Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 144 : Tần Dịch Dương, anh có yêu em không?

    trước sau   
Ányclnh mắuerft củullxa Tầbabhn Dịqqhxch Dưytoaơbdgsng chưytoaa bao giờvqir hiệrqvxn lêcbfen tia khíctvk phácbfech cùnrdong đytavfnnwc chiếobbrm nhưytoa vậnrdoy, cácbfenh tay chếobbr trụbabh cằgitfm nàaudcng khiếobbrn nàaudcng hơbdgsi hơbdgsi ngẩrhoeng đytavbabhu, cúyykri đytavbabhu hôumsrn xuốhnmhng, mang theo khácbfet vọustnng nồgitfng đytavnrdom, nhắuerfc nhởafgqaudcng, vấecbnn đytavjfwhaudcy cóqmxz bao nhiêcbfeu trầbabhn trụbabhi cùnrdong lộfnnw liễcbplu. Nàaudcng muốhnmhn biếobbrt đytavúyykrng hay khôumsrng? Cũfnnwng cóqmxz thểxvon!

“Vĩzjkunh viễcbpln đytavvsecng nghĩzjku đytavếobbrn việrqvxc rờvqiri khỏgjxmi anh, đytavâfznjy làaudc đytaviểxvonm mấecbnu chốhnmht củullxa anh.” Thanh âfznjm củullxa hắuerfn hỗkwxon đytavfnnwn cũfnnwng nồgitfng đytavnrdom uy hiếobbrp, vọustnng vàaudco tai củullxa nàaudcng. “Đkwxoãvqir hiểxvonu chưytoaa?”

Hắuerfn nóqmxzi ‘vĩzjkunh viễcbpln đytavvsecng nghĩzjku đytavếobbrn việrqvxc rờvqiri kkhỏgjxmi hắuerfn.’

Khôumsrng phảqunwi trong lòqayqng Lâfznjm Hi Hi khôumsrng sợwquzvqiri, hàaudcm rărhoeng nhẹstze nhàaudcng cắuerfn môumsri, vếobbrt hằgitfn càaudcng chặqpsjt, nàaudcng hoàaudcn toàaudcn rốhnmhi loạndbrn, làaudc hắuerfn nóqmxzi cho nàaudcng biếobbrt, ‘Đkwxowquzi cho hiệrqvxp nghịqqhx kếobbrt thúyykrc nợwquz nầbabhn cũfnnwng sẽvxxv xong.’ Màaudc hiệrqvxn tạndbri hắuerfn lạndbri nóqmxzi ‘vĩzjkunh viễcbpln đytavvsecng rờvqiri khỏgjxmi hắuerfn?’

audcng khôumsrng nóqmxzi lờvqiri nàaudco, cácbfenh tay bứxvonc hiếobbrp kia vẫpviln còqayqn gắuerft gao thủullx sẵeastn trêcbfen gácbfey, chậnrdom rãvqiri tărhoeng lựurvnc, Lâfznjm Hi Hi thựurvnc sựurvn chịqqhxu khôumsrng nổnmbji, nghẹstzen ngàaudco nóqmxzi mộfnnwt câfznju: “Vâfznjng.” Hôumsr hấecbnp yếobbru ớjfwht rốhnmhi loạndbrn.

Đkwxoêcbfem nay nàaudcng cũfnnwng đytavãvqir bịqqhx nhiềjfwhu chuyệrqvxn làaudcm cho kinh đytavfnnwng.


Tầbabhn Dịqqhxch Dưytoaơbdgsng khôumsrng nghĩzjku tiếobbrp tụbabhc làaudcm cho nàaudcng cóqmxz chúyykrt gợwquzn sóqmxzng nữihbva, hai tay đytavang xiếobbrt chặqpsjt nàaudcng chậnrdom rãvqiri giãvqirn ra, ôumsrn nhu màaudc ôumsrm lấecbny nàaudcng, làaudcm cho nàaudcng thoảqunwi mácbfei dựurvna vàaudco trong ngựurvnc hắuerfn, hôumsrn nhẹstzecbfen trácbfen nàaudcng, yêcbfeu thưytoaơbdgsng tộfnnwt đytavfnnw.

“Ngoan, anh ởafgqcbfen cạndbrnh em, đytavi ngủullx sớjfwhm mộfnnwt chúyykrt.” hắuerfn nhẹstze giọustnng nóqmxzi

audcn đytavêcbfem mêcbfe ly, chỉfuqyqayqn lạndbri ácbfenh trărhoeng thảqunwn nhiêcbfen chiếobbru lêcbfen giưytoavqirng lớjfwhn màaudcu xanh dưytoaơbdgsng, khôumsrng chúyykrt châfznjn thậnrdot. Hiệrqvxu quảqunwcbfech âfznjm củullxa phòqayqng trêcbfen lầbabhu hai thựurvnc sựurvn tốhnmht, cărhoen bảqunwn nàaudcng khôumsrng thểxvon nghe rõvawz thanh âfznjm dưytoajfwhi lầbabhu, trong lòqayqng mộfnnwt cỗkwxo lo lắuerfng âfznjm ỉfuqy, ởafgq trong lồgitfng ngựurvnc ôumsrn nhu củullxa hắuerfn màaudc chậnrdom rãvqiri dâfznjng lêcbfen, Lily ởafgq đytavóqmxz, nóqmxzi vậnrdoy mấecbny ngưytoavqiri hầbabhu sẽvxxv đytavxvon ýweqo thậnrdot tốhnmht, bọustnn họustnn luôumsrn rấecbnt hiểxvonu lýweqo lẽvxxv.

Ýustn nghĩzjkufznjy quanh đytavãvqir bịqqhx đytavuổnmbji hếobbrt đytavi cũfnnwng khôumsrng dácbfem ngủullx, cũfnnwng khôumsrng biếobbrt làaudcustncbfei gìustn.

“Tầbabhn Dịqqhxch Dưytoaơbdgsng….” Nàaudcng nhẹstze giọustnng nhưytoang thựurvnc rõvawzaudcng màaudccbfeu têcbfen củullxa hắuerfn, bàaudcn tay mềjfwhm mạndbri củullxa nàaudcng kécktho ácbfeo sau lưytoang hắuerfn.

Hai tay nhưytoa thếobbraudc ôumsrm lấecbny hắuerfn, tựurvna nhưytoaaudc ôumsrm lấecbny tấecbnt cảqunw củullxa hắuerfn, Lâfznjm Hi Hi mêcbfe ly màaudc gọustni têcbfen củullxa hắuerfn, cảqunwm nhậnrdon rõvawzaudcng đytavưytoawquzc vòqayqng ôumsrm củullxa hắuerfn cóqmxz chúyykrt đytavfnnwng đytavnrdoy, nhẹstze nhàaudcng “Âkrfgn.” Mộfnnwt tiếobbrng, cúyykri đytavbabhu xuốhnmhng chờvqirfznju hỏgjxmi củullxa nàaudcng.

audcng rấecbnt íctvkt khi màaudc gọustni cảqunwcbfen lẫpviln họustn củullxa hắuerfn nhưytoa vậnrdoy.

“Anh yêcbfeu em khôumsrng?” Vấecbnn đytavjfwh củullxa nàaudcng chứxvona đytavbabhy khácbfet vọustnng, cũfnnwng mang theo khôumsrng íctvkt sựurvn sợwquzvqiri.

Tầbabhn Dịqqhxch Dưytoaơbdgsng anh yêcbfeu em khôumsrng?

qmxz đytavôumsri khi nàaudcng khôumsrng rõvawzaudcng lắuerfm sựurvncbfe đytavndbro cùnrdong đytavfnnwc chiếobbrm nhưytoa vậnrdoy cóqmxz phảqunwi làaudccbfeu hay khôumsrng, nếobbru khôumsrng phảqunwi, hắuerfn vìustncbfei gìustn nhấecbnt đytavqqhxnh muốhnmhn nàaudcng làaudcm vợwquz củullxa hắuerfn? Vìustncbfei gìustnaudc đytavhnmhi đytavãvqiri vớjfwhi nàaudcng vôumsrnrdong thâfznjn thiếobbrt nhưytoa vậnrdoy? Lạndbri vìustncbfei gìustn tựurvna nhưytoaqmxz thểxvon đytavem tấecbnt cảqunw sủullxng nịqqhxnh cấecbnp cho nàaudcng màaudc lạndbri khôumsrng nóqmxzi yêcbfeu nàaudcng?

audcng cốhnmh gắuerfng muốhnmhn chứxvonng thựurvnc đytavâfznjy khôumsrng phảqunwi làaudc mộfnnwt cuộfnnwc giao dịqqhxch, bởafgqi vìustnaudcng đytavãvqir bịqqhxyykrn quácbfefznju vàaudco rồgitfi, nhưytoa vậnrdoy còqayqn hắuerfn thìustn sao?

Khôumsrng khíctvk bốhnmhn phíctvka trởafgqcbfen loãvqirng hơbdgsn, Lâfznjm Hi Hi khôumsrng dácbfem thởafgq mạndbrnh, chờvqir đytavwquzi trong thờvqiri gian ngắuerfn ngủullxi, sựurvn lo lắuerfng vôumsr cớjfwh đytavhnmht chácbfey lòqayqng củullxa nàaudcng.

Hắuerfn níctvkn thởafgqfnnwng khôumsrng mởafgq miệrqvxng trảqunw lờvqiri.


rhoem nărhoem trưytoajfwhc khi hắuerfn còqayqn trẻqayqfnnwng rấecbnt íctvkt đytavbabhng vàaudco nhữihbvng từvsec ngữihbv xa xỉfuqy đytavóqmxz, cóqmxz lẽvxxv hắuerfn khôumsrng hiểxvonu đytavóqmxzaudccbfei gìustn, chíctvknh làaudc cho tớjfwhi bâfznjy giờvqir hắuerfn đytavjfwhu làaudc lợwquzi dụbabhng nàaudcng, mêcbfe hoặqpsjc nàaudcng, muốhnmhn làaudcm cho nàaudcng giốhnmhng nhưytoa mộfnnwt con chim nhỏgjxm lao đytavbabhu vàaudco vòqayqng vâfznjy củullxa hắuerfn khôumsrng thểxvon nhúyykrc nhíctvkch, ngoan ngoãvqirn hưytoaafgqng thụbabh sựurvn thâfznjn thiếobbrt cùnrdong yêcbfeu thưytoaơbdgsng nồgitfng đytavnrdom củullxa hắuerfn. Cóqmxz lẽvxxv hắuerfn làaudccbfeu nàaudcng, nhưytoang còqayqn chưytoaa đytavullx.

qayqn chưytoaa đytavullx đytavếobbrn mứxvonc thẳaipang thắuerfn nóqmxzi vớjfwhi nàaudcng, khiếobbrn cho nàaudcng nhìustnn rõvawzustnnh cảqunwm nguyêcbfen bảqunwn củullxa hắuerfn.

Nhẹstze nhàaudcng màaudc chếobbr trụbabh cổnmbj tay tuyếobbrt trắuerfng củullxa nàaudcng, thanh âfznjm hỗkwxon đytavfnnwn trầbabhm thấecbnp chợwquzt nhớjfwh tớjfwhi: “Khôumsrng buồgitfn ngủullx phảqunwi khôumsrng?”

kpin trong lòqayqng củullxa hắuerfn màaudcqayqn cóqmxz khíctvk lựurvnc suy tưytoanrdong hỏgjxmi han, đytaviểxvonm nàaudcy khiếobbrn cho lòqayqng hắuerfn cóqmxz mộfnnwt tia phứxvonc tạndbrp, cũfnnwng cóqmxz mộfnnwt chúyykrt hờvqirn giậnrdon. Lâfznjm Hi Hi giậnrdot mìustnnh, trơbdgs mắuerft nhìustnn hắuerfn lôumsri kécktho tay mìustnnh quấecbnn quanh cổnmbj hắuerfn, cũfnnwng ngoan ngoãvqirn màaudc nghe theo, bộfnnwcbfeng mêcbfe man kia, nghiễcbplm nhiêcbfen đytavem cảqunw thâfznjn thểxvonaudc trácbfei tim đytavjfwhu trao cho hắuerfn.

“Vậnrdoy thìustnaudcm đytavi ….” Thanh âfznjm củullxa hắuerfn rấecbnt hờvqir hữihbvng, lạndbri mang theo mộfnnwt chúyykrt hưytoaơbdgsng vịqqhxustnnh dụbabhc.

kpin thờvqiri khắuerfc Lâfznjm Hi Hi còqayqn chưytoaa kịqqhxp phảqunwn ứxvonng lạndbri, nărhoem đytavbabhu ngóqmxzn tay thon dàaudci củullxa hắuerfn đytavãvqircktho rớjfwht khóqmxza vácbfey dàaudci màaudcu trắuerfng củullxa nàaudcng, bàaudcn tay to lớjfwhn tựurvn do màaudc tiếobbrn nhậnrdop vàaudco lưytoang ong yểxvonu đytaviệrqvxu củullxa nàaudcng, nàaudcng khẽvxxv run rẩrhoey, thâfznjn thểxvon đytavfnnwt nhiêcbfen co lạndbri. Hắuerfn lạndbri đytavrhoey nộfnnwi y tốhnmhi màaudcu củullxa nàaudcng ra, nhanh chóqmxzng cỏgjxmi bỏgjxm, ngóqmxzn tay tiếobbrn quâfznjn thầbabhn tốhnmhc.

“A…” Lâfznjm Hi Hi đytavfnnwt nhiêcbfen thanh tỉfuqynh, thâfznjn thểxvonrhoeng thẳaipang, chỉfuqyqmxz thểxvon gắuerft gao quấecbnn lấecbny cổnmbj hắuerfn, đytavếobbrn thâfznjn thểxvonfnnwng khôumsrng thểxvon tựurvnustnnh khốhnmhng chếobbr, nàaudcng ngửytava đytavbabhu nhìustnn hắuerfn, ácbfenh mắuerft trong veo phảqunwn chiếobbru khuôumsrn mặqpsjt tuấecbnn lãvqirng khôumsrng thểxvon phácbfe vỡqmxz củullxa hắuerfn, nàaudcng thậnrdom chíctvkqayqn muốhnmhn nhìustnn thấecbnu vàaudco tậnrdon trong lòqayqng hắuerfn, màaudc khoácbfei cảqunwm trưytoajfwhc ngựurvnc đytavãvqirvqirnh liệrqvxt ùnrdoa tớjfwhi, bao phủullxaudcng.

Ngóqmxzn tay thon dàaudci tàaudc ácbfec tùnrdoy ýweqo vuốhnmht ve trưytoajfwhc ngựurvnc xinh đytavstzep củullxa nàaudcng, ngóqmxzn tay nghiềjfwhn nácbfet đytaviểxvonm mẫpviln cảqunwm kia đytavếobbrn đytavgjxm bừvsecng, mộfnnwt lầbabhn lạndbri mộfnnwt lầbabhn, mỗkwxoi mộfnnwt lầbabhn chạndbrm đytavếobbrn thâfznjn thểxvonaudcng đytavjfwhu run lêcbfen, hôumsr hấecbnp đytavjfwhu bắuerft đytavbabhu hỗkwxon loạndbrn.

Tầbabhn Dịqqhxch Dưytoaơbdgsng cúyykri đytavbabhu hôumsrn lêcbfen cácbfei miệrqvxng nhỏgjxm nhắuerfn củullxa nàaudcng, đytavem chíctvknh hưytoaơbdgsng vịqqhx củullxa mìustnnh tiếobbrn nhậnrdop vàaudco trong miệrqvxng nàaudcng.

Loạndbri cảqunwm giácbfec bịqqhx hắuerfn ngang ngạndbrnh màaudc chiếobbrm giữihbvaudcy, đytavâfznjy khôumsrng phảqunwi làaudc lầbabhn đytavbabhu tiêcbfen.

Nhưytoang làaudc khôumsrng cóqmxz lầbabhn nàaudco lạndbri giốhnmhng nhưytoa hiệrqvxn tạndbri đytavâfznjy, chỉfuqyaudc đytavơbdgsn thuầbabhn màaudc giữihbv lấecbny, mỗkwxoi đytavfnnwng tácbfec củullxa hắuerfn đytavjfwhu mang tíctvknh khiêcbfeu khíctvkch, rấecbnt cóqmxz khảqunwrhoeng khơbdgsi màaudco dụbabhc vọustnng củullxa nàaudcng, hắuerfn đytavãvqiraudcm đytavưytoawquzc, mỗkwxoi đytavfnnwng tácbfec cho dùnrdoaudc rấecbnt nhỏgjxmfnnwng khiếobbrn nàaudcng chịqqhxu khôumsrng nổnmbji, miệrqvxng nhỏgjxm nhắuerfn bịqqhxumsrn đytavếobbrn bậnrdot ra nứxvonc nởafgq, phácbfet khôumsrng ra tiếobbrng, chỉfuqyqmxz thểxvon nghe đytavưytoawquzc tiếobbrng hôumsr hấecbnp dồgitfn dậnrdop đytavếobbrn rốhnmhi loạndbrn.

Trong lòqayqng Tầbabhn Dịqqhxch Dưytoaơbdgsng mộfnnwt lầbabhn lạndbri mộfnnwt lầbabhn tựurvn hỏgjxmi chíctvknh mìustnnh, chẳaipang qua đytavfnnwng tácbfec củullxa tay càaudcng lúyykrc càaudcng dồgitfn dậnrdop.

Nguyêcbfen bảqunwn hắuerfn chíctvknh làaudc cao thủullxustnnh trưytoavqirng, quen thuộfnnwc từvsecng đytaviểxvonm mẫpviln cảqunwm trêcbfen toàaudcn bộfnnw thâfznjn thểxvon củullxa côumsrcbfei nhỏgjxm nằgitfm dưytoajfwhi thâfznjn nàaudcy, hắuerfn tậnrdon lựurvnc màaudc khiêcbfeu khíctvkch, ýweqo đytavqqhxnh tra tấecbnn đytavếobbrn mêcbfe mang rồgitfi mộfnnwt cácbfei xoay ngưytoavqiri đytavem nàaudcng ácbfep chếobbr, dùnrdong kỹaipa xảqunwo đytavùnrdoa giỡqmxzn nàaudcng đytavếobbrn toàaudcn thâfznjn khóqmxz nhịqqhxn, ngóqmxzn tay cũfnnwng khôumsrng ngừvsecng run rẩrhoey, trừvsec bỏgjxm bịqqhx hắuerfn gắuerft gao ôumsrm vàaudco trong ngựurvnc thanh âfznjm nghẹstzen ngàaudco ngoàaudci ra bấecbnt cứxvoncbfei gìustn đytavjfwhu làaudcm khôumsrng đytavưytoawquzc.


“Muốhnmhn sao?” Hơbdgsi thởafgq cựurvnc nóqmxzng củullxa hắuerfn phun tạndbri bêcbfen tai củullxa nàaudcng, nhẹstze nhàaudcng màaudc khiêcbfeu khíctvkch hôumsrn lêcbfen vàaudcnh tai củullxa nàaudcng, đytavfnnwng tácbfec trêcbfen tay vôumsrnrdong bừvseca bãvqiri, “Xin anh đytavi, xin anh muốhnmhn em.”

“A….” Lâfznjm Hi Hi run giọustnng ngâfznjm nga, ngứxvona quácbfe…. Chạndbry trốhnmhn hơbdgsi thởafgq củullxa hắuerfn, lạndbri ngărhoen khôumsrng đytavưytoawquzc khoácbfei cảqunwm tríctvk mạndbrng giữihbva hai châfznjn kia, mộfnnwt lầbabhn lạndbri mộfnnwt lầbabhn, ngang ngạndbrnh đytavoạndbrt lấecbny toàaudcn bộfnnwumsr hấecbnp củullxa nàaudcng. Nàaudcng sắuerfp chịqqhxu khôumsrng nổnmbji!

“Xin anh …. Ngoan….. Xin anh giữihbv lấecbny em……” dụbabhc vọustnng củullxa hắuerfn buộfnnwc chặqpsjt, lạndbri cốhnmhustnnh khôumsrng cho nàaudcng, nụbabhumsrn ẩrhoem ưytoajfwht chôumsrn ởafgq cầbabhn cổnmbj mẫpviln cảqunwm củullxa nàaudcng tựurvn do dùnrdong sứxvonc màaudcyykrt, côumsrcbfei nhỏgjxm trong lồgitfng ngựurvnc hécktht ầbabhm lêcbfen, toàaudcn thâfznjn ưytoajfwht đytavpvilm mồgitfumsri, khóqmxz chịqqhxu màaudc vặqpsjn vẹstzeo, lạndbri bịqqhx mộfnnwt đytavôumsri cácbfenh tay gọustnng kìustnm gắuerft gao khốhnmhng chếobbr, càaudcng thêcbfem đytavùnrdoa giỡqmxzn trêcbfeu chọustnc.

“Ôeiqg……” Nàaudcng gắuerft gao cắuerfn môumsri, ýweqo thứxvonc toàaudcn thâfznjn tùnrdoy theo hắuerfn.

“Xin anh, van xin anh …….” Nàaudcng đytavu khóqmxzc thàaudcnh tiếobbrng, toàaudcn thâfznjn đytavgjxmytavng, run giọustnng cầbabhu hắuerfn

“Xin anh cácbfei gìustn?” Thanh âfznjm khàaudcn khàaudcn bứxvonc bácbfech hỏgjxmi.

fznjm Hi Hi lắuerfc đytavbabhu, nóqmxzi khôumsrng nêcbfen lờvqiri, cácbfei lưytoaqmxzi nóqmxzng bỏgjxmng củullxa hắuerfn dờvqiri đytavi khỏgjxmi cầbabhn cổnmbjaudcng, lầbabhn xuốhnmhng nụbabh hoa đytavãvqir đytavfnnwng tìustnnh dựurvnng đytavxvonng ngạndbro nghễcbpl trưytoajfwhc ngựurvnc kia, cắuerfn múyykrt, nàaudcng hécktht lêcbfen mộfnnwt tiếobbrng hoàaudcn toàaudcn mấecbnt khốhnmhng chếobbr, ngóqmxzn tay nhỏgjxmckth yếobbru ớjfwht bácbfem chặqpsjt vàaudco bảqunw vai rắuerfn chắuerfc củullxa hắuerfn, run giọustnng khóqmxzc: “Xin anh, xin anh muốhnmhn em….”

Nghe đytavưytoawquzc chíctvknh miệrqvxng nàaudcng nóqmxzi ra nhưytoa vậnrdoy, trong lòqayqng Tầbabhn Dịqqhxch Dưytoaơbdgsng dâfznjng lêcbfen mộfnnwt cỗkwxo cảqunwm giácbfec đytavau lòqayqng cùnrdong khoácbfei cảqunwm, xoay ngưytoavqiri đytavem nàaudcng ôumsrm vàaudco trong ngựurvnc, cúyykri đytavbabhu hôumsrn lêcbfen khóqmxze mắuerft khóqmxzc sưytoang đytavgjxm củullxa nàaudcng, thấecbnp giọustnng dỗkwxoaudcnh: “Đkwxoưytoawquzc … Đkwxovsecng khóqmxzc Hi Hi, đytavvsecng khóqmxzc, … anh cho em…….”

cbfenh tay nhẹstze nhàaudcng mởafgq đytavbabhu gốhnmhi nàaudcng ra, hưytoajfwhng bêcbfen hôumsrng đytavrhoey ra, hắuerfn ngărhoen chặqpsjn môumsri củullxa nàaudcng, mộfnnwt cácbfei mãvqirnh liệrqvxt lao xuốhnmhng chiếobbrm giữihbv lấecbny nàaudcng.

“A….” Dụbabhc vọustnng nóqmxzng bỏgjxmng đytavãvqir chạndbrm đytavếobbrn nơbdgsi sâfznju nhấecbnt …..

Bảqunwn thâfznjn giốhnmhng nhưytoa vừvseca trảqunwi qua quácbfe trìustnnh bịqqhxckthcbfech, mỗkwxoi mộfnnwt tếobbraudco đytavjfwhu đytavau.

Trêcbfen chiếobbrc giưytoavqirng xanh dưytoaơbdgsng mềjfwhm mạndbri, mộfnnwt thâfznjn thểxvon mềjfwhm mạndbri mêcbfe ngưytoavqiri chậnrdom rãvqiri cong lêcbfen, đytavau đytavếobbrn khôumsrng dácbfem đytavfnnwng đytavnrdoy. Giấecbnc mơbdgs quácbfevawzaudcng màaudcaudcnh mạndbrch, cảqunw mộfnnwt đytavêcbfem khôumsrng ngừvsecng tiếobbrn lêcbfen cùnrdong chiếobbrm giữihbv, khiếobbrn cho toàaudcn thâfznjn nàaudcng ngậnrdop chìustnm trong hơbdgsi nưytoajfwhc.

Tia nắuerfng ban mai ôumsrn nhu tiếobbrn vàaudco, khiếobbrn cho trácbfei tim kẻqayq khácbfec loạndbrn nhịqqhxp lo lắuerfng.


………….

Theo đytavfnnwng tácbfec đytavxvonng dậnrdoy củullxa Lâfznjm Hi Hi, chărhoen mỏgjxmng màaudcu xanh dưytoaơbdgsng chảqunwy xuốhnmhng, làaudcm nổnmbji bậnrdot lêcbfen dàaudcy đytavqpsjc nhữihbvng dấecbnu hôumsrn xanh tíctvkm trêcbfen lưytoang trảqunwi đytavếobbrn tậnrdon bêcbfen eo nàaudcng, xung quanh thựurvnc trốhnmhng trảqunwi, yêcbfen tĩzjkunh khôumsrng cóqmxz ngưytoavqiri.

Lạndbri chỉfuqyqayqn cóqmxz mộfnnwt mìustnnh nàaudcng.

fnnwng khôumsrng muốhnmhn rờvqiri giưytoavqirng, thâfznjn thểxvon củullxa nàaudcng chìustnm sâfznju vàaudco trong chărhoen đytavrqvxm ngắuerfm cảqunwnh sắuerfc ngoàaudci cửytava sổnmbj.

Phòqayqng củullxa hắuerfn thựurvnc thoảqunwi mácbfei, từvsecqmxzc đytavfnnwaudco cũfnnwng cóqmxz thểxvon nhìustnn thấecbny phong cảqunwnh xinh đytavstzep bêcbfen ngoàaudci, trêcbfen cổnmbj tay mảqunwnh khảqunwnh củullxa nàaudcng cóqmxz mộfnnwt dấecbnu màaudcu hồgitfng, khôumsrng biếobbrt tốhnmhi hôumsrm qua làaudcm sao màaudc in lạndbri, nhưytoang làaudc bộfnnw ngựurvnc rấecbnt đytavau, phíctvka dưytoajfwhi lạndbri càaudcng khôumsrng cầbabhn nóqmxzi. Nàaudcng ngâfznjy ngưytoavqiri lạndbri thựurvnc sựurvn nhịqqhxn khôumsrng đytavưytoawquzc đytavxvonng dậnrdoy đytavi tắuerfm.

qayqng nưytoajfwhc ấecbnm ácbfep bao phủullx toàaudcn thâfznjn, nàaudcng nhẹstze nhàaudcng vuốhnmht ve, dưytoavqirng nhưytoa cứxvon nhưytoa vậnrdoy sắuerfp ngủullx đytavi ởafgq trong bồgitfn tắuerfm.

“Cốhnmhc, cốhnmhc, cốhnmhc” Cửytava phòqayqng tắuerfm lúyykrc nàaudcy lạndbri bịqqhxvawz vang lêcbfen.

fznjm Hi Hi ngoácbfei đytavbabhu lạndbri chậnrdom rãvqiri nhẹstze giọustnng hỏgjxmi: “Ai?”

“Phu nhâfznjn, cóqmxz đytaviệrqvxn thoạndbri củullxa tiêcbfen sinh, hiệrqvxn tạndbri côumsr muốhnmhn tiếobbrp chứxvon?” Thanh âfznjm củullxa ngưytoavqiri hầbabhu truyềjfwhn đytavếobbrn.

fznjm Hi Hi sửytavng sốhnmht mộfnnwt chúyykrt, ởafgq trong bồgitfn tắuerfm màaudc tiếobbrp đytaviệrqvxn thoạndbri sao?

audcng nhớjfwh tớjfwhi cảqunw buổnmbji tốhnmhi hôumsrm qua bịqqhxaudcn sácbfet bừvseca bãvqiri, nàaudcng nhưytoanrdo nhâfznjn đytavuerfm chìustnm ởafgqytoajfwhi thâfznjn hắuerfn, nóqmxzi xong cảqunw bảqunwn thâfznjn cũfnnwng cảqunwm thấecbny thẹstzen vớjfwhi lờvqiri nóqmxzi củullxa mìustnnh, nhưytoang làaudc khoácbfei cảqunwm lạndbri mộfnnwt lầbabhn lạndbri mộfnnwt lầbabhn dâfznjng lêcbfen, khiếobbrn cho nàaudcng sắuerfp cho rằgitfng mìustnnh thựurvnc giốhnmhng nhưytoa ngưytoavqiri đytavàaudcn bàaudc phóqmxzng đytavãvqirng …. Tưytoaafgqng tưytoawquzng bịqqhx bứxvonc bácbfech nhưytoa vậnrdoy, nàaudcng nhẹstze nhàaudcng cắuerfn môumsri, hàaudcm rărhoeng lưytoau lạndbri vếobbrt hằgitfn thậnrdot sâfznju trêcbfen cácbfenh môumsri, lạndbri chậnrdom rãvqiri buôumsrng ra.

“Khôumsrng đytavưytoawquzc …. Chờvqircbfet nữihbva tôumsri sẽvxxv gọustni lạndbri.” Nàaudcng nghẹstzen lờvqiri, nhẹstze giọustnng nóqmxzi.

“Vâfznjng, thưytoaa phu nhâfznjn.” Qủullxa nhiêcbfen ngưytoavqiri hầbabhu đytavãvqir đytavi xa.


Ngưytoavqiri đytavàaudcn ôumsrng nàaudcy, ngàaudcy thưytoavqirng luôumsrn duy trìustn bộfnnw dạndbrng chóqmxzi mắuerft bứxvonc ngưytoavqiri, tuấecbnn lãvqirng cao ngấecbnt khôumsrng thểxvon bắuerft bẻqayq, thờvqiri đytaviểxvonm ởafgqnrdong mộfnnwt chỗkwxo vớjfwhi nàaudcng lạndbri luôumsrn biểxvonu hiệrqvxn sựurvn ngang ngưytoawquzc màaudcaudc mịqqhx, trêcbfen giưytoavqirng hắuerfn lạndbri khôumsrng chúyykrt tao nhãvqir, hoàaudcn toàaudcn càaudcn quấecbny đytavcbfen cuồgitfng, vìustncbfei gìustn lạndbri cũfnnwng phảqunwi lôumsri kécktho nàaudcng đytavcbfen cuồgitfng cùnrdong hắuerfn chứxvon?

Bấecbnt quácbfeaudcng chỉfuqycbfeu phảqunwi mộfnnwt ngưytoavqiri đytavàaudcn ôumsrng lạndbrnh lùnrdong màaudc thôumsri, yêcbfeu đytavếobbrn chíctvknh mìustnnh cũfnnwng khôumsrng biệrqvxn phácbfep khốhnmhng chếobbr, muốhnmhn biếobbrt đytavưytoawquzc trong lòqayqng hắuerfn rốhnmht cụbabhc đytavang suy nghĩzjkucbfei gìustn……. Tốhnmhi hôumsrm qua lạndbri bịqqhx bứxvonc bácbfech làaudcm ra cácbfei chuyệrqvxn khiếobbrn cho ngưytoavqiri ta xấecbnu hổnmbj hậnrdon khôumsrng thểxvon chếobbrt đytavi …..

Mặqpsjt Lâfznjm Hi Hi thựurvnc nóqmxzng, dứxvont khoácbfet nhắuerfm mắuerft lạndbri chìustnm xuốhnmhng nưytoajfwhc.

ytoajfwhc gợwquzn nhộfnnwn nhạndbro, ùnrdong ụbabhc ùnrdong ụbabhc vărhoeng ra mộfnnwt chuỗkwxoi bọustnt khíctvk, màaudcumsrcbfei nhỏgjxmafgqytoajfwhi đytavácbfey nưytoajfwhc lạndbri thậnrdot lâfznju cũfnnwng khôumsrng thègdnmm đytavxvon ýweqo.

Rấecbnt lâfznju sau nàaudcng mớjfwhi xuốhnmhng lầbabhu.

Đkwxoau nhứxvonc trêcbfen ngưytoavqiri đytavưytoawquzc nưytoajfwhc ấecbnm xoa dịqqhxu đytavi mộfnnwt chúyykrt, nhưytoang vẫpviln còqayqn đytavau nhứxvonc, nàaudcng tùnrdoy tay chọustnn lấecbny mộfnnwt bộfnnw quầbabhn ácbfeo mặqpsjc vàaudco đytavi xuốhnmhng lầbabhu, nhìustnn chíctvknh mìustnnh trong tấecbnm gưytoaơbdgsng ởafgqqmxzc tầbabhng trệrqvxt, tóqmxzc dàaudci bay phấecbnp phớjfwhi, sắuerfc mặqpsjt ửytavng hồgitfng, bộfnnwcbfeng giốhnmhng mhưytoa bịqqhxcbfeu thưytoaơbdgsng quácbfe mứxvonc.

audcng dờvqiri tầbabhm mắuerft, đytavi xuốhnmhng dưytoajfwhi.

Thựurvnc ngoàaudci ýweqo muốhnmhn khi khôumsrng nhìustnn thấecbny thâfznjn ảqunwnh Lily ởafgq trêcbfen bàaudcn, nàaudcng khôumsrng cóqmxz quêcbfen côumsr ta cũfnnwng ngồgitfi ởafgq vịqqhx tríctvkaudcy trong nhàaudc, “Lily đytavâfznju?” Lâfznjm Hi Hi nhịqqhxn khôumsrng đytavưytoawquzc lêcbfen tiếobbrng hỏgjxmi.

Ngưytoavqiri hầbabhu xoay ngưytoavqiri nóqmxzi: “Lily tiểxvonu thưytoaqayqn ởafgq trong phòqayqng, chúyykrng tôumsri cóqmxzcbfen gọustni nhưytoang màaudcumsrecbny khôumsrng chịqqhxu dậnrdoy.”

Bữihbva sácbfeng trêcbfen bàaudcn thựurvnc phong phúyykr, Lâfznjm Hi Hi nghĩzjku nghĩzjku, vẫpviln làaudc xoay ngưytoavqiri hưytoajfwhng lầbabhu ba đytavi lêcbfen. Chuyệrqvxn trảqunw hếobbrt nợwquz tốhnmhi hôumsrm qua khắuerfc sâfznju trong đytavbabhu nàaudcng, lờvqiri giảqunwi thíctvkch chíctvknh làaudc thưytoaơbdgsng tổnmbjn củullxa côumsr ta, hy vọustnng lầbabhn nàaudcy đytavi sẽvxxv khôumsrng gâfznjy nêcbfen sóqmxzng gióqmxzustn, nàaudcng khôumsrng cóqmxz khíctvk lựurvnc tiếobbrp tụbabhc cãvqiri nhau vớjfwhi mộfnnwt nữihbv nhâfznjn nữihbva.

Cửytava phòqayqng cuốhnmhi lầbabhu ba đytavóqmxzng chặqpsjt.

Đkwxoi dọustnc theo hàaudcnh lang dàaudci xa hoa đytavjfwhu làaudc phòqayqng, nàaudcng đytavi đytavếobbrn trưytoajfwhc gian phòqayqng củullxa Lily, nhẹstze nhàaudcng gõvawz cửytava: “Lily côumsr tỉfuqynh chưytoaa?” bêcbfen trong khôumsrng hềjfwh đytavfnnwng tĩzjkunh.

fznjm Hi Hi do dựurvnaudcvawz thêcbfem mộfnnwt lầbabhn nữihbva, vẫpviln khôumsrng hềjfwh đytavfnnwng tĩzjkunh nhưytoa trưytoajfwhc, mộfnnwt tiếobbrng đytavfnnwng cũfnnwng khôumsrng cóqmxz.

audcng lùnrdoi từvsecng bưytoajfwhc, nhẹstze nhàaudcng nóqmxzi mộfnnwt hơbdgsi: “Dưytoajfwhi lầbabhu cóqmxz bữihbva sácbfeng, nếobbru côumsr tỉfuqynh cóqmxz thểxvon đytavi xuốhnmhng, nếobbru khôumsrng thíctvkch, bảqunwo bọustnn họustn đytavưytoaa đytavếobbrn phòqayqng cũfnnwng đytavưytoawquzc.” Ányclnh mắuerft nàaudcng dừvsecng trêcbfen cácbfenh cửytava đytaven bóqmxzng nóqmxzi: “Khôumsrng quấecbny rầbabhy côumsr nghỉfuqy ngơbdgsi.”

audcng xoay ngưytoavqiri rờvqiri đytavi, lạndbri đytavi chưytoaa đytavếobbrn ba bưytoajfwhc đytavãvqir nghe thấecbny thanh âfznjm mởafgq cửytava.

Thanh âfznjm khàaudcn khàaudcn củullxa Lily truyềjfwhn đytavếobbrn: “Côumsraudco đytavi.”

ytoajfwhc châfznjn Lâfznjm Hi Hi dừvsecng lạndbri mộfnnwt chúyykrt, chầbabhn chờvqir mộfnnwt lácbfet, cuốhnmhi cùnrdong vẫpviln xoay ngưytoavqiri đytavi vàaudco.

Trong cărhoen phòqayqng tao nhãvqir, règdnmm cửytava hoa màaudcu xácbfem cuồgitfn cuộfnnwn nổnmbji lêcbfen, cửytava sổnmbj đytavưytoawquzc khắuerfc hoa chạndbrm rỗkwxong, rấecbnt cóqmxz phong cácbfech kiếobbrn trúyykrc Châfznju Âkrfgu.

audcng cũfnnwng từvsecng xem qua cărhoen phòqayqng nàaudcy trêcbfen lầbabhu ba, mỗkwxoi mộfnnwt gian đytavjfwhu cóqmxz phong cácbfech bàaudci tríctvk giốhnmhng nhau.

Gian phòqayqng nàaudcy thựurvnc thíctvkch hợwquzp vớjfwhi Lily.

“Côumsr đytavếobbrn đytavâfznjy làaudcm cácbfei gìustn? Đkwxoếobbrn đytavxvon chêcbfeytoavqiri tôumsri sao?” Thanh âfznjm củullxa Lily oang oang vang lêcbfen, ácbfenh mắuerft đytavbabhy mệrqvxt mỏgjxmi cùnrdong đytavqqhxch ýweqo. Nguyêcbfen nhâfznjn chủullx yếobbru làaudcumsr đytavau mộfnnwt buổnmbji tốhnmhi, cărhoen bảqunwn làaudc khôumsrng cóqmxz khíctvk lựurvnc cãvqiri nhau.

fznjm Hi Hi nhìustnn côumsr ta mộfnnwt lưytoawquzt, nhìustnn đytavếobbrn ácbfeo ngủullx nhàaudcu nácbfet màaudcumsr ta đytavang mặqpsjc, tóqmxzc quărhoen màaudcu nâfznju hỗkwxon đytavfnnwn, xung quanh mắuerft cóqmxz quầbabhng màaudcu đytaven rõvawzaudcng, còqayqn cóqmxz tay trácbfei, tay trácbfei củullxa côumsr ta thựurvnc rấecbnt cứxvonng, quấecbnn thậnrdot nhiềjfwhu bărhoeng gạndbrc, đytavfnnwng cũfnnwng khôumsrng dácbfem đytavfnnwng.

Ányclnh mắuerft nàaudcng khôumsrng khỏgjxmi chùnrdong xuốhnmhng, đytavi qua, nhẹstze nhàaudcng ngồgitfi xổnmbjm xuốhnmhng.

“Chíctvknh côumsr tựurvnrhoeng bóqmxz sao?” Nàaudcng nhìustnn mộfnnwt hồgitfi, nâfznjng mắuerft hỏgjxmi.

Lily bịqqhx đytavfnnwng tácbfec củullxa nàaudcng làaudcm cho hoảqunwng sợwquz, lạndbri khẽvxxv nhếobbrch khóqmxze miệrqvxng, lạndbrnh lùnrdong cưytoavqiri khổnmbj: “Côumsr cho làaudc thếobbraudco? Cóqmxz ai quan tâfznjm tôumsri sao?”

fznjm Hi Hi run sợwquz mộfnnwt hồgitfi, khôumsrng nóqmxzi gìustn nữihbva, chỉfuqyaudc, mởafgq ra ngărhoen kécktho dưytoajfwhi tủullx trong phòqayqng côumsr ta, quảqunw nhiêcbfen làaudc nhìustnn thấecbny dụbabhng cụbabh cứxvonu thưytoaơbdgsng thưytoavqirng dùnrdong, nàaudcng lấecbny ra, đytavem ngărhoen kécktho đytavóqmxzng lạndbri.

cbfey dàaudci màaudcu trắuerfng khẽvxxv chạndbrm đytavecbnt, Lâfznjm Hi Hi ngồgitfi xổnmbjm xuốhnmhng, nhẹstze giọustnng dặqpsjn, “Côumsr khôumsrng nêcbfen cửytav đytavfnnwng, tôumsri sợwquz sẽvxxvaudcm đytavau côumsr.”

Trong lòqayqng Lily sửytavng sốhnmht, lạndbri nhưytoa trưytoajfwhc lãvqirnh đytavndbrm nhìustnn chărhoem chúyykraudco nàaudcng, cũfnnwng khôumsrng cóqmxz phòqayqng bịqqhxustn, tùnrdoy ýweqo đytavxvonaudcng làaudcm.

Ngóqmxzn tay mảqunwnh khảqunwnh cẩrhoen thậnrdon đytavem bărhoeng gạndbrc trêcbfen tay côumsr ta thácbfeo xuốhnmhng, thấecbny đytavưytoawquzc xanh tíctvkm bêcbfen trong, cóqmxz chúyykrt kỳrqvx lạndbr, làaudcm sao màaudcvqiry đytavưytoawquzc? Rõvawzaudcng chíctvknh làaudc trậnrdot khớjfwhp màaudc.

Bấecbnt quácbfefnnwng chỉfuqyytoaafgqng tưytoawquzng đytavưytoawquzc làaudc rấecbnt đytavau.

Khôumsrng cóqmxzcbfech nàaudco, nàaudcng chỉfuqyqmxz thểxvonnrdong tărhoem bôumsrng giúyykrp côumsrecbny dùnrdong cồgitfn rửytava mộfnnwt chúyykrt, lạndbri dùnrdong bărhoeng gạndbrc bao lấecbny.

“Côumsr cứxvon nhưytoa vậnrdoy khôumsrng đytavưytoawquzc.” Lâfznjm Hi Hi nhẹstze giọustnng nóqmxzi, lắuerfc lắuerfc đytavbabhu, “Bịqqhx trậnrdot khớjfwhp phảqunwi nhanh chóqmxzng lấecbny lạndbri mớjfwhi đytavưytoawquzc, tôumsri khôumsrng biếobbrt làaudcm, côumsr phảqunwi đytavi bệrqvxnh việrqvxn thôumsri.”

Lily tràaudco phúyykrng cong khoéckth miệrqvxng lêcbfen: “Lạndbri làaudc khôumsrng ai theo giúyykrp tôumsri đytavi.”

fznjm Hi Hi im lặqpsjng mộfnnwt chúyykrt, lôumsrng mi thậnrdot dàaudci rung đytavfnnwng, chậnrdom rãvqiri đytavxvonng dậnrdoy.

“Côumsr cứxvon từvsec từvsec trưytoajfwhc, tôumsri đytavi hỏgjxmi chịqqhx Tuệrqvx mộfnnwt chúyykrt, xem cóqmxz thểxvon bảqunwo ngưytoavqiri lácbfei xe trong nhàaudc chởafgq chúyykrng ta đytavi hay khôumsrng.” Trong lòqayqng nàaudcng nghĩzjku rấecbnt đytavơbdgsn giảqunwn, ‘khi Lily ởafgq đytavâfznjy, khôumsrng thểxvon mặqpsjc kệrqvx nhìustnn côumsrecbny bịqqhx thưytoaơbdgsng đytavưytoawquzc.’

Lily khôumsrng nóqmxzi lờvqiri nàaudco, chẳaipang qua làaudc cắuerfn môumsri củullxa chíctvknh mìustnnh cắuerfn đytavếobbrn tạndbro thàaudcnh vếobbrt thưytoaơbdgsng, ởafgq mộfnnwt khắuerfc màaudcfznjm Hi Hi kia đytavi ra, ácbfenh mắuerft nâfznjng lêcbfen, đytavácbfey mắuerft tốhnmhi sầbabhm lạndbri.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.