Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 114 : Là hắn chưa đủ lãnh khốc sao ?

    trước sau   
hxwsm Hi Hi nhẹprgr nhàrkctng hítvhct mộappzt hơmmihi, tiếhhafng nóxwexi tao nhãzfew êhhafm tai: “Tôjavsi khôjavsng muốxlwmn lậnkhvt đejeqhnoe Nhạappzc Thịpslg, nóxwex khôjavsng cóxwex sứlgeic hấlcqpp dẫnnxen đejeqxlwmi vớrkati tôjavsi, mụhitmc đejeqítvhcch hiệmmihn tạappzi củtvhca tôjavsi, làrkct muốxlwmn gặsvpep côjavs, cùlgeing côjavshhafn tĩhxwsnh nóxwexi chuyệmmihn, ba giờayup chiềrjfeu thứlgeivrhwm, tạappzi quáyuoln càrkct phêhhaf mớrkati mởgfyt đejeqxlwmi diệmmihn Báyuolc Viễqshsn, xin đejeqzfewng tớrkati muộappzn, tôjavsi khôjavsng thítvhcch chờayup đejeqomlzi ngưrfekayupi kháyuolc.’’

“A…” Kiềrjfeu Nhan tứlgeic giậnkhvn màrkctrfekayupi, “Côjavs dựjfrga vàrkcto đejeqâhxwsu chắwrgyc tôjavsi sẽyxcl tớrkati?”

“Tùlgeiy ýrgigjavs, nhữpslgng gìprsdjavs nghe đejeqưrfekomlzc cũgfytng đejeqãzfew đejeqtvhc… chújnycng cùlgeing tôjavsi khôjavsng cóxwex quan hệmmih, nếhhafu côjavsxwex khảvrhwvrhwng gáyuolnh chịpslgu hậnkhvu quảvrhw thìprsd cứlgei coi nhưrfek chưrfeka từzfewng nghe qua, côjavsgfytng cóxwex thểdfwexwexi cho Nhạappzc Phong, đejeqóxwexrkct chuyệmmihn củtvhca côjavs.”

hxwsm Hi Hi nóxwexi xong liềrjfen cújnycp máyuoly.

Tiếhhafng “Tújnyct, Tújnyct…” dồowhyn dậnkhvp nhưrfekrkct tiếhhafng bújnyca đejeqang đejeqnkhvp vàrkcto ngựjfrgc Kiềrjfeu Nhan, côjavs khôjavsng thểdfwexwexi nêhhafn lờayupi nhữpslgng gìprsd muốxlwmn nóxwexi, tứlgeic giậnkhvn, vôjavslgeing lo lắwrgyng, khôjavsng can tâhxwsm, hếhhaft thảvrhwy títvhcch tụhitm trong lòxcljng, côjavs nắwrgym chặsvpet di dộappzng, hậnkhvn ýrgigrkcty đejeqsvpec.

“Làrkctm sao vậnkhvy?” tiếhhafng đejeqàrkctn ôjavsng trầmxmkm thấlcqpp từzfew phítvhca sau vang lêhhafn, Kiềrjfeu Nhan bỗlcqpng nhiêhhafn xoay ngưrfekayupi, nhìprsdn thấlcqpy Nhạappzc Phong đejeqlgeing ởgfyt sau lưrfekng, mộappzt thâhxwsn Ârfeku phụhitmc màrkctu lam lộappz ra mộappzt cỗlcqpmmihi thởgfytrkct mịpslg, hắwrgyn làrkct mộappzt ngưrfekayupi ôjavsn tồowhyn, nhưrfekng gầmxmkn đejeqâhxwsy lạappzi báyuol đejeqappzo hơmmihn nhiềrjfeu.


“Khôjavsng cóxwex chuyệmmihn gìprsd cảvrhw …” Kiềrjfeu Nhan nỗlcqp lựjfrgc bìprsdnh ổhnoen tâhxwsm tìprsdnh, cầmxmku mong hắwrgyn khôjavsng nghe đejeqưrfekomlzc cuộappzc nóxwexi chuyệmmihn đejeqiệmmihn thoạappzi vừzfewa rồowhyi.

Hai ngàrkcty trưrfekrkatc, chuyệmmihn vợomlz củtvhca Tầmxmkn Dịpslgch Dưrfekơmmihng côjavsng khai đejeqãzfew khiếhhafn tìprsdnh hìprsdnh sôjavsi sụhitmc, Nhạappzc Phong đejeqưrfekơmmihng nhiêhhafn cũgfytng biếhhaft, hai ngàrkcty kia căvrhwn bảvrhwn làrkct khôjavsng cóxwex ai dáyuolm tớrkati gầmxmkn hắwrgyn bàrkctn côjavsng việmmihc, trêhhafn đejeqayupi nàrkcty, khôjavsng cóxwex việmmihc gìprsdxwex thểdfwe lay đejeqappzng hắwrgyn, ngoạappzi trừzfewhxwsm Hi Hi.

Ájfrgnh mắwrgyt Nhạappzc Phong lợomlzi hạappzi đejeqvrhwo qua khuôjavsn mặsvpet côjavs ta, hồowhyi lâhxwsu mớrkati dờayupi đejeqi.

“Hếhhaft giờayuprkctm tựjfrg vềrjfe, khôjavsng cầmxmkn đejeqomlzi tôjavsi.” Hắwrgyn lạappznh nhạappzt ra lệmmihnh, đejeqem lịpslgch trìprsdnh trong ngàrkcty củtvhca côjavs ta néfiiam lêhhafn bàrkctn.

Lồowhyng ngựjfrgc Kiềrjfeu Nhan đejeqau nhứlgeic, thấlcqpy hắwrgyn xoay ngưrfekayupi, chạappzy theo từzfew phítvhca sau vòxcljng tay ôjavsm lấlcqpy hắwrgyn, hai tay ôjavsm rấlcqpt chặsvpet, tiếhhafng nóxwexi mịpslg hoặsvpec: “Phong… Hôjavsm nay em khôjavsng cóxwex việmmihc gìprsd, ởgfythhafn cạappznh anh đejeqưrfekomlzc chứlgei? Tâhxwsm tìprsdnh anh khôjavsng tốxlwmt, em lo lắwrgyng anh mộappzt mìprsdnh…”

Ngưrfekayupi đejeqàrkctn bàrkct nhưrfek vậnkhvy, trưrfekrkatc mặsvpet ngưrfekayupi ngoàrkcti mạappznh mẽyxcl vang dộappzi khôjavsn khéfiiao giỏxwexi giang, trưrfekrkatc mặsvpet đejeqxlwmi thủtvhc khôjavsng biếhhaft sợomlzzfewi làrkctprsd thậnkhvm chítvhcxcljn cóxwex phầmxmkn kiêhhafu ngạappzo, nhưrfekng trong việmmihc nàrkcty làrkctm thếhhafrkcto cũgfytng khôjavsng thểdfwe chiếhhafm đejeqưrfekomlzc tráyuoli tim củtvhca ngưrfekayupi đejeqàrkctn ôjavsng nàrkcty, côjavsprsdnh nguyệmmihn bỏxwex đejeqi tựjfrgjavsn củtvhca bảvrhwn thâhxwsn, mộappzt lòxcljng chờayup đejeqomlzi.

rkct khuôjavsn mặsvpet ngưrfekayupi đejeqàrkctn ôjavsng quay lưrfekng vềrjfe phítvhca côjavs đejeqappzt nhiêhhafn sinh ra mộappzt tia lạappznh rùlgeing mìprsdnh, lãzfewnh liệmmiht nghiêhhafm nghịpslg.

Khóxwexe miệmmihng nổhnoei lêhhafn mộappzt mạappzt cưrfekayupi băvrhwng lãzfewnh, Nhạappzc Phong từzfew từzfew đejeqem hai cáyuolnh tay trêhhafn lưrfekng đejeqrgigy xuốxlwmng, rấlcqpt nhanh cầmxmkm lấlcqpy cổhnoe tay côjavs ta, từzfew từzfew xoay ngưrfekayupi: “Phảvrhwi khôjavsng? Tâhxwsm tìprsdnh tôjavsi khôjavsng tốxlwmt, côjavs biếhhaft àrkct?”

Đrfekâhxwsy làrkct thóxwexi quen khi hắwrgyn tứlgeic giậnkhvn, bộappzyuolng lạappznh lùlgeing tưrfekơmmihi cưrfekayupi ẩrgign giấlcqpu tấlcqpt cảvrhwhxwsm tìprsdnh.

Cho tớrkati bâhxwsy giờayup hắwrgyn vẫnnxen làrkct mộappzt ngưrfekayupi đejeqàrkctn ôjavsng lãzfewnh huyếhhaft, nếhhafu khôjavsng phảvrhwi sao lạappzi cóxwex thểdfwe trưrfekrkatc mặsvpet bạappzn gáyuoli màrkctrfekrjfeng hiếhhafp ngưrfekayupi con gáyuoli kháyuolc? Làrkctm thếhhafrkcto màrkctlgei đejeqãzfew thắwrgyng kiệmmihn vẫnnxen khôjavsng cho côjavsyuoli kia mộappzt con đejeqưrfekayupng sốxlwmng, mãzfewi cho tớrkati khi gia đejeqìprsdnh côjavs ta thêhhaf thảvrhwm mớrkati thôjavsi?

Trong lòxcljng Kiềrjfeu Nhan run lêhhafn, biếhhaft đejeqãzfew đejeqappzng chạappzm tớrkati đejeqiểdfwem mấlcqpu chốxlwmt củtvhca hắwrgyn.

javs cốxlwm gắwrgyng nóxwexi thậnkhvt khẽyxcl, chịpslgu đejeqjfrgng đejeqau đejeqrkatn màrkct nhìprsdn hắwrgyn: “Làrkct em sai, tâhxwsm tìprsdnh anh khôjavsng phảvrhwi khôjavsng tốxlwmt, ýrgig em muốxlwmn nóxwexi vớrkati anh, kháyuolch hàrkctng củtvhca Hoàrkctnh Cơmmih bịpslg chújnycng ta đejeqoạappzt kháyuol nhiềrjfeu, bọtvhcn họtvhc cam kếhhaft trong vòxcljng ba năvrhwm đejeqrjfeu giữpslg mốxlwmi hợomlzp táyuolc vớrkati Nhạappzc Thịpslg, cho phéfiiap sảvrhwn phẩrgigm củtvhca chújnycng ta lũgfytng đejeqoạappzn thịpslg trưrfekayupng làrkct rấlcqpt tốxlwmt. Hiệmmihn tạappzi Lâhxwsm Hi Hi đejeqang làrkctm việmmihc tạappzi Báyuolc Viễqshsn, khôjavsng phảvrhwi anh cũgfytng muốxlwmn côjavs ta phảvrhwi hốxlwmi hậnkhvn sao?’’

javs suy nghĩhxws cẩrgign thậnkhvn mớrkati nóxwexi, rốxlwmt cụhitmc cóxwex thểdfwe khiếhhafn áyuolnh mắwrgyt lạappznh thấlcqpu xưrfekơmmihng củtvhca Nhạappzc Phong chùlgeing xuốxlwmng mộappzt vàrkcti phầmxmkn.


“Đrfekítvhcch thựjfrgc côjavs ta sẽyxcl phảvrhwi hốxlwmi hậnkhvn…” Nhạappzc Phong buôjavsng cáyuolnh tay Kiềrjfeu Nhan ra, trêhhafn miệmmihng nổhnoei lêhhafn mộappzt mạappzt cưrfekayupi nhạappzt.

“Côjavs nghĩhxws thửnymj coi tôjavsi cóxwexhhafn triệmmiht đejeqdfwe pháyuol hủtvhcy côjavs ta hay khôjavsng, khiếhhafn cho côjavs ta khôjavsng còxcljn gìprsd đejeqdfwexwex thểdfwe gảvrhw cho ngưrfekayupi đejeqàrkctn ôjavsng kháyuolc?”

Hai tay hắwrgyn xiếhhaft chặsvpet hai bêhhafn hôjavsng côjavs ta, mắwrgyt nhìprsdn côjavs chằnzpwm chằnzpwm, nhưrfekng tưrfekrfekgfytng lạappzi bay rấlcqpt xa.

Kiềrjfeu Nhan biếhhaft biểdfweu hiệmmihn nhưrfek thếhhaf củtvhca hắwrgyn nóxwexi lêhhafn đejeqiềrjfeu gìprsd, ngựjfrgc bỗlcqpng nhiêhhafn đejeqau xóxwext! A… Lâhxwsm Hi Hi, chítvhcnh làrkcthxwsm Hi Hi.

Ngưrfekayupi con gáyuoli màrkct hắwrgyn quan tâhxwsm vĩhxwsnh viễqshsn chỉouowxwex mộappzt mìprsdnh côjavs ta, cũgfytng khôjavsng quảvrhwn ngưrfekayupi hàrkctng đejeqêhhafm hầmxmku hạappzrfekrkati thâhxwsn hắwrgyn làrkct ai. Côjavs khôjavsng thểdfwe chịpslgu đejeqưrfekomlzc nhưrfek vậnkhvy, đejeqem cáyuolnh tay tạappzi trêhhafn ngưrfekayupi hắwrgyn buôjavsng ra, nhưrfekng trong miệmmihng vẫnnxen ngâhxwsm têhhafn côjavsyuoli cóxwexyuoljnycm đejeqowhyng tiềrjfen kia – Hi Hi!

Trờayupi biếhhaft, ngưrfekayupi con gáyuoli nhưrfek vậnkhvy, làrkct ngưrfekayupi phụhitm nữpslg củtvhca hắwrgyn, làrkct nỗlcqpi sỉouow nhụhitmc lớrkatn nhấlcqpt!

hxwsm trítvhc Kiềrjfeu Nhan run rẩrgigy, áyuolnh mắwrgyt trong trẻehcuo nhưrfekng lạappznh lùlgeing lạappzi ẩrgign dấlcqpu mộappzt tia hậnkhvn ýrgig, tay đejeqsvpet trêhhafn cổhnoe hắwrgyn, tiếhhafng nóxwexi nhẹprgr nhưrfek bay: “Hiệmmihn tạappzi khôjavsng nêhhafn nghĩhxws nhiềrjfeu, em ởgfyt ngay trong lòxcljng anh, anh khôjavsng muốxlwmn sao?”

Ngóxwexn tay thon dàrkcti vớrkati móxwexng sơmmihn màrkctu xanh nhạappzt, dòxcljfiiat vàrkcto trong y phụhitmc hắwrgyn, cóxwex vẻehcu khiêhhafu khítvhcch.

Nhạappzc Phong ngưrfekng mắwrgyt nhìprsdn côjavs ta hồowhyi lâhxwsu, tậnkhvn tớrkati khi áyuolnh mắwrgyt lạappznh thấlcqpu xưrfekơmmihng biếhhafn mấlcqpt, nhìprsdn hiệmmihn tạappzi, tiếhhafng nóxwexi u áyuolm kêhhafu mộappzt tiếhhafng “Dâhxwsm phụhitm!”

Đrfekem côjavs ta trong lòxcljng, ngay tạappzi mộappzt tiếhhafng théfiiat kinh hãzfewi đejeqrgigy mạappznh côjavs ta ra khỏxwexi lồowhyng ngựjfrgc.

***

Thứlgeivrhwm.

Mấlcqpy ngàrkcty nay Lâhxwsm Hi Hi vẫnnxen chújnyc ýrgig tớrkati mọtvhci đejeqappzng tĩhxwsnh vềrjfeprsdnh hìprsdnh tàrkcti chítvhcnh củtvhca Nhạappzc Thịpslg, phảvrhwi nóxwexi rằnzpwng hiệmmihn tạappzi, Kiềrjfeu Nhan đejeqãzfew đejeqem toàrkctn bộappz nhữpslgng sốxlwm liệmmihu kia dọtvhcn sạappzch, may màrkctgfyt đejeqâhxwsy nàrkctng còxcljn nhữpslgng sốxlwm liệmmihu màrkct mấlcqpy ngưrfekayupi đejeqãzfew lấlcqpy đejeqưrfekomlzc từzfew trưrfekrkatc, từzfewjnycc đejeqóxwex tớrkati giờayuprkctng khôjavsng liêhhafn hệmmih lạappzi vớrkati Kiềrjfeu Nhan, khôjavsng cầmxmkn nhiềrjfeu lờayupi, nhữpslgng gìprsdrkctng muốxlwmn làrkctm, hẳxwexn nêhhafn tựjfrgrkctng đejeqi chuẩrgign bịpslg.


Nếhhafu nhưrfek gặsvpep mặsvpet, cầmxmkn trao đejeqhnoei cáyuoli gìprsd, cầmxmkn nhữpslgng đejeqiềrjfeu kiệmmihn gìprsd, nàrkctng mộappzt mựjfrgc suy nghĩhxws.

Từzfew trong đejeqappzi sảvrhwnh đejeqi tớrkati, Tầmxmkn Dịpslgch Dưrfekơmmihng đejeqem tàrkcti liệmmihu cho trợomlzrgig đejeqi bêhhafn cạappznh, ôjavsm vai Lâhxwsm Hi Hi đejeqi ra ngoàrkcti.

“Thấlcqpy rõubnf rồowhyi chứlgei?” Tiếhhafng nóxwexi trầmxmkm thấlcqpp củtvhca hắwrgyn vang lêhhafn, bao trùlgeim nàrkctng.

hxwsm Hi Hi gậnkhvt đejeqmxmku, ngựjfrgc còxcljn chưrfeka tan biếhhafn cuộappzc đejeqàrkctm pháyuoln vớrkati mộappzt thưrfekơmmihng nhâhxwsn ngưrfekayupi Đrfeklgeic, Tầmxmkn Dịpslgch Dưrfekơmmihng tựjfrgprsdnh chỉouow đejeqappzo ngưrfekayupi kháyuolc, cuộappzc đejeqàrkctm pháyuoln kếhhaft thújnycc trưrfekrkatc ba giờayup đejeqújnycng nhưrfek dựjfrg đejeqpslgnh, lợomlzi nhuậnkhvn lớrkatn nhưrfek vậnkhvy giáyuol trịpslg khôjavsng thểdfwe dựjfrgtvhcnh, ngưrfekayupi vừzfewa đejeqi ra đejeqrjfeu sợomlzzfewi màrkct than vãzfewn, nàrkctng cũgfytng làrkct nhưrfek vậnkhvy.

“Đrfekãzfew thấlcqpy rõubnf.” Nàrkctng nhẹprgr giọtvhcng trảvrhw lờayupi.

rkctnh lang lầmxmku hai rấlcqpt dàrkcti, cùlgeing vớrkati đejeqappzi sảvrhwnh lầmxmku mộappzt cóxwex mộappzt ban côjavsng cóxwex thểdfwe ngắwrgym bầmxmku trờayupi, Tầmxmkn Dịpslgch Dưrfekơmmihng đejeqem cảvrhw ngưrfekayupi hắwrgyn cùlgeing nàrkctng dựjfrga vàrkcto lớrkatp kítvhcnh, đejeqem nàrkctng ôjavsm lấlcqpy, hòxclja hoãzfewn nóxwexi: “Em nghĩhxwsprsd sao Báyuolc Viễqshsn lạappzi thắwrgyng?”

hxwsm Hi Hi cẩrgign thậnkhvn suy nghĩhxws mộappzt chújnyct, ôjavsn nhu trảvrhw lờayupi: “Tôjavsi nghĩhxws… vấlcqpn đejeqrjferkct do ngữpslg khítvhchxwsu hỏxwexi. Sau ba tiếhhafng đejeqàrkctm pháyuoln bọtvhcn họtvhc chủtvhc đejeqappzng đejeqưrfeka ra ýrgig kiếhhafn, chújnycng ta cũgfytng khôjavsng cóxwexhhafu cầmxmku, cũgfytng khôjavsng cóxwex đejeqrjfe nghịpslg giáyuol cảvrhw …” Ájfrgnh mắwrgyt nàrkctng trong veo đejeqơmmihn thuầmxmkn nóxwexi ra suy nghĩhxws logic, nguyêhhafn nhâhxwsn chítvhcnh ởgfyt đejeqâhxwsy trừzfew khítvhc chấlcqpt củtvhca hắwrgyn, nàrkctng khôjavsng thểdfwe nghĩhxws ra cóxwex thểdfwe thắwrgyng ởgfyt chỗlcqprkcto.

Tầmxmkn Dịpslgch Dưrfekơmmihng nhịpslgn khôjavsng đejeqưrfekomlzc cưrfekayupi nhẹprgr mộappzt cáyuoli, vỗlcqp vỗlcqp đejeqmxmku củtvhca nàrkctng, khôjavsng đejeqáyuolp lạappzi.

Vẻehcu mặsvpet Lâhxwsm Hi Hi khóxwex hiểdfweu, hắwrgyn cũgfytng kéfiiao bàrkctn tay nhỏxwexfiia củtvhca nàrkctng đejeqếhhafn trưrfekrkatc mặsvpet, mấlcqpy ngàrkcty nay nàrkctng cũgfytng nhìprsdn ra hắwrgyn khôjavsng cóxwex kiêhhafng nểdfweprsd cảvrhw, bấlcqpt kểdfwerkct đejeqang ởgfytjavsng ty, dùlgei cho trưrfekrkatc mặsvpet mọtvhci ngưrfekayupi hắwrgyn vẫnnxen thâhxwsn thiếhhaft nhưrfek vậnkhvy, nơmmihi nàrkcto cũgfytng tuyêhhafn bốxlwmrkctng làrkct ngưrfekayupi phụhitm nữpslg củtvhca hắwrgyn, khiếhhafn cho ngưrfekayupi trong côjavsng ty đejeqrjfeu đejeqãzfew thay đejeqhnoei cáyuolch xưrfekng hôjavs, thếhhaf nhưrfekng, “Tầmxmkn phu nhâhxwsn” – ba chữpslgrkcty, nhưrfek trưrfekrkatc nàrkctng vẫnnxen khôjavsng thểdfwe thítvhcch ứlgeing.

“Buổhnoei chiềrjfeu hẹprgrn mấlcqpy giờayup?” Tầmxmkn Dịpslgch Dưrfekơmmihng đejeqi ởgfyt phítvhca trưrfekrkatc, tiếhhafng nóxwexi du dưrfekơmmihng hỏxwexi.

“Ba giờayup.” Lâhxwsm Hi Hi lậnkhvp tứlgeic trảvrhw lờayupi.

“Bấlcqpt cứlgeijnycc nàrkcto di đejeqappzng cũgfytng phảvrhwi mởgfytyuoly, xửnymjrgig nhanh gọtvhcn, buổhnoei tốxlwmi hôjavsm đejeqóxwex đejeqxlwmi vớrkati côjavs ta nhưrfek thếhhafrkcto hôjavsm nay cũgfytng vậnkhvy.” Hắwrgyn nhẹprgr giọtvhcng giao phóxwex, trong đejeqmxmku đejeqãzfewyuoli hiệmmihn tấlcqpt cảvrhw.

“Vâhxwsng, đejeqãzfew biếhhaft.” Lâhxwsm Hi Hi dừzfewng ởgfytxwexng lưrfekng củtvhca hắwrgyn, dưrfekayupng nhưrfek sứlgeic lựjfrgc đejeqrjfeu thôjavsng qua lòxcljng bàrkctn tay màrkct truyềrjfen đejeqếhhafn cho hắwrgyn.

“Còxcljn cóxwex mộappzt chuyệmmihn.” nhưrfekrkct nghĩhxws đejeqếhhafn chuyệmmihn gìprsd, Tầmxmkn Dịpslgch Dưrfekơmmihng xoay ngưrfekayupi lạappzi, dừzfewng ởgfyt khuôjavsn mặsvpet nàrkctng, đejeqem nàrkctng kéfiiao vàrkcto trong lòxcljng mìprsdnh, ôjavsm đejeqlgeing dậnkhvy, nhẹprgr giọtvhcng nóxwexi: “Cốxlwm gắwrgyng sứlgeic, khôjavsng cho côjavs ta cóxwex thờayupi gian suy nghĩhxwslgeing do dựjfrg, kếhhaft thújnycc rờayupi đejeqi ngay khôjavsng cầmxmkn lo cho côjavs ta… Hiểdfweu chưrfeka?”

xcljng bàrkctn tay Lâhxwsm Hi Hi toáyuolt mồowhyjavsi, gậnkhvt đejeqmxmku: “Đrfekãzfew hiểdfweu.”

Tầmxmkn Dịpslgch Dưrfekơmmihng dừzfewng mộappzt giâhxwsy, chậnkhvm rãzfewi cújnyci đejeqmxmku hôjavsn lêhhafn môjavsi nàrkctng, trong lújnycc triềrjfen miêhhafn hôjavsn vẫnnxen giữpslg chặsvpet gáyuoly nàrkctng, thìprsd thầmxmkm dỗlcqprkctnh: “Đrfekzfewng sợomlz, cứlgei ra tay…”

Đrfekxlwmi vớrkati côjavsyuoli nhỏxwexrkcty, hắwrgyn thựjfrgc sựjfrg lo lắwrgyng, mặsvpec dùlgei đejeqãzfew sớrkatm giújnycp nàrkctng an bàrkcti tấlcqpt cảvrhw, vừzfewa ýrgig nhưrfekng vẫnnxen trăvrhwn trởgfyt, làrkct do hắwrgyn chưrfeka đejeqtvhczfewnh khốxlwmc sao? Ngay cảvrhw việmmihc nàrkctng đejeqxlwmi mặsvpet vớrkati mộappzt mộappzt ngưrfekayupi đejeqàrkctn bàrkct đejeqhhafn cuồowhyng cũgfytng đejeqrjfeu bắwrgyt đejeqmxmku thấlcqpy lo lắwrgyng…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.