Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 237 : Chi mê tình Đóa Thành 2

    trước sau   
Mộvdkct thâyfltn lãlivpnh liệkasst, Lạrphrc Thànhnjnh chậjnism rãlivpi đeaymi đeaymếjnisn trưnhnjycunc mặgtelt côvlqr, biểkijau tìedxdnh trêfgzln mặgtelt cuốvpzli cùhambng cũoiurng thưnhnj tháudbxi đeaymi mộvdkct chúvqsot.

“Đotoiâyflty lànhnj đeaymvpzli tưnhnjxzwung xem mắubict củzboda côvlqr?” Ákpvrnh mắubict hắubicn bao trùhambm côvlqrudbxi trưnhnjycunc mặgtelt, tiếjnisng nózbodi máudbxt lạrphrnh cózbod chúvqsot băfgzlng lãlivpnh, cũoiurng cózbod mộvdkct chúvqsot khiêfgzlu khíkpvrch nózbodi khôvlqrng lêfgzln lờamnxi.

Lam Đotoiózboda hậjnism hựmjiic, biệkassn minh nózbodi: “Đotoiúvqsong lànhnj mộvdkct ngưnhnjamnxi trong sốvpzl đeaymózbod, cózbod vẻgdjs khôvlqrng thểkija dựmjiia vànhnjo a, nhưnhnjng mànhnj so vớycuni ngưnhnjamnxi kháudbxc vẫcucrn còtgpzn hơpsqwn nhiềkpvru lắubicm?”

Lạrphrc Thànhnjnh gậjnist gậjnist đeaymhmveu, nghe hiểkijau ýkija tứppzr củzboda côvlqr, “Nózbodi cáudbxch kháudbxc, khôvlqrng chỉdckzzbod mộvdkct ngưnhnjamnxi.”

Lam Đotoiózboda nghe đeaymưnhnjxzwuc dèzvhg dặgtelt nhìedxdn hắubicn, dèzvhg dặgtelt suy nghĩzvhg, thếjnisnhnjo lạrphri cózbod cảmackm giáudbxc nhưnhnjedxdnh lànhnjyfltm phụpmup bịlbgj bắubict gian tạrphri giưnhnjamnxng chứppzr, nhưnhnjng mànhnj thựmjiic sụpmup khôvlqrng phảmacki mànhnj. Ngưnhnjamnxi đeaymànhnjn ôvlqrng nànhnjy từgtelnhnjycunc Anh xa xôvlqri trởotoi vềkpvr, đeaymgtelc biệkasst đeaymếjnisn nhànhnjvlqrotoi đeaymâyflty đeaymkija tiếjnisn hànhnjnh tuyểkijan chọgroxn cho côvlqr sao? Hơpsqwn nữxhdza chuyệkassn côvlqr phảmacki đeaymi xem mắubict vốvpzln anh đeaymãlivp sớycunm biếjnist rồqvwxi còtgpzn gìedxd, cózbodedxd đeaymâyfltu mànhnj khủzbodng bốvpzl vậjnisy chứppzr?

“Tôvlqri đeaymózbodi bụpmupng....” Lam Đotoiózboda quay vềkpvrnhnjn ăfgzln, cầhmvem lấdcuhy mộvdkct cáudbxi báudbxnh mỳqyue nhéqvwxt vànhnjo miệkassng, áudbxnh mắubict trong veo nhưnhnjnhnjycunc liếjnisc mắubict nhìedxdn anh mộvdkct cáudbxi, hànhnjm hồqvwxzbodi >_< ”Anh cózbod ăfgzln cơpsqwm hay khôvlqrng? Ngưnhnjamnxi bịlbgj anh cưnhnjkassng chếjnis đeaymuổoiuri đeaymi rồqvwxi, bằwjmwng đeaymózbod đeaymqvwx ăfgzln tôvlqri ăfgzln khôvlqrng hếjnist.”


Ngồqvwxi ởotoi trêfgzln chiếjnisc bànhnjn nhỏamnx bằwjmwng thủzbody tinh ởotoi phòtgpzng kháudbxch nhìedxdn thấdcuhy tiểkijau nữxhdz nhâyfltn kia, tózbodc dànhnji xõfciba tung trêfgzln mặgtelt áudbxo choànhnjng, mộvdkct chiếjnisc váudbxy dànhnji mànhnju vànhnjng nhạrphrt mặgtelc trêfgzln ngưnhnjamnxi, cózbod mộvdkct loạrphri hấdcuhp dẫcucrn khiếjnisn ngưnhnjamnxi ta chìedxdm đeaymubicm, Lạrphrc Thànhnjnh đeaymi qua, xanh tạrphri mộvdkct bêfgzln cạrphrnh bànhnjn côvlqr ngồqvwxi, mắubict kíkpvrnh trong suốvpzlt, hai mắubict anh tảmackn ra tầhmveng sáudbxng mịlbgj hoặgtelc khiếjnisn tim kẻgdjs kháudbxc phảmacki đeaymjnisp lọgroxan lêfgzln.

Lam Đotoiózboda cózbod cảmackm giáudbxc nghẹedxdt thởotoi.

Anh ta.... Anh ta muốvpzln lànhnjm gìedxd chứppzr?

udbxnh mìedxd vẫcucrn ngậjnism trêfgzln miệkassng, khôvlqrng dáudbxm cắubicn, áudbxnh mắubict côvlqr thậjnist tộvdkci nghiệkassp nhìedxdn ngưnhnjamnxi đeaymànhnjn ôvlqrng trưnhnjycunc mắubict.

Chỉdckz chốvpzlc láudbxt, Lạrphrc Thànhnjnh nhíkpvru mi, giơpsqw tay lêfgzln, mạrphrnh mẽewsu lấdcuhy ra, đeaymem côvlqrvqsom đeaymppzrng dậjnisy, lôvlqri kéqvwxo đeaymi ra ngoànhnji.

Lam Đotoiózboda hoànhnjn toànhnjn hoảmackng sợxzwu.

“Anh, anh, anh... Anh muốvpzln lànhnjm gìedxd a? Anh dẫcucrn tôvlqri đeaymi đeaymâyfltu chứppzr? Buổoiuri chiềkpvru tôvlqri còtgpzn phảmacki đeaymi lànhnjm đeaymdcuhy.” Côvlqr khôvlqrng kịlbgjp cảmackm thụpmup đeaymưnhnjxzwuc bànhnjn tay đeaymang nắubicm tay côvlqr củzboda anh cózbod bao nhiêfgzlu cứppzrng rắubicn cózbod bao nhiêfgzlu lạrphrnh lẽewsuo, tựmjiia nhưnhnj đeaymvdkcng kinh muốvpzln trốvpzln thoáudbxt.

vlqrng mànhnjy Lạrphrc Thànhnjnh cànhnjng nhíkpvru chặgtelt, túvqsom côvlqr áudbxp lêfgzln trêfgzln tưnhnjamnxng, chậjnism rãlivpi ghéqvwxudbxt lạrphri nhìedxdn côvlqr từgtel trêfgzln xuốvpzlng dưnhnjycuni:” Ngay cảmack thờamnxi gian ăfgzln cơpsqwm trưnhnja cũoiurng tranh thủzbod đeaymi xem mắubict, côvlqr quáudbx thèzvhgm kháudbxt rồqvwxi cózbod phảmacki hay khôvlqrng? Hửkjht?”

Lam Đotoiózboda bịlbgj bứppzrc tưnhnjamnxng gồqvwx ghềkpvr phíkpvra sau đeaymâyfltm vànhnjo lưnhnjng đeaymau đeaymycunn khôvlqrng chịlbgju nổoiuri, vừgtela nghe thấdcuhy anh nózbodi nhưnhnj vậjnisy liềkpvrn nózbodng nảmacky: “Cáudbxi gìedxd a? Tôvlqri thèzvhgm kháudbxt cáudbxi quỷviasedxd? Năfgzlm nay tôvlqri 27 tuổoiuri rồqvwxi, 27 tuổoiuri đeaymdcuhy? Tôvlqri muốvpzln đeaymem mìedxdnh gảmack đeaymi đeaymưnhnjxzwuc chưnhnja? Anh gặgtelp qua côvlqrudbxi nànhnjo 27 tuổoiuri còtgpzn chưnhnja lậjnisp gia đeaymìedxdnh khôvlqrng? Cũoiurng khôvlqrng phảmacki ai cũoiurng tốvpzlt phúvqsoc nhưnhnj Hi Hi, cózbod Tầhmven Dịlbgjch Dưnhnjơpsqwng yêfgzlu côvlqrdcuhy, yêfgzlu đeaymếjnisn mứppzrc bànhnjy mưnhnju tíkpvrnh kếjnis đeaymkijazbod thểkija kếjnist hôvlqrn cùhambng vớycuni côvlqrdcuhy, tôvlqri thựmjiic sựmjii rấdcuht muốvpzln bịlbgj ngưnhnjamnxi ta tíkpvrnh kếjnis a, nhưnhnjng mànhnj nhữxhdzng ngưnhnjamnxi theo đeaymuổoiuri tôvlqri anh đeaymkpvru thấdcuhy rồqvwxi đeaymdcuhy, đeaymkpvru lànhnj đeaymppzrc hạrphrnh nhưnhnj vậjnisy, tôvlqri cózbod biệkassn pháudbxp gìedxd chứppzr?”

Lạrphrc Thànhnjnh níkpvrn thởotoi, cảmackm thụpmup đeaymưnhnjxzwuc khẩebnbu khíkpvr vẫcucrn còtgpzn kiêfgzlu ngạrphro bệkass vệkass củzboda côvlqr.

udbxch xa 5 năfgzlm, côvlqrudbxi nànhnjy vẫcucrn nhưnhnj trưnhnjycunc đeaymâyflty, lắubicm lờamnxi khôvlqrng ai ngăfgzln đeaymưnhnjxzwuc, gànhnjo théqvwxt khiếjnisn ngưnhnjamnxi ta cảmackm thấdcuhy phiềkpvrn phứppzrc.

Nhẹedxd nhànhnjng xoa xoa mi tâyfltm, Lạrphrc Thànhnjnh lạrphri lầhmven nữxhdza túvqsom lấdcuhy côvlqr, thảmackn nhiêfgzln nózbodi: “Tôvlqri mớycuni vừgtela xuốvpzlng máudbxy bay, chưnhnja cózbod ăfgzln cơpsqwm, cùhambng vớycuni tôvlqri đeaymi ra ngoànhnji ăfgzln.”

zbod thểkija bởotoii vìedxd ngữxhdz khíkpvr củzboda anh kháudbx tốvpzlt, Lam Đotoiózboda khôvlqrng còtgpzn so đeaymo gìedxd nữxhdza, thếjnis nhưnhnjng cứppzrpsqwpsqwnhnjng mànhnjng đeaymãlivp bịlbgj anh túvqsom lấdcuhy lôvlqri ra khỏamnxi căfgzln phòtgpzng, trưnhnjycunc khi đeaymi côvlqr cốvpzl sứppzrc mànhnj cầhmvem lấdcuhy cáudbxi túvqsoi xáudbxch nhỏamnx củzboda mìedxdnh, khôvlqrng đeaymếjnisn mứppzrc ra khỏamnxi cửkjhta mànhnj ngay cảmack di đeaymvdkcng cùhambng tiềkpvrn cũoiurng khôvlqrng mang, bằwjmwng khôvlqrng bịlbgjudbxn đeaymi cũoiurng khôvlqrng biếjnist.


nhnjycuni lầhmveu, áudbxnh nắubicng tưnhnjơpsqwi sáudbxng, láudbxi xe nhìedxdn thấdcuhy hìedxdnh ảmacknh mộvdkct đeaymôvlqri nam nữxhdz đeaymi xuốvpzlng thìedxdzbod chúvqsot giậjnist mìedxdnh.

Thìedxd ra lànhnj nhưnhnj vậjnisy.

Thoạrphrt nhìedxdn nữxhdznhnji tửkjhtoiurng khôvlqrng phảmacki lànhnj tuổoiuri trẻgdjs non nớycunt, chíkpvrnh lànhnj vẫcucrn cózbod mộvdkct cỗqgyupsqwi khíkpvr khôvlqrng an phậjnisn, thâyfltn ảmacknh Lạrphrc Thànhnjnh to lớycunn bao trùhambm khiếjnisn cho thâyfltn thểkijavlqrnhnjng thêfgzlm nhỏamnx nhắubicn xinh xắubicn, từgtelng bưnhnjycunc lảmacko đeaymmacko vìedxd bịlbgj anh túvqsom lấdcuhy.

“Anh cózbod thôvlqri đeaymi khôvlqrng hảmack?” Ýedxd nghĩzvhg củzboda Lam Đotoiózboda ứppzr đeaymgroxng trong áudbxnh mắubict, ngẩebnbng đeaymhmveu nhìedxdn anh: “Anh tớycuni Trung Quốvpzlc cũoiurng khôvlqrng thèzvhgm gọgroxi lấdcuhy mộvdkct cuộvdkcc đeaymiệkassn thoạrphri, lànhnjm sao mànhnjvlqri biếjnist khi nànhnjo anh vềkpvr, loạrphri thờamnxi tiếjnist nànhnjy, đeaymqvwx ăfgzln thừgtela ởotoi nhànhnjvlqri khôvlqrng ăfgzln hếjnist cũoiurng chỉdckzzbod đeaymoiur cho chuộvdkct giáudbxn ăfgzln thôvlqri, anh cózbod biếjnist khôvlqrng hảmack....”

Cằwjmwn nhằwjmwn nózbodi lan man, vẫcucrn nhưnhnjfgzlm đeaymózbod.

Lạrphrc Thànhnjnh sảmacki bưnhnjycunc đeaymi lêfgzln phíkpvra trưnhnjycunc, anh đeaymebnby vai Lam Đotoiózboda đeaymem côvlqr nhéqvwxt vànhnjo bêfgzln trong.

Cửkjhta xe đeaymem toànhnjn bộvdkc thanh âyfltm củzboda côvlqr nhốvpzlt ởotoifgzln ngoànhnji, qua cửkjhta kíkpvrnh Lạrphrc Thànhnjnh nhìedxdn liếjnisc qua bộvdkcudbxng côvlqrudbxi nhỏamnx bịlbgj ngãlivp đeaymau đeaymếjnisn nhíkpvru mànhnjy kia, trong lòtgpzng cózbod chúvqsot mềkpvrm mạrphri, khôvlqrng biếjnist vìedxd sao mànhnj rung đeaymvdkcng, đeaymi sang bêfgzln kia, mởotoi cửkjhta ngồqvwxi vànhnjo trong.

“Tùhamby tiệkassn tìedxdm mộvdkct kháudbxch sạrphrn, cózbod thểkija ăfgzln đeaymưnhnjxzwuc lànhnj tốvpzlt rồqvwxi, đeaymi nhanh lêfgzln.” Lạrphrc Thànhnjnh đeaymơpsqwn giảmackn nózbodi vànhnji câyfltu, tựmjiia nhưnhnj thứppzrc ăfgzln mànhnj Lam Đotoiózboda lànhnjm ởotoi nhànhnj khôvlqrng thểkija ăfgzln đeaymưnhnjxzwuc vậjnisy.

Nghĩzvhg nghĩzvhg, côvlqr vẫcucrn lànhnj nằwjmwm úvqsop sấdcuhp lêfgzln ghếjnis trưnhnjycunc, tốvpzlt bụpmupng nózbodi: “Báudbxc láudbxi xe, đeaymi đeaymếjnisn ngãlivpnhnj phíkpvra trưnhnjycunc quẹedxdo phảmacki, đeaymi thêfgzlm 800m nữxhdza cózbod mộvdkct kháudbxch sạrphrn lớycunn đeaymózbod.”

“Anh ta lànhnj từgtel Anh trởotoi vềkpvr a! Nưnhnjycunc Anh đeaymdcuhy! Anh ta cózbod tiềkpvrn, khôvlqrng hãlivpm hạrphri chúvqsot nànhnjo đeaymâyfltu.”

Trêfgzln mặgtelt láudbxi xe níkpvrn cưnhnjamnxi, mặgtelt Lạrphrc Thànhnjnh lạrphri khôvlqrng chúvqsot thay đeaymoiuri, mặgtelc kệkass cho côvlqr hồqvwx nháudbxo.

“Tôvlqri cùhambng anh ăfgzln mộvdkct bữxhdza cơpsqwm, sau đeaymózbod anh đeaymưnhnja tôvlqri đeaymếjnisn côvlqrng ty, khoảmackng cáudbxch từgtel chỗqgyu đeaymózbod đeaymếjnisn côvlqrng ty khôvlqrng xa lắubicm, chúvqsong tôvlqri cózbod 2 tiếjnisng nghỉdckz trưnhnja thôvlqri.” Lam Đotoiózboda tiếjnisp tụpmupc chỉdckz huy, nghĩzvhg nhưnhnj thếjnisnhnjo cho tốvpzlt đeaymedxdp nhấdcuht, “Tôvlqri nhấdcuht đeaymlbgjnh cho anh ăfgzln rấdcuht vui vẻgdjs.”

Giốvpzlng nhưnhnj tấdcuht cảmack giớycuni tríkpvr thứppzrc đeaymi lànhnjm trong thànhnjnh phốvpzlnhnjy, cuộvdkcc sốvpzlng củzboda côvlqroiurng cózbod quy luậjnist, vòtgpzng qua vòtgpzng lạrphri, thờamnxi gian 5 năfgzlm đeaymãlivp vộvdkci vãlivphambi vềkpvr quáudbx khứppzr, đeaymmacko mắubict mộvdkct cáudbxi côvlqr thựmjiic đeaymãlivp 27 tuổoiuri, mặgtelc kệkasszbodkpvrch cózbodp thếjnisnhnjo, cuộvdkcc sốvpzlng vẫcucrn thựmjiic vấdcuht vảmack.


Lạrphrc Thànhnjnh nhìedxdn thấdcuhy côvlqrng trìedxdnh xâyflty dựmjiing bêfgzln ngoànhnji cửkjhta sổoiur, hoa lệkass chózbodi mắubict, trong lòtgpzng cózbod chúvqsot cảmackm giáudbxc lạrphrnh lẽewsuo.

“Côvlqr rấdcuht vấdcuht vảmack?” Anh hỏamnxi.

Lam Đotoiózboda lắubicc lắubicc đeaymhmveu, “Cũoiurng khôvlqrng tíkpvrnh lànhnj vậjnisy, chíkpvrnh lànhnjzbod chúvqsot vộvdkci vànhnjng, Hi Hi đeaymi rồqvwxi tôvlqri khôvlqrng cózbod việkassc đeaymkijanhnjm, mỗqgyui ngànhnjy đeaymkpvru ởotoi trong côvlqrng ty táudbxm chuyệkassn linh tinh, cùhambng vớycuni mấdcuhy em cùhambng lànhnjm đeaymi ăfgzln cơpsqwm mua sắubicm, rấdcuht tốvpzlt. Anh ởotoinhnjycunc Anh chắubicc lànhnj tốvpzlt lắubicm nhỉdckz? Anh cózbod thểkija kểkija cho tôvlqri nghe mộvdkct chúvqsot sựmjiiedxdnh củzboda Hi Hi bêfgzln đeaymózbod đeaymưnhnjxzwuc khôvlqrng? Cózbod đeaymưnhnjxzwuc khôvlqrng?”

vlqrzbod chúvqsot lớycunn mậjnist, giơpsqw tay giậjnist giậjnist tay áudbxo củzboda anh.

Trong lòtgpzng Lạrphrc Thànhnjnh cózbod tia phứppzrc tạrphrp, khôvlqrng thểkijazbodi thànhnjnh lờamnxi.

Anh giơpsqw tay cầhmvem lấdcuhy bànhnjn tay cózbod chúvqsot gầhmvey yếjnisu kia.

nhnjơpsqwng ngózbodn tay nho nhỏamnx, mảmacknh mai yếjnisu ớycunt, cầhmvem trong lòtgpzng bànhnjn tay cózbod cảmackm giáudbxc muốvpzln thưnhnjơpsqwng yêfgzlu. Lạrphrc Thànhnjnh rấdcuht íkpvrt cầhmvem tay con gáudbxi, cơpsqw hồqvwxnhnj chưnhnja từgtelng cózbod, hiệkassn tạrphri mớycuni rõfcibnhnjng thìedxd ra cảmackm giáudbxc lànhnj nhưnhnj vậjnisy.

“Lam Đotoiózboda!” Lạrphrc Thànhnjnh nhẹedxd nhànhnjng hấdcuhp mộvdkct hơpsqwi, thảmackn nhiêfgzln quay đeaymhmveu lạrphri nózbodi, cặgtelp mắubict tuấdcuhn túvqsozbod chúvqsot hoảmackng hốvpzlt hờamnx hữxhdzng, dùhambng lờamnxi lẽewsu thưnhnjơpsqwng lưnhnjxzwung nózbodi: “Nghỉdckzvlqrng việkassc hiệkassn tạrphri đeaymi, đeaymi theo tôvlqri, tôvlqri cam đeaymoan cáudbxi gìedxdvlqroiurng khôvlqrng thiếjnisu, thếjnisnhnjo?”

Lam Đotoiózboda choáudbxng váudbxng.

vlqr hoảmackng hốvpzlt nửkjhta ngànhnjy cũoiurng khôvlqrng hiểkijau đeaymưnhnjxzwuc ýkija tứppzr củzboda Lạrphrc Thànhnjnh lànhnjedxd.

“Đotoiưnhnjơpsqwng nhiêfgzln còtgpzn cózbod mộvdkct đeaymiềkpvru kiệkassn nữxhdza.” Anh bổoiur sung, “Dừgtelng tấdcuht cảmack mấdcuhy cuộvdkcc xem mắubict chếjnist tiệkasst củzboda côvlqr đeaymi.”

Lam Đotoiózboda cànhnjng choáudbxng váudbxng.

vlqr thựmjiic cẩebnbn thậjnisn suy nghĩzvhg mộvdkct chúvqsot, côvlqr hiệkassn tạrphri khôvlqrng phảmacki lànhnjvlqrng hoa xinh đeaymedxdp 19, 20, lạrphri cànhnjng khôvlqrngg phảmacki côvlqrudbxi xinh đeaymedxdp nhưnhnj Hi Hi khiếjnisn ngưnhnjamnxi ta vừgtela nhìedxdn thấdcuhy đeaymãlivp muốvpzln chànhnj đeaymrphrp, vậjnisn khíkpvrnhnjng khôvlqrng may mắubicn đeaymếjnisn mứppzrc gặgtelp đeaymưnhnjxzwuc mộvdkct ngưnhnjamnxi đeaymànhnjn ôvlqrng cózbod tiềkpvrn cùhambng côvlqrzbod mộvdkct đeaymoạrphrn hôvlqrn nhâyfltn cózbod mộvdkct khôvlqrng hai kia. Hơpsqwn nũoiura từgtel nhỏamnx đeaymếjnisn lớycunn thầhmvey tưnhnjycunng sốvpzl đeaymkpvru nózbodi cảmack đeaymamnxi nànhnjy côvlqrvlqrnhnji cũoiurng vôvlqr tai, đeaymhmven đeaymvdkcn cũoiurngcózbod mặgtelt tốvpzlt đeaymózbod chứppzr.


(Vôvlqrnhnji: khôvlqrng tànhnji giỏamnxi, khôvlqrng giànhnju cózbod.

vlqr tai: Khôvlqrng cózbod tai họgroxa nànhnjo.)

Nhưnhnj vậjnisy, tìedxdnh huốvpzlng trưnhnjycunc mắubict rốvpzlt cuộvdkcc lànhnjudbxi gìedxd?

“Anh... Thiếjnisu đeaymànhnjn bànhnj sao?” Côvlqr đeaymèzvhgqvwxn rung đeaymvdkcng cùhambng si mêfgzl, tòtgpztgpz hỏamnxi.

Lạrphrc Thànhnjnh nghĩzvhg nghĩzvhg, anh hẳvqson lànhnj khôvlqrng phảmacki thiếjnisu đeaymànhnjn bànhnj, cózbod thểkijazbodi anh chưnhnja từgtelng cózbod đeaymànhnjn bànhnj.

Nhưnhnj vậjnisy anh nózbodi ra chuyệkassn nànhnjy rốvpzlt cụpmupc lànhnj muốvpzln gìedxd chứppzr???

Kỳqyue thựmjiic trong lòtgpzng Lạrphrc Thànhnjnh vẫcucrn luôvlqrn hiểkijau rấdcuht rõfcib, anh khôvlqrng xem lànhnjvlqrng thànhnjnh danh toạrphri, chỉdckzzbod thểkija xem nhưnhnj cảmack đeaymamnxi nànhnjy thựmjiic sựmjii đeaymãlivp khôvlqrng cózbodedxdfgzln khoăfgzln cùhambng ưnhnju sầhmveu, mọgroxi chuyệkassn ởotoifgzln Anh đeaymãlivpoiurn đeaymlbgjnh đeaymi vànhnjo quỹewsu đeaymrphro anh khôvlqrng cầhmven phảmacki bôvlqrn ba nữxhdza, mộvdkct ngưnhnjamnxi đeaymànhnjn ôvlqrng nhưnhnj vậjnisy, cózbod lẽewsunhnj trong lòtgpzng đeaymang nghĩzvhg muốvpzln tìedxdm mộvdkct chốvpzln yêfgzln ổoiurn.

Anh muốvpzln yêfgzln ổoiurn, muốvpzln côvlqrudbxi nànhnjy ởotoifgzln cạrphrnh anh, tựmjiia nhưnhnj 5 năfgzlm qua vẫcucrn chỉdckzzbodedxdnh côvlqr liêfgzln lạrphrc vớycuni anh qua mail, đeaymâyflty lànhnj mốvpzli liêfgzln hệkass duy nhấdcuht củzboda anh vớycuni Trung Quốvpzlc, anh cũoiurng khôvlqrng tin tưnhnjotoing rằwjmwng côvlqrudbxi nànhnjy nếjnisu nhưnhnj xem mắubict kếjnist hôvlqrn vềkpvr sau còtgpzn cózbod thờamnxi gian nhànhnjn hạrphrnhnj thoảmacki máudbxi lảmacki nhảmacki cằwjmwn nhằwjmwn nózbodi chuyệkassn vớycuni anh nữxhdza.

Chưnhnja bao giờamnx cảmackm thấdcuhy đeaymưnhnjxzwuc ởotoifgzln cạrphrnh mộvdkct ngưnhnjamnxi lạrphri cózbod cảmackm giáudbxc tốvpzlt gìedxd cảmack, chíkpvrnh lànhnj đeaymvdkct nhiêfgzln cózbod mộvdkct ngưnhnjamnxi buôvlqrng tay rờamnxi đeaymi, anh thấdcuhy mìedxdnh khôvlqrng thểkija thíkpvrch ứppzrng.

Ngoạrphri truyệkassn 12: Chi mêfgzledxdnh Đotoiózboda Thànhnjnh – P4

Lam Đotoiózboda hơpsqwi chúvqsot giậjnist mìedxdnh, tay bịlbgj anh nắubicm ởotoitgpzng bànhnjn tay, muốvpzln đeaymvdkcng đeaymkpvru khôvlqrng thểkija đeaymvdkcng đeaymưnhnjxzwuc, đeaymôvlqri mắubict trong veo cózbod mộvdkct tia sợxzwulivpi, dùhamb sao côvlqroiurng chưnhnja từgtelng đeaymưnhnjxzwuc nghe Lạrphrc Thànhnjnh giãlivpi bànhnjy lòtgpzng mìedxdnh nhưnhnj vậjnisy, cho tớycuni bâyflty giờamnx khuôvlqrn mặgtelt anh vẫcucrn lãlivpnh đeaymrphrm nhưnhnjudbxt thủzbod kiếjnism hiệkassp, đeaymvdkct nhiêfgzln nózbodi nhưnhnj vậjnisy, thậjnist sựmjiinhnjm cho đeaymhmveu ózbodc củzboda côvlqr loạrphrn mộvdkct mảmacknh.

“Cáudbxi kia… Anh đeaymxzwui mộvdkct chúvqsot… đeaymxzwui mộvdkct chúvqsot a, đeaymưnhnjxzwuc khôvlqrng?” Côvlqr tỏamnx ra yếjnisu thếjnis cầhmveu xin.

Lạrphrc Thànhnjnh cũoiurng khôvlqrng cózbod dựmjii đeaymlbgjnh nózbodi thêfgzlm gìedxd nữxhdza, mộvdkct chúvqsot thờamnxi gian ăfgzln cơpsqwm, hẳvqson lànhnjfgzln đeaymkija cho côvlqroiurn đeaymlbgjnh, sau nànhnjy vềkpvr rồqvwxi nózbodi cũoiurng chưnhnja muộvdkcn.


Vẻgdjs mặgtelt thay đeaymoiuri nhưnhnj chớycunp mắubict củzboda Lam Đotoiózboda rơpsqwi vànhnjo mắubict Lạrphrc Thànhnjnh nghiễqzhgm nhiêfgzln khiếjnisn cho anh hiểkijau đeaymưnhnjxzwuc côvlqr khôvlqrng thèzvhgm đeaymem nhữxhdzng lờamnxi anh nózbodi đeaymkija trong lòtgpzng, côvlqr cầhmvem lấdcuhy túvqsoi xáudbxch đeaymppzrng dậjnisy đeaymi ra ngoànhnji, bộvdkcudbxng cưnhnjamnxi ha hảmack giốvpzlng nhưnhnj đeaymang léqvwxn núvqsot gìedxd đeaymózbod.

zbod bồqvwxi bànhnjn ngưnhnjamnxi nưnhnjycunc ngoànhnji tiếjnisn lêfgzln mởotoi cửkjhta, dùhambng tiếjnisng Anh hỏamnxi mộvdkct câyfltu, Lam Đotoiózboda nghe khôvlqrng hiểkijau đeaymưnhnjxzwuc, mồqvwxvlqri tuôvlqrn nhưnhnj tắubicm, thựmjiic sựmjii tiếjnisng Anh củzboda côvlqr khôvlqrng đeaymưnhnjxzwuc tốvpzlt lắubicm nha.

May mắubicn phíkpvra sau cózbod ngưnhnjamnxi đeaymànhnjn ôvlqrng cao lớycunn đeaymi tớycuni, ngũoiur quan gózbodc cạrphrnh lộvdkc ra lựmjiic sáudbxt thưnhnjơpsqwng vôvlqredxdnh cũoiurng khiếjnisn ngưnhnjamnxi kháudbxc mêfgzl mẩebnbn, đeaymôvlqri mắubict thâyfltm sâyfltu tĩzvhgnh lặgtelng khiếjnisn kẻgdjs kháudbxc tim đeaymjnisp nhanh, chỉdckz nhìedxdn liếjnisc mắubict mộvdkct cáudbxi hơpsqwi thởotoi củzboda côvlqr liềkpvrn trầhmvem tĩzvhgnh lạrphri, tùhamby ýkija đeaymkija anh nắubicm ấdcuhy tay.

Lạrphrc Thànhnjnh cũoiurng cúvqsoi đeaymhmveu, nózbodi mộvdkct câyfltu tiếjnisng Anh, mang ngữxhdz đeaymiệkassu chíkpvrnh thốvpzlng London, giọgroxng nózbodi rấdcuht êfgzlm tai.

“Đotoii vànhnjo đeaymi!” Anh thay đeaymoiuri nózbodi tiếjnisng Trung Quốvpzlc vớycuni ngưnhnjamnxi trưnhnjycunc mặgtelt.

Lam Đotoiózboda ngưnhnjxzwung ngùhambng theo sáudbxt anh đeaymi vànhnjo trong, đeaymrphri sảmacknh xa hoa bêfgzln trong khiếjnisn cho côvlqrzbod chúvqsot nghẹedxdn thởotoi, đeaymúvqsong lànhnj tiêfgzln cảmacknh a, trầhmven nhànhnj đeaymưnhnjxzwuc nạrphrm khôvlqrng íkpvrt phalêfgzl nhìedxdn nhưnhnjnhnj kim cưnhnjơpsqwng vậjnisy, tựmjiia nhưnhnj muốvpzln tạrphro thànhnjnh bầhmveu trờamnxi xanh thẳvqsom, áudbxnh sáudbxng xanh ngọgroxc cànhnjng khôvlqrng ngừgtelng lózbode ra, ôvlqrn nhu mànhnjfgzl ngưnhnjamnxi, côvlqr ngẩebnbng đeaymhmveu mêfgzl muộvdkci xem, khôvlqrng cózbod cảmackm giáudbxc đeaymưnhnjxzwuc Lạrphrc Thànhnjnh đeaymang nắubicm tay mìedxdnh, đeaymem côvlqrqvwxo vànhnjo mộvdkct căfgzln phòtgpzng thuêfgzl chung.

Đotoiiềkpvru hòtgpza mởotoifgzln khôvlqrng khíkpvr thựmjiic thoảmacki máudbxi, Lam Đotoiózboda vôvlqrhambng ngạrphrc nhiêfgzln nhìedxdn hếjnist thảmacky bêfgzln trong, chỉdckzqvwxm lànhnj khózbodc thúvqsot thíkpvrt mànhnj thôvlqri.

“Ônccpi, cáudbxi bànhnjn thậjnist lớycunn nha....” Côvlqr sờamnx sờamnx mặgtelt bànhnjn, “Chúvqsong ta chỉdckzzbod 2 ngưnhnjamnxi, hay lànhnj đeaymoiuri sang phòtgpzng kháudbxc đeaymi....”

“Khôvlqrng cózbod phòtgpzng nhỏamnxpsqwn!” Lạrphrc Thànhnjnh thảmackn nhiêfgzln giảmacki thíkpvrch, khi nghe đeaymưnhnjxzwuc nhữxhdzng lờamnxi nànhnjy, miệkassng Lam Đotoiózboda mởotoi lớycunn hìedxdnh ^O^.

“Bởotoii vìedxd khôvlqrng cózbod phòtgpzng nhỏamnxpsqwn nêfgzln liềkpvrn thuêfgzl phòtgpzng Vip cao cấdcuhp nhấdcuht? Đotoirphri gia, ngànhnji đeaymang nózbodi đeaymùhamba sao? ’’

Nhưnhnjng rấdcuht nhanh Lam Đotoiózboda đeaymãlivp biếjnist anh khôvlqrng cózbodzbodi giỡkassn, bởotoii vìedxd khi côvlqr ngoan ngoãlivpn ngồqvwxi vànhnjo ghếjnis ngồqvwxi chưnhnja đeaymếjnisn 10 phúvqsot thìedxd mộvdkct loạrphrt nhữxhdzng phụpmupc vụpmup nữxhdz xinh đeaymedxdp mặgtelc sưnhnjamnxn xáudbxm hưnhnjycunng phíkpvra bànhnjn ăfgzln đeaymi tớycuni, trong nhữxhdzng chiếjnisc nồqvwxi mànhnju bạrphrc khôvlqrng biếjnist đeaymmjiing cáudbxi gìedxd, từgtelng mànhnju xanh xanh khiếjnisn cho côvlqr sợxzwulivpi than nhẹedxd, kỳqyue thậjnist ởotoiudbxc Viễqzhgn khôvlqrng phảmacki chưnhnja nhìedxdn thấdcuhy sựmjii xa xỉdckz bao giờamnx, chỉdckznhnjotoi đeaymâyflty bọgroxn họgrox chỉdckzzbod 2 ngưnhnjamnxi nha! Gọgroxi nhiềkpvru đeaymqvwx ăfgzln nhưnhnj vậjnisy lànhnjm gìedxd chứppzr?

zbod mộvdkct bữxhdza cơpsqwm thôvlqri mànhnj, Lam Đotoiózboda cózbod chúvqsot khôvlqrng yêfgzln lòtgpzng.

Bọgroxn họgrox ngồqvwxi cáudbxch nhau ba ghếjnis, Lam Đotoiózboda trừgtel bỏamnx cắubicm đeaymhmveu ăfgzln còtgpzn cózbod đeaymvdkcng táudbxc duy nhấdcuht lànhnj giưnhnjơpsqwng mắubict nhìedxdn Lạrphrc Thànhnjnh phíkpvra đeaymvpzli diệkassn, kỳqyue thựmjiic khuôvlqrn mặgtelt ngưnhnjamnxi đeaymànhnjn ôvlqrng nànhnjy cũoiurng ráudbxt tuấdcuhn túvqso, nhưnhnjng mànhnjedxdnh thưnhnjamnxng cứppzrnhnjy ra cáudbxi bộvdkc mặgtelt lãlivpnh đeaymrphrm khiếjnisn cho ngưnhnjamnxi kháudbxc khôvlqrng thểkija thưnhnjotoing thúvqsoc đeaymưnhnjxzwuc vẻgdjs mịlbgj hoặgtelc củzboda nózbod, giờamnx phúvqsot nànhnjy Lam Đotoiózboda đeaymang cầhmvem mộvdkct chéqvwxn nhỏamnx canh mànhnj nhìedxdn anh, thếjnis nhưnhnjng lạrphri cảmackm thấdcuhy anh thựmjiic sựmjiivlqrhambng tuấdcuhn túvqso.

“Nhìedxdn no rồqvwxi sao?” Lạrphrc Thànhnjnh lấdcuhy giấdcuhy ăfgzln lau miệkassng, ngẩebnbng đeaymhmveu hỏamnxi

khiếjnisn cho Lam Đotoiózboda 冏.

“Kỳqyue thựmjiic anh rấdcuht đeaymedxdp trai nha....” Côvlqr ăfgzln ngay nózbodi thậjnist, trêfgzln mặgtelt đeaymáudbxm mâyflty đeaymamnx cứppzr dầhmven dầhmven lan trànhnjn.

“Đotoiãlivp suy nghĩzvhg đeaymếjnisn việkassc ởotoifgzln cạrphrnh tôvlqri hay chưnhnja?” Lạrphrc Thànhnjnh trựmjiic tiếjnisp hỏamnxi.

Lam Đotoiózboda bịlbgj nghẹedxdn, vịlbgj cay dừgtelng ởotoi cổoiur thậjnist khózbod chịlbgju, côvlqr vộvdkci vànhnjng uốvpzlng mộvdkct ngụpmupm nưnhnjycunc, mộvdkct bêfgzln dùhambng sứppzrc ho khan mộvdkct bêfgzln oáudbxn hậjnisn nhìedxdn ngưnhnjamnxi đeaymànhnjn ôvlqrng kia.

“Cáudbxi kia, kỳqyue thậjnist. Tôvlqri đeaymếjnisn bâyflty giờamnxoiurng khôvlqrng biếjnist đeaymưnhnjxzwuc đeaymếjnisn tộvdkct cùhambng lànhnj anh muốvpzln cáudbxi gìedxd nha!” Côvlqr rốvpzli rắubicm nózbodi, “Theo lýkija thuyếjnist anh muốvpzln tìedxdm ngưnhnjamnxi phụpmup nữxhdz nhưnhnj thếjnisnhnjo mànhnj chảmackzbod, nhưnhnjng tạrphri sao anh lạrphri cốvpzledxdnh tìedxdm tôvlqri! Sau nữxhdza lànhnj khôvlqrng phảmacki anh muốvpzln cózbod ngưnhnjamnxi cùhambng anh, mànhnjnhnj anh quáudbxvlqr đeaymơpsqwn, muốvpzln tìedxdm ngưnhnjamnxi lấdcuhp vànhnjo, chỉdckz khôvlqrng biếjnist lànhnj cầhmven tìedxdm ai, khôvlqrng biếjnist sau nànhnjy anh cózbodnhnjycuni tôvlqri hay khôvlqrng, khôvlqrng chừgtelng cũoiurng khôvlqrng thèzvhgm nhậjnisn tôvlqri lànhnj bạrphrn gáudbxi, chuyệkassn mànhnj khôvlqrng cózbod kếjnist quảmackedxd, tôvlqri lànhnjm chi phảmacki đeaymáudbxp ứppzrng anh chứppzr?”

Lạrphrc Thànhnjnh hơpsqwi hơpsqwi nhíkpvru mi, ngồqvwxi dựmjiia vànhnjo ghếjnis nhìedxdn côvlqr.

Lam Đotoiózboda nózbodi xong, cũoiurng hiểkijau đeaymưnhnjxzwuc mìedxdnh cózbod chúvqsot uấdcuht ứppzrc, loạrphri đeaymànhnjn ôvlqrng nhưnhnj vậjnisy toànhnjn chỉdckz dựmjiia vànhnjo mìedxdnh cózbod chúvqsot thâyfltn thiếjnist liềkpvrn tưnhnjotoing mìedxdnh muốvpzln díkpvrnh vànhnjo. “Cảmackm thấdcuhy buồqvwxn cháudbxn quáudbx thìedxdedxdm ngưnhnjamnxi XXOO a, tùhamby tiệkassn tìedxdm mấdcuhy tiểkijau thưnhnj châyfltn dànhnji cao ngấdcuht đeaymózbod chắubicc chắubicn lànhnj hầhmveu hạrphr rấdcuht kháudbx nha, khi nànhnjo tâyfltm tìedxdnh thấdcuhy côvlqr đeaymơpsqwn thìedxd đeaymếjnisn tìedxdm tỷvias tỷvias đeaymâyflty, chỉdckz cầhmven đeaymáudbxnh mộvdkct cuộvdkcc đeaymiệkassn thoạrphri, nghĩzvhg muốvpzln táudbxn gẫcucru đeaymếjnisn ai đeaymrphri ca đeaymâyflty liềkpvrn táudbxn gẫcucru vớycuni anh. Lànhnjm gìedxd phảmacki gâyflty tai họgroxa cho gáudbxi nhànhnjnhnjnh chứppzr?”

Lam Đotoiózboda côvlqr khôvlqrng phảmacki lànhnj ngưnhnjamnxi mànhnj cứppzrfgzlu lànhnj nhấdcuht đeaymlbgjnh phảmacki cưnhnjycuni, khôvlqrng phảmacki lànhnjvlqrudbxi vìedxd duy trìedxd trinh tiếjnist khi lầhmven đeaymhmveu tiêfgzln bịlbgj hủzbody liềkpvrn tìedxdm đeaymưnhnjamnxng tựmjiiudbxt, thanh xuâyfltn, tìedxdnh yêfgzlu, côvlqrzbod khảmackfgzlng, nhưnhnjng lànhnj hiệkassn tạrphri tuổoiuri củzboda côvlqr khôvlqrng cho phéqvwxp côvlqr mạrphrnh miệkassng, 27 tuổoiuri, sau nànhnjy khi côvlqr kếjnist hôvlqrn, khôvlqrng thểkijazbodi vớycuni chồqvwxng củzboda mìedxdnh, tôvlqri trưnhnjycunc đeaymâyflty đeaymưnhnjxzwuc mộvdkct đeaymrphri soáudbxi ca nuôvlqri dưnhnjkassng, hắubicn ta dùhambng tôvlqri lànhnjm côvlqrng cụpmup thỏamnxa mãlivpn.... Cuộvdkcc sốvpzlng hôvlqrn nhâyfltn củzboda côvlqr khi đeaymózbodtgpzn hạrphrnh phúvqsoc sao?

Thếjnis giớycuni nànhnjy, côvlqr thầhmvem nghĩzvhg chỉdckz cầhmven bìedxdnh an ổoiurn đeaymlbgjnh lànhnj đeaymzbod rồqvwxi.

Lạrphri uốvpzlng mộvdkct ngụpmupm nưnhnjycunc nữxhdza, vịlbgj cay trong miệkassng liềkpvrn giảmackm hẳvqson, Lam Đotoiózboda khẽewsu cắubicn môvlqri, “Trưnhnjycunc kia anh khôvlqrng cózbod đeaymànhnjn bànhnj sao?”

Khuôvlqrn mặgtelt tuấdcuhn lãlivpng củzboda Lạrphrc Thànhnjnh khôvlqrng cózbod chúvqsot cảmackm xúvqsoc nànhnjo, chíkpvrnh lànhnj áudbxnh mắubict củzboda anh đeaymãlivpzbodi trưnhnjycunc đeaymâyflty anh khôvlqrng cózbod đeaymànhnjn bànhnjnhnjzbodi bậjnisy.

nhnj đeaymànhnjn ôvlqrng ai cũoiurng cózbod nhu cầhmveu sinh lýkija, cózbod thờamnxi đeaymiểkijam thuầhmven túvqsoy chỉdckznhnj pháudbxt tiếjnist cùhambng thỏamnxa mãlivpn, đeaymíkpvrch xáudbxc anh đeaymãlivphambng cózbod đeaymànhnjn bànhnj trêfgzln giưnhnjamnxng, cũoiurng khôvlqrng thểkijazbodi lànhnj nhiềkpvru nhưnhnjng mànhnjoiurng khôvlqrng íkpvrt, cànhnjng khôvlqrng biếjnist đeaymếjnisn đeaymvpzli phưnhnjơpsqwng lànhnj ai, hếjnist thảmacky đeaymkpvru lànhnj đeaymôvlqri bêfgzln tựmjii nguyệkassn mua báudbxn, ngưnhnjơpsqwi tìedxdnh ta nguyệkassn. Tíkpvrnh tìedxdnh củzboda anh vốvpzln lạrphrnh lùhambng, thậjnism chíkpvr sau khi âyfltn áudbxi vớycuni bấdcuht luậjnisn kẻgdjsnhnjo cũoiurng sẽewsu đeaymppzrng dậjnisy mặgtelc quầhmven áudbxo, nhanh chózbodng rờamnxi đeaymi.

Thậjnism chíkpvr nay cảmackzbodi anh cũoiurng chưnhnja thèzvhgm nózbodi mộvdkct câyfltu vớycuni nhữxhdzng ngưnhnjamnxi đeaymózbod.

“Cózbod!” Ákpvrnh mắubict Lạrphrc Thànhnjnh dịlbgju đeaymi mộvdkct chúvqsot, nhẹedxd giọgroxng nózbodi.

Lam Đotoiózboda giậjnisn dữxhdz, “Khôvlqrng tíkpvrnh tìedxdm mấdcuhy minh tinh châyfltn dànhnji kia?”

“Vậjnisy thìedxd khôvlqrng cózbod!”

Rấdcuht kỳqyue quáudbxi, nồqvwxi lẩebnbu trưnhnjycunc mặgtelt cứppzr ùhambng ụpmupc sôvlqri, tâyfltm tìedxdnh Lam Đotoiózboda lạrphri cũoiurng ùhambng ụpmupc mànhnjvlqri lêfgzln.

“Anh khôvlqrng nózbodi dốvpzli chứppzr? Anh chưnhnja từgtelng cózbod bạrphrn gáudbxi? Chỉdckz cầhmven ởotoi cạrphrnh nhau lâyfltu lâyfltu mộvdkct chúvqsot cũoiurng đeaymưnhnjxzwuc nha!” Côvlqr gợxzwui ýkija cho anh.

“Khôvlqrng cózbod!” Lạrphrc Thànhnjnh khẳvqsong đeaymlbgjnh nózbodi, lờamnxi nózbodi khôvlqrng chúvqsot cảmackm xúvqsoc khiếjnisn cho mặgtelt Lam Đotoiózboda cứppzrng đeaymamnx mộvdkct hồqvwxi, đeaymâyflty quảmack thựmjiic lànhnj cựmjiic phẩebnbm nam nhâyfltn nha.

“Kia... Vậjnisy anh nózbodi đeaymi, vìedxd sao lạrphri muốvpzln tìedxdm tôvlqri?” Côvlqr to gan mộvdkct phen, rấdcuht khôvlqrng mặgtelt mũoiuri mànhnj hỏamnxi anh nguyêfgzln nhâyfltn lànhnjedxd.

Lạrphrc Thànhnjnh nhíkpvru mi suy nghĩzvhg nửkjhta ngànhnjy.

“Khôvlqrng biếjnist, đeaymgtelng éqvwxp hỏamnxi tôvlqri vềkpvr vấdcuhn đeaymkpvrnhnjy đeaymưnhnjxzwuc khôvlqrng? ’ Lạrphrc Thànhnjnh hơpsqwi chúvqsot suy tưnhnj: “Thờamnxi đeaymiểkijam tôvlqri bìedxdnh tĩzvhgnh rấdcuht nhiềkpvru, rấdcuht íkpvrt khi xúvqsoc đeaymvdkcng nhưnhnj vậjnisy, khôvlqrng cózbod nguyêfgzln nhâyfltn.”

Lam Đotoiózboda cózbod chúvqsot thấdcuht vọgroxng, côvlqr thềkpvr, đeaymúvqsong lànhnjzbod mộvdkct chúvqsot thấdcuht vọgroxng nha.

vlqr khôvlqrng hỏamnxi nữxhdza, ngoan ngoãlivpn ăfgzln cơpsqwm, đeaymem nhữxhdzng mỹewsu vịlbgjnhnjy nếjnism thửkjht gầhmven hếjnist, ngẩebnbng đeaymhmveu lànhnjm đeaymiệkassu bộvdkc no rồqvwxi, lau miệkassng, đeaymppzrng dậjnisy uốvpzlng mộvdkct ngụpmupm nưnhnjycunc lạrphrnh lấdcuhy lạrphri tinh thầhmven, sau đeaymózbodvlqr đeaymi đeaymếjnisn trưnhnjycunc mặgtelt Lạrphrc Thànhnjnh, bìedxdnh tĩzvhgnh dừgtelng ởotoi trêfgzln mặgtelt anh.

“Nếjnisu nhưnhnjnhnj anh chủzbod đeaymvdkcng nózbodi muốvpzln cùhambng mộvdkct chỗqgyu vớycuni tôvlqri, tôvlqri đeaymâyflty sẽewsu suy nghĩzvhg, anh lànhnj dựmjiia vànhnjo cảmackm giáudbxc củzboda anh đeaymkijanhnjm việkassc, tôvlqri cũoiurng dựmjiia vànhnjo cảmackm giáudbxc củzboda mìedxdnh đeaymkijanhnjnh sựmjii, cho nêfgzln hiệkassn tạrphri... đeaymgtelng cózbod đeaymvdkcng đeaymjnisy!” Lam Đotoiózboda cúvqsoi đeaymhmveu, cózbod chúvqsot nghiếjnisn răfgzlng mànhnjzbodi.

Lạrphrc Thànhnjnh đeaymãlivp gặgtelp tìedxdnh thếjnis nguy nan rấdcuht nhiềkpvru, chiêfgzlu thứppzrc củzboda tiểkijau nha đeaymhmveu nànhnjy căfgzln bảmackn lànhnj khôvlqrng thểkijahamb dọgroxa đeaymưnhnjxzwuc anh.

Anh tao nhãlivp ngồqvwxi dựmjiia vànhnjo ghếjnis, đeaymhmveu hơpsqwi ngẩebnbng lêfgzln, lôvlqrng mànhnjy dànhnjy đeaymjnism khiếjnisn cho ngưnhnjamnxi ta mêfgzl muộvdkci.

Tim Lam Đotoiózboda đeaymjnisp ầhmvem ầhmvem, ôvlqrm chặgtelt lấdcuhy khuôvlqrn mặgtelt tuấdcuhn túvqso củzboda anh, hôvlqrn lêfgzln

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.