Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 186 : Vì thế, thật có lỗi Hi Hi

    trước sau   
Rấijbnt ízjwft khi nhìpeunn thấijbny hắdnygn cóxisnclvmng vẻedci tỏpvuua sáclvmng hơmghan ngọvzxyc, ởovveiaowvzxyi áclvmnh đemafèqqlxn, khuôbwlnn mặovjht tuấijbnn lãdnygng càzxejng hiệzhahn rõrcxw. Vàzxejo lúpeiwc nàzxejy áclvmnh mắdnygt chỉzhah dừdlnfng lạrrqai trêlbpon mộiaowt mìpeunnh nàzxejng, trong lòdpxkng lạrrqai khơmghai dậxmcxy mộiaowt cảmoyxm giáclvmc kháclvmc thưiaowupqbng.

Trong đemafôbwlni mắdnygt sâmaeyu thẳpeunm củzbzea hắdnygn chợawvrt lóxisne lêlbpon mộiaowt tia sáclvmng.

“Làzxejm sao vậxmcxy?” giọvzxyng nóxisni củzbzea Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang rấijbnt rõrcxwzxejng, mang theo mộiaowt mùjxnqi vịlcvq trầrycvm thấijbnp màzxejzxejng nghe khôbwlnng rõrcxw. Tao nhãdnyg đemafóxisnng cáclvmnh cửiaowa lạrrqai, hưiaowvzxyng vềoaph phízjwfa nàzxejng, đemafếvzxyn gầrycvn cúpeiwi ngưiaowupqbi ôbwlnm hai mạrrqan sưiaowupqbn củzbzea nàzxejng nhẹeeth giọvzxyng nóxisni ” Khôbwlnng muốmkgyn ra ngoàzxeji àzxej?”

Trong phòdpxkng hóxisna trang bịlcvq khóxisna, Lâmaeym Hi Hi cảmoyxm giáclvmc thấijbny mộiaowt chúpeiwt lạrrqanh lẽqqlxo.

Trưiaowvzxyc kia khi ởovvelbpon hắdnygn vẫovjhn luôbwlnn làzxejclvmi cảmoyxm giáclvmc nàzxejy. Hắdnygn hoặovjhc làzxej khôbwlnng nóxisni chuyệzhahn hoặovjhc làzxej chỉzhahxisni mộiaowt câmaeyu sẽqqlx đemafem theo cáclvmi cảmoyxm giáclvmc bịlcvq áclvmp bứlbpoc, khiếvzxyn ngưiaowupqbi kháclvmc khôbwlnng đemafclvmn đemafưiaowawvrc hắdnygn đemafang nghĩeieyclvmi gìpeun, đemafang toan tízjwfnh chuyệzhahn gìpeun.

“Em khôbwlnng muốmkgyn mộiaowt khi lộiaow tin tứlbpoc đemaflbpoa trẻedci ra ngoàzxeji... sẽqqlx khôbwlnng thểmkgy che giấijbnu đemafưiaowawvrc...” Nàzxejng nóxisni thựpeunc lòdpxkng, tiếvzxyng nóxisni lạrrqanh lẽqqlxo nhưiaowiaowvzxyc suốmkgyi chảmoyxy róxisnc ráclvmch.


Bộiaow lễylgd phụijbnc bóxisnclvmt ởovve thắdnygt lưiaowng kia đemafrycvy tinh xảmoyxo tao nhãdnyg rấijbnt xứlbpong vớvzxyi khízjwf chấijbnt nhu hòdpxka thuầrycvn mỹzbze củzbzea nàzxejng.

Nhưiaowng bụijbnng củzbzea nàzxejng vẫovjhn hơmghai nhôbwln ra. Hơmghan ba tháclvmng đemafãdnygxisn thểmkgy nhôbwln ra khiếvzxyn ngưiaowupqbi ta tim đemafxmcxp nhanh.

Trong đemafôbwlni mắdnygt sâmaeyu thẳpeunm củzbzea Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang thoáclvmng qua mộiaowt tia lạrrqa thưiaowupqbng.

Khôbwlnng nhịlcvqn nổhpxmi màzxejpeiwi ngưiaowupqbi ôbwlnm lấijbny nàzxejng, nhẹeeth nhàzxejng đemafovjht mộiaowt nụijbnbwlnn trêlbpon tráclvmn nàzxejng. Bàzxejn tay ấijbnm áclvmp xoa xoa bụijbnng nàzxejng.

“Bâmaeyy giờupqbxisn cảmoyxm giáclvmc chưiaowa?” ýeeth hắdnygn hỏpvuui đemafếvzxyn cửiaow đemafiaowng củzbzea thai nhi.

maeym Hi Hi cóxisn chúpeiwt kinh ngạrrqac. Đmaeyôbwlni mắdnygt trong veo cóxisn chúpeiwt khôbwlnng thểmkgy tin nổhpxmi. Nàzxejng nhèqqlx nhẹeeth lắdnygc đemafrycvu, dừdlnfng lạrrqai nhìpeunn hắdnygn, đemafiaowng táclvmc nhẹeeth nhàzxejng “Bâmaeyy giờupqb chưiaowa cóxisn, còdpxkn sớvzxym quáclvm!”

zxejng lôbwlnng mi dàzxejy củzbzea Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang đemafãdnyg che đemafi tâmaeym trạrrqang củzbzea hắdnygn. Chỉzhah nhìpeunn thấijbny khóxisne miệzhahng hắdnygn hiệzhahn lêlbpon mộiaowt nụijbniaowupqbi nhạrrqat “Làzxej anh quáclvmxisnng vộiaowi.”

“Hi Hi...” Hắdnygn đemafiaowt nhiêlbpon gọvzxyi nhẹeeth mộiaowt tiếvzxyng. Cúpeiwi đemafrycvu đemafmkgyjxnqng tầrycvm mắdnygt vớvzxyi nàzxejng, dừdlnfng ởovve áclvmnh mắdnygt nàzxejng.

maeym Hi Hi cũxvsgng nhìpeunn hắdnygn, chờupqbmaeyu nóxisni tiếvzxyp theo củzbzea hắdnygn.

bwlnclvmi nhỏpvuuzxejy thoạrrqat nhiêlbpon lạrrqai giốmkgyng nhưiaow lầrycvn đemafrycvu gặovjhp mặovjht, ngoan ngoãdnygn nghe lờupqbi. Hắdnygn cuốmkgyi cùjxnqng cũxvsgng lấijbny lạrrqai đemafưiaowawvrc niềoaphm tin củzbzea nàzxejng. Vìpeun niềoaphm tin làzxej từdlnf tậxmcxn sâmaeyu tráclvmi tim màzxejxisn, chỉzhah cầrycvn nàzxejng yêlbpou, nàzxejng sẽqqlx tin tưiaowovveng.

Nhẹeeth nhàzxejng vuốmkgyt máclvmi tóxisnc củzbzea nàzxejng, hắdnygn chậxmcxm rãdnygi nóxisni: “Qua thờupqbi gian nàzxejy, cùjxnqng anh vềoaph Anh. Anh đemafưiaowa em đemafi xáclvmc nhậxmcxn thâmaeyn phậxmcxn củzbzea em. Em nóxisni đemafúpeiwng, đemafóxisnzxej đemaflcvqnh mệzhahnh củzbzea cuộiaowc đemafupqbi anh, muốmkgyn thoáclvmt khỏpvuui cũxvsgng khôbwlnng đemafưiaowawvrc... Nóxisni anh nghe, em đemafnfilng ýeeth đemafi theo anh, đemafúpeiwng khôbwlnng?”

Trong câmaeyu nóxisni sâmaeyu xa củzbzea hắdnygn cóxisn mộiaowt thứlbpo khiếvzxyn ngưiaowupqbi kháclvmc bịlcvqclvmm dỗeiey, khiếvzxyn nàzxejng khôbwlnng thểmkgy quay mắdnygt đemafi.

“Em...” đemafrycvu óxisnc Lâmaeym Hi Hi cóxisn chúpeiwt mơmghazxejng, khôbwlnng biếvzxyt tạrrqai sao hắdnygn lạrrqai đemafiaowt nhiêlbpon đemafưiaowa ra yêlbpou cầrycvu nàzxejy.


Ngóxisnn tay thon dàzxeji củzbzea Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang nắdnygm lấijbny cằrycvm củzbzea nàzxejng. Khuôbwlnn mặovjht tuấijbnn túpeiw tớvzxyi gầrycvn nàzxejng, nhẹeeth nhàzxejng thởovvemaeyu mang theo mộiaowt cảmoyxm giáclvmc áclvmp bứlbpoc nóxisni: “Nóxisni, em muốmkgyn đemafi vớvzxyi anh, bấijbnt kểmkgy anh đemafi đemafâmaeyu.”

Giờupqb phúpeiwt nàzxejy, hắdnygn quyếvzxyt đemaflcvqnh, khôbwlnng cóxisn kiêlbpon nhẫovjhn đemafawvri nàzxejng nóxisni ra nhữrrqang câmaeyu phòdpxkng bịlcvq, chỉzhah muốmkgyn élroxp nàzxejng nóxisni ra nhữrrqang lờupqbi thậxmcxt lòdpxkng nhấijbnt.

Cảmoyxdpxkng Lâmaeym Hi Hi nhưiaow bịlcvq buộiaowc căfjbnng lạrrqai vậxmcxy.

Khuôbwlnn mặovjht nhỏpvuu củzbzea nàzxejng táclvmi nhợawvrt, bàzxejn tay đemafovjht trêlbpon bàzxejn từdlnf từdlnf siếvzxyt chặovjht lạrrqai.

“... Vâmaeyng.” Nàzxejng nhắdnygm chặovjht mắdnygt, lấijbny hếvzxyt dũxvsgng khízjwf đemafmkgyxisni ra mộiaowt chữrrqa, rồnfili lạrrqai từdlnf từdlnf mởovve đemafôbwlni mắdnygt ra. Đmaeyôbwlni mắdnygt đemafãdnygxisn mộiaowt màzxejn sưiaowơmghang bao phủzbze “Sớvzxym biếvzxyt thâmaeyn phậxmcxn củzbzea anh, em đemafãdnyg bắdnygt đemafrycvu thửiaow chấijbnp nhậxmcxn mọvzxyi thứlbpo củzbzea anh. Em đemafãdnyg từdlnfng nghĩeiey muốmkgyn thoáclvmt khỏpvuui anh nhưiaowng khôbwlnng cóxisnclvmch nàzxejo cảmoyx. Em thoáclvmt khôbwlnng nổhpxmi... Em vẫovjhn yêlbpou anh...”

Đmaeyúpeiwng vậxmcxy. Hắdnygn thắdnygng rồnfili. Thậxmcxt ra cóxisn thểmkgyxisni từdlnf trưiaowvzxyc đemafếvzxyn nay đemafoaphu làzxej hắdnygn thắdnygng cảmoyx. Nàzxejng yêlbpou hắdnygn, trưiaowvzxyc giờupqb chưiaowa bao giờupqb dừdlnfng lạrrqai.

Ngưiaowupqbi Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang chợawvrt cứlbpong đemafupqb.

Árikmnh mắdnygt Lâmaeym Hi Hi dịlcvqu xuốmkgyng, đemafem vẻedci yếvzxyu đemafuốmkgyi trong lòdpxkng hiệzhahn ra hếvzxyt. Vưiaowơmghan đemafôbwlni tay mềoaphm mạrrqai quấijbnn quanh cổhpxm hắdnygn, đemafôbwlni mắdnygt ngấijbnn lệzhah.

“Em vẫovjhn yêlbpou anh... đemafdlnfng lừdlnfa dốmkgyi em lầrycvn nữrrqaa... xin anh...”

peiwc nàzxejy, nàzxejng giốmkgyng nhưiaowmaeyy nho mùjxnqa hạrrqa, quấijbnn chặovjht lấijbny câmaeyy đemafrrqai thụijbn trưiaowvzxyc mắdnygt. Bàzxejy tỏpvuu hếvzxyt mọvzxyi nỗeieyi lo vàzxejpeunnh yêlbpou củzbzea bảmoyxn thâmaeyn.

bwlnclvmi nhỏpvuuzxejy từdlnfng trong khóxisni đemafrrqan thưiaowơmghang trưiaowupqbng lộiaow ra áclvmnh sáclvmng rựpeunc rỡtpvu, nhưiaowng lạrrqai mấijbnt đemafi tàzxeji năfjbnng sắdnygc bélroxn củzbzea mìpeunnh. Nàzxejng khôbwlnng nắdnygm chắdnygc đemafưiaowawvrc tráclvmi tim mìpeunnh. Luôbwlnn đemafdnygm chìpeunm trong vòdpxkng tay củzbzea ngưiaowupqbi đemafàzxejn ôbwlnng Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang nàzxejy.

Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang vưiaowơmghan tay ôbwlnm lấijbny thắdnygt lưiaowng nàzxejng. Đmaeyôbwlni lôbwlnng màzxejy đemafeethp lộiaow ra mộiaowt sựpeun trầrycvm lắdnygng phứlbpoc tạrrqap.

bwlnclvmi nhỏpvuuzxejy!


Đmaeyâmaeyy làzxej lầrycvn cuốmkgyi cùjxnqng, nàzxejng vẫovjhn khôbwlnng thểmkgy tráclvmnh khỏpvuui màzxej thỏpvuua hiệzhahp vớvzxyi hắdnygn. Tráclvmi tim củzbzea nàzxejng đemafmkgyi vớvzxyi hắdnygn vẫovjhn luôbwlnn yếvzxyu đemafuốmkgyi. Chỉzhah cầrycvn nóxisni hủzbzey làzxej hủzbzey, thoáclvmt khỏpvuui vẻedci lạrrqanh lùjxnqng. Cảmoyx thâmaeyn thểmkgyzxej tráclvmi tim đemafoaphu ỷeeth lạrrqai vàzxejo hắdnygn, tin tưiaowovveng hắdnygn.

Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang nhắdnygm đemafôbwlni mắdnygt sâmaeyu húpeiwt lạrrqai, đemafem nàzxejng ôbwlnm chặovjht hơmghan, đemafmkgyzxejng chôbwlnn khuôbwlnn mặovjht vàzxejo gáclvmy, ởovve tai nàzxejng trầrycvm giọvzxyng: “Sao em lạrrqai ngốmkgyc nhưiaow vậxmcxy...”

Trong tìpeunnh yêlbpou, nàzxejng sớvzxym đemafãdnyg đemafơmghan thuầrycvn đemafếvzxyn tậxmcxn cùjxnqng rồnfili. Ngay bâmaeyy giờupqb hắdnygn muốmkgyn nàzxejng làzxejm thếvzxyzxejo, nàzxejng chỉzhah sợawvr sẽqqlx khôbwlnng hềoaph do dựpeunzxejzxejm theo hắdnygn.

Cho nêlbpon xin lỗeieyi, Hi Hi.

Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang đemafem cảmoyx ngưiaowupqbi nàzxejng từdlnf ghếvzxy ôbwlnm lêlbpon, ôbwlnm đemafếvzxyn chiếvzxyc bàzxejn chấijbnt đemafrycvy quầrycvn áclvmo vàzxej vảmoyxi vóxisnc. Nhìpeunn vàzxejo khuôbwlnn mặovjht nhỏpvuu nhắdnygn trắdnygng nõrcxwn mang theo nhữrrqang giọvzxyt nưiaowvzxyc mắdnygt trong suốmkgyt củzbzea nàzxejng, bàzxejn tay lớvzxyn ấijbnm áclvmp giúpeiwp nàzxejng lau khôbwln mắdnygt.

“Đmaeydlnfng khóxisnc nữrrqaa... Đmaeynfil ngốmkgyc... Anh biếvzxyt em yêlbpou anh...” Hắdnygn thấijbnp giọvzxyng dỗeieyzxejnh nàzxejng “ Đmaeydlnfng khóxisnc, đemafdlnfng khóxisnc...”

iaowvzxyc mắdnygt củzbzea nàzxejng cứlbpomghai mãdnygi trêlbpon ngóxisnn tay hắdnygn. Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang cúpeiwi đemafrycvu thởovvezxeji mộiaowt tiếvzxyng, bàzxejn tay nâmaeyng khuôbwlnn mặovjht xinh đemafeethp củzbzea nàzxejng lêlbpon, hôbwlnn lêlbpon môbwlni nàzxejng.

clvmnh môbwlni thơmgham bịlcvq đemafrycvu lưiaowtpvui nóxisnng rựpeunc táclvmch ra, tiếvzxyn vàzxejo thầrycvn tốmkgyc, thăfjbnm dòdpxk thậxmcxt sâmaeyu. Bàzxejn tay lớvzxyn chếvzxy ngựpeun đemafrycvng sau gáclvmy khôbwlnng cho nàzxejng lui lạrrqai, trong nhữrrqang tiếvzxyng rêlbpon quấijbnn lấijbny chiếvzxyc lưiaowtpvui đemafinh hưiaowơmghang củzbzea nàzxejng. Dùjxnqzxejng cóxisn giãdnygy giụijbna thếvzxyzxejo cũxvsgng khôbwlnng buôbwlnng ra, dùjxnqng sứlbpoc màzxejpeiwt lấijbny nhữrrqang yêlbpou thưiaowơmghang. Đmaeyhpxmi lạrrqai làzxej thâmaeyn thểmkgyzxejng run lêlbpon từdlnfng đemafawvrt, nàzxejng thiếvzxyu khôbwlnng khízjwf sắdnygp khôbwlnng thểmkgy thởovve nổhpxmi rồnfili, chỉzhahxisn thểmkgy dựpeuna vàzxejo khôbwlnng khízjwf truyềoaphn đemafếvzxyn từdlnf miệzhahng hắdnygn.

Trong phòdpxkng hóxisna trang khôbwlnng ai lui tớvzxyi cũxvsgng khôbwlnng cóxisn ai chúpeiw ýeeth.

Sau khi nàzxejng mang thai, mùjxnqi vịlcvq trêlbpon ngưiaowupqbi lạrrqai càzxejng mêlbpo ngưiaowupqbi. Mỗeieyi khi hôbwlnn nàzxejng đemafoaphu cóxisn chúpeiwt khôbwlnng khốmkgyng chếvzxy đemafưiaowawvrc, lầrycvn nàzxejy cũxvsgng khôbwlnng ngoạrrqai lệzhah. Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang buôbwlnng cáclvmnh môbwlni bịlcvqbwlnn đemafếvzxyn sưiaowng đemafpvuu củzbzea nàzxejng ra, dọvzxyc theo chiếvzxyc cằrycvm trơmghan láclvmng củzbzea nàzxejng, chiếvzxyc miệzhahng cựpeunc đemafeethp củzbzea ngưiaowupqbi đemafàzxejn ôbwlnng đemafi xuốmkgyng dưiaowvzxyi. Đmaeyôbwlni môbwlni nóxisnng bỏpvuung dừdlnfng lạrrqai ởovve chiếvzxyc cổhpxm trắdnygng mềoaphm củzbzea nàzxejng, quyếvzxyn luyếvzxyn.

jxnqi vịlcvq củzbzea nàzxejng thậxmcxt tuyệzhaht. Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang cóxisn chúpeiwt khôbwlnng dừdlnfng lạrrqai đemafưiaowawvrc, cầrycvm bàzxejn tay nhỏpvuu củzbzea nàzxejng quấijbnn lấijbny cổhpxmpeunnh, cúpeiwi đemafrycvu ởovve cổhpxmzxejng, mãdnygnh liệzhaht hôbwlnn nàzxejng, hízjwft lấijbny mùjxnqi vịlcvq củzbzea nàzxejng.

“ Đmaeydlnfng... đemafdlnfng màzxej... ưiaowm... đemafdlnfng... Dịlcvqch Dưiaowơmghang...”

Ngóxisnn tay trắdnygng nõrcxwn tinh tếvzxy đemafovjht trêlbpon bộiaow comple củzbzea hắdnygn, muốmkgyn đemafaoriy hắdnygn ra nhưiaowng lạrrqai làzxejm cho cảmoyxm giáclvmc ưiaowvzxyt áclvmt ởovve cổhpxmzxejng mãdnygnh liệzhaht hơmghan. Lâmaeym Hi Hi khôbwlnng nhịlcvqn nổhpxmi “ưiaowm” lêlbpon tiếvzxyng, cắdnygn môbwlni muốmkgyn lui lạrrqai phízjwfa sau lạrrqai bịlcvq hắdnygn thắdnygt chặovjht eo giam trong lòdpxkng, tiếvzxyp tụijbnc hôbwlnn.

“Làzxejm sao vậxmcxy?” Hôbwln hấijbnp củzbzea Tầrycvn Dịlcvqch Dưiaowơmghang cóxisn chúpeiwt nặovjhng nhọvzxyc, đemafôbwlni tay phủzbze hai bêlbpon eo nàzxejng, đemafôbwlni mắdnygt sáclvmng rựpeunc nhìpeunn nàzxejng. Nhìpeunn vàzxejo đemafôbwlni mắdnygt cóxisn chúpeiwt mờupqb mịlcvqt, khan giọvzxyng nóxisni “Mẫovjhn cảmoyxm nhưiaow vậxmcxy? Anh chỉzhahbwlnn em thôbwlni...”

xojc cổhpxmzxejng vừdlnfa trảmoyxi qua kízjwfch tìpeunnh yêlbpou thưiaowơmghang da thịlcvqt nêlbpon cóxisn chúpeiwt hồnfilng, khiếvzxyn ngưiaowupqbi ta muốmkgyn đemafem nàzxejng đemafovjht trong lòdpxkng bàzxejn tay từdlnfng miếvzxyng từdlnfng miếvzxyng ăfjbnn hếvzxyt.

Khuôbwlnn mặovjht Lâmaeym Hi Hi trong nháclvmy mắdnygt đemafpvuu bừdlnfng, cốmkgy gắdnygng bỏpvuu qua phảmoyxn ứlbpong củzbzea bảmoyxn thâmaeyn, khôbwlnng quay khuôbwlnn mặovjht nhỏpvuu lạrrqai “Em... khôbwlnng cóxisn

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.