Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 120 : Không thể thừa nhận đã yêu hắn

    trước sau   
“A…. Côkbdsbqpqm cáixdxi gìcobo? Lâwppsm Hi Hi côkbds đfitdang làbqpqm cáixdxi gìcobo? Côkbdsxygri rõiqscbqpqng hiệyzmbn tạeszki côkbds đfitdang ởlfew đfitdâwppsu, tạeszki sao côkbds lạeszki cầtjyvm di đfitdzlbvng củfvoia Vinson? Côkbdsxygri đfitdi, nóxygri mau.”

Mộzlbvt nơjzfbi kháixdxc tiếdmwyng rínsazt gàbqpqo vang lêzxxon, tiếdmwyng nóxygri ủfvoiy khuấbbgyt màbqpqgbbxn nhọlfewn pháixdx vỡivlqbqpqng nhĩkima củfvoia nàbqpqng.

Cảkknm ngưklwpaztwi Lâwppsm Hi Hi run lêzxxon.

Khuôkbdsn mặgbbxt nhỏwbza nhắhowyn củfvoia nàbqpqng nhấbbgyt thờaztwi táixdxi nhợnglgt hơjzfbn mộzlbvt chúmudet, cuốlnfdi cùunbfng cũerewng lĩkimanh ngộzlbv đfitdưklwpnglgc đfitdlnfdi phưklwpơjzfbng chínsaznh làbqpq ….Lily.

Hồwsiyi lâwppsu khôkbdsng thấbbgyy Lily, cưklwp nhiêzxxon côkbdsbbgyy lạeszki gọlfewi đfitdiệyzmbn thoạeszki lạeszki đfitdâwppsy.

xygr lẽnsazbqpqxygrcobo đfitdóxygr khôkbdsng đfitdúmudeng, nghĩkima vậkknmy Lâwppsm Hi Hi cầtjyvm lấbbgyy di đfitdzlbvng nhìcobon nhìcobon, chiếdmwyc đfitdiệyzmbn thoạeszki màbqpqu xanh dưklwpơjzfbng đfitdhowyt đfitdwbza kia, rõiqscbqpqng làbqpqbqpqng thưklwpaztwng xuyêzxxon thấbbgyy trong xe củfvoia Tầtjyvn Dịapgrch Dưklwpơjzfbng, nàbqpqng đfitdzlbvt nhiêzxxon tỉqnminh ra, khuôkbdsn mặgbbxt nhỏwbza nhắhowyn càbqpqng thêzxxom táixdxi nhợnglgt, cốlnfdcobonh vùunbfng ra khỏwbzai ngưklwpaztwi đfitdàbqpqn ôkbdsng bêzxxon cạeszknh ngồwsiyi dậkknmy, Lâwppsm Hi Hi sợnglg tớkbdsi mứjkztc buôkbdsng thõiqscng tay, di đfitdzlbvng rơjzfbi xuốlnfdng giưklwpaztwng.


Trong đfitdiệyzmbn thoạeszki thanh âwppsm bégbbxn nhọlfewn vẫxygrn rínsazt gàbqpqo, Tầtjyvn Dịapgrch Dưklwpơjzfbng đfitdjkztng dậkknmy, áixdxnh mắhowyt thâwppsm thúmudey mang theo mộzlbvt tia ấbbgym áixdxp trìcobou mếdmwyn dừbbgyng ởlfewkbdsixdxi nhỏwbza trong lồwsiyng ngựerewc, hai tay vâwppsy tạeszki hai bêzxxon ngưklwpaztwi nàbqpqng, tao nhãerewbqpq cầtjyvm lấbbgyy di đfitdzlbvng bịapgrbqpqng đfitdáixdxnh rơjzfbi.

“Chuyệyzmbn gìcobo?” thanh âwppsm buổdmwyi sáixdxng củfvoia hắhowyn thảkknmn nhiêzxxon màbqpq đfitdgbbxc biệyzmbt cóxygr từbbgynsaznh.

“Vinson…” Lily vừbbgya nghe đfitdưklwpnglgc thanh âwppsm nàbqpqy liềoflkn hoàbqpqn toàbqpqn sụqkfqp đfitddmwy, che miệyzmbng bắhowyt đfitdtjyvu khóxygrc, nưklwpkbdsc mắhowyt nhưklwp thếdmwybqpqo cũerewng ngừbbgyng khôkbdsng đfitdưklwpnglgc.

Ngẫxygrm lạeszki cũerewng đfitdfvoi biếdmwyt, lúmudec nàbqpqy căapgrn bảkknmn khôkbdsng phảkknmi làbqpq thờaztwi gian đfitdi làbqpqm, vìcobo sao bọlfewn họlfew lạeszki ởlfewunbfng nhau?

Ánvmqnh mắhowyt Tầtjyvn Dịapgrch Dưklwpơjzfbng thủfvoiy chung khôkbdsng dờaztwi khỏwbzai Lâwppsm Hi Hi, khuôkbdsn mặgbbxt nhỏwbza nhắhowyn củfvoia nàbqpqng táixdxi nhợnglgt cóxygrkbds thốlnfdunbfng mờaztw mịapgrt, đfitdtjyvy ngưklwpaztwi làbqpq dấbbgyu vếdmwyt bịapgrzxxou thưklwpơjzfbng, im lặgbbxng nằixdxm trong lồwsiyng ngựerewc hắhowyn. Ánvmqnh mắhowyt hắhowyn hiệyzmbn lêzxxon mộzlbvt tia mềoflkm mạeszki, vuốlnfdt ve tóxygrc trêzxxon tráixdxn nàbqpqng, lộzlbv ra vầtjyvng tráixdxn nhu bạeszkch củfvoia nàbqpqng, hắhowyn nóxygri mộzlbvt câwppsu vàbqpqo tai nghe: “Làbqpqkbdsi.”, lờaztwi nóxygri vẫxygrn thảkknmn nhiêzxxon nhưklwp trưklwpkbdsc.

“Vinson, hai ngưklwpaztwi cùunbfng mộzlbvt chỗvwvv phảkknmi khôkbdsng? Anh cùunbfng vớkbdsi côkbds ta…. Cáixdxc ngưklwpaztwi pháixdxt sinh quan hệyzmbxygr phảkknmi hay khôkbdsng? Vinson, em khôkbdsng nêzxxon rờaztwi khỏwbzai anh, em khôkbdsng nêzxxon dỗvwvvi vớkbdsi anh, em quay lạeszki đfitdưklwpnglgc khôkbdsng? Em sẽnsaz khôkbdsng bao giờaztw … rờaztwi khỏwbzai anh nữklwpa, anh đfitdbbgyng khôkbdsng cầtjyvn em, van cầtjyvu anh…” Lily bắhowyt đfitdtjyvu khóxygrc, vạeszkn phầtjyvn đfitdau thưklwpơjzfbng quấbbgyy nhiễkhusu lòxuhtng củfvoia nàbqpqng.

Ánvmqnh mắhowyt Tầtjyvn Dịapgrch Dưklwpơjzfbng trầtjyvm mộzlbvt chúmudet.

“Khôkbdsng cóxygr việyzmbc quan trọlfewng đfitdbbgyng làbqpqm phiềoflkn tôkbdsi lúmudec ngoàbqpqi thờaztwi gian làbqpqm việyzmbc, đfitdiểonmxm nàbqpqy tôkbdsi đfitdãerewxygri rồwsiyi.” Thanh âwppsm củfvoia hắhowyn rõiqscbqpqng đfitdeszkm bạeszkc trong veo nhưklwpklwpkbdsc.

Khiếdmwyn cho ngưklwpaztwi nghe cảkknmm thấbbgyy cóxygr vẻayhy lạeszknh nhưklwpapgrng, “Vềoflk chuyệyzmbn củfvoia Hi Hi, cóxygrcobo khôkbdsng hiểonmxu đfitdếdmwyn hỏwbzai Thanh Ngôkbdsn.”

Hắhowyn nóxygri xong liềoflkn cắhowyt đfitdjkztt đfitdiệyzmbn thoạeszki, đfitdzlbvng táixdxc vẫxygrn tựerew nhiêzxxon tao nhãerew nhưklwp trưklwpkbdsc.

kbdsixdxi nhỏwbza trong ngựerewc hắhowyn nhìcobon thấbbgyy mỗvwvvi đfitdzlbvng táixdxc nàbqpqy, lòxuhtng cảkknm kinh nóxygri khôkbdsng lêzxxon lờaztwi.

bqpqng khôkbdsng thểonmx khôkbdsng thừbbgya nhậkknmn, thanh âwppsm củfvoia Lily vừbbgya nóxygri ra khiếdmwyn cho lòxuhtng nàbqpqng êzxxovwvvm đfitdau, cũerewng khôkbdsng phảkknmi thờaztwi gian đfitdãerewwppsu gìcobo, cưklwp nhiêzxxon nàbqpqng liềoflkn dễkhusbqpqng quêzxxon đfitdi mốlnfdi quan hệyzmb giữklwpa Tầtjyvn Dịapgrch Dưklwpơjzfbng cùunbfng Lily, màbqpq hiệyzmbn giờaztw, nàbqpqng lạeszki đfitdang nằixdxm dưklwpkbdsi thâwppsn ngưklwpaztwi đfitdàbqpqn ôkbdsng nàbqpqy, hơjzfbi thởlfewxygrng ấbbgym chậkknmm rãerewi hínsazt ra thởlfewbqpqo củfvoia hắhowyn nhắhowyc nhởlfewbqpqng, khoảkknmng cáixdxch giữklwpa nàbqpqng vàbqpq hắhowyn gầtjyvn biếdmwyt bao nhiêzxxou.

“… Mấbbgyy giờaztw rồwsiyi?” Suy nghĩkima hồwsiyi lâwppsu, nàbqpqng cưklwp nhiêzxxon khóxygr khăapgrn hỏwbzai mộzlbvt câwppsu.


“6 giờaztw.” Tầtjyvn Dịapgrch Dưklwpơjzfbng nhẹeyiq giọlfewng nóxygri, áixdxnh mắhowyt thâwppsm thúmudey cóxygr thâwppsm ýoflkbqpqng nhìcobon khôkbdsng hiểonmxu, cúmudei đfitdtjyvu hôkbdsn lêzxxon khóxygre môkbdsi củfvoia nàbqpqng, thanh âwppsm dễkhus nghe nóxygri: “Mệyzmbt sao? Cóxygr muốlnfdn ngủfvoi thêzxxom mộzlbvt láixdxt khôkbdsng?”

xygr muốlnfdn ngủfvoi thêzxxom mộzlbvt láixdxt hay khôkbdsng?

Mộzlbvt câwppsu nóxygri làbqpqm cho hốlnfdc mắhowyt Lâwppsm Hi Hi nóxygrng lêzxxon, sựerew quan tâwppsm rõiqscbqpqng cùunbfng thâwppsn thiếdmwyt nhưklwp vậkknmy, thựerewc sựerew giốlnfdng nhưklwp đfitdlnfdi thoạeszki củfvoia đfitdôkbdsi vợnglg chồwsiyng yêzxxou nhau, nàbqpqng hẳwkign làbqpq phảkknmi làbqpqm thếdmwybqpqo đfitdâwppsy? Nhắhowym mắhowyt vùunbfi vàbqpqo trong ngựerewc hắhowyn, nghỉqnmi ngơjzfbi, hưklwplfewng thụqkfqxuhtng ôkbdsm cùunbfng cáixdxi nhìcobon chăapgrm chúmude củfvoia hắhowyn, chẳwkigng qua nhưklwpbqpq đfitdang ngầtjyvm làbqpqm nũerewng vớkbdsi hắhowyn, vôkbds luậkknmn nàbqpqng chưklwpa nóxygri gìcobo, bọlfewn họlfew đfitdoflku khôkbdsng cầtjyvn.

Nụqkfqkbdsn củfvoia hắhowyn vẫxygrn còxuhtn ởlfewzxxon môkbdsi, mang theo hơjzfbi ấbbgym, truyềoflkn đfitdếdmwyn nơjzfbi mẫxygrn cảkknmm têzxxo dạeszki. Lâwppsm Hi Hi dựerewa vàbqpqo bờaztw vai củfvoia hắhowyn, hínsazt sâwppsu mộzlbvt hơjzfbi, hồwsiyi lâwppsu mớkbdsi nghe đfitdưklwpnglgc thanh âwppsm mơjzfb hồwsiy củfvoia chínsaznh mìcobonh: “Em khôkbdsng mệyzmbt… Em muốlnfdn dậkknmy.”

bqpqn tay nhu bạeszkch nhỏwbza nhắhowyn vịapgrn lêzxxon vai hắhowyn, ínsazt nhiềoflku khơjzfbi màbqpqo dụqkfqc vọlfewng củfvoia Tầtjyvn Dịapgrch Dưklwpơjzfbng.

Nhớkbds tớkbdsi tốlnfdi hôkbdsm qua nàbqpqng ởlfew trong mộzlbvng bịapgr hắhowyn giữklwp lấbbgyy, mệyzmbt đfitdếdmwyn mứjkztc nơjzfbi mềoflkm mạeszki tậkknmn cùunbfng củfvoia cơjzfb thểonmx đfitdang còxuhtn co rúmudet nhanh, nhínsazu mi tiếdmwyp nhậkknmn hắhowyn ra vàbqpqo, khoáixdxi cảkknmm nhanh nhưklwp vậkknmy đfitdãerew bao phủfvoi cảkknm đfitdtjyvu óxygrc….

Nụqkfqkbdsn củfvoia hắhowyn mạeszknh thêzxxom mộzlbvt chúmudet, ôkbdsm chặgbbxt vòxuhtng eo củfvoia nàbqpqng.

“Dịapgrch Dưklwpơjzfbng.” Lâwppsm Hi Hi nhịapgrn khôkbdsng đfitdưklwpnglgc kêzxxou lêzxxon mộzlbvt tiếdmwyng, cóxygr chúmudet thốlnfdng khổdmwybqpq nhắhowym mắhowyt lạeszki.

“Lúmudec màbqpq phụqkfq nữklwp tứjkztc giậkknmn đfitdoflku giốlnfdng nhưklwp em bâwppsy giờaztw sao?” Thanh âwppsm củfvoia hắhowyn đfitdãerew khôkbdsi phụqkfqc thanh tỉqnminh, áixdxnh mắhowyt thâwppsm thúmudey cóxygr mộzlbvt tia dòxuhtgbbxt, ngồwsiyi thẳwkigng ngưklwpaztwi, dừbbgyng ởlfewbqpqng.

wppsm Hi Hi khôkbdsng rõiqsc ýoflkzxxon cũerewng ngồwsiyi dậkknmy, cốlnfd gắhowyng che phủfvoi thâwppsn thểonmx nhỏwbza xinh, áixdxnh mắhowyt trong veo nhìcobon hắhowyn.

ixdxi loạeszki cảkknmm giáixdxc đfitdau đfitdkbdsn trong lòxuhtng nàbqpqy, làbqpq tứjkztc giậkknmn sao?

bqpqng khôkbdsng hiểonmxu.

Nhưklwpng màbqpqxygr đfitdiềoflku nàbqpqng rấbbgyt rõiqscbqpqng, mốlnfdi quan hệyzmb củfvoia bọlfewn họlfewmudec nàbqpqy cũerewng chỉqnmibqpq hiệyzmbp nghịapgrbqpq thôkbdsi, qua đfitdoạeszkn thờaztwi gian nàbqpqy bấbbgyt kỳxvlq quan hệyzmbcoboerewng khôkbdsng cóxygr, hắhowyn cũerewng đfitdfvoi thỏwbzaa mãerewn, nhưklwpng chỉqnmixygr loạeszki chăapgrm sóxygrc nàbqpqy làbqpqm cho nàbqpqng hiểonmxu lầtjyvm hắhowyn cũerewng nhưklwpbqpqng đfitdãerewjzfbi vàbqpqo tay giặgbbxc, mỗvwvvi mộzlbvt áixdxnh mắhowyt, mộzlbvt đfitdzlbvng táixdxc, nàbqpqng tưklwplfewng hắhowyn làbqpq đfitdang yêzxxou, chẳwkigng qua làbqpq ngâwppsy ngốlnfdc màbqpq tỉqnminh mộzlbvng, hếdmwyt thảkknmy cóxygr phảkknmi đfitdoflku khôkbdsng tồwsiyn tạeszki hay khôkbdsng?


bqpqng nhẹeyiq nhàbqpqng lắhowyc đfitdtjyvu, cốlnfd gắhowyng khôkbdsng cho phégbbxp chínsaznh mìcobonh lùunbfi bưklwpkbdsc, ôkbdsn nhu nóxygri: “Em khôkbdsng cóxygr ýoflk kia.”

Con mắhowyt thâwppsm thúmudey củfvoia Tầtjyvn Dịapgrch Dưklwpơjzfbng đfitdãerew sớkbdsm bắhowyt giữklwp đfitdưklwpnglgc sựerew giảkknm bộzlbv kiêzxxon cưklwpaztwng củfvoia nàbqpqng, thảkknmn nhiêzxxon nhìcobon xuốlnfdng nàbqpqng, cúmudei đfitdtjyvu hôkbdsn thậkknmt mạeszknh lêzxxon cáixdxnh môkbdsi củfvoia nàbqpqng, nàbqpqng bấbbgyt ngờaztw khôkbdsng kịapgrp phòxuhtng bịapgr, hôkbds hấbbgyp đfitdoflku trởlfewzxxon đfitdjkztt quãerewng, nụqkfqkbdsn củfvoia hắhowyn lạeszki mạeszknh bạeszko cùunbfng đfitdzxxon cuồwsiyng nhưklwp vậkknmy, sắhowyp đfitdem nàbqpqng hoàbqpqn toàbqpqn pháixdx hủfvoiy mấbbgyt.

“….” Nàbqpqng buồwsiyn bựerewc ngâwppsm ra tiếdmwyng, cảkknmm giáixdxc ra giưklwpaztwng trong tay bịapgr ngăapgrn lạeszki, bịapgrbqpqn tay to lớkbdsn củfvoia hắhowyn bao trùunbfm, nàbqpqng mộzlbvt lầtjyvn nữklwpa ởlfew trong lồwsiyng ngựerewc hắhowyn.

“Khôkbdsng mệyzmbt thìcobobqpqm lạeszki lầtjyvn nữklwpa, em cũerewng muốlnfdn màbqpq, đfitdúmudeng khôkbdsng?” Tiếdmwyng nóxygri trầtjyvm thấbbgyp củfvoia Tầtjyvn Dịapgrch Dưklwpơjzfbng áixdxp sáixdxt bêzxxon tai nàbqpqng, bàbqpqn tay táixdxch hai châwppsn củfvoia nàbqpqng ra, chạeszkm vàbqpqo nơjzfbi hoa viêzxxon mẫxygrn cảkknmm cùunbfng mềoflkm mạeszki nhấbbgyt củfvoia nàbqpqng, hơjzfbi hơjzfbi dùunbfng lựerewc chếdmwy trụqkfq eo nhỏwbza củfvoia nàbqpqng.

“Khôkbdsng!” Nàbqpqng sợnglg tớkbdsi mứjkztc hégbbxt lêzxxon, cầtjyvn cổdmwy ngửijkfa vềoflk phínsaza sau, lạeszki khôkbdsng thoáixdxt khỏwbzai lựerewc đfitdeszko nóxygrng rựerewc hung mãerewnh củfvoia hắhowyn, rưklwpng rưklwpng nóxygri, “Khôkbdsng cầtjyvn….đfitdbbgyng màbqpq…”

bqpqng mệyzmbt mỏwbzai quáixdx, cũerewng cóxygr chúmudet đfitdau, theo bảkknmn năapgrng màbqpqbqpqi xínsazch. Chẳwkigng qua làbqpq tay hắhowyn đfitdang du ngoạeszkn lêzxxon nhữklwpng đfitdiểonmxm nhạeszky cảkknmm trêzxxon cơjzfb thểonmxbqpqng, gáixdxy tràbqpqn đfitdtjyvy hơjzfbi thởlfewxygrng bỏwbzang đfitdếdmwyn têzxxo dạeszki, nàbqpqng khôkbdsng muốlnfdn đfitdzlbvng tìcobonh, chẳwkigng qua làbqpq thâwppsn thểonmx đfitdãerew phảkknmn bộzlbvi nàbqpqng, nhữklwpng khiêzxxou khínsazch thàbqpqnh thạeszko củfvoia hắhowyn vĩkimanh viễkhusn đfitdoflku cóxygrixdxc dụqkfqng đfitdlnfdi vớkbdsi nàbqpqng.

“Đxygrbbgyng màbqpq...... A......” Nàbqpqng ngâwppsn lêzxxon, vôkbds lựerewc màbqpq chốlnfdng cựerew, cảkknmm giáixdxc đfitdưklwpnglgc thứjkztxygrng bỏwbzang kia đfitdãerew muốlnfdn đfitdâwppsm tiếdmwyn vàbqpqo. Nàbqpqng khôkbdsng biếdmwyt, kháixdxng cựerew củfvoia mìcobonh, đfitdếdmwyn tộzlbvt cùunbfng làbqpq kháixdxng cựerew hắhowyn giữklwp lấbbgyy, hay vẫxygrn làbqpq khôkbdsng muốlnfdn bảkknmn thâwppsn mìcobonh bịapgrjzfbi vàbqpqo tay giặgbbxc.

“Yêzxxou anh rồwsiyi sao?” Tiếdmwyng nóxygri trầtjyvm thấbbgyp lộzlbv ra từbbgynsaznh nồwsiyng đfitdkknmm, nhưklwpbqpq mộzlbvng ảkknmo ma quỷepir bao trùunbfm ýoflk thứjkztc củfvoia nàbqpqng. Tầtjyvn Dịapgrch Dưklwpơjzfbng chăapgrm chúmude quan sáixdxt côkbdsixdxi nhỏwbza ýoflk thứjkztc mơjzfbbqpqng đfitdang bịapgr hắhowyn khôkbdsng ngừbbgyng giữklwp lấbbgyy, dụqkfq dỗvwvvbqpqng, nhẹeyiq giọlfewng hỏwbzai.

wppsm Hi Hi run rẩvwvvy nhưklwp bịapgr đfitdiệyzmbn giậkknmt, mộzlbvt cáixdxi chớkbdsp mắhowyt sau đfitdãerew thanh tỉqnminh, ra sứjkztc lắhowyc đfitdtjyvu: “Khôkbdsng phảkknmi...... Tôkbdsi khôkbdsng cóxygr!”

Khóxygre môkbdsi Tầtjyvn Dịapgrch Dưklwpơjzfbng gợnglgi lêzxxon mộzlbvt nụqkfqklwpaztwi, cúmudei ngưklwpaztwi càbqpqng tiếdmwyn vàbqpqo sâwppsu hơjzfbn, cảkknmm thấbbgyy thâwppsn thểonmx non mềoflkm củfvoia nàbqpqng mang đfitdếdmwyn cho hắhowyn khoáixdxi cảkknmm chưklwpa bao giờaztwxygr, thanh âwppsm lãerewnh đfitdeszkm nóxygri: “Khôkbdsng thưklwpơjzfbng sẽnsaz khôkbdsng cảkknmm thấbbgyy vui thínsazch…. Em cóxygr biếdmwyt em rấbbgyt khôkbdsng ngoan khôkbdsng? Hi Hi, ởlfew trong lồwsiyng ngựerewc anh, nóxygri dốlnfdi anh, anh cũerewng chỉqnmixygr thểonmxunbfng thâwppsn thểonmx đfitdonmx trừbbgyng phạeszkt em… Vừbbgya khégbbxo em luôkbdsn làbqpqm cho anh cảkknmm thấbbgyy ăapgrn khôkbdsng đfitdfvoi….”

Hắhowyn nóxygri làbqpqbqpqm, khôkbdsng chúmudet kiêzxxong nểonmxcobo, mộzlbvt chúmudet mộzlbvt chúmudet lạeszki gia tăapgrng lựerewc đfitdeszko khiếdmwyn cho nàbqpqng ngửijkfa đfitdtjyvu ngâwppsm nga, sắhowyp khôkbdsng chịapgru đfitdưklwpnglgc nữklwpa.

ixdxng sớkbdsm, trong phòxuhtng ngủfvoi củfvoia khu nhàbqpq trọlfew cao cấbbgyp, ngưklwpaztwi đfitdàbqpqn ôkbdsng tuấbbgyn lãerewng bứjkztc ngưklwpaztwi khốlnfdng chếdmwykbdsixdxi nhỏwbzajzfbbqpqng dưklwpkbdsi thâwppsn, hung áixdxc màbqpq giữklwp lấbbgyy nàbqpqng, biểonmxu tìcobonh trêzxxon mặgbbxt vừbbgya phứjkztc tạeszkp lạeszki ôkbdsn nhu, ởlfewzxxon tai nàbqpqng mềoflkm nhẹeyiq khuyêzxxon giảkknmi vàbqpq an ủfvoii gìcobo đfitdóxygr, chan chứjkzta yêzxxou thưklwpơjzfbng.

“Yêzxxou lâwppsu mộzlbvt chúmudet….” Ởxvlq thờaztwi khắhowyc cuốlnfdi cùunbfng kia, hắhowyn hôkbdsn lêzxxon cáixdxnh môkbdsi củfvoia nàbqpqng, thanh âwppsm vỡivlq vụqkfqn cóxygr chứjkzta đfitderewng bínsaz mậkknmt sâwppsu kínsazn nhấbbgyt trong đfitdáixdxy lòxuhtng, “Đxygrbbgyng hậkknmn anh…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.