Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 132 : Kế hoạch của hắn là gì?

    trước sau   
owfhng cũvjtang sắpsohp khôjrfeng thểgcag khốsqrbng chếergx đmhoyưgcagznrhc cụrihmc diệcxmhn nữcnyxa rồpgfji.

Tay nhỏzebqjhcz nhu lạchyhnh đmhoyafzlt trêtjudn cáztjpnh tay to lớxdkrn củcnyxa hắpsohn, nhẹgxhz nhàowfhng màowfhxdkrng sứtpvnc, hắpsohn cũvjtang khôjrfeng buôjrfeng ra, nàowfhng thoáztjpng bốsqrbi rốsqrbi, thâamzan thểgcagbuza chúquhat run rẩsaayy, ởaeqa trong nụrihmjrfen ẩsaaym ưgcagxdkrt củcnyxa hắpsohn trộhmibm hígcagt thởaeqa mộhmibt hơlmeji, thởaeqa dốsqrbc nóbuzai: “Dịntdlch Dưgcagơlmejng....”

Ábpfynh mắpsoht hắpsohn cựxmetc nóbuzang, đmhoyhmibt nhiêtjudn bắpsoht lấrpfqy tay nàowfhng đmhoyafzlt sang mộhmibt bêtjudn, cúquhai đmhoytpvnu càowfhng hung áztjpc màowfh ngậkjwqm lấrpfqy cáztjpnh môjrfei củcnyxa nàowfhng.

“Ngôjrfe!” Lâamzam Hi Hi cảacfym thấrpfqy bảacfyn thâamzan bịntdl trừjtwong phạchyht, eo dựxmeta lêtjudn hàowfhng ràowfho, hắpsohn thôjrfe bạchyho màowfhamzam nhậkjwqp vàowfh ngădrjjn chặafzln nàowfhng, tay nhanh chóbuzang giữcnyx chặafzlt sau gáztjpy nàowfhng hôjrfen tàowfhn sáztjpt bừjtwoa bãyotti! Hôjrfen đmhoyếergxn khi nàowfhng khôjrfeng cóbuza chỗhlen đmhoygcag trốsqrbn cũvjtang khôjrfeng thểgcag trốsqrbn đmhoyưgcagznrhc.

“Khôjrfeng cầtpvnn...... Khôjrfeng cầtpvnn nhưgcag vậkjwqy!” Nàowfhng nóbuzang vộhmibi hôjrfetjudn, nưgcagxdkrc mắpsoht vẫaskin ẩsaayn nhẫaskin đmhoyhmibt nhiêtjudn nhịntdln khôjrfeng đmhoyưgcagznrhc, cũvjtang sắpsohp tràowfho ra.

Tầtpvnn Dịntdlch Dưgcagơlmejng đmhoyhmibt nhiêtjudn hung hădrjjng cắpsohn cáztjpnh môjrfei củcnyxa nàowfhng, trong thâamzan thểgcagamzang lêtjudn mộhmibt cỗhlen dụrihmc hỏzebqa khôjrfeng đmhoyưgcagznrhc phóbuzang thígcagch, chỉhgribuza thểgcag đmhoypsohm chìrrmfm toàowfhn bộhmibowfho nụrihmjrfen nàowfhy, hắpsohn nặafzlng nềzghzowfhquhat cáztjpi lưgcagvngki mềzghzm mạchyhi củcnyxa nàowfhng, thởaeqa hổcxmhn hểgcagn buôjrfeng ra cáztjpnh môjrfei củcnyxa nàowfhng.


Ábpfynh mắpsoht cựxmetc nóbuzang dừjtwong ởaeqaowfhng, từjtwo đmhoytjudn cuồpgfjng quấrpfqn quýmhoyt si mêtjud đmhoyếergxn cuốsqrbi cùxdkrng làowfh bốsqrbi rốsqrbi rồpgfji bìrrmfnh tĩmyannh, biếergxn thàowfhnh lưgcagu luyếergxn khắpsohc cốsqrbt.

“Anh trúquhang tàowfh thậkjwqt rồpgfji thìrrmf phảacfyi?” Hắpsohn đmhoyhmibt nhiêtjudn hỏzebqi, thanh âamzam buồpgfjn tẻcrtqowfh quỷbuza dịntdl.

amzam Hi Hi thởaeqa dốsqrbc chưgcaga kịntdlp bìrrmfnh tĩmyannh lạchyhi, khóbuzae mắpsoht lệcxmh lấrpfqp láztjpnh, tráztjpi tim loạchyhn nhịntdlp, từjtwo sủcnyxng nịntdlnh ban nãyotty đmhoyếergxn báztjp đmhoychyho lúquhac nàowfhy, bảacfyn tígcagnh củcnyxa ngưgcagmyani đmhoyàowfhn ôjrfeng nàowfhy tựxmeta hồpgfj khôjrfeng sửpcspa đmhoyưgcagznrhc. Hắpsohn vẫaskin cứtpvn nhưgcag trưgcagxdkrc, dụrihmc vọjrfeng trong thâamzan thểgcag nháztjpy mắpsoht đmhoyãyott khôjrfeng thểgcag khốsqrbng chếergx đmhoyưgcagznrhc, nàowfhng nhịntdln khôjrfeng đmhoyưgcagznrhc màowfh sợznrhyotti, lúquhang túquhang báztjpm vàowfho hàowfhng ràowfho phígcaga sau.

Ábpfynh mắpsoht củcnyxa nàowfhng lạchyhi bắpsoht đmhoytpvnu cóbuza sựxmet phòufuvng bịntdl, xem ra lúquhac nàowfhy đmhoyâamzay, hắpsohn lạchyhi làowfh khôjrfeng thểgcag khốsqrbng chếergx đmhoyưgcagznrhc.

tjudn môjrfei lộhmib ra mộhmibt nụrihmgcagmyani, thựxmetc chua xóbuzat, thựxmetc hờmyan hữcnyxng. Ábpfynh mắpsoht thâamzam thúquhay củcnyxa Tầtpvnn Dịntdlch Dưgcagơlmejng khôjrfei phụrihmc thanh tỉhgrinh, đmhoyem nàowfhng ôjrfem vàowfho lòufuvng, thanh âamzam khàowfhn khàowfhn ởaeqa trêtjudn đmhoyhgrinh đmhoytpvnu nàowfhng chậkjwqm rãyotti nóbuzai “Anh nhấrpfqt đmhoyntdlnh làowfh mấrpfqt khốsqrbng chếergx mớxdkri cóbuza thểgcag nhưgcag vậkjwqy.... Đhmibjtwong sợznrh, đmhoyjtwong sợznrh, đmhoyưgcagznrhc khôjrfeng?”

Thâamzan thểgcag nằpcspm trong lồpgfjng ngựxmetc hắpsohn cóbuza chúquhat kinh hoàowfhng, thậkjwqt lâamzau sau mớxdkri cóbuza thểgcagrrmfnh tĩmyannh lạchyhi.

Hắpsohn mộhmibt mựxmetc ởaeqatjudn tai nhẹgxhz giọjrfeng dỗhlenowfhnh, tiếergxng sau so vớxdkri trưgcagxdkrc lạchyhi càowfhng ôjrfen nhu hơlmejn, tâamzam tìrrmfnh buộhmibc chặafzlt củcnyxa Lâamzam Hi Hi chậkjwqm rãyotti thảacfy lỏzebqng, ẩsaaym ưgcagxdkrt trong mắpsoht cũvjtang dầtpvnn dầtpvnn rúquhat đmhoyi, cuốsqrbi cùxdkrng bịntdl hắpsohn ôjrfen nhu màowfh ôjrfem vàowfho lòufuvng, im lặafzlng khôjrfeng lêtjudn tiếergxng.

gcagxdkri áztjpnh trờmyani chiềzghzu thưgcaga thớxdkrt nắpsohng, mộhmibt đmhoyôjrfei bígcagch nhâamzan thâamzan mậkjwqt ôjrfem nhau, duy trìrrmf sựxmetrpfqm áztjpp ngắpsohn ngủcnyxi.

“Buổcxmhi chiềzghzu em theo anh đmhoyếergxn côjrfeng ty đmhoyưgcagznrhc khôjrfeng?” Lâamzam Hi Hi cốsqrb lấrpfqy dũvjtang khígcag hỏzebqi ýmhoy kiếergxn củcnyxa hắpsohn.

ufuvng bàowfhn tay vẫaskin cóbuza chúquhat lạchyhnh nhưgcagvjta, Tầtpvnn Dịntdlch Dưgcagơlmejng ngồpgfji trêtjudn sofa, áztjpnh mắpsoht thâamzam thúquhay chădrjjm chúquha nhìrrmfn nàowfhng, bàowfhn tay xiếergxt chặafzlt hơlmejn mộhmibt chúquhat.

“Khôjrfeng muốsqrbn ởaeqa đmhoyâamzay sao?” hắpsohn nhẹgxhz giọjrfeng hỏzebqi.

amzam Hi Hi lắpsohc đmhoytpvnu: “Khôjrfeng phảacfyi, em muốsqrbn đmhoyi làowfhm, ởaeqa trong nàowfhy... Em khôjrfeng cóbuza việcxmhc gìrrmf đmhoygcagowfhm cảacfy.”

Trong phòufuvng kháztjpch, áztjpnh mắpsoht ôjrfen nhu củcnyxa ngưgcagmyani đmhoyàowfhn ôjrfeng anh tuấrpfqn kia, chẳhlenng qua làowfhbuza chuyệcxmhn quan trọjrfeng, tháztjpi đmhoyhmib củcnyxa hắpsohn vẫaskin cứtpvnrrmfnh thưgcagmyanng nhưgcag trưgcagxdkrc, bìrrmfnh tĩmyannh kiêtjudu cădrjjng, cho tớxdkri bâamzay giờmyan đmhoyzghzu luôjrfen dùxdkrng lýmhoy trígcag đmhoygcag đmhoyiềzghzu khiểgcagn mọjrfei hàowfhnh đmhoyhmibng.


Trừjtwo bỏzebq sựxmet mấrpfqt khốsqrbng chếergx khi ởaeqatjudn cạchyhnh nàowfhng ra, sựxmetrrmfnh tĩmyannh củcnyxa hắpsohn vẫaskin làowfh khôjrfeng thểgcag pháztjp vỡvngk nổcxmhi.

“Côjrfeng ty hai ngàowfhy tớxdkri khôjrfeng cầtpvnn đmhoyếergxn em, em nghỉhgri ngơlmeji mộhmibt chúquhat.” Hắpsohn nắpsohm bàowfhn tay nhỏzebqjhcz củcnyxa nàowfhng đmhoyưgcaga lêtjudn bêtjudn môjrfei, nhẹgxhz nhàowfhng hôjrfen.

“Nhưgcagng màowfh...” Nàowfhng nhớxdkr tớxdkri mộhmibt việcxmhc, “Nhạchyhc Cảacfynh San bêtjudn kia khôjrfeng biếergxt cóbuza đmhoypgfjng ýmhoy hay khôjrfeng, bàowfh ta nhấrpfqt đmhoyntdlnh sẽkhte liêtjudn lạchyhc lạchyhi vớxdkri em, em tìrrmfm khôjrfeng thấrpfqy di đmhoyhmibng củcnyxa em, ởaeqa chỗhlen củcnyxa anh sao?”

Khôjrfeng biếergxt vìrrmf sao, nàowfhng luôjrfen luôjrfen cóbuza cảacfym giáztjpc nhưgcagrrmfnh đmhoyang bịntdl giam cầtpvnm.

Tầtpvnm nhìrrmfn củcnyxa hắpsohn rấrpfqt xa, nàowfhng cũvjtang khôjrfeng biếergxt hắpsohn đmhoyang làowfhm cáztjpi gìrrmf, cóbuza kếergx hoạchyhch gìrrmf, rõlkdkowfhng phưgcagơlmejng áztjpn thu mua tiếergxn hàowfhnh rấrpfqt chặafzlt chẽkhteowfhvjtang thuậkjwqn lợznrhi, sao đmhoyếergxn nửpcspa đmhoyưgcagmyanng lạchyhi khôjrfeng cầtpvnn nàowfhng nhúquhang tay vàowfho nữcnyxa? Tuy rằpcspng làowfhm chuyệcxmhn nàowfhy khôjrfeng dễcrtqowfhng gìrrmf, nhưgcagng nàowfhng vẫaskin hy vọjrfeng bảacfyn thâamzan tậkjwqn lựxmetc màowfhowfhm.

gcagt mộhmibt hơlmeji thậkjwqt sâamzau, áztjpnh mắpsoht hắpsohn lạchyhnh nhạchyht, tay vuốsqrbt ve mộhmibt chúquhat máztjpi tóbuzac nàowfhng, nhẹgxhz giọjrfeng nóbuzai: “Đhmibjtwong nghĩmyan nhiềzghzu nhưgcag vậkjwqy.”

Nhữcnyxng chuyệcxmhn liêtjudn quan đmhoyếergxn việcxmhc nàowfhy bêtjudn ngoàowfhi hắpsohn xửpcspmhoyowfh tốsqrbt rồpgfji.

“Anh tớxdkri côjrfeng ty trưgcagxdkrc, buổcxmhi tốsqrbi muốsqrbn ădrjjn gìrrmfbuzai cho anh biếergxt trưgcagxdkrc, hoặafzlc làowfh em muốsqrbn đmhoyi đmhoyâamzau nhưgcag đmhoyãyottbuzai, buổcxmhi tốsqrbi anh sẽkhte sai ngưgcagmyani đmhoyếergxn đmhoyâamzay đmhoyóbuzan em...”

Hắpsohn đmhoytpvnng dậkjwqy, cúquhai ngưgcagmyani đmhoyafzlt hai tay bêtjudn hôjrfeng nàowfhng, áztjpnh mắpsoht sáztjpng rựxmetc.

“Ngoan mộhmibt chúquhat, anh sợznrh em quáztjp mệcxmht mỏzebqi.” Nóbuzai xong, cúquhai đmhoytpvnu hôjrfen lêtjudn hai máztjp củcnyxa nàowfhng, ýmhoy tứtpvn củcnyxa hắpsohn thựxmetc khóbuza hiểgcagu màowfh đmhoytpvnng dậkjwqy.

Trong lòufuvng Lâamzam Hi Hi hoảacfyng hốsqrbt, vộhmibi đmhoyi theo phígcaga sau hắpsohn ra tớxdkri cửpcspa.

“Em nhưgcag vậkjwqy sẽkhte khiếergxn anh nghĩmyan rằpcspng em thựxmetc khôjrfeng nỡvngk rờmyani khỏzebqi anh mấrpfqt.” Tầtpvnn Dịntdlch Dưgcagơlmejng tao nhãyott xoay ngưgcagmyani, áztjpnh mắpsoht trầtpvnm tĩmyannh cóbuza tia quang mang chóbuzai mắpsoht, áztjpnh mắpsoht bìrrmfnh tĩmyannh nhìrrmfn nàowfhng, “Anh sẽkhte trởaeqa vềzghz, sẽkhte khôjrfeng đmhoygcag mộhmibt mìrrmfnh em ởaeqa trong nàowfhy.”

Chẳhlenng qua làowfh chuyệcxmhn nàowfhng đmhoyang lo lắpsohng cũvjtang khôjrfeng phảacfyi nhữcnyxng chuyệcxmhn nàowfhy.


Trưgcagxdkrc cădrjjn phòufuvng kháztjpch lớxdkrn nhưgcag vậkjwqy, nàowfhng mộhmibt thâamzan quầtpvnn áztjpo nhu bạchyhch ởaeqa nhàowfh, thậkjwqt sựxmet rấrpfqt giốsqrbng vớxdkri vợznrh tiễcrtqn chồpgfjng ra khỏzebqi cửpcspa, chẳhlenng làowfh đmhoyôjrfei mắpsoht kia mờmyanacfyo chứtpvna sựxmet ưgcagu thưgcagơlmejng, khiếergxn ngưgcagmyani ta xem đmhoyau lòufuvng vôjrfexdkrng.

Sau đmhoyóbuza, làowfhm tròufuv trưgcagxdkrc mặafzlt tấrpfqt cảacfy ngưgcagmyani hầtpvnu, hắpsohn cưgcagmyani yếergxu ớxdkrt cúquhai đmhoytpvnu, ôjrfen nhu màowfhjrfen lêtjudn cáztjpnh môjrfei củcnyxa nàowfhng.

Chẳhlenng qua chỉhgriowfh mộhmibt nụrihmjrfen cáztjpo biệcxmht nhưgcagng lạchyhi khiếergxn ngưgcagmyani xem kinh hãyotti.

“Đhmibi thôjrfei.” Hắpsohn trầtpvnm giọjrfeng nóbuzai, vỗhlen vỗhlen khuôjrfen mặafzlt nhỏzebq nhắpsohn củcnyxa nàowfhng, xoay ngưgcagmyani rờmyani đmhoyi.

***

Trong vădrjjn phòufuvng, Nhạchyhc Phong dừjtwong ởaeqa tin tứtpvnc trêtjudn màowfhn hìrrmfnh máztjpy tígcagnh, “Ba.” Mộhmibt tiếergxng vứtpvnt cáztjpi búquhat trêtjudn tay.

Ábpfynh mắpsoht lạchyhnh lùxdkrng dâamzang lêtjudn, hếergxt sứtpvnc dọjrfea ngưgcagmyani.

Thu mua Nhạchyhc Thịntdl.

Nhiềzghzu tiêtjudu đmhoyzghz đmhoyzebq au nhưgcagowfh phủcnyxztjpu hiệcxmhn lêtjudn ởaeqa trang đmhoytpvnu báztjpo thưgcagơlmejng mạchyhi, têtjudn ngưgcagmyani đmhoyàowfhn ôjrfeng trêtjudn ảacfynh chụrihmp kia cũvjtang khôjrfeng thưgcagmyanng xuyêtjudn xuấrpfqt hiệcxmhn ởaeqa trong giớxdkri thưgcagơlmejng nhâamzan Trung Quốsqrbc, cũvjtang khôjrfeng thấrpfqy nghe đmhoypgfjn, bấrpfqt quáztjp nhữcnyxng tin tứtpvnc nàowfhy vẫaskin bịntdl giớxdkri phóbuzang viêtjudn chuyêtjudn nghiệcxmhp tung ra. Ábpfynh mắpsoht Nhạchyhc Phong dừjtwong ởaeqa trêtjudn nộhmibi dung nhữcnyxng tiêtjudu đmhoyzghzowfhy, Báztjpc Viễcrtqn – hai chữcnyxowfhy thậkjwqp phầtpvnn chóbuzai mắpsoht.

Rốsqrbt cụrihmc làowfh ai cho nàowfhng láztjp gan lớxdkrn nhưgcag vậkjwqy?

Tầtpvnn Dịntdlch Dưgcagơlmejng sao?

Giậkjwqn dữcnyx trong lòufuvng đmhoyãyott khôjrfeng cóbuza biệcxmhn pháztjpp đmhoygcag tiếergxp tụrihmc che giấrpfqu nữcnyxa, Nhạchyhc Phong cầtpvnm lấrpfqy di đmhoyhmibng, ấrpfqn dãyotty sốsqrb vốsqrbn đmhoyãyott quen thuộhmibc kia, lửpcspa giậkjwqn trong mắpsoht khiếergxn kẻcrtq kháztjpc khiếergxp sợznrhowfhxdkri bưgcagxdkrc.

....... Hi Hi.......... Hắpsohn lẩsaaym nhẩsaaym đmhoyjrfec cáztjpi têtjudn kia, ngóbuzan tay mâamzan mêtjud mộhmibt chiếergxc nhẫaskin kim cưgcagơlmejng chóbuzai mắpsoht.


Trong đmhoyiệcxmhn thoạchyhi thanh âamzam kếergxt nốsqrbi vang lêtjudn, khígcag lựxmetc càowfhng lúquhac càowfhng lớxdkrn, cơlmej hồpgfj muốsqrbn đmhoyem chiếergxc nhẫaskin bóbuzap náztjpt đmhoyi.

owfhng khôjrfeng tiếergxp đmhoyiệcxmhn thoạchyhi.

“Rắpsohc” mộhmibt tiếergxng đmhoyhmibng vang lêtjudn, chiếergxc di đmhoyhmibng màowfhu đmhoyen bịntdljhczm vàowfho trong góbuzac, tan thàowfhnh từjtwong mảacfynh.

Kiềzghzu Nhan đmhoysaayy cửpcspa vădrjjn phòufuvng đmhoyi vàowfho, bịntdl tiếergxng đmhoyhmibng nhưgcag vậkjwqy dọjrfea cho hoảacfyng sợznrh, sắpsohc mặafzlt so vớxdkri bìrrmfnh thưgcagmyanng càowfhng thêtjudm táztjpi nhợznrht, trong tay làowfh mộhmibt tậkjwqp vădrjjn kiệcxmhn quan trọjrfeng, côjrfedrjjn bảacfyn khôjrfeng dáztjpm đmhoyi qua đmhoyem vădrjjn kiệcxmhn đmhoyưgcaga cho hắpsohn.

“Phong......” Côjrfetjudu mộhmibt tiếergxng, cóbuza mộhmibt loạchyhi sợznrhyotti dâamzang tràowfho trong lòufuvng, nhưgcagng mạchyhnh mẽkhte áztjpp chếergx xuốsqrbng.

“Cáztjpi gìrrmf?” Thanh âamzam củcnyxa Nhạchyhc Phong lãyottnh khốsqrbc đmhoyáztjpng sợznrh.

Kiềzghzu Nhan hígcagt mộhmibt hơlmeji thậkjwqt sâamzau, đmhoyem vădrjjn kiệcxmhn qua,: “Đhmibâamzay làowfhdrjjn kiệcxmhn từjtwo chỗhlenztjpc củcnyxa anh mang tớxdkri, bêtjudn trong cóbuza giấrpfqy chuyểgcagn nhưgcagznrhng mộhmibt phầtpvnn cổcxmh phầtpvnn củcnyxa côjrfeng ty, cóbuza chữcnyxgcag củcnyxa đmhoyígcagch thâamzan bàowfhrpfqy cùxdkrng cáztjpc loạchyhi tưgcag liệcxmhu, rấrpfqt đmhoytpvny đmhoycnyx, sốsqrb cổcxmh phầtpvnn củcnyxa bàowfh ta trong côjrfeng ty đmhoyãyott đmhoyưgcagznrhc chuyểgcagn nhưgcagznrhng hoàowfhn toàowfhn.”

jrfeng mi Nhạchyhc Phong cóbuza chúquhat nhảacfyy dựxmetng lêtjudn.

“Bàowfh ta chuyểgcagn nhưgcagznrhng cho ai?” Hắpsohn yếergxu ớxdkrt hỏzebqi.

Vụrihm kiệcxmhn kia, hắpsohn biếergxt rõlkdkrrmfnh đmhoyãyott lấrpfqy cáztjpi gìrrmf đmhoygcag uy hiếergxp bàowfh ta, nădrjjm ấrpfqy đmhoytpvna con 14 tuổcxmhi củcnyxa bàowfh ta đmhoyãyott đmhoyưgcagznrhc đmhoyưgcaga ra nưgcagxdkrc ngoàowfhi du họjrfec, bàowfh ta cădrjjn bảacfyn khôjrfeng thểgcag chúquha ýmhoy đmhoyếergxn an toàowfhn củcnyxa con mìrrmfnh, cũvjtang chỉhgribuza thểgcagxdkrng cáztjpi nàowfhy đmhoygcag uy hiếergxp, bàowfh ta mớxdkri cóbuza thểgcag ngoan ngoãyottn đmhoygcag cho chồpgfjng mìrrmfnh nhậkjwqn tộhmibi thay hắpsohn!

owfh hiệcxmhn tạchyhi, sai lầtpvnm lớxdkrn nhấrpfqt, thếergx nhưgcagng xuấrpfqt hiệcxmhn lúquhac nàowfhy sao?

Nhạchyhc Cảacfynh San. Tígcagnh mệcxmhnh củcnyxa con bàowfh ta còufuvn nằpcspm ởaeqa trong tay Nhạchyhc Phong, chồpgfjng củcnyxa bàowfh ta thậkjwqm chígcagufuvn ởaeqa trong tùxdkr khôjrfeng đmhoyưgcagznrhc thảacfy ra, bàowfh ta đmhoytjudn rồpgfji sao?

ztjpm chuyểgcagn nhưgcagznrhng cổcxmh phầtpvnn?

Sắpsohc mặafzlt Kiềzghzu Nhan càowfhng thêtjudm trắpsohng bệcxmhch, mạchyho hiểgcagm sẽkhte bịntdl hắpsohn nguy hiểgcagm bóbuzap chếergxt, phun ra ba chữcnyx: “Lâamzam Hi Hi.”

“Bàowfh ta đmhoyem toàowfhn bộhmib cổcxmh phầtpvnn củcnyxa côjrfeng ty đmhoyzghzu chuyểgcagn nhưgcagznrhng sang cho Lâamzam Hi Hi, khôjrfeng phảacfyi làowfh danh nghĩmyana củcnyxa Lâamzam Hi Hi, màowfhowfh bảacfyn thâamzan côjrfe ta.”

Mộhmibt tiếergxng sấrpfqm nổcxmh tung trong đmhoytpvnu Nhạchyhc Phong.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.