Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 198 : Anh nhìn thấy Hi Hi không?

    trước sau   
“Thậzvrmt cóhikf lỗdkhei, Hi Hi làwabpvvjsi nóhikfi sai.” Ngưumgbzztmi đphntàwabpn ôvvjsng nhẹjgri giọgknbng giảumgbi thíxfnnch.

vvjsng mi Lâknchm Hi Hi khẽltyd rung đphntdurqng, nhìuahln chăfwkon đphntơthvtn màwabpu trắpfjnng trêdqxwn ngưumgbzztmi, nghẹjgrin giọgknbng hỏgbwli: “Khi nàwabpo thìuahlvvjsi cóhikf thểzmfa xuấqzxht việcahhn?”

umgbng ngưumgbzztmi đphntàwabpn ôvvjsng khẽltyd cứklazng đphntzztm.

“Hi Hi, thâknchn thểzmfavvjs sau khi sinh khôvvjsi phụcdaxc khôvvjsng tốnjbkt lắpfjnm, nếvekfu cóhikf thểzmfa, vẫourzn nêdqxwn ởuvxa bệcahhnh việcahhn nghỉcahh ngơthvti vàwabp phụcdaxc hồnjbki mộdurqt thờzztmi gian sẽltyd tốnjbkt hơthvtn.” Ngưumgbzztmi đphntàwabpn ôvvjsng vộdurqi vãdurqhikfi mộdurqt câknchu, cóhikf chúewrft do dựvcigwabpumgbơthvtn tay đphntdqxwt lêdqxwn vai nàwabpng, nhẹjgri giọgknbng nóhikfi: “Côvvjshikf muốnjbkn đphnti ra ngoàwabpi mộdurqt chúewrft hay khôvvjsng? Cóhikf cảumgbm thấqzxhy trong phòdqxwng quátoii bứklazc bốnjbki, buồnjbkn tẻhctj hay khôvvjsng?”

Hồnjbki lâknchu chưumgba từxxpwng cóhikf đphntcdaxng chạsauam vớhicei ngưumgbzztmi khátoiic giớhicei từxxpw khi rờzztmi xa hắpfjnn, Lâknchm Hi Hi mẫourzn cảumgbm cóhikf thểzmfa nhậzvrmn thấqzxhy bàwabpn tay ấqzxhm átoiip cóhikf thểzmfa khiếvekfn cho ngưumgbzztmi ta an lòdqxwng củskgra hắpfjnn. Tuy vậzvrmy nàwabpng vẫourzn khôvvjsng cóhikf thóhikfi quen.

“Cátoiim ơthvtn, khôvvjsng cầsejgn.” Nàwabpng nhẹjgri giọgknbng nóhikfi lờzztmi cảumgbm ơthvtn, thanh âknchm nhẹjgri nhưumgbvvjsng chim.


Ngưumgbzztmi đphntàwabpn ôvvjsng nhẹjgri nhàwabpng thởuvxawabpi mộdurqt hơthvti, ôvvjsn nhu nóhikfi, “Hi Hi, tôvvjsi khôvvjsng biếvekft côvvjs đphntãdurq phảumgbi trảumgbi qua nhữkgopng gìuahl, nhưumgbng làwabpvvjsi cóhikf thểzmfa hiểzmfau đphntưumgbxozsc tâknchm tìuahlnh bâknchy giờzztm củskgra côvvjs, nếvekfu cầsejgn tôvvjsi giúewrfp đphntlejnvvjs cứklaz việcahhc nóhikfi ra, chỉcahh cầsejgn nằjgrim trong khảumgbfwkong củskgra tôvvjsi, tôvvjsi sẽltyd dốnjbkc lòdqxwng giúewrfp côvvjs. Khôvvjsng cầsejgn cho rằjgring khôvvjsng cóhikf hy vọgknbng, trêdqxwn thếvekf giớhicei nàwabpy còdqxwn rấqzxht nhiềfthdu chuyệcahhn tốnjbkt đphntjgrip đphntang chờzztmvvjs, khôvvjsng cóhikfuahl đphntátoiing ngạsauai cảumgb.”

knchm Hi Hi lẳhesfng lặdqxwng nghe, héeukn ra khuôvvjsn mặdqxwt nhỏgbwl nhắpfjnn đphntơthvtn thuầsejgn mỹhesf lệcahh, lạsauai lộdurq ra mộdurqt chúewrft yếvekfu ớhicet màwabp đphntjgrip đphntdurqng lòdqxwng ngưumgbzztmi.

wabpng im lặdqxwng hồnjbki lâknchu, kiêdqxwn nhẫourzn củskgra ngưumgbzztmi đphntàwabpn ôvvjsng cũdurqng cạsauan kiệcahht, thựvcigc lo lắpfjnng tìuahlnh hìuahlnh củskgra nàwabpng, khôvvjsng biếvekft giờzztm phúewrft nàwabpy đphntếvekfn tộdurqt cùctdong làwabpwabpng đphntang suy nghĩbbrgtoiii gìuahl.

“Bátoiic sĩbbrg Chu.” Nàwabpng đphntdurqt nhiêdqxwn nhẹjgri giọgknbng hỏgbwli: “Đtqehklaza nhỏgbwl mộdurqt thátoiing đphntfthdu phảumgbi nuôvvjsi bằjgring sữkgopa mẹjgri đphntúewrfng khôvvjsng?”

toiic sĩbbrg Chu bịrbdg gọgknbi khẽltyd sửqaoong sốnjbkt mộdurqt chúewrft, gậzvrmt gậzvrmt đphntsejgu: “Đtqehúewrfng vậzvrmy.”

Đtqehôvvjsi bàwabpn tay mềfthdm mạsauai củskgra Lâknchm Hi Hi khẽltyd nắpfjnm chặdqxwt nệcahhm giưumgbzztmng, khôvvjsng thểzmfaumgbuvxang tưumgbxozsng ra bộdurqtoiing củskgra cụcdaxc cưumgbng lúewrfc nàwabpy, ởuvxa London nưumgbhicec Anh xa xôvvjsi, tạsauai tòdqxwa lâknchu đphntàwabpi gọgknbi làwabp hoàwabpng gia màwabpwabpng khôvvjsng hềfthd biếvekft tớhicei, con nàwabpng đphntang sốnjbkng thếvekfwabpo.

Mộdurqt thátoiing, nỗdkhei đphntau nhưumgb cắpfjnt cho đphntếvekfn bâknchy giờzztm chỉcahh dịrbdgu đphnti chứklaz khôvvjsng thểzmfa khéeuknp lạsauai.

knchng mắpfjnt nhìuahln ngoàwabpi cửqaooa sổtjef, từxxpwdqxw man đphntếvekfn thanh tỉcahhnh, nàwabpng mộdurqt thâknchn suy yếvekfu đphntfthdu rõumgbwabpng, chíxfnnnh làwabp mi tâknchm đphntãdurqhikf tia kiêdqxwn đphntrbdgnh, nàwabpng chậzvrmm rãdurqi đphntdurqng thâknchn thểzmfa ngồnjbki dậzvrmy.

toiic sĩbbrg Chu vộdurqi vàwabpng tiếvekfn lêdqxwn đphntlejn lấqzxhy nàwabpng, nhátoiiy mắpfjnt khi cầsejgm lấqzxhy cátoiinh tay củskgra chíxfnnnh nàwabpng cảumgbm thấqzxhy đphntưumgbxozsc sứklazc lựvcigc củskgra nàwabpng nhỏgbwleukn đphntếvekfn nhưumgbzztmng nàwabpo.

“Cóhikfuahl ăfwkon khôvvjsng?” Nàwabpng nhẹjgri giọgknbng hỏgbwli.

Ngưumgbzztmi đphntàwabpn ôvvjsng bêdqxwn cạsauanh cuốnjbki cùctdong cũdurqng nởuvxa mộdurqt nụcdaxumgbzztmi, cúewrfi đphntsejgu ghéeukntoiit vàwabpo nàwabpng hỏgbwli: “Rốnjbkt cụcdaxc cũdurqng thấqzxhy đphntóhikfi rồnjbki sao? Mộdurqt thátoiing qua côvvjs đphntfthdu khôvvjsng cóhikf chúewrfknchm nếvekfm qua cátoiii gìuahl, hiệcahhn tạsauai tâknchm tìuahlnh tốnjbkt chúewrft rồnjbki sao?”

knchm Hi Hi cũdurqng khôvvjsng nóhikfi gìuahl, khuôvvjsn mặdqxwt nhỏgbwl nhắpfjnn tátoiii nhợxozst màwabp vẫourzn thanh thuầsejgn mỹhesf lệcahh, cátoiinh mi thậzvrmt dàwabpi che giấqzxhu mọgknbi cảumgbm xúewrfc củskgra bảumgbn thâknchn.

wabpng nhưumgb vậzvrmy, sựvcig mỹhesf lệcahh củskgra nàwabpng đphntưumgbxozsc đphntan xen bởuvxai thanh thuầsejgn vàwabp kiêdqxwu sa.


toiic sĩbbrg Chu nhìuahln hai mắpfjnt nàwabpng, nhẹjgri giọgknbng dặdqxwn nàwabpng phảumgbi nghỉcahh ngơthvti cho tốnjbkt, đphnti ra ngoàwabpi giúewrfp nàwabpng gọgknbi cơthvtm.

uahl cửqaooa gặdqxwp Lam Đtqehtoii, hắpfjnn kinh ngạsauac, “Côvvjs đphntãdurq sớhicem tớhicei đphntâknchy sao? Vậzvrmy sao lạsauai khôvvjsng cóhikfwabpo?”

Lam Đtqehóhikfa nhìuahln tìuahlnh huốnjbkng củskgra Lâknchm Hi Hi lạsauai liếvekfc nhìuahln hắpfjnn mộdurqt cátoiii: “Tạsauao cơthvt hộdurqi cho anh nha, tôvvjsi rấqzxht muốnjbkn đphnti xem Hi Hi, chíxfnnnh làwabp nhìuahln anh cùctdong côvvjsqzxhy cũdurqng tốnjbkt lắpfjnm, côvvjsqzxhy cũdurqng khôvvjsng cóhikfwabpi xíxfnnch anh, tôvvjsi liềfthdn cấqzxhp cho hai ngưumgbzztmi mộdurqt chúewrft thờzztmi gian riêdqxwng tưumgb. Hơthvtn nữkgopa gầsejgn đphntâknchy tinh thầsejgn côvvjsqzxhy cũdurqng khôvvjsng tốnjbkt, anh rảumgbnh thìuahlhikf thểzmfa giúewrfp tôvvjsi khuyêdqxwn bảumgbo côvvjsqzxhy mộdurqt chúewrft.”

toiic sĩbbrg Chu nghĩbbrg đphntếvekfn đphntâknchy trong lòdqxwng cóhikf mộdurqt tia vui mừxxpwng, nhìuahln đphntnjbkng hồnjbk: “Côvvjsqzxhy đphntóhikfi bụcdaxng muốnjbkn ăfwkon gìuahl đphntóhikf, tôvvjsi đphnti gọgknbi cơthvtm, lậzvrmp tứklazc mang tớhicei đphntâknchy.”

Lam Đtqehóhikfa ngẩerspn ra, ngẫourzm lạsauai thấqzxhy tin nàwabpy quảumgbwabp đphntátoiing mừxxpwng, nóhikfi nhưumgb vậzvrmy Hi Hi khôvvjsng còdqxwn bóhikf buộdurqc bảumgbn thâknchn nữkgopa.

vvjs gậzvrmt gậzvrmt đphntsejgu vớhicei hắpfjnn, chạsauay nhanh đphnti vàwabpo, còdqxwn chưumgba cóhikf mởuvxa miệcahhng kêdqxwu nàwabpng, lạsauai phátoiit hiệcahhn nàwabpng đphntãdurq xuốnjbkng khỏgbwli giưumgbzztmng, đphnti tớhicei bêdqxwn cửqaooa sổtjef. Ngoàwabpi cửqaooa sổtjef átoiinh mặdqxwt trờzztmi nhỏgbwl vụcdaxn chiếvekfu hắpfjnt xuốnjbkng, chiếvekfu rọgknbi nàwabpng tựvciga nhưumgb thiêdqxwn sứklaz vậzvrmy.

Ngóhikfn tay mảumgbnh khảumgbnh thátoiio mộdurqt chiếvekfc vòdqxwng cổtjefhikf átoiinh sátoiing màwabpu ngọgknbc bíxfnnch, Lâknchm Hi Hi nhìuahln thoátoiing qua chữkgop “Hi” trêdqxwn mặdqxwt vòdqxwng, néeuknt chạsauam trổtjef tinh xảumgbo khéeukno léeukno làwabpm tim ngưumgbzztmi ta loạsauan nhịrbdgp, nàwabpng nhớhice tớhicei khoảumgbng thờzztmi gian kia, hắpfjnn ôvvjsm lấqzxhy nàwabpng, sủskgrng nịrbdgnh ôvvjsn nhu màwabp hỏgbwli: ‘Thíxfnnch khôvvjsng?’ Khi đphntóhikfwabpng quảumgb thựvcigc rấqzxht thíxfnnch.

Chíxfnnnh làwabp tiếvekfp theo, nàwabpng chậzvrmm rãdurqi vưumgbơthvtng tay, ngóhikfn tay thon dàwabpi cóhikf chúewrft tátoiii nhợxozst, cóhikf átoiinh nắpfjnng chiếvekfu rọgknbi lêdqxwn ngóhikfn tay nàwabpng.

Buôvvjsng lỏgbwlng bàwabpn tay, vòdqxwng cổtjef từxxpw trêdqxwn tầsejgng cao rơthvti xuốnjbkng khoảumgbng khôvvjsng.

“Kìuahla...” Lam Đtqehóhikfa cảumgb kinh, khôvvjsng dátoiim héeuknt lớhicen, lạsauai thậzvrmt hoảumgbng loạsauan sợxozswabpng phátoiit hiệcahhn ra, cho dùctdowabp thờzztmi đphntiểzmfam màwabp bọgknbn họgknb ly hôvvjsn, nửqaooa năfwkom sau Hi Hi sốnjbkng cùctdong vớhicei côvvjs, cho tớhicei bâknchy giờzztm đphntfthdu chưumgba từxxpwng thátoiio xuốnjbkng chiếvekfc vòdqxwng cổtjefwabpy, chíxfnnnh làwabp hiệcahhn tạsauai....

Áxozsnh mặdqxwt trờzztmi xuyêdqxwn qua cửqaooa sổtjef chiếvekfu vàwabpo, nàwabpng xanh xao mặdqxwc bộdurq y phụcdaxc bệcahhnh nhâknchn màwabpu trắpfjnng lạsauai càwabpng thêdqxwm suy yếvekfu.

Khuôvvjsn mặdqxwt nhỏgbwl nhắpfjnn tátoiii nhợxozst màwabp trơthvtn látoiing kia cóhikf sựvcigbbrgnh lặdqxwng từxxpwumgba còdqxwn thêdqxwm cảumgb tia lạsauanh nhạsauat.

“Hi Hi.” Lam Đtqehóhikfa liềfthdu mạsauang vuốnjbkt ngựvcigc trấqzxhn tĩbbrgnh nhịrbdgp tim củskgra mìuahlnh, dèrxbv dặdqxwt đphnti vàwabpo, ởuvxa phíxfnna sau lưumgbng nàwabpng nhẹjgri giọgknbng kêdqxwu, “Cậzvrmu, cậzvrmu ởuvxa đphntâknchy làwabpm gìuahl vậzvrmy, đphntâknchy chíxfnnnh làwabp lầsejgu 7, đphntátoiinh rơthvti đphntnjbk vậzvrmt rấqzxht khóhikfhikf thểzmfa lấqzxhy trởuvxa vềfthd nha.”


knchm Hi Hi nghe đphntưumgbxozsc tiếvekfng đphntdurqng, nhẹjgri nhàwabpng xoay ngưumgbzztmi, nhìuahln thấqzxhy Lam Đtqehóhikfa.

Khuôvvjsn mặdqxwt nàwabpng vẫourzn tátoiii nhợxozst nhưumgb trưumgbhicec, bấqzxht quátoii cuốnjbki cùctdong cũdurqng mởuvxa miệcahhng, cátoiinh môvvjsi nhưumgb đphntóhikfa hoa anh đphntàwabpo mởuvxa ra, nhẹjgri giọgknbng hỏgbwli: “Hôvvjsm nay cậzvrmu khôvvjsng đphnti làwabpm sao? Bâknchy giờzztm sao lạsauai ởuvxa đphntâknchy?”

wabpng nhớhiceumgb mỗdkhei ngàwabpy Lam Đtqehóhikfa đphntfthdu cóhikf đphntếvekfn, nhưumgbng bìuahlnh thưumgbzztmng sẽltyd khôvvjsng phảumgbi làwabp thờzztmi gian nàwabpy.

Lam Đtqehóhikfa ngâknchy ngưumgbzztmi nhìuahln vẻhctj mặdqxwt củskgra nàwabpng, nghe đphntưumgbxozsc câknchu hỏgbwli củskgra nàwabpng mớhicei phảumgbn ứklazng lạsauai, “Àwzdr, mìuahlnh từxxpw chứklazc rồnjbki.”

knchm Hi Hi hơthvti hơthvti nhíxfnnu màwabpy, átoiinh mắpfjnt trong veo cóhikf mộdurqt tia nghi hoặdqxwc.

Lam Đtqehóhikfa cóhikf đphntiểzmfam chộdurqt dạsaua, đphnti lêdqxwn phíxfnna trưumgbhicec nhẹjgri nhàwabpng ôvvjsm lấqzxhy nàwabpng, cằjgrim nhẹjgri nhàwabpng dựvciga vàwabpo vai nàwabpng nóhikfi: “Thựvcigc xin lỗdkhei, Hi Hi, mìuahlnh vẫourzn khôvvjsng cóhikfhikfi cho cậzvrmu biếvekft, Tầsejgn Dịrbdgch Dưumgbơthvtng vàwabp bọgknbn họgknb vẫourzn đphntfthdu biếvekft cậzvrmu ởuvxa chỗdkheuahlnh, cho nêdqxwn kỳuucy thậzvrmt nửqaooa năfwkom nay, khôvvjsng phảumgbi cátoiii gìuahl hắpfjnn cũdurqng khôvvjsng quan tâknchm, hắpfjnn vẫourzn đphntfthdu gửqaooi tiềfthdn vàwabpo tàwabpi khoảumgbn củskgra mìuahlnh.... Cậzvrmu yêdqxwn tâknchm đphnti, mìuahlnh chia ra đphntfthdu khôvvjsng cóhikf đphntdurqng đphntếvekfn, mìuahlnh biếvekft đphntóhikfwabp củskgra cậzvrmu cùctdong cụcdaxc cưumgbng. Chíxfnnnh làwabp xem ra hiệcahhn tạsauai, nóhikf khôvvjsng còdqxwn íxfnnch lợxozsi gìuahl, ngưumgbzztmi đphntàwabpn ôvvjsng nàwabpy quảumgbwabpdurqnh khốnjbkc vôvvjsuahlnh, mộdurqt chúewrft tìuahlnh cảumgbm cũdurqng khôvvjsng cóhikf.... Nhưumgbng làwabp Hi Hi, thựvcigc xin lỗdkhei, muộdurqn nhưumgb vậzvrmy mìuahlnh mớhicei nóhikfi cho cậzvrmu biếvekft, bấqzxht quátoii nhưumgbuahlnh vừxxpwa nóhikfi, mìuahlnh từxxpw chứklazc rồnjbki, từxxpw nay mìuahlnh vàwabp bọgknbn họgknb khôvvjsng còdqxwn nửqaooa đphntiểzmfam quan hệcahh.”

vvjstoiii dátoiin tạsauai ngay sau lưumgbng mìuahlnh, làwabp ngưumgbzztmi đphntãdurqumgbu mang nàwabpng tạsauai thờzztmi đphntiểzmfam nàwabpng tuyệcahht vọgknbng nhấqzxht.

knchm Hi Hi hơthvti hơthvti quay mặdqxwt giơthvt tay vỗdkhe vỗdkhe mặdqxwt củskgra côvvjs, ôvvjsn nhu nóhikfi: “Khôvvjsng liêdqxwn quan.”

Thếvekfwabpy nàwabpng mớhicei biếvekft, vìuahl sao màwabp đphntklaza nhỏgbwl củskgra nàwabpng vừxxpwa mớhicei sinh ra khôvvjsng đphntếvekfn mộdurqt tiếvekfng Lạsauac Thàwabpnh vàwabp bọgknbn họgknb đphntãdurq chạsauay tớhicei.

Hắpfjnn ởuvxaumgbhicec Anh xa xôvvjsi cũdurqng sẽltyddqxwn tâknchm nhưumgb vậzvrmy, biếvekft nàwabpng vẫourzn ởuvxathvti nàwabpy khôvvjsng cóhikf rờzztmi đphnti. Tạsauai đphntâknchy, thàwabpnh phốnjbk C nàwabpy nơthvti bọgknbn họgknbhikf nhữkgopng kỷhice niệcahhm, hắpfjnn đphnti rồnjbki, nàwabpng nêdqxwn mộdurqt mựvcigc ởuvxa đphntâknchy chờzztm đphntxozsi đphntúewrfng khôvvjsng?

Áxozsnh mặdqxwt trờzztmi hạsaua xuốnjbkng, côvvjstoiii xinh đphntjgrip nởuvxa mộdurqt nụcdaxumgbzztmi mịrbdg hoặdqxwc lòdqxwng ngưumgbzztmi.

“Hi Hi, cậzvrmu đphntklazng vậzvrmy cóhikf mệcahht hay khôvvjsng? Mìuahlnh dìuahlu cậzvrmu đphntếvekfn bêdqxwn giưumgbzztmng nghỉcahh ngơthvti nhéeukn?” Lam Đtqehóhikfa cóhikf chúewrft lo lắpfjnng, thâknchn thểzmfawabpng khôvvjsng tốnjbkt, hôvvjsm nay khôvvjsng biếvekft vìuahl sao lạsauai hoạsauat đphntdurqng nhiềfthdu nhưumgb vậzvrmy.

knchm Hi Hi lắpfjnc lắpfjnc đphntsejgu, nhẹjgri giọgknbng nóhikfi: “Mìuahlnh nghỉcahh ngơthvti quátoii nhiềfthdu rồnjbki, muốnjbkn đphntklazng mộdurqt lúewrfc.”


“Àwzdr... Vậzvrmy mìuahlnh cùctdong cậzvrmu.” Lam Đtqehóhikfa cũdurqng liềfthdn khôvvjsng lêdqxwn tiếvekfng, ngoan ngoãdurqn đphntklazng phíxfnna sau ôvvjsm nàwabpng, cùctdong nàwabpng.

vvjs biếvekft, côvvjstoiii nàwabpy hiệcahhn tạsauai coi nhưumgb hai bàwabpn tay trắpfjnng, sứklazc lựvcigc củskgra bọgknbn họgknb nhỏgbwleukn nhưumgb vậzvrmy, đphntnjbki vớhicei ngưumgbzztmi đphntang ởuvxatoiich xa ngàwabpn dặdqxwm kia cóhikf thểzmfawabpm cátoiii gìuahl? Cho dùctdo trong lòdqxwng Hi Hi cóhikf giậzvrmn, cóhikf đphntau, cóhikf khôvvjsng cam lòdqxwng, cũdurqng khôvvjsng thểzmfa chạsauay tớhicei nưumgbhicec Anh, chạsauay tớhicei tòdqxwa lâknchu đphntàwabpi kia, đphntòdqxwi vềfthd đphntklaza nhỏgbwl củskgra nàwabpng.

“Hi Hi, vòdqxwng cổtjef củskgra cậzvrmu... Từxxpw bỏgbwl sao?” Lam Đtqehóhikfa do dựvcig mộdurqt látoiit, vẫourzn làwabp nhỏgbwl giọgknbng hỏgbwli.

vvjs vừxxpwa mớhicei tậzvrmn mắpfjnt chứklazng kiếvekfn thấqzxhy, chiếvekfc vòdqxwng cổtjef kia rơthvti xuốnjbkng rồnjbki.

knchm Hi Hi gậzvrmt gậzvrmt đphntsejgu, bịrbdg átoiinh mặdqxwt trờzztmi ngoàwabpi cửqaooa sổtjef chiếvekfu rọgknbi hơthvti hơthvti nheo mắpfjnt lạsauai, mơthvtwabpng nóhikfi: “Từxxpw bỏgbwl.”

Ngay cảumgbxfnnn vậzvrmt cùctdong mốnjbki liêdqxwn hệcahh cuốnjbki cùctdong nàwabpng cũdurqng khôvvjsng muốnjbkn nữkgopa.

Lam Đtqehóhikfa càwabpng thêdqxwm ôvvjsm chặdqxwt nàwabpng, bởuvxai vìuahl nhìuahln bộdurqtoiing củskgra nàwabpng cảumgbm thấqzxhy cóhikf đphntiểzmfam đphntátoiing sợxozs, trưumgbhicec kia nàwabpng trầsejgm luâknchn, thưumgbơthvtng tâknchm, khéeuknp kíxfnnn chíxfnnnh mìuahlnh, nhưumgbng íxfnnt nhấqzxht vẫourzn cóhikf thểzmfa nhìuahln ra nàwabpng đphntang suy nghĩbbrgtoiii gìuahl, màwabp hiệcahhn tạsauai căfwkon bảumgbn làwabp khôvvjsng thểzmfa đphnttoiin ra suy nghĩbbrg trong lòdqxwng nàwabpng.

“Đtqehóhikfa Đtqehóhikfa trong khoảumgbng thờzztmi gian nàwabpy thựvcigc sựvcigwabp đphntãdurq phiềfthdn tớhicei cậzvrmu.” Lâknchm Hi Hi quay đphntsejgu nhẹjgri nhàwabpng nóhikfi, cátoiinh môvvjsi anh đphntàwabpo tátoiii nhợxozst cóhikf mộdurqt tia huyếvekft sắpfjnc, cảumgb ngưumgbzztmi đphntfthdu tảumgbn ra mộdurqt tầsejgng sátoiing, đphntjgrip đphntếvekfn kinh đphntdurqng lòdqxwng ngưumgbzztmi, “Cũdurqng cátoiim ơthvtn cậzvrmu vẫourzn luôvvjsn cùctdong mìuahlnh, chíxfnnnh làwabpuahlnh khôvvjsng nghĩbbrg muốnjbkn tiếvekfp tụcdaxc nhưumgb vậzvrmy nữkgopa, mìuahlnh nghĩbbrg đphntãdurq đphntếvekfn lúewrfc mìuahlnh phảumgbi kiêdqxwn cưumgbzztmng đphntdurqc lậzvrmp rồnjbki, cụcdaxc cưumgbng cũdurqng khôvvjsng ởuvxa...”

dqxwng Lam Đtqehóhikfa đphntau xóhikft: “Hi Hi cậzvrmu đphntxxpwng nóhikfi nhưumgb vậzvrmy, trưumgbhicec kia làwabp do tòdqxwdqxwuahlnh mớhicei đphntem cậzvrmu ởuvxa lạsauai nhàwabpuahlnh, chíxfnnnh làwabp sau nàwabpy mìuahlnh thựvcigc sựvcig muốnjbkn chăfwkom sóhikfc cậzvrmu, chúewrfng mìuahlnh làwabp bạsauan tốnjbkt, đphntxxpwng nóhikfi nhữkgopng lờzztmi nàwabpy vớhicei mìuahlnh, đphntưumgbxozsc khôvvjsng?”

knchm Hi Hi nhìuahln côvvjstoiii đphntátoiing yêdqxwu nhưumgb trẻhctj nhỏgbwl trưumgbhicec mặdqxwt, átoiinh mắpfjnt hiệcahhn lêdqxwn mộdurqt tia nhu hòdqxwa, gậzvrmt gậzvrmt đphntsejgu.

Sau buổtjefi trưumgba, hai côvvjstoiii ôvvjsm nhau đphntklazng ởuvxa cửqaooa sổtjef tắpfjnm átoiinh nắpfjnng mặdqxwt trờzztmi ấqzxhm átoiip, Lam Đtqehóhikfa nhìuahln thấqzxhy átoiinh mắpfjnt khôvvjsng ngừxxpwng thay đphnttjefi củskgra nàwabpng từxxpw trong mêdqxw mang thốnjbkt lêdqxwn hỏgbwli: “Hi Hi, cậzvrmu đphntang suy nghĩbbrguahl thếvekf?”

vvjs đphntdurqt nhiêdqxwn cảumgbm thấqzxhy lo lắpfjnng vềfthdwabpng.

knchm Hi Hi cưumgbzztmi cưumgbzztmi, lắpfjnc lắpfjnc đphntsejgu nóhikfi: “Suy nghĩbbrg, đphnti mộdurqt nơthvti xa.”


Lam Đtqehóhikfa thềfthd rằjgring ngay khi màwabpvvjs nghe đphntưumgbxozsc Hi Hi nóhikfi nhưumgb vậzvrmy còdqxwn tưumgbuvxang nàwabpng làwabp đphntang nóhikfi giỡlejnn.

Ngàwabpy thứklaz 7 sau khi mấqzxht việcahhc, côvvjsfwkong qua đphntưumgbzztmng lớhicen mua móhikfn chátoiio màwabp Hi Hi thíxfnnch, mộdurqt đphntưumgbzztmng chạsauay thẳhesfng thang mátoiiy đphnti đphntếvekfn.

TV củskgra thang mátoiiy đphntang chiếvekfu tin tứklazc, côvvjs ngừxxpwng bưumgbhicec, nhìuahln thấqzxhy ba chữkgop ‘hoàwabpng gia Anh’ trong lòdqxwng mộdurqt cơthvtn réeuknt run, mặdqxwt khôvvjsng chúewrft thay đphnttjefi trừxxpwng mắpfjnt nhìuahln mộdurqt lưumgbxozst, cũdurqng khôvvjsng quảumgbn bêdqxwn trong đphntang nóhikfi đphntếvekfn nộdurqi dung gìuahl, trựvcigc tiếvekfp đphnti vàwabpo thang mátoiiy.

Lầsejgu bảumgby.

vvjsumgb cửqaooa phòdqxwng bệcahhnh, “Hi Hi, mìuahlnh vềfthd rồnjbki đphntâknchy.”

Ba phúewrft sau, côvvjs cảumgbm thấqzxhy kìuahl quátoiii chạsauay đphntếvekfn hộdurqbbrg chuyêdqxwn trátoiich, “Tiểzmfau thưumgb, xin hỏgbwli côvvjshikf nhìuahln thấqzxhy bệcahhnh nhâknchn ởuvxa phòdqxwng 708 đphnti đphntâknchu khôvvjsng?”

umgbzztmi phúewrft sau, côvvjs thởuvxa hồnjbkng hộdurqc chạsauay đphntếvekfn phòdqxwng bátoiic sĩbbrg Chu: “Anh cóhikf thấqzxhy Hi Hi đphntâknchu khôvvjsng?” Bátoiic sĩbbrg Chu ngẩerspn ra, “Làwabpm sao vậzvrmy? Buổtjefi sátoiing tôvvjsi còdqxwn thấqzxhy côvvjsqzxhy ởuvxa đphntóhikfwabp.”

“Khôvvjsng thấqzxhy côvvjsqzxhy!” Lam Đtqehóhikfa nhíxfnnu mi nóhikfi.

Trong lòdqxwng bátoiic sĩbbrg Chu căfwkong thẳhesfng, lạsauai vẫourzn duy trìuahl trấqzxhn đphntrbdgnh nhưumgb trưumgbhicec, “Từxxpw từxxpw, Lam Đtqehóhikfa trưumgbhicec mắpfjnt côvvjs đphntxxpwng vộdurqi, cóhikf phảumgbi tạsauam thờzztmi côvvjsqzxhy đphntếvekfn phòdqxwng bệcahhnh khátoiic hay khôvvjsng, hoặdqxwc làwabpuvxa hoa viêdqxwn dưumgbhicei lầsejgu? Chúewrfng ta đphnti đphntếvekfn đphntóhikfuahlm trưumgbhicec xem thếvekfwabpo, đphntưumgbxozsc khôvvjsng?”

Lam Đtqehóhikfa cắpfjnn môvvjsi, gậzvrmt gậzvrmt đphntsejgu.

Hai ngưumgbzztmi mộdurqt nam mộdurqt nữkgopuvxa trong bệcahhnh việcahhn tìuahlm kiếvekfm, lúewrfc trưumgbhicec Lam Đtqehóhikfa đphntãdurq gọgknbi cho nàwabpng mộdurqt cuộdurqc di đphntdurqng, nóhikfi cho nàwabpng làwabpuvxa bệcahhnh việcahhn nếvekfu cóhikf chuyệcahhn gìuahl thìuahl gọgknbi cho côvvjs, chíxfnnnh làwabpknchy giờzztmvvjs mộdurqt lầsejgn lạsauai mộdurqt lầsejgn gọgknbi vàwabpo dãdurqy sốnjbk quen thuộdurqc kia nhưumgbng kếvekft quảumgbwabp đphntãdurq tắpfjnt mátoiiy.

dqxwng côvvjs thựvcigc sựvcig bắpfjnt đphntsejgu lo lắpfjnng, quanh quẩerspn mấqzxhy vòdqxwng ởuvxa hoa viêdqxwn bệcahhnh việcahhn vẫourzn khôvvjsng cóhikfuahlm thấqzxhy ngưumgbzztmi.

Hai ngưumgbzztmi thởuvxa hồnjbkng hộdurqc gặdqxwp nhau tạsauai đphntsauai sảumgbnh.

“Khôvvjsng cóhikf, tôvvjsi tìuahlm khắpfjnp nơthvti, ngay cảumgb WC tầsejgng trệcahht cũdurqng đphntãdurq chạsauay tớhicei, đphntfthdu khôvvjsng cóhikf.” Mặdqxwt Lam Đtqehóhikfa trắpfjnng bệcahhch nhìuahln bátoiic sĩbbrg Chu nóhikfi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.