Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1417 :

    trước sau   
Lầmocqn nàvuphy bọlbpnn họlbpn tớqgsvi đucikâsstsy làvuphqqfzhnil nhiệcfjcm vụrjoq đucikucikc biệcfjct. Bọlbpnn họlbpnchrcn lầmocqu nhìqqfzn thoáufrfng qua cărjwbn phòcyygng, lạucvli mởxwnn tủltur quầmocqn áufrfo ra, tìqqfzm khắutslp nhữqltfng ngóhnilc ngáufrfch đucikáufrfng ngờcrpa, lụrjoqc soáufrft mộrjoqt cáufrfch triệcfjct đucikkdky.

“Sao vậsjzpy? Chẳilrhng lẽlbpn trêchrcn đucikdmozo nàvuphy cóhnil nguy hiểkdkym gìqqfz hay sao?” Phong Dạucvl Minh khoanh tay hỏmhkqi.

“Anh làvuphm gìqqfz vậsjzpy?”

“Tôwokci làvuph huấbzjun luyệcfjcn viêchrcn…” Phong Dạucvl Minh dáufrfng ngưiupccrpai rấbzjut đucikưiupcgelyc, cho dùrjwb mặucikc áufrfo choàvuphng tắutslm thìqqfzgelyng cóhnil thểkdky thấbzjuy đucikưiupcgelyc cơhnil thểkdky rắutsln chắutslc củltura anh.

Hai ngưiupccrpai kiểkdkym tra xong, Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch nhanh chóhnilng xuốrjwbng lầmocqu. Phong Dạucvl Minh nhìqqfzn Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch mộrjoqt cáufrfi, sau đucikóhnilgelyng xuốrjwbng lầmocqu, bảdmozo vệcfjcwokcxwnn phígoeja sau lưiupcng, hai ngưiupccrpai bảdmozo vệcfjc kia cũgelyng khôwokcng muốrjwbn gâsstsy chuyệcfjcn, nhanh chóhnilng rờcrpai đuciki.

Sau khi hai ngưiupccrpai đucikàvuphn ôwokcng kia rờcrpai đuciki, tia sáufrfng yếgxcxu ớqgsvt trong mắutslt Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch nhanh chóhnilng rúqudgt đuciki, đucikuywxi thàvuphnh áufrfnh mắutslt lạucvlnh lùrjwbng sắutslc bélturn.


“Hi vọlbpnng ngưiupccrpai củltura đucikrjoqi trưiupcxwnnng Chu đucikuywxng xảdmozy ra chuyệcfjcn gìqqfz.”

“Yêchrcn tâsstsm đuciki! Ngưiupccrpai củltura đucikrjoqi trưiupcxwnnng Chu lầmocqn nàvuphy đucikufrfu làvuph tinh anh đucikưiupcgelyc tuyểkdkyn chọlbpnn, khôwokcng dễcfjcvuphng xảdmozy ra chuyệcfjcn nhưiupc vậsjzpy.”

“Tôwokci rấbzjut lo cho Mạucvlc Hạucvlo, anh ta ởxwnn chỗwmea biệcfjct thựeuyp củltura Hắutslc Xàvuph.” Trong mắutslt Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch tràvuphn đucikmocqy sựeuyp lo lắutslng.

Ávzennh mắutslt Phong Dạucvl Minh hơhnili đucikrjwb kịbfaj, trong mắutslt anh, Mạucvlc Hạucvlo cũgelyng hơhnili giốrjwbng tìqqfznh đucikbfajch, nhưiupcng ởxwnn thờcrpai đucikiểkdkym nàvuphy anh sẽlbpn khôwokcng đucikkdky. chuyệcfjcn cáufrf nhâsstsn lẫfmwwn lộrjoqn vàvupho chuyệcfjcn côwokcng.

“Yêchrcn tâsstsm, anh ta làvuph ai chứssts? Nhấbzjut đucikbfajnh anh ta sẽlbpnsstsng phóhnil tốrjwbt mọlbpni chuyệcfjcn.” Phong Dạucvl Minh vỗwmea vỗwmea vai côwokc.

Sau đucikóhnil, Phong Dạucvl Minh nóhnili bằcyygng giọlbpnng đucikiệcfjcu tiếgxcxc nuốrjwbi: “Vừuywxa nãxhkjy cáufrfch côwokc gọlbpni tôwokci rấbzjut dễcfjc nghe, cóhnil thểkdky gọlbpni thêchrcm vàvuphi câsstsu đucikưiupcgelyc khôwokcng?”

Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch thấbzjuy anh khôwokcng nghiêchrcm túqudgc, côwokc khẽlbpniupccrpam anh mộrjoqt cáufrfi: “Khôwokcng gọlbpni!”

“Gọlbpni đuciki màvuph! Chúqudgng ta luyệcfjcn tậsjzpp xưiupcng hôwokc sau khi cưiupcqgsvi đuciki, vợgely ơhnili, vợgely ơhnili…”

Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch lạucvli lêchrcn lầmocqu, nhưiupcng khi côwokc đucikưiupca lưiupcng vềufrf phígoeja anh thìqqfz khóhnile miệcfjcng côwokchnili mỉcyygm cưiupccrpai.

Rấbzjut nhanh đucikãxhkj qua hai ngàvuphy, kháufrfch củltura Hắutslc Xàvuph từuywx khắutslp nơhnili đucikãxhkj tớqgsvi đucikôwokcng đucikltur, toàvuphn bộrjoq đucikufrfu ởxwnn trêchrcn đucikdmozo, cáufrfch thờcrpai gian giao dịbfajch cũgelyng rấbzjut gầmocqn.

ufrfng sớqgsvm hôwokcm sau, Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch đucikang ngủltur thìqqfz nghe đucikưiupcgelyc tiếgxcxng chuôwokcng đucikiệcfjcn thoạucvli, côwokc lậsjzpp tứsstsc mởxwnn to mắutslt, khôwokcng cóhnil chúqudgt ngáufrfi ngủlturvupho, vôwokcrjwbng bìqqfznh tĩgxcxnh lạucvlnh lùrjwbng, dưiupccrpang nhưiupc đucikang chuẩqnfxn bịbfajiupcqgsvc vàvupho thờcrpai khắutslc chiếgxcxn đucikbzjuu sốrjwbng còcyygn vậsjzpy. Côwokc lậsjzpp tứsstsc cầmocqm đucikiệcfjcn thoạucvli lêchrcn nhìqqfzn thoáufrfng qua, làvuph đucikrjoqi trưiupcxwnnng Chu, côwokcbzjun núqudgt nghe: “Alo, đucikrjoqi trưiupcxwnnng Chu!”

“Nghiêchrcn Tịbfajch, côwokcvuph Dạucvl Minh mau xuấbzjut pháufrft, đuciki qua đucikiểkdkym giao dịbfajch củltura Hắutslc Xàvuph, cóhnil lẽlbpn đucikêchrcm nay hắutsln ta sẽlbpnvuphnh đucikrjoqng.”

“Đagbgưiupcgelyc, tôwokci lậsjzpp tứsstsc xuấbzjut pháufrft!”


“Côwokcvuph Dạucvl Minh nhớqgsv mang theo lưiupcơhnilng khôwokchnilhnil lẽlbpn phảdmozi ẩqnfxn nấbzjup ởxwnn gầmocqn đucikóhnil hai ngàvuphy, hơhnili vấbzjut vảdmoz mộrjoqt chúqudgt…”

“Khôwokcng vấbzjut vảdmoz đucikâsstsu! Chúqudgng tôwokci chuẩqnfxn bịbfaj xong sẽlbpn xuấbzjut pháufrft ngay.” Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch đucikáufrfp lạucvli.

“Đagbgưiupcgelyc, cóhnil đucikrjoqng tĩgxcxnh gìqqfz thìqqfz nhớqgsv liêchrcn lạucvlc!”

qudgp đucikiệcfjcn thoạucvli xong, Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch còcyygn chưiupca kịbfajp làvuphm gìqqfz thìqqfz Phong Dạucvl Minh đucikãxhkj ărjwbn mặucikc chỉcyygnh tềufrf đuciki tớqgsvi phòcyygng củltura côwokc: “Đagbgrjoqi trưiupcxwnnng Chu dặucikn dòcyygqqfz vậsjzpy?”

“Ôgxcxng ấbzjuy bảdmozo chúqudgng ta qua khu vựeuypc gầmocqn chỗwmea Hắutslc Xàvuph đucikkdky chờcrpa lệcfjcnh, mang theo lưiupcơhnilng khôwokc, cóhnil thểkdky phảdmozi sốrjwbng ngoàvuphi trờcrpai hai ngàvuphy.” Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch nóhnili xong, đuciksstsng dậsjzpy chuẩqnfxn bịbfaj đucikilrh đucikucvlc.

Phong Dạucvl Minh cũgelyng vềufrf phòcyygng chuẩqnfxn bịbfaj, sau đucikóhnil hai ngưiupccrpai lậsjzpp tứsstsc xuấbzjut pháufrft.

Trong màvuphn đucikêchrcm, tốrjwbc đucikrjoq củltura hai ngưiupccrpai bọlbpnn họlbpn rấbzjut nhanh, cũgelyng may lầmocqn trưiupcqgsvc bọlbpnn họlbpn tớqgsvi đucikóhnil kiểkdkym tra đucikbfaja hìqqfznh thìqqfz đucikãxhkjqqfzm đucikưiupcgelyc mộrjoqt hang đucikrjoqng, cóhnil thểkdky che mưiupca chắutsln gióhnil.

Hai ngưiupccrpai bỏmhkq đucikilrh đucikucvlc vàvupho trong đucikrjoqng, sau đucikóhnil chọlbpnn mộrjoqt phưiupcơhnilng hưiupcqgsvng tốrjwbt nhấbzjut đucikkdky theo dõjyjsi biệcfjct thựeuyp củltura Hắutslc Xàvuph, lầmocqn nàvuphy Hắutslc Xàvuphwokcrjwbng cẩqnfxn thậsjzpn, mang theo khôwokcng ígoejt thuộrjoqc hạucvl.

Nhưiupcng giờcrpa phúqudgt nàvuphy, cảdmozcyyga biệcfjct thựeuyp lạucvli giốrjwbng nhưiupc mộrjoqt quáufrfn rưiupcgelyu, tỏmhkqa ra áufrfnh sáufrfng chóhnili mắutslt, đucikáufrfm ngưiupccrpai bêchrcn trong uốrjwbng rưiupcgelyu cưiupccrpai đucikùrjwba vui vẻchrc, cuộrjoqc sốrjwbng vềufrf đucikêchrcm vôwokcrjwbng phong phúqudg.

Nhìqqfzn tìqqfznh hìqqfznh nàvuphy thìqqfzhnil lẽlbpn giao dịbfajch vẫfmwwn chưiupca đucikưiupcgelyc bắutslt đucikmocqu. Hai ngưiupccrpai vẫfmwwn tiếgxcxp tụrjoqc theo dõjyjsi nửgelya giờcrpa. Ban đucikêchrcm trêchrcn đucikdmozo vôwokcrjwbng lạucvlnh, đucikâsstsy chígoejnh làvuph sựeuyp chêchrcnh lệcfjcch nhiệcfjct đucikrjoq giữqltfa ban ngàvuphy vàvuph ban đucikêchrcm, lạucvlnh nhưiupcrjwba đucikôwokcng vậsjzpy.

Phong Dạucvl Minh đucikưiupca tay ôwokcm Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch ởxwnnchrcn cạucvlnh, muốrjwbn truyềufrfn cho côwokc ígoejt hơhnili ấbzjum: “Đagbgi thôwokci, chúqudgng ta nghỉcyyg ngơhnili trưiupcqgsvc, lấbzjuy sứsstsc láufrft nữqltfa còcyygn táufrfc chiếgxcxn.”

Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch gậsjzpt đucikmocqu, hai ngưiupccrpai thu thiếgxcxt bịbfaj lạucvli, vềufrf trong sơhniln đucikrjoqng. Bởxwnni vìqqfz sợgely châsstsm lửgelya sẽlbpn bịbfaj ngưiupccrpai kháufrfc pháufrft hiệcfjcn nêchrcn bọlbpnn họlbpn chỉcyygufrfm dùrjwbng áufrfnh đucikèucikn mờcrpadmozo đucikkdky chiếgxcxu sáufrfng.

Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch ngồilrhi mộrjoqt lúqudgc, sau đucikóhnil đuciksstsng dậsjzpy đuciki ra ngoàvuphi đucikrjoqng, ngưiupccrpai đucikàvuphn ôwokcng bêchrcn cạucvlnh lậsjzpp tứsstsc nhỏmhkq giọlbpnng hỏmhkqi: “Đagbgi đucikâsstsu vậsjzpy?”


Trong áufrfnh đucikèucikn mờcrpadmozo, gưiupcơhnilng mặucikt Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch cóhnil mộrjoqt tia ửgelyng đucikmhkq, côwokc thấbzjup giọlbpnng nóhnili: “Giảdmozi quyếgxcxt nhu cầmocqu.”

hnili xong, mặucikc dùrjwb trong đucikrjoqng rấbzjut tốrjwbi, nhưiupcng côwokc vẫfmwwn cảdmozm nhậsjzpn đucikưiupcgelyc cóhnil mộrjoqt áufrfnh mắutslt trêchrcu chọlbpnc đucikang dáufrfn vàvupho lưiupcng côwokc.

Khi côwokc trởxwnn vềufrf, côwokc im lặucikng ngồilrhi trêchrcn mộrjoqt phiếgxcxn đucikáufrf khôwokcufrfo, dựeuypa vàvupho áufrfnh trărjwbng, Phong Dạucvl Minh đuciki đucikếgxcxn gầmocqn côwokc, khoáufrfc áufrfo khoáufrfc củltura anh lêchrcn ngưiupccrpai côwokc: “Mặucikc vàvupho đuciki, buổuywxi tốrjwbi rấbzjut lạucvlnh.”

Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch trảdmoz áufrfo khoáufrfc lạucvli cho anh: “Khôwokcng cầmocqn!”

Phong Dạucvl Minh kiêchrcn trìqqfz choàvuphng lạucvli lêchrcn ngưiupccrpai côwokc: “Đagbguywxng kháufrfch sáufrfo!”

Trong lòcyygng Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch cũgelyng khôwokcng hi vọlbpnng Phong Dạucvl Minh phảdmozi chịbfaju lạucvlnh, vìqqfz vậsjzpy côwokc kiêchrcn quyếgxcxt đucikqnfxy trảdmoz lạucvli: “Mặucikc vàvupho đuciki!”

Phong Dạucvl Minh đucikàvuphnh phảdmozi cầmocqm lạucvli áufrfo khoáufrfc, sau đucikóhnil đucikưiupca tay ôwokcm côwokcvupho ngựeuypc, trầmocqm giọlbpnng nóhnili: “Cùrjwbng nhau sưiupcxwnni ấbzjum đuciki.”

Nửgelya thâsstsn trêchrcn củltura Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch dáufrfn chặucikt vàvupho lồilrhng ngựeuypc ấbzjum áufrfp củltura anh, nhưiupcng côwokc lạucvli khôwokcng muốrjwbn phảdmozn kháufrfng, chỉcyygvuph thâsstsn thểkdkyhnil chúqudgt cứsstsng ngắutslc.

Phong Dạucvl Minh dựeuypa lưiupcng vàvupho váufrfch đucikrjoqng, Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch rúqudgc đucikmocqu trong ngựeuypc anh, nhắutslm mắutslt nghỉcyyg ngơhnili.

Phong Dạucvl Minh ôwokcm lấbzjuy côwokc, trong lòcyygng anh vôwokcrjwbng thoảdmozi máufrfi, vìqqfz vậsjzpy hai ngưiupccrpai nhanh chóhnilng ngủltur say.

ufrfng sớqgsvm hôwokcm sau, áufrfnh nắutslng chiếgxcxu lêchrcn ngưiupccrpai bọlbpnn họlbpn, bởxwnni vìqqfz đucikrjoqng nàvuphy ởxwnn gầmocqn đucikcyygnh núqudgi nêchrcn áufrfnh nắutslng bìqqfznh minh đucikmocqu tiêchrcn chiếgxcxu rọlbpni sẽlbpn chiếgxcxu qua nơhnili nàvuphy.

Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch cảdmozm thấbzjuy chóhnili mắutslt, nhưiupcng rấbzjut nhanh cóhnil mộrjoqt bóhnilng mờcrpa che mắutslt côwokc lạucvli, côwokc mởxwnn to mắutslt ra thìqqfz thấbzjuy Phong Dạucvl Minh đucikang đucikưiupca tay giúqudgp côwokc chặucikn áufrfnh mặucikt trờcrpai chóhnili mắutslt kia.

Hai ngưiupccrpai đucikufrfu đuciksstsng dậsjzpy, sơhniln đucikrjoqng nàvuphy rấbzjut tốrjwbt, bêchrcn ngoàvuphi còcyygn cóhnil mộrjoqt tháufrfc nưiupcqgsvc thiêchrcn nhiêchrcn chảdmozy xuốrjwbng, cho nêchrcn hai ngưiupccrpai mau chóhnilng tắutslm rửgelya, sau đucikóhnil bắutslt đucikmocqu ngụrjoqy trang, tiếgxcxp tụrjoqc theo dõjyjsi hàvuphnh đucikrjoqng củltura Hắutslc Xàvuph.


ufrfng sớqgsvm, thuộrjoqc hạucvl củltura Hắutslc Xàvuph vẫfmwwn thay phiêchrcn nhau đuciksstsng gáufrfc, khôwokcng hềufrf nghỉcyyg ngơhnili thưiupc giãxhkjn. Giờcrpa phúqudgt nàvuphy, bọlbpnn họlbpn chỉcyyg cầmocqn mộrjoqt ngưiupccrpai giáufrfm sáufrft làvuph đucikưiupcgelyc, ngưiupccrpai còcyygn lạucvli cóhnil thểkdky tranh thủltur nghỉcyyg ngơhnili. Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch nghỉcyyg ngơhnili, dựeuypa lưiupcng vàvupho mộrjoqt thâsstsn câsstsy, nhìqqfzn gòcyygufrf củltura ngưiupccrpai đucikàvuphn ôwokcng bêchrcn cạucvlnh, khôwokcng thểkdky khôwokcng nóhnili, dung mạucvlo củltura ngưiupccrpai đucikàvuphn ôwokcng nàvuphy quảdmoz thậsjzpt rấbzjut xuấbzjut chúqudgng.

ufrfng ngưiupccrpai cũgelyng đucikjlibp đucikếgxcxn mứsstsc khiếgxcxn cho tấbzjut cảdmoz phụrjoq nữqltf đucikchrcn cuồilrhng.

Ávzennh mắutslt Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch vôwokc thứsstsc nhìqqfzn chằcyygm chằcyygm vàvupho Phong Dạucvl Minh, đucikúqudgng lúqudgc Phong Dạucvl Minh quay đucikmocqu lạucvli, nhìqqfzn thấbzjuy áufrfnh mắutslt củltura Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch, anh vộrjoqi vãxhkj chỉcyygnh lạucvli dáufrfng vẻchrcwokci thôwokci củltura mìqqfznh, cốrjwb gắutslng cứsstsu vãxhkjn hìqqfznh tưiupcgelyng trong mắutslt Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch.

Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch bịbfajvuphnh đucikrjoqng nàvuphy củltura anh chọlbpnc cưiupccrpai: “Anh làvuphm gìqqfz vậsjzpy?”

“Cứsstsu vãxhkjn hìqqfznh tưiupcgelyng…” Phong Dạucvl Minh thàvuphnh thậsjzpt trảdmoz lờcrpai.

Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch bấbzjut đucikutslc dĩgxcxiupccrpai mộrjoqt tiếgxcxng: “Trong mắutslt tôwokci, hìqqfznh tưiupcgelyng khôwokcng phảdmozi làvuph đucikiềufrfu quan trọlbpnng nhấbzjut.”

“Nhâsstsn phẩqnfxm củltura tôwokci cũgelyng khôwokcng tệcfjc.” Phong Dạucvl Minh tựeuyp tin nóhnili.

Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch đucikàvuphnh phảdmozi hùrjwba theo: “Đagbgưiupcgelyc rồilrhi, anh rấbzjut hoàvuphn hảdmozo.”

“Đagbgóhnilvuph đucikưiupcơhnilng nhiêchrcn!”

“Nhưiupcng tôwokci khôwokcng thígoejch ngưiupccrpai đucikàvuphn ôwokcng quáufrf hoàvuphn hảdmozo, tôwokci thígoejch ngưiupccrpai đucikàvuphn ôwokcng cóhnil sứsstsc quyếgxcxn rũgely đucikucikc biệcfjct.”

Phong Dạucvl Minh cóhnil cảdmozm giáufrfc nhưiupc bịbfaj trêchrcu đucikùrjwba, anh đucikưiupca tay ra nhélturo mũgelyi côwokc: “Côwokc cốrjwbqqfznh trêchrcu tôwokci cóhnil đucikúqudgng khôwokcng?”

Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch hơhnili ngạucvlc nhiêchrcn, trừuywx hồilrhi côwokccyygn béltur, cha côwokc thígoejch trêchrcu côwokc nhưiupc vậsjzpy thìqqfz cho tớqgsvi bâsstsy giờcrpa vẫfmwwn chưiupca cóhnil ngưiupccrpai đucikàvuphn ôwokcng nàvupho dáufrfm nhélturo mũgelyi côwokc, côwokc nhígoeju màvuphy: “Khôwokcng phảdmozi…”

Ávzennh mắutslt Phong Dạucvl Minh lạucvli đucikrjoqt nhiêchrcn trởxwnnchrcn si mêchrc, bởxwnni vìqqfz áufrfnh nắutslng chiếgxcxu xuyêchrcn qua kẽlbpnufrf, chiếgxcxu vàvupho da thịbfajt côwokc khiếgxcxn côwokc trởxwnnchrcn vôwokcrjwbng xinh đucikjlibp. Cho dùrjwb vừuywxa phảdmozi ngủltur ngoàvuphi trờcrpai mộrjoqt đucikêchrcm nhưiupcng làvuphn da củltura côwokc vẫfmwwn mềufrfm mạucvli nhưiupc vậsjzpy, dưiupccrpang nhưiupc tảdmozn ra mộrjoqt mùrjwbi hưiupcơhnilng đucikucikc biệcfjct.

Phong Dạucvl Minh khôwokcng nhịbfajn đucikưiupcgelyc, cúqudgi ngưiupccrpai xuốrjwbng, hôwokcn mộrjoqt cáufrfi lêchrcn gòcyygufrfwokc. Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch lậsjzpp tứsstsc nhìqqfzn chằcyygm chằcyygm Phong Dạucvl Minh vừuywxa hôwokcn lêchrcn máufrfwokc, thấbzjuy anh đucikang cưiupccrpai hígoejp mắutslt lạucvli…

“Tôwokci pháufrft hiệcfjcn ra, tôwokci thậsjzpt sựeuypchrcu côwokc rồilrhi.”

Hai mắutslt Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch trợgelyn lêchrcn kinh ngạucvlc, côwokcqqfznh tĩgxcxnh nóhnili: “Chờcrpa nhiệcfjcm vụrjoq lầmocqn nàvuphy hoàvuphn thàvuphnh rồilrhi nóhnili sau đuciki!”

“Côwokcchrcn tâsstsm, vìqqfzwokc thìqqfz cho dùrjwbwokci cóhnil tiếgxcxn vàvupho đucikbfaja ngụrjoqc, tôwokci cũgelyng sẽlbpncyygchrcn, trởxwnn lạucvli bêchrcn cạucvlnh côwokc.” Phong Dạucvl Minh cưiupccrpai ma mịbfaj.

Nhưiupcng câsstsu nóhnili nàvuphy lạucvli khiếgxcxn cho Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch cóhnil chúqudgt hoảdmozng hốrjwbt, côwokciupccrpam anh mộrjoqt cáufrfi, ngărjwbn cảdmozn: “Đagbguywxng nóhnili nữqltfa!”

Phong Dạucvl Minh thấbzjuy côwokc lo lắutslng, anh lạucvli tiếgxcxp tụrjoqc cưiupccrpai: “Đagbgưiupcgelyc, khôwokcng nóhnili nhữqltfng lờcrpai khiếgxcxn côwokc lo lắutslng nữqltfa…”

Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch nhậsjzpn lấbzjuy ốrjwbng nhòcyygm trong tay anh, tiếgxcxp tụrjoqc giáufrfm thịbfaj. Giờcrpa phúqudgt nàvuphy, ngoàvuphi biệcfjct thựeuyphnilvuphi ngưiupccrpai đucikàvuphn ôwokcng mặucikc âsstsu phụrjoqc đucikang dạucvlo bộrjoq, hẳilrhn làvuph kháufrfch củltura Hắutslc Xàvuph, bốrjwbn phígoeja đucikufrfu cóhnil thuộrjoqc hạucvlsstsy quanh, bảdmozo vệcfjc bọlbpnn họlbpn.

Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch nhìqqfzn thấbzjuy Mạucvlc Hạucvlo đucikang mặucikc mộrjoqt bộrjoq đucikilrhng phụrjoqc bảdmozo vệcfjc, báufrfo cáufrfo tin tứsstsc vớqgsvi mộrjoqt ngưiupccrpai nàvupho đucikóhnil, anh ta hoàvuphn toàvuphn thu lạucvli khígoej tứsstsc quâsstsn nhâsstsn trêchrcn ngưiupccrpai mìqqfznh, biếgxcxn thàvuphnh mộrjoqt đucikrjoqi trưiupcxwnnng đucikrjoqi bảdmozo vệcfjc ngoan ngoãxhkjn trung thàvuphnh. Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch khôwokcng khỏmhkqi bộrjoqi phụrjoqc trìqqfznh đucikrjoq diễcfjcn xuấbzjut củltura anh. Giáufrfm thịbfaj thêchrcm mộrjoqt lúqudgc, ởxwnn phígoeja sau lưiupcng côwokc bỗwmeang truyềufrfn đucikếgxcxn tiếgxcxng nưiupcqgsvc chảdmozy, Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch quay đucikmocqu, côwokc trôwokcng thấbzjuy ngưiupccrpai đucikàvuphn ôwokcng kia đucikang quay mặucikt vàvupho mộrjoqt gốrjwbc câsstsy, giảdmozi quyếgxcxt nhu cầmocqu…

Mặucikt Dạucvl Nghiêchrcn Tịbfajch đucikmhkq bừuywxng lêchrcn, ngưiupccrpai đucikàvuphn ôwokcng nàvuphy khôwokcng thểkdky đuciki xa mộrjoqt chúqudgt sao?

wokcwokcrjwbng xấbzjuu hổuywx, vìqqfz vậsjzpy, khi Phong Dạucvl Minh đuciki tớqgsvi, côwokc vẫfmwwn giảdmoz bộrjoq nhưiupc khôwokcng nghe thấbzjuy gìqqfz.

Nhưiupcng từuywxufrfng vẻchrc xấbzjuu hổuywx củltura côwokc, Phong Dạucvl Minh đucikãxhkj đucikufrfn đucikưiupcgelyc mọlbpni chuyệcfjcn…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.