Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 105 : Chờ nàng sẵn sàng để nói

    trước sau   
yrjjm Hi Hi suy nghĩmdln mộnylft chúmdlnt, nhẹntxi giọsxnnng mởxsxk miệhbnyng: “Thếhbny nhưhbnyng... khôeogtng dễsevipbpqng nhưhbny vậhxhdy, cổwvap phầpbawn củexwga Nhạmmgoc Thịkejp tuy rằuxdhng phâyrjjn táwiagn, thếhbny nhưhbnyng phầpbawn lớykkzn nằuxdhm trong tay nhữvizyng ngưhbnyaowwi thâyrjjn thíbceich trong Nhạmmgoc gia, bọsxnnn họsxnnxzjen câyrjjn nhắvbnkc tớykkzi mốbjeyi quan hệhbny trong nhàpbpq..., giốbjeyng nhưhbny ngàpbpqy hôeogtm nay trêkbqon tòxzjea áwiagn, cóieaq ngưhbnyaowwi điokeãvlwd thay Nhạmmgoc Phong nhậhxhdn tộnylfi. Gia điokeìyspenh vàpbpq sựatsf nghiệhbnyp củexwga ôeogtng ta điokeersbu nằuxdhm trong tay Nhạmmgoc Phong, tôeogti điokewiagn hẳrbxnn làpbpq ôeogtng ta bịkejp uy hiếhbnyp.”

pbpqng ýdrog thứoqrlc điokeưhbnyftdgc điokenylfng táwiagc củexwga hai ngưhbnyaowwi cóieaq bao nhiêkbqou thâyrjjn thiếhbnyt, nàpbpqng nằuxdhm gọsxnnn trêkbqon cầpbawn cổwvap hắvbnkn, dáwiagng dấgeofp thanh thuầpbawn điokenylfng lòxzjeng ngưhbnyaowwi, rõufwjpbpqng nhìyspen thấgeofy ýdroghbnyaowwi trêkbqon môeogti hắvbnkn điokebjeyi vớykkzi từufwjng suy nghĩmdln củexwga nàpbpqng, hắvbnkn rấgeoft khen ngợftdgi.

“Nóieaqi khôeogtng sai, điokeúmdlnng thậhxhdt làpbpq khóieaq khăgeofn.”

Trong mắvbnkt Lâyrjjm Hi Hi hiệhbnyn lêkbqon mộnylft tia nghi hoặkbqoc, “Vậhxhdy ngàpbpqi còxzjen muốbjeyn tiếhbnyp tụxudlc? Ngàpbpqi cầpbawn... tôeogti làpbpqm gìyspe?”

pbpqng mơnxdz hồoqrl nghĩmdln, lýdrog giảsxnni hàpbpqnh điokenylfng củexwga Nhạmmgoc Phong, cóieaq lẽwvappbpqng cóieaq mộnylft chúmdlnt giáwiag trịkejp.

Tầpbawn Dịkejpch Dưhbnyơnxdzng ôeogtm chặkbqot thắvbnkt lưhbnyng nàpbpqng, nâyrjjng khuôeogtn mặkbqot nhỏxngv nhắvbnkn củexwga nàpbpqng lêkbqon: “Em nóieaqi điokei?”


wiagch mộnylft lớykkzp áwiago choàpbpqng điokeơnxdzn bạmmgoc mềersbm mạmmgoi, Lâyrjjm Hi Hi cóieaq thểkiul cảsxnnm nhậhxhdn điokeưhbnyftdgc thâyrjjn thểkiulieaqng rựatsfc củexwga hắvbnkn, lộnylf ra khíbcei thếhbnyhbnyykkzp điokeoạmmgot bừufwjng bừufwjng.

wiagnh tay hắvbnkn chặkbqot nhưhbny vậhxhdy, chặkbqot điokeếhbnyn mứoqrlc khôeogtng cho nàpbpqng mảsxnny may mộnylft cơnxdz hộnylfi trốbjeyn thoáwiagt, dưhbnyaowwng nhưhbnyeogt hấgeofp củexwga nàpbpqng ngưhbnyng lạmmgoi trong nháwiagy mắvbnkt!

Ýeogt điokeoqrlufwjpbpqng kia, rấgeoft nhiềersbu nguy hiểkiulm rìyspenh rậhxhdp.

“Tầpbawn tiêkbqon sinh... việhbnyc nàpbpqy.” Lâyrjjm Hi Hi vôeogt ýdrog thứoqrlc hôeogtkbqon.

eogti hắvbnkn trong nháwiagy mắvbnkt điokeãvlwd hạmmgo xuốbjeyng hôeogtn nàpbpqng, thâyrjjm nhâyrjjp thậhxhdt sâyrjju, từufwj từufwjmdlnt lấgeofy sựatsf ngọsxnnt ngàpbpqo trêkbqon môeogti nàpbpqng.

“Khôeogtng nêkbqon lúmdlnc nàpbpqo cũmmgong gọsxnni tôeogti nhưhbny vậhxhdy, tôeogti khôeogtng thíbceich nghe!” hơnxdzi thởxsxk củexwga hắvbnkn vàpbpqpbpqng nặkbqong nềersbersbng mộnylft chỗgeof, mộnylft bêkbqon dâyrjjy dưhbnya cáwiagnh môeogti nàpbpqng, mộnylft bêkbqon trầpbawm giọsxnnng nóieaqi.

Kháwiagc vớykkzi nhữvizyng nụxudleogtn trưhbnyykkzc điokeâyrjjy, hắvbnkn hiệhbnyn tạmmgoi nhưhbnypbpq điokeang dụxudl dỗgeof, làpbpqm giảsxnnm bớykkzt điokei sựatsf khẩuzbxn trưhbnyơnxdzng củexwga nàpbpqng, hắvbnkn hôeogtn điokeếhbnyn khi hai cáwiagnh môeogti phấgeofn nộnylfn hồoqrlng thuậhxhdn điokeáwiagng yêkbqou lêkbqon, mớykkzi từufwj từufwjyrjjm nhậhxhdp vàpbpqo trong, cáwiagi lưhbnybhnti lửbgrca nóieaqng say mêkbqoyrjjy dưhbnya trong cáwiagi miệhbnyng nhỏxngv nhắvbnkn củexwga nàpbpqng, thưhbnyxsxkng thứoqrlc sựatsf ngọsxnnt ngàpbpqo củexwga nàpbpqng.

Cảsxnn ngưhbnyaowwi Lâyrjjm Hi Hi run rẩuzbxy, cáwiagnh tay mảsxnnnh khảsxnnnh ôeogtm cổwvap hắvbnkn tụxudlt xuốbjeyng, dừufwjng ởxsxk ngựatsfc hắvbnkn.

eogtn càpbpqng ngàpbpqy càpbpqng sâyrjju, càpbpqng lúmdlnc càpbpqng mang tíbceinh cưhbnyykkzp điokeoạmmgot dọsxnna điokeếhbnyn nàpbpqng.

Ngoạmmgoi trừufwj lầpbawn chiếhbnym doạmmgot hai năgeofm trưhbnyykkzc, nàpbpqng chưhbnya từufwjng tiếhbnyp xúmdlnc qua chuyệhbnyn nam nữvizy thâyrjjn mậhxhdt, cho dùersbpbpqersbng Nhạmmgoc Phong ởxsxk mộnylft chỗgeof, chỉeguy cầpbawn nàpbpqng khôeogtng muốbjeyn, hắvbnkn cũmmgong khôeogtng miễsevin cưhbnybhntng nàpbpqng, màpbpq ngưhbnyaowwi điokeàpbpqn ôeogtng trưhbnyykkzc mặkbqot nàpbpqy lạmmgoi nhưhbny điokeang chờaoww sựatsf thíbceich ứoqrlng củexwga nàpbpqng.

Đannhêkbqom nay phảsxnni làpbpqm gìyspe, nàpbpqng rấgeoft rõufwjpbpqng!

Tầpbawn Dịkejpch Dưhbnyơnxdzng săgeofn sóieaqc cũmmgong điokeãvlwd điokeexwg, nàpbpqng khóieaqieaq thểkiul tiếhbnyp nhậhxhdn, điokenylfng táwiagc củexwga hắvbnkn chậhxhdm lạmmgoi, chờaowwpbpqng thíbceich ứoqrlng, thậhxhdm chíbcei nhưhbny thểkiulpbpq thóieaqi quen.

Đannhpbawu lưhbnybhnti mẫvmutn cảsxnnm bịkejp chạmmgom vàpbpqo mộnylft lầpbawn, lạmmgoi mộnylft lầpbawn, thẳrbxnng điokeếhbnyn tậhxhdn lúmdlnc gắvbnkt gao dâyrjjy dưhbnya, lạmmgoi khôeogtng buôeogtng tha.


yrjjm Hi Hi bịkejp nụxudleogtn yêkbqou thưhbnyơnxdzng cùersbng quyếhbnyn luyếhbnyn nàpbpqy làpbpqm mờaoww mịkejpt ýdrog nghĩmdln. Nàpbpqng bắvbnkt điokepbawu thiếhbnyu tỉeguynh táwiago, khíbcei lựatsfc trêkbqon thâyrjjn thểkiul bịkejppbpqi mòxzjen, tùersby ýdrog điokekiulpbpqn tay to lớykkzn củexwga hắvbnkn chếhbny trụxudlxzjeng eo, điokeem hai ngưhbnyaowwi chặkbqot chẽwvap kếhbnyt hợftdgp lạmmgoi vớykkzi nhau.

Tầpbawn Dịkejpch Dưhbnyơnxdzng dờaowwi nụxudleogtn, lan tớykkzi mắvbnkt, lôeogtng mi, vàpbpqnh tai rồoqrli thẳrbxnng tớykkzi cầpbawn cổwvap củexwga nàpbpqng.

yrjjm Hi Hi bịkejp émueqp buộnylfc nằuxdhm trong lòxzjeng hắvbnkn, điokepbawu ngầpbawng nêkbqon, cảsxnnm giáwiagc điokeưhbnyftdgc hắvbnkn điokeang tàpbpqn sáwiagt bừufwja bãvlwdi trêkbqon cầpbawn cổwvappbpqng, mộnylft trậhxhdn mộnylft trậhxhdn têkbqo dạmmgoi lan tớykkzi... chảsxnny khắvbnkp toàpbpqn thâyrjjn.

wiagnh tay nhỏxngvmueq củexwga nàpbpqng điokekiul trêkbqon vai hắvbnkn, nhưhbnyng mộnylft chúmdlnt táwiagc dụxudlng cũmmgong khôeogtng cóieaq.

“Đannhufwjng..” nàpbpqng bắvbnkt điokepbawu khôeogtng kiểkiulm soáwiagt điokeưhbnyftdgc thâyrjjn thểkiul củexwga chíbceinh mìyspenh.

“A!...” Lâyrjjm Hi Hi khẽwvapkbqou mộnylft tiếhbnyng, làpbpq do miệhbnyng hắvbnkn bỗgeofng nhiêkbqon ngậhxhdm lấgeofy cổwvappbpqng truyềersbn điokeếhbnyn mộnylft tia điokeau nhứoqrlc! “Tầpbawn tiêkbqon sinh...”

“Gọsxnni làpbpq Dịkejpch Dưhbnyơnxdzng.” Tiếhbnyng nóieaqi trầpbawm thấgeofp củexwga hắvbnkn lọsxnnt vàpbpqo tai nàpbpqng.

Sau điokeóieaq, cảsxnn ngưhbnyaowwi Lâyrjjm Hi Hi nhẹntxi bẫvmutng, làpbpq do hắvbnkn vòxzjeng tay ôeogtm lấgeofy cảsxnn ngưhbnyaowwi nàpbpqng, hưhbnyykkzng vềersb phíbceia phòxzjeng ngủexwg.

Giưhbnyaowwng lớykkzn trắvbnkng noãvlwdn, hai thâyrjjn thểkiulyrjjy dưhbnya ởxsxk trêkbqon điokeóieaq.

Đannhèhxhdn cũmmgong khôeogtng mởxsxk, chỉeguyieaqpbpqi tia sáwiagng yếhbnyu ớykkzt từufwj phòxzjeng kháwiagch chiếhbnyu vàpbpqo, Lâyrjjm Hi Hi chỉeguy thấgeofy cáwiagnh tay bịkejp thu vàpbpqo mộnylft vòxzjeng tay ôeogtm ấgeofp cựatsfc nóieaqng củexwga ai điokeóieaq, cảsxnn ngưhbnyaowwi điokeersbu điokeưhbnyftdgc vòxzjeng tay to lớykkzn ôeogtm ấgeofp yêkbqou thưhbnyơnxdzng khiếhbnyn nàpbpqng khôeogtng khỏxngvi run lêkbqon.

Hai năgeofm trưhbnyykkzc, cũmmgong làpbpq nhưhbny thếhbnypbpqy, điokeen tốbjeyi làpbpqm sao cũmmgong khôeogtng thểkiul nhìyspen rõufwjgeofn phòxzjeng, nàpbpqng ngay cảsxnn tiếhbnyng nóieaqi cũmmgong khôeogtng thểkiul pháwiagt ra điokeưhbnyftdgc, chỉeguy nhớykkzufwj miệhbnyng bịkejp liềersbu mạmmgong che lấgeofp, chỉeguy cảsxnnm thấgeofy hai châyrjjn bịkejpwiagch ra xa nhau tàpbpqn nhẫvmutn màpbpq xuyêkbqon qua, điokeau điokeykkzn... vôeogtersbng nhụxudlc nhãvlwdpbpq.. điokeau điokeykkzn.

“Đannhèhxhdn... Mởxsxk điokeèhxhdn! Van xin anh! Mởxsxk điokeèhxhdn!” Nàpbpqng điokenylft nhiêkbqon khóieaqc rốbjeyng lêkbqon.

Tầpbawn Dịkejpch Dưhbnyơnxdzng áwiagp sáwiagt thâyrjjn thểkiul gầpbawn nhưhbny sắvbnkp điokeem nàpbpqng tiếhbnyn nhậhxhdp vàpbpqo trong cơnxdz thểkiul chíbceinh mìyspenh, hầpbawu nhưhbny cảsxnnm nhậhxhdn điokeưhbnyftdgc thanh âyrjjm tắvbnkc nghẽwvapn màpbpq trầpbawm thấgeofp, mang theo mịkejp hoặkbqoc mêkbqo ngưhbnyaowwi, làpbpqm theo yêkbqou cầpbawu củexwga nàpbpqng, cúmdlni điokepbawu nóieaqi mộnylft tiếhbnyng: “Đannhưhbnyftdgc.”


Hắvbnkn ôeogtm nàpbpqng ngồoqrli xuốbjeyng, vưhbnyơnxdzn tay bậhxhdt điokeèhxhdn trong phòxzjeng.

eogtwiagi nhỏxngv trong lòxzjeng mộnylft bêkbqon vai bịkejp lộnylf ra, áwiagp choàpbpqng bịkejp xảsxnn ra nhăgeofn nheo bọsxnnc lấgeofy nàpbpqng, hiệhbnyn ra da thịkejpt tuyếhbnyt trắvbnkng, trong áwiagnh mắvbnkt kia tràpbpqn điokepbawy lệhbny, bịkejp điokeêkbqom tốbjeyi khôeogtng mộnylft tia sáwiagng dọsxnna tớykkzi.

Tầpbawn Dịkejpch Dưhbnyơnxdzng nhìyspen nàpbpqng, ngựatsfc bỗgeofng nhiêkbqon têkbqo rầpbawn.

Sựatsf việhbnyc hai năgeofm trưhbnyykkzc điokeem điokeếhbnyn cho nàpbpqng mộnylft bóieaqng ma áwiagm ảsxnnnh, thìyspe ra lạmmgoi lớykkzn nhưhbny vậhxhdy.

“Khôeogtng thíbceich tắvbnkt điokeèhxhdn sao?” hắvbnkn ôeogtm hai bêkbqon hôeogtng nàpbpqng nhẹntxi giọsxnnng hỏxngvi, sủexwgng áwiagi dáwiagng dấgeofp củexwga nàpbpqng.

yrjjm Hi Hi thanh tỉeguynh lạmmgoi, nàpbpqng biếhbnyt chíbceinh mìyspenh pháwiag hủexwgy sựatsf hứoqrlng thúmdln củexwga hắvbnkn, hẳrbxnn làpbpq điokeem mọsxnni hàpbpqnh điokenylfng tiếhbnyp theo sau củexwga điokeàpbpqn ôeogtng chặkbqon điokeoqrlng lạmmgoi.

Thếhbny nhưhbnyng hắvbnkn lạmmgoi chăgeofm chúmdln hỏxngvi nàpbpqng nguyêkbqon nhâyrjjn điokeòxzjei bậhxhdt điokeèhxhdn.

pbpqng tùersby tiệhbnyn gậhxhdt điokepbawu, lau nưhbnyykkzc mắvbnkt trêkbqon mặkbqot, “Tôeogti... cóieaq chúmdlnt sợftdgieaqng tốbjeyi.”

pbpqng chỉeguyieaq thểkiul giảsxnni thíbceich nhưhbny vậhxhdy.

Tầpbawn Dịkejpch Dưhbnyơnxdzng vốbjeyt tóieaqc nàpbpqng, điokeem nàpbpqng ôeogtm vàpbpqo trong ngựatsfc.

yrjjm Hi Hi điokenylft nhiêkbqon cảsxnnm thấgeofy bảsxnnn thâyrjjn hẳrbxnn nêkbqon thỏxngva mãvlwdn, cóieaq nhữvizyng ngưhbnyaowwi nguyệhbnyn ýdrog ra tay giúmdlnp nàpbpqng, yêkbqou cầpbawu củexwga hắvbnkn cũmmgong khôeogtng quáwiag điokeáwiagng, chỉeguypbpqpbpqng quáwiag mứoqrlc lo sợftdg.

ersb sao việhbnyc thu mua Nhạmmgoc Thịkejp lớykkzn nhưhbny vậhxhdy hắvbnkn điokeersbu dáwiagm làpbpqm, nàpbpqng còxzjen cóieaq nguyêkbqon nhâyrjjn gìyspe khôeogtng chấgeofp nhậhxhdn chứoqrl?

Nghĩmdln tớykkzi điokeâyrjjy, nàpbpqng chủexwg điokenylfng tiếhbnyn vàpbpqo vòxzjeng ôeogtm củexwga Tầpbawn Dich Dưhbnyơnxdzng, cắvbnkn cắvbnkn môeogti, hắvbnkn chăgeofm chúmdln nhìyspen nàpbpqng cởxsxki dâyrjjy lưhbnyng áwiago choàpbpqng.


Tầpbawn Dịkejpch Dưhbnyơnxdzng nhìyspen điokenylfng táwiagc củexwga nàpbpqng, áwiagnh mắvbnkt khóieaq hiểkiulu, sau điokeóieaq dầpbawn dầpbawn trởxsxkkbqon phứoqrlc tạmmgop.

Da thịkejpt trắvbnkng ngầpbawn củexwga nàpbpqng lộnylf ra, từufwjng chúmdlnt từufwjng chúmdlnt...

“Mong muốbjeyn tôeogti yêkbqou em sao?” Hắvbnkn lạmmgonh lùersbng hỏxngvi.

Ngóieaqn tay Lâyrjjm Hi Hi run lêkbqon, nàpbpqng ngừufwjng mọsxnni điokenylfng táwiagc.

Trêkbqon hàpbpqng lôeogtng mi nàpbpqng díbceinh điokepbawy nưhbnyykkzc mắvbnkt, khôeogtng biếhbnyt cóieaqkbqon tiếhbnyp tụxudlc hay khôeogtng, nàpbpqng nghe điokeưhbnyftdgc trong lờaowwi nóieaqi củexwga hắvbnkn khôeogtng chúmdlnt hờaowwn giậhxhdn.

“Mặkbqoc y phụxudlc, quay vềersb phòxzjeng củexwga em, nghỉeguy ngơnxdzi điokei.” Hắvbnkn khôeogtng thíbceich nhìyspen bộnylf dạmmgong nhưhbny vậhxhdy củexwga nàpbpqng, khuấgeoft phụxudlc nhưhbny điokeang báwiagn thâyrjjn, hắvbnkn cảsxnnm thấgeofy cóieaq hứoqrlng thúmdln vớykkzi nàpbpqng làpbpq sựatsf thậhxhdt, nhưhbnyng cũmmgong khôeogtng muốbjeyn nàpbpqng rơnxdzi lệhbnypbpq chiếhbnym lấgeofy thiệhbnyn cảsxnnm củexwga mìyspenh.

Lạmmgonh lùersbng điokeoqrlng dậhxhdy, Tầpbawn Dịkejpch Dưhbnyơnxdzng lạmmgonh nhạmmgot buôeogtng xuốbjeyng mộnylft câyrjju.

Trong ngựatsfc Lâyrjjm Hi Hi mộnylft trậhxhdn điokeau nhứoqrlc!

pbpqng chịkejpu điokeatsfng ủexwgy khuấgeoft trong ngựatsfc màpbpq điokeau điokeykkzn kémueqo tay hắvbnkn, bỏxngv qua toàpbpqn bộnylf suy nghĩmdln, cầpbawu xin nóieaqi: “Vậhxhdy ngàpbpqi vẫvmutn muốbjeyn giúmdlnp tôeogti sao?”

pbpqng sợftdgvlwdi, sợftdg chọsxnnc giậhxhdn hắvbnkn, hắvbnkn sẽwvap điokewvapi ýdrog!

wiagnh tay lạmmgonh lẽwvapo ôeogtm lưhbnyng hắvbnkn, cóieaq chúmdlnt run rẩuzbxy, Tầpbawn Dịkejpch Dưhbnyơnxdzng cóieaq thểkiul cảsxnnm nhậhxhdn điokeưhbnyftdgc sựatsf khẩuzbxn trưhbnyơnxdzng củexwga nàpbpqng, hémueq ra khuôeogtn mặkbqot tuấgeofn túmdlnieaq chúmdlnt lạmmgonh lùersbng nhưhbnyng khôeogtng nhưhbny trưhbnyykkzc điokeóieaq, cầpbawm lấgeofy tay nàpbpqng, cúmdlni ngưhbnyaowwi từufwj từufwj điokeếhbnyn sáwiagt hai máwiagpbpqng.

“Chỉeguy cầpbawn em nghe lờaowwi, tôeogti điokeãvlwdieaqi, thìyspe nhấgeoft điokekejpnh giữvizy lờaowwi.” Lờaowwi nàpbpqy nhưhbnypbpq uy hiếhbnyp lạmmgoi nhưhbnypbpq cảsxnnnh cáwiago.

Hắvbnkn liếhbnyc qua bộnylf ngựatsfc tuyếhbnyt trắvbnkng củexwga nàpbpqng, bàpbpqn tay nhỏxngvmueq củexwga nàpbpqng hoàpbpqn toàpbpqn run rẩuzbxy cầpbawm lấgeofy vạmmgot áwiago, hắvbnkn nhàpbpqn nhạmmgot nóieaqi: “Vềersb phầpbawn tôeogti muốbjeyn gìyspe, chờaoww cho em chuẩuzbxn bịkejp tốbjeyt sẽwvapieaqi tiếhbnyp.”

pbpqn gióieaq nhẹntxi thổwvapi qua gưhbnyơnxdzng mặkbqot, Lâyrjjm Hi Hi khôeogtng thay áwiago ngủexwg, nàpbpqng mởxsxk cửbgrca sổwvap điokeóieaqn mộnylft chúmdlnt gióieaq buổwvapi ban mai.

Đannhiệhbnyn thoạmmgoi di điokenylfng bêkbqon cạmmgonh rung lêkbqon, nàpbpqng điokei nhanh điokeếhbnyn tiếhbnyp.

“Đannhếhbnyn cổwvapng nhàpbpq trọsxnn chờaowweogti.”

Giọsxnnng nóieaqi nam tíbceinh trầpbawm thấgeofp vang lêkbqon. Lâyrjjm Hi Hi nhanh chóieaqng lấgeofy quầpbawn áwiago, nhẹntxi giọsxnnng nóieaqi: “Đannhưhbnyftdgc, tôeogti điokeếhbnyn ngay.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.