Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 178 : Sự cảnh giác thầm lặng của nàng lại mạnh mẽ trỗi dậy

    trước sau   
Dụatahng cụatah khửgdik trùmhyang xong.

“Vịhnvy tiểhdpuu thưspdpmdaiy, côolnwcmsw thểhdpuiokrn rồgdiki.” Hộtrfpuijf cau màmdaiy ngưspdpng mắobsgt liếgbzcc nàmdaing, nghĩuijf đjgsjếgbzcn con gáoybri càmdaing đjgsjyzyjp lạuuqii càmdaing khôolnwng ra gìdxlk, côolnwoybri trưspdpdzrhc mắobsgt nàmdaiy cũqhfxng chưspdpa đjgsjưspdptqgdc bao nhiêiokru tuổxxcdi, cũqhfxng đjgsjãyzyj khôolnwng biếgbzct quan tâzpoqm đjgsjếgbzcn sinh mạuuqing con cáoybri nhưspdp vậpxfwy.

mdain tay mảatahnh khảatahnh vịhnvyn chặmmltt thàmdainh bàmdain mổxxcd, Lâzpoqm Hi Hi cảatahm giáoybrc cảatah ngưspdpxxcdi tạuuqii đjgsjâzpoqy ngay giâzpoqy phúlgtgt nàmdaiy khôolnwng còdxlkn chúlgtgt sứyxqpc lựbfuec.

“Xin đjgsjzldzng làmdaim chậpxfwm trễzpoq thờxxcdi gian đjgsjưspdptqgdc chứyxqp? Côolnwqhfxng thấqlwmy rồgdiki đjgsjqlwmy, bêiokrn ngoàmdaii còdxlkn cócmsw bao nhiêiokru ngưspdpxxcdi đjgsjang xếgbzcp hàmdaing, dáoybrm nạuuqio thai thìdxlk phảatahi dáoybrm chịhnvyu đjgsjau, thâzpoqn thểhdpu khôolnwng đjgsjau thìdxlk tim đjgsjau, đjgsjưspdptqgdc rồgdiki, lêiokrn đjgsji ….” Hộtrfpuijfqvsmo nàmdaing mộtrfpt cáoybri, lạuuqinh lùmhyang nócmswi.

“Tôolnwi hỏjslci côolnw rốpxfwt cuộtrfpc cócmswiokrn hay khôolnwng?!” Thấqlwmy nàmdaing vẫlgtgn khôolnwng nhúlgtgc nhíayezch, hộtrfpuijf rốpxfwt cụatahc bựbfuec mìdxlknh.

zpoqm Hi Hi lắobsgc lắobsgc đjgsjfokfu, chậpxfwm chạuuqip màmdai kiêiokrn đjgsjhnvynh, nưspdpdzrhc mắobsgt từzldz đjgsjôolnwi mắobsgt trong veo từzldz từzldz xốpxfwi xảatah, gắobsgt gao cắobsgn môolnwi, lùmhyai vềiddc phíayeza sau.


“Tôolnwi khôolnwng làmdaim...... Thậpxfwt xin lỗsjxui, thậpxfwt sựbfue xin lỗsjxui! Tôolnwi khôolnwng làmdaim nữdazja!” mộtrfpt tia phòdxlkng tuyếgbzcn cuốpxfwi cùmhyang trong đjgsjáoybry lòdxlkng bịhnvyolnwng pháoybr, Lâzpoqm Hi Hi khócmswc héqvsmt lêiokrn, lạuuqii nhanh chócmswng lui vềiddc phíayeza sau, muốpxfwn chạuuqiy ra ngoàmdaii cửgdika.

“Côolnwmdai loạuuqii ngưspdpxxcdi thếgbzcmdaio, nócmswi khôolnwng làmdaim làmdai khôolnwng làmdaim hảatah?” Hộtrfpuijf chưspdpa từzldzng nhìdxlkn thấqlwmy tìdxlknh huốpxfwng nhưspdp thếgbzcmdaiy, sắobsgc mặmmltt tốpxfwi sầfokfm kéqvsmo nàmdaing lạuuqii, “Tôolnwi cho côolnw biếgbzct tiềiddcn đjgsjãyzyj nộtrfpp làmdai khôolnwng thểhdpu lui, côolnwcmsw muốpxfwn làmdaim hay khôolnwng?”

Thâzpoqn ảatahnh nhỏjslcqvsm liềiddcu mạuuqing giãyzyjy dụataha kháoybrng cựbfue lạuuqii nhócmswm ngưspdpxxcdi trong phòdxlkng, mắobsgt đjgsjlgtgm lệhnvy, trong lòdxlkng đjgsjau nhứyxqpc nhưspdp đjgsjao cắobsgt từzldzng đjgsjtqgdt từzldzng đjgsjtqgdt nhưspdpcmswng triềiddcu dâzpoqng lêiokrn, Lâzpoqm Hi Hi khôolnwng đjgsjhdpu ýatah đjgsjếgbzcn cócmsw bao nhiêiokru ngưspdpxxcdi đjgsjang nhìdxlkn mìdxlknh, gàmdaio théqvsmt nócmswi: “Tôolnwi khôolnwng làmdaim, đjgsjócmswmdai con củgbxka tôolnwi, vìdxlk sao tôolnwi phảatahi làmdaim?”

mdaing cáoybri gìdxlkqhfxng khôolnwng kịhnvyp làmdaim, xoay ngưspdpxxcdi, tay run rẩayezy nắobsgm chặmmltt tay chốpxfwt cửgdika.

mdaijhzg giâzpoqy phúlgtgt kia, khi màmdaimdaing vùmhyang vẫlgtgy chạuuqiy thoáoybrt khỏjslci căayezn phòdxlkng nàmdaiy, áoybrnh mắobsgt đjgsjau đjgsjdzrhn kia cũqhfxng khôolnwng thểhdpu nhẫlgtgn nhịhnvyn đjgsjưspdptqgdc thêiokrm nữdazja, hắobsgn vộtrfpi vãyzyj đjgsjuổxxcdi theo thâzpoqn ảatahnh mảatahnh khảatahnh yếgbzcu ớdzrht kia.

zpoqm Hi Hi sợtqgdyzyji chạuuqiy trốpxfwi chếgbzct, nàmdaing vôolnw đjgsjhnvynh màmdai chạuuqiy, chỉpuhg cầfokfn thoáoybrt khỏjslci nơzhewi đjgsjáoybrng sợtqgdmdaiy, nơzhewi muốpxfwn cưspdpdzrhp đjgsji con củgbxka nàmdaing. Bưspdpdzrhc châzpoqn nghiêiokrng ngảatah lảataho đjgsjataho hếgbzct va vàmdaio ngưspdpxxcdi nàmdaiy lạuuqii va vàmdaio ngưspdpxxcdi kia, nàmdaing thấqlwmt thầfokfn.

Bỗsjxung dưspdpng cócmsw mộtrfpt ngưspdpxxcdi đjgsjàmdain ôolnwng đjgsji ngưspdptqgdc chiềiddcu va vàmdaio nàmdaing, trong môolnwng lung nàmdaing nócmswi lờxxcdi xin lỗsjxui, muốpxfwn tráoybrnh sang bêiokrn cạuuqinh đjgsji tiếgbzcp, nhưspdpng ngưspdpxxcdi đjgsjàmdain ôolnwng đjgsjócmsw lạuuqii vẫlgtgn cảatahn đjgsjưspdpxxcdng củgbxka nàmdaing. Nàmdaing cảatahm giáoybrc híayezt phảatahi cáoybri gìdxlk đjgsjócmsw, khiếgbzcn đjgsjfokfu ócmswc choáoybrng váoybrng.

Mộtrfpt hộtrfpuijf đjgsji ngưspdptqgdc chiềiddcu nhìdxlkn thấqlwmy nàmdaing vàmdai ngưspdpxxcdi đjgsjàmdain ôolnwng khảatah nghi ởjhzgiokrn cạuuqinh vộtrfpi hỏjslci: “Tiểhdpuu thưspdp, côolnw khôolnwng sao chứyxqp? Cócmsw cầfokfn tôolnwi giúlgtgp đjgsjxxcddxlk khôolnwng?” Hộtrfpuijf khócmsw hiểhdpuu nhìdxlkn nàmdaing.

mdaing lắobsgc đjgsjfokfu, cốpxfw thanh tỉpuhgnh nócmswi: “Tôolnwi khôolnwng sao, vẫlgtgn ổxxcdn, cảatahm ơzhewn.”

Tiểhdpuu thưspdp hộtrfpuijf nghe đjgsjưspdptqgdc câzpoqu trảatah lờxxcdi củgbxka nàmdaing, nhưspdpng vẫlgtgn khôolnwng yêiokrn tâzpoqm cốpxfwcmswi mộtrfpt câzpoqu trưspdpdzrhc khi đjgsji: “Nếgbzcu cócmsw vấqlwmn đjgsjiddcdxlk cứyxqpcmswi tôolnwi, tôolnwi đjgsji trưspdpdzrhc.”

cmswi xong côolnw ta bưspdpdzrhc đjgsji.

zpoqm Hi Hi lảataho đjgsjataho chốpxfwng tay vàmdaio tưspdpxxcdng, ngưspdpxxcdi đjgsjàmdain ôolnwng kia vộtrfpi đjgsjxxcd lấqlwmy nàmdaing, trong ýatah thứyxqpc môolnwng lung nàmdaing nghe đjgsjưspdptqgdc hắobsgn nócmswi mộtrfpt câzpoqu: “Xin lỗsjxui, tôolnwi khôolnwng cốpxfw ýatah hạuuqii côolnwmdai con củgbxka côolnw, tôolnwi chỉpuhg muốpxfwn đjgsjưspdpa côolnw vềiddc Anh.”

mdaing lo sợtqgd, muốpxfwn héqvsmt lêiokrn, “Khôolnwng, ai đjgsjócmsw đjgsjếgbzcn cứyxqpu tôolnwi, cứyxqpu con củgbxka tôolnwi, cứyxqpu….” Rồgdiki chìdxlkm vàmdaio mêiokr mang.


Khi ngưspdpxxcdi đjgsjàmdain ôolnwng kia vừzldza quay ngưspdpxxcdi lạuuqii, đjgsjãyzyjyzyjnh trọtfwtn mộtrfpt cúlgtg đjgsjqlwmm théqvsmp vàmdaio mặmmltt, loạuuqing choạuuqing, ngưspdpxxcdi trêiokrn tay bịhnvyspdpdzrhp mấqlwmt.

Ngưspdpxxcdi đjgsjàmdain ôolnwng khôolnwng cócmsw kịhnvyp chúlgtg ýatah tớdzrhi hắobsgn ra tay nhưspdp thếgbzcmdaio, chỉpuhg biếgbzct làmdai cằjhzgm dưspdpdzrhi truyềiddcn đjgsjếgbzcn mộtrfpt trậpxfwn đjgsjau nhứyxqpc vỡxxcd vụatahn, hắobsgn đjgsjau đjgsjdzrhn rêiokrn lêiokrn mộtrfpt tiếgbzcng: “A..”

Sau đjgsjócmsw cảatahm giáoybrc cảatah ngưspdpxxcdi bịhnvy nhấqlwmc lêiokrn, bụatahng bịhnvy ngưspdpxxcdi đjgsjàmdain ôolnwng đjgsjpxfwi diệhnvyn hung hăayezng dùmhyang đjgsjfokfu gốpxfwi húlgtgc vàmdaio, cảatah thâzpoqn thểhdpu đjgsjiddcu dâzpoqng lêiokrn mộtrfpt cỗsjxu đjgsjau nhứyxqpc, hoàmdain toàmdain đjgsjau đjgsjdzrhn co rúlgtgt.

“Đatahzldzng....” khuôolnwn mặmmltt ngưspdpxxcdi đjgsjàmdain ôolnwng kia đjgsjiddcu tíayezm ngắobsgt, mộtrfpt câzpoqu đjgsjiddcu khôolnwng nócmswi đjgsjưspdptqgdc, dựbfuea vàmdaio váoybrch tưspdpxxcdng xụatahi lơzhew xuốpxfwng đjgsjqlwmt.

Trêiokrn cằjhzgm cócmsw đjgsjau đjgsjdzrhn vôolnwmhyang thêiokr thảatahm, ngưspdpxxcdi đjgsjàmdain ôolnwng ôolnwm bụatahng tựbfuea nhưspdp trẻpxfw con gắobsgt gao cuộtrfpn mìdxlknh lạuuqii, khôolnwng thểhdpu đjgsjtrfpng đjgsjpxfwy, bỗsjxung cócmsw mộtrfpt tiếgbzcng héqvsmt chócmswi tai vang lêiokrn, khôolnwng ai dáoybrm đjgsjếgbzcn gầfokfn bọtfwtn họtfwt.

Tầfokfn Dịhnvych Dưspdpơzhewng dứyxqpt khoáoybrt thu tay lạuuqii, cổxxcd tay gâzpoqn xanh nổxxcdi lêiokrn giữdazja nhữdazjng chiếgbzcc cúlgtgc kim loạuuqii sáoybrng bócmswng cao quýatah, vẻpxfw mặmmltt lãyzyjnh đjgsjuuqim nhưspdpayezng, ngồgdiki xổxxcdm ngưspdpxxcdi xuốpxfwng, cúlgtgi đjgsjfokfu nhìdxlkn sắobsgc mặmmltt vôolnwmhyang thốpxfwng khổxxcd củgbxka ngưspdpxxcdi đjgsjàmdain ôolnwng kia, lãyzyjnh đjgsjuuqim nócmswi mộtrfpt câzpoqu: “Tao mặmmltc kệhnvymdai ai sai màmdaiy đjgsjếgbzcn, chừzldza cho màmdaiy cáoybri mạuuqing trởjhzg vềiddccmswi vớdzrhi hắobsgn, đjgsjzldzng cócmsw đjgsjatahng vàmdaio ngưspdpxxcdi phụatah nữdazj củgbxka tao, nếgbzcu khôolnwng tao sẽhttbmdaim cho chúlgtgng nócmswuijfnh viễzpoqn cũqhfxng khôolnwng thểhdpu mởjhzg miệhnvyng ra màmdaicmswi nổxxcdi mộtrfpt câzpoqu.”

cmswi xong hắobsgn chậpxfwm rãyzyji đjgsjyxqpng dậpxfwy, khẽhttb quáoybrt mộtrfpt tiếgbzcng: “Cúlgtgt.”

Bụatahng bịhnvy đjgsjau nhứyxqpc nhưspdpmdai xẻpxfw thịhnvyt, cảatah khuôolnwn mặmmltt ngưspdpxxcdi đjgsjàmdain ôolnwng kia đjgsjiddcu tíayezm bầfokfm, đjgsjfokfu toáoybrt mồgdikolnwi lạuuqinh, nghe thấqlwmy lờxxcdi củgbxka hắobsgn, cốpxfw chếgbzct từzldz trêiokrn mặmmltt đjgsjqlwmt đjgsjyxqpng lêiokrn, ôolnwm bụatahng lảataho đjgsjataho chạuuqiy đjgsji ra ngoàmdaii.

Đatahôolnwi mắobsgt sau gọtfwtng kíayeznh củgbxka Lạuuqic Thàmdainh cócmsw chúlgtgt gợtqgdn sócmswng, nhưspdpmdai đjgsjang nghĩuijf tớdzrhi cáoybri gìdxlk.

“Hiệhnvyn tạuuqii cócmsw thểhdpu xuốpxfwng tay vớdzrhi côolnwqlwmy, kỳvzxj thậpxfwt cũqhfxng chỉpuhgcmswmdaii ngưspdpxxcdi.... Cócmsw thểhdpumdai ngưspdpxxcdi củgbxka Bruce bêiokrn Anh, hoặmmltc chíayeznh làmdai Lan phu nhâzpoqn, nhưspdpng hẳfokfn làmdai ngưspdpxxcdi sau, bởjhzgi vìdxlk Bruce màmdai ra tay cũqhfxng sẽhttb khôolnwng nhẹyzyj vậpxfwy đjgsjâzpoqu.”

Chỉpuhgmdaiolnwn mêiokrmdai thôolnwi, nếgbzcu nhưspdpmdai đjgsjpxfwi thủgbxk cạuuqinh tranh tham tuyểhdpun cháoybru củgbxka hoàmdaing hậpxfwu bêiokrn Anh cũqhfxng làmdai anh họtfwt củgbxka Tầfokfn Dịhnvych Dưspdpơzhewng kẻpxfwoybru lạuuqinh thịhnvy huyếgbzct màmdai tựbfue phụatah kia ra tay, nhưspdp vậpxfwy hậpxfwu quảatah đjgsjúlgtgng làmdai khôolnwng thểhdpuspdpjhzgng tưspdptqgdng nổxxcdi.

Sắobsgc mặmmltt Tầfokfn Dịhnvych Dưspdpơzhewng cũqhfxng khôolnwng tốpxfwt cho lắobsgm, đjgsjem Lâzpoqm Hi Hi từzldz trêiokrn tay hắobsgn tiếgbzcp nhậpxfwn đjgsjếgbzcn, áoybrnh mắobsgt thâzpoqm thúlgtgy vôolnwmhyang lãyzyjnh liệhnvyt.

Lạuuqic Thàmdainh thấqlwmy hắobsgn híayezt mộtrfpt ngụatahm khíayez lạuuqinh, quảatah nhiêiokrn làmdai trong tìdxlknh yêiokru, ngưspdpxxcdi đjgsjàmdain ôolnwng cũqhfxng trởjhzgiokrn suy yếgbzcu.

“Quay vềiddc Tầfokfn trạuuqich?” Hắobsgn nhỏjslc giọtfwtng hỏjslci ýatah kiếgbzcn củgbxka Tầfokfn Dịhnvych Dưspdpơzhewng: “Tôolnwi láoybri xe?”

Ngưspdpxxcdi trong lồgdikng ngựbfuec cócmsw chúlgtgt giậpxfwt mìdxlknh, khuôolnwn mặmmltt ngọtfwtt ngàmdaio táoybri nhợtqgdt khiếgbzcn ngưspdpxxcdi ta đjgsjau lòdxlkng, đjgsjôolnwi màmdaiy thanh túlgtg nhíayezu lạuuqii, lạuuqii chậpxfwm rãyzyji buôolnwng ra. Tầfokfn Dịhnvych Dưspdpơzhewng im lặmmltng mộtrfpt hồgdiki, đjgsjiềiddcu chỉpuhgnh gáoybry củgbxka nàmdaing làmdaim cho nàmdaing thoảatahi máoybri dựbfuea vàmdaio lồgdikng ngựbfuec chíayeznh mìdxlknh, nhẹyzyj giọtfwtng nócmswi: “Đatahi nhàmdai trọtfwt củgbxka Báoybrc Viễzpoqn.”

ayezn phòdxlkng thanh tĩuijfnh, vẫlgtgn im lặmmltng nhưspdp trưspdpdzrhc khi nàmdaing rờxxcdi đjgsji.

Lạuuqic Thàmdainh đjgsjem chìdxlka khócmswa đjgsjmmltt trêiokrn bàmdain tràmdai, do dựbfue mộtrfpt hồgdiki mớdzrhi mởjhzg miệhnvyng hỏjslci: “Ngàmdaii khôolnwng đjgsjưspdpa côolnwqlwmy quay vềiddc Tầfokfn trạuuqich sao?”

Vinson đjgsjiddcu khôolnwng phảatahi muốpxfwn tìdxlkm thấqlwmy côolnwqlwmy, đjgsjem côolnwqlwmy trởjhzg vềiddc sao? Vìdxlk sao hiệhnvyn tạuuqii ngưspdpxxcdi đjgsjãyzyj nằjhzgm ởjhzg trong ngựbfuec, lạuuqii tìdxlknh nguyệhnvyn mang nàmdaing đjgsjếgbzcn nơzhewi nàmdaiy? “Côolnwqlwmy khôolnwng thíayezch...” Tầfokfn Dịhnvych Dưspdpơzhewng thảatahn nhiêiokrn nócmswi ra nhữdazjng lờxxcdi nàmdaiy, đjgsjem nàmdaing an bàmdaii thậpxfwt tốpxfwt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.