Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 212 : Lừa gạt anh cũng không muốn sao?

    trước sau   
bycsm Hi Hi nhẹvpfw nhàcpfpng đfzvbu đfzvbưniyha cápufji nôtmuli, cảsnqxm giápufjc đfzvbưniyhcnvjc Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng đfzvbdwvkng dậcwgmy, cùfyming Lạbwuhc Thàcpfpnh đfzvbi sang mộtmagt bêdotwn nhẹvpfw giọatwzng nóhejji.

cpfpng cũsnljng khôtmulng biếjmlxt đfzvbãvpfw xảsnqxy ra chuyệkqujn gìvswc, thếjmlx nhưniyhng đfzvbtmagng tápufjc trong tay khôtmulng dápufjm dừldcing lạbwuhi vìvswc nhưniyh vậcwgmy cụhyqqc cưniyhng ngủcwgm sẽuwbc khôtmulng yêdotwn ổniyhn, thậcwgmt vấineit vảsnqx buồapnkn ngủcwgm lắhagem mớlyfni dápufjm nhắhagem mắhaget lạbwuhi, cứdwvk mộtmagt lúuoxqc sau phảsnqxi mởankc ra xem nàcpfpng còypqkn ởankc đfzvbóhejj hay khôtmulng, bàcpfpn tay nhỏvpfwyvqn hồapnkng hàcpfpo khôtmulng ýhfcb thứdwvkc màcpfp nắhagem lạbwuhi rồapnki mởankc ra, làcpfpm cho ngưniyhvxfzi ta cóhejj chúuoxqt đfzvbau lòypqkng.

bycsm Hi Hi vưniyhơndjhn tay xuốbwuhng dưniyhlyfni nhẹvpfw nhàcpfpng chạbwuhm vàcpfpo khuôtmuln mặvaqyt nhỏvpfw nhắhagen trắhageng nõkwmkn củcwgma con, rấineit lâbycsu, cuốbwuhi cùfyming nóhejj mớlyfni ngủcwgm say.

Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng quảsnqx thậcwgmt đfzvbãvpfw đfzvbi tớlyfni trưniyhlyfnc mặvaqyt nàcpfpng.

“Anh cóhejj việkqujc cóhejj thểcwgm đfzvbi trưniyhlyfnc, tôtmuli cóhejj thểcwgm chăvaqym sóhejjc con.” Nàcpfpng ngẩniyhng mặvaqyt lêdotwn, ápufjnh mắhaget trong veo dừldcing lạbwuhi trêdotwn ngưniyhvxfzi hắhagen.

Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng cúuoxqi ngưniyhvxfzi xuốbwuhng, chậcwgmm rãvpfwi hôtmuln lêdotwn môtmuli nàcpfpng.




bycsm Hi Hi cảsnqx kinh, cũsnljng khôtmulng nghĩhfcb Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng sẽuwbcankc đfzvbóhejjcpfptmuln nàcpfpng. Cápufjch mộtmagt cápufji nôtmuli, nàcpfpng khôtmulng quápufjuoxqc đfzvbtmagng, tưniyh thếjmlx nửtjdna quỳapnk trêdotwn mặvaqyt đfzvbineit cóhejj mộtmagt dápufjng vẻhagetmulfyming quyếjmlxn rũsnlj, nàcpfpng cảsnqxm nhậcwgmn đfzvbưniyhcnvjc môtmuli hắhagen bao trùfymim toàcpfpn bộtmagtmuli mìvswcnh, khôtmulng kiêdotwng nểcwgmvswc, màcpfp ngàcpfpy càcpfpng bạbwuho dạbwuhn, Lạbwuhc Thàcpfpnh thấineiy mộtmagt màcpfpn nhưniyh vậcwgmy, đfzvbãvpfw biếjmlxt đfzvbiềldciu màcpfp thu ápufjnh mắhaget lạbwuhi xoay ngưniyhvxfzi rờvxfzi đfzvbi.

“......” Nàcpfpng ưniyhm mộtmagt tiếjmlxng, cảsnqxm giápufjc đfzvbưniyhcnvjc hắhagen cạbwuhy mởankccpfpm răvaqyng củcwgma mìvswcnh, hơndjhi thởankchejjng bỏvpfwng xâbycsm nhậcwgmp màcpfp tiếjmlxn vàcpfpo, bàcpfpn tay ấineim ápufjp giữomcs chặvaqyt cápufji gápufjy củcwgma nàcpfpng khiếjmlxn cho nàcpfpng thuậcwgmn theo màcpfp thừldcia nhậcwgmn, thậcwgmt mạbwuhnh mẽuwbccpfp đfzvboạbwuht lấineiy ngọatwzt ngàcpfpo trong cápufji miệkqujng nhỏvpfw nhắhagen củcwgma nàcpfpng.

cpfpng vôtmul thứdwvkc, bịndjh đfzvbxtpuu lưniyhbfzri nóhejjng bỏvpfwng củcwgma hắhagen làcpfpm cho thầxtpun trífzvbdotw muộtmagi.

Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng vẫehpan hôtmuln môtmuli nàcpfpng, bàcpfpn tay kéyvqno nàcpfpng qua cápufji nôtmuli ôtmulm lạbwuhi đfzvbâbycsy, dịndjhu dàcpfpng tiếjmlxn vàcpfpo trong lồapnkng ngựvpfwc.

Thậcwgmt làcpfpbycsu nhưniyh vậcwgmy hắhagen mớlyfni cóhejj thểcwgmcpfpm càcpfpn.

cpfpm càcpfpn màcpfptmuln nàcpfpng, dùfymi cho nàcpfpng cóhejj đfzvbôtmuli chúuoxqt giãvpfwy giụhyqqa cũsnljng khôtmulng màcpfpng tớlyfni, nhẹvpfw nhàcpfpng màcpfp xoa lưniyhng nàcpfpng, dịndjhu dàcpfpng dùfyming lựvpfwc ôtmulm lấineiy nàcpfpng, mạbwuhnh mẽuwbccpfpbycsy dưniyha cùfyming môtmuli nàcpfpng, châbycsn màcpfpy hắhagen hơndjhi hơndjhi nhífzvbu lạbwuhi, giốbwuhng nhưniyh muốbwuhn đfzvbem nàcpfpng nuốbwuht hếjmlxt vàcpfpo.

“Em biếjmlxt khôtmulng, dùfymihejj xảsnqxy ra chuyệkqujn gìvswc thìvswc mộtmagt khắhagec anh cũsnljng khôtmulng muốbwuhn rờvxfzi xa em.” Buôtmulng đfzvbôtmuli môtmuli củcwgma nàcpfpng ra, Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng ápufjp lêdotwn trápufjn nàcpfpng nóhejji “Hi Hi, anh chỉxdzs rờvxfzi đfzvbi cóhejj mộtmagt lúuoxqc, em vẫehpan còypqkn cóhejj thểcwgmankc lạbwuhi đfzvbâbycsy, đfzvbúuoxqng khôtmulng?”

Thựvpfwc khôtmulng biếjmlxt đfzvbãvpfw bắhaget đfzvbxtpuu từldciuoxqc nàcpfpo, hắhagen lạbwuhi cảsnqxm thấineiy khôtmulng tin tưniyhankcng nhưniyh vậcwgmy.

Khôtmulng cóhejj ra lệkqujnh yêdotwu cầxtpuu ngưniyhvxfzi hầxtpuu coi chừldcing nàcpfpng, chỉxdzs cầxtpun nàcpfpng muốbwuhn, nàcpfpng cóhejj thểcwgmfymiy ýhfcb rờvxfzi khỏvpfwi tòypqka lâbycsu đfzvbàcpfpi bấineit cứdwvkuoxqc nàcpfpo, nàcpfpng cóhejj tựvpfw do nhưniyh vậcwgmy.

Cho nêdotwn vàcpfpo lúuoxqc nàcpfpy, hắhagen khôtmulng dápufjm đfzvbi.

“Hi Hi, nóhejji đfzvbi......” hắhagen cúuoxqi đfzvbxtpuu, chăvaqym chúuoxq nhìvswcn gưniyhơndjhng mặvaqyt trầxtpum mặvaqyc củcwgma nàcpfpng, nhẹvpfw giọatwzng nóhejji.

Cổniyh tay mảsnqxnh khảsnqxnh đfzvbcwgmankc trong ngựvpfwc hắhagen, hôtmul hấineip trởankcdotwn dồapnkn dậcwgmp vìvswc nhữomcsng lờvxfzi hắhagen nóhejji, Âsizru phụhyqqc củcwgma hắhagen nớlyfni lỏvpfwng, cápufjch làcpfpn ápufjo sơndjh mi mỏvpfwng làcpfp lồapnkng ngựvpfwc trápufjng kiệkqujn củcwgma hắhagen, chỉxdzs trong chốbwuhc lápufjt nhưniyh vậcwgmy, Lâbycsm Hi Hi chỉxdzs cảsnqxm thấineiy nhưniyh khôtmulng thểcwgm suy nghĩhfcb đfzvbưniyhcnvjc gìvswc.

“Tôtmuli khôtmulng thểcwgm cam đfzvboan mìvswcnh sẽuwbc khôtmulng đfzvbi.” Nàcpfpng ăvaqyn ngay nóhejji thậcwgmt, ápufjnh mắhaget trong veo nhưniyhng lạbwuhnh lùfyming, duy trìvswchfcb trífzvb củcwgma mìvswcnh “Đldciâbycsy làcpfp anh đfzvbãvpfw đfzvbápufjp ứdwvkng tôtmuli.”




Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng cưniyhvxfzi khẽuwbc, khóhejje môtmuli tràcpfpn đfzvbxtpuy chua xóhejjt.

“Ngay cảsnqx lừldcia gạbwuht anh cũsnljng khôtmulng đfzvbưniyhcnvjc sao?” Hắhagen ôtmuln nhu tựvpfw giễcdaxu, chífzvbnh làcpfp ai nghe đfzvbưniyhcnvjc nhữomcsng lờvxfzi nóhejji củcwgma hắhagen đfzvbldciu cảsnqxm nhậcwgmn đfzvbưniyhcnvjc sựvpfw bi thưniyhơndjhng trong đfzvbóhejj.

bycsm Hi Hi nghẹvpfwn lờvxfzi, ởankc trong lồapnkng ngựvpfwc hắhagen, chỉxdzs mộtmagt giâbycsy nàcpfpng cũsnljng bịndjhuoxqt vàcpfpo, thâbycsn thểcwgm mảsnqxnh khảsnqxnh củcwgma nàcpfpng khôtmulng ngờvxfzfzvbnh sápufjt vàcpfpo ngưniyhvxfzi hắhagen, chỉxdzshejj thểcwgm nhưniyh mộtmagt loạbwuhi dâbycsy leo bìvswcnh thưniyhvxfzng màcpfppufjm vàcpfpo. Hắhagen cúuoxqi xuốbwuhng hôtmuln nàcpfpng, nàcpfpng còypqkn đfzvbang sửtjdnng sốbwuht màcpfp quêdotwn néyvqn trápufjnh hắhagen, vìvswc vậcwgmy môtmuli vớlyfni môtmuli gắhagen chặvaqyt vàcpfpo nhau càcpfpng làcpfpm cho tìvswcnh cảsnqxm dâbycsng tràcpfpo, hung hăvaqyng yêdotwu thưniyhơndjhng đfzvbxtpuu lưniyhbfzri mẫehpan cảsnqxm củcwgma nàcpfpng, mộtmagt cỗhhjy khoápufji cảsnqxm xuấineit hiệkqujn bêdotwn trong, làcpfpm nàcpfpng đfzvbxtpuu vápufjng mắhaget hoa.

Thờvxfzi gian cứdwvk trôtmuli qua, nàcpfpng bấineit lựvpfwc màcpfp chốbwuhng cựvpfw, cổniyh tay lạbwuhi bịndjhuoxqm lạbwuhi, ấinein vàcpfpo vịndjh trífzvb ngựvpfwc trápufji củcwgma hắhagen, cảsnqxm nhậcwgmn đfzvbưniyhcnvjc nhịndjhp tim đfzvbcwgmp, dồapnkn dậcwgmp củcwgma hắhagen. “.... Anh rấineit nhanh sẽuwbc trởankc vềldci.” Hắhagen lạbwuhi hôtmuln lêdotwn môtmuli nàcpfpng, hiệkqujn tạbwuhi nàcpfpng còypqkn đfzvbang mêdotw muộtmagi khôtmulng thểcwgmhejji gìvswc.

Cửtjdna phòypqkng bịndjh mộtmagt lựvpfwc mạbwuhnh mởankc ra, mộtmagt ngưniyhvxfzi đfzvbàcpfpn ôtmulng cao ngấineit xuấineit hiệkqujn ởankc cửtjdna.

Trôtmulng thấineiy cảsnqxnh tưniyhcnvjng ápufjm muộtmagi nhưniyh vậcwgmy, hắhagen nhífzvbu mi lạbwuhi vừldcia đfzvbndjhnh mởankc miệkqujng nóhejji nhưniyhng lạbwuhi chỉxdzshejj thểcwgm chậcwgmm rãvpfwi ngậcwgmm lạbwuhi, khi nhìvswcn rõkwmk ngưniyhvxfzi phụhyqq nữomcs đfzvbang nằekzkm trong lồapnkng ngựvpfwc Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng, côtmulpufji kia khiếjmlxn hắhagen chấinein kinh, đfzvbôtmuli mắhaget xanh lam tràcpfpo lêdotwn mộtmagt loạbwuhi ýhfcb nghĩhfcbbycsu xa.

“Anh khôtmulng cóhejj gọatwzi em tạbwuhi sao lạbwuhi đfzvbtmagt nhiêdotwn xôtmulng tớlyfni? Còypqkn khôtmulng mau trởankc vềldci.” Thanh âbycsm lạbwuhnh lùfyming củcwgma Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng vang lêdotwn ngay bêdotwn tai.

Colin hoàcpfpn hồapnkn, trêdotwn mặvaqyt khôtmuli phụhyqqc vẻhage nghiêdotwm trọatwzng nhưniyhsnlj, mởankc miệkqujng nóhejji: “Anh, xin hãvpfwy mau lêdotwn mộtmagt chúuoxqt.”

Áfguonh mắhaget thâbycsm sâbycsu củcwgma Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng chăvaqym chúuoxq nhìvswcn ngưniyhvxfzi con gápufji trong lồapnkng ngựvpfwc, buôtmulng nàcpfpng ra, mộtmagt thâbycsn kiêdotwn quyếjmlxt cùfyming lãvpfwnh liệkqujt màcpfpniyhlyfnng cửtjdna đfzvbi đfzvbếjmlxn.

“Lạbwuhc Thàcpfpnh đfzvbãvpfw đfzvbếjmlxn trưniyhlyfnc rồapnki, nếjmlxu lúuoxqc nàcpfpy thờvxfzi cơndjh đfzvbãvpfw chífzvbn mùfymii màcpfphejji, chúuoxqng ta cóhejj thểcwgm lầxtpun theo đfzvbưniyhcnvjc dấineiu vếjmlxt Bruce, hắhagen ta đfzvbldcing hòypqkng chạbwuhy thoápufjt lầxtpun nữomcsa.”

Colin cóhejj chúuoxqt kífzvbch đfzvbtmagng, đfzvbi theo phífzvba sau hắhagen.

“Ởywsm lạbwuhi đfzvbâbycsy, đfzvbldcing đfzvbi theo anh.” Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng đfzvbi thậcwgmt nhanh, thảsnqxn nhiêdotwn nóhejji.

Sắhagec mặvaqyt Colin thay đfzvbniyhi: “Tạbwuhi sao, em nóhejji rồapnki em nhấineit đfzvbndjhnh phảsnqxi đfzvbi cùfyming anh.”




“Khôtmulng cóhejj tạbwuhi sao hếjmlxt, ởankc lạbwuhi!”

“Anh! Em nóhejji rồapnki em sẽuwbchfcbnh viễcdaxn đfzvbldciu đfzvbdwvkng ởankcdotwn cạbwuhnh anh, chuyệkqujn củcwgma Bruce anh đfzvbãvpfw ngăvaqyn cảsnqxn em khôtmulng phảsnqxi mộtmagt lầxtpun hai lầxtpun, lúuoxqc nàcpfpy đfzvbâbycsy em sẽuwbc khôtmulng nghe lờvxfzi anh lầxtpun nữomcsa đfzvbâbycsu, em cũsnljng muốbwuhn cùfyming hắhagen ta tífzvbnh sổniyh!”

Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng bưniyhlyfnc chậcwgmm lạbwuhi, ápufjnh mắhaget lãvpfwnh liệkqujt màcpfp quay đfzvbxtpuu lạbwuhi nhìvswcn hắhagen.

“Đldcibwuhi tưniyhcnvjng màcpfp hắhagen muốbwuhn trảsnqx thùfymi khôtmulng phảsnqxi em, khôtmulng cầxtpun ởankc trong nàcpfpy tựvpfw chuốbwuhc lấineiy phiềldcin nhiễcdaxu, muốbwuhn nóhejji tífzvbnh sổniyh, anh mớlyfni phảsnqxi tífzvbnh toápufjn sòypqkng phẳjewxng vớlyfni hắhagen.” Đldciôtmuli mắhaget hắhagen u tĩhfcbnh nhưniyhniyhlyfnc nhưniyhhejj ma lựvpfwc ẩniyhn sâbycsu bêdotwn trong, làcpfpm cho Colin mơndjh hồapnk phápufjt réyvqnt.

Quảsnqx thựvpfwc hắhagen cũsnljng cóhejj nghe nóhejji, ởankc Trung Quốbwuhc cóhejj thờvxfzi đfzvbiểcwgmm anh trai hắhagen từldcing mộtmagt mìvswcnh bịndjh tậcwgmp kífzvbch, nguy hiểcwgmm cậcwgmn kềldci nhưniyhng dựvpfwa vàcpfpo mìvswcnh anh trai cũsnljng cóhejj thểcwgmvswcnh tĩhfcbnh đfzvbbwuhi phóhejj, nhưniyhng cóhejj tin còypqkn kinh ngạbwuhc hơndjhn làcpfp, vàcpfpo đfzvbêdotwm đfzvbóhejj, Lâbycsm cũsnljng bịndjh tậcwgmp kífzvbch giốbwuhng nhưniyh vậcwgmy.

Colin đfzvbndjhnh nóhejji ra nhưniyhng lạbwuhi im lặvaqyng, cũsnljng khóhejj trápufjch, chỉxdzshejj chuyệkqujn củcwgma Lâbycsm mớlyfni cóhejj thểcwgmcpfpm cho ngưniyhvxfzi nhưniyh hắhagen khôtmulng kểcwgm nguyêdotwn tắhagec gìvswccpfp khôtmulng khốbwuhng chếjmlx đfzvbưniyhcnvjc. Lúuoxqc trưniyhlyfnc nghịndjh việkqujn cóhejj cuộtmagc thảsnqxo luậcwgmn bàcpfpn tífzvbnh xem trưniyhlyfnc mắhaget cóhejjdotwn trưniyhcnvjc diệkqujn đfzvbbwuhi đfzvbxtpuu vớlyfni Bruce hay khôtmulng, thápufji đfzvbtmag củcwgma anh trai chậcwgmm chạbwuhp dèxtpu chừldcing, phảsnqxi biếjmlxt rằekzkng, Bruce giảsnqxo hoạbwuht màcpfp đfzvbem đfzvbndjha bàcpfpn ẩniyhn nấineip ởankc khu vựvpfwc nápufjo nhiệkqujt, dễcdax trốbwuhn trápufjnh, hơndjhn nữomcsa cũsnljng biếjmlxt đfzvbbwuhi phưniyhơndjhng kiêdotwng dèxtpuvswcfzvbnh mạbwuhng củcwgma ngưniyhvxfzi dâbycsn sẽuwbc khôtmulng hấineip tấineip màcpfp tấinein côtmulng trựvpfwc diệkqujn, vớlyfni tífzvbnh cápufjch củcwgma anh trai, tuyệkqujt đfzvbbwuhi khôtmulng cóhejj khảsnqxvaqyng lấineiy mọatwzi ngưniyhvxfzi làcpfpm vậcwgmt tếjmlx hi sinh đfzvbcwgm thu phụhyqqc bọatwzn ngưniyhvxfzi nàcpfpy.

cpfpuoxqc nàcpfpy đfzvbâbycsy, ápufjnh mắhaget hắhagen sápufjng lóhejje lêdotwn khiếjmlxn cho ngưniyhvxfzi ta khôtmulng thểcwgm nắhagem bắhagen đfzvbưniyhcnvjc hắhagen đfzvbang suy nghĩhfcb đfzvbiểcwgmm mấineiu chốbwuht gìvswc.

“Anh...” Hắhagen vẫehpan còypqkn mèxtpu nheo cầxtpuu xin.

“Ởywsm lạbwuhi đfzvbâbycsy, đfzvbldcing đfzvbcwgm anh biếjmlxt em cóhejj nhúuoxqng tay vàcpfpo dùfymi chỉxdzs mộtmagt chúuoxqt, nếjmlxu khôtmulng em sẽuwbc biếjmlxt hậcwgmu quảsnqx!” Tầxtpun Dịndjhch Dưniyhơndjhng lạbwuhnh lùfyming mộtmagt tay nắhagem lấineiy càcpfp vạbwuht màcpfp xoay ngưniyhvxfzi rờvxfzi đfzvbi.

Colin ngạbwuhc nhiêdotwn màcpfp đfzvbdwvkng tạbwuhi chỗhhjy, vôtmul vọatwzng, tiệkqujn đfzvbàcpfp xoay ngưniyhvxfzi rờvxfzi đfzvbi.

pufjnh cửtjdna chạbwuhm trổniyh hoa văvaqyn đfzvbưniyhcnvjc đfzvbniyhy ra, thâbycsn ảsnqxnh cao ngấineit to lớlyfnn củcwgma hắhagen mộtmagt lầxtpun nữomcsa xuấineit hiệkqujn trưniyhlyfnc mặvaqyt Lâbycsm Hi Hi.

“Lâbycsm!” Colin cựvpfwc kìvswcniyhơndjhi cưniyhvxfzi, nhìvswcn côtmulpufji phưniyhơndjhng Đldciôtmulng xinh đfzvbvpfwp nàcpfpy.

Khôtmulng biếjmlxt vìvswc sao, tuy rằekzkng trưniyhlyfnc kia đfzvbãvpfw từldcing làcpfpm chuyệkqujn xấineiu đfzvbbwuhi vớlyfni nàcpfpng, thếjmlx nhưniyhng hiệkqujn tạbwuhi ởankc Anh nhìvswcn thấineiy nàcpfpng lạbwuhi cảsnqxm thấineiy thâbycsn thiếjmlxt nhưniyh vậcwgmy, trong đfzvbôtmuli mắhaget xanh lam củcwgma hắhagen tràcpfpn ngậcwgmp sựvpfw ápufji mộtmag khôtmulng hềldci che dấineiu.

“Colin?” Lâbycsm Hi Hi còypqkn nhớlyfnkwmkdotwn củcwgma hắhagen, nhẹvpfw giọatwzng màcpfp chàcpfpo hỏvpfwi.

Ngưniyhvxfzi đfzvbàcpfpn ôtmulng tóhejjc vàcpfpng mắhaget xanh cưniyhvxfzi lạbwuhi càcpfpng to, đfzvbi tớlyfni cấineit cao giọatwzng nóhejji: “Tôtmuli biếjmlxt cóhejj mộtmagt ngàcpfpy nàcpfpo đfzvbóhejjtmul sẽuwbc đfzvbếjmlxn Anh! Cóhejj mộtmagt sốbwuh việkqujc khôtmulng thểcwgm nghi ngờvxfz, vífzvb dụhyqq nhưniyh anh trai tôtmuli nhấineit đfzvbndjhnh chífzvbnh làcpfptmulng tưniyhlyfnc, màcpfptmul, sẽuwbc nhấineit đfzvbndjhnh đfzvbi theo anh đfzvbếjmlxn Anh, tuy rằekzkng trưniyhlyfnc kia đfzvbãvpfw xảsnqxy ra rấineit nhiềldciu chuyệkqujn làcpfpm anh ấineiy bềldci bộtmagn nhiềldciu việkqujc đfzvbếjmlxn mệkqujt chếjmlxt đfzvbi, nhưniyhng màcpfp hiệkqujn tạbwuhi cóhejj chúuoxqt thờvxfzi gian rảsnqxnh, anh ấineiy vẫehpan làcpfp đfzvbi tiếjmlxp côtmul, dựvpfw đfzvbpufjn củcwgma tôtmuli quảsnqx nhiêdotwn đfzvbúuoxqng vậcwgmy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.