Tôn Thượng

Chương 72 : Thẩm phán

    trước sau   
Khôbdumng biếgeoct côbdummqdpi bêqxhsn trong cóbdum phảkejvi làrdrv chủirxi nhâklasn củirxia viêqxhsn Đnzzaqxhso tâklasm thạqxhsch nàrdrvy ởirxi kiếgeocp trưbqbldrabc hay khôbdumng.

bdum lẽshhsrdrv sau khi luâklasn hồcllri chuyểhmwzn thếgeoc, tạqxhsm thờnzzai chưbqbla cóbdum duyêqxhsn cớdrab thứuicuc tỉldkqnh chỉldkq biếgeoct mìcgzznh làrdrv ngưbqblnzzai luâklasn hồcllri chuyểhmwzn thếgeoc, lạqxhsi khôbdumng nhớdrabjsma tríeirb nhớdrab kiếgeocp trưbqbldrabc khôbdumng chừirxing nàrdrvng cũgujmng đaxouang tìcgzzm kiếgeocm viêqxhsn Đnzzaqxhso tâklasm thạqxhsch củirxia kiếgeocp trưbqbldrabc.

Nếgeocu nhưbqbl đaxoucllr chơykefi nàrdrvy thậbqblt sựmqdprdrv Đnzzaqxhso tâklasm thạqxhsch cóbdum thểhmwzrdrvcgzznh huốacveng nhưbqbl thếgeocrdrvy. 

Mấbfvbu chốacvet làrdrv, đaxoucllr chơykefi nàrdrvy làrdrv Đnzzaqxhso tâklasm thạqxhsch sao?

Cổshhs Thanh Phong cóbdum chúdijit hoàrdrvi nghi nhìcgzzn thấbfvby giốacveng lạqxhsi thấbfvby khôbdumng giốacveng, hắchonn chưbqbla từirxing thấbfvby qua Đnzzaqxhso tâklasm thạqxhsch củirxia ngưbqblnzzai khámqdpc chỉldkq ghi chévimtp phưbqblơykefng diệkqxfn nàrdrvy bêqxhsn trêqxhsn cồcllr tịysecch, màrdrv cũng khôbdumng nghe nóbdumi bêqxhsn trong Đnzzaqxhso tâklasm thạqxhsch cóbdum mộadfft khôbdumng gian kỳmdlz diệkqxfu.

Suy nghĩjsma hồcllri lâklasu cũng khôbdumng nghĩjsma ra cámqdpi gìcgzz


Cổshhs Thanh Phong khôbdumng tiếgeocp tụsupqc suy nghĩjsma nữakoha, tếgeoc xuấbfvbt thầnnwvn thứuicuc tiếgeocn vàrdrvo bêqxhsn trong.

Lạqxhsi làrdrv khôbdumng gian kỳmdlz diệkqxfu kia.

Khôbdumng phảkejvi làrdrv mộadffng cảkejvnh, khôbdumng phảkejvi bíeirb giớdrabi càrdrvng khôbdumng phảkejvi làrdrvmqdpi gìcgzz đaxouadffng phủirxi

Vềuviv phầnnwvn làrdrvmqdpi gìcgzz, Cổshhs Thanh Phong cũgujmng khôbdumng biếgeoct.

“Thậbqblt sựmqdp rấbfvbt kìcgzz lạqxhs...”

Cổshhs Thanh Phong suy nghĩjsmavtopcgzzcgzznh cũng tu luyệkqxfn nămutsm trămutsm nămutsm, đaxouãnidr từirxing nhóbdumm ngóbdum ngôbdumi vịysec Tiêqxhsn Ma vưbqblơykefng tọfnioa thậbqblm chíeirb Cửaxouu U Đnzzaếgeocjmmra, vâklaṣy mà nhìcgzzn khôbdumng ra cámqdpi đaxoucllr chơykefi nàrdrvy làrdrvmqdpi gìcgzz

Hắchonn tra xévimtt rõjsmardrvng khôbdumng gian thầnnwvn kỳmdlzrdrvy, càrdrvng dòjmmrvimtt càrdrvng cảkejvm thấbfvby khôbdumng thểhmwzbqblirxing tưbqblmqfzng nổshhsi còjmmrn chưbqbla từirxing gặnykap qua khôbdumng gian cổshhs quámqdpi nhưbqbl vậbqbly, đaxouirxing nóbdumi gặnykap phảkejvi, ngay cảkejv nghe cũgujmng chưbqbla từirxing nghe qua.

Nhưbqblng cóbdum mộadfft đaxouiểhmwzm cóbdum thểhmwz khẳnidrng đaxouysecnh, cámqdpi đaxoucllr chơykefi nàrdrvy chắchonc hẳnidrn khôbdumng phảkejvi làrdrv Đnzzaqxhso tâklasm thạqxhsch.

Đnzzaqxhso tâklasm thạqxhsch dùvtop sao cũgujmng do nhụsupqc thâklasn biếgeocn thàrdrvnh khôbdumng thểhmwzzwfen chứuicua mộadfft khôbdumng gian cổshhs quámqdpi nhưbqbl vậbqbly. 

“Lạqxhsi làrdrv ngưbqblơykefi...”

Đnzzaadfft nhiêqxhsn, mộadfft thầnnwvn thứuicuc xuấbfvbt hiệkqxfn trêqxhsn khôbdumng thầnnwvn thứuicuc nàrdrvy nhưbqbl mặnykat trămutsng đaxouêqxhsm cóbdum chúdijit côbdum lạqxhsnh, cũgujmng cóbdum chúdijit thêqxhsbqblơykefng.

Cổshhs Thanh Phong nhậbqbln ra thầnnwvn thứuicuc nàrdrvy, bởirxii vìcgzz mỗdijii lầnnwvn hắchonn tiếgeocn vàrdrvo thầnnwvn thứuicuc nàrdrvy đaxouuvivu sẽshhs xuấbfvbt hiệkqxfn đaxounnwvu tiêqxhsn, hiểhmwzn nhiêqxhsn lầnnwvn nàrdrvy cũng khôbdumng ngoạqxhsi lệkqxf

“Lạqxhsi gặnykap mặnykat nữakoha...”


So vớdrabi thầnnwvn thứuicuc củirxia đaxouacvei phưbqblơykefng thầnnwvn thứuicuc củirxia Cổshhs Thanh Phong giốacveng mộadfft đaxouámqdpm lửaxoua, mộadfft ngọfnion lửaxoua thiêqxhsu đaxouacvet tấbfvbt cảkejv.

“Rốacvet cuộadffc ngưbqblơykefi làrdrv ai!” 

“Muộadffi tửaxou, thay đaxoushhsi chủirxi đaxouuviv đaxouưbqblmqfzc hay khôbdumng mỗdijii lầnnwvn ta tiếgeocn đaxouếgeocn ngưbqblơykefi đaxouuvivu phảkejvi hỏsibyi mộadfft lầnnwvn, ngưbqblơykefi hỏsibyi khôbdumng thấbfvby phiềuvivn ta cũgujmng thấbfvby phiềuvivn đaxouóbdum.”

“Rốacvet cuộadffc sao ngưbqblơykefi cóbdum thểhmwz tiếgeocn vàrdrvo.”

Khôbdumng gian thầnnwvn bíeirbrdrvy rấbfvbt lớdrabn phảkejvng phấbfvbt khôbdumng cóbdum cuốacvei cùvtopng, Cổshhs Thanh Phong ởirxiqxhsn trong vừirxia đaxouong đaxouưbqbla vừirxia dòjmmrvimtt hỏsibyi ngưbqblmqfzc lạqxhsi: “Sao ngưbqblơykefi tiếgeocn vàrdrvo đaxouưbqblmqfzc.” 

“Ta nóbdumi rồcllri đaxouâklasy làrdrv giấbfvbc mơykef củirxia ta!”

Nghe vậbqbly, Cổshhs Thanh Phong cưbqblnzzai nóbdumi: “Ta nóbdumi nàrdrvy muộadffi tửaxou ngưbqblơykefi thậbqblt sựmqdp coi ta làrdrv đaxouuicua bévimt ba tuổshhsi sao? Còjmmrn mộadffng cảkejvnh? Đnzzai qua mộadfft bêqxhsn chơykefi đaxoui.”

“Rốacvet cuộadffc ngưbqblơykefi nóbdumi hay khôbdumng nếgeocu khôbdumng nóbdumi ta sẽshhs giếgeoct ngưbqblơykefi!” 

“Ồeirb.” Cổshhs Thanh Phong vui vẻmutsbdumi: “Muộadffi tửaxou, lầnnwvn trưbqbldrabc cũgujmng khôbdumng phảkejvi chưbqbla thửaxou qua cóbdum thểhmwzrdrvm gìcgzz ta hay khôbdumng?”

“Ngưbqblơykefi!”

Đnzzaacvei phưbqblơykefng chámqdpn nảkejvn, lạqxhsi khôbdumng thểhmwzrdrvm gìcgzz nhìcgzzn chằkejvm chằkejvm thầnnwvn thứuicuc Cổshhs Thanh Phong nhưbqbl ngọfnion lửaxoua, giốacveng nhưbqbl khôbdumng nghĩjsma ra vìcgzz sao têqxhsn nàrdrvy lạqxhsi cổshhs quámqdpi nhưbqbl vậbqbly. 

Cổshhs Thanh Phong khôbdumng quan tâklasm nàrdrvng, tiếgeocp tụsupqc dòjmmrvimtt đaxouadfft nhiêqxhsn hắchonn cảkejvm thấbfvby làrdrv lạqxhs, lạqxhsi thêqxhsm mộadfft thầnnwvn thứuicuc khôbdumng biếgeoct từirxi chỗdijirdrvo xôbdumng ra.

Phảkejvi!


Lạqxhsi mộadfft thấbfvbn thứuicuc. 

Thầnnwvn thứuicuc nàrdrvy phiêqxhsu diêqxhsu mơykef hồcllr nhưbqbl gióbdum nhưbqblbqblơykefng mùvtop lại nhưbqblklasy quévimtt ngang tớdrabi.

Trong lòjmmrng Cổshhs Thanh Phong khôbdumng khỏsibyi khẽshhs giậbqblt mìcgzznh, khôbdumng biếgeoct tìcgzznh huốacveng nhưbqbl thếgeocrdrvo làrdrvm sao còjmmrn cóbdum nhữakohng ngưbqblnzzai khámqdpc?

Thấbfvbn thứuicuc nhưbqbl trămutsng sámqdpng kia, nhìcgzzn qua thầnnwvn thứuicuc mớdrabi xuấbfvbt hiệkqxfn chấbfvbt vấbfvbn: “Ngưbqblơykefi khôbdumng phảkejvi bếgeoc quan sao?” 

Nghe lờnzzai âklasm tựmqdpa hồcllr hai ngưbqblnzzai biếgeoct nhau?

Thầnnwvn thứuicuc nhưbqbl gióbdum nhưbqblbqblơykefng mùvtop đaxouámqdpp lạqxhsi nóbdumi: “Vừirxia mớdrabi xuấbfvbt quan.” Dứuicut lờnzzai nàrdrvng lạqxhsi nhìcgzzn vềuviv phíeirba Cổshhs Thanh Phong hỏsibyi: “Tạqxhsi sao cóbdum mộadfft ngưbqblnzzai lạqxhsi ởirxi đaxouâklasy, hắchonn làrdrv ai?”

mqdpi gìcgzz gọfnioi làrdrv lạqxhsi ởirxi đaxouâklasy mộadfft ngưbqblnzzai? 

Chẳnidrng lẽshhsykefi nàrdrvy ngoạqxhsi trừirxi hai côbdummqdpi nàrdrvy, còjmmrn cóbdum nhữakohng ngưbqblnzzai khámqdpc sao?

Cổshhs Thanh Phong cảkejvm thấbfvby mìcgzznh thậbqblt sựmqdp sốacveng nămutsm trămutsm nămutsm vôbdum dụsupqng rồcllri, đaxouacvei vớdrabi chuyệkqxfn xảkejvy ra trưbqbldrabc mắchont hoàrdrvn toàrdrvn khôbdumng cóbdum bấbfvbt kỳmdlz đaxounnwvu mốacvei gìcgzz.

“Khôbdumng biếgeoct, têqxhsn nàrdrvy khôbdumng chịysecu nóbdumi lầnnwvn trưbqbldrabc têqxhsn kia ta còjmmrn cóbdum thểhmwz đaxouuổshhsi hắchonn ra ngoàrdrvi, thầnnwvn thứuicuc củirxia têqxhsn nàrdrvy thậbqblt lợmqfzi hạqxhsi ta cămutsn bảkejvn khôbdumng rung chuyểhmwzn đaxouưbqblmqfzc.” 

“Sao?”

Thầnnwvn thứuicuc nhưbqblklasy mùvtop kia bỗdijing nhiêqxhsn hóbduma thàrdrvnh lệkqxf quỷnyka phảkejvng phấbfvbt muốacven mộadfft ngụsupqm nuốacvet thầnnwvn thứuicuc củirxia Cổshhs Thanh Phong xuốacveng.

Xoạqxhst! 


Thầnnwvn thứuicuc nhưbqbl lửaxoua củirxia Cổshhs Thanh Phong bỗdijing nhiêqxhsn chámqdpy hừirxing hựmqdpc, lốacvep bốacvep mộadfft trậbqbln giòjmmrn vang đaxouacvet thầnnwvn thứuicuc mâklasy mùvtop kia támqdpn loạqxhsn rờnzzai đaxoui.

“Thầnnwvn thứuicuc rấbfvbt mạqxhsnh! Ngưbqblơykefi làrdrv ngưbqblnzzai phưbqblơykefng nàrdrvo!”

Thầnnwvn thứuicuc mâklasy mùvtopbqblnzzang nhưbqblbdumvtopng kinh ngạqxhsc. 

“Cámqdpc ngưbqblơykefi làrdrv ai?”

Cổshhs Thanh Phong thầnnwvm nghĩjsma: Thầnnwvn thứuicuc củirxia ngưbqblnzzai nàrdrvy còjmmrn mạqxhsnh hơykefn thầnnwvn thứuicuc mặnykat trămutsng kếgeocqxhsn mấbfvby phầnnwvn, tuyệkqxft đaxouacvei khôbdumng phảkejvi ngưbqblnzzai tu hàrdrvnh bìcgzznh thưbqblnzzang nghĩjsma chắchonc cũgujmng làrdrv ngưbqblnzzai luâklasn hồcllri chuyểhmwzn thếgeoc.

Thầnnwvn thứuicuc mâklasy mùvtop hỏsibyi: “Ngưbqblơykefi cũgujmng làrdrv ngưbqblnzzai luâklasn hồcllri chuyểhmwzn thếgeoc?” 

Cổshhs Thanh Phong đaxouámqdpp lạqxhsi nóbdumi: “Làrdrv thếgeoc thìcgzz thếgeocrdrvo?”

“Kiếgeocp trưbqbldrabc ngưbqblơykefi làrdrv ai!”

“Kiếgeocp trưbqbldrabc ta... kiếgeocp trưbqbldrabc ta làrdrv...” 

Cổshhs Thanh Phong đaxouang muốacven đaxouámqdpp lạqxhsi, thoámqdpng chốacvec trong khôbdumng gian thầnnwvn bíeirb đaxouadfft nhiêqxhsn dịysec biếgeocn, mộadfft tiếgeocng sấbfvbm ầnnwvm ầnnwvm truyềuvivn đaxouếgeocn khôbdumng gian chấbfvbn đaxouadffng run lẩzwfey bẩzwfey.

mqdpng vẻmuts củirxia thầnnwvn thứuicuc mâklasy mùvtopbqblnzzang nhưbqbl rấbfvbt kiêqxhsng kịysec: “Khôbdumng hay rồcllri! Lạqxhsi tớdrabi nữakoha... mau rờnzzai đaxoui!”

“Lầnnwvn sau gặnykap.” 

Dứuicut lờnzzai, thầnnwvn thứuicuc mâklasy mùvtoprdrv thầnnwvn thứuicuc mặnykat trămutsng song song rờnzzai đaxoui.


Chỉldkq đaxouhmwz lạqxhsi Cổshhs Thanh Phong vôbdumvtopng mờnzza mịysect.

Đnzzaâklasy làrdrvcgzznh huốacveng gìcgzz

qbiwm ầnnwvm! Rămutsng rắchonc!

Mộadfft tiếgeocng vang kịysecch liệkqxft, Cổshhs Thanh Phong cốacvevimtn nghi hoặnykac vàrdrv chấbfvbn kinh trong lòjmmrng, dòjmmrvimtt khôbdumng khỏsibyi giậbqblt nảkejvy mìcgzznh.

mqdpi nàrdrvy... Giốacveng nhưbqbl thẩzwfem phámqdpn! 

Cổshhs Thanh Phong đaxouãnidr từirxing trảkejvi qua Tiêqxhsn đaxouqxhso thẩzwfem phámqdpn, cũng trảkejvi qua Ma đaxouqxhso thẩzwfem phámqdpn, sau đaxouóbdumgujmng bịysec Thiêqxhsn đaxouqxhso thẩzwfem phámqdpn qua, đaxouacvei vớdrabi thẩzwfem phámqdpn đaxoucllr chơykefi nàrdrvy cóbdum thểhmwzbdumi làrdrv hếgeoct sứuicuc quen thuộadffc, hắchonn dámqdpm khẳnidrng đaxouysecnh tiếgeocng đaxouadffng kinh lôbdumi nàrdrvy tuyệkqxft đaxouacvei làrdrv đaxouiềuvivm bámqdpo củirxia thẩzwfem phámqdpn.

mqdpi chỗdiji chếgeoct tiệkqxft nàrdrvy tạqxhsi sao cóbdum thểhmwzbdum thẩzwfem phámqdpn?

Đnzzaâklasy làrdrv thẩzwfem phámqdpn gìcgzz

qbiwm ầnnwvm rămutsng rắchonc!

Khôbdumng gian thầnnwvn bíeirbrdrvng run rẩzwfey, cũgujmng trởirxiqxhsn bắchont đaxounnwvu mơykef hồcllr.

Cổshhs Thanh Phong khôbdumng dámqdpm dừirxing lạqxhsi cũgujmng khôbdumng cóbdum suy nghĩjsma nhiềuvivu, thầnnwvn thứuicuc hiệkqxfn tạqxhsi củirxia hắchonn cũgujmng khôbdumng bằkejvng nămutsm đaxouóbdum, mặnykac kệkqxf đaxoucllr chơykefi nàrdrvy làrdrv thẩzwfem phámqdpn gìcgzz hắchonn cũgujmng khôbdumng muốacven trêqxhsu chọfnioc nhanh chóbdumng rúdijit lui. 

Thầnnwvn thứuicuc trởirxi vềuviv, Cổshhs Thanh Phong nhanh chóbdumng nhìcgzzn chằkejvm chằkejvm viêqxhsn hỗdijin sắchonc tinh thạqxhsch kia.

Giờnzzardrvy khắchonc nàrdrvy, hỗdijin sắchonc tinh thạqxhsch cũgujmng run rẩzwfey theo, trong đaxouóbdum gióbdum nổshhsi mâklasy phun lôbdumi đaxouiệkqxfn hỏsibya hoa.

“Cámqdpi nàrdrvy... rốacvet cuộadffc làrdrvmqdpi quámqdpi gìcgzz? Tạqxhsi sao còjmmrn cóbdum thẩzwfem phámqdpn?” 

Cổshhs Thanh Phong nhíeirbu màrdrvy thậbqblt chặnykat, hai con ngưbqblơykefi gắchont gao nhìcgzzn chằkejvm chằkejvm nghĩjsma tớdrabi nghĩjsma lui cũgujmng nghĩjsma khôbdumng thôbdumng đaxoucllr chơykefi nàrdrvy rốacvet cuộadffc làrdrv thứuicu quỷnykacgzz, còjmmrn hai côbdummqdpi kia làrdrv ai?

Thẩzwfem phámqdpn...

Cổshhs Thanh Phong cũgujmng khôbdumng biếgeoct đaxouóbdumrdrv thẩzwfem phámqdpn gìcgzz, thẩzwfem phámqdpn cámqdpi gìcgzz bấbfvbt quámqdpbdum mộadfft đaxouiểhmwzm cóbdum thểhmwz khẳnidrng đaxouysecnh. 

Thẩzwfem phámqdpn sẽshhs khôbdumng vôbdum duyêqxhsn vôbdum cớdrab giámqdpng lâklasm.

Nếgeocu nhưbqbl thẩzwfem phámqdpn giámqdpng lâklasm, vậbqbly cũgujmng biểhmwzu thịysecbdum đaxoucllr vậbqblt gìcgzzdijic phạqxhsm đaxouếgeocn phámqdpp tắchonc thiêqxhsn đaxouyseca.

Sựmqdp tồcllrn tạqxhsi củirxia viêqxhsn tinh thạqxhsch cổshhs quámqdpi nàrdrvy xúdijic phạqxhsm đaxouếgeocn phámqdpp tắchonc thiêqxhsn đaxouyseca? Hay làrdrvbdumi bêqxhsn trong cóbdum đaxoucllr vậbqblt gìcgzzdijic phạqxhsm phámqdpp tắchonc thiêqxhsn đaxouyseca? 

Khôbdumng hiểhmwzu, cũgujmng nghĩjsma khôbdumng thôbdumng.

Lạqxhsi đaxoumqfzi mộadfft lámqdpt, cho đaxouếgeocn khi viêqxhsn tinh thạqxhsch cổshhs quámqdpi khôbdumng còjmmrn run rẩzwfey nữakoha cho đaxouếgeocn bêqxhsn trong khôbdumng còjmmrn gióbdum nổshhsi mâklasy phun, khôbdumng cóbdumbdumi đaxouiệkqxfn hỏsibya hoa Cổshhs Thanh Phong lạqxhsi tếgeoc xuấbfvbt thầnnwvn thứuicuc tiếgeocn vàrdrvo bêqxhsn trong.

qxhsn trong hỗdijin loạqxhsn cảkejvqxhsn, khắchonp nơykefi đaxouuvivu lưbqblu lạqxhsi mộadfft chúdijit hơykefi thởirxi thẩzwfem phámqdpn. 

Thẩzwfem phámqdpn Tiêqxhsn đaxouqxhso?

Khôbdumng giốacveng.

Thẩzwfem phámqdpn Ma đaxouqxhso? 

gujmng khôbdumng giốacveng.

Tẩzwfem phámqdpn Thiêqxhsn đaxouqxhso?

gujmng khôbdumng giốacveng. 

Giữakoha thiêqxhsn đaxouyseca cóbdum rấbfvbt nhiềuvivu phámqdpp tắchonc, mỗdijii mộadfft đaxouqxhso phámqdpp tắchonc đaxouuvivu cóbdum thẩzwfem phámqdpn thuộadffc vềuvivcgzznh, Cổshhs Thanh Phong nhấbfvbt thờnzzai cũgujmng khôbdumng hiểhmwzu đaxoucllr chơykefi nàrdrvy làrdrv thẩzwfem phámqdpn gìcgzz.

Thậbqblt sựmqdp sốacveng vôbdum dụsupqng rồcllri...

Nhưbqblng nhữakohng hơykefi thởirxi củirxia thẩzwfem phámqdpn đaxouuvivu làrdrv đaxoucllr tốacvet khôbdumng thểhmwznidrng phíeirb nhưbqbl thếgeoc

Cổshhs Thanh Phong nghĩjsma nghĩjsma liềuvivn bắchont đaxounnwvu thu nạqxhsp.

Hắchonn vừirxia húdijit vàrdrvo, hai thầnnwvn thứuicuc kia lạqxhsi xuấbfvbt hiệkqxfn.

“Hắchonn đaxouang... hắchonn đaxouang làrdrvm cámqdpi gìcgzz?” 

“Hắchonn đaxouang thu nạqxhsp nhữakohng hơykefi thởirxi củirxia thẩzwfem phámqdpn!”

“Đnzzaâklasy chíeirbnh làrdrvykefi thởirxivtopa thẩzwfem phámqdpn đaxouóbdum... Hắchonn đaxouqxhsn rồcllri sao? Hắchonn khôbdumng muốacven sốacveng sao?”

“Ai nóbdumi khôbdumng phảkejvi chứuicu. Ngưbqblnzzai nàrdrvy cũgujmng quámqdp quámqdp biếgeocn thámqdpi, thậbqblt làrdrv sốacveng lâklasu rồcllri... cũgujmng mởirxi rộadffng tầnnwvm mắchont...” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.