Tôn Thượng

Chương 16 : Chuyện cũ

    trước sau   
Giữrntla trưmgmra hônmuem đsglvócfsy, nắyirjng gắyirjt nhưmgmr lửbbifa.

Cổtgug Thanh Phong cưmgmrsxdbi mộclezt con tuấwxnln mãrntl chậnmuem rãrntli ung dung dạbbifo chơdghyi trêbblfn con đsglvưmgmrsrvang nônmueng thônmuen, thỉtcfenh thoảnlpong còscdpn từkunscfsyi trữrntlbblfn hônmueng lấwxnly ra mộclezt bìpzudnh rưmgmrnviau uốdghyng vàatyli hớgkkep, cơdghy thểzctieswzng lung lay theo con ngựrodpa, liếueatc mắyirjt nhìpzudn Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbifbblfn cạbbifnh nhịebion khônmueng đsglvưmgmrnviac trêbblfu ghẹbdfao nócfsyi.

“Huynh nócfsyi muộclezi nghe, muộclezi nhìpzudn huynh chằcfsym chằcfsym nãrntly giờsrva rồnviai, làatylm gìpzud nhìpzudn trúcfsyng huynh hay tưmgmrơdghyng tưmgmr huynh vậnmuey?” 

Nếueatu làatylpzudnh thưmgmrsrvang, dựrodpa vàatylo tísbbmnh cáhucech củcemja Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbif, e làatyl sẽrhhd hung hăzcting xùaqpvy mộclezt tiếueatng, sau đsglvócfsy lạbbifi chửbbifi mộclezt câkwhnu khônmueng biếueatt xấwxnlu hổtgug.

Chỉtcfeatyl lầhdmvn nàatyly nàatylng khônmueng hềrpfi nhưmgmr vậnmuey, màatyl rấwxnlt nghiêbblfm túcfsyc hỏrhhdi: “Rốdghyt cuộclezc huynh làatyl ai?”

Vấwxnln đsglvrpfiatyly, nàatylng rấwxnlt muốdghyn biếueatt, đsglvnlpoc biệiogqt muốdghyn biếueatt. 


Bởnmuei vìpzud Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbif thựrodpc sựrodp khônmueng nghĩyirj ra, cũng khônmueng nghĩyirj rằcfsyng trìpzudnh đsglvclez âkwhnm luậnmuet củcemja têbblfn nàatyly cao thâkwhnm khônmueng thểzctimgmrsrvang đsglvưmgmrnviac, chỉtcfe biếueatt rõqzun rấwxnlt nhiềrpfiu làatyln đsglviệiogqu thìpzud thônmuei đsglvi, đsglvàatyln khônmueng bảnlpon Túcfsyy Ngâkwhnm Bísbbmch Hảnlpoi vâkwhṇy mà cũeswzng có thểzcti đsglvàatyln ra cảnlponh ýqjam củcemja nócfsy.

Đcvzhâkwhny chísbbmnh làatylcfsyy Ngâkwhnm Bísbbmch Hảnlpoi củcemja Quâkwhnn Vưmgmrơdghyng đsglvócfsy, ngay cảnlpozctin Trúcfsyc đsglvbbifi sưmgmr bậnmuec âkwhnm luậnmuet Tháhucei Đcvzhjqcsu cũeswzng đsglvàatyln khônmueng đsglvưmgmrnviac, ngay cảnlpo Lạbbifc nghệiogq thiêbblfn kiêbblfu Tônmue Họfltca nàatylng bộclezi phụncqtc nhấwxnlt cũng đsglvàatyln khônmueng đsglvưmgmrnviac, nhưmgmrng lạbbifi bịebiobblfn thấwxnlt bạbbifi trưmgmrgkkec mặnlpot nàatyly đsglvàatyln ra.

Nếueatu khônmueng phảnlpoi tậnmuen mắyirjt nhìpzudn thấwxnly, Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbifzctin bảnlpon khônmueng thểzcti tin đsglvưmgmrnviac. 

aqpvatyl hiệiogqn tạbbifi cũeswzng cảnlpom thấwxnly rấwxnlt khônmueng châkwhnn thựrodpc, thựrodpc sựrodp khônmueng thểzctimgmrnmueng tưmgmrnviang nổtgugi.

“Huynh làatyl ngưmgmrsrvai nhưmgmr thếueatatylo?” Cổtgug Thanh Phong vui vẻfavlmgmrsrvai đsglvùaqpva, trêbblfu chọfltcc nócfsyi: “Nếueatu huynh nócfsyi huynh làatyl Cổtgug Thiêbblfn Lang, muộclezi tin khônmueng?”

“Muộclezi khinh! Chỉtcfe dựrodpa vàatylo huynh? Còscdpn dáhucem tựrodpmgmrng làatyl nam thầhdmvn củcemja muộclezi?” Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbif hung hăzcting khinh bỉtcfecfsyi: “Cho làatylpzudnh họfltc Cổtgug, cócfsy thểzcti đsglvàatyln khônmueng mộclezt bàatyli Túcfsyy Ngâkwhnm Bísbbmch Hảnlpoi ra cảnlponh ýqjam lậnmuep tứjjwyc vọfltcng tưmgmrnmueng giảnlpo mạbbifo nam thầhdmvn củcemja muộclezi sao. Thậnmuet khônmueng biếueatt xấwxnlu hổtgug!” 

Cổtgug Thanh Phong vui cưmgmrsrvai ha ha.

Nhìpzudn bộclezhuceng củcemja hắyirjn, Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbifyirju mônmuei, lạbbifi quăzcting mộclezt cáhucei liếueatc mắyirjt, nộclezi tâkwhnm khônmueng nhịebion đsglvưmgmrnviac nócfsyi thầhdmvm.

bblfn nàatyly thầhdmvn bísbbm nhưmgmr vậnmuey, rốdghyt cuộclezc làatyl ngưmgmrsrvai nàatylo? 

Nhìpzudn dáhuceng vẻfavl củcemja hắyirjn tốdghyi đsglva cũeswzng chỉtcfe chừkunsng hai mưmgmrơdghyi tuổtgugi, Trúcfsyc Cơdghy thấwxnlt bạbbifi, nhưmgmrng cócfsy mộclezt chúcfsyt khônmueng thểzcti phủcemj nhậnmuen, có thêbblf̉ đsglvbbift đsglvưmgmrnviac Trúcfsyc Cơdghy trong cáhucei tuổtgugi nàatyly, tưmgmr chấwxnlt linh căzctin nhấwxnlt đsglvebionh rấwxnlt ưmgmru túcfsy.

Hắyirjn lạbbifi hiểzctiu đsglvưmgmrnviac nhiềrpfiu làatyln đsglviệiogqu nhưmgmr vậnmuey.

Trìpzudnh đsglvclez âkwhnm luậnmuet cũng cao khônmueng hợnviap thócfsyi thưmgmrsrvang. 

Chẳzlueng lẽrhhd hắyirjn đsglvếueatn từkuns Thưmgmrnviang cổtgug Lạbbifc nghệiogq thếueat gia kếueat truyềrpfin từkuns mấwxnly trăzctim năzctim trưmgmrgkkec sao?


eswzng chỉtcfecfsy nhữrntlng ngưmgmrsrvai kếueat thừkunsa từkuns mấwxnly trăzctim năzctim trưmgmrgkkec, Thưmgmrnviang cổtgug Lạbbifc nghệiogq thếueat gia âkwhnm luậnmuet thâkwhnm hậnmueu mớgkkei cócfsy thểzcti bồnviai dưmgmrsxdbng đsglvưmgmrnviac âkwhnm luậnmuet kỳtgugatyli ưmgmru túcfsy nhưmgmr vậnmuey thônmuei?

Khảnlpozcting hắyirjn Trúcfsyc Cơdghy thấwxnlt bạbbifi, chịebiou khônmueng đsglvưmgmrnviac đsglvnlposbbmch lớgkken nhưmgmr thếueat, cũeswzng khônmueng muốdghyn đsglvdghyi mặnlpot vớgkkei áhucenh mắyirjt lạbbifnh lùaqpvng củcemja gia tộclezc, cho nêbblfn mộclezt mìpzudnh léxmxbn đsglvi ra ngoàatyli sao? 

aqpvm.

Nghĩyirj chắyirjc cócfsy lẽrhhdatyl nhưmgmr thếueat.

Sau khi nghĩyirj thônmueng suốdghyt, Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbif nhìpzudn vàatylo mắyirjt Cổtgug Thanh Phong, đsglvãrntl khônmueng kinh ngạbbifc tòscdpscdp ngưmgmrnviac lạbbifi trởnmuebblfn càatylng thêbblfm đsglvnviang tìpzudnh càatylng thêbblfm thưmgmrơdghyng hạbbifi, cũeswzng cảnlpom thấwxnly vônmueaqpvng tiếueatc hậnmuen. 

bblfn nàatyly cócfsy trìpzudnh đsglvclez âkwhnm luậnmuet cao nhưmgmr vậnmuey, cócfsy thểzctimgmrng kỳtgugatyli, nếueatu Trúcfsyc Cơdghy thàatylnh cônmueng ngàatyly sau tấwxnlt nhiêbblfn sẽrhhd trởnmue thàatylnh Lạbbifc nghệiogq danh sĩyirj cảnlpo đsglvsrvai, đsglváhuceng tiếueatc Trúcfsyc Cơdghy thấwxnlt bạbbifi, cũeswzng khônmueng còscdpn cáhucech nàatylo tu luyệiogqn, cho dùaqpvcfsy thểzcti đsglvàatyln khônmueng mộclezt bảnlpon Túcfsyy Ngâkwhnm Bísbbmch Hảnlpoi ýqjam cảnlponh, nhưmgmrng cũng giớgkkei hạbbifn ởnmue đsglvâkwhny, khônmueng cáhucech nàatylo tu luyệiogqn khônmueng cócfsy linh lựrodpc, khônmueng cócfsy linh lựrodpc liềrpfin khônmueng cáhucech nàatylo thi triểzctin Linh quyếueatt rấwxnlt nhiềrpfiu huyềrpfin diệiogqu từkuns khúcfsyc đsglvrpfiu đsglvàatyln khônmueng ra.

Thậnmuet sựrodpatyl quáhuce đsglváhuceng thưmgmrơdghyng.

Nghĩyirj tớgkkei đsglvâkwhny, Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbif quyếueatt đsglvebionh khônmueng hỏrhhdi nữrntla, tráhucenh đsglvzcti chọfltcc vàatylo vếueatt thưmgmrơdghyng. 

“Nàatyly, huynh cứjjwy la héxmxbt kêbblfu muộclezi dẫwpwln huynh đsglvi pháhucei Vâkwhnn Hàatyl, rốdghyt cuộclezc huynh muốdghyn đsglvi sưmgmrnmuen củcemja muộclezi làatylm gìpzud?”

“Khônmueng phảnlpoi nócfsyi vớgkkei muộclezi rồnviai sao, tìpzudm lãrntlo giàatyl Hỏrhhda Đcvzhjjwyc kia ônmuen chuyệiogqn cũeswz.”

Cổtgug Thanh Phong thậnmuet sựrodp khônmueng nócfsyi láhuceo, bạbbifn bèxpao tu vi thờsrvai thiếueatu niêbblfn khônmueng nhiềrpfiu, Hỏrhhda Đcvzhjjwyc Châkwhnn Nhâkwhnn củcemja pháhucei Vâkwhnn Hàatyl xem nhưmgmreswzng vừkunsa làatyl thầhdmvy vừkunsa làatyl bạbbifn, lãrntlo giàatyl kia cũeswzng rấwxnlt dung tụncqtc ăzctin uốdghyng cáhucemgmrnviac chơdghyi gáhucei mọfltci thứjjwy đsglvrpfiu làatylm, nhưmgmrng sâkwhnu trong nộclezi tâkwhnm Cổtgug Thanh Phong vẫwpwln rấwxnlt tônmuen kísbbmnh hắyirjn, rờsrvai đsglvi nhiềrpfiu năzctim nhưmgmr vậnmuey thậnmuet sựrodp muốdghyn gặnlpop lãrntlo giàatyl vừkunsa thầhdmvy vừkunsa bạbbifn nàatyly. 

scdpn cócfsy mộclezt nguyêbblfn nhâkwhnn quan trọfltcng nhấwxnlt, pháhucei Vâkwhnn Hàatylatylnmuen pháhucei vỡsxdbscdpng hắyirjn bưmgmrgkkec vàatylo con đsglvưmgmrơdghỳng tu hành, nơdghyi đsglvócfsycfsy rấwxnlt nhiềrpfiu kýqjamjjwyc thuởnmue thiếueatu củcemja hắyirjn, bâkwhny giờsrva đsglvãrntl nhiềrpfiu năzctim nhưmgmr vậnmuey, làatylm gìpzudeswzng phảnlpoi trởnmue vềrpfi thăzctim.

“Huynh thậnmuet sựrodp quen Hỏrhhda Đcvzhjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo?”


Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbifcfsy chúcfsyt hoàatyli nghi, nhưmgmrng cũeswzng chỉtcfeatyl hoàatyli nghi, nàatylng biếueatt Hỏrhhda Đcvzhjjwyc châkwhnn nhâkwhnn thưmgmrsrvang xuyêbblfn thísbbmch ngao du bốdghyn phưmgmrơdghyng, kếueatt giao bằcfsyng hữrntlu cũeswzng làatyl tam giáhuceo cửbbifu lưmgmru cáhucei gìpzudeswzng cócfsy, nghĩyirj đsglvếueatn trìpzudnh đsglvclez âkwhnm luậnmuet củcemja têbblfn nàatyly cao minh nhưmgmr vậnmuey, liềrpfin hỏrhhdi: “Hỏrhhda Đcvzhjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo làatyl khônmueng phảnlpoi quen khi nghe huynh đsglvàatyln tấwxnlu chứjjwy?” 

“Khônmueng phảnlpoi. Lúcfsyc ta biếueatt lãrntlo giàatyl kia, ngay cảnlpo miếueatng ăzctin cho no cũeswzng làatyl mộclezt vấwxnln đsglvrpfi, nàatylo cócfsykwhnm tìpzudnh đsglvi nghiêbblfn cứjjwyu âkwhnm luậnmuet thứjjwy đsglvnvia chơdghyi cao thưmgmrnviang nàatyly chứjjwy.”

Cổtgug Thanh Phong lạbbifi tiệiogqn tay từkunscfsyi trữrntl vậnmuet bêbblfn hônmueng lấwxnly ra mộclezt viêbblfn linh quảnlpo bắyirjt đsglvhdmvu ăzctin, túcfsyi trữrntl vậnmuet làatyl củcemja Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbif, lúcfsyc rờsrvai khỏrhhdi sơdghyn trang Nhấwxnlt Phẩjqcsm, cốdghy ýqjam lấwxnly mộclezt cáhucei đsglvnviang thờsrvai mang rấwxnlt nhiềrpfiu mỹzcti vịebio đsglvi, đsglvzcticfsy thểzcti ăzctin uốdghyng trêbblfn đsglvưmgmrsrvang.

“Huynh vàatylrntlo giàatyl Hỏrhhda Đcvzhjjwyc kia quen làatyl do đsglváhucenh bạbbifc?” Nhớgkke tớgkkei đsglváhucenh bạbbifc, Cổtgug Thanh Phong khônmueng khỏrhhdi yêbblfn lặnlpong cưmgmrsrvai nócfsyi: “Nócfsyi đsglvếueatn lãrntlo giàatyl kia hắyirjn còscdpn thiếueatu huynh rấwxnlt nhiềrpfiu tiêbblf̀n nơdghỵ đsglvánh bạc.” 

Nghe đsglvếueatn đsglvócfsy, Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbifeswzng cócfsy chúcfsyt tin tưmgmrnmueng, bởnmuei vìpzud Hỏrhhda Đcvzhjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo chísbbmnh làatyl ngưmgmrsrvai cócfsy tiếueatng thísbbmch đsglváhucenh bạbbifc, thếueat giớgkkei nàatyly phàatylm làatyl đsglvnvia vậnmuet có thêbblf̉ đsglváhucenh cưmgmrnviac, lớgkken nhưmgmr Thưmgmrnviang Cổtgug pháhucep bảnlpoo, nhỏrhhd nhưmgmr mộclezt viêbblfn linh thạbbifch, lãrntlo giàatylatyly cũeswzng cócfsy thểzcti đsglváhucenh cưmgmrnviac.

“Đcvzhúcfsyng rồnviai, hiệiogqn tạbbifi tu vi củcemja lãrntlo giàatyl Hỏrhhda Đcvzhjjwyc kia thếueatatylo?”

“Tu vi? Lãrntlo gia tửbbif đsglvưmgmrơdghyng nhiêbblfn Kim Đcvzhan rồnviai.” 

“Vẫwpwln làatyl Kim Đcvzhan?”

Nghe vậnmuey, Cổtgug Thanh Phong khônmueng khỏrhhdi khẽrhhd giậnmuet mìpzudnh, suy nghĩyirjpzudnh năzctim đsglvócfsycfsyc còscdpn mặnlpoc tãrntl, lãrntlo giàatyl kia đsglvãrntlatyl Kim Đcvzhan cao thủcemj tiếueatng tăzctim lừkunsng lẫwpwly củcemja Thanh Dưmgmrơdghyng đsglvebioa giớgkkei, tísbbmnh toáhucen xem, mìpzudnh ởnmue thếueat giớgkkei nàatyly tu luyệiogqn hai trăzctim năzctim, sau đsglvócfsy lạbbifi phi thăzcting Thiêbblfn Giớgkkei lạbbifi tu luyệiogqn hai trăzctim năzctim, chưmgmr thiêbblfn hạbbifo kiếueatp mìpzudnh lạbbifi ngủcemjbblf mộclezt trăzctim năzctim, cũeswzng năzctim trăzctim năzctim rồnviai, sao tu vi củcemja lãrntlo giàatylatyly vẫwpwln làatyl Kim Đcvzhan?

“Cáhucei gìpzud gọfltci làatyl vẫwpwln làatyl Kim Đcvzhan?” 

Vừkunsa ghe Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbif đsglvãrntlcfsy chúcfsyt khônmueng vui, nócfsyi: “Huynh cho rằcfsyng tu hàatylnh rấwxnlt dễdllf sao? Tu hàatylnh tứjjwy đsglvbbifi giai đsglvoạbbifn mưmgmrsrvai hai cảnlponh giớgkkei, giai đsglvoạbbifn nàatylo cảnlponh giớgkkei nàatylo cũeswzng phảnlpoi đsglvưmgmrnviac tu luyệiogqn thấwxnlu triệiogqt, mớgkkei cócfsy thểzcti đsglvclezt pháhuce, giốdghyng nhưmgmr Trúcfsyc Cơdghy giai đsglvoạbbifn mộclezt, nếueatu căzctin cơdghy khônmueng đsglváhucenh ổtgugn đsglvebionh, mùaqpv quáhuceng đsglvclezt pháhuce, sẽrhhd...”

scdpn lạbbifi Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbif khônmueng nócfsyi ra, chỉtcfeatyl nhỏrhhd giọfltcng nócfsyi: “Cảnlponh giớgkkei Kim Đcvzhan lạbbifi làatyl giớgkkei hạbbifn củcemja giai đsglvoạbbifn hai, đsglvưmgmrơdghyng nhiêbblfn phảnlpoi tu luyệiogqn thấwxnlu triệiogqt mớgkkei đsglvưmgmrnviac, Hỏrhhda Đcvzhjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo mớgkkei Kim Đcvzhan năzctim trăzctim năzctim thônmuei, rấwxnlt nhiềrpfiu tiềrpfin bốdghyi dừkunsng cảnlpo ngàatyln năzctim tạbbifi cảnlponh giớgkkei Kim Đcvzhan cũeswzng khônmueng dáhucem đsglvclezt pháhuce, cáhucei nàatyly cócfsyhucei gìpzud kỳtgug quáhucei đsglvâkwhnu.”

Thếueat giớgkkei nàatyly, tu hàatylnh tứjjwy đsglvbbifi giai đsglvoạbbifn, mưmgmrsrvai hai cảnlponh giớgkkei. 


Giai đsglvoạbbifn tu sĩyirj: Hậnmueu Thiêbblfn, Tiêbblfn Thiêbblfn, Trúcfsyc Cơdghy.

Giai đsglvoạbbifn châkwhnn nhâkwhnn: Châkwhnn Thâkwhnn, Tửbbif Phủcemj, Kim Đcvzhan.

Giai đsglvoạbbifn Đcvzhbbifo Tônmuen: Nguyêbblfn Thầhdmvn, Đcvzhbbifo Tâkwhnm, Pháhucep Tưmgmrgkkeng. 

Giai đsglvoạbbifn Đcvzhebioa Tiêbblfn: Đcvzhbbifi Thàatylnh, Quy Nguyêbblfn, Đcvzhclez Kiếueatp.

Sựrodp thậnmuet quảnlpo thựrodpc nhưmgmr Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbifcfsyi, đsglvclezt pháhuce mỗqyeii mộclezt cảnlponh giớgkkei đsglvrpfiu phảnlpoi cẩjqcsn thậnmuen, nếueatu khônmueng sẽrhhd thấwxnlt bạbbifi trong gang tấwxnlc, nhấwxnlt làatyl cảnlponh giớgkkei cuônmuéi cùng củcemja mỗqyeii mộclezt giai đsglvoạbbifn, mộclezt khi thấwxnlt bạbbifi, cócfsy nghĩyirja làatyl con đsglvưmgmrơdghỳng tu hành kếueatt thúcfsyc.

Rấwxnlt nhiềrpfiu ngưmgmrsrvai cho dùaqpv Trúcfsyc Cơdghy thàatylnh cônmueng, cũeswzng khônmueng dáhucem trong khoảnlpong thờsrvai gian ngắyirjn tiếueatn vàatylo giai đsglvoạbbifn kếueat tiếueatp, bởnmuei vìpzudaqpv quáhuceng lậnmuep Châkwhnn Thâkwhnn, nếueatu khônmueng lậnmuep tốdghyt, sẽrhhdxmxbo ngãrntl con đsglvưmgmrsrvang tu hàatylnh phísbbma sau. 

eswzng giốdghyng nhưmgmr vậnmuey, sau khi tu luyệiogqn thàatylnh Kim Đcvzhan, cũeswzng rấwxnlt ísbbmt ngưmgmrsrvai trong thờsrvai gian ngắyirjn bưmgmrgkkec vàatylo giai đsglvoạbbifn ngưmgmrng tụncqt Nguyêbblfn Thầhdmvn kếueat tiếueatp, bởnmuei vìpzud nếueatu khônmueng tụncqt Nguyêbblfn Thầhdmvn tốdghyt, tưmgmrơdghyng lai đsglvclez kiếueatp sẽrhhd thầhdmvn hồnvian câkwhnu diệiogqt.

Đcvzhưmgmrơdghyng nhiêbblfn, mỗqyeii ngưmgmrsrvai quan niệiogqm kháhucec nhau, giốdghyng Cổtgug Thanh Phong lúcfsyc tu hàatylnh thuởnmue thiếueatu thờsrvai, dưmgmrsrvang nhưmgmr mỗqyeii mộclezt ngàatyly đsglvrpfiu phảnlpoi nâkwhnng cao đsglvhdmvu sốdghyng qua ngàatyly, hắyirjn mớgkkei khônmueng cầhdmvn nghĩyirj nhiềrpfiu nhưmgmr vậnmuey, chỉtcfe cầhdmvn cócfsydghy hộclezi đsglvclezt pháhuce, bâkwhny giờsrva nhớgkke lạbbifi lúcfsyc thiếueatu thờsrvai mìpzudnh cứjjwy tu luyệiogqn nhưmgmr vậnmuey, cuốdghyi cùaqpvng cũeswzng cócfsy thểzcti đsglvclez kiếueatp thàatylnh cônmueng, thậnmuet đsglvúcfsyng làatyl mộclezt kỳtgugsbbmch.

“Huynh nhớgkke pháhucei Vâkwhnn Hàatylcfsyzctim vịebio trưmgmrnmueng lãrntlo Kim Mộclezc Thủcemjy Hỏrhhda Thổtgug đsglvúcfsyng khônmueng? Hiệiogqn tạbbifi bọfltcn họfltc thếueatatylo?” 

Cổtgug Thanh Phong lờsrva mờsrvascdpn nhớgkkeqzunzctim đsglvócfsy pháhucei Vâkwhnn Hàatylatylnmuen pháhucei tu hàatylnh lớgkken nhấwxnlt Thanh Dưmgmrơdghyng đsglvebioa giớgkkei, màatyl Kim Mộclezc Thủcemjy Hỏrhhda Thổtgug ngũeswz đsglvjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo pháhucei Vâkwhnn Hàatyleswzng chísbbmnh làatyl cao thủcemj uy danh mộclezt vùaqpvng.

Quan hệiogq giữrntla hắyirjn vàatylrntlo giàatyl Hỏrhhda Đcvzhjjwyc khônmueng tệiogq, nhưmgmrng cũeswzng khônmueng cócfsy nghĩyirja làatyl quan hệiogq giữrntla hắyirjn vàatyl bốdghyn vịebio kháhucec tốdghyt, khônmueng nhữrntlng quan hệiogq khônmueng tốdghyt, tráhucei lạbbifi thuởnmue thiếueatu thờsrvai Cổtgug Thanh Phong cócfsy mộclezt lầhdmvn hắyirjn xem bốdghyn vịebio trưmgmrnmueng lãrntlo nàatyly nhưmgmr kẻfavl thùaqpv.

“Ngũeswz đsglvjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo đsglvrpfiu rấwxnlt tốdghyt.” 

“Thậnmuet sao?” Cổtgug Thanh Phong cưmgmrsrvai cưmgmrsrvai, hỏrhhdi: “Vịebio Mộclezc Đcvzhjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo kia vẫwpwln cổtgug hủcemj nhưmgmr vậnmuey sao? Trong mắyirjt cócfsy phảnlpoi chỉtcfecfsymgmr chấwxnlt linh căzctin thônmuei, khônmueng thèxpaom đsglvzcti ýqjam đsglvếueatn cáhucec đsglviogq tửbbifmgmr chấwxnlt chêbblfnh lệiogqch linh căzctin yếueatu đsglvúcfsyng khônmueng?”


Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbif kinh ngạbbifc, hỏrhhdi: “Sao huynh biếueatt?”

“Sao ta biếueatt? Ha ha.” 

Cổtgug Thanh Phong cưmgmrsrvai cưmgmrsrvai, khônmueng nócfsyi thêbblfm gìpzud, nócfsyi ra thìpzud hắyirjn tràatyln đsglvhdmvy oáhucen hậnmuen Mộclezc Đcvzhjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo kia, bởnmuei vìpzudzctim đsglvócfsycfsyc nhậnmuep mônmuen, hắyirjn rõqzunatylng thônmueng qua đsglvưmgmrnviac khảnlpoo hạbbifch, chỉtcfepzudmgmr chấwxnlt khônmueng đsglvưmgmrnviac, nhưmgmrnviac đsglviểzctim linh căzctin, bịebiorntlo giàatyl Mộclezc Đcvzhjjwyc nàatyly từkuns chốdghyi ởnmue ngoàatyli cửbbifa, còscdpn nócfsyi cáhucei gìpzudmgmr chấwxnlt linh căzctin khônmueng đsglvưmgmrnviac, tu hàatylnh căzctin bảnlpon khônmueng cócfsy bấwxnlt cứjjwy hi vọfltcng nàatylo.

“Kim Đcvzhjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo thìpzud sao? Lãrntlo giàatylatyly lòscdpng dạbbif rấwxnlt sâkwhnu, màatyl trong mắyirjt chỉtcfecfsy lợnviai ísbbmch. Vìpzud lợnviai ísbbmch củcemja mìpzudnh cócfsy thểzcticfsyi làatyl khônmueng từkuns thủcemj đsglvoạbbifn.”

Trong Ngũeswz đsglvjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo củcemja pháhucei Vâkwhnn Hàatyl, ngoạbbifi trừkuns Mộclezc Đcvzhjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo ra còscdpn cócfsy Kim Đcvzhjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo khiếueatn hắyirjn vẫwpwln còscdpn nhớgkke nhưmgmr in, năzctim đsglvócfsycfsyc Cổtgug Thanh Phong làatylm tạbbifp dịebioch tạbbifi pháhucei Vâkwhnn Hàatyl, cũeswzng bởnmuei vìpzud đsglváhucenh đsglviogq tửbbif củcemja lãrntlo giàatyl Kim Đcvzhjjwyc mộclezt trậnmuen, kếueatt quảnlpoxmxbm chúcfsyt nữrntla chếueatt trong tay lãrntlo giàatylatyly, nếueatu nhưmgmr khônmueng phảnlpoi sau đsglvócfsyrntlo giàatyl Hỏrhhda Đcvzhjjwyc ra mặnlpot, Cổtgug Thanh Phong suy nghĩyirjcfsy lẽrhhdzctim đsglvócfsy sẽrhhd chếueatt trong tay lãrntlo giàatyl Kim Đcvzhjjwyc kia. 

“Huynh... sao huynh lạbbifi hiểzctiu rõqzun pháhucei Vâkwhnn Hàatyl nhưmgmr vậnmuey?”

Âcemju Dưmgmrơdghyng Dạbbif thựrodpc sựrodp nghĩyirj khônmueng ra sao têbblfn nàatyly cócfsy thểzcti hiểzctiu rõqzun bảnlpon tísbbmnh củcemja cáhucec trưmgmrnmueng lãrntlo nhưmgmr vậnmuey.

Cổtgug Thanh Phong cưmgmrsrvai khônmueng nócfsyi, lạbbifi hỏrhhdi:  “Kim Đcvzhjjwyc trưmgmrnmueng lãrntlo cáhucec ngưmgmrơdghyi cócfsy mộclezt vịebio đsglviogq tửbbifbblfn làatylhucei gìpzud nhỉtcfe? Lúcfsyc còscdpn trẻfavl cậnmuey vàatylo mìpzudnh cócfsy chút tưmgmr chấwxnlt, rấwxnlt làatyl pháhucech lốdghyi. Têbblfn làatylhucei gìpzud nhỉtcfe?” Nghĩyirj nghĩyirj, thựrodpc sựrodpcfsy chút nhớgkke khônmueng rõqzunbblfn mìpzudnh đsglváhucenh năzctim đsglvócfsybblfn làatylpzud

“Huynh nócfsyi cócfsy phảnlpoi làatyl Quảng Nguyêbblfn chấwxnlp sựrodp hay khônmueng?”

“Đcvzhúcfsyng! Quảng Nguyêbblfn! Chísbbmnh làatyl hắyirjn!”

Cổtgug Thanh Phong vỗqyei đsglvhdmvu ócfsyc, cưmgmrsrvai hỏrhhdi: “Têbblfn kia còscdpn sốdghyng khônmueng?” 

“Nàatyly, Cổtgug Thanh Phong, dùaqpv cho Quảng Nguyêbblfn chấwxnlp sựrodpcfsy mộclezt chúcfsyt vấwxnln đsglvrpfi muộclezi rấwxnlt ghéxmxbt, nhưmgmrng dùaqpv sao hắyirjn cũeswzng làatyl chấwxnlp sựrodp củcemja pháhucei Vâkwhnn Hàatyl muộclezi, huynh cócfsy thểzcti đsglvkunsng nócfsyi xấwxnlu cáhucec tiềrpfin bốdghyi củcemja pháhucei Vâkwhnn Hàatyl trưmgmrgkkec mặnlpot muộclezi hay khônmueng?”

“Ha ha ha!”

Cổtgug Thanh Phong ngửbbifa đsglvhdmvu mộclezt hơdghyi uốdghyng cạbbifn sạbbifch rưmgmrnviau ngon trong bìpzudnh, khônmueng khỏrhhdi cưmgmrsrvai ha hảnlpo: “Đcvzhrpfiu còscdpn sốdghyng làatyl tốdghyt rồnviai. Huynh cũeswzng rấwxnlt chờsrva mong gặnlpop đsglváhucem ngưmgmrsrvai kia mộclezt lầhdmvn đsglvócfsy.” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.