Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 229 : Yêu thật đáng sợ

    trước sau   
Trong tòjmlja lâqeacu đnqqfàamgxi, mộyivet thâqeacn thểvjsa nhỏmezjloks đnqqfang bưtbiunjebc đnqqfi lắnjebc la lắnjebc lưtbiu, men theo váratkch tưtbiuqvcfng màamgx đnqqfi ra đnqqfếdxqkn cạvjsanh cửmccia, thâqeacn thểvjsa cọdxqkratkt vàamgxo tưtbiuqvcfng đnqqfi vềxogv phíproja trưtbiunjebc.

Mọdxqki nơairwi thựwdqic tĩcylmnh lặrzgrng, khôvsbang ai cóovym thểvjsa nghe đnqqfưtbiuxmenc lấfycyy mộyivet tiếdxqkng đnqqfyiveng, thâqeacn thểvjsa nhỏmezjloks kia lắnjebc lưtbiuamgxi cáratki suýlryit nữtuvra ngãdjhu xuốhsvnng, đnqqfôvsbai mắnjebt to tròjmljn sáratkng rựwdqic lêqvcfn, khuôvsban mặrzgrt nhỏmezj nhắnjebn đnqqfáratkng yêqvcfu khôvsbang mộyivet tỳketa vếdxqkt nàamgxo, cáratknh tay nhỏmezjloks mậkmvsp mạvjsap bắnjebt đnqqfưtbiuxmenc cáratknh cửmccia bằgvymng gỗvmjg lim cóovym khắnjebc hoa vădkgnn.

“Chi cha!” mộyivet tiếdxqkng....

Thâqeacn thểvjsa đnqqfang chốhsvnng đnqqfobgq củamgxa cụloksc cưtbiung bịoynh tiếdxqkng mởpwwu cửmccia làamgxm cho giậkmvst mìxvksnh, áratknh mắnjebt ngậkmvsp nưtbiunjebc ngẩoyrcng lêqvcfn, nhìxvksn khuôvsban mặrzgrt củamgxa ngưtbiuqvcfi phíproja trêqvcfn.

Sau buổamgxi trưtbiua yêqvcfn tĩcylmnh, ngay cảdjhu nữtuvr hầggwqu cũjnmung nghỉkmvs ngơairwi.

jmlja lâqeacu đnqqfàamgxi rộyiveng lớnjebn nhưtbiu vậkmvsy càamgxng thêqvcfm trốhsvnng trảdjhui, cụloksc cưtbiung cũjnmung cóovym chúgnxdt buồitoqn ngủamgx, áratknh mắnjebt mơairwamgxng trợxmenn lớnjebn nhìxvksn bốhsvnn phíproja, khôvsbang thấfycyy mẹvunlamgxxvksnh thíprojch nhấfycyt, cáratknh tay bélokso mậkmvsp dụloksi dụloksi vàamgxi cáratki lêqvcfn mắnjebt, ngáratkp mộyivet cáratki thậkmvst to.


Mộyivet chỗvmjg kháratkc trêqvcfn hàamgxnh lang dàamgxi, mộyivet ngưtbiuqvcfi hầggwqu mớnjebi đnqqfem quàamgx đnqqfếdxqkn tặrzgrng Lan phu nhâqeacn trởpwwu vềxogv, đnqqfi ngang qua phòjmljng côvsbang tưtbiunjebc đnqqfvjsai nhâqeacn, đnqqfyivet nhiêqvcfn nhìxvksn thấfycyy thâqeacn ảdjhunh mềxogvm mạvjsai nhưtbiu vậkmvsy xuấfycyt hiệgodcn ởpwwu ngoàamgxi cửmccia, nghi hoặrzgrc tiếdxqkn đnqqfếdxqkn, mãdjhui cho tớnjebi khi đnqqfếdxqkn gầggwqn mớnjebi thấfycyy rõgtdn thâqeacn ảdjhunh kia, nhưtbiung màamgx lạvjsai kinh ngạvjsac quáratk đnqqfvmjgi.

“Ôunicng trờqvcfi củamgxa tôvsbai ơairwi!” Ngưtbiuqvcfi hầggwqu cứvobpng mặrzgrt kêqvcfu lêqvcfn mộyivet tiếdxqkng, vộyivei vàamgxng chạvjsay tớnjebi, ngồitoqi xổamgxm xuốhsvnng đnqqfobgq lấfycyy thâqeacn hìxvksnh củamgxa cụloksc cưtbiung đnqqfang mệgodct chếdxqkt vìxvks dựwdqia vàamgxo váratkn cửmccia đnqqfvjsa cốhsvn đnqqfvobpng vũjnmung kia: “Tiểvjsau vưtbiuơairwng tửmcci, cậkmvsu... cậkmvsu...”

Trờqvcfi ạvjsa.... Ngưtbiuqvcfi hầggwqu sợxmen ngâqeacy ngưtbiuqvcfi, tiểvjsau vưtbiuơairwng tửmcci mớnjebi chưtbiua đnqqfếdxqkn táratkm tháratkng, nóovymtbiu nhiêqvcfn..... Cưtbiu nhiêqvcfn chíprojnh mìxvksnh mon men đnqqfi từgimi trong phòjmljng ra tớnjebi đnqqfâqeacy? Khôvsbang ai dạvjsay nóovym đnqqfãdjhu biếdxqkt tựwdqi tậkmvsp đnqqfi?

Cụloksc cưtbiung lậkmvsp tứvobpc rơairwi vàamgxo mộyivet cáratki ôvsbam ấfycyp, pháratkt ra thanh âqeacm bi bôvsba đnqqfáratkng yêqvcfu, cáratknh tay phấfycyn nộyiven cóovym lựwdqic, túgnxdm lấfycyy lớnjebp ren mỏmezjng trưtbiunjebc ngựwdqic áratko củamgxa ngưtbiuqvcfi hầggwqu xéloksratkch, đnqqfôvsbai mắnjebt vừgimia mớnjebi buồitoqn ngủamgxjnmutbiuxmeni đnqqfãdjhuratkng lêqvcfn nhấfycyp nháratky liêqvcfn hồitoqi.

Kinh ngạvjsac trêqvcfn mặrzgrt ngưtbiuqvcfi hầggwqu thủamgxy chung khôvsbang cóovymgnxdt đnqqfi, chạvjsay nhanh ôvsbam lấfycyy tiểvjsau vưtbiuơairwng tửmcci đnqqfi vàamgxo trong phòjmljng, trong cădkgnn phòjmljng trốhsvnng trảdjhui màamgx tao nhãdjhu khôvsbang cóovym ai cảdjhu, bêqvcfn cạvjsanh chiếdxqkc giưtbiuqvcfng lớnjebn mềxogvm mạvjsai cóovym mộyivet cáratki nôvsbai nhỏmezj nhưtbiu mộyivet cáratki giưtbiuqvcfng nhỏmezj, nóovymi vậkmvsy cụloksc cưtbiung chíprojnh làamgx từgimiairwi nàamgxy đnqqfi ra sao? Ngưtbiuqvcfi hầggwqu ngâqeacy ngốhsvnc nhìxvksn nhìxvksn, quan sáratkt thậkmvst kỹunicratki giưtbiuqvcfng nhỏmezj kia, trong lòjmljng càamgxng thêqvcfm khiếdxqkp sợxmen.

Nhìxvksn nhưtbiu vậkmvsy.... nóovym leo ra sao?

Trêqvcfn mặrzgrt côvsba lạvjsai nởpwwu nụlokstbiuqvcfi kinh hỉkmvs, nắnjebm lấfycyy cáratknh tay nhỏmezjloks củamgxa cụloksc cưtbiung, “Thưtbiuxmenng đnqqfếdxqk củamgxa tôvsbai ơairwi! Tiểvjsau vưtbiuơairwng tửmcci thậkmvst tuyệgodct vờqvcfi! Nhấfycyt đnqqfoynhnh côvsbang tưtbiunjebc đnqqfvjsai nhâqeacn sẽzojl rấfycyt vui vẻitoq! Ha ha!”

Cụloksc cưtbiung khôvsbang biếdxqkt côvsbafycyy vìxvks sao màamgx cao hứvobpng, chíprojnh làamgxjnmung vui vẻitoq toélokst miệgodcng cưtbiuqvcfi theo, khuôvsban mặrzgrt xinh đnqqfvunlp đnqqfáratkng yêqvcfu khiếdxqkn ngưtbiuqvcfi ta chỉkmvs muốhsvnn hôvsban lêqvcfn đnqqfóovym.

Trong lòjmljng ngưtbiuqvcfi hầggwqu vui sưtbiunjebng tràamgxn trềxogv, nghĩcylmamgxqvcfn nóovymi thếdxqkamgxo khi côvsbang tưtbiunjebc đnqqfvjsai nhâqeacn khi ngàamgxi trởpwwu vềxogv, cảdjhujmlja lâqeacu đnqqfàamgxi ai cũjnmung biếdxqkt thểvjsa chấfycyt củamgxa tiểvjsau vưtbiuơairwng tửmcci rấfycyt tốhsvnt, mặrzgrc kệgodcamgx pháratkt triểvjsan tríproj tuệgodc hay thâqeacn thểvjsa đnqqfxogvu vưtbiuxment mứvobpc bìxvksnh thưtbiuqvcfng, màamgxgnxdc nàamgxy đnqqfâqeacy nóovymtbiu nhiêqvcfn cóovym thểvjsa tựwdqixvksnh leo khỏmezji giưtbiuqvcfng run rẩoyrcy mon men đnqqfi đnqqfếdxqkn tậkmvsn cửmccia. Khôvsbang phảdjhui trẻitoq con thưtbiuqvcfng ngủamgx rấfycyt nhiềxogvu sao, so sáratknh vớnjebi đnqqfâqeacy thìxvks sao? Chíprojnh làamgx thâqeacn thểvjsa nhỏmezjloksamgxy dưtbiuqvcfng nhưtbiu tinh lựwdqic dưtbiu thừgimia quáratk nhiềxogvu, đnqqfôvsbai mắnjebt ngậkmvsp nưtbiunjebc ôvsbam lấfycyy cổamgx ngưtbiuqvcfi hầggwqu, cựwdqia tớnjebi cựwdqia lui, nhìxvksn mọdxqki nơairwi đnqqfxogvu i ôvsbavsbaqvcfn, miệgodcng mấfycyp máratky muốhsvnn nóovym chuyệgodcn.

Trêqvcfn mặrzgrt vui mừgiming nởpwwu rộyive, ngưtbiuqvcfi hầggwqu ngồitoqi ởpwwuqvcfn cửmccia sổamgx, im lặrzgrng chờqvcf bọdxqkn họdxqk trởpwwu vềxogv.

amgxqvcfn ngoàamgxi lâqeacu đnqqfàamgxi, Mộyivet chiếdxqkc xe Lincoln thậkmvst dàamgxi đnqqfang từgimi từgimi tiếdxqkn vàamgxo, chậkmvsm rãdjhui dừgiming ởpwwu trưtbiunjebc gara.

qeacm Hi Hi từgimi trong xe đnqqfi ra, thâqeacn ảdjhunh mảdjhunh khảdjhunh thoảdjhung qua bóovymng câqeacy loang lổamgx, cửmcci chỉkmvs tao nhãdjhu đnqqfyiveng lòjmljng ngưtbiuqvcfi, khuôvsban mặrzgrt nhỏmezj nhắnjebn trong trẻitoqo lộyive ra chúgnxdt lạvjsanh lùdxqkng, cóovym chúgnxdt buồitoqn bựwdqic, đnqqfóovymng củamgxa xe nhanh chóovymng hưtbiunjebng trong lâqeacu đnqqfàamgxi đnqqfi vàamgxo.

Thâqeacn thểvjsa cao lớnjebn củamgxa ngưtbiuqvcfi đnqqfàamgxn ôvsbang đnqqfi phíproja sau, miệgodcng hắnjebn khẽzojl nởpwwu mộyivet nụlokstbiuqvcfi, áratknh mắnjebt liếdxqkc qua xe mộyivet chúgnxdt rồitoqi bắnjebt đnqqfggwqu chădkgnm chúgnxd dừgiming ởpwwuamgxng.


“Hi Hi!” Châqeacn bưtbiunjebc nhanh, mộyivet tay bắnjebt lấfycyy tay nàamgxng giữtuvr chặrzgrt lạvjsai, ngưtbiuqvcfi đnqqfàamgxn ôvsbang phíproja sau đnqqfem nàamgxng ôvsbam vàamgxo trongg lồitoqng ngựwdqic, cưtbiuqvcfi yếdxqku ớnjebt nóovymi: “Làamgxm sao vậkmvsy? Đvmjgi nhanh nhưtbiu vậkmvsy đnqqfvjsaamgxm gìxvks?”

“Anh...” Lâqeacm Hi Hi khôvsbang nghĩcylm tớnjebi vừgimia mớnjebi xuốhsvnng xe mộyivet chúgnxdt đnqqfãdjhu bịoynh hắnjebn ôvsbam ấfycyy, cáratki vòjmljng ôvsbam chếdxqkt tiệgodct nàamgxy vẫtqudn nhanh chóovymng vàamgx rộyiveng lớnjebn nhưtbiu vậkmvsy, giốhsvnng nhưtbiuamgxng theo thờqvcfi gian càamgxng thêqvcfm rắnjebn chắnjebc, kiêqvcfn cốhsvn, thâqeacn thểvjsa mảdjhunh khảdjhunh củamgxa nàamgxng bịoynh ôvsbam chặrzgrt bêqvcfn trong cădkgnn bảdjhun khôvsbang thểvjsa đnqqfyiveng đnqqfkmvsy, “Anh khôvsbang cầggwqn ôvsbam tôvsbai.... Tầggwqn Dịoynhch Dưtbiuơairwng, buôvsbang ra!”

Dung mạvjsao xinh đnqqfvunlp đnqqfang tứvobpc giậkmvsn ngúgnxdt trờqvcfi khôvsbang lưtbiuu tìxvksnh chúgnxdt nàamgxo hưtbiunjebng ngưtbiuqvcfi đnqqfàamgxn ôvsbang cao lớnjebn trưtbiunjebc mặrzgrt màamgx pháratkt hỏmezja.

Tầggwqn Dịoynhch Dưtbiuơairwng lạvjsai khôvsbang nỡobgq nhìxvksn nàamgxng nhưtbiu vậkmvsy, biếdxqkt nàamgxng đnqqfang nóovymng giậkmvsn, cáratknh tay kiêqvcfn cốhsvnairwi nớnjebi lỏmezjng mộyivet chúgnxdt đnqqfvjsa cho nàamgxng cóovym thểvjsa dễlqviamgxng cửmcciu đnqqfyiveng hơairwn, chíprojnh làamgx nhưtbiu vậkmvsy vẫtqudn chưtbiua đnqqfamgx, nàamgxng vẫtqudn quậkmvst cưtbiuqvcfng khôvsbang muốhsvnn đnqqfvjsa ýlryi đnqqfếdxqkn hắnjebn màamgx đnqqfi vàamgxo trong lâqeacu đnqqfàamgxi, hắnjebn cũjnmung cưtbiuqvcfi yếdxqku ớnjebt khôvsbang miễlqvin cưtbiuobgqng nữtuvra, ôvsban nhu ởpwwuqvcfn tai nàamgxng thìxvks thầggwqm, ôvsbam nàamgxng cùdxqkng mộyivet chỗvmjg thấfycyt tha thấfycyt thểvjsau đnqqfi vàamgxo bêqvcfn trong. Ngưtbiuqvcfi đnqqfàamgxn ôvsbang cao lớnjebn tựwdqia nhưtbiu mộyivet vịoynh thầggwqn, từgimi sau buổamgxi lễlqvi hộyivei mừgiming đnqqfưtbiuxmenc vạvjsan dâqeacn chúgnxdc mừgiming kia đnqqfãdjhugnxdt đnqqfi toàamgxn bộyiveairwi thởpwwu lạvjsanh lùdxqkng trêqvcfn cơairw thểvjsa, tựwdqia nhưtbiu mộyivet con dãdjhu thúgnxd biếdxqkn thàamgxnh ôvsban nhu, bìxvksnh ổamgxn lửmccia giậkmvsn củamgxa nàamgxng.

“Hi Hi, đnqqfgiming tứvobpc giậkmvsn....” Tầggwqn Dịoynhch Dưtbiuơairwng cưtbiuqvcfi đnqqfếdxqkn vui vẻitoq, hiếdxqkm khi cóovym thểvjsa nhẫtqudn nạvjsai nhưtbiu vậkmvsy, mộyivet lầggwqn nữtuvra cầggwqm lạvjsai cáratknh tay đnqqfang khôvsbang ngừgiming đnqqfoyrcy tay hắnjebn ra củamgxa nàamgxng, rấfycyt nhanh đnqqfãdjhu đnqqfem nàamgxng ôvsbam vàamgxo đnqqfhsvni diệgodcn vớnjebi chíprojnh mìxvksnh, bờqvcf ngựwdqic mềxogvm mạvjsai củamgxa nàamgxng dáratkn chặrzgrt vàamgxo vòjmljm ngựwdqic rắnjebn chắnjebc củamgxa hắnjebn, dáratkn chặrzgrt vàamgxo chóovymp mũjnmui đnqqfáratkng yêqvcfu trêqvcfn khuôvsban mặrzgrt nhỏmezj nhắnjebn củamgxa nàamgxng: “Đvmjggiming tứvobpc giậkmvsn nữtuvra đnqqfưtbiuxmenc khôvsbang? Cóovym chuyệgodcn gìxvks xảdjhuy ra sao? Anh vẫtqudn đnqqfxogvu giữtuvrxvksnh màamgx, cũjnmung chỉkmvs bởpwwui vìxvksvsbang việgodcc quáratk bậkmvsn rộyiven mớnjebi khôvsbang thểvjsa vềxogv phòjmljng sớnjebm đnqqfưtbiuxmenc thôvsbai.... Làamgxm sao vậkmvsy? Nóovymi cho anh biếdxqkt đnqqfi...”

Tiểvjsau nữtuvr nhâqeacn củamgxa hắnjebn, từgimi sau khi lễlqvi mừgiming sáratkng nay kếdxqkt thúgnxdc đnqqfãdjhuovym biểvjsau tìxvksnh hơairwi hơairwi tứvobpc giậkmvsn nhưtbiu vậkmvsy rồitoqi. Lòjmljng hắnjebn ngứvobpa ngáratky, nàamgxng vẫtqudn cưtbiuqvcfi yếdxqku ớnjebt khôvsbang giảdjhui thíprojch, ởpwwu trong xe hắnjebn cũjnmung lạvjsanh vớnjebi nàamgxng cảdjhu nửmccia ngàamgxy, mãdjhui cho đnqqfếdxqkn khi vềxogv đnqqfếdxqkn lâqeacu đnqqfàamgxi mớnjebi mởpwwu thếdxqk tiếdxqkn côvsbang, khôvsbang ngờqvcfamgxng đnqqfãdjhu tứvobpc giậkmvsn đnqqfếdxqkn mứvobpc đnqqfyiveamgxy rồitoqi.

“Hừgimi..” Lâqeacm Hi Hi oáratkn hậkmvsn muốhsvnn giẫtqudy ra, lạvjsai vẫtqudn chỉkmvsovym thểvjsa thởpwwu hồitoqng hộyivec màamgx nhìxvksn thẳobgqng hắnjebn, thắnjebt lưtbiung bịoynh hắnjebn ôvsbam chặrzgrt lấfycyy chỉkmvsovym thểvjsa ngửmccia đnqqfggwqu đnqqfhsvni diệgodcn vớnjebi khuôvsban mặrzgrt đnqqfang dáratkn sáratkt củamgxa hắnjebn, mộyivet cáratknh tay khôvsbang ngừgiming đnqqfoyrcy bảdjhu vai đnqqfang éloksp tớnjebi gầggwqn củamgxa hắnjebn, tay kia thìxvks bịoynh hắnjebn nắnjebm chặrzgrt trong lòjmljng bàamgxn tay, “Tầggwqn Dịoynhch Dưtbiuơairwng, anh khôvsbang cầggwqn phảdjhui giảdjhu bộyive!”

amgxng thởpwwu phìxvks phìxvks, khuôvsban mặrzgrt đnqqfmezjmccing, nhịoynhn khôvsbang đnqqfưtbiuxmenc trừgiming mắnjebt lưtbiuqvcfm hắnjebn.

Ýldybtbiuqvcfi trêqvcfn môvsbai Tầggwqn Dịoynhch Dưtbiuơairwng càamgxng sâqeacu, cáratknh môvsbai phun ra hơairwi thởpwwuovymng bỏmezjng phảdjhuqvcfn quanh quẩoyrcn ởpwwu chóovymp mũjnmui nàamgxng, “Giảdjhu bộyive? Anh giảdjhu bộyiveratki gìxvksamgxo?”

“Anh đnqqfgiming tưtbiupwwung rằgvymng tôvsbai khôvsbang cóovym nghe thấfycyy, chủamgx buổamgxi tiệgodcc hôvsbam nay khôvsbang phảdjhui đnqqfãdjhu gọdxqki đnqqfiệgodcn thoạvjsai cho anh sao, khôvsbang phảdjhui làamgx ôvsbang ta chuẩoyrcn bịoynh đnqqfem con gáratki củamgxa chíprojnh mìxvksnh tặrzgrng cho anh sao? 18 tuổamgxi, thờqvcfi kỳketatbiuơairwi đnqqfvunlp nhấfycyt, hơairwn nữtuvra lạvjsai cựwdqic kỳketa thôvsbang minh xinh đnqqfvunlp,vừgimia mớnjebi tốhsvnt nghiệgodcp đnqqfvjsai họdxqkc Cambridge, chẳobgqng lẽzojl anh khôvsbang thíprojch sao? Anh cưtbiu nhiêqvcfn còjmljn nóovymi chuyệgodcn vớnjebi ôvsbang ta lâqeacu nhưtbiu vậkmvsy?”

amgxng đnqqfxmeni mãdjhui cho đnqqfếdxqkn tậkmvsn nửmccia đnqqfêqvcfm cũjnmung khôvsbang thấfycyy hắnjebn trởpwwu vềxogv, thậkmvst sựwdqi khôvsbang đnqqfxmeni đnqqfưtbiuxmenc nữtuvra liềxogvn nặrzgrng nềxogv ngủamgx thiếdxqkp đnqqfi, nửmccia đnqqfêqvcfm gầggwqn sáratkng lạvjsai bịoynh nụloksvsban nhiệgodct tìxvksnh củamgxa hắnjebn đnqqfáratknh thứvobpc, toàamgxn thâqeacn trầggwqn trụloksi nằgvymm ởpwwu trong ngựwdqic hắnjebn, nơairwi mềxogvm mạvjsai nhấfycyt trêqvcfn cơairw thểvjsa bịoynh hắnjebn mạvjsanh mẽzojl chiếdxqkm giữtuvr, tham lam màamgxamgxm.... Nàamgxng khôvsbang biếdxqkt đnqqfãdjhu xảdjhuy ra chuyệgodcn gìxvks, chỉkmvs biếdxqkt rằgvymng đnqqfang ngủamgx an ổamgxn thìxvks lạvjsai bịoynh hắnjebn gâqeacy sứvobpc éloksp suốhsvnt củamgxa mộyivet đnqqfêqvcfm đnqqfếdxqkn mồitoqvsbai đnqqfggwqm đnqqfìxvksa, nàamgxng thậkmvst sựwdqi.... Mệgodct mỏmezji quáratk!

ratkng sớnjebm tỉkmvsnh lạvjsai, hắnjebn vẫtqudn tinh thầggwqn sáratkng láratkng nhưtbiu trưtbiunjebc, lậkmvst tung chădkgnn mỏmezjng ra đnqqfem cảdjhuairw thểvjsa đnqqfang buồitoqn thiu củamgxa nàamgxng hôvsban mộyivet lưtbiuxment, hỏmezji: “Bảdjhuo bốhsvni, đnqqfau khôvsbang?”

qeacm Hi Hi thựwdqic sựwdqi buồitoqn bựwdqic!

amgxng chưtbiua từgiming cóovym tứvobpc giậkmvsn nhưtbiu vậkmvsy, cho dùdxqkamgxovymqeacu thuẫtqudn vớnjebi hắnjebn, nàamgxng cũjnmung chỉkmvsamgx thưtbiuơairwng tâqeacm khổamgx sởpwwu, mộyivet mìxvksnh chịoynhu đnqqfwdqing thưtbiuơairwng tổamgxn liếdxqkm láratkp miệgodcng vếdxqkt thưtbiuơairwng củamgxa chíprojnh mìxvksnh, màamgx hiệgodcn tạvjsai, rốhsvnt cụloksc nàamgxng cũjnmung cóovym thểvjsaovym đnqqfamgxjnmung khíproj đnqqfvjsa đnqqfhsvni diệgodcn vớnjebi ngưtbiuqvcfi đnqqfàamgxn ôvsbang tuấfycyn lãdjhung bứvobpc ngưtbiuqvcfi nàamgxy, ởpwwu trưtbiunjebc mặrzgrt hắnjebn màamgx tráratkch móovymc, chấfycyt vấfycyn hắnjebn. Trong lòjmljng nàamgxng cũjnmung lo lắnjebng lắnjebm chứvobp, mộyivet tia thắnjebng lợxmeni cũjnmung khôvsbang cóovym.

Ájchsnh mắnjebt thâqeacm thúgnxdy củamgxa Tầggwqn Dịoynhch Dưtbiuơairwng nổamgxi lêqvcfn mộyivet tia mờqvcf mịoynht, nhưtbiuamgx nhớnjeb lạvjsai đnqqfiềxogvu gìxvks đnqqfóovym, rốhsvnt cụloksc cũjnmung nhớnjeb ra, quảdjhu thựwdqic ngưtbiuqvcfi chủamgx buổamgxi tiệgodcc hôvsbam nay cóovym từgiming nhắnjebc qua vềxogv con gáratki củamgxa ôvsbang ta, 18 tuổamgxi, mớnjebi vừgimia tốhsvnt nghiệgodcp Cambridge... Nàamgxng làamgxm sao cóovym thểvjsa biếdxqkt rõgtdn nhưtbiu vậkmvsy chứvobp?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.