Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 130 : Bắt đầu có chút sợ hãi

    trước sau   
mojkc màrfhpeeqym Hi Hi đmifzkkhang dậdmliy cảxqze ngưkrazpifzi nàrfhpng đmifzxraou đmifzau nhứkkhac, nhấlzant làrfhp giữaugla hai châeeqyn, khẽpgnw cựezopa cũmojkng đmifzau đmifzếxleun lợkufli hạptzli, nưkrazkuflc mắayznt mau rớkuflt xuốfjcrng.

Álsjznh nắayznng sớkuflm mai chiếxleuu vàrfhpo, giómifz nhẹffng khẽpgnw lay đmifzgxlyng rèoxuym cửssrwa xanh nưkrazkuflc biểwqasn.

rfhpng nỗoomh lựezopc đmifzkkhang dậdmliy, đmifzi vàrfhpo trong phòhwckng tắayznm trong phòhwckng sửssrwa soạptzln mộgxlyt chúmojkt, lúmojkc nàrfhpy mớkufli quấlzann khăaluvn đmifzi ra. Nưkrazkuflc nómifzng khiếxleun nàrfhpng thoảxqzei mápgnti hơoomhn mộgxlyt chúmojkt, giảxqzem bớkuflt nhữauglng đmifzau nhứkkhac đmifzêoomhm qua đmifzang dâeeqyng lêoomhn.

rfhpng đmifzi déoxuyp lêoomh đmifzi ra khỏwzixi phòhwckng tắayznm, toàrfhpn bộgxly trong phòhwckng đmifzxraou khôcszrng cómifz y phụfeywc, chỉhwckmifz thểwqas bọpgntc khăaluvn tắayznm màrfhp trởxknl lạptzli bêoomhn giưkrazpifzng.

Ngồpreni xuốfjcrng, cápgntnh tay nhỏwzixoxuy yếxleuu ớkuflt chốfjcrng lêoomhn trápgntn, khuôcszrn mặxkrht nhỏwzix nhắayznn củytmpa nàrfhpng cómifz mộgxlyt tia thốfjcrng khổltry.

Tốfjcri qua rốfjcrt cuộgxlyc đmifzãdhfhrfhpm cápgnti gìqwkrrfhp chọpgntc tớkufli hắayznn chứkkha?


rfhp do nàrfhpng nómifzi hiệaluvp nghịfqao củytmpa bọpgntn họpgnt ngàrfhpy nàrfhpo đmifzómifz sẽpgnw ngưkrazng hẳkgrun, sẽpgnw kếxleut thúmojkc sao, bởxknli vậdmliy hắayznn mớkufli tứkkhac giậdmlin sao?

Bấlzant quápgnt

mojkng thậdmlit làrfhp đmifzápgntng sợkufl, hiệaluvn tạptzli cảxqze ngưkrazpifzi nàrfhpng đmifzxraou khôcszrng thểwqas đmifzgxlyng đmifzdmliy nổltryi.

“Cốfjcrc, cốfjcrc, cốfjcrc” cửssrwa phòhwckng bịfqaofvnz vang lêoomhn.

“Phu nhâeeqyn, tôcszri cómifz thểwqas tiếxleun vàrfhpo sao?”

rfhp mộgxlyt giọpgntng nữaugl, Lâeeqym Hi Hi dừaluvng ởxknl cửssrwa phòhwckng, nhẹffng giọpgntng nómifzi: “Mờpifzi vàrfhpo!”

Thanh âeeqym củytmpa nàrfhpng cómifz chúmojkt khómifz khăaluvn, khiếxleun cho nàrfhpng nghĩrtfdqwkrnh thậdmlit khómifzzpfonh. Trong phòhwckng rõfvnzrfhpng rấlzant ấlzanm ápgntp, thếxleurfhpo nàrfhpng lạptzli cảxqzem thấlzany cómifz mộgxlyt tia lạptzlnh run. Ngưkrazpifzi hầlkrlu cầlkrlm quầlkrln ápgnto vàrfhp đmifzprentsjong hàrfhpng ngàrfhpy đmifzi vàrfhpo bêoomhn trong, thìqwkr thấlzany nàrfhpng cuộgxlyn mìqwkrnh đmifzkkhang dậdmliy, ôcszrm lấlzany hai vai rấlzant yếxleuu đmifzuốfjcri màrfhp tựezopa ởxknloomhn méoxuyp giưkrazpifzng.

“Phu nhâeeqyn, nhữauglng … y phụfeywc nàrfhpy làrfhp do tiêoomhn sinh sớkuflm chuẩkgrun bịfqao cho côcszr, côcszrmifz thểwqas chọpgntn mộgxlyt bộgxly đmifzwqas mặxkrhc.” Ngưkrazpifzi hầlkrlu thâeeqyn mậdmlit cưkrazpifzi nhưkrazng cũmojkng rấlzant kinh ngạptzlc khi nhìqwkrn thấlzany nhữauglng vếxleut thưkrazơoomhng khôcszrng thểwqas che dấlzanu hếxleut trêoomhn ngưkrazpifzi nàrfhpng.

Chưkraza bao giờpifz thấlzany, tiêoomhn sinh lạptzli bápgnt đmifzptzlo đmifzếxleun mứkkhac khôcszrng thểwqas khốfjcrng chếxleu đmifzưkrazkuflc nhưkraz vậdmliy.

eeqym Hi Hi cũmojkng hiểwqasu đmifzưkrazkuflc thấlzany xấlzanu hổltry, chỉhwckrfhp trong phòhwckng thựezopc sựezop khôcszrng cómifzpgnti gìqwkrmifz thểwqas che đmifzdmliy nổltryi.

“Cảxqzem ơoomhn.” Nàrfhpng khómifz khăaluvn nómifzi mộgxlyt câeeqyu, tiếxleup nhậdmlin nhữauglng y phụfeywc nàrfhpy.

“Anh ấlzany… Ởsiov đmifzâeeqyu?” Do dựezop mộgxlyt chúmojkt nàrfhpng chầlkrln chừaluv hỏwzixi, cápgntnh môcszri nguyêoomhn bảxqzen đmifzãdhfh bịfqaokrazng đmifzwzix lầlkrln nữaugla bịfqaorfhpm răaluvng cắayznn chặxkrht.

Ngưkrazpifzi hầlkrlu nhìqwkrn thầlkrln sắayznc củytmpa nàrfhpng đmifzãdhfh hiểwqasu, lạptzli cómifz chúmojkt mấlzant mápgntt, nhanh chómifzng thoảxqzei mápgnti nómifzi: “Àajjv tiêoomhn sinh cómifz việaluvc đmifzi ra ngoàrfhpi, dặxkrhn chúmojkng tôcszri chăaluvm sómifzc phu nhâeeqyn thậdmlit tốfjcrt, dưkrazkufli lầlkrlu đmifzãdhfh chuẩkgrun bịfqao xong bữaugla sápgntng, theo kiểwqasu Châeeqyu Âfjcru hay Trung Quốfjcrc đmifzxraou cómifz, phu nhâeeqyn muốfjcrn xuốfjcrng dưkrazkufli sao?”


Tậdmlin đmifzếxleun lúmojkc nàrfhpy, Lâeeqym Hi Hi mớkufli chúmojk ýffng tớkufli trong lờpifzi nómifzi củytmpa chịfqao ta cómifz chúmojkt vấlzann đmifzxrao.

“Chịfqao … gọpgnti tôcszri làrfhpqwkr?” Álsjznh mắayznt nàrfhpng trong veo cómifz mộgxlyt tia khiếxleup sợkufltsjong nghi hoặxkrhc.

Ngưkrazpifzi hầlkrlu cưkrazpifzi cưkrazpifzi: “Vợkufl củytmpa tiêoomhn sinh đmifzưkrazơoomhng nhiêoomhn làrfhp phu nhâeeqyn, chúmojkng tôcszri khôcszrng cómifz gọpgnti sai đmifzâeeqyu, phu nhâeeqyn, côcszr muốfjcrn xuốfjcrng dưkrazkufli sao, hẳkgrun làrfhp buổltryi trưkraza tiêoomhn sinh sẽpgnw trởxknl vềxrao đmifzâeeqyy, nếxleuu nhưkrazmifz việaluvc gìqwkrcszrmifz thểwqas gọpgnti đmifziệaluvn thoạptzli cho ngàrfhpi ấlzany.”

eeqym Hi Hi chỉhwck cảxqzem thấlzany trong lòhwckng cómifz mộgxlyt cỗoomh phiềxraon muộgxlyn, khôcszrng thểwqasrfhpo lýffng giảxqzei nổltryi.

“Tôcszri …” Nàrfhpng khôcszrng biếxleut nêoomhn nómifzi cápgnti gìqwkr, ngàrfhpy hôcszrm nay nàrfhpng khôcszrng cầlkrln phảxqzei đmifzi làrfhpm sao? Cầlkrln phảxqzei theo dõfvnzi kếxleu hoạptzlch thu mua Nhạptzlc Thịfqaorfhp, đmifzpren đmifzptzlc nàrfhpng mang đmifzếxleun cũmojkng khôcszrng cómifz thấlzany, đmifziệaluvn thoạptzli di đmifzôcszrng, vízpfo tiềxraon, chìqwkra khómifza, y phụfeywc trêoomhn ngưkrazpifzi đmifzxraou bịfqao cởxknli ra dùtsjo chỉhwck mộgxlyt thứkkhamojkng khôcszrng còhwckn, nếxleuu nhưkraz thậdmlim chízpforfhpng khôcszrng biếxleut tớkufli đmifzâeeqyy làrfhp Tầlkrln trạptzlch, nàrfhpng sẽpgnw cho rằyazvng chízpfonh mìqwkrnh bịfqao lừaluva bápgntn đmifzi.

“Cómifz đmifziệaluvn thoạptzli khôcszrng? Tôcszri muốfjcrn gọpgnti đmifziệaluvn cho anh ấlzany.” Thựezopc sựezop bấlzant đmifzayznc dĩrtfd, nàrfhpng chỉhwckmifz thểwqas thỏwzixa hiệaluvp.

Trêoomhn mặxkrht ngưkrazpifzi hầlkrlu lộgxly ra mộgxlyt nụfeywkrazpifzi, “Cómifzxknlkrazkufli lầlkrlu.”

mifzi vậdmliy chịfqao ta đmifzãdhfh hiểwqasu nhầlkrlm ýffng củytmpa nàrfhpng rồpreni, sápgntng sớkuflm vừaluva mớkufli tỉhwcknh dậdmliy đmifzãdhfh gọpgnti đmifziệaluvn thoạptzli cho hắayznn, sẽpgnw bịfqao ngưkrazpifzi khápgntc cho rằyazvng …, thếxleu nhưkrazng khôcszrng kịfqaop đmifzwqas ýffng tớkufli đmifziềxraou nàrfhpy, Lâeeqym Hi Hi mặxkrhc y phụfeywc đmifzi xuốfjcrng lầlkrlu, đmifzxraou làrfhp mộgxlyt ízpfot quầlkrln ápgnto gọpgntn nhẹffng mặxkrhc ởxknl nhàrfhp, mặxkrhc ởxknl trêoomhn ngưkrazpifzi nàrfhpng rấlzant hợkuflp, nàrfhpng rấlzant hàrfhpi lòhwckng, bộgxly y phụfeywc màrfhpu trắayznng cómifz quầlkrln dàrfhpi cómifz đmifzai lưkrazng làrfhpm nổltryi bậdmlit dápgntng ngưkrazpifzi đmifzffngp củytmpa nàrfhpng, mộgxlyt mạptzlch đmifzi xuốfjcrng lầlkrlu, nghêoomhnh đmifzómifzn mọpgnti ápgntnh mắayznt củytmpa ngưkrazpifzi hầlkrlu, nàrfhpng thấlzany đmifzưkrazkuflc bàrfhpn ăaluvn to dàrfhpi, mặxkrht trêoomhn đmifzlkrly nhữauglng đmifziểwqasm tâeeqym nhiềxraou loạptzli phốfjcri hợkuflp khiếxleun nàrfhpng hoa cảxqze mắayznt.

“Phu nhâeeqyn đmifzãdhfh kếxleut nốfjcri rồpreni.” Ngưkrazpifzi hầlkrlu cầlkrlm đmifziệaluvn thoạptzli đmifzếxleun đmifzưkraza cho nàrfhpng.

eeqym Hi Hi hơoomhi kinh ngạptzlc, nómifzi mộgxlyt tiếxleung “Cảxqzem ơoomhn.” Tiếxleup nhậdmlin lấlzany.

Đvdjsiệaluvn thoạptzli vang lêoomhn hai tiếxleung túmojkt đmifzãdhfh thôcszrng, tiếxleung nómifzi trầlkrlm thấlzanp củytmpa Tầlkrln Dịfqaoch Dưkrazơoomhng truyềxraon đmifzếxleun: “Alo?”

Chỉhwckrfhp mộgxlyt chữaugl nhưkraz vậdmliy, bàrfhpn tay cầlkrlm ốfjcrng nghe củytmpa nàrfhpng cómifz chúmojkt run rẩkgruy, vôcszr thứkkhac màrfhp đmifzem ốfjcrng nghe rờpifzi xa tai mộgxlyt chúmojkt, thanh âeeqym nàrfhpy tốfjcri hôcszrm qua mộgxlyt mựezopc quanh quẩkgrun bêoomhn tai nàrfhpng, thâeeqyn thểwqas bịfqaorfhpn sápgntt bừaluva bãdhfhi cùtsjong dằyazvn vặxkrht,mãdhfhi cho đmifzếxleun khi nàrfhpng ngấlzant đmifzi, sau đmifzómifz lạptzli bịfqaoaluvn qua lăaluvn lạptzli cho tỉhwcknh, chízpfonh làrfhp thanh âeeqym nàrfhpy.

“…Làrfhp em.” Khôcszrng biếxleut vìqwkr sao, hiệaluvn tạptzli khi nómifzi vớkufli hắayznn, nàrfhpng sẽpgnwmifz mộgxlyt tia chua xómifzt cùtsjong ủytmpy khuấlzant.


Thếxleu nhưkrazng chỉhwckmifz thểwqas chịfqaou đmifzezopng, khôcszrng muốfjcrn bịfqao hắayznn nghe đmifzưkrazkuflc.

oomhn kia, đmifzang xem tàrfhpi liệaluvu Tầlkrln Dịfqaoch Dưkrazơoomhng ngừaluvng mộgxlyt chúmojkt, ápgntnh mắayznt lãdhfhnh đmifzptzlm bỗoomhng trởxknloomhn ôcszrn nhu, môcszri dápgntn chặxkrht microphone, thấlzanp giọpgntng nómifzi: “Đvdjsãdhfh dậdmliy rồpreni àrfhp?”

eeqym Hi Hi nhẹffng nhàrfhpng hấlzanp mộgxlyt hơoomhi hỏwzixi: “Ngàrfhpy hôcszrm nay em khôcszrng phảxqzei đmifzi làrfhpm sao? Nhạptzlc Cảxqzenh San bêoomhn kia còhwckn chưkraza cómifz cho em câeeqyu trảxqze lờpifzi thuyếxleut phụfeywc, em tìqwkrm khôcszrng đmifzưkrazkuflc di đmifzgxlyng củytmpa em, cũmojkng khôcszrng thểwqas liêoomhn hệaluv vớkufli bàrfhp ta.”

Mộgxlyt chúmojkt nàrfhpng cũmojkng khôcszrng cómifz quêoomhn việaluvc quan trọpgntng phảxqzei làrfhpm.

Tầlkrln Dịfqaoch Dưkrazơoomhng an tĩrtfdnh màrfhp nghe thanh âeeqym củytmpa nàrfhpng, mềxraom nhẹffng nhưkrazcszrng chim, rấlzant êoomhm tai.

“Khôcszrng cầlkrln…” Đvdjsem văaluvn kiệaluvn néoxuym sang mộgxlyt bêoomhn, xoay tròhwckn ghếxleu 90 đmifzgxly, ápgntnh mắayznt thâeeqym thúmojky củytmpa hắayznn nhìqwkrn ngoàrfhpi cửssrwa sổltry, ôcszrn nhu nómifzi: “Ngàrfhpy hôcszrm nay em đmifzưkrazkuflc nghỉhwck, chuyệaluvn gìqwkrmojkng khôcszrng phảxqzei làrfhpm, chờpifz anh trởxknl lạptzli nghe chưkraza?”

eeqym Hi Hi giậdmlit mìqwkrnh, ápgntnh mắayznt trong veo, hạptzlfjcrng nghe xuốfjcrng nhìqwkrn mộgxlyt chúmojkt, sau đmifzómifz lạptzli đmifzưkraza đmifzếxleun bêoomhn tai.

“Anh xápgntc đmifzfqaonh… Khôcszrng cầlkrln sao?” Nàrfhpng cómifz mộgxlyt chúmojkt thấlzanp thỏwzixm, thanh âeeqym cũmojkng càrfhpng ngàrfhpy càrfhpng nhỏwzix.

“Đvdjsúmojkng.” Tầlkrln Dịfqaoch Dưkrazơoomhng trảxqze lờpifzi rấlzant dứkkhat khoápgntt, “Ngoan, chờpifz anh trởxknl vềxrao.”

Hắayznn nómifzi xong tựezop cắayznt đmifzkkhat cuộgxlyc gọpgnti, khôcszrng quápgnt đmifzgxlyt ngộgxlyt, đmifzytmp đmifzwqas cho nàrfhpng cómifz thờpifzi gian đmifzwqas phảxqzen ứkkhang lạptzli. Lâeeqym Hi Hi ngâeeqyy ngưkrazpifzi mộgxlyt lúmojkc lâeeqyu, mớkufli đmifzem ốfjcrng nghe đmifzxkrht xuốfjcrng.

Trong phòhwckng khápgntch lớkufln nhưkraz vậdmliy, đmifzgxlyt nhiêoomhn vắayznng vẻxknl đmifzếxleun đmifzápgntng sợkufl.

“Phu nhâeeqyn ăaluvn mộgxlyt chúmojkt gìqwkr thôcszri, khôcszrng thìqwkr sẽpgnw nguộgxlyi hếxleut mấlzant.” Ngưkrazpifzi hầlkrlu nhắayznc nhởxknlrfhpng.

Rốfjcrt cuộgxlyc cũmojkng khôcszrng muốfjcrn ăaluvn lắayznm, chẳkgrung qua làrfhp cảxqze ngưkrazpifzi khôcszrng cómifz khízpfo lựezopc, dạptzlrfhpy cũmojkng bởxknli vìqwkr tốfjcri qua khôcszrng ăaluvn gìqwkrrfhpmifz chúmojkt quặxkrhn đmifzau, mặxkrhc kệaluv thếxleurfhpo đmifzxraou khôcszrng nêoomhn bỏwzixoomh bảxqzen thâeeqyn khôcszrng dậdmliy nổltryi, Lâeeqym Hi Hi gậdmlit đmifzlkrlu, ngồpreni xuốfjcrng bàrfhpn ăaluvn.

Liêoomhn tụfeywc mấlzany thápgntng gầlkrln đmifzâeeqyy, nàrfhpng khôcszrng cómifz lấlzany mộgxlyt ngàrfhpy nàrfhpo thanh nhàrfhpn nhưkrazcszrm nay.

Đvdjsơoomhn giảxqzen ăaluvn mộgxlyt chúmojkt bữaugla sápgntng, dạptzlrfhpy rốfjcrt cụfeywc cũmojkng thưkraz thápgnti hơoomhn mộgxlyt chúmojkt, nàrfhpng an tĩrtfdnh màrfhp đmifzi ra ngoàrfhpi, cũmojkng khôcszrng cómifz gọpgnti ngưkrazpifzi đmifzi theo, đmifzi dạptzlo mộgxlyt vòhwckng xung quanh phủytmp lớkufln, nơoomhi nàrfhpy thựezopc sựezop rấlzant lớkufln, cũmojkng cómifz phâeeqyn chia rõfvnzrfhpng. Nàrfhpng mộgxlyt mạptzlch đmifzi qua bãdhfhi cỏwzixtsjong hoa viêoomhn, nàrfhpng ngồpreni xuốfjcrng bêoomhn cạptzlnh bểwqas phun nưkrazkuflc, xung quanh làrfhp bểwqasoomhi cùtsjong phòhwckng tậdmlip thểwqas thao rơoomhi vàrfhpo trong mắayznt, thậdmlim chízpfo khôcszrng xa còhwckn cómifz đmifzưkrazpifzng đmifzua ngựezopa vàrfhpeeqyn golf, vàrfhpi nómifzc nhàrfhp khápgntc hiệaluvn trêoomhn nềxraon cỏwzix xanh, xen vàrfhpo nhau thậdmlit vui mắayznt.

rfhpng nhẹffng nhàrfhpng khen ngợkufli, ởxknl đmifzâeeqyy quápgnt xa hoa, thựezopc sựezoppgnti gìqwkrmojkng cómifz.

Khôcszrng cómifz đmifziệaluvn thoạptzli di đmifzgxlyng, cũmojkng khôcszrng thểwqas đmifzi ra ngoàrfhpi, Lâeeqym Hi Hi ngồpreni ởxknl ghếxleu dựezopa ởxknleeqyn thưkrazkuflng lầlkrlu hai,, an tĩrtfdnh nghỉhwck ngơoomhi mộgxlyt lúmojkc, đmifzgxlyt nhiêoomhn cảxqzem thấlzany mìqwkrnh thựezopc giốfjcrng chim hoàrfhpng yếxleun, chỉhwckmifz thểwqas bịfqao giam ởxknl mộgxlyt chỗoomh, thếxleu nhưkrazng khôcszrng thểwqas bay, ngay cảxqze liêoomhn hệaluvmojkng khôcszrng thểwqas tiếxleup xúmojkc vớkufli ngưkrazpifzi bêoomhn ngoàrfhpi, trong nhấlzant thờpifzi cómifz mộgxlyt tia sợkufldhfhi xẹffngt qua đmifzlkrlu nàrfhpng.

Đvdjsúmojkng làrfhp quápgnt mứkkhac tin tưkrazxknlng mộgxlyt ngưkrazpifzi, cho nêoomhn đmifzlkrlu ómifzc mớkufli khôcszrng đmifzưkrazkuflc minh mẫjhcwn sao?

Bọpgntn họpgntrfhp vợkufl chồprenng, nhưkraz vậdmliy khoảxqzeng thờpifzi gian nàrfhpy, nàrfhpng ởxknl lạptzli nơoomhi ởxknl củytmpa chồprenng mìqwkrnh, coi nhưkrazrfhp khôcszrng cómifz bấlzant luậdmlin tin tứkkhac cùtsjong vớkufli phưkrazơoomhng tiệaluvn nàrfhpo, nàrfhpng hẳkgrun làrfhp khôcszrng phảxqzei sợkufl mớkufli đmifzúmojkng chứkkha.

Đvdjsgxlyt nhiêoomhn cómifz ýffng nghĩrtfd quỷteiz dịfqao nếxleuu nhưkraz hắayznn tìqwkrm cápgntch cứkkha nhưkraz vậdmliy đmifzem nàrfhpng giam cầlkrlm tạptzli đmifzâeeqyy, nhưkraz vậdmliy ngay cảxqze mộgxlyt cơoomh hộgxlyi đmifzwqas thoápgntt ra nàrfhpng cũmojkng khôcszrng cómifz, cómifz phảxqzei hay khôcszrng?

Nhưkraz vậdmliy cho đmifzếxleun buổltryi trưkraza, mộgxlyt chiếxleuc Ferrari màrfhpu đmifzen rốfjcrt cụfeywc chậdmlim rãdhfhi tiếxleun vàrfhpo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.