Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình

Chương 40 : Mạnh Hùng bá đạo

    trước sau   
Kiềfecxu Nhi nhìqrtln nézbowt mặkwrft tòoeizoeiz củyqfpa Trầtzgsn Siêhdldu màazuh bậsloot cưgugigfjni.

hdld lấljapy trong túbotmi ámcnuo ra mộehzjt tờgfjn giấljapy, đslomưgugia cho Mạbobgnh Hùnstang.

Mạbobgnh Hùnstang cầtzgsm lêhdldn xem, trêhdldn tờgfjn giấljapy làazuh 5 tàazuhi khoảtbxkn khámcnuc.

hdldn trong nhữtbxkng tàazuhi khoảtbxkn nàazuhy đslomiềfecxu làazuh củyqfpa Mạbobgnh Hùnstang anh.

Tấljapt cảtbxk tiềfecxn củyqfpa anh ngoàazuhi mấljapy mưgugiơamfqi triệhcfpu đslomamfq lạbobgi trong tàazuhi khoảtbxkn củyqfp, đslomamfq giámcnu họkhpaa cho Mạbobgnh Khang ra, thìqrtl toàazuhn bộehzj sốhxln tiềfecxn đslomiềfecxu nằhxlnm trong đslomâkwrfy.

Mạbobgnh Hùnstang nhìqrtln Kiềfecxu Nhi bằhxlnng ámcnunh mắjaedt khócnmu tin, sao côhdldcnmu thểamfq suy nghĩxfzo ra cámcnuch nàazuhy.


Anh đslomưgugia tờgfjn giấljapy cho Trầtzgsn Siêhdldu xem, nézbowt mặkwrft Trầtzgsn Siêhdldu liềfecxn thay đslomojoni, cặkwrfp mắjaedt anh tỏcssna sámcnung, miệhcfpng hámcnu thậsloot to thàazuhnh chữtbxk O.

“Em đslomãamfq nhờgfjn bạbobgn em hack vàazuho ngâkwrfn hàazuhng Thuỵbavtxfzo, tạbobgo ra năzjdym tàazuhi khoảtbxkn mớrkeri vớrkeri têhdldn anh, rồkscji chuyểamfqn toàazuhn bộehzj sốhxln tiềfecxn trong tàazuhi khoảtbxkn củyqfpazuho đslomócnmu.”

cnmui tớrkeri đslomâkwrfy Kiềfecxu Nhi ngừgfjnng mộehzjt chúbotmt, côhdld quan sámcnut sắjaedc mặkwrft củyqfpa Mạbobgnh Hùnstang.

Mạbobgnh Hùnstang nghe côhdldcnmui nhờgfjn bạbobgn, châkwrfn màazuhy anh cau lạbobgi thàazuhnh đslomưgugigfjnng thẳkwrfng, nézbowt mặkwrft khôhdldng vui liềfecxn hiệhcfpn ra trêhdldn khuôhdldn mặkwrft tuấljapn túbotm củyqfpa anh.

Giọkhpang nócnmui lạbobgnh lùnstang củyqfpa anh vang lêhdldn.

“Nam hay nữtbxk.”

Kiềfecxu Nhi nghe anh hỏcssni vậslooy liềfecxn cưgugigfjni, côhdldnstang tay sờgfjnhdldn khuôhdldn mặkwrft nghiêhdldm nghịqrdj củyqfpa anh nócnmui.

“Đazuhưgugiơamfqng nhiêhdldn làazuh nam.”

hdld cốhxlnqrtlnh trêhdldu chọkhpac anh.

Áixnunh mắjaedt giếxfzot ngưgugigfjni củyqfpa Mạbobgnh Hùnstang nhìqrtln thẳkwrfng vàazuho mặkwrft củyqfpa Kiềfecxu Nhi.

“Anh đslomang ghen!”

Kiềfecxu Nhi nhưgugirkerng đslomôhdldi màazuhy thanh túbotm củyqfpa côhdld nhìqrtln anh nócnmui.

“Làazuh ai?”


Mạbobgnh Hùnstang khôhdldng trảtbxki lờgfjni Kiềfecxu Nhi, màazuh ngưgugimlxkc lạbobgi hỏcssni côhdld mộehzjt cámcnuch cộehzjc lốhxlnc.

“Em khôhdldng nócnmui đslomưgugimlxkc, anh ấljapy muốhxlnn em giữtbxkslom mậsloot vềfecx thâkwrfn phậsloon củyqfpa mìqrtlnh.”

Nghe Kiềfecxu Nhi gọkhpai ngưgugigfjni đslomàazuhn ôhdldng khámcnuc bằhxlnng anh mộehzjt cámcnuch ngọkhpat ngàazuho nhưgugi vậslooy, trong lòoeizng Mạbobgnh Hùnstang nócnmung nhưgugi lửhcfpa đslomhxlnt.

Anh đslomehzjt nhiêhdldn đslomzmpeng lêhdldn đslomi đslomếxfzon quầtzgsy bar, rócnmut cho mìqrtlnh mộehzjt ly rưgugimlxku Brandy.

Anh muốhxlnn dùnstang rưgugimlxku đslomamfqazuhm tâkwrfm tríslom anh tĩxfzonh támcnuo hơamfqn.

Anh khôhdldng muốhxlnn vìqrtl sựixnucnmung nảtbxky củyqfpa mìqrtlnh màazuh lạbobgi làazuhm tổojonn thưgugiơamfqng đslomếxfzon Kiềfecxu Nhi.

Kiềfecxu Nhi nhìqrtln vàazuho khuôhdldn mặkwrft Tuấljapn túbotm, mámcnui tócnmuc màazuhu rưgugimlxku đslomcssn củyqfpa anh làazuhm côhdld khôhdldng thểamfq dờgfjni tầtzgsm mắjaedt củyqfpa mìqrtlnh.

Anh cầtzgsm ly rưgugimlxku lêhdldn uốhxlnng mộehzjt hơamfqi cạbobgn, cặkwrfp mắjaedt suy tưgugi nhìqrtln vềfecx phísloma trưgugirkerc khôhdldng cócnmu mộehzjt tiêhdldu gìqrtl.

Nhìqrtln vàazuho thậsloot hấljapp dẫggyan vôhdldnstang.

Kiềfecxu Nhi biếxfzot tâkwrfm tưgugi củyqfpa Mạbobgnh Hùnstang, anh đslomang ghen nêhdldn côhdld khôhdldng muốhxlnn chọkhpac tứzmpec anh nữtbxka.

hdld đslomi tớrkeri đslomoạbobgt lấljapy ly rưgugimlxku anh mớrkeri vừgfjna rócnmut ra trong tay anh.

hdld ngưgugirkerc đslomtzgsu uốhxlnng mộehzjt hơamfqi hếxfzot, chắjaedt cồkscjn nócnmung rámcnut chảtbxky xuốhxlnng cổojon họkhpang củyqfpa  côhdldazuhm Kiềfecxu Nhi bấljapt giámcnuc cau màazuhy.

Giọkhpang nócnmui nghiêhdldm túbotmc củyqfpa Kiềfecxu Nhi vang lêhdldn.


“Paul Anderson cho em biếxfzot sốhxln File hồkscjamfq củyqfpa anh.

hdldn bạbobgn em đslomãamfq hack vàazuho đslomócnmu thay đslomojoni chúbotmt thong tin.”

“Bạbobgn củyqfpa em làazuh mộehzjt nguờgfjni khôhdldng đslomơamfqn giảtbxkn.

Anh ấljapy cócnmu thểamfq hack vàazuho 2 nơamfqi đslomưgugimlxkc phòoeizng thủyqfp chặkwrft chẽoxsi nhấljapt.”

“Anh ấljapy làazuh mộehzjt ngưgugigfjni rấljapt tàazuhi giỏcssni, ngưgugigfjni trong thếxfzo giớrkeri hacker đslomiềfecxu gọkhpai anh ta làazuh The Devil.”

Mạbobgnh Hùnstang nghe Kiềfecxu Nhi nócnmui vậslooy liềfecxn nhìqrtln sang Trầtzgsn Siêhdldu, ýcdiw bảtbxko Trầtzgsn Siêhdldu phảtbxki đslomiềfecxu tra the Devil nàazuhy làazuh ai, xem hắjaedn ta làazuh thầtzgsn thámcnunh phưgugiơamfqng nàazuho.

“Em nghe anh nócnmui chuyệhcfpn vớrkeri Trầtzgsn Siêhdldu vềfecx Mạbobgnh Khang, trong lòoeizng em vôhdldnstang tứzmpec giậsloon, nêhdldn mớrkeri cho bạbobgn em giámcnu họkhpaa cho hắjaedn.

Sốhxln tiềfecxn mấljapy mưgugiơamfqi triệhcfpu đslomamfq lạbobgi trong năzjdym tàazuhi khoảtbxkn đslomócnmu, sẽoxsiazuh bằhxlnng chứzmpeng đslomamfq cảtbxknh sámcnut nghi ngờgfjn hắjaedn màazuh đslomiềfecxu tra.”

Mạbobgnh Hùnstang nghe Kiềfecxu Nhi nócnmui vậslooy liềfecxn hỏcssni côhdld.

“Em khôhdldng quan tâkwrfm đslomếxfzon Mạbobgnh Khang sao?”

Kiềfecxu Nhi cau màazuhy khi nghe Mạbobgnh Hùnstang hỏcssni vậslooy, ngoàazuhi Lôhdldi Lạbobgc Thiêhdldn vàazuh anh ra, côhdld chưgugia từgfjnng quan tâkwrfm đslomếxfzon bấljapt kỳqrtl ngưgugigfjni đslomàazuhn ôhdldng nàazuho.

“Khôhdldng! chưgugia từgfjnng quan tâkwrfm.”

Mộehzjt câkwrfu nócnmui ngắjaedn gọkhpan củyqfpa Kiềfecxu Nhi, màazuhazuhm lòoeizng Mạbobgnh Hùnstang vui tớrkeri khôhdldng thểamfqazuho tảtbxk đslomưgugimlxkc.


Mạbobgnh Hùnstang nhìqrtln Trầtzgsn Siêhdldu ýcdiw bảtbxko anh ra ngoàazuhi.

Trầtzgsn Siêhdldu lịqrdjch sựixnuhdldn tiếxfzong.

“Chủyqfp nhâkwrfn, tôhdldi vềfecx ngâkwrfn hàazuhng cùnstang Thiếxfzot Sang Sang đslomamfq giảtbxki quyếxfzot nhữtbxkng chuyệhcfpn còoeizn lạbobgi.”

Mạbobgnh Hùnstang nhìqrtln anh, gậsloot đslomtzgsu mộehzjt cámcnui khôhdldng nócnmui gìqrtl.

Khi Trầtzgsn Siêhdldu vừgfjna ra khỏcssni phòoeizng Mạbobgnh Hùnstang liêhdldn bếxfzo Kiềfecxu Nhi lêhdldn, đslomkwrft trêhdldn đslomùnstai mìqrtlnh.

Anh yêhdldu thưgugiơamfqng sờgfjnazuho mámcnui tócnmuc đslomen dàazuhi ốhxlnng ámcnunh củyqfpa côhdld.

“Em cócnmu mệhcfpt khôhdldng?”

Khôhdldng biếxfzot vìqrtl sao mỏcssni khi ởjaedhdldn cạbobgnh củyqfpa Kiềfecxu Nhi, nhu cầtzgsu sinh lýcdiw củyqfpa anh càazuhng ngàazuhy càazuhng gia tăzjdyng.

Nhìqrtln thấljapy thâkwrfn thểamfq mảtbxknh mai củyqfpa côhdld, Mạbobgnh Hùnstang sợmlxkhdldqrtl chiềfecxu anh màazuh mệhcfpt mỏcssni.

Kiềfecxu Nhi nhìqrtln anh lắjaedc đslomtzgsu,

“Em khôhdldng mệhcfpt, chừgfjnng nàazuho chúbotmng ta vềfecx Paris?”

Mạbobgnh Hùnstang nhìqrtln Kiềfecxu Nhi, nguờgfjni phụyxfv nữtbxkazuhy khôhdldng biếxfzot từgfjnbotmc nao đslomãamfq chiếxfzom tòoeizan bộehzj trámcnui tim củyqfpa anh.

Mạbobgnh Hùnstang bấljapt giámcnuc ôhdldm côhdld chặkwrft hơamfqn.


“Đazuhmlxki anh xửhcfpcdiw xong chúbotmt việhcfpc, chúbotmng ta vềfecx Paris.

Vềfecx đslomếxfzon Paris em dọkhpan vàazuho biệhcfpt thựixnu Mạbobgnh Viêhdldn sốhxlnng cùnstang anh.”

Lờgfjni nócnmui củyqfpa Mạbobgnh Hùnstang làazuhm Kiềfecxu Nhi hơamfqi sửhcfpng sốhxlnt, nhưguging trong chócnmuc lámcnut Kiềfecxu Nhi đslomãamfq lấljapy lạbobgi tin thầtzgsn.

Trong lòoeizng Kiềfecxu Nhi hiệhcfpn lêhdldn sựixnu vui sưgugirkerng, côhdld nhìqrtln anh cưgugigfjni gậsloot đslomtzgsu.

Mạbobgnh Hùnstang thấljapy Kiềfecxu Nhi đslomkscjng ýcdiw, anh vui vẻhdldhdldn vàazuho đslomehzji môhdldi mềfecxm mạbobgi quyếxfzon rũbmdk củyqfpa côhdld.

“Kiềfecxu Nhi, em làazuh củyqfpa riêhdldng Mạbobgnh Hùnstang anh.”

Kiềfecxu Nhi thầtzgsm nghĩxfzo, ngưgugigfjni đslomàazuhn ôhdldng nàazuhy dụyxfvc vọkhpang chiếxfzom hữtbxku củyqfpa anh ta vôhdldnstang mạbobgnh mẽoxsi, nếxfzou mộehzjt ngàazuhy côhdld khôhdldng ởjaed cạbobgnh anh, khôhdldng biếxfzot anh sẽoxsi em ra sao.

Kiềfecxu Nhi nhìqrtln Mạbobgnh Hùnstang nghiêhdldm túbotmc nócnmui.

“Mạbobgnh Hùnstang, em nócnmui nếxfzou nhưgugi thôhdldi.

Nếxfzou nhưgugi sau nàazuhy em khôhdldng còoeizn ởjaed cạbobgnh anh nữtbxka, anh sẽoxsi ra sao?”

Mạbobgnh Hùnstang nghe Kiềfecxu Nhi nócnmui vậslooy, khôhdldng biếxfzot vìqrtl sao trong lòoeizng lạbobgi cảtbxkm giámcnuc khócnmu chịqrdju.

Mộehzjt cảtbxkm giámcnuc đslomau nhócnmui từgfjn trámcnui tim anh hiệhcfpn ra.

“Khôhdldng cócnmu khảtbxkzjdyng đslomócnmu!

nsta anh cócnmu lậsloot tung cảtbxkmcnui thếxfzo giớrkeri nàazuhy, anh cũbmdkng sẽoxsiqrtlm đslomưgugimlxkc em.”

Lờgfjni nócnmui bámcnu đslombobgo màazuh nghiêhdldm túbotmc củyqfpa anh làazuhm trong lòoeizng Kiềfecxu Nhi hiệhcfpn lêhdldn sựixnu lo âkwrfu.

hdld biếxfzot tíslomnh tìqrtlnh ngang ngưgugimlxkc củyqfpa Mạbobgnh Hùnstang, mộehzjt khi anh nócnmui đslomưgugimlxkc thìqrtl sẽoxsiazuhm đslomưgugimlxkc.

“Em nócnmui đslomùnstaa thôhdldi, anh đslomgfjnng nghiêhdldm túbotmc nhưgugi vậslooy.”

Kiềfecxu Nhi cưgugigfjni nócnmui vớrkeri Mạbobgnh Hùnstang.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.