Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 231 : Ngoại truyện 3

    trước sau   
Mộptqht cácicli dùndlang sứjfjmc Lâgtmzm Hi Hi đqlfgãzzrl ngãzzrlzzrlo vòpeqnm ngựtwimc cựtwimc nólaxqng củyxgpa hắkfrdn.

zzrlng cólaxq chúzzrlt kinh ngạubxpc, mộptqht cácicli lảztoeo đqlfgztoeo, thắkfrdt lưrkvong lạubxpi bịyzfo hắkfrdn nắkfrdm lấrxjty, thâgtmzn thểpahu củyxgpa nàzzrlng gắkfrdt gao dácicln chặeshlt vàzzrlo lồdqusng ngựtwimc hắkfrdn, Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng vùndlai đqlfghbtiu thậnattt thấrxjtp, áciclp sáciclt vàzzrlo cáciclnh môqlfgi nàzzrlng nólaxqi.

“Bổgwjl sung.... Vậnattn đqlfgptqhng?”

gtmzm Hi Hi trốuldm mắkfrdt mộptqht chúzzrlt, lạubxpi lậnattp tứjfjmc hiểpahuu đqlfgưrkvoyrgac, áciclnh mắkfrdt trong veo cólaxq tia cảztoenh giáciclc nhìkojvn hắkfrdn, cáciclnh tay đqlfgeshlt trêapyrn bờsvbs vai củyxgpa hắkfrdn, mẫabnyn cảztoem chốuldmng cựtwim: “Anh... Anh khôqlfgng cầhbtin nhưrkvo vậnatty, tốuldmi hôqlfgm qua em đqlfgãzzrl...”

zzrlng nólaxqi khôqlfgng đqlfgưrkvoyrgac nữnatta, rõeshlzzrlng còpeqnn nhìkojvn thấrxjty ngưrkvosvbsi hầhbtiu còpeqnn đqlfgjfjmng sau lưrkvong hắkfrdn, lúzzrlm đqlfgdqusng tiềztoen nởnatt rộptqh nhưrkvo hoa củyxgpa nàzzrlng vìkojv xấrxjtu hổgwjlzzrllaxq chúzzrlt ửeiuzng đqlfgjuti, khôqlfgng thểpahu cứjfjm nhưrkvo vậnatty màzzrlndlang hắkfrdn thâgtmzn thiếmifqt khôqlfgng chúzzrlt kiêapyrng kịyzfozzrlo.

“Hưrkvo...?” Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng làzzrlm sao lạubxpi khôqlfgng biếmifqt đqlfgang cólaxq ngưrkvosvbsi ngoàzzrli ởnatt đqlfgâgtmzy chứjfjm? Thanh âgtmzm vỡylyv vụbzaon củyxgpa hắkfrdn lọsnsrt vàzzrlo màzzrlng tai nàzzrlng, giọsnsrng khàzzrln khàzzrln nólaxqi: “Đhxxjoznyng nólaxqi, ngoan ngoãzzrln theo anh đqlfgi, đqlfgưrkvoyrgac chứjfjm?”


Cụbzaoc cưrkvong ởnatt trêapyrn giưrkvosvbsng chớrkvop đqlfgôqlfgi mắkfrdt to tròpeqnn nhìkojvn thấrxjty thâgtmzn ảztoenh cao ngấrxjtt củyxgpa Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng đqlfgem mẹqlbglaxqgtmzy khốuldmn, khôqlfgng hiểpahuu đqlfgưrkvoyrgac hắkfrdn muốuldmn làzzrlm gìkojv, thẳciclng đqlfgếmifqn khi áciclnh mắkfrdt thâgtmzm thúzzrly củyxgpa Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng hưrkvorkvong nólaxqrkvosvbsi cưrkvosvbsi, đqlfgem nữnatt tửeiuz xinh đqlfgqlbgp kia ôqlfgm vàzzrlo lồdqusng ngựtwimc mang đqlfgi, cụbzaoc cưrkvong mớrkvoi hốuldmt hoảztoeng phảztoen ứjfjmng lạubxpi, giang hai tay lêapyrn, miệkgxlng lảztoerkvorkvot nha nha phảztoen kháciclng, đqlfgôqlfgi mắkfrdt ngậnattp nưrkvorkvoc trừoznyng lớrkvon muốuldmn từozny trêapyrn giưrkvosvbsng đqlfgjfjmng dậnatty.

laxq khôqlfgng khólaxqc, chẳciclng qua làzzrl chỉgwjlndlang mộptqht ígtmzt âgtmzm thanh kêapyru lêapyrn tỏjuti ýeshl kháciclng nghịyzfo, thâgtmzn thểpahu nho nhỏjuti phấrxjtn nộptqhn cốuldm gắkfrdng muốuldmn ngồdqusi dậnatty, thậnattm chígtmzpeqnn muốuldmn dùndlang khígtmz lựtwimc nhỏjutiqqff ngâgtmzy thơhojc củyxgpa mìkojvnh đqlfgem mẹqlbg đqlfgòpeqni vềztoe.

“Tiểpahuu vưrkvoơhojcng tửeiuz!” Ngưrkvosvbsi hầhbtiu cảztoe kinh kêapyru ra tiếmifqng chạubxpy nhanh ngăpkpbn nólaxq lạubxpi, sợyrgalaxq rớrkvot xuốuldmng giưrkvosvbsng.

gtmzm Hi Hi cũcjdqng đqlfgau lòpeqnng, ýeshl đqlfgyzfonh ngăpkpbn cảztoen bưrkvorkvoc châgtmzn củyxgpa Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng, nhẹqlbg nhàzzrlng kéqqffo lấrxjty cổgwjl áciclo củyxgpa hắkfrdn cầhbtiu xin nólaxqi: “Anh từozny từozny, cụbzaoc cưrkvong còpeqnn nhìkojvn thấrxjty, con ban ngàzzrly khôqlfgng thểpahuciclch khỏjutii em, đqlfgoznyng náciclo loạubxpn đqlfgưrkvoyrgac chứjfjm?”

Cổgwjl áciclo bịyzfo khẽvwzd đqlfgptqhng, áciclnh mắkfrdt thâgtmzm thúzzrly củyxgpa Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng vôqlfgndlang nólaxqng bỏjuting, nhígtmzu màzzrly đqlfgem bàzzrln tay nàzzrlng nắkfrdn nắkfrdn vàzzrli cácicli. Cho rằeiuzng hắkfrdn khôqlfgng biếmifqt sao? Tiểpahuu tửeiuz kia tinh lựtwimc dồdqusi dàzzrlo, nólaxqlaxq thểpahu chơhojci đqlfgếmifqn cảztoe ngàzzrly, nếmifqu hiệkgxln tạubxpi buôqlfgng nàzzrlng ra, nhưrkvo vậnatty phỏjuting chừoznyng đqlfgếmifqn đqlfgêapyrm khuya mớrkvoi cólaxq thểpahu đqlfgyrgai cho tiểpahuu gia hỏjutia kia ngủyxgp, cho rằeiuzng hắkfrdn cólaxq thểpahu đqlfgyrgai đqlfgưrkvoyrgac lâgtmzu nhưrkvo vậnatty sao?

“Kệkgxllaxq đqlfgi!” Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng nhígtmzu màzzrly nólaxqi, căpkpbn bảztoen khôqlfgng đqlfgpahu ýeshl đqlfgếmifqn sựtwim phảztoen kháciclng củyxgpa nàzzrlng, mạubxpnh mẽvwzd ôqlfgm nàzzrlng mang đqlfgi.

“A, đqlfgyrgai chúzzrlt!” Lâgtmzm Hi Hi khôqlfgng dáciclm cứjfjm nhưrkvo vậnatty màzzrl nghe theo, trong lòpeqnng cólaxq chúzzrlt rốuldmi rắkfrdm, áciclnh mắkfrdt trong veo lưrkvorkvot qua bảztoe vai hắkfrdn nhìkojvn đqlfgếmifqn thâgtmzn ảztoenh cụbzaoc cưrkvong đqlfgang đqlfgjfjmng ởnatt phígtmza sau, cụbzaoc cưrkvong nhìkojvn thấrxjty áciclnh mắkfrdt củyxgpa nàzzrlng càzzrlng thêapyrm ầhbtim ĩgxzz, ởnatt trong lòpeqnng ngưrkvosvbsi hầhbtiu giãzzrly giụbzaoa phảztoen kháciclng, nhưrkvong làzzrllaxq khôqlfgng khólaxqc, dùndlang khígtmz lựtwimc lớrkvon nhấrxjtt đqlfgrxjtu tranh, tiếmifqng héqqfft rấrxjtt lớrkvon.

Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng khôqlfgng kiêapyrn nhẫabnyn ngoácicli đqlfghbtiu nhìkojvn lạubxpi, dừoznyng ởnatt thâgtmzn ảztoenh phấrxjtn nộptqhn đqlfgang náciclo loạubxpn kia, khuôqlfgn mặeshlt tuấrxjtn lãzzrlng hiệkgxln lêapyrn mộptqht tia mịyzfo hoặeshlc, du dưrkvoơhojcng nólaxqi: “Đhxxjoznyng cólaxqpkpbn qua lăpkpbn lạubxpi nhưrkvo vậnatty, khôqlfgng phảztoei làzzrl thiêapyrn tàzzrli hay sao, vậnatty thìkojv nhanh chólaxqng họsnsrc nólaxqi chuyệkgxln đqlfgi, nghĩgxzz muốuldmn cácicli gìkojv, nólaxqi cho ba, ba cho.... Khôqlfgng cầhbtin mệkgxlt thếmifq.”

Thựtwimc rõeshlzzrlng, cụbzaoc cưrkvong nghe khôqlfgng hiểpahuu đqlfgưrkvoyrgac lờsvbsi hắkfrdn nólaxqi, nhưrkvong làzzrl vừoznya nhìkojvn qua đqlfgãzzrl hiểpahuu áciclnh mắkfrdt củyxgpa hắkfrdn.

Áyxgpnh mắkfrdt củyxgpa ngưrkvosvbsi đqlfgàzzrln ôqlfgng kia thâgtmzm thúzzrly sâgtmzu nhưrkvo biểpahun khơhojci, cólaxq khígtmz pháciclch lạubxpnh lùndlang, cũcjdqng cólaxq khiêapyru khígtmzch ngang ngạubxpnh, nhữnattng chuyệkgxln liêapyrn quan đqlfgếmifqn vợyrga củyxgpa mìkojvnh, hắkfrdn khôqlfgng khoan dung cũcjdqng khôqlfgng lùndlai bưrkvorkvoc.

ciclnh tay mạubxpnh mẽvwzd ôqlfgm lấrxjty tiểpahuu nữnatt nhâgtmzn củyxgpa chígtmznh mìkojvnh, ngang ngưrkvoyrgac đqlfgem nàzzrlng mang đqlfgi.

Cụbzaoc cưrkvong chớrkvop chớrkvop mắkfrdt, khôqlfgng hiểpahuu sao lạubxpi tựtwim nhiêapyrn im lặeshlng luôqlfgn.

ciclnh cửeiuza phòpeqnng nhanh chólaxqng bịyzfo mởnatt ra, Lâgtmzm Hi Hi vẫabnyn bịyzfo hắkfrdn ôqlfgm vàzzrlo trong ngựtwimc, thắkfrdt lưrkvong bịyzfo hắkfrdn trólaxqi chặeshlt đqlfgếmifqn mứjfjmc khôqlfgng thểpahu cựtwima quậnatty.


Thậnattt vấrxjtt vảztoe ngẩapyrng đqlfghbtiu lêapyrn, cáciclnh cửeiuza “chi cha” mộptqht tiếmifqng bịyzfo đqlfgólaxqng lạubxpi, mộptqht cácicli xoay ngưrkvosvbsi tao nhãzzrl, thâgtmzn thểpahu đqlfgãzzrl bịyzfo hắkfrdn áciclp trêapyrn cửeiuza.

zzrlng còpeqnn chưrkvoa kịyzfop thởnatt gấrxjtp, cáciclnh môqlfgi liềztoen “Ưabnym” mộptqht tiếmifqng bịyzfo ngăpkpbn chặeshln lạubxpi.

Kháciclt vọsnsrng cấrxjtt giấrxjtu trong thâgtmzn thểpahu Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng nhácicly mắkfrdt đqlfgãzzrlndlang pháciclt, khuôqlfgn mặeshlt tuấrxjtn lãzzrlng cólaxq chúzzrlt ửeiuzng đqlfgjuti, cuồdqusng dãzzrl muốuldmn cắkfrdn nuốuldmt cáciclnh môqlfgi củyxgpa nàzzrlng, áciclp nàzzrlng thậnattt chặeshlt lêapyrn cáciclnh cửeiuza, mạubxpnh mẽvwzdzzrlt lấrxjty.

Tay phảztoei thăpkpbm dòpeqn đqlfgi ra ngoàzzrli, sờsvbs soạubxpn đqlfgếmifqn chốuldmt cửeiuza, xoay mạubxpnh sau đqlfgólaxq lạubxpi rúzzrlt chìkojva khólaxqa ra néqqffm trêapyrn mặeshlt đqlfgrxjtt.

Tiếmifqp theo cáciclnh tay mang theo lửeiuza nólaxqng đqlfgãzzrl từozny phígtmza sau lưrkvong vuốuldmt ve vềztoe phígtmza vòpeqnng eo củyxgpa nàzzrlng, nặeshlng nềztoezzrl nhàzzrlo nặeshln, dùndlang thâgtmzn thểpahu cao lớrkvon áciclp nàzzrlng thậnattt chặeshlt lêapyrn cửeiuza, bàzzrln tay cuồdqusng loạubxpn khôqlfgng kiêapyrng nểpahukojv vuốuldmt ve toàzzrln thâgtmzn thểpahuzzrlng, từozny đqlfgưrkvosvbsng cong xinh đqlfgqlbgp dưrkvorkvoi vòpeqnng eo nàzzrlng hưrkvorkvong lêapyrn trêapyrn, vưrkvoyrgat khỏjutii mộptqht loạubxpt cúzzrlc áciclo nhỏjuti vụbzaon màzzrlu trắkfrdng trêapyrn áciclo nàzzrlng, tham lam thăpkpbm dòpeqn bắkfrdt đqlfgưrkvoyrgac nơhojci mềztoem mạubxpi khiếmifqn tim kẻsmch kháciclc phảztoei đqlfgnattp loạubxpn lêapyrn củyxgpa nàzzrlng.

Thựtwimc rấrxjtt vừoznya vớrkvoi bàzzrln tay củyxgpa hắkfrdn, mộptqht cácicli cólaxq thểpahu bao trùndlam toàzzrln bộptqh, dưrkvorkvoi sựtwim nắkfrdm bólaxqp năpkpbm ngólaxqn tay củyxgpa hắkfrdn hằeiuzn nhữnattng vếmifqt đqlfgjuti trêapyrn nềztoen da thịyzfot trắkfrdng nhưrkvo tuyếmifqt, vôqlfgndlang ácicli muộptqhi.

“A...” Lâgtmzm Hi Hi khólaxq nhịyzfon vặeshln vẹqlbgo thâgtmzn thểpahu, bàzzrln tay mềztoem mạubxpi bao trùndlam nêapyrn bàzzrln tay đqlfgang khôqlfgng kiêapyrng nểpahukojv củyxgpa hắkfrdn, cólaxq ýeshl đqlfgdqus ngăpkpbn cảztoen, lạubxpi bịyzfociclnh tay kia củyxgpa hắkfrdn nắkfrdm lấrxjty, nắkfrdm chặeshlt lấrxjty cổgwjl tay nàzzrlng éqqffp vềztoe phígtmza sau, bắkfrdt buộptqhc nàzzrlng ngẩapyrng đqlfghbtiu lêapyrn, lộptqh ra bảztoe vai cùndlang xưrkvoơhojcng quai xanh xinh đqlfgqlbgp củyxgpa nàzzrlng. Thâgtmzn thểpahu phụbzao nữnatt thàzzrlnh thụbzaoc tỏjutia ra mộptqht mùndlai hưrkvoơhojcng thựtwimc đqlfgeshlc biệkgxlt, mùndlai hưrkvoơhojcng trêapyrn ngưrkvosvbsi nàzzrlng hấrxjtp dẫabnyn lạubxpi khiếmifqn cho lựtwimc đqlfgubxpo củyxgpa Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng càzzrlng khôqlfgng thểpahu khốuldmng chếmifq đqlfgưrkvoyrgac, hơhojci thởnatt dồdqusn dậnattp, cáciclnh môqlfgi hôqlfgn nàzzrlng bắkfrdt đqlfghbtiu cólaxq nhữnattng tiếmifqng rêapyrn nhỏjuti vụbzaon thoáciclt ra, lựtwimc đqlfgubxpo vẫabnyn cứjfjmng rắkfrdn nhưrkvo trưrkvorkvoc, cắkfrdn nuốuldmt lấrxjty thanh âgtmzm củyxgpa nàzzrlng, khígtmz lựtwimc vuốuldmt ve nàzzrlng càzzrlng thêapyrm cuồdqusng loạubxpn.

Đhxxjgwjlnh núzzrli mẫabnyn cảztoem bịyzfo ngólaxqn tay hắkfrdn vuốuldmt phẳciclng, bắkfrdt đqlfghbtiu căpkpbng cứjfjmng dựtwimng đqlfgjfjmng lêapyrn, nởnatt rộptqh, đqlfgjuti bừoznyng nhưrkvociclu.

gtmzm Hi Hi khôqlfgng thểpahu chịyzfou đqlfgtwimng đqlfgưrkvoyrgac kígtmzch thígtmzch mãzzrlnh liệkgxlt nàzzrly, ởnattrkvorkvoi nụbzaoqlfgn mãzzrlnh liệkgxlt củyxgpa hắkfrdn ngâgtmzn nga “Um, ưrkvom” ra tiếmifqng, Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng càzzrlng thêapyrm quácicl phậnattn màzzrl cởnatti quầhbtin áciclo củyxgpa nàzzrlng ra, yêapyru thưrkvoơhojcng màzzrlqlfgn lấrxjty toàzzrln bộptqh khuôqlfgn mặeshlt nhỏjuti nhắkfrdn đqlfgjuti bừoznyng củyxgpa nàzzrlng, ngólaxqn tay xéqqffciclt cầhbtiu áciclo trêapyrn vai nàzzrlng xảztoe xuốuldmng dưrkvorkvoi, làzzrlm cho thâgtmzn thểpahu trắkfrdng nõeshln trơhojcn bólaxqng củyxgpa nàzzrlng rơhojci vàzzrlo trong khuỷxldwu tay hắkfrdn, hắkfrdn nólaxqng vộptqhi cởnatti cúzzrlc áciclo sơhojc mi ra, da thịyzfot nhanh chólaxqng dácicln chặeshlt vàzzrlo nhau.

Cảztoem giáciclc kỳqqff diệkgxlu nhanh chólaxqng từozny hai ngưrkvosvbsi tràzzrln ra, cứjfjmng rắkfrdn cùndlang mềztoem mạubxpi, tuyếmifqt trắkfrdng cùndlang màzzrlu đqlfgdqusng, cơhojc hồdqus thờsvbsi đqlfgiểpahum nàzzrlng vừoznya dựtwimng đqlfgjfjmng nêapyrn Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng đqlfgãzzrl đqlfgem toàzzrln bộptqhrkvoơhojcng cốuldmt củyxgpa nàzzrlng nhàzzrlo nặeshln.

gtmzm Hi Hi than nhẹqlbg ra tiếmifqng, thậnattt sựtwim khôqlfgng thểpahu chịyzfou nổgwjli côqlfgng kígtmzch mạubxpnh mẽvwzd nhưrkvo vậnatty củyxgpa hắkfrdn, cáciclnh tay gắkfrdt gao ôqlfgm chặeshlt cổgwjl hắkfrdn, khổgwjl sởnatt cầhbtiu xin: “Chậnattm mộptqht chúzzrlt... Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng..... Đhxxjoznyng....”

Từozny trưrkvorkvoc đqlfgếmifqn nay nàzzrlng vẫabnyn thígtmzch ôqlfgn nhu đqlfgùndlaa giỡylyvn lâgtmzu dàzzrli, màzzrl khôqlfgng phảztoei cảztoem tìkojvnh mãzzrlnh liệkgxlt cuồdqusng dãzzrl nhưrkvo thếmifqzzrly, cho dùndlazzrl Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng khôqlfgng phảztoei lầhbtin nàzzrlo cũcjdqng tốuldmt bụbzaong màzzrl kiêapyrn nhẫabnyn chờsvbs cho khoácicli cảztoem củyxgpa nàzzrlng đqlfgưrkvoyrgac khơhojci màzzrlo, cơhojc hồdqus mỗmlhwi lầhbtin đqlfgztoeu cấrxjtp tốuldmc vọsnsrt vàzzrlo thâgtmzn thểpahu củyxgpa nàzzrlng, nhìkojvn thấrxjty hốuldmc mắkfrdt sưrkvoơhojcng mùndlalaxq chúzzrlt đqlfgau đqlfgrkvon hơhojci đqlfgjutiapyrn củyxgpa nàzzrlng hắkfrdn mớrkvoi cốuldmqqffn dụbzaoc vọsnsrng thong thảztoe mộptqht chúzzrlt, cúzzrli đqlfghbtiu ôqlfgn nhưrkvo dỗmlhwzzrlnh nàzzrlng, vẫabnyn nhưrkvo trưrkvorkvoc khôqlfgng thểpahu nhịyzfon đqlfgưrkvoyrgac nửeiuza phúzzrlt. Chỉgwjl cầhbtin nàzzrlng hơhojci cólaxq chúzzrlt thígtmzch ứjfjmng, liềztoen lạubxpi khólaxqlaxq thểpahu nhịyzfon đqlfgưrkvoyrgac màzzrl tiếmifqp tụbzaoc đqlfgapyrn cuồdqusng.

zzrlc nàzzrly đqlfgâgtmzy cũcjdqng khôqlfgng ngoạubxpi lệkgxl.

“Nhẹqlbg khôqlfgng đqlfgếmifqn nơhojci...” Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng cắkfrdn vàzzrlnh tai yêapyru kiềztoeu nõeshln nàzzrl củyxgpa nàzzrlng, mơhojc hồdquslaxqi, hơhojci thởnatt ngắkfrdt quãzzrlng phảztoeapyrn cổgwjlzzrlng: “Hi Hi,... bảztoeo bốuldmi... anh muốuldmn ăpkpbn em luôqlfgn bâgtmzy giờsvbs.”

ndlang nàzzrlng hoan ácicli càzzrlng nhiềztoeu lầhbtin, hắkfrdn lạubxpi càzzrlng khôqlfgng kiêapyrng nểpahukojv, ngay cảztoe lờsvbsi nólaxqi trong lúzzrlc hoan ácicli cũcjdqng giốuldmng nhau, mỗmlhwi câgtmzu mỗmlhwi lờsvbsi đqlfgztoeu khiếmifqn nàzzrlng đqlfgjuti mặeshlt tígtmza tai, khôqlfgng thểpahurkvonattng tưrkvoyrgang nổgwjli mộptqht ngưrkvosvbsi đqlfgàzzrln ôqlfgng cao lớrkvon lạubxpnh lùndlang nhưrkvo vậnatty lạubxpi cólaxq mộptqht mặeshlt cuồdqusng loạubxpn bácicl đqlfgubxpo nhưrkvo vậnatty.

Hai ngưrkvosvbsi vộptqhi vãzzrl ngãzzrl nhàzzrlo lêapyrn giưrkvosvbsng, Lâgtmzm Hi Hi héqqfft lêapyrn mộptqht tiếmifqng, cảztoem giáciclc đqlfgưrkvoyrgac tay hắkfrdn nhácicly mắkfrdt đqlfgãzzrl chui vàzzrlo quầhbtin lólaxqt củyxgpa nàzzrlng.

Ngólaxqn tay thon dàzzrli khôqlfgng kiêapyrng nểpahukojvnatt trêapyrn mặeshlt nơhojci mềztoem mạubxpi kia trưrkvoyrgat đqlfgi trưrkvoyrgat lạubxpi, khôqlfgng quan tâgtmzm đqlfgếmifqn nàzzrlng đqlfgang hấrxjtp khígtmzndlang lùndlai bưrkvorkvoc, chếmifq trụbzao thắkfrdt lưrkvong củyxgpa nàzzrlng khôqlfgng ngừoznyng luồdqusn vàzzrlo thậnattt sâgtmzu, nàzzrlng trốuldmn, hắkfrdn liềztoen kígtmzch thígtmzch càzzrlng sâgtmzu. Khơhojci màzzrlo mộptqht lớrkvop vảztoei mỏjuting manh kia, tay hắkfrdn cùndlang nàzzrlng thựtwimc hiệkgxln hàzzrlnh vi tiếmifqp xúzzrlc thâgtmzn mậnattt nhấrxjtt, ởnatt nhácicly mắkfrdt làzzrlzzrlng chịyzfou khôqlfgng đqlfgưrkvoyrgac nữnatta kẹqlbgp chặeshlt đqlfgùndlai ngọsnsrc lạubxpi, hắkfrdn đqlfgâgtmzm mộptqht cácicli thậnattt sâgtmzu vàzzrlo kẽvwzd hởnatt mấrxjtt hồdqusn kia củyxgpa nàzzrlng....

“Ngoan, Hi Hi, buôqlfgng tay ra, đqlfgoznyng ngăpkpbn cảztoen anh....” Gắkfrdt gao áciclp chếmifq tiểpahuu nữnatt nhâgtmzn dưrkvorkvoi ngưrkvosvbsi, thanh âgtmzm khàzzrln khàzzrln củyxgpa Tầhbtin Dịyzfoch Dưrkvoơhojcng kềztoeciclt vàzzrlo vàzzrlnh tai mẫabnyn cảztoem củyxgpa nàzzrlng, ong ong nhưrkvolaxqt mậnattt vàzzrlo tai, thậnattm chígtmzpeqnn đqlfgem đqlfghbtiu lưrkvoylyvi tiếmifqn nhậnattp vàzzrlo trong vàzzrlnh tai nàzzrlng, dùndlang cáciclnh môqlfgi ngậnattm lấrxjty nhẹqlbg nhàzzrlng dụbzao dỗmlhwzzrlng, “Tốuldmi hôqlfgm qua em bấrxjtt tỉgwjlnh mấrxjtt rồdqusi, hôqlfgm nay anh sẽvwzd rấrxjtt yêapyru thưrkvoơhojcng em.... Buôqlfgng ra nghe thấrxjty anh nólaxqi khôqlfgng?”

Đhxxjptqhng táciclc tiếmifqp cậnattn củyxgpa hắkfrdn quáciclzzrlnh liệkgxlt, khôqlfgng đqlfgpahu ýeshl đqlfgếmifqn bàzzrln tay mềztoem mạubxpi củyxgpa nàzzrlng đqlfgang ngăpkpbn cảztoen, châgtmzn dàzzrli mạubxpnh mẽvwzdciclch hai đqlfghbtiu gốuldmi củyxgpa nàzzrlng ra, ngólaxqn tay ởnatt kẽvwzd hởnatt chậnattt hẹqlbgp gian nan tiếmifqn vàzzrlo trong, hung hăpkpbng bấrxjtt chấrxjtp tấrxjtt cảztoe tiếmifqn đqlfgếmifqhojci sâgtmzu nhấrxjtt.....

.... Thựtwimc chặeshlt

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.