizpg vậfqery đdnzxãkiei ham mêeylsvsnpi gìrxjehffn thầmtirn đdnzxeylsu, cávsnpi gìrxjehffnizpgjsring hókieia..., nókieihffn nữrlld sinh làhffn đdnzxzsjh rồmibpi? Chẳinxlng lẽglfn anh muốvpdwn đdnzxem con tu luyệiddyn thàhffnnh sưizpg phụzpdg củzsjha mấwqgdy thứuwnj tròvsnp chơqygai sao?”

Lạmtirc Thàhffnnh míeoxpm môvpdwi, khuôvpdwn mặryhqt tuấwqgdn lãkieing lộzsjh ra biểyoybu tìrxjenh tựrolya nhưizpg rấwqgdt muốvpdwn trừizpgng phạmtirt côvpdw vậfqery.

“Khôvpdwng biếizpgt gìrxje thìrxje đdnzxizpgng cókieikieii lung tung, em chíeoxpnh làhffn nhìrxjen khôvpdwng hiểyoybu nhữrlldng sốvpdw hiệiddyu trìrxjenh tựroly tròvsnp chơqygai màhffn con viếizpgt ra thôvpdwi, đdnzxmhlgi cho em hiểyoybu đdnzxưizpgmhlgc thìrxje khôvpdwng biếizpgt còvsnpn tốvpdwn bao nhiêeylsu thờjsrii gian nữrllda đdnzxâcpjbu, ngu ngốvpdwc.” Nókieii xong anh nắiddym chặryhqt bàhffnn tay nhỏsuaglxbl củzsjha vợmhlgrxjenh, túoagvm côvpdw đdnzxi vềuwnj phíeoxpa trưizpgwvwtc.

Tầmtirn Vũrvfh Lạmtirc thựrolyc ngoan ngoãkiein dẫmizun đdnzxưizpgjsring cho bọtgjun họtgju, thỉfzmbnh thoảvyying Lam Đrbykókieia lạmtiri giơqyga tay vélxblo vélxblo cávsnpi mávsnp phấwqgdn nộzsjhn củzsjha nókiei, nókieiizpgjsrii trốvpdwn đdnzxi, bộzsjhvsnpng đdnzxávsnpng yêeylsu rấwqgdt giốvpdwng vớwvwti mẹaukskiei.

hffn Tầmtirn Mặryhqc lạmtiri ởmhlg lạmtiri cuốvpdwi cùpfekng, thâcpjbn ảvyyinh cao ngấwqgdt chậfqerm rãkieii quay trởmhlg vềuwnj, đdnzxôvpdwi mắiddyt hẹauksp dàhffni mộzsjht mảvyyinh mêeylsly.

Cậfqeru nhớwvwt tớwvwti mộzsjht lầmtirn duy nhấwqgdt nhìrxjen thấwqgdy Lạmtirc Thiêeylsn Du lầmtirn đdnzxókieivpdwlxbl khôvpdwng đdnzxi cùpfekng chúoagv Lạmtirc vàhffnrxje Lam Đrbykókieia, bầmtiru trờjsrii London đdnzxmtiry tuyếizpgt rơqygai, sưizpgơqygang mùpfek bao phủzsjh khôvpdwng khíeoxp lạmtirnh buốvpdwt, cậfqeru nhìrxjen thấwqgdy Lạmtirc Thiêeylsn Du mộzsjht thâcpjbn lửqsyja đdnzxsuag, khuôvpdwn mặryhqt nhỏsuag nhắiddyn bịmuhb lạmtirnh cókieing đdnzxếizpgn mứuwnjc đdnzxsuag bừizpgng lêeylsn, vẻsuag mặryhqt trong trẻsuago nhưizpgng lạmtirnh lùpfekng ngạmtiro khíeoxp từizpg trêeylsn xe nhảvyyiy xuốvpdwng, ven đdnzxưizpgjsring mộzsjht đdnzxvpdwng nhữrlldng đdnzxuwnja con trai mắiddyt xanh tay cầmtirm mávsnpy đdnzxiệiddyn tửqsyj gầmtirm rúoagv chơqygai game, thâcpjbn ảvyyinh nho nhỏsuag củzsjha nókiei ngoávsnpi đdnzxmtiru lạmtiri nhìrxjen, ávsnpnh mắiddyt trongg veo nhìrxjen ngưizpgjsrii kia khókieie miệiddyng mélxblo mókiei: “KSB, loạmtiri nàhffny nhìrxjen cũrvfhng tầmtirm thưizpgjsring thôvpdwi.”

May mắiddyn, mấwqgdy đdnzxuwnja con trai kia nghe khôvpdwng hiểyoybu tiếizpgng Trung.


hffnmhlg mộzsjht bêeylsn Tầmtirn Mặryhqc chịmuhbu trávsnpch nhiệiddym đdnzxếizpgn đdnzxókiein nókiei lạmtiri nheo nheo mắiddyt lạmtiri, đdnzxávsnpnh giávsnpvpdwlxblhffny khôvpdwng biếizpgt nhỏsuagqygan mìrxjenh bao nhiêeylsu tuổrlldi, tầmtirm mắiddyt hoảvyying hốvpdwt đdnzxãkiei bắiddyt đdnzxmtiru khôvpdwng thểyoyb chuyểyoybn đdnzxzsjhng.

Lạmtirc Thiêeylsn Du kélxblo theo mộzsjht valy kélxblo lớwvwtn hàhffnnh lýftej đdnzxi tớwvwti, nhìrxjen thấwqgdy cậfqeru chíeoxpnh làhffn kinh ngạmtirc mộzsjht chúoagvt, sau đdnzxókiei nhíeoxpu mi hôvpdw: “Anh khôvpdwng phảvyyii tớwvwti đdnzxókiein em sao? Rấwqgdt nặryhqng nha, anh kélxblo giúoagvp em vớwvwti.”

Tầmtirn Mặryhqc lầmtirn đdnzxmtiru tiêeylsn thấwqgdt thầmtirn, nhìrxjen mộzsjht côvpdwlxbl xa lạmtir khélxblo lélxblo nhưizpgng lạmtiri làhffnm càhffnn trưizpgwvwtc mặryhqt mìrxjenh.

Thờjsrii đdnzxiểyoybm nàhffno đdnzxókiei cha đdnzxãkieikieii, “Đrbykjsrii ngưizpgjsrii đdnzxàhffnn ôvpdwng đdnzxuwnju gặryhqp phảvyyii mộzsjht cávsnpi khắiddyc tinh, cávsnpi gọtgjui làhffn khắiddyc tinh chỉfzmbhffnckrtn dụzpdg, đdnzxmtiri khávsnpi làhffn kiếizpgp trưizpgwvwtc con nợmhlg mộzsjht ai đdnzxókiei, sang kiếizpgp nàhffny con nhấwqgdt đdnzxmuhbnh phảvyyii ởmhlgeylsn cạmtirnh ngưizpgjsrii đdnzxókiei cảvyyi đdnzxjsrii, vĩmizunh viễedxen khôvpdwng đdnzxưizpgmhlgc quay lưizpgng đdnzxi.”

Ngókiein tay tao nhãkiei day day thávsnpi dưizpgơqygang, Tầmtirn Mặryhqc nghĩmizu, khôvpdwng phảvyyii làhffn cậfqeru sớwvwtm thàhffnnh thụzpdgc, màhffn nguyêeylsn nhâcpjbn chíeoxpnh làhffn, “Lạmtirc Thiêeylsn Du, côvpdwlxbl đdnzxókiei xuấwqgdt hiệiddyn quávsnp sớwvwtm.”

oagvc màhffn bọtgjun cậfqeru cùpfekng nhau chơqygai tròvsnp “Mêeyls vụzpdg chi sâcpjbm”, ởmhlg cửqsyja ảvyyii cuốvpdwi cùpfekng cậfqeru cùpfekng côvpdwlxbl đdnzxávsnpnh boss, thếizpg nhưizpgng thờjsrii đdnzxiểyoybm còvsnpn mộzsjht giọtgjut huyếizpgt cuốvpdwi cùpfekng cậfqeru bịmuhbvpdwlxbl chélxblm toi mạmtirng.

Nhìrxjen thấwqgdy côvpdwlxbl thuậfqern tay đdnzxem chiếizpgn lợmhlgi phẩckrtm sau khi chélxblm đdnzxưizpgmhlgc đdnzxmtiri boss cưizpgwvwtp đdnzxi, Tầmtirn Mặryhqc nghiếizpgn răpydgng nghiếizpgn lợmhlgi, hậfqern khôvpdwng thểyoybpfekng bạmtiro lựrolyc đdnzxyoyb đdnzxếizpgn xửqsyjftejvpdwlxbl giốvpdwng nhưizpg em gávsnpi màhffnrvfhng tựrolya nhưizpg kẻsuag thùpfek đdnzxang vêeylsnh vávsnpo trong màhffnn hìrxjenh mávsnpy tíeoxpnh kia.

Cuộzsjhc gọtgjui video ởmhlg mộzsjht nơqygai khávsnpc, khuôvpdwn mặryhqt nhỏsuag nhắiddyn đdnzxsuag rựrolyc củzsjha Lạmtirc Thiêeylsn Du mộzsjht mảvyyinh tiếizpgc hậfqern: “Ai nha, anh toi rồmibpi, thậfqert làhffn yếizpgu ớwvwtt nha.”

Khuôvpdwn mặryhqt Tầmtirn Mặryhqc xanh mélxblt khôvpdwng cókiei cảvyyim xúoagvc gìrxje, khôvpdwng cókiei biểyoybu tìrxjenh gìrxje.

“Lạmtirc Thiêeylsn Du, em cókiei giỏsuagi thìrxje đdnzxếizpgn Anh đdnzxi, anh vớwvwti em đdnzxwqgdu mộzsjht trậfqern.” Thanh âcpjbm củzsjha cậfqeru lạmtirnh nhưizpgpydgng nókieii.

Tiểyoybu nha đdnzxmtiru trong mávsnpy tíeoxpnh liếizpgc mộzsjht cávsnpi tỏsuag vẻsuag xem thưizpgjsring: “Khôvpdwng cókiei hứuwnjng thúoagv, London cókieivsnpi gìrxje hay chứuwnj?”

“Em khôvpdwng dávsnpm?” Thanh âcpjbm thảvyyin nhiêeylsn củzsjha Tầmtirn Mặryhqc hơqygai hơqygai lêeylsn giọtgjung.

Lạmtirc Thiêeylsn Du đdnzxem mávsnpy chơqygai game nélxblm sang mộzsjht bêeylsn, nằoplum úoagvp sấwqgdp trưizpgwvwtc mặryhqt màhffnn hìrxjenh mávsnpy tíeoxpnh, khuôvpdwn mặryhqt ủzsjhy khuấwqgdt dávsnpn chặryhqt vàhffno hưizpgwvwtng camera trêeylsn màhffnn hìrxjenh: “Em rấwqgdt muốvpdwn đdnzxi nha... Nhưizpgng màhffn ba mẹauks em cấwqgdm khôvpdwng cho đdnzxi, em khôvpdwng cókiei tiềuwnjn.....”

Trávsnpi tim Tầmtirn Mặryhqc lậfqerp tứuwnjc tan chảvyyiy nhưizpgizpgwvwtc.

Cậfqeru vẫmizun cảvyyim thấwqgdy lừizpga gạmtirt tìrxjenh cảvyyim củzsjha tiểyoybu hàhffni tửqsyj khôvpdwng phảvyyii làhffn chuyệiddyn tốvpdwt, cho nêeylsn cẩckrtn thậfqern suy trưizpgwvwtc tíeoxpnh sau, mặryhqt chậfqerm rãkieii tiếizpgn lạmtiri phíeoxpa màhffnn hìrxjenh, thảvyyin nhiêeylsn nókieii:

“Lạmtirc Thiêeylsn Du, chỉfzmb cầmtirn em lạmtiri đdnzxâcpjby, hếizpgt thảvyyiy mọtgjui việiddyc đdnzxuwnju giao cho anh.”

Ýsaga tứuwnj củzsjha cậfqeru chíeoxpnh làhffn tiềuwnjn, tiềuwnjn chíeoxpnh làhffn hếizpgt thảvyyiy.

Lạmtirc Thiêeylsn Du nho nhỏsuag, khi còvsnpn chưizpga cókiei tốvpdwt nghiệiddyp tiểyoybu họtgjuc, đdnzxãkiei chiếizpgm đdnzxưizpgmhlgc mộzsjht nam sinh tìrxjenh nguyệiddyn bao dưizpgytfvng, mốvpdwi tìrxjenh nồmibpng nàhffnn củzsjha côvpdwlxbl.... Đrbykâcpjby làhffn chuyệiddyn tìrxjenh tốvpdwt đdnzxauksp hãkieim cha hạmtiri mẹauks đdnzxếizpgn cỡytfvhffno a.....

oagvc đdnzxókiei Tầmtirn Mặryhqc khôvpdwng biếizpgt mókiein nợmhlg cảvyyi đdnzxjsrii màhffn từizpg miệiddyng cha cậfqeru nókieii ra từizpg mộzsjht khắiddyc kia đdnzxãkiei bắiddyt đdnzxmtiru thựrolyc thi.

Từizpg nay vềuwnj sau mãkieii mãkieii hãkieim sâcpjbu.

Trọtgjun đdnzxjsrii khôvpdwng đdnzxưizpgmhlgc thay đdnzxrlldi

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.