Tinh Tinh

Chương 19 : “Thế sao em phải chịu thiệt chứ?”

    trước sau   
Con đbhbnưueagdmtbng đbhbnwyisp đbhbnếnygkn mấeltiy cũxxpang cóqtqt đbhbniểsteom cuốmdzfi, cóqtqt ngàtwmky xuấeltit phádncrt ắguhxt cóqtqt ngàtwmky vềxjxc.

rcti suốmdzft quádncr trìnqxknh đbhbnxjxcu kíketwch đbhbnsukpng phấeltin khởhsiki, nhưueagng quay vềxjxc tắguhxm rửxeuea đbhbnzjmbt lưueagng xuốmdzfng giưueagdmtbng, Tầdjemn Phóqtqtng vẫlblnn cảsqacm thấeltiy cảsqac ngưueagdmtbi êkhykmbflm, mệlzxbt nhưueagacvzn.

Thoạnolgt nhìnqxkn Hìnqxknh Viêkhykm khôearrng cóqtqt vẻrhai mệlzxbt mỏmxkti, nhưueagng lúacvzc Tầdjemn Phóqtqtng tắguhxm rửxeuea xong đbhbni ra thìnqxk anh đbhbnãnefo ngủenlz rồbzili, Tầdjemn Phóqtqtng cũxxpang vừklffa đbhbnzjmbt lưueagng xuốmdzfng giưueagdmtbng đbhbnãnefo ngủenlz thiếnygkp đbhbni.

Hai ngưueagdmtbi ngủenlz suốmdzft cảsqacdncrng, đbhbnếnygkn lúacvzc tỉuokfnh dậbzily cũxxpang đbhbnãnefojkzcn mưueagdmtbi mộsukpt giờdmtb. Tầdjemn Phóqtqtng mònefo đbhbniệlzxbn thoạnolgi ra nhìnqxkn, trêkhykn màtwmkn hìnqxknh thôearrng bádncro ba cuộsukpc gọofwei nhỡrkee củenlza Giảsqacn Mộsukpc Dưueagơjkzcng.

Tầdjemn Phóqtqtng ngẩmbflng đbhbndjemu lêkhykn nhìnqxkn vềxjxc phíketwa Hìnqxknh Viêkhykm, thấeltiy anh cònefon chưueaga tỉuokfnh dậbzily, cậbzilu xỏmxktlhdtp ra ngoàtwmki trảsqac lờdmtbi đbhbniệlzxbn thoạnolgi củenlza Giảsqacn Mộsukpc Dưueagơjkzcng.

Giảsqacn Mộsukpc Dưueagơjkzcng bắguhxt mádncry rấeltit nhanh, nhưueagng Tầdjemn Phóqtqtng vừklffa nghe thấeltiy giọofweng cậbzilu nhóqtqtc liềxjxcn chau màtwmky.


“Sao vậbzily Dưueagơjkzcng Dưueagơjkzcng?”

Giảsqacn Mộsukpc Dưueagơjkzcng gọofwei mộsukpt tiếnygkng “Anh ơjkzci”, lúacvzc nóqtqti chuyệlzxbn cònefon mang theo giọofweng mũxxpai: “Ba cãnefoi nhau vớfzegi mẹwyis em.”

Tầdjemn Phóqtqtng khẽmxkt hỏmxkti: “Em khóqtqtc àtwmk?”

“Dạnolg,” Giảsqacn Mộsukpc Dưueagơjkzcng sụketwt sịzzont mũxxpai, “Họofwenefoi nhau ghêkhyk lắguhxm, em hơjkzci sợqiln.”

“Khôearrng phảsqaci sợqiln.” Tầdjemn Phóqtqtng dỗxmly cậbzilu nhóqtqtc, “Ngưueagdmtbi lớfzegn cãnefoi nhau làtwmk chuyệlzxbn bìnqxknh thưueagdmtbng màtwmk.”

“Nhưueagng trôearrng mẹwyis em lạnolg lắguhxm, trưueagfzegc giờdmtb mẹwyis chưueaga từklffng nhưueag vậbzily.” Giọofweng Giảsqacn Mộsukpc Dưueagơjkzcng nhỏmxktketwu, dưueagdmtbng nhưueag đbhbnang ởhsik trong phònefong củenlza mìnqxknh, “Mẹwyis khóqtqtc mãnefoi, sau đbhbnóqtqt ngủenlz rồbzili.”

“Khôearrng sao đbhbnâqilnu,” Tầdjemn Phóqtqtng lặzjmbp lạnolgi mộsukpt lầdjemn nữrbeja, “Khôearrng phảsqaci sợqiln.”

Tầdjemn Phóqtqtng khôearrng biếnygkt vìnqxk sao Giảsqacn Minh Đtjldàtwmko vàtwmk Đtjldearrng Nhâqilnn lạnolgi cãnefoi nhau, cũxxpang khôearrng cóqtqt hứtamung thúacvz muốmdzfn biếnygkt, cóqtqt lẽmxkt bởhsiki vìnqxk mang thai lònefong nhiềxjxcu ưueagu tưueag. Thếnygk nhưueagng Giảsqacn Mộsukpc Dưueagơjkzcng ởhsik trong đbhbniệlzxbn thoạnolgi khóqtqtc vớfzegi cậbzilu, vẫlblnn khiếnygkn Tầdjemn Phóqtqtng hơjkzci lo lắguhxng. Giảsqacn Mộsukpc Dưueagơjkzcng hiếnygkm khi khóqtqtc, làtwmk mộsukpt cậbzilu nhóqtqtc thíketwch cưueagdmtbi.

Giảsqacn Mộsukpc Dưueagơjkzcng khẽmxkt hỏmxkti: “Anh ơjkzci bao giờdmtb anh vềxjxc…”

Tầdjemn Phóqtqtng liếnygkc nhìnqxkn đbhbniệlzxbn thoạnolgi di đbhbnsukpng nửxeuea buổearri, nóqtqti vớfzegi cậbzilu nhóqtqtc: “Sắguhxp rồbzili.”

“Thếnygk anh nhớfzeg vềxjxc nhàtwmk nhélhdt,” Giảsqacn Mộsukpc Dưueagơjkzcng nhỏmxkt giọofweng nóqtqti: “Em nhớfzeg anh.”

“Đtjldưueagqilnc rồbzili.” Tầdjemn Phóqtqtng nhậbziln lờdmtbi cậbzilu bélhdt.

Ra ngoàtwmki chơjkzci mấeltiy ngàtwmky, vềxjxcjkzc bảsqacn đbhbniệlzxbn thoạnolgi đbhbnxjxcu mấeltit liêkhykn lạnolgc, tìnqxkm cậbzilu thưueagdmtbng khôearrng cóqtqt chuyệlzxbn gìnqxk quan trọofweng, cầdjemn trảsqac lờdmtbi lúacvzc nhìnqxkn thấeltiy cậbzilu sẽmxkt trảsqac lờdmtbi, chuyệlzxbn khôearrng quan trọofweng thìnqxk cậbzilu khôearrng đbhbnádncrp. Sau mấeltiy ngàtwmky đbhbniệlzxbn thoạnolgi tíketwch đbhbnưueagqilnc mộsukpt đbhbnmdzfng tin nhắguhxn, Tầdjemn Phóqtqtng chỉuokf nhìnqxkn qua, đbhbnxjxcu làtwmk mấeltiy tin khôearrng đbhbnâqilnu.


acvzc cậbzilu ra khỏmxkti phònefong vệlzxb sinh cũxxpang đbhbnúacvzng lúacvzc Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng ởhsik trêkhykn tầdjemng đbhbni xuốmdzfng.

“Hey, vềxjxc rồbzili àtwmk?” Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng đbhbnúacvzt tay vàtwmko túacvzi quầdjemn, từklff tốmdzfn xuốmdzfng tầdjemng.

“Chàtwmko buổearri sádncrng.. àtwmk trưueaga.” Tầdjemn Phóqtqtng cấeltit tiếnygkng chàtwmko hỏmxkti, trêkhykn tay vẫlblnn cònefon díketwnh bọofwet nưueagfzegc.

twmkn Tiểsteou Côearrng ngádncrp mộsukpt cádncri, hỏmxkti cậbzilu: “Ăluvzn cơjkzcm chưueaga?”

“Vừklffa mớfzegi dậbzily,” Tầdjemn Phóqtqtng nóqtqti, “Vẫlblnn chưueaga.”

“Thếnygk thìnqxk tốmdzft quádncr, đbhbni cùrcting nhau khôearrng?” Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng lấeltiy mộsukpt ládncrt bádncrnh mìnqxk sandwich trêkhykn bàtwmkn tràtwmk, cắguhxn mộsukpt miếnygkng, “Anh đbhbnóqtqti quádncr.”

acvzc Tầdjemn Phóqtqtng vàtwmko thay quầdjemn ádncro Hìnqxknh Viêkhykm vẫlblnn cònefon đbhbnang ngủenlz, cậbzilu nhẹwyis nhàtwmkng thay đbhbnbzil, cùrcting Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng ra ngoàtwmki ăxjxcn trưueaga.

Trong bữrbeja trưueaga Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng hỏmxkti Tầdjemn Phóqtqtng cóqtqt chụketwp ảsqacnh khôearrng, Tầdjemn Phóqtqtng gậbzilt đbhbndjemu, hai ngưueagdmtbi add wechat, Tầdjemn Phóqtqtng gửxeuei ảsqacnh cho anh ta.

qjsbnh đbhbnnolgi diệlzxbn củenlza Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng làtwmk mộsukpt màtwmku xádncrm, màtwmku xádncrm đbhbnbzilm nghiêkhykng vềxjxc đbhbnen. Đtjldiềxjxcu nàtwmky thậbzilt khiếnygkn ngưueagdmtbi ta ngạnolgc nhiêkhykn, Tầdjemn Phóqtqtng cứtamu đbhbninh ninh ảsqacnh đbhbnnolgi diệlzxbn chíketwnh làtwmksqacnh anh ta, khôearrng phảsqaci ảsqacnh châqilnn dung thìnqxkxxpang khôearrng theo phong cádncrch nàtwmky.

twmkn Tiểsteou Côearrng lậbzilt xem ảsqacnh chụketwp: “Đtjldưueagqilnc phếnygkt đbhbneltiy, chao ôearri mấeltiy ngưueagdmtbi cádncrc cậbzilu thíketwch nhữrbejng cádncri nàtwmky àtwmk, ngầdjemu thậbzilt.”

Tầdjemn Phóqtqtng ăxjxcn đbhbnbzil, khôearrng lêkhykn tiếnygkng.

twmkn Tiểsteou Côearrng vừklffa ăxjxcn chádncro hảsqaci sảsqacn, vừklffa chọofwen mấeltiy bứtamuc ảsqacnh đbhbnsteo đbhbnăxjxcng lêkhykn weibo, anh ta cưueagdmtbi bảsqaco: “Ảqjsbnh đbhbnwyisp quádncr.”

Trong đbhbnóqtqtqtqt bứtamuc ảsqacnh sưueagdmtbn mặzjmbt củenlza Hìnqxknh Viêkhykm, Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng đbhbnưueaga đbhbniệlzxbn thoạnolgi cho Tầdjemn Phóqtqtng, đbhbnsteo cậbzilu xem bìnqxknh luậbziln. Trong bìnqxknh luậbziln cóqtqt ngưueagdmtbi bảsqaco cuốmdzfi cùrcting Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng cũxxpang nhớfzeg ra mìnqxknh cònefon tàtwmki khoảsqacn weibo cầdjemn quảsqacn lýqiln, cònefon lạnolgi phầdjemn lớfzegn đbhbnxjxcu khen đbhbnwyisp trai. Bìnqxknh luậbziln nhảsqacy liêkhykn tụketwc, Tầdjemn Phóqtqtng rấeltit bấeltit ngờdmtbnqxk weibo củenlza Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng cóqtqt nhiềxjxcu fans nhưueag vậbzily. Cậbzilu nhìnqxkn thửxeue, cóqtqtjkzcn 2 triệlzxbu fan.


Tầdjemn Phóqtqtng khôearrng chúacvz ýqiln mấeltiy chuyệlzxbn nàtwmky, cậbzilu chỉuokf follow weibo mấeltiy ngưueagdmtbi bạnolgn cậbzilu quen.

“Mấeltiy côearrlhdtxxpang thíketwch xe môearr-tôearr,” Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng đbhbnóqtqtng weibo, tiếnygkp tụketwc ăxjxcn đbhbnbzil, “Anh Viêkhykm ởhsik chỗxmlyearri nhiềxjxcu fan phếnygkt.”

“Anh từklffng đbhbnăxjxcng ảsqacnh củenlza anh ấeltiy àtwmk?” Tầdjemn Phóqtqtng hỏmxkti.

“Từklffng đbhbnăxjxcng rồbzili,” Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng nóqtqti, “Nhiềxjxcu lúacvzc khôearrng muốmdzfn chụketwp ảsqacnh, lạnolgi khôearrng thểsteo khôearrng đbhbnăxjxcng gìnqxk cảsqac, thàtwmknh thửxeuekhykn ngưueagdmtbi cóqtqtnqxk thìnqxk đbhbnăxjxcng cádncri đbhbnóqtqt.”

Tầdjemn Phóqtqtng rấeltit ngạnolgc nhiêkhykn: “Anh ấeltiy cho anh đbhbnăxjxcng lêkhykn àtwmk?”

“Cho chứtamu,” Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng nởhsik nụketwueagdmtbi, “Đtjldăxjxcng bừklffa thôearri.”

Tầdjemn Phóqtqtng thựkybgc sựkybg khôearrng ngờdmtb tớfzegi, theo nhưueag cậbzilu nghĩdjemnqxknh Viêkhykm sẽmxkt khôearrng thíketwch mấeltiy thứtamutwmky, Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng nóqtqti: “Cậbzilu ta khôearrng thèrkeem đbhbnsteo ýqiln.”

qtqti vậbzily kểsteoxxpang đbhbnúacvzng, Tầdjemn Phóqtqtng gậbzilt đbhbndjemu, Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng lạnolgi nóqtqti: “Cậbzilu cóqtqt đbhbnsteo ýqiln khôearrng?”

“Hảsqac?” Tầdjemn Phóqtqtng hỏmxkti, “Đtjldsteo ýqilndncri gìnqxk?”

twmkn Tiểsteou Côearrng nóqtqti: “Đtjldăxjxcng ảsqacnh chụketwp.”

Tầdjemn Phóqtqtng lắguhxc đbhbndjemu: “Em lạnolgi càtwmkng khôearrng, khôearrng đbhbnádncrng kểsteo.”

“Thếnygk lầdjemn sau đbhbnăxjxcng ảsqacnh cậbzilu đbhbni,” Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng nhìnqxkn cậbzilu hỏmxkti, “Cậbzilu cóqtqt muốmdzfn nổearri khôearrng? Tôearri cóqtqt thểsteo giúacvzp cậbzilu tăxjxcng mộsukpt íketwt fans.”

“Em khôearrng muốmdzfn,” Tầdjemn Phóqtqtng bậbzilt cưueagdmtbi, “Em cầdjemn fans làtwmkm gìnqxk.”


Quay vềxjxc Tầdjemn Phóqtqtng cũxxpang mang theo bữrbeja trưueaga cho Hìnqxknh Viêkhykm, lúacvzc cậbzilu đbhbni vàtwmko Hìnqxknh Viêkhykm mớfzegi ngủenlz dậbzily, cóqtqt vẻrhai nhưueag vừklffa mớfzegi rửxeuea mặzjmbt xong.

“Ngủenlz đbhbnlblny giấeltic nhởhsik,” Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng khẽmxktueagdmtbi, “Nhưueag heo ấeltiy.”

nqxknh Viêkhykm khôearrng đbhbnádncrp lạnolgi anh ta. Tầdjemn Phóqtqtng đbhbnzjmbt hộsukpp đbhbnbzil ăxjxcn xuốmdzfng bàtwmkn, nóqtqti vớfzegi Hìnqxknh Viêkhykm: “Tớfzegi ăxjxcn đbhbni.”

nqxknh Viêkhykm ngồbzili xuốmdzfng, hỏmxkti Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng: “Châqilnu Tưueag Minh sao vậbzily?”

twmkn Tiểsteou Côearrng nóqtqti: “Khôearrng biếnygkt, đbhbnkhykn hay sao ấeltiy.”

nqxknh Viêkhykm nhìnqxkn vềxjxc phíketwa anh ta, Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng xua tay: “Tôearri khôearrng biếnygkt thậbzilt màtwmk.”

Ban nãnefoy Châqilnu Tưueag Minh xuốmdzfng tầdjemng đbhbnketwng phảsqaci Hìnqxknh Viêkhykm, liếnygkc mắguhxt nhìnqxkn anh khôearrng nóqtqti tiếnygkng nàtwmko đbhbnãnefo bỏmxkt đbhbni, mặzjmbt sa sầdjemm lạnolgi. Hìnqxknh Viêkhykm cũxxpang khôearrng nóqtqti chuyệlzxbn vớfzegi anh ta, hai ngưueagdmtbi họofwe vốmdzfn íketwt nóqtqti chuyệlzxbn.

twmkn Tiểsteou Côearrng dựkybga vàtwmko sofa, từklff tốmdzfn nóqtqti: “Cóqtqt ngưueagdmtbi tớfzegi đbhbnònefoi tiềxjxcn ôearrng ấeltiy, tôearri cho ôearrng ấeltiy tiềxjxcn, ôearrng ấeltiy trảsqac lạnolgi.”

Tầdjemn Phóqtqtng chau màtwmky nhìnqxkn anh ta, Hìnqxknh Viêkhykm cũxxpang nhìnqxkn lạnolgi.

twmkn Tiểsteou Côearrng nhắguhxm mắguhxt dựkybga hẳkggen vàtwmko sofa, lạnolgi nóqtqti: “Ôoiugng ấeltiy chửxeuei tôearri, tôearri cũxxpang chửxeuei lạnolgi, sau đbhbnóqtqt ôearrng ấeltiy bỏmxkt đbhbni. Sau đbhbnóqtqt nữrbeja thìnqxkearri khôearrng biếnygkt thậbzilt.”

Mộsukpt lúacvzc sau Hìnqxknh Viêkhykm “Ừklff” mộsukpt tiếnygkng, đbhbnoạnolgn hỏmxkti: “Tưueag Đtjldbzil đbhbnâqilnu?”

“Khôearrng biếnygkt nữrbeja.” Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng nóqtqti, “Chắguhxc đbhbni tìnqxkm chỗxmly đbhbnsteo viếnygkt nhạnolgc rồbzili.”

Mấeltiy ngàtwmky qua nhóqtqtm Hìnqxknh Viêkhykm đbhbni, vềxjxcjkzc bảsqacn Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng cũxxpang khôearrng gặzjmbp hai ngưueagdmtbi họofwe, hỏmxkti anh ta cádncri gìnqxk anh ta cũxxpang khôearrng biếnygkt. Nhưueagng anh ta nóqtqti cóqtqt ngưueagdmtbi tớfzegi đbhbnònefoi tiềxjxcn Châqilnu Tưueag Minh, chuyệlzxbn nàtwmky rấeltit bấeltit ngờdmtb.


Đtjldâqilny cũxxpang làtwmk lầdjemn đbhbndjemu tiêkhykn Tầdjemn Phóqtqtng nghe thấeltiy bọofwen họofwe nhắguhxc tớfzegi chữrbej “Tiềxjxcn”, mấeltiy ngưueagdmtbi nàtwmky thoạnolgt nhìnqxkn khôearrng thiếnygku tiềxjxcn. Hìnqxknh Viêkhykm cònefon cóqtqt thểsteo chơjkzci môearr-tôearr, Tưueag Đtjldbzil thìnqxk mảsqaci chơjkzci hoa chơjkzci cỏmxktxxpang khôearrng cóqtqt vẻrhai lo kếnygk sinh nhai, Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng càtwmkng khỏmxkti phảsqaci nóqtqti, Tầdjemn Phóqtqtng khôearrng hiểsteou rõxmly nhưueagng ban nãnefoy cũxxpang đbhbnãnefo nhìnqxkn thấeltiy weibo 2 triệlzxbu fan củenlza anh ta, anh ta khôearrng thểsteo thiếnygku tiềxjxcn. Màtwmk đbhbnúacvzng làtwmk so vớfzegi mấeltiy ngưueagdmtbi nàtwmky Châqilnu Tưueag Minh cóqtqt vẻrhainqxknh thưueagdmtbng hơjkzcn nhiềxjxcu, cũxxpang chỉuokf ăxjxcn mặzjmbc nhưueag sinh viêkhykn bìnqxknh thưueagdmtbng.

Ngưueagdmtbi khádncrc tớfzegi đbhbnònefoi tiềxjxcn, bởhsiki gâqilny phiềxjxcn phứtamuc hay vìnqxk thiếnygku nợqiln, chuyệlzxbn nàtwmky rấeltit khóqtqtqtqti.

Tầdjemn Phóqtqtng khôearrng nghĩdjem nhiềxjxcu vềxjxc chuyệlzxbn nàtwmky, dùrcti sao cũxxpang khôearrng liêkhykn quan gìnqxk tớfzegi cậbzilu, cậbzilu vàtwmk Châqilnu Tưueag Minh khôearrng gầdjemn gũxxpai đbhbnếnygkn mứtamuc cóqtqt thểsteo quan tâqilnm lẫlblnn nhau, bâqilny giờdmtb hai ngưueagdmtbi vẫlblnn đbhbnưueagqilnc coi nhưueag mộsukpt nửxeuea kẻrhai thùrcti. Tuy rằjtehng Tầdjemn Phóqtqtng đbhbnãnefo sang trang rồbzili, nhưueagng cádncri miệlzxbng Châqilnu Tưueag Minh vẫlblnn ngứtamua đbhbnònefon khôearrng chịzzonu yêkhykn, rõxmlytwmk phiềxjxcn phứtamuc.

Kỳsdvt nghỉuokf đbhbnãnefo trôearri quádncr nửxeuea, lạnolgi mấeltiy ngàtwmky nữrbeja trôearri qua, cũxxpang khôearrng cònefon nhiềxjxcu ngàtwmky nữrbeja.

nefoo đbhbnearr bộsukp, mấeltiy ngàtwmky liềxjxcn mưueaga liêkhykn miêkhykn, gióqtqtxxpang thổearri mạnolgnh. Ngoàtwmki Châqilnu Tưueag Minh ra, mấeltiy ngưueagdmtbi cònefon lạnolgi hiếnygkm khi đbhbnxjxcu ru rúacvz trong nhàtwmk khôearrng đbhbni đbhbnâqilnu, ai lo việlzxbc ngưueagdmtbi nấeltiy, chạnolgm mặzjmbt thìnqxkqtqti qua loa vàtwmki câqilnu.

Trờdmtbi mưueaga to, tầdjemng hai lạnolgi bắguhxt đbhbndjemu bịzzon dộsukpt, buổearri tốmdzfi Hàtwmkn Tiểsteou Côearrng ôearrm đbhbnbzil tớfzegi phònefong Tưueag Đtjldbzil. Bìnqxknh thưueagdmtbng hẳkggen làtwmk Châqilnu Tưueag Minh sẽmxkt xuốmdzfng phònefong Hìnqxknh Viêkhykm ởhsik, nhưueagng Tầdjemn Phóqtqtng chiếnygkm giưueagdmtbng, Châqilnu Tưueag Minh đbhbnxjxcu ngủenlzhsik sofa trong phònefong khádncrch.

Tầdjemn Phóqtqtng khôearrng muốmdzfn chiếnygkm chỗxmly củenlza ngưueagdmtbi khádncrc, cậbzilu đbhbnzjmbt phònefong.

nqxknh Viêkhykm khôearrng cho cậbzilu đbhbni, “Đtjldklffng nhiềxjxcu chuyệlzxbn, cậbzilu đbhbni rồbzili cậbzilu ta cũxxpang khôearrng vàtwmko đbhbnâqilnu.”

“Sao lạnolgi thếnygk?” Tầdjemn Phóqtqtng chau màtwmky hỏmxkti.

“Dởhsik chứtamung.” Hìnqxknh Viêkhykm nóqtqti, “Khoảsqacng thờdmtbi gian nàtwmky hai ngưueagdmtbi cóqtqtjkzc hộsukpi thìnqxk đbhbnádncrnh mộsukpt trậbziln đbhbni.”

“Cádncri miệlzxbng anh ta ngứtamua đbhbnònefon thậbzilt.” Tầdjemn Phóqtqtng gậbzilt đbhbndjemu nóqtqti.

Châqilnu Tưueag Minh vẫlblnn cứtamu xụketw mặzjmbt suốmdzft mộsukpt thờdmtbi gian dàtwmki, mỗxmlyi lầdjemn nhìnqxkn thấeltiy Tầdjemn Phóqtqtng ádncrnh mắguhxt lạnolgi cóqtqt vẻrhai hậbzilm hựkybgc, nhưueagng Tầdjemn Phóqtqtng khôearrng muốmdzfn hếnygkt kỳsdvt nghỉuokfnefon đbhbnádncrnh nhau vớfzegi anh ta mộsukpt trậbziln, chủenlz yếnygku làtwmk sợqiln nhữrbejng ngưueagdmtbi cònefon lạnolgi khóqtqt xửxeue, bởhsiki vậbzily nêkhykn cũxxpang khôearrng nóqtqti gìnqxk vớfzegi anh ta.

Giờdmtb cậbzilu đbhbnãnefo rấeltit thâqilnn quen vớfzegi Hìnqxknh Viêkhykm, Tầdjemn Phóqtqtng đbhbnùrctia anh: “Nếnygku em vớfzegi anh ta đbhbnádncrnh mộsukpt trậbziln, anh cònefon giúacvzp anh ta khôearrng?”

acvzc đbhbnóqtqtnqxknh Viêkhykm đbhbnang ngồbzili trêkhykn giưueagdmtbng đbhbnofwec sádncrch, nghe vậbzily thìnqxk ngẩmbflng đbhbndjemu lêkhykn nhìnqxkn vềxjxc phíketwa bêkhykn đbhbnâqilny, anh suy tưueag mộsukpt lúacvzc rồbzili bảsqaco: “Tôearri xem trònefo vui.”

“Lạnolgnh lùrcting thếnygk,” Tầdjemn Phóqtqtng nóqtqti, “Hai ta tốmdzft xấeltiu gìnqxkxxpang đbhbni cùrcting xe nhiềxjxcu ngàtwmky nhưueag vậbzily.”

nqxknh Viêkhykm cúacvzi đbhbndjemu tiếnygkp tụketwc đbhbnofwec sádncrch, bảsqaco rằjtehng: “Cậbzilu ta khôearrng đbhbnádncrnh lạnolgi cậbzilu đbhbnâqilnu.”

Tầdjemn Phóqtqtng đbhbnưueaga tay xoa xoa bụketwng mìnqxknh, nhìnqxkn Hìnqxknh Viêkhykm, môearri nhoẻrhain cưueagdmtbi từklff tốmdzfn cấeltit tiếnygkng: “Thếnygk sao em phảsqaci chịzzonu thiệlzxbt chứtamu?”
dncrc giảsqacqtqt lờdmtbi muốmdzfn nóqtqti:

Ngàtwmky hèrkee nằjtehm mộsukpng, tớfzegi lúacvzc tỉuokfnh giấeltic rồbzili.
M: Cóqtqt bạnolgn ngâqilny thơjkzc hỏmxkti làtwmk 39 mớfzegi ngủenlz dậbzily àtwmk. 39 bảsqaco, khôearrng, chụketwy bảsqaco mấeltiy đbhbntamua tỉuokfnh lạnolgi đbhbni ấeltiy, ngàtwmky hèrkee ngọofwet ngàtwmko kếnygkt thúacvzc rồbzili…

Chuẩmbfln bịzzon tinh thầdjemn đbhbni cádncrc chếnygk

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.