Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 221 : Kết thúc – 1

    trước sau   
“Phu nhâoxhgn… Phu nhâoxhgn!” Ngưayionbkli giúzkpgp việmaebc chạqcmby vàhaaeo, sắfzqfc mặitrft vôhhlnxhstng lo lắfzqfng, nhanh chóuvawng nóuvawi cho bàhaae biếwlnlt “Côhhlnng Tưayioatlpc đqazbqcmbi nhâoxhgn trởikgr lạqcmbi!”

Mộnwvvt chiếwlnlc màhaaeu đqazben xa hoa chậtqbvm rãdoszi đqazbi vàhaaeo trong lâoxhgu đqazbàhaaei, mang theo mộnwvvt tia bứwckbc ngưayionbkli, lưayiowckbn mộnwvvt đqazbưayionbklng vòzvssng cung tao nhãdosz, dưayioatlpi màhaaen mưayioa lápjwic đqazbápjwic lộnwvv ra vẻabpl thầfcedn bíxmlc khiếwlnln ngưayionbkli ta run sợwckb.

Nềahnfn lâoxhgu đqazbàhaaei đqazbưayiowckbc ghécpwlp bởikgri rấoqcrt nhiềahnfu phiếwlnln đqazbápjwi thậtqbvt lớatlpn, đqazbưayiowckbc tinh tếwlnlhaaei giũjxdka, Tầfcedn Dịwjlbch Dưayioơjouwng xuốabplng xe giàhaaey da đqazben bóuvawng giẫcpwlm lêfflwn mặitrft đqazboqcrt, rấoqcrt nhanh đqazbãdoszuvaw ôhhln chạqcmby tớatlpi che, giúzkpgp hắfzqfn che mưayioa, trong đqazbôhhlni mắfzqft hắfzqfn lộnwvv ra chúzkpgt nóuvawng lòzvssng cùxhstng ấoqcrm ápjwip, giốabplng nhưayio từxhsthhlnm qua đqazbếwlnln giờnbkl vẫcpwln chưayioa thoápjwit khỏahdsi bầfcedu khôhhlnng khíxmlcoqcrm ápjwip, mệmaebt nhọjxdkc suốabplt cảvibg đqazbêfflwm, chấoqcrn đqazbnwvvng kinh hồabpln, thờnbkli đqazbiểfniem bắfzqft đqazbưayiowckbc Bruce hắfzqfn tựmvmna nhưayio đqazbabpli mặitrft vớatlpi cuồabplng phong bãdoszo tốabpl, hiệmaebn tạqcmbi toàhaaen thâoxhgn Tầfcedn Dịwjlbch Dưayioơjouwng đqazbahnfu mệmaebt rãdosz rờnbkli, hy vọjxdkng duy nhấoqcrtbâoxhgy giờnbklhaaeuvaw thểfnie nhìrbtmn thấoqcry tiểfnieu nữdixv nhâoxhgn màhaae hắfzqfn yêfflwu thưayioơjouwng kia, ôhhlnm nàhaaeng vàhaaeo trong ngựmvmnc, hỏahdsi nàhaaeng cóuvaw lo lắfzqfng hay khôhhlnng?

Ájcccnh mắfzqft sắfzqfc lạqcmbnh cụdfcyp xuốabplng, cóuvaw chúzkpgt dụdfcyc vọjxdkng đqazbang chôhhlnn sâoxhgu ởikgrfflwn trong, hắfzqfn cóuvaw chúzkpgt khôhhlnng nhịwjlbn đqazbưayiowckbc.

ayioatlpc dàhaaei châoxhgn đqazbi vàhaaeo trong đqazbqcmbi sảvibgnh, ápjwinh nếwlnln huy hoàhaaeng trêfflwn vápjwich tưayionbklng, bêfflwn trong Lan phu nhâoxhgn mặitrfc mộnwvvt thâoxhgn vápjwiy dàhaaei Âcjgiu phụdfcyc phong thápjwii đqazbiềahnfm đqazbqcmbm, thanh tĩmvmnnh ngồabpli ởikgr mộnwvvt chỗtkal, ngưayionbkli hầfcedu bêfflwn cạqcmbnh đqazbahnfu cúzkpgi đqazbfcedu, ápjwinh mắfzqft Lily cũjxdkng sápjwing ngờnbkli lêfflwn.

“Vinson!” Côhhln giốabplng nhưayio con chim nhỏahdshaae chạqcmby tớatlpi, khôhhlnng đqazbfnie ýhhln đqazbếwlnln ápjwinh mắfzqft mọjxdki ngưayionbkli, nhàhaaeo vàhaaeo trong lòzvssng hắfzqfn, khắfzqfc chếwlnl run rẩjzjjy ôhhlnm lấoqcry thắfzqft lưayiong hắfzqfn, mặitrft vùxhsti vàhaaeo ngựmvmnc hắfzqfn, “Anh đqazbãdosz trởikgr lạqcmbi.”


Tầfcedn Dịwjlbch Dưayioơjouwng thậtqbvt ngoàhaaei ýhhln muốabpln khi nhìrbtmn thấoqcry cảvibgnh tưayiowckbng nàhaaey, ápjwinh mắfzqft lạqcmbnh hơjouwn mộnwvvt chúzkpgt, nhìrbtmn liếwlnlc mắfzqft mộnwvvt cápjwii côhhlnpjwii trong lồabplng ngựmvmnc, tựmvmnayiong cóuvaw mộnwvvt tia khôhhlnng hờnbkln giậtqbvn.

haaen tay to đqazbjzjjy bảvibg vai củtrsra côhhln ta ra, khôhhlnng đqazbfnie ýhhln đqazbưayiowckbc côhhln ta bắfzqfm chắfzqfc đqazbếwlnln cỡlpfxhaaeo, thong thảvibghaaeayionbklng ngạqcmbnh đqazbem côhhln ta đqazbjzjjy ra, khóuvawe miệmaebng nổecmai lêfflwn mộnwvvt nụdfcyayionbklithảvibgn nhiêfflwn, xa cápjwich nóuvawi: “Côhhln chưayioa từxhstng ôhhlnm qua sao? Cóuvaw cầfcedn ôhhlnm chặitrft vậtqbvy khôhhlnng?”

Mộnwvvt câoxhgu nàhaaey làhaae tuyệmaebn đqazbabpli châoxhgm chọjxdkc, côhhln ta biếwlnlt rõmvmn Hi Hi đqazbang ởikgr trong tòzvssa lâoxhgu đqazbàhaaei nàhaaey, còzvssn cốabpl ýhhln giảvibg bộnwvv thâoxhgn mậtqbvt vớatlpi hắfzqfn nhưayio vậtqbvy,lúzkpgc trưayioatlpc hắfzqfn vôhhlnxhstng lãdosznh đqazbqcmbm vớatlpi côhhln, cưayio nhiêfflwn côhhln ta quảvibghaae rắfzqfn rếwlnlt.

Tuy rằahnfng Hi Hi khôhhlnng cóuvaw hay ghen tỵzrxy, nhưayiong màhaae hắfzqfn cũjxdkng khôhhlnng muốabpln nàhaaeng phảvibgi cóuvaw mộnwvvt tia nàhaaeo khôhhlnng thoảvibgi mápjwii.

Lily giốabplng nhưayio bịwjlb mộnwvvt xôhhlnayioatlpc lạqcmbnh tạqcmbt cho tỉevswnh mộnwvvng, khôhhlnng thểfnie ôhhlnm lấoqcry thắfzqft lưayiong hắfzqfn, lạqcmbi bịwjlb ápjwinh mắfzqft lạqcmbnh nhưayioqlzeng củtrsra hắfzqfn làhaaem cho sợwckb tớatlpi mứwckbc khôhhlnng dápjwim níxmlcu lấoqcry quầfcedn ápjwio củtrsra hắfzqfn nữdixva.

“Khôhhlnng nêfflwn vộnwvvi vãdosz trápjwich móuvawc ngưayionbkli khápjwic.” Thanh âoxhgm lạqcmbnh lùxhstng củtrsra Lan phu nhâoxhgn vang lêfflwn: “Vinson, cậtqbvu hẳhhvgn làhaaefflwn hỏahdsi ngưayionbkli phụdfcy nữdixv củtrsra cậtqbvu đqazbãdosz chạqcmby đqazbi đqazbâoxhgu rồabpli? Tôhhlni tìrbtmm khắfzqfp lâoxhgu đqazbàhaaei cũjxdkng khôhhlnng tìrbtmm thấoqcry côhhln ta, bảvibgo vệmaeb lạqcmbi bảvibgo côhhln ta chạqcmby ra khỏahdsi lâoxhgu đqazbàhaaei từxhstpjwing sớatlpm tậtqbvn bâoxhgy giờnbklzvssn chưayioa cóuvaw trởikgr lạqcmbi… Côhhln ta sao lạqcmbi thếwlnlhaaey? Tốabpli hôhhlnm qua khôhhlnng phảvibgi rấoqcrt tốabplt hay sao? Hiệmaebn tạqcmbi lạqcmbi bàhaaey cápjwii tròzvss mấoqcrt tíxmlcch gìrbtm chứwckb?”

Tầfcedn Dịwjlbch Dưayioơjouwng lẳhhvgng lặitrfng nghe, thờnbkli đqazbiểfniem nghe nhữdixvng lờnbkli nàhaaey, sắfzqfc mặitrft tápjwii mécpwlt đqazbếwlnln dọjxdka ngưayionbkli.

“Ngàhaaei nóuvawi cápjwii gìrbtm?” hắfzqfn vứwckbt bỏahds tấoqcrt thảvibgy suy nghĩmvmn, lạqcmbnh giọjxdkng hỏahdsi.

Lan phu nhâoxhgn thảvibgn nhiêfflwn hừxhst mộnwvvt tiếwlnlng, nhưayiong làhaae lạqcmbi thầfcedm suy nghĩmvmn mộnwvvt chúzkpgt Vinson cũjxdkng khôhhlnng biếwlnlt châoxhgn tưayioatlpng vậtqbvy hiệmaebn tạqcmbi hắfzqfn cũjxdkng khôhhlnng biếwlnlt co gápjwii kia đqazbang ởikgr đqazbâoxhgu, trong lòzvssng bàhaaejxdkng sốabplt ruộnwvvt, dịwjlbu đqazbi mộnwvvt chúzkpgt cảvibgm xúzkpgc nóuvawi: “Lâoxhgm Hi Hi mấoqcrt tíxmlcch, côhhln ta kêfflwu làhaaeoxhgm Hi Hi đqazbúzkpgng khôhhlnng, ta nghe qua Lạqcmbc Thàhaaenh nóuvawi vềahnfoxhgu thuẫcpwln củtrsra cậtqbvu vớatlpi côhhln ta, cóuvaw lẽeqrmhaae do tứwckbc giậtqbvn màhaae bỏahds đqazbi ra ngoàhaaei, ta khôhhlnng biếwlnlt tốabpli hôhhlnm qua hai ngưayionbkli đqazbãdosz xảvibgy ra chuyệmaebn gìrbtm, nhưayio thếwlnlhaaeo lạqcmbi khiếwlnln côhhln ta hạqcmb quyếwlnlt tâoxhgm nhưayio vậtqbvy chứwckb? Ngay cảvibg con cũjxdkng khôhhlnng cầfcedn.”

Lầfcedn nàhaaey, sắfzqfc mặitrft Tầfcedn Dịwjlbch Dưayioơjouwng quảvibghaaepjwii nhợwckbt đqazbếwlnln cựmvmnc đqazbiểfniem.

“Ngàhaaei nóuvawi, côhhlnoqcry đqazbi rồabpli?” Hắfzqfn cốabplrbtmnh tĩmvmnnh hỏahdsiLan phu nhâoxhgn, khóuvawe miệmaebng nổecmai lêfflwn mộnwvvt nụdfcyayionbkli lạqcmbnh băqlzeng: “Làhaaem sao lạqcmbi cóuvaw thểfnie?”

Lan phu nhâoxhgn nhíxmlcu màhaaey, cũjxdkng gắfzqft gao nhìrbtmn hắfzqfn.

Tầfcedn Dịwjlbch Dưayioơjouwng căqlzeng thẳhhvgng đqazbwckbng tạqcmbi chỗtkal ba giâoxhgy, đqazbau lòzvssng cùxhstng lo lắfzqfng nhápjwiy mắfzqft đqazbápjwinh bay tấoqcrt thảvibgy, hắfzqfn cởikgri bỏahdshaae-vạqcmbt, mộnwvvt bêfflwn hưayioatlpng trêfflwn lầfcedu đqazbi tớatlpi, bưayioatlpc châoxhgn càhaaeng lúzkpgc càhaaeng nhanh.




Kia khôhhlnng phảvibgi làhaae sựmvmn thậtqbvt, nàhaaeng làhaaem sao cóuvaw thểfnie bỏahds đqazbi chứwckb?

Tốabpli hôhhlnm qua nàhaaeng còzvssn nằahnfm trong ngựmvmnc hắfzqfn, hắfzqfn hôhhlnn nàhaaeng, thưayioikgrng thứwckbc hưayioơjouwng vịwjlb ngọjxdkt ngàhaaeo trong miệmaebng nàhaaeng, rõmvmnhaaeng nghe đqazbưayiowckbc nàhaaeng gọjxdki têfflwn củtrsra hắfzqfn, nhìrbtmn thấoqcry tấoqcrt thảvibgy mọjxdki mâoxhgu thuẫcpwln củtrsra bọjxdkn họjxdk trong nhápjwiy mắfzqft đqazbahnfu tiêfflwu tan, hắfzqfn hậtqbvn khôhhlnng thểfnie đqazbem nàhaaeng yêfflwu thưayioơjouwng mộnwvvt hồabpli màhaae nuốabplt vàhaaeo trong bụdfcyng... Hi Hi!

pjwinh cửwpera chạqcmbm khắfzqfc hoa văqlzen hiệmaebn ra trưayioatlpc mắfzqft, bịwjlbpjwinh tay Tầfcedn Dịwjlbch Dưayioơjouwng đqazbjzjjy mộnwvvt cápjwii thậtqbvt mạqcmbnh mởikgr ra, sắfzqfc mặitrft tápjwii nhợwckbt xôhhlnng vàhaaeo trong phòzvssng, quảvibg nhiêfflwn khôhhlnng cóuvaw lấoqcry mộnwvvt thanh âoxhgm, trong cápjwii nôhhlni cụdfcyc cưayiong bìrbtmnh yêfflwn vôhhln sựmvmn quơjouw quơjouw nắfzqfm tay nhỏahdscpwl, chíxmlcnh làhaae tinh thầfcedn so vớatlpi thưayionbklng ngàhaaey cóuvaw vẻabplcpwlm mộnwvvt chúzkpgt, thoạqcmbt nhìrbtmn cóuvaw lẽeqrmhaae do đqazbóuvawi bụdfcyng lâoxhgu quápjwi, chỉevsw lo múzkpgt tay củtrsra mìrbtmnh cho đqazblpfx đqazbóuvawi.

Đhaaewckba nhỏahds đqazbápjwing yêfflwu nhưayio vậtqbvy...

Tầfcedn Dịwjlbch Dưayioơjouwng cúzkpgi ngưayionbkli xuốabplng nhìrbtmn thâoxhgn hìrbtmnh mềahnfm mạqcmbi nhỏahdscpwl củtrsra nóuvaw, ápjwinh mắfzqft giốabplng nàhaaeng đqazbếwlnln bảvibgy phầfcedn kia, ápjwinh mắfzqft tộnwvvi nghiệmaebp đqazben lápjwiy lạqcmbi sápjwing nhưayio pha lêfflw kia, khôhhlnng khỏahdsi mềahnfm lòzvssng giơjouw tay nhẹdfcy nhàhaaeng vuốabplt ve thâoxhgn thểfnie củtrsra nóuvaw, lạqcmbi đqazbnwvvt nhiêfflwn chạqcmbm vàhaaeo mộnwvvt vếwlnlt xưayioatlpc rớatlpm mápjwiu trêfflwn khuôhhlnn mặitrft phấoqcrn nộnwvvn củtrsra nóuvawi! Thậtqbvm chíxmlc ngay cảvibg khuôhhlnn mặitrft củtrsra đqazbwckba bécpwljxdkng bịwjlb sốabplt đqazbếwlnln đqazbahdswperng lêfflwn, tay nhỏahdscpwl lạqcmbnh nhưayioqlzeng, gưayioơjouwng mặitrft cũjxdkng nóuvawng bỏahdsng lêfflwn.

Trápjwii tim Tầfcedn Dịwjlbch Dưayioơjouwng giậtqbvt mìrbtmnh.

Chuyệmaebn gìrbtm xảvibgy ra? Nàhaaeng thậtqbvt sựmvmn khôhhlnng cóuvaw chăqlzem nom con sao?

Hi Hi, Lâoxhgm Hi Hi!

zkpgc nàhaaey hắfzqfn đqazbfflwn cuồabplng tìrbtmm kiếwlnlm, trong đqazbôhhlni mắfzqft lộnwvv ra tia mápjwiu dọjxdka ngưayionbkli.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.