Hai ngưtzbu ờcerz i họwevk tớetup i giai đflfb oạdhky n hiệxloa n tạdhky i, chíjdsd nh họwevk biếlixx t mìflfb nh mậvpkm p mờcerz , nhưtzbu ng ngưtzbu ờcerz i ngoàmrfb i cũyhlr ng biếlixx t. Giai đflfb oạdhky n trưtzbu ớetup c khi yêluhl u đflfb ưtzbu ơyhlr ng rấluhl t cuốufuj n húwzvd t, mỗskit i mộxloa t câllgf u nóufuj i đflfb ềwmtc u cóufuj thểwflp vạdhky ch ra ýpowj nghĩchne kháhjvj c, trong đflfb áhjvj m đflfb ôyhlr ng áhjvj nh mắskit t trao nhau cũyhlr ng mang theo nhiệxloa t đflfb ộxloa lạdhky thưtzbu ờcerz ng, đflfb âllgf y làmrfb quáhjvj trìflfb nh mang tớetup i cảmrfb m giáhjvj c thỏtdxk a mãwevk n vàmrfb mong đflfb ợluhl i nhấluhl t trong tìflfb nh yêluhl u.
Nhưtzbu ng nóufuj thưtzbu ờcerz ng rấluhl t ngắskit n ngủnief i, rấluhl t khóufuj đflfb ểwflp duy trìflfb , bởnngf i vìflfb tìflfb nh cảmrfb m đflfb ãwevk pháhjvj t triểwflp n tớetup i mứswwc c nàmrfb y, đflfb ưtzbu ơyhlr ng nhiêluhl n phảmrfb i tiếlixx n thêluhl m mộxloa t bưtzbu ớetup c. Hoặylyn c làmrfb tiếlixx n mộxloa t bưtzbu ớetup c, hoặylyn c phảmrfb i lui mộxloa t bưtzbu ớetup c, dùtbyv thếlixx nàmrfb o cũyhlr ng phảmrfb i cóufuj kếlixx t quảmrfb .
Bâllgf y giờcerz Tầelpw n Phóufuj ng vẫchne n còkody n môyhlr ng lung chưtzbu a rõdhky ràmrfb ng, còkody n Hìflfb nh Viêluhl m tuy trong lòkody ng tưtzbu ờcerz ng tỏtdxk nhưtzbu ng lạdhky i khôyhlr ng chủnief đflfb ộxloa ng nóufuj i ra, bởnngf i vậvpkm y nêluhl n giai đflfb oạdhky n nàmrfb y kéfmxx o dàmrfb i rấluhl t lâllgf u, ngàmrfb y ngàmrfb y nửsayh a anh em nửsayh a gìflfb kia màmrfb bêluhl n nhau, ai nấluhl y còkody n rấluhl t thỏtdxk a mãwevk n.
“Anh Viêluhl m nhàmrfb anh đflfb âllgf u?” Phùtbyv ng Triếlixx t ngồkfsk i xổtdxk m trêluhl n ghếlixx hỏtdxk i Tầelpw n Phóufuj ng, “Sao đflfb óufuj giờcerz chẳczkx ng dẫchne n đflfb i chơyhlr i cùtbyv ng bọwevk n em thếlixx .”
Tầelpw n Phóufuj ng lưtzbu ờcerz m cậvpkm u ta, bảmrfb o rằnixy ng: “Cậvpkm u chỉzzsf biếlixx t cóufuj chơyhlr i.”
“Thìflfb ngoàmrfb i chơyhlr i ra em cũyhlr ng chẳczkx ng muốufuj n làmrfb m gìflfb nữngbq a màmrfb , em chỉzzsf cóufuj ngủnief vớetup i chơyhlr i thôyhlr i.” Phùtbyv ng Triếlixx t bảmrfb o.
“Đklmb âllgf u cóufuj .” Phạdhky m Lâllgf m Dậvpkm t từczkx đflfb ằnixy ng sau đflfb i tớetup i, dìflfb m đflfb ầelpw u Phùtbyv ng Triếlixx t xuốufuj ng, bảmrfb o cậvpkm u ta: “Ôbaio ng còkody n biếlixx t lọwevk cáhjvj i nọwevk , mọwevk cáhjvj i kia, gìflfb màmrfb chẳczkx ng ham hốufuj .”
Phùtbyv ng Triếlixx t nhưtzbu ớetup ng màmrfb y nhìflfb n cậvpkm u ta, mặylyn c kệxloa chẳczkx ng nóufuj i năyhlr ng gìflfb , chỉzzsf lưtzbu ờcerz m mộxloa t chúwzvd t.
Tầelpw n Phóufuj ng bậvpkm t cưtzbu ờcerz i: “Cậvpkm u ta lạdhky i làmrfb m cáhjvj i gìflfb đflfb ấluhl y?”
“Nghe têluhl n ấluhl y chéfmxx m gióufuj lung tung làmrfb m gìflfb ?” Phùtbyv ng Triếlixx t hấluhl t tay Phạdhky m Lâllgf m Dậvpkm t, “Cáhjvj i miệxloa ng náhjvj t còkody n đflfb òkody i giễeykv u em.”
Tấluhl u hàmrfb i, mỗskit i lầelpw n Tầelpw n Phóufuj ng nhìflfb n hai ngưtzbu ờcerz i họwevk lạdhky i cảmrfb m thấluhl y rấluhl t hàmrfb i hưtzbu ớetup c, ngàmrfb y ngàmrfb y khôyhlr ng chửsayh i thìflfb cũyhlr ng choảmrfb ng nhau. Cũyhlr ng bởnngf i tíjdsd nh cáhjvj ch hai ngưtzbu ờcerz i họwevk đflfb ốufuj i nghịqfuk ch, chứswwc nếlixx u đflfb ổtdxk i thàmrfb nh cậvpkm u vàmrfb Hìflfb nh Viêluhl m, cóufuj muốufuj n đflfb áhjvj nh cũyhlr ng chẳczkx ng đflfb áhjvj nh nổtdxk i, tíjdsd nh cáhjvj ch hai ngưtzbu ờcerz i họwevk khôyhlr ng nhưtzbu vậvpkm y, chẳczkx ng nhiềwmtc u lờcerz i thếlixx kia.
Dựczkx áhjvj n Hìflfb nh Viêluhl m làmrfb m cùtbyv ng ngưtzbu ờcerz i kháhjvj c sắskit p tớetup i giai đflfb oạdhky n cuốufuj i, khoảmrfb ng thờcerz i gian nàmrfb y vẫchne n luôyhlr n ởnngf trong phòkody ng thíjdsd nghiệxloa m, hai ngưtzbu ờcerz i họwevk khôyhlr ng gặylyn p mặylyn t nhau nhiềwmtc u. Từczkx năyhlr m hai Hìflfb nh Viêluhl m đflfb ãwevk bắskit t đflfb ầelpw u làmrfb m dựczkx áhjvj n, lúwzvd c cáhjvj c thạdhky c sĩchne , tiếlixx n sĩchne trong việxloa n đflfb ưtzbu ợluhl c pháhjvj t kếlixx t quảmrfb đflfb ềwmtc u chia cho anh mộxloa t phầelpw n. Mỗskit i lầelpw n nghĩchne tớetup i đflfb âllgf y Tầelpw n Phóufuj ng đflfb ềwmtc u cảmrfb m thấluhl y nếlixx u Hìflfb nh Viêluhl m khôyhlr ng họwevk c lêluhl n thìflfb rấluhl t đflfb áhjvj ng tiếlixx c, anh khôyhlr ng nêluhl n dừczkx ng lạdhky i.
Lúwzvd c Tầelpw n Phóufuj ng ởnngf bêluhl n ngoàmrfb i trởnngf vềwmtc đflfb ãwevk làmrfb sáhjvj u giờcerz chiềwmtc u, nềwmtc n trờcerz i đflfb ãwevk tốufuj i đflfb en, mùtbyv a nàmrfb y trong trưtzbu ờcerz ng chỉzzsf cóufuj câllgf y thôyhlr ng làmrfb vẫchne n còkody n xanh biếlixx c, cáhjvj c câllgf y kháhjvj c càmrfb nh láhjvj đflfb ềwmtc u trơyhlr trọwevk i khẳczkx ng khiu, đflfb èmrfb n đflfb ưtzbu ờcerz ng rọwevk i chiếlixx u sinh viêluhl n chạdhky y bộxloa , mùtbyv a đflfb ôyhlr ng phưtzbu ơyhlr ng Bắskit c lạdhky nh táhjvj i têluhl .
Hìflfb nh Viêluhl m ra khỏtdxk i phòkody ng thíjdsd nghiệxloa m, trôyhlr ng thấluhl y Tầelpw n Phóufuj ng đflfb ang chờcerz mìflfb nh. Hìflfb nh Viêluhl m đflfb i vềwmtc phíjdsd a cậvpkm u, hỏtdxk i: “Sao khôyhlr ng vàmrfb o đflfb ợluhl i?”
“Khôyhlr ng muốufuj n vàmrfb o,” Tầelpw n Phóufuj ng đflfb ưtzbu a túwzvd i đflfb ồkfsk trong tay ra, “Mang cơyhlr m tốufuj i cho anh, anh tớetup i chỗskit quảmrfb n lýpowj kýpowj túwzvd c xáhjvj màmrfb hâllgf m nóufuj ng.”
Hìflfb nh Viêluhl m nhậvpkm n lấluhl y, ngóufuj n tay hai ngưtzbu ờcerz i chạdhky m nhau, tay Tầelpw n Phóufuj ng lạdhky nh quáhjvj . Hìflfb nh Viêluhl m cầelpw m đflfb ồkfsk trong tay, sau đflfb óufuj sờcerz lấluhl y tay Tầelpw n Phóufuj ng cảmrfb m nhậvpkm n nhiệxloa t đflfb ộxloa , anh bảmrfb o: “Lạdhky nh thếlixx .”
Tầelpw n Phóufuj ng cúwzvd i đflfb ầelpw u nhìflfb n đflfb ôyhlr i tay họwevk , thởnngf dàmrfb i hỏtdxk i: “Anh em bâllgf y giờcerz đflfb ềwmtc u sờcerz nắskit n tay nhau thếlixx àmrfb ?”
“Đklmb úwzvd t tay vàmrfb o đflfb i,” Hìflfb nh Viêluhl m rúwzvd t tay vềwmtc , nóufuj i vớetup i cậvpkm u: “Ừaglh m, anh em bâllgf y giờcerz toàmrfb n nhưtzbu vậvpkm y.”
Tầelpw n Phóufuj ng chỉzzsf đflfb ơyhlr n thuầelpw n tớetup i đflfb ưtzbu a cơyhlr m, hôyhlr m nay chỗskit cậvpkm u tớetup i đflfb ồkfsk ăyhlr n rấluhl t ngon, cậvpkm u liềwmtc n gọwevk i thêluhl m vàmrfb i phầelpw n vềwmtc . Bởnngf i vìflfb chuyệxloa n nàmrfb y màmrfb Tầelpw n Phóufuj ng còkody n bịqfuk chếlixx giễeykv u, cậvpkm u cũyhlr ng chẳczkx ng đflfb ểwflp tâllgf m.
Hai ngưtzbu ờcerz i đflfb i bộxloa vềwmtc tớetup i kýpowj túwzvd c xáhjvj củnief a Hìflfb nh Viêluhl m, trưtzbu ớetup c khi lêluhl n tầelpw ng Hìflfb nh Viêluhl m bảmrfb o: “Mấluhl y hôyhlr m nay bậvpkm n quáhjvj .”
“Em biếlixx t,” Tầelpw n Phóufuj ng vẫchne y tay vớetup i anh, “Ngủnief ngon nhéfmxx .”
“Vềwmtc đflfb i,” Hìflfb nh Viêluhl m nhấluhl c cằnixy m lêluhl n khẽmrnr cưtzbu ờcerz i, anh cấluhl t tiếlixx ng gọwevk i, “Ngưtzbu ờcerz i anh em.”
Giờcerz hai ngưtzbu ờcerz i họwevk thưtzbu ờcerz ng gọwevk i nhau làmrfb ngưtzbu ờcerz i anh em, Tầelpw n Phóufuj ng thìflfb tựczkx giễeykv u, còkody n Hìflfb nh Viêluhl m thìflfb cốufuj ýpowj trêluhl u cậvpkm u. Hìflfb nh Viêluhl m gọwevk i “Ngưtzbu ờcerz i anh em” xong Tầelpw n Phóufuj ng lắskit c đflfb ầelpw u cưtzbu ờcerz i, xoay ngưtzbu ờcerz i đflfb i.
Tầelpw n Phóufuj ng thựczkx c sựczkx thấluhl y thoảmrfb i máhjvj i, cũyhlr ng tưtzbu ơyhlr ng đflfb ốufuj i ung dung vớetup i mốufuj i quan hệxloa hiệxloa n tạdhky i. Nhưtzbu ng Hìflfb nh Viêluhl m bậvpkm n quáhjvj , sau đflfb óufuj nhiềwmtc u ngàmrfb y trờcerz i họwevk khôyhlr ng gặylyn p nhau, nhữngbq ng lúwzvd c nhưtzbu vậvpkm y lạdhky i thểwflp hiệxloa n rõdhky mốufuj i quan hệxloa nàmrfb y bấluhl p bêluhl nh khôyhlr ng cóufuj tíjdsd nh ổtdxk n đflfb ịqfuk nh. Bởnngf i vìflfb khôyhlr ng làmrfb m sáhjvj ng tỏtdxk mốufuj i quan hệxloa , nêluhl n mộxloa t khi đflfb ốufuj i phưtzbu ơyhlr ng bậvpkm n rộxloa n, hai ngưtzbu ờcerz i sẽmrnr bớetup t liêluhl n lạdhky c vớetup i nhau, trạdhky ng tháhjvj i vốufuj n đflfb ang nóufuj ng ấluhl m cũyhlr ng dầelpw n trởnngf nêluhl n nguộxloa i lạdhky nh.
Đklmb ưtzbu ơyhlr ng nhiêluhl n cũyhlr ng chưtzbu a thựczkx c sựczkx nguộxloa i lạdhky nh, trong chuyệxloa n tìflfb nh cảmrfb m đflfb ụpzzc ng chạdhky m giao phong vốufuj n nhậvpkm p nhằnixy ng lỏtdxk ng lẻrmdu o căyhlr ng chùtbyv ng nhưtzbu vậvpkm y.
Đklmb ếlixx n ngàmrfb y thi cao họwevk c, hai ngưtzbu ờcerz i bạdhky n cùtbyv ng phòkody ng củnief a Tầelpw n Phóufuj ng cũyhlr ng phảmrfb i thi, hai ngưtzbu ờcerz i họwevk bàmrfb n nhau ra ngoàmrfb i đflfb ặylyn t phòkody ng nhàmrfb nghỉzzsf , nhưtzbu ng khôyhlr ng tíjdsd nh trưtzbu ớetup c, đflfb ếlixx n khi họwevk nghĩchne ra cáhjvj c nhàmrfb nghỉzzsf xung quanh đflfb ịqfuk a đflfb iểwflp m thi cũyhlr ng đflfb ãwevk kíjdsd n phòkody ng.
Tầelpw n Phóufuj ng hỏtdxk i: “Hai anh cóufuj tàmrfb i xếlixx màmrfb , sợluhl gìflfb chứswwc ?”
“Đklmb úwzvd ng rồkfsk i, cầelpw n gìflfb đflfb ặylyn t phòkody ng trưtzbu ớetup c, mìflfb nh cóufuj tàmrfb i xếlixx cơyhlr màmrfb .” Thẩlwrn m Đklmb ăyhlr ng Khoa gậvpkm t đflfb ầelpw u bảmrfb o.
Mấluhl y ngàmrfb y trưtzbu ớetup c anh ấluhl y còkody n rấluhl t căyhlr ng thẳczkx ng, nhưtzbu ng đflfb ếlixx n ngàmrfb y thi lạdhky i khôyhlr ng còkody n nhưtzbu vậvpkm y nữngbq a, thoạdhky t trôyhlr ng rấluhl t ung dung. Trưtzbu ớetup c khi ngủnief Trầelpw n Kha còkody n đflfb ọwevk c sáhjvj ch, nhưtzbu ng Thẩlwrn m Đklmb ăyhlr ng Khoa còkody n chẳczkx ng buồkfsk n xem, bảmrfb o làmrfb xem lạdhky i căyhlr ng thẳczkx ng.
Tầelpw n Phóufuj ng làmrfb m tàmrfb i xếlixx cho họwevk hai ngàmrfb y, hơyhlr n mộxloa t năyhlr m qua hai ngưtzbu ờcerz i bạdhky n cùtbyv ng phòkody ng củnief a cậvpkm u quáhjvj vấluhl t vảmrfb , dùtbyv làmrfb m gìflfb trong lòkody ng cũyhlr ng đflfb au đflfb áhjvj u việxloa c họwevk c hàmrfb nh. Bâllgf y giờcerz đflfb ếlixx n Tầelpw n Phóufuj ng còkody n thởnngf phàmrfb o nhẹthwk nhõdhky m thay cho họwevk , tảmrfb ng đflfb áhjvj đflfb èmrfb nặylyn ng trong lòkody ng đflfb ưtzbu ợluhl c thảmrfb lỏtdxk ng mộxloa t thoáhjvj ng, mặylyn c kệxloa kếlixx t quảmrfb thếlixx nàmrfb o, íjdsd t nhấluhl t hai tháhjvj ng trưtzbu ớetup c khi cóufuj kếlixx t quảmrfb khôyhlr ng cầelpw n phảmrfb i lo nghĩchne nữngbq a.
Ngàmrfb y thi xong hai ngưtzbu ờcerz i đflfb ãwevk giụpzzc c giãwevk , ởnngf trêluhl n xe đflfb ãwevk bàmrfb n xem đflfb i đflfb âllgf u ăyhlr n gìflfb , ăyhlr n xong còkody n muốufuj n háhjvj t karaoke thâllgf u đflfb êluhl m. Tầelpw n Phóufuj ng cưtzbu ờcerz i nghe họwevk bàmrfb n bạdhky c, khôyhlr ng cóufuj ýpowj kiếlixx n gìflfb , sau đflfb óufuj Thẩlwrn m Đklmb ăyhlr ng Khoa gọwevk i Hoa Đklmb ồkfsk ng tớetup i, cậvpkm u nàmrfb y ởnngf trong trưtzbu ờcerz ng chạdhky y vọwevk t ra.
Đklmb êluhl m hôyhlr m đflfb óufuj họwevk “quẩlwrn y” rấluhl t hăyhlr ng, Tầelpw n Phóufuj ng ởnngf trong phòkody ng chợluhl p mắskit t mộxloa t giấluhl c, ba ngưtzbu ờcerz i kia vẫchne n còkody n tháhjvj c loạdhky n. Đklmb ếlixx n khi cậvpkm u tỉzzsf nh giấluhl c Thẩlwrn m Đklmb ăyhlr ng Khoa còkody n đflfb ang háhjvj t hòkody vớetup i Hoa Đklmb ồkfsk ng, Trầelpw n Kha ngồkfsk i bêluhl n cạdhky nh cũyhlr ng buồkfsk n ngủnief .
Tầelpw n Phóufuj ng ngáhjvj p mộxloa t cáhjvj i, đflfb ịqfuk nh bụpzzc ng ra ngoàmrfb i híjdsd t thởnngf .
Thếlixx màmrfb híjdsd t thởnngf tậvpkm n nửsayh a tiếlixx ng, cậvpkm u vừczkx a mởnngf cửsayh a đflfb i vàmrfb o Hoa Đklmb ồkfsk ng đflfb ãwevk bảmrfb o: “Bọwevk n tôyhlr i còkody n tưtzbu ởnngf ng ôyhlr ng chuồkfsk n rồkfsk i.”
Tầelpw n Phóufuj ng lắskit c đflfb ầelpw u nóufuj i: “Mấluhl y ôyhlr ng háhjvj t đflfb i.”
Hoa Đklmb ồkfsk ng đflfb i vềwmtc phíjdsd a cậvpkm u, nheo mắskit t nhìflfb n gưtzbu ơyhlr ng mặylyn t cậvpkm u: “Mặylyn t mũyhlr i sao vậvpkm y?”
Tầelpw n Phóufuj ng giơyhlr tay lêluhl n sờcerz sờcerz : “Sao hảmrfb ?”
“Sao tíjdsd m bầelpw m thếlixx kia?” Hoa Đklmb ồkfsk ng cũyhlr ng uốufuj ng nhiềwmtc u rồkfsk i, mắskit t mũyhlr i chẳczkx ng còkody n tinh tưtzbu ờcerz ng nữngbq a, nhìflfb n chòkody ng chọwevk c mặylyn t Tầelpw n Phóufuj ng. “Ôbaio ng đflfb i làmrfb m gìflfb vậvpkm y?”
Tầelpw n Phóufuj ng bảmrfb o: “Đklmb ứswwc ng ởnngf cửsayh a mộxloa t chúwzvd t thôyhlr i.”
Lúwzvd c đflfb óufuj căyhlr n phòkody ng hơyhlr i tốufuj i, Hoa Đklmb ồkfsk ng nóufuj i xong cũyhlr ng chẳczkx ng đflfb ểwflp tâllgf m nữngbq a.
Ai dèmrfb hôyhlr m sau tỉzzsf nh rưtzbu ợluhl u cảmrfb mấluhl y anh bạdhky n cùtbyv ng phòkody ng vàmrfb Hoa Đklmb ồkfsk ng đflfb ềwmtc u đflfb ầelpw n mặylyn t, mặylyn t Tầelpw n Phóufuj ng tíjdsd m bầelpw m, trôyhlr ng rấluhl t rõdhky ràmrfb ng.
Bạdhky n cùtbyv ng phòkody ng hỏtdxk i: “Sao vậvpkm y Phóufuj ng?”
Tầelpw n Phóufuj ng lấluhl y khẩlwrn u trang ra đflfb eo lêluhl n mặylyn t, bảmrfb o rằnixy ng: “Đklmb ụpzzc ng vàmrfb o tưtzbu ờcerz ng.”
“Đklmb ụpzzc ng cáhjvj i quáhjvj i gìflfb , ôyhlr ng cóufuj uốufuj ng rưtzbu ợluhl u đflfb âllgf u.” Hoa Đklmb ồkfsk ng chau màmrfb y nóufuj i.
Tầelpw n Phóufuj ng nhoẻrmdu n cưtzbu ờcerz i: “Khôyhlr ng uốufuj ng rưtzbu ợluhl u cũyhlr ng đflfb ụpzzc ng đflfb ưtzbu ợluhl c. Mệxloa t quáhjvj màmrfb .”
Bởnngf i vìflfb vếlixx t bầelpw m trêluhl n mặylyn t, phảmrfb i mấluhl t mộxloa t tuầelpw n Tầelpw n Phóufuj ng khôyhlr ng tháhjvj o khẩlwrn u trang xuốufuj ng, cứswwc ra ngoàmrfb i làmrfb phảmrfb i đflfb eo. Họwevk cũyhlr ng sắskit p tớetup i tuầelpw n thi cửsayh , hếlixx t môyhlr n nàmrfb y tớetup i môyhlr n kháhjvj c bắskit t đflfb ầelpw u ôyhlr n thi. Lúwzvd c Hìflfb nh Viêluhl m gửsayh i tin nhắskit n tớetup i Tầelpw n Phóufuj ng đflfb ang đflfb ọwevk c sáhjvj ch trong phòkody ng tựczkx họwevk c, cậvpkm u liếlixx c nhìflfb n đflfb iệxloa n thoạdhky i, Hìflfb nh Viêluhl m ởnngf trong tin nhắskit n hỏtdxk i: Ởzzsf đflfb âllgf u thếlixx ?
Tầelpw n Phóufuj ng nóufuj i: Nhàmrfb 4.
Hìflfb nh Viêluhl m: Ôbaio n bàmrfb i àmrfb ?
Tầelpw n Phóufuj ng: Ừaglh m, sắskit p thi rồkfsk i.
Bâllgf y giờcerz hai ngưtzbu ờcerz i đflfb ềwmtc u nóufuj i chuyệxloa n đflfb ơyhlr n giảmrfb n nhưtzbu vậvpkm y, nóufuj i đflfb ôyhlr i câllgf u làmrfb xong chuyệxloa n. Ban ngàmrfb y Hìflfb nh Viêluhl m khôyhlr ng cóufuj thờcerz i gian, buổtdxk i tốufuj i Tầelpw n Phóufuj ng sợluhl làmrfb m ảmrfb nh hưtzbu ởnngf ng anh nghỉzzsf ngơyhlr i, bởnngf i vậvpkm y nêluhl n mộxloa t thờcerz i gian khôyhlr ng còkody n nóufuj i chuyệxloa n phiếlixx m. Hơyhlr n nữngbq a mộxloa t khi trạdhky ng tháhjvj i thưtzbu ờcerz ng xuyêluhl n nóufuj i chuyệxloa n phiếlixx m bịqfuk cắskit t ngang thìflfb khôyhlr ng tiệxloa n tiếlixx p tụpzzc c nữngbq a, khôyhlr ng biếlixx t tâllgf m tưtzbu củnief a đflfb ốufuj i phưtzbu ơyhlr ng, chẳczkx ng đflfb oáhjvj n đflfb ưtzbu ợluhl c.
Hìflfb nh Viêluhl m nhắskit n tin tớetup i, anh hỏtdxk i: Trưtzbu a đflfb i ăyhlr n cùtbyv ng nhau nhéfmxx ?
Tầelpw n Phóufuj ng trảmrfb lờcerz i: Ừaglh m, anh ởnngf đflfb âllgf u?
Hìflfb nh Viêluhl m nóufuj i: Sắskit p tớetup i rồkfsk i.
Bâllgf y giờcerz đflfb ãwevk gầelpw n tớetup i thờcerz i đflfb iểwflp m lạdhky nh nhấluhl t mùtbyv a, tuyếlixx t rơyhlr i phủnief trắskit ng mặylyn t sâllgf n. Tầelpw n Phóufuj ng mặylyn c chiếlixx c áhjvj o lôyhlr ng choàmrfb ng dàmrfb y cộxloa p, lúwzvd c đflfb i ra còkody n đflfb ộxloa i mũyhlr , gưtzbu ơyhlr ng mặylyn t đflfb eo khẩlwrn u trang. Hìflfb nh Viêluhl m trôyhlr ng thấluhl y cậvpkm u, hỏtdxk i rằnixy ng: “Lạdhky nh đflfb ếlixx n mứswwc c ấluhl y àmrfb ?”
“Dạdhky o nàmrfb y yếlixx u đflfb uốufuj i quáhjvj .” Tầelpw n Phóufuj ng khẽmrnr cưtzbu ờcerz i sau khẩlwrn u trang, tuy rằnixy ng khôyhlr ng trôyhlr ng thấluhl y rõdhky gưtzbu ơyhlr ng mặylyn t nhưtzbu ng qua đflfb ôyhlr i mắskit t cóufuj thểwflp thấluhl y đflfb ưtzbu ợluhl c cậvpkm u đflfb ang cưtzbu ờcerz i, “Ban nãwevk y ôyhlr n tậvpkm p còkody n thấluhl y mìflfb nh cứswwc nhưtzbu bìflfb nh dễeykv vỡsayh , hoa dễeykv náhjvj t ấluhl y.”
Hìflfb nh Viêluhl m bịqfuk cáhjvj ch cậvpkm u dùtbyv ng từczkx chọwevk c cưtzbu ờcerz i: “Ôbaio n tậvpkm p tớetup i đflfb âllgf u rồkfsk i?”
“Vẫchne n đflfb ưtzbu ợluhl c, khôyhlr ng khóufuj lắskit m.” Tầelpw n Phóufuj ng nóufuj i.
Đklmb ãwevk mộxloa t thờcerz i gian dàmrfb i hai ngưtzbu ờcerz i khôyhlr ng đflfb i ăyhlr n vớetup i nhau, dọwevk c đflfb ưtzbu ờcerz ng đflfb i Tầelpw n Phóufuj ng cũyhlr ng khôyhlr ng bắskit t chuyệxloa n, muốufuj n đflfb ùtbyv a giỡsayh n nhưtzbu trưtzbu ớetup c đflfb âllgf y, nhưtzbu ng lạdhky i cảmrfb m thấluhl y khoảmrfb ng thờcerz i gian nàmrfb y hai ngưtzbu ờcerz i họwevk khôyhlr ng liêluhl n lạdhky c, trạdhky ng tháhjvj i nàmrfb y khôyhlr ng tiệxloa n nóufuj i mấluhl y chuyệxloa n nhảmrfb m nhíjdsd tầelpw m phàmrfb o.
Mãwevk i đflfb ếlixx n khi Hìflfb nh Viêluhl m mởnngf lờcerz i trưtzbu ớetup c, hỏtdxk i cậvpkm u: “Ngưtzbu ờcerz i anh em muốufuj n ngầelpw u hơyhlr n àmrfb ?”
Anh nóufuj i xong Tầelpw n Phóufuj ng “hìflfb hìflfb ” vui vẻrmdu , nhìflfb n vềwmtc phíjdsd a Hìflfb nh Viêluhl m, hỏtdxk i anh: “Thếlixx cóufuj ngầelpw u hơyhlr n khôyhlr ng?”
Hìflfb nh Viêluhl m gậvpkm t đflfb ầelpw u, bảmrfb o rằnixy ng: “Cóufuj chứswwc .”
Hìflfb nh Viêluhl m nóufuj i hai câllgf u khiếlixx n bầelpw u khôyhlr ng khíjdsd giữngbq a họwevk cởnngf i mởnngf tựczkx nhiêluhl n hơyhlr n mộxloa t chúwzvd t, Tầelpw n Phóufuj ng thầelpw m nghĩchne vẫchne n làmrfb ngưtzbu ờcerz i ta đflfb ẳczkx ng cấluhl p cao.
Đklmb eo khẩlwrn u trang suốufuj t cảmrfb dọwevk c đflfb ưtzbu ờcerz ng, đflfb ếlixx n lúwzvd c ăyhlr n cơyhlr m vẫchne n phảmrfb i tháhjvj o xuốufuj ng, Tầelpw n Phóufuj ng vừczkx a cúwzvd i đflfb ầelpw u nóufuj i chuyệxloa n vừczkx a tháhjvj o khẩlwrn u trang.
Hìflfb nh Viêluhl m cũyhlr ng đflfb ang cúwzvd i đflfb ầelpw u, lúwzvd c ngẩlwrn ng đflfb ầelpw u lêluhl n áhjvj nh mắskit t dừczkx ng trêluhl n gưtzbu ơyhlr ng mặylyn t Tầelpw n Phóufuj ng, sau đflfb óufuj khôyhlr ng rờcerz i đflfb i nữngbq a. Tầelpw n Phóufuj ng còkody n mảmrfb i kểwflp chuyệxloa n, Hìflfb nh Viêluhl m cắskit t ngang lờcerz i cậvpkm u: “Ngẩlwrn ng đflfb ầelpw u lêluhl n.”
Tầelpw n Phóufuj ng nóufuj i đflfb ưtzbu ợluhl c nửsayh a chừczkx ng bịqfuk ngắskit t lờcerz i, cũyhlr ng khôyhlr ng muốufuj n nóufuj i nữngbq a, trưtzbu ớetup c khi ngẩlwrn ng đflfb ầelpw u lêluhl n cậvpkm u thởnngf dàmrfb i cưtzbu ờcerz i: “Khôyhlr ng đflfb ểwflp em ngầelpw u nữngbq a àmrfb ?”
Cậvpkm u ngẩlwrn ng đflfb ầelpw u nhìflfb n Hìflfb nh Viêluhl m, Hìflfb nh Viêluhl m chau màmrfb y lạdhky i.
Tầelpw n Phóufuj ng nóufuj i: “Đklmb ụpzzc ng vàmrfb o cửsayh a.”
Hìflfb nh Viêluhl m khôyhlr ng di chuyểwflp n tầelpw m mắskit t, nhìflfb n chòkody ng chọwevk c gưtzbu ơyhlr ng mặylyn t cậvpkm u, Tầelpw n Phóufuj ng bảmrfb o: “Anh téfmxx m lạdhky i đflfb ưtzbu ợluhl c khôyhlr ng? Em gáhjvj i bêluhl n cạdhky nh đflfb ang muốufuj n chụpzzc p ảmrfb nh kia kìflfb a, anh đflfb ừczkx ng… thâllgf m tìflfb nh khẩlwrn n khiếlixx t nhưtzbu thếlixx nữngbq a.”
Hìflfb nh Viêluhl m lia mắskit t nhìflfb n sang bêluhl n cạdhky nh, mấluhl y côyhlr béfmxx lậvpkm p tứswwc c cắskit m cúwzvd i xuốufuj ng ăyhlr n, khôyhlr ng nhìflfb n họwevk nữngbq a.
Thựczkx c ra mặylyn t Tầelpw n Phóufuj ng đflfb ãwevk sắskit p khỏtdxk i rồkfsk i, chỉzzsf làmrfb bêluhl n sưtzbu ờcerz n mặylyn t vẫchne n hơyhlr i xanh, mắskit t Hìflfb nh Viêluhl m cũyhlr ng tinh thậvpkm t đflfb ấluhl y. Tầelpw n Phóufuj ng cưtzbu ờcerz i bảmrfb o: “Nhóufuj m Đklmb ăyhlr ng Khoa thi xong quẩlwrn y nửsayh a đflfb êluhl m, em mệxloa t quáhjvj choáhjvj ng luôyhlr n.”
Hìflfb nh Viêluhl m nhìflfb n mắskit t cậvpkm u, ngoàmrfb i chau màmrfb y ra thìflfb khôyhlr ng còkody n biểwflp u cảmrfb m gìflfb kháhjvj c, mộxloa t lúwzvd c sau anh dờcerz i tầelpw m mắskit t, “Ừaglh ” mộxloa t tiếlixx ng.
Tầelpw n Phóufuj ng cởnngf i áhjvj o khoáhjvj c, tròkody chuyệxloa n cùtbyv ng Hìflfb nh Viêluhl m, hỏtdxk i kỳxloa nghỉzzsf đflfb ôyhlr ng Hìflfb nh Viêluhl m cóufuj dựczkx đflfb ịqfuk nh gìflfb .
Hìflfb nh Viêluhl m nóufuj i: “Trởnngf vềwmtc .”
Tầelpw n Phóufuj ng hỏtdxk i: “Cáhjvj c anh đflfb i cùtbyv ng nhau àmrfb ?”
“Ừaglh ,” Hìflfb nh Viêluhl m nhìflfb n cậvpkm u hỏtdxk i, “Em thìflfb sao? Đklmb i cùtbyv ng anh khôyhlr ng?”
Câllgf u hỏtdxk i nàmrfb y khiếlixx n ngưtzbu ờcerz i ta khóufuj cóufuj thểwflp chốufuj i từczkx , Tầelpw n Phóufuj ng suy nghĩchne mộxloa t hồkfsk i rồkfsk i bảmrfb o: “Giờcerz em vẫchne n chưtzbu a chắskit c chắskit n cóufuj việxloa c gìflfb hay khôyhlr ng.”
Hìflfb nh Viêluhl m gậvpkm t đflfb ầelpw u, bảmrfb o rằnixy ng: “Cháhjvj n thìflfb theo anh.”
Cháhjvj n thìflfb theo anh. Lờcerz i Hìflfb nh Viêluhl m nóufuj i đflfb ềwmtc u lôyhlr i cuốufuj n cậvpkm u nhưtzbu vậvpkm y, Tầelpw n Phóufuj ng thầelpw m nghĩchne trong lòkody ng, anh nóufuj i nhưtzbu vậvpkm y dùtbyv đflfb ốufuj i phưtzbu ơyhlr ng cóufuj cháhjvj n hay khôyhlr ng cũyhlr ng rấluhl t muốufuj n theo anh.
Ăfnir n bữngbq a trưtzbu a xong Tầelpw n Phóufuj ng lạdhky i quay trởnngf vềwmtc ôyhlr n tậvpkm p, sắskit p thi rồkfsk i khôyhlr ng dáhjvj m lãwevk ng phíjdsd thờcerz i gian. Cậvpkm u đflfb ứswwc ng dậvpkm y đflfb ịqfuk nh khoáhjvj c áhjvj o vàmrfb o, hỏtdxk i Hìflfb nh Viêluhl m: “Anh đflfb i đflfb âllgf u vậvpkm y?”
Hìflfb nh Viêluhl m nóufuj i: “Tớetup i chỗskit Tưtzbu Đklmb ồkfsk , tốufuj i em tớetup i cũyhlr ng đflfb ưtzbu ợluhl c.”
Tầelpw n Phóufuj ng khoáhjvj c áhjvj o vàmrfb o, cúwzvd i đflfb ầelpw u đflfb ịqfuk nh kéfmxx o khóufuj a lêluhl n: “Khôyhlr ng cóufuj Tiểwflp u Côyhlr ng đflfb âllgf u nhỉzzsf , chắskit c anh ấluhl y đflfb i rồkfsk i.”
Hìflfb nh Viêluhl m đflfb ộxloa t nhiêluhl n giơyhlr tay ra giữngbq tay Tầelpw n Phóufuj ng lạdhky i, Tầelpw n Phóufuj ng ngẩlwrn ng đflfb ầelpw u lêluhl n nhìflfb n anh. Áqiij nh mắskit t Hìflfb nh Viêluhl m dừczkx ng trêluhl n méfmxx p cổtdxk Tầelpw n Phóufuj ng, giơyhlr tay lêluhl n lậvpkm t cổtdxk áhjvj o phôyhlr ng bêluhl n trong củnief a cậvpkm u ra. Đklmb ầelpw u ngóufuj n tay anh làmrfb nh lạdhky nh, Tầelpw n Phóufuj ng cảmrfb m nhậvpkm n đflfb ưtzbu ợluhl c đflfb ầelpw u ngóufuj n tay anh chạdhky m lêluhl n vịqfuk tríjdsd gầelpw n xưtzbu ơyhlr ng quai xanh bêluhl n cổtdxk mìflfb nh, lúwzvd c ấluhl n xuốufuj ng còkody n thấluhl y đflfb au nhóufuj i.
Hìflfb nh Viêluhl m nhìflfb n Tầelpw n Phóufuj ng hỏtdxk i: “Cáhjvj i nàmrfb y thìflfb sao? Cũyhlr ng đflfb ụpzzc ng vàmrfb o cửsayh a àmrfb ?”
Như
Bâ
“Anh Viê
Tầ
“Thì
“Đ
Phù
Tầ
“Nghe tê
Tấ
Dự
Lú
Hì
“Khô
Hì
Tầ
“Đ
Tầ
Hai ngư
“Em biế
“Về
Giờ
Tầ
Đ
Đ
Tầ
“Đ
Mấ
Tầ
Ngà
Đ
Tầ
Thế
Tầ
Hoa Đ
Tầ
“Sao tí
Tầ
Lú
Ai dè
Bạ
Tầ
“Đ
Tầ
Bở
Tầ
Hì
Tầ
Bâ
Hì
Tầ
Hì
Bâ
“Dạ
Hì
“Vẫ
Đ
Mã
Anh nó
Hì
Hì
Đ
Hì
Tầ
Cậ
Tầ
Hì
Hì
Thự
Hì
Tầ
Hì
Tầ
“Ừ
Câ
Hì
Chá
Ă
Hì
Tầ
Hì
Hì
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.