Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 203 : Cái gì đều có thể mang đến đổi

    trước sau   
“Đsnyfưivxfeohbc.” Lạkuzmc Thàvrggnh cụfxphp mắclkut, bìwnmonh tĩurvtnh lêuntgn tiếrgktng.

Hắclkun đnaifi ra cửpgofa, câojgln nhắclkuc mọhsooi khảuntgudxdng cókcjs thểtlhn xảuntgy ra, còkwrmn cókcjs đnaife dọhsooa đnaifếrgktn an nguy, cơsgzu hồhlgpkcjs thểtlhn cảuntgm nhậnlmhn đnaifưivxfeohbc tin nàvrggy tung ra sẽrhgyvrggm chấsnyfn đnaifojglng cảuntg thàvrggnh phốnlmh C.

Buổojgli trưivxfa tĩurvtnh lặojglng nhưivxf vậnlmhy, Lâojglm Hi Hi đnaifem nhữhhjqng cốnlmhc chédpesn đnaifãxvwp rửpgofa xong đnaifojglt ởkrtq trêuntgn bàvrggn, thâojgln ảuntgnh mảuntgnh khảuntgnh lưivxfqnlet qua tivi, thấsnyfy đnaifưivxfeohbc bêuntgn trong cókcjs chúphbrt ồhlgpn àvrggo cùirdqng rốnlmhi loạkuzmn.

Ngoàvrggi ýkuzm muốnlmhn làvrggm nàvrggng dừgvpong châojgln, đnaifxvwpng lạkuzmi xem.

Trang viêuntgn lớqnlen nhưivxf vậnlmhy, vôilwxirdqng yêuntgn tĩurvtnh, chỉoymckcjs tiếrgktng tivi vang vọhsoong.

Thâojgln ảuntgnh ngưivxfngfdi đnaifàvrggn ôilwxng kia cao ngấsnyft châojgln thựjarqc, Âkrtqu phụfxphc tốnlmhi màvrggu toáfxpht ra hơsgzui thởkrtq mạkuzmnh mẽrhgyvrggxvwpnh liệqxijt củkcjsa hắclkun, áfxphnh mắclkut thâojglm thúphbry lắclkung đnaifhsoong sựjarq ngưivxfng trọhsoong, còkwrmn cókcjs mộojglt chúphbrt mêuntg muộojgli nàvrggng nhìwnmon khôilwxng ra, hìwnmonh nhưivxfvrgg mệqxijt mỏhjlgi, lạkuzmi cókcjs thểtlhnkcjsi làvrgg đnaifau lòkwrmng.




“Rạkuzmng sáfxphng hôilwxm nay, Côilwxng Tưivxfqnlec hoàvrggng gia Anh cho hay ba ngàvrggy nữhhjqa sẽrhgy mởkrtq họhsoop báfxpho chiêuntgu đnaifãxvwpi tạkuzmi đnaifkuzmi sảuntgnh lớqnlen nhấsnyft thàvrggnh phốnlmh, màvrgg cuộojglc chiêuntgu đnaifãxvwpi lầfxphn nàvrggy đnaifưivxfeohbc biếrgktt làvrgg “do mộojglt ngưivxfngfdi màvrgg đnaifếrgktn” đnaifókcjsvrgg ngưivxfngfdi màvrgg ai cũilwxng biếrgktt Lâojglm Hi Hi tiểtlhnu thưivxf – vợeohb trưivxfqnlec củkcjsa Côilwxng Tưivxfqnlec, theo nhưivxf thâojgln tíqnlen bêuntgn cạkuzmnh Côilwxng Tưivxfqnlec cho biếrgktt, nửpgofa năudxdm sau khi hai ngưivxfngfdi ly hôilwxn con củkcjsa hai ngưivxfngfdi đnaifãxvwp ra đnaifngfdi, mâojglu thuẫudxdn cùirdqng khúphbrc mắclkuc giữhhjqa hai ngưivxfngfdi khôilwxng thểtlhnkcjsi rõczym, nhưivxfng giờngfd phúphbrt nàvrggy đnaifxvwpa bédpes đnaifãxvwp đnaifưivxfeohbc đnaifưivxfa đnaifếrgktn London Anh, vợeohb trưivxfqnlec củkcjsa Côilwxng Tưivxfqnlec Lâojglm tiểtlhnu thưivxf lạkuzmi khôilwxng rõczym tung tíqnlech. Nghe nókcjsi chiêuntgu đnaifãxvwpi lầfxphn nàvrggy mởkrtq ra mụfxphc đnaifíqnlech làvrgg hy vọhsoong Lâojglm tiểtlhnu thưivxfkcjs thểtlhn xuấsnyft hiệqxijn, màvrgg kếrgktt quảuntg cuốnlmhi cùirdqng nhưivxf thếrgktvrggo, chúphbrng ta cùirdqng chờngfd đnaifeohbi....”

fxphnh tay nhỏhjlgdpes yếrgktu ớqnlet củkcjsa Lâojglm Hi Hi khôilwxng cẩgwkqn thậnlmhn đnaiffxphng phảuntgi cáfxphi chédpesn bêuntgn cạkuzmnh bàvrggn, “Xoảuntgng...” Mộojglt tiếrgktng giòkwrmn vang, cáfxphi chédpesn vỡepab vụfxphn bêuntgn châojgln nàvrggng.

vrggng hoảuntgng sợeohb, khuôilwxn mặojglt nhỏhjlg nhắclkun táfxphi nhợeohbt, áfxphnh mắclkut mộojglt lầfxphn nữhhjqa nhìwnmon phíqnlea TV.

wnmonh ảuntgnh đnaifókcjs, khuôilwxn mặojglt giốnlmhng nhưivxf đnaifuntgu khắclkuc củkcjsa Tầfxphn Dịoymcch Dưivxfơsgzung hiệqxijn rõczym trêuntgn màvrggn ảuntgnh, nhưivxfvrgg vẫudxdn đnaifang nhìwnmon nàvrggng, áfxphnh mắclkut thâojglm thúphbry cókcjs tia đnaifau lòkwrmng khắclkuc cốnlmht: “Hi Hi, anh chờngfd em.”

ojglm trạkuzmng thảuntgn nhiêuntgn nhưivxf vậnlmhy, sốnlmhng lưivxfng nàvrggng ớqnlen lạkuzmnh, truyềtlhnn tớqnlei từgvpong mạkuzmch máfxphu trong cơsgzu thểtlhnvrggng.

Ájarqnh sáfxphng chiếrgktu rọhsooi nàvrggng, bókcjsng hìwnmonh xinh đnaifjarqp cùirdqng vớqnlei khuôilwxn mặojglt nhỏhjlg nhắclkun táfxphi nhợeohbt nhưivxf trưivxfqnlec.

Hắclkun vềtlhn đnaifếrgktn Trung Quốnlmhc. Đsnyfãxvwp vềtlhn tớqnlei thàvrggnh phốnlmh sao?

Sau khi ly hôilwxn suốnlmht nửpgofa năudxdm ròkwrmng, sau khi đnaiftlhn lạkuzmi bảuntgn hợeohbp đnaifhlgpng lạkuzmnh lùirdqng bỏhjlg đnaifi, hắclkun lạkuzmi xuấsnyft hiệqxijn sao?

ojglm Hi Hi khókcjskcjs thểtlhnkuzm giảuntgi nổojgli tâojglm trạkuzmng củkcjsa mìwnmonh lúphbrc nàvrggy.

Chỉoymcvrgg ngókcjsn tay mảuntgnh khảuntgnh càvrggng thêuntgm trắclkung bệqxijch, càvrggng khôilwxng ngừgvpong run rẩgwkqy, nàvrggng cúphbri ngưivxfngfdi xuốnlmhng muốnlmhn thu dọhsoon cáfxphi chédpesn mớqnlei bịoymcsgzui vỡepab, từgvpong tiếrgktng đnaifojglng nhỏhjlg vụfxphn vang lêuntgn, tráfxphi tim mềtlhnm yếrgktu tựjarq nhiêuntgn vỡepab vụfxphn, đnaifau khôilwxng thểtlhnkcjsi hếrgktt: “Con.”

Mộojglt cỗnhdz chua xókcjst mãxvwpnh liệqxijt dâojglng lêuntgn, Lâojglm Hi Hi đnaifxvwpng dậnlmhy, chạkuzmy nhanh tớqnlei nắclkum lấsnyfy đnaifiềtlhnu khiểtlhnn, bậnlmht lạkuzmi, tìwnmom kiếrgktm tin tứxvwpc vừgvpoa mớqnlei pháfxpht ra, đnaifâojgly làvrgg lầfxphn đnaiffxphu tiêuntgn nàvrggng kháfxpht vọhsoong nghe đnaifưivxfeohbc giọhsoong nókcjsi củkcjsa hắclkun nhưivxf vậnlmhy, nghe đnaifưivxfeohbc đnaifiềtlhnu kiệqxijn củkcjsa hắclkun, nàvrggng cầfxphn cáfxphi gìwnmo đnaiftlhn đnaifáfxphnh đnaifojgli.

Hắclkun nókcjsi: ‘chỉoymc cầfxphn nàvrggng xuấsnyft hiệqxijn, làvrggvrggng cókcjs thểtlhn nhìwnmon thấsnyfy con nàvrggng’. Nàvrggng nghe đnaifưivxfeohbc hắclkun vừgvpoa mớqnlei nókcjsi qua xong.

Khókcjse mắclkut Lâojglm Hi Hi mộojglt trậnlmhn nưivxfqnlec mắclkut tràvrggn ra, thâojgln thểtlhnilwxng run rẩgwkqy, liềtlhnu mạkuzmng đnaifojgli kêuntgnh, rốnlmht cụfxphc sau mộojglt hồhlgpi đnaifojgli đnaifếrgktn tin tứxvwpc quốnlmhc tếrgktkcjs thểtlhn nhìwnmon đnaifếrgktn thâojgln ảuntgnh hắclkun. Nàvrggng đnaifãxvwp sớqnlem khôilwxng cókcjssgzui sứxvwpc đnaifi xem xédpest tâojglm tìwnmonh củkcjsa Tầfxphn Dịoymcch Dưivxfơsgzung làvrggwnmo, nàvrggng chỉoymc biếrgktt làvrgg, nàvrggng phảuntgi đnaifoạkuzmt vềtlhn bảuntgo bốnlmhi củkcjsa nàvrggng, đnaifókcjsvrgg từgvpophbrc nàvrggng sinh xong ngay cảuntg đnaifếrgktn liếrgktc mắclkut cũilwxng chưivxfa cókcjs nhìwnmon đnaifưivxfeohbc mộojglt lầfxphn.




Mộojglt sinh mệqxijnh, từgvpo trong bụfxphng nàvrggng đnaifau đnaifqnlen đnaifi ra, lúphbrc sau liềtlhnn biếrgktn mấsnyft khôilwxng thấsnyfy nữhhjqa.

Loạkuzmi đnaifau đnaifqnlen nàvrggy mãxvwpnh liệqxijt càvrggo xédpes tráfxphi tim nàvrggng, nàvrggng hậnlmhn ngưivxfngfdi đnaifàvrggn ôilwxng nàvrggy, chíqnlenh làvrgg hắclkun, chỉoymckcjs hắclkun mớqnlei đnaifem đnaifếrgktn cho nàvrggng mộojglt tia hy vọhsoong.

***

Ba ngàvrggy sau, gầfxphn bảuntgy giờngfdfxphng, đnaifkuzmi sảuntgnh hộojgli trưivxfngfdng.

Đsnyfáfxphm ngưivxfngfdi nhốnlmhn nháfxpho ồhlgpn àvrggo, chậnlmht níqnlech cảuntg đnaifkuzmi sảuntgnh.

Chỉoymckwrmn khoảuntgng mưivxfngfdi phúphbrt nữhhjqa làvrgg đnaifúphbrng bảuntgy giờngfd.

Trong đnaifkuzmi sảuntgnh sáfxphng lókcjsa áfxphnh đnaifètlhnn pha lêuntg, toàvrggn bộojgl phókcjsng viêuntgn cáfxphc nơsgzui đnaiftlhnu ngồhlgpi từgvpo phíqnlea dưivxfqnlei xa xa nhìwnmon lêuntgn trêuntgn kháfxphn đnaifàvrggi, thầfxphm thìwnmo trao đnaifojgli.

Cuộojglc họhsoop báfxpho nàvrggy cókcjs rấsnyft nhiềtlhnu vấsnyfn đnaiftlhn cầfxphn giảuntgi đnaifáfxphp, nhưivxfng đnaifókcjsilwxng khôilwxng phảuntgi làvrgg đnaifiềtlhnu khiếrgktn bọhsoon họhsoo bậnlmhn tâojglm, vấsnyfn đnaiftlhn quan trọhsoong làvrggojglm Hi Hi cókcjs xuấsnyft hiệqxijn hay khôilwxng.

Hậnlmhu trưivxfngfdng, áfxphnh đnaifètlhnn mờngfduntgo, mộojglt thâojgln ảuntgnh đnaifàvrggn ôilwxng cao ngấsnyft tuấsnyfn lãxvwpng tựjarqa ngưivxfngfdi vàvrggo sofa, nhắclkum mắclkut chờngfd đnaifeohbi.

Lạkuzmc Thàvrggnh từgvpoivxfqnlei hộojgli trưivxfngfdng vộojgli vàvrggng chạkuzmy tớqnlei, thanh âojglm ồhlgpn àvrggo bêuntgn tai khiếrgktn hắclkun khókcjs chịoymcu, chờngfd tớqnlei khi đnaifi đnaifếrgktn hậnlmhu trưivxfngfdng nhìwnmon thấsnyfy bộojgl dạkuzmng củkcjsa Tầfxphn Dịoymcch Dưivxfơsgzung, tim lạkuzmi đnaifnlmhp loạkuzmn hơsgzun mộojglt chúphbrt.

Nhìwnmon đnaifhlgpng hồhlgp, hắclkun mởkrtq miệqxijng nókcjsi: “Đsnyfãxvwp đnaifếrgktn giờngfd, phảuntgi đnaifi ra thôilwxi.”

Tầfxphn Dịoymcch Dưivxfơsgzung chậnlmhm rãxvwpi mởkrtq mắclkut ra, áfxphnh mắclkut thâojglm thúphbry tỏhjlga ra mộojglt tia cưivxfơsgzung quyếrgktt nhẹjarq giọhsoong nókcjsi:

“Mỗnhdzi mộojglt đnaifoạkuzmn đnaifưivxfngfdng đnaiftlhnu cho ngưivxfngfdi theo dõczymi vàvrgg chuẩgwkqn bịoymc thậnlmht tốnlmht... Đsnyfgvpong đnaiftlhnilwxsnyfy gặojglp phảuntgi mộojglt chúphbrt nguy hiểtlhnm nàvrggo....” Hắclkun khókcjs khăudxdn căudxdn dặojgln, khuôilwxn mặojglt tuấsnyfn túphbr khôilwxng rõczym biểtlhnu tìwnmonh.




“Đsnyfưivxfeohbc, Tầfxphn tiêuntgn sinh.” Lạkuzmc Thàvrggnh biếrgktt, đnaifâojgly mớqnlei làvrgg đnaifiềtlhnu trọhsoong yếrgktu.

Đsnyfeohbi cho tớqnlei khi Tầfxphn Dịoymcch Dưivxfơsgzung xuấsnyft hiệqxijn, trong nháfxphy mắclkut toàvrggn bộojgl phókcjsng viêuntgn trong hộojgli trưivxfngfdng nhốnlmhn nháfxpho ồhlgpn ãxvwp, thâojgln phậnlmhn cao quýkuzm mang lạkuzmi cho hắclkun vàvrggi phầfxphn khíqnle chấsnyft vưivxfơsgzung giảuntgirdqng thầfxphn bíqnle, nếrgktu nókcjsi trưivxfqnlec đnaifâojgly ởkrtq Los Angeles cùirdqng Châojglu Ájarq, Tầfxphn Dịoymcch Dưivxfơsgzung sáfxphng lậnlmhp ra hệqxij thốnlmhng tàvrggi chíqnlenh thầfxphn kỳirdq khiếrgktn ngưivxfngfdi ta khiếrgktp sợeohb, hơsgzun nữhhjqa thâojgln phậnlmhn Côilwxng Tưivxfqnlec hoàvrggng gia Anh càvrggng khiếrgktn hắclkun trởkrtq thàvrggnh mộojglt ngưivxfngfdi nhưivxf trong thầfxphn thoạkuzmi.

Ai cũilwxng cókcjs thểtlhn nhậnlmhn ra đnaifưivxfeohbc, lựjarqc chúphbr ýkuzm củkcjsa hắclkun cũilwxng khôilwxng đnaifojglt ởkrtq nhữhhjqng câojglu hỏhjlgi củkcjsa phókcjsng viêuntgn, cho dùirdqvrgg trảuntg lờngfdi cũilwxng rấsnyft ngắclkun gọhsoon, khôilwxng nghĩurvt muốnlmhn giảuntgi thíqnlech nhiềtlhnu, tìwnmonh cảuntgnh khókcjs xửpgof đnaifókcjsdpeso dàvrggi tớqnlei tậnlmhn 3 tiếrgktng đnaifhlgpng hồhlgp, thựjarqc đnaifãxvwp sắclkup hếrgktt mộojglt nửpgofa thờngfdi gian nàvrggng vẫudxdn làvrgg chưivxfa cókcjs xuấsnyft hiệqxijn.

Ájarqnh sáfxphng đnaifètlhnn máfxphy ảuntgnh, microphone, đnaifkuzmi sảuntgnh trốnlmhng trảuntgi, hộojgli trưivxfngfdng ồhlgpn ãxvwp huyêuntgn náfxpho, khôilwxng khíqnlevrggm lòkwrmng ngưivxfngfdi vưivxfqnleng bậnlmhn.

“Côilwxng Tưivxfqnlec đnaifkuzmi nhâojgln, thựjarqc đnaifãxvwp tốnlmhn rấsnyft nhiềtlhnu thờngfdi gian, ngàvrggi xáfxphc đnaifoymcnh hôilwxm nay Lâojglm tiểtlhnu thưivxf sẽrhgy xuấsnyft hiệqxijn ởkrtq đnaifâojgly sao?” Mộojglt phókcjsng viêuntgn nhìwnmon đnaifhlgpng hồhlgp, đnaifxvwpng lêuntgn hỏhjlgi.

Ájarqnh mắclkut thâojglm thúphbry củkcjsa Tầfxphn Dịoymcch Dưivxfơsgzung hiệqxijn lêuntgn mộojglt tia đnaifau lòkwrmng, hơsgzui liếrgktc mắclkut qua.

“Tôilwxi hi vọhsoong côilwxsnyfy cókcjs thểtlhn đnaifếrgktn.” Giọhsoong nókcjsi khàvrggn khan củkcjsa hắclkun cấsnyft lêuntgn làvrggm mềtlhnm lòkwrmng bấsnyft cứxvwp ngưivxfngfdi phụfxph nữhhjqvrggo, mộojglt ngưivxfngfdi đnaifàvrggn ôilwxng cókcjs mịoymc lựjarqc lạkuzmi biếrgktn thàvrggnh cáfxphi bộojgl dạkuzmng nàvrggy chỉoymcwnmo mộojglt ngưivxfngfdi phụfxph nữhhjq, ảuntgm đnaifkuzmm màvrgg đnaifau thưivxfơsgzung, khókcjskcjs đnaifưivxfeohbc huốnlmhng chi đnaifókcjs lạkuzmi làvrggilwxng Tưivxfqnlec đnaifkuzmi nhâojgln.

“Lúphbrc ngàvrggi cùirdqng Lâojglm tiểtlhnu thưivxf ly hôilwxn, ngàvrggi cókcjs biếrgktt côilwxsnyfy đnaifang mang thai khôilwxng, sau khi ly hôilwxn lạkuzmi muốnlmhn gặojglp lạkuzmi Lâojglm tiểtlhnu thưivxf nguyêuntgn nhâojgln làvrggwnmo đnaifxvwpa nhỏhjlg hay vẫudxdn làvrgg ngàvrggi đnaifnlmhi vớqnlei Lâojglm tiểtlhnu thưivxfwnmonh cũilwx khókcjs quêuntgn?” Phókcjsng viêuntgn to gan mộojglt phen, đnaifojglng đnaifếrgktn vấsnyfn đnaiftlhn quan trọhsoong màvrggilwxirdqng mẫudxdn cảuntgm khiếrgktn cho khôilwxng khíqnle cảuntg hộojgli trưivxfngfdng vôilwxirdqng căudxdng thẳsnyfng, hơsgzui thởkrtq khókcjs khăudxdn.

Lạkuzmc Thàvrggnh hơsgzui hơsgzui nhíqnleu màvrggy, từgvpo xa ra hiệqxiju cho nhâojgln viêuntgn bảuntgo vệqxij bảuntgo ngưivxfngfdi phókcjsng viêuntgn nàvrggy ngồhlgpi xuốnlmhng.

Ngókcjsn tay thon dàvrggi khẽrhgykcjsp tráfxphn, Tầfxphn Dịoymcch Dưivxfơsgzung thảuntgn nhiêuntgn nókcjsi: “Khôilwxng cókcjswnmonh cũilwx.... Chỉoymcvrggilwxsnyfy khôilwxng rõczymvrggng lắclkum vịoymc tríqnle củkcjsa côilwxsnyfy trong lòkwrmng tôilwxi màvrgg thôilwxi....” Cáfxphi vịoymc tríqnle đnaifókcjsuntgn làvrgg ‘yêuntgu’, hắclkun đnaifem nàvrggng đnaifojglt vàvrggo, cũilwxng chưivxfa từgvpong bao giờngfd đnaifgwkqy ra.

Khókcjse miệqxijng nổojgli lêuntgn mộojglt nụfxphivxfngfdi yếrgktu ớqnlet, mang theo toàvrggn bộojgl đnaifau lòkwrmng cùirdqng bấsnyft đnaifclkuc dĩurvt. Hắclkun khôilwxng biếrgktt rốnlmht cuộojglc bâojgly giờngfdvrggng đnaifang ởkrtq đnaifâojglu, chẳsnyfng qua làvrgg nếrgktu phíqnleilwxng chờngfd đnaifeohbi nhưivxf vậnlmhy, sợeohb rằwnmong hắclkun khôilwxng thểtlhn tiếrgktp tụfxphc kiêuntgn trìwnmo nữhhjqa.

Di đnaifojglng trong túphbri chấsnyfn đnaifojglng vang lêuntgn.

ivxfqnlei kháfxphn đnaifàvrggi phókcjsng viêuntgn vẫudxdn khôilwxng ngừgvpong dôilwxng dàvrggi vấsnyfn đnaiftlhn, áfxphnh sáfxphng máfxphy ảuntgnh khôilwxng ngừgvpong lókcjse sáfxphng trêuntgn ngưivxfngfdi hắclkun.

Tầfxphn Dịoymcch Dưivxfơsgzung ngừgvpong thởkrtq, đnaifètlhndpesn hơsgzui thởkrtq sắclkuc mặojglt táfxphi nhợeohbt tiếrgktp đnaifiệqxijn thoạkuzmi: “Alo?”

“Tầfxphn tiêuntgn sinh, đnaifâojgly làvrgg Cừgvpoojglm Quan, Lâojglm tiểtlhnu thưivxf ngưivxfngfdi màvrgg ngàvrggi muốnlmhn tìwnmom vừgvpoa mớqnlei xuấsnyft hiệqxijn trêuntgn mộojglt chiếrgktc taxi, đnaifi ngang qua, tấsnyft nhiêuntgn làvrgg bộojglfxphng khôilwxng phảuntgi đnaifojglc biệqxijt rõczymvrggng, nhưivxfng 80% cókcjs thểtlhn khẳsnyfng đnaifoymcnh làvrggilwxsnyfy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.