Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 190 : Tự tay bóp chết tình yêu

    trước sau   
Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn cólrxn chúwqlrt khôozfxng thểlcqu kiêjbpfn trìwqlr.

Anh khôozfxng phảazuxi Tầwqlrn Dịhjknch Dưrtybơninwng, tuy anh đvozqãczwlgybsjbpfn cạmliknh hắninwn từvozq rấynsvt lâninwu rồneusi nhưrtybng vẫmokin nhưrtyb trưrtybfnukc khôozfxng thểlcqu họnrkmc đvozqưrtybfudgc làlmplm thếxvvilmplo đvozqlcquozfxi luyệwfjhn con tim đvozqếxvvin sắninwt đvozqáczbr. Ngưrtybng mắninwt nhìwqlrn côozfxczbri nhỏshwx tiêjbpfm nhưrtybfudgc nhu bạmlikch trêjbpfn ghếxvvi dựmokia kia, cuốazuxi cùazuxng anh cũggenng khôozfxng thểlcqu giảazux bộctkc đvozqưrtybfudgc nữynsva.

“Hi Hi.... Côozfxczwly tin tôozfxi, khôozfxng phảazuxi cậvzkku ấynsvy vứjodjt bỏshwxozfx.” Thanh âninwm củflria Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn hỗpbjin loạmlikn hơninwi khàlmpln khàlmpln, nhìwqlrn nàlmplng nólrxni.

Áhmepnh mắninwt trong veo nhưrtybrtybfnukc củflria Lâninwm Hi Hi dừvozqng ởgybs anh, cólrxn mộctkct chúwqlrt hơninwi nưrtybfnukc ngưrtybng tụjvxs, nhưrtybng khôozfxng hộctkci tụjvxs thàlmplnh nưrtybfnukc mắninwt yếxvviu ớfnukt, miệwfjhng nàlmplng nhẹczwl nhàlmplng nổlcqui lêjbpfn mộctkct nụjvxsrtybuozgi chua xólrxnt, giọnrkmng nólrxni khàlmpln khàlmpln: “Đvsgeúwqlrng vậvzkky, khôozfxng phảazuxi anh ấynsvy vứjodjt bỏshwxozfxi, màlmpllmpl anh ấynsvy khôozfxng cầwqlrn tôozfxi, ngay cảazux con củflria anh ấynsvy, anh ấynsvy cũggenng khôozfxng cầwqlrn.”

Từvozqczbrng sớfnukm đvozqếxvvin chiềxpbju muộctkcn, trêjbpfn khuôozfxn mặgasbt thanh lệwfjh nhỏshwx nhắninwn củflria tiểlcquu nữynsv nhâninwn kia hằnudqn sâninwu nỗpbjii tuyệwfjht vọnrkmng thêjbpf thảazuxm.

Nhẹczwl nhàlmplng híctkct mộctkct hơninwi, nàlmplng đvozqèeggbwfjhn mọnrkmi đvozqau nhứjodjc trong lồneusng ngựmokic cùazuxng sắninwc mặgasbt táczbri nhợfudgt, chậvzkkm rãczwli lấynsvy mấynsvy tờuozg giấynsvy trong tay anh, nhìwqlrn thấynsvy mộctkct phầwqlrn bảazuxn hiệwfjhp nghịhjknlmpl trưrtybfnukc đvozqâninwy chíctkcnh tay hai ngưrtybuozgi đvozqãczwlhjkn, cắninwn môozfxi run rẩmokiy hỏshwxi: “Tôozfxi phảazuxi kýhjknjbpfn ởgybs chỗpbjilmplo? Chỗpbjilmply sao?”


Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn nhìwqlrn thấynsvy bàlmpln tay cầwqlrm búwqlrt củflria nàlmplng đvozqãczwl bịhjkn siếxvvit chặgasbt đvozqếxvvin táczbri nhợfudgt, vẫmokin còoroun run nhèeggb nhẹczwl, anh yêjbpfu thưrtybơninwng sâninwu sắninwc, hạmlik thấynsvp giọnrkmng, cầwqlrm tay nàlmplng: “Hi Hi! Từvozq từvozq!”

Khíctkc lựmokic củflria nàlmplng chưrtyba bao giờuozg lớfnukn nhưrtyb vậvzkky, thựmokic quậvzkkt cưrtybuozgng, ngòoroui búwqlrt béwfjhn nhọnrkmn sắninwp đvozqem trang giấynsvy đvozqâninwm thủflring.

Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn thựmokic lo lắninwng cho hoàlmpln cảazuxnh hiệwfjhn tạmliki củflria nàlmplng, tuy rằnudqng chuyệwfjhn nàlmply làlmpl do chíctkcnh miệwfjhng Tầwqlrn Dịhjknch Dưrtybơninwng bảazuxo anh đvozqếxvvin hoàlmpln thàlmplnh nólrxn, nhưrtybng anh vẫmokin nhưrtybggen khôozfxng thểlcquhjkn giảazuxi đvozqưrtybfudgc. Rõrkfxlmplng hắninwn yêjbpfu nàlmplng nhưrtyb vậvzkky nhưrtybng vìwqlr sao phảazuxi ra mộctkct quyếxvvit đvozqhjknnh nhưrtyb vậvzkky? Côozfxczbri nàlmply từvozq khi đvozqazuxi vớfnuki hắninwn hoàlmpln toàlmpln mấynsvt đvozqi tíctkcn nhiệwfjhm đvozqếxvvin bâninwy giờuozg thưrtybơninwng hắninwn, yêjbpfu hắninwn sâninwu nhưrtyb vậvzkky cầwqlrn bao nhiêjbpfu dũggenng khíctkc? Hắninwn bỏshwx đvozqưrtybfudgc sao? Nhẫmokin tâninwm đvozqưrtybfudgc ưrtyb?

“Hi Hi....” Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn xoa dịhjknu lựmokic đvozqmliko củflria nàlmplng, lạmliki cảazuxm giáczbrc đvozqưrtybfudgc cảazux ngưrtybuozgi nàlmplng đvozqang bắninwt đvozqwqlru run rẩmokiy, áczbrnh sáczbrng từvozq đvozqôozfxi mắninwt bịhjknlmpln mi thậvzkkt dàlmpli che giấynsvu, khôozfxng biếxvvit đvozqưrtybfudgc nàlmplng phảazuxi chịhjknu bao nhiêjbpfu nỗpbjii thốazuxng khổlcqu.

“Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn.... Tạmliki sao?” Nàlmplng hỏshwxi.

Ngưrtybuozgi đvozqàlmpln ôozfxng trưrtybfnukc mắninwt thâninwn thểlcqu cứjodjng đvozquozg.

Ngólrxnn tay nàlmplng táczbri nhợfudgt gắninwt gao nắninwm lấynsvy trang giấynsvy kia, vo thàlmplnh mộctkct nắninwm, cảazux ngưrtybuozgi run rẩmokiy.

“Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn, anh nólrxni cho tôozfxi biếxvvit làlmplwqlr sao?” Nàlmplng đvozqctkct nhiêjbpfn kíctkcch đvozqctkcng đvozqjodjng dậvzkky, tựmokia nhưrtyb đvozqjbpfn cuồneusng màlmpl khólrxnc lớfnukn đvozqem tấynsvt cảazux nhữynsvng gìwqlr trêjbpfn bàlmpln ăgasbn hấynsvt hếxvvit xuốazuxng sàlmpln nhàlmpl, báczbrt cháczbro rơninwi tung tólrxne vỡhzmgczbrt trêjbpfn mặgasbt đvozqynsvt.

“Hi Hi!” Sắninwc mặgasbt Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn hoàlmpln toàlmpln thay đvozqlcqui, cảazux kinh lùazuxi vềxpbj sau, rồneusi lạmliki chạmliky nhanh tớfnuki đvozqem nàlmplng kéwfjho ra, khôozfxng cho nàlmplng chạmlikm vàlmplo nhữynsvng mảazuxnh vỡhzmglmply.

Tráczbri tim anh đvozqvzkkp loạmlikn lêjbpfn, mắninwt thấynsvy côozfxczbri nhỏshwxlmply lảazuxo đvozqazuxo mộctkct chúwqlrt tựmokia vàlmplo tưrtybuozgng, trong lòoroung mộctkct trậvzkkn co thắninwt đvozqau đvozqfnukn.

“Hi Hi, côozfx đvozqvozqng nhưrtyb vậvzkky...” Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn áczbrp chếxvvi run rẩmokiy trong lờuozgi nólrxni, buôozfxng tay nàlmplng ra tậvzkkn tớfnuki khi tay nàlmplng khôozfxng còoroun chạmlikm vàlmplo thâninwn thểlcqu anh, chăgasbm chúwqlr nhìwqlrn sâninwu vàlmplo mắninwt nàlmplng nólrxni: “Thựmokic sựmokiozfxi khôozfxng biếxvvit giữynsva côozfxlmpl Vinson đvozqãczwl xảazuxy ra chuyệwfjhn gìwqlr, chẳlcqung qua làlmplwqlrc đvozqólrxn, đvozqíctkcch thựmokic làlmpl Vinson khôozfxng muốazuxn thảazuxozfx đvozqi khỏshwxi Tầwqlrn Trạmlikch, bâninwy giờuozgggenng làlmpl đvozqíctkcch thâninwn cậvzkku ấynsvy kýhjknjbpfn lêjbpfn đvozqơninwn ly hôozfxn, quyếxvvit đvozqhjknnh lậvzkkp tứjodjc vềxpbjrtybfnukc.... Nếxvviu tôozfxi biếxvvit vìwqlr sao, nhấynsvt đvozqhjknnh tôozfxi sẽddsplrxni cho côozfx biếxvvit.”

Thanh âninwm củflria anh làlmplnh lạmliknh màlmplrkfxlmplng từvozqng chữynsv.

Cảazuxgasbn phòoroung đvozqxpbju trởgybsjbpfn lạmliknh lẽddspo, thựmokic sựmoki rấynsvt lạmliknh, cáczbrnh tay Lâninwm Hi Hi run rẩmokiy ôozfxm lấynsvy chíctkcnh mìwqlrnh, dáczbrn lêjbpfn váczbrch tưrtybuozgng từvozq từvozq tuộctkct xuốazuxng. Nưrtybfnukc mắninwt buôozfxng trĩuozgu mi, cảazux ngưrtybuozgi nàlmplng đvozqxpbju lạmliknh đvozqếxvvin thấynsvu xưrtybơninwng.


Chíctkcnh tay Tầwqlrn Dịhjknch Dưrtybơninwng kýhjknjbpfn vàlmplo đvozqơninwn ly hôozfxn.

Ngưrtybuozgi đvozqàlmpln ôozfxng bíctkc hiểlcqum kia, dùazuxng phưrtybơninwng thứjodjc lạmliknh nhưrtybgasbng lạmliki bấynsvt ngờuozg đvozqếxvvin khôozfxng kịhjknp phòoroung bịhjknlmpllrxnp chếxvvit cuộctkcc hôozfxn nhâninwn cùazuxng tìwqlrnh yêjbpfu củflria bọnrkmn họnrkm.

Ngay mấynsvy tiếxvving trưrtybfnukc thôozfxi, trong phòoroung thay đvozqneus củflria tiệwfjhc rưrtybfudgu, lửbvmsa nólrxnng củflria hắninwn xâninwm chiếxvvim thâninwn thểlcqulmplng, làlmplm ýhjkn thứjodjc nàlmplng mêjbpf muộctkci, nghe nàlmplng ngu ngốazuxc nólrxni yêjbpfu hắninwn, nólrxni sẽddspazuxy tiệwfjhn đvozqi theo hắninwn nhưrtyb thếxvvilmplo. Chẳlcqung qua làlmpl mấynsvy tiếxvving sau, xuyêjbpfn qua màlmpln hìwqlrnh cao cao nàlmplng chứjodjng kiếxvvin hắninwn tinh thầwqlrn sáczbrng láczbrng, thâninwn ảazuxnh to lớfnukn cao ngấynsvt, nhìwqlrn thấynsvy từvozq miệwfjhng hắninwn nổlcqui lêjbpfn mộctkct nụjvxsrtybuozgi lạmliknh lùazuxng.

Hắninwn tao nhãczwllmpllrxni, bấynsvt quáczbr đvozqâninwy chỉelwnlmpl tròorou đvozqùazuxa, giốazuxng nhưrtyb tròorou chơninwi bìwqlrnh thưrtybuozgng.

Quêjbpfn đvozqi......

Ngólrxnn tay lạmliknh lẽddspo đvozqjvxsng đvozqếxvvin tráczbrn mìwqlrnh, nàlmplng che mặgasbt, thâninwn thểlcqu nhỏshwxwfjh yếxvviu ớfnukt cuộctkcn chặgasbt tạmliki chỗpbji.

“Hi Hi....” Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn thửbvms gọnrkmi mộctkct tiếxvving, từvozq xa đvozqi tớfnuki, từvozq từvozq ngồneusi xuốazuxng nhìwqlrn bộctkcczbrng củflria nàlmplng.

“Đvsgevozqng nhìwqlrn tôozfxi....” Thanh âninwm khàlmpln khàlmpln mang theo cảazux nghẹczwln ngàlmplo từvozq trong cổlcqu họnrkmng thoáczbrt ra, khuôozfxn mặgasbt nàlmplng quay sang mộctkct bêjbpfn, dừvozqng ởgybs áczbrnh sáczbrng đvozqang dầwqlrn dầwqlrn trởgybsjbpfn chólrxni mắninwt ngoàlmpli cửbvmsa sổlcqu, mộctkct bàlmpln tay gắninwt gao che chởgybs bụjvxsng mìwqlrnh.

Xin đvozqvozqng nhìwqlrn bộctkc dạmlikng chậvzkkt vậvzkkt nhưrtyb vậvzkky củflria tôozfxi.

Trêjbpfn bàlmpln tay ôozfxm khuôozfxn mặgasbt nhỏshwx nhắninwn chợfudgt táczbri nhợfudgt, mìwqlrnh khôozfxng đvozqưrtybfudgc khólrxnc, chíctkcnh làlmpl trong đvozqôozfxi mắninwt trong trẻzegco lắninwng đvozqnrkmng sựmoki tuyệwfjht vọnrkmng màlmpl lạmliknh lùazuxng.

Cuốazuxi cùazuxng hắninwn vẫmokin làlmpl lạmliknh lùazuxng xoay ngưrtybuozgi bỏshwx đvozqi, khôozfxng nhìwqlrn nàlmplng, khôozfxng nghĩuozg đvozqếxvvin nàlmplng, khôozfxng đvozqlcqu lạmliki cho nàlmplng nửbvmsa câninwu giảazuxi thíctkcch.

Chíctkcnh làlmpl đvozqlcqu mộctkct ngưrtybuozgi luậvzkkt sưrtyb khôozfxng quan trọnrkmng đvozqi đvozqếxvvin, lạmliknh lùazuxng nólrxni vớfnuki nàlmplng: ‘Lâninwm tiểlcquu thưrtyb, mờuozgi kýhjknjbpfn vàlmplo hiệwfjhp nghịhjkn, chúwqlrc mừvozqng côozfx, côozfxlrxn thểlcqu rờuozgi khỏshwxi ngưrtybuozgi đvozqàlmpln ôozfxng màlmplozfx vẫmokin muốazuxn thoáczbrt khỏshwxi. ’

lmply rốazuxt cụjvxsc cũggenng cólrxn thểlcqu rờuozgi khỏshwxi hắninwn.


ninwm Hi Hi cưrtybơninwng quyếxvvit đvozqjodjng dậvzkky.

Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn cảazux kinh, chạmliky nhanh đvozqếxvvin giơninw tay đvozqhzmglmplng, nàlmplng khôozfxng cựmoki tuyệwfjht, chỉelwnlmpl vẻzegc mặgasbt hiệwfjhn lêjbpfn vẻzegc hờuozg hữynsvng.

“Hiệwfjhp nghịhjkn kia còoroun cólrxnwqlr khôozfxng?” Lâninwm Hi Hi khàlmpln khàlmpln gian nan hỏshwxi mộctkct câninwu.

Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn buôozfxng tay, cho tớfnuki khi xáczbrc đvozqhjknnh nàlmplng khôozfxng cólrxn việwfjhc gìwqlr mớfnuki từvozq từvozq xoay ngưrtybuozgi đvozqi trởgybs vềxpbj chỗpbjiggen, từvozq trong cặgasbp côozfxng văgasbn lấynsvy ra mộctkct phầwqlrn nữynsva.

Chíctkcnh làlmpl khi anh xoay ngưrtybuozgi trởgybs lạmliki trong nháczbry mắninwt đvozqãczwl bịhjkn hoảazuxng sợfudg, bởgybsi vìwqlr nhìwqlrn thấynsvy trong lòoroung bàlmpln tay nàlmplng đvozqang nắninwm chặgasbt mộctkct mảazuxnh sứjodj sắninwc nhọnrkmn, cổlcqu họnrkmng Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn nghẹczwln lạmliki, vừvozqa đvozqhjknnh đvozqi lêjbpfn lấynsvy mảazuxnh vỡhzmg kia ra khỏshwxi tay nàlmplng, lạmliki pháczbrt hiệwfjhn nàlmplng đvozqãczwlazuxng mảazuxnh vỡhzmg cắninwt ngólrxnn tay mìwqlrnh.

Cắninwt rấynsvt sâninwu, dưrtybuozgng nhưrtyb trong nháczbry mắninwt máczbru liềxpbjn xôozfxng ra.

“Côozfx....” Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn ngâninwy ngốazuxc nhìwqlrn thấynsvy nàlmplng vứjodjt mảazuxnh vỡhzmg sang mộctkct bêjbpfn, ngólrxnn tay xanh xao đvozqnrkmng mộctkct giọnrkmt máczbru bưrtybfnukc vềxpbj phíctkca anh.

Ngólrxnn tay nàlmplng run rẩmokiy, ởgybs vịhjkn tríctkc cầwqlrn chíctkcnh mìwqlrnh kýhjknjbpfn in mộctkct dấynsvu tay đvozqwqlry máczbru.

“Khôozfxng muốazuxn kýhjknjbpfn, nhưrtyb vậvzkky cólrxn thểlcqu chứjodj? ” Nàlmplng nâninwng mắninwt, trong áczbrnh mắninwt trong veo tĩuozgnh lặgasbng nhưrtybrtybfnukc cólrxn mộctkct tia kháczbrc lạmlik.

Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn míctkcm môozfxi gậvzkkt gậvzkkt đvozqwqlru.

ninwm Hi Hi mang theo ngólrxnn tay còoroun vếxvvit máczbru rờuozgi khỏshwxi trang giấynsvy, áczbrnh mắninwt chăgasbm chúwqlr nhìwqlrn sang bêjbpfn cạmliknh, chữynsvhjkn củflria Tầwqlrn Dịhjknch Dưrtybơninwng cứjodjng cáczbrp cólrxn lựmokic màlmpl đvozqczwlp đvozqddsp. Chữynsvhjkn kia tiêjbpfu sáczbri màlmplozfxwqlrnh, tựmokia nhưrtyb mộctkct mũggeni dao lạmliknh lùazuxng màlmpl sắninwc nhọnrkmn lợfudgi hạmliki.

lmplng muốazuxn đvozqi, đvozqi rấynsvt xa, rốazuxt cuộctkcc nhìwqlrn khôozfxng tớfnuki nơninwi chốazuxn củflria hắninwn.

Tạmlikm biệwfjht... Tầwqlrn Dịhjknch Dưrtybơninwng.

lmplng đvozqjodjng dậvzkky đvozqi ra ngoàlmpli, cũggenng khôozfxng đvozqlcqu ýhjkn tớfnuki Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn còoroun ởgybsjbpfn trong.

Ngưrtybuozgi đvozqàlmpln ôozfxng trong phòoroung đvozqjodjng cứjodjng ngắninwc vàlmpli giâninwy, hoàlmpln hồneusn vộctkci vàlmplng hỏshwxi: “Hi Hi, côozfx đvozqi đvozqâninwu?”

“Đvsgei tớfnuki nơninwi chịhjknu thu nhậvzkkn tôozfxi, nơninwi tôozfxi cólrxn thểlcqu đvozqi cũggenng khôozfxng nhiềxpbju lắninwm, so vớfnuki hai bàlmpln tay trắninwng còoroun tốazuxt hơninwn mộctkct chúwqlrt.” Bólrxnng dáczbrng nàlmplng tinh tếxvvi lạmliki thẳlcqung thắninwn, quậvzkkt cưrtybuozgng khôozfxng lộctkc ra mộctkct chúwqlrt yếxvviu ớfnukt.

oroung Mụjvxsc Thanh Ngôozfxn êjbpfmokim đvozqau, thanh âninwm rũggen xuốazuxng, nhẹczwl giọnrkmng nólrxni: “Côozfx khôozfxng cầwqlrn phảazuxi rờuozgi đvozqi, Vinson nólrxni, chỉelwn cầwqlrn côozfx muốazuxn, vẫmokin cólrxn thểlcqugybs trong ngôozfxi nhàlmpllmply, khôozfxng ai dáczbrm đvozquổlcqui côozfx đvozqi.”

ninwm Hi Hi nhẹczwl nhàlmplng cưrtybuozgi cưrtybuozgi.

“Cáczbrm ơninwn!” Nàlmplng châninwn thàlmplnh nólrxni lờuozgi cảazuxm tạmlik, mởgybs cửbvmsa xoay ngưrtybuozgi, vẻzegcrtybơninwi cưrtybuozgi mấynsvt đvozqi sựmoki hồneusn nhiêjbpfn vàlmpl hi vọnrkmng; “Chẳlcqung qua đvozqâninwy khôozfxng phảazuxi nhàlmpl củflria tôozfxi... Tôozfxi khôozfxng cólrxn nhàlmpl.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.