Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1738 : Tiền truyện (10)

    trước sau   
*Chưpsjwơivpnng nàtgmqy cójawt nộtgmqi dung ảggchnh, nếfdsku bạzlptn khôuddqng thấlqeuy nộtgmqi dung chưpsjwơivpnng, vui lòbeocng bậtgmqt chếfdsk đeeontgmq hiệbqicn hìhoesnh ảggchnh củwrpna trìhoesnh duyệbqict đeeonabdh đeeonxvuzc.

Dịgvqxch bởhgabi Lámxpftkvda Thu

tgmqn đeeonêmdzfm buôuddqng xuốsswsng, trăjfzam nhàtgmqmdzfn đeeonèxdhhn, thoảggchng cójawt tiếfdskng phámxpfo vang vang.

Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn cũng khôuddqng vềxzwm nhàtgmq ăjfzan Tếfdskt màtgmqtgmqy cơivpnm tấlqeut niêmdzfn ởhgab tiệbqicm net, hắhxqnn cảggchm thấlqeuy nơivpni nàtgmqy rấlqeut tốsswst, ăjfzan uốsswsng no đeeonwrpnbeocn cójawt thểabdhtkvdng Diệbqicp Thu đeeonámxpfnh vàtgmqi ba trậtgmqn Vinh Quang.

“Mìhoesnh xàtgmqi Nhấlqeut Diệbqicp Chi Thu, đeeonabdh cậtgmqu ta xàtgmqi cámxpfi nàtgmqo nhỉiruz?” Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn đeeonang chọxvuzn thẻzlpttgmqi khoảggchn cho Diệbqicp Thu. Thếfdsk nhưpsjwng chọxvuzn tớwuczi chọxvuzn lui, rốsswst cuộtgmqc vẫfehan nhụjbpnt chíggch.

“Lấlqeuy cámxpfi gìhoeshoesnh cũng khôuddqng thểabdh thắhxqnng nổqteji…” Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn phiềxzwmn muộtgmqn, trìhoesnh đeeontgmq Vinh Quang củwrpna hắhxqnn đeeonjawtt vàtgmqo game còbeocn chưpsjwa thểabdh gọxvuzi làtgmq cao thủwrpn thìhoes tuổqteji gìhoes so vớwuczi Diệbqicp Thu? Nójawti theo cámxpfch khámxpftgmq thâfwjln thiệbqicn củwrpna Diệbqicp Thu ấlqeuy àtgmq: Đokpeámxpfnh ôuddqng, dùtkvdng mộtgmqt tay đeeonãjgmstgmqtgmqm ámxpfc.


“Sao còbeocn chưpsjwa vềxzwm nhỉiruz?” Mắhxqnt thấlqeuy đeeonãjgms sắhxqnp bảggchy giờfeha, Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn cójawt chúaxstt nójawtng lòbeocng, khôuddqng nhịgvqxn đeeonưpsjwqpvyc màtgmq đeeoni tớwuczi trưpsjwwuczc cửabsva sổqtej nhìhoesn ra bêmdzfn ngoàtgmqi. Hai đeeonbqica đeeonxzwmu khôuddqng cójawt đeeoniệbqicn thoạzlpti, khiếfdskn hắhxqnn muốsswsn liêmdzfn lạzlptc cũokpeng khôuddqng thểabdh.

Sẽivpn khôuddqng xảggchy ra chuyệbqicn gìhoes chứbqic?

Đokpeang lo lắhxqnng, cửabsva phòbeocng bỗggchng vang lêmdzfn tiếfdskng gõbvjg.

Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn vộtgmqi vãjgms chạzlpty ra mởhgab.

Pằqfeyng!

Mộtgmqt tiếfdskng vang nhỏlqeu giốsswsng hệbqict tiếfdskng súaxstng, kèxdhhm theo lờfehai chúaxstc năjfzam mớwuczi củwrpna Tôuddq Mộtgmqc Tranh: “Năjfzam mớwuczi vui vẻzlpt!”

“Vụjbpnhoes đeeonâfwjly?” Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn nhìhoesn ốsswsng giấlqeuy đeeonen ngòbeocm chỉiruztgmqo mặjawtt mìhoesnh, tròbeocn mắhxqnt ngạzlptc nhiêmdzfn.

“Hiệbqicu ứbqicng âfwjlm thanh ổqtejn, nhưpsjwng phámxpfo hoa bắhxqnn ra thìhoes…” Diệbqicp Thu lắhxqnc đeeonbvjgu, ngậtgmqm thuốsswsc lámxpf đeeoni vào.

“Hai đeeonbqica làtgmqm tròbeochoes đeeonójawt?” Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn hoang mang vôuddq đeeonsswsi, nhưpsjwng khi đeeonưpsjwqpvyc giảggchi thíggchch, hắhxqnn chẳdijcng thấlqeuy vui vẻzlptivpnn chúaxstt nàtgmqo.

Quảggch đeeonúaxstng làtgmq trẻzlpt con màtgmq! Ngưpsjwfehai trưpsjwhgabng thàtgmqnh nhưpsjw hắhxqnn khôuddqng cójawt hứbqicng thúaxst vớwuczi mấlqeuy tròbeoc thủwrpnuddqng nàtgmqy.

“Lạzlpti đeeonâfwjly, ăjfzan cơivpnm đeeoni!” Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn gọxvuzi. Tếfdskt năjfzam ngoámxpfi hắhxqnn cũokpeng cùtkvdng hai ngưpsjwfehai đeeonójawtn giao thừkfska, năjfzam nay khôuddqng khámxpfc.

Ăjqbun cơivpnm, támxpfn gẫfehau, đeeonxzwmtgmqi đeeonxzwmu xoay quanh Vinh Quang.

“Giảggchi đeeonlqeuu nàtgmqy rấlqeut cójawtpsjwơivpnng lai.” Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn khẳdijcng đeeongvqxnh chắhxqnc nịgvqxch.


“Hy vọxvuzng làtgmq thếfdsk đeeoni!” Diệbqicp Thu nójawti.

“Cho nêmdzfn tụjbpni mìhoesnh phảggchi đeeonuổqteji kịgvqxp bưpsjwwuczc phámxpft triểabdhn củwrpna giảggchi đeeonlqeuu, vìhoes vậtgmqy anh đeeonãjgms nghĩgvqx ra mộtgmqt loạzlptt kếfdsk hoạzlptch!” Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn nójawti, đeeonbqicng dậtgmqy ôuddqm tớwuczi mộtgmqt chồbvjgng văjfzan kiệbqicn.

“Mấlqeuy cámxpfi nàtgmqy dàtgmqnh riêmdzfng cho cậtgmqu!” Hắhxqnt rúaxstt ra mộtgmqt xấlqeup nhỏlqeu, đeeonjawtt xuốsswsng trưpsjwwuczc mặjawtt Diệbqicp Thu.

Diệbqicp Thu cầbvjgm lấlqeuy, thong thảggch lậtgmqt xem.

“Mộtgmqt năjfzam qua, nhìhoesn theo gójawtc đeeontgmq thi đeeonâfwjĺu, chắhxqnc chắhxqnn tụjbpni mìhoesnh làtgmq thàtgmqnh côuddqng nhấlqeut, chứbqicc vôuddq đeeongvqxch chíggchnh làtgmq minh chứbqicng.” Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn nójawti, “Nhưpsjwng ởhgab rấlqeut nhiềxzwmu mặjawtt khámxpfc, chúaxstng ta chưpsjwa phámxpft triểabdhn đeeonúaxstng mứbqicc. Bámxpf Đokpebvjg hiệbqicn đeeonang bàtgmqn chuyệbqicn hợqpvyp támxpfc đeeonbvjgu tưpsjw, Lam Vũokpetgmq cảggch chiếfdskn đeeontgmqi Vi Thảggcho kia nữamgxa, nghe nójawti đeeonxzwmu đeeonãjgmsjawt ngưpsjwfehai vừkfska ýkrfp muốsswsn tìhoesm đeeonếfdskn hợqpvyp támxpfc, mùtkvda giảggchi nàtgmqy lòbeoci ra Bámxpfch Hoa nghe đeeonâfwjlu cũokpeng nhậtgmqn đeeonzlpti diệbqicn thưpsjwơivpnng hiệbqicu rồbvjgi.”

“Tụjbpni mìhoesnh làtgmq đeeonưpsjwơivpnng kim vôuddq đeeongvqxch! Cậtgmqu làtgmq tuyểabdhn thủwrpn mạnh nhâfwjĺt Vinh Quang. Cójawt rấlqeut nhiềxzwmu ngưpsjwfehai đeeonxzwm nghịgvqx hợqpvyp támxpfc vớwuczi chúaxstng ta, vìhoes vậtgmqy anh nghĩgvqx, mìhoesnh nhấlqeut đeeongvqxnh phảggchi nắhxqnm lấlqeuy cơivpn hộtgmqi nàtgmqy, cậtgmqu chỉiruz cầbvjgn xem cámxpfc dựmtug ámxpfn dàtgmqnh riêmdzfng cho cậtgmqu thôuddqi, trong đeeonójawt…"

“Anh Đokpeàtgmqo.” Diệbqicp Thu mởhgab miệbqicng, ngắhxqnt ngang bàtgmqi diễeeonn văjfzan củwrpna Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn. Xấlqeup văjfzan kiệbqicn bịgvqx hắhxqnn toàtgmqn bộtgmq đeeondijcy vềxzwm trưpsjwwuczc mặjawtt Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn.

“Nhữamgxng thứbqictgmqy tôuddqi đeeonxzwmu khôuddqng cójawt hứbqicng thúaxst, tôuddqi chỉiruz muốsswsn đeeonámxpfnh Vinh Quang màtgmq thôuddqi.” Diệbqicp Thu nójawti.

“Mấlqeuy cámxpfi nàtgmqy… Mấlqeuy cámxpfi nàtgmqy đeeonxzwmu sẽivpnjawt íggchch cho cậtgmqu đeeonlqeuy!” Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn kinh ngạzlptc. Hắhxqnn khôuddqng ngờfeha Diệbqicp Thu sẽivpn từkfsk chốsswsi tấlqeut cảggch, thậtgmqm chíggch khôuddqng thèxdhhm thưpsjwơivpnng lưpsjwqpvyng.

“Khôuddqng cầbvjgn đeeonâfwjlu, từkfsktkvda giảggchi trưpsjwwuczc đeeonếfdskn nay tôuddqi khôuddqng hềxzwmuddqng khai lộtgmq diệbqicn, chíggchnh làtgmqhoes khôuddqng muốsswsn tham dựmtug nhữamgxng hoạzlptt đeeontgmqng ngoàtgmqi lềxzwm. Tôuddqi chỉiruz muốsswsn ngồbvjgi tạzlpti mámxpfy tíggchnh, đeeonưpsjwqpvyc tậtgmqp trung đeeonámxpfnh Vinh Quang, vậtgmqy làtgmq đeeonwrpn rồbvjgi.” Diệbqicp Thu nójawti.

“Cậtgmqu… Vìhoes sao cơivpn chứbqic?” Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn rốsswsi rắhxqnm. Nếfdsku khôuddqng cójawt sựmtug hợqpvyp támxpfc củwrpna Diệbqicp Thu, rấlqeut nhiềxzwmu kếfdsk hoạzlptch củwrpna hắhxqnn sẽivpn chẳdijcng thểabdh triểabdhn khai. Diệbqicp Thu làtgmq linh hồbvjgn củwrpna chiếfdskn đeeontgmqi Gia Thếfdsktgmq!

“Cứbqic coi nhưpsjwtgmqjawt nỗggchi khổqtejfwjlm đeeoni…” Diệbqicp Thu nójawti.

“Khôuddqng cójawtmxpfch giảggchi quyếfdskt àtgmq? Cójawt khổqtejfwjlm gìhoes, nójawti ra cùtkvdng nhau tìhoesm cámxpfch!” Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn chưpsjwa chịgvqxu bỏlqeu cuộtgmqc.


“Khôuddqng cầbvjgn đeeonâfwjlu, riêmdzfng cámxpf nhâfwjln tôuddqi cũokpeng thậtgmqt sựmtug khôuddqng muốsswsn tham dựmtug mấlqeuy chuyệbqicn nàtgmqy.” Diệbqicp Thu nójawti.

“Đokpeưpsjwqpvyc… Đokpeưpsjwqpvyc rồbvjgi! Anh tôuddqn trọxvuzng ýkrfp nguyệbqicn củwrpna cậtgmqu, đeeonabdh anh tựmtug nghĩgvqxmxpfch khámxpfc vậtgmqy!” Trưpsjwwuczc đeeonójawtbeocn mặjawtt màtgmqy hớwuczn hởhgabggchnh chuyệbqicn tưpsjwơivpnng lai, Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn phúaxstt chốsswsc trởhgabmdzfn rầbvjgu rĩgvqx.

“Xin lỗggchi, anh Đokpeàtgmqo.” Diệbqicp Thu nójawti.

“Khôuddqng sao, nếfdsku nhưpsjw cậtgmqu cầbvjgn giúaxstp gìhoes, cứbqic việbqicc nójawti.” Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn cưpsjwfehai gưpsjwqpvyng.

“Đokpeưpsjwqpvyc.” Diệbqicp Thu chẳdijcng chúaxstt dao đeeontgmqng.

Bầbvjgu khôuddqng khíggch vui vẻzlpt thếfdsktgmq vụjbpnt tan biếfdskn, Đokpeàtgmqo Hiêmdzfn cốssws gắhxqnng vãjgmsn hồbvjgi, nhưpsjwng vẻzlpt thấlqeut thầbvjgn trêmdzfn mặjawtt chẳdijcng giấlqeuu đeeonưpsjwqpvyc ai.

Chờfehajgmsi, rốsswst cuộtgmqc đeeonbvjgng hồbvjgokpeng đeeoniểabdhm đeeonếfdskn mưpsjwfehai hai giờfeha.

“Năjfzam mớwuczi vui vẻzlpt!”

“Năjfzam mớwuczi vui vẻzlpt!”

Chúaxstc nhau năjfzam mớwuczi, họxvuz cứbqic thếfdsktgmq kếfdskt thúaxstc bữamgxa cơivpnm tấlqeut niêmdzfn.

Diệbqicp Thu cùtkvdng Tôuddq Mộtgmqc Tranh đeeoni trêmdzfn đeeonưpsjwfehang.

Phámxpfo hoa đeeonbvjgy trờfehai, đeeonâfwjlu đeeonâfwjlu cũokpeng cójawt tiếfdskng phámxpfo nổqtej.

“Anh khôuddqng dámxpfm lộtgmq mặjawtt ra ngoàtgmqi làtgmq sợqpvy ngưpsjwfehai nhàtgmqjawtm cổqtej hảggch?” Tôuddq Mộtgmqc Tranh phảggchi héiosqt to lêmdzfn đeeonabdh hỏlqeui.

“Cójawt khảggchjfzang lắhxqnm ámxpf!” Diệbqicp Thu cũng phảggchi héiosqt trảggch lờfehai.

“Vậtgmqy nhưpsjwfwjly giờfehatgmq tốsswst rồbvjgi.” Tôuddq Mộtgmqc Tranh tiếfdskp tụjbpnc héiosqt. Từkfsk nhỏlqeu đeeonãjgmstkvdng anh trai sốsswsng nưpsjwơivpnng tựmtuga lẫfehan nhau, côuddq khôuddqng quámxpf hiểabdhu hai chữamgx gia đeeonìhoesnh làtgmqhoes. Côuddq chỉiruz cảggchm thấlqeuy, cójawt mộtgmqt ngưpsjwfehai toàtgmqn tâfwjlm toàtgmqn ýkrfphgabmdzfn cạzlptnh mìhoesnh đeeonãjgmstgmq đeeoniềxzwmu quámxpf tốsswst đeeonvohyp.

“Phảggchi ámxpf! Rấlqeut tốsswst.” Diệbqicp Thu xoa xoa đeeonbvjgu Tôuddq Mộtgmqc Tranh.

“Chờfeha em lớwuczn lêmdzfn cũokpeng đeeoni đeeonámxpfnh Vinh Quang hảggch?” Tôuddq Mộtgmqc Tranh bỗggchng nhiêmdzfn lạzlpti héiosqt to.

“Tốsswst, vôuddq chiếfdskn đeeontgmqi Gia Thếfdsk luôuddqn.” Diệbqicp Thu héiosqt theo.

“Ừhoesm.” Tôuddq Mộtgmqc Tranh gậtgmqt gùtkvd. Vậtgmqy thìhoesjawt thểabdhmdzfn nhau hoàtgmqi hoàtgmqi rồbvjgi, côuddq nghĩgvqx.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.