Tinh Tinh

Chương 19 : “Thế sao em phải chịu thiệt chứ?”

    trước sau   
Con đlvybưvvlexkdhng đlvybuzuap đlvybếzmmon mấnktky cũclmtng cólvyb đlvybiểvaklm cuốurrai, cólvyb ngàjughy xuấnktkt phájught ắvzuat cólvyb ngàjughy vềjugh.

vvle suốurrat quájugh trìxmbinh đlvybjughu kícjvbch đlvyboxujng phấnktkn khởtvofi, nhưvvleng quay vềjugh tắvzuam rửvvlea đlvybhgbkt lưvvleng xuốurrang giưvvlexkdhng, Tầrywrn Phólvybng vẫywndn cảwgnsm thấnktky cảwgns ngưvvlexkdhi êqpngzjlwm, mệlvybt nhưvvlegaban.

Thoạvwgqt nhìxmbin Hìxmbinh Viêqpngm khômkbdng cólvyb vẻwlhq mệlvybt mỏwlhqi, nhưvvleng lúgabac Tầrywrn Phólvybng tắvzuam rửvvlea xong đlvybi ra thìxmbi anh đlvybãwynf ngủzfvw rồikrci, Tầrywrn Phólvybng cũclmtng vừizgra đlvybhgbkt lưvvleng xuốurrang giưvvlexkdhng đlvybãwynf ngủzfvw thiếzmmop đlvybi.

Hai ngưvvlexkdhi ngủzfvw suốurrat cảwgnsjughng, đlvybếzmmon lúgabac tỉuzuanh dậeaaky cũclmtng đlvybãwynfzfvwn mưvvlexkdhi mộoxujt giờxkdh. Tầrywrn Phólvybng mòyjtl đlvybiệlvybn thoạvwgqi ra nhìxmbin, trêqpngn màjughn hìxmbinh thômkbdng bájugho ba cuộoxujc gọlvwmi nhỡgzya củzfvwa Giảwgnsn Mộoxujc Dưvvleơzfvwng.

Tầrywrn Phólvybng ngẩzjlwng đlvybrywru lêqpngn nhìxmbin vềjugh phícjvba Hìxmbinh Viêqpngm, thấnktky anh còyjtln chưvvlea tỉuzuanh dậeaaky, cậeaaku xỏwlhqyjtlp ra ngoàjughi trảwgns lờxkdhi đlvybiệlvybn thoạvwgqi củzfvwa Giảwgnsn Mộoxujc Dưvvleơzfvwng.

Giảwgnsn Mộoxujc Dưvvleơzfvwng bắvzuat májughy rấnktkt nhanh, nhưvvleng Tầrywrn Phólvybng vừizgra nghe thấnktky giọlvwmng cậeaaku nhólvybc liềjughn chau màjughy.


“Sao vậeaaky Dưvvleơzfvwng Dưvvleơzfvwng?”

Giảwgnsn Mộoxujc Dưvvleơzfvwng gọlvwmi mộoxujt tiếzmmong “Anh ơzfvwi”, lúgabac nólvybi chuyệlvybn còyjtln mang theo giọlvwmng mũclmti: “Ba cãwynfi nhau vớxnsxi mẹuzua em.”

Tầrywrn Phólvybng khẽikoq hỏwlhqi: “Em khólvybc àjugh?”

“Dạvwgq,” Giảwgnsn Mộoxujc Dưvvleơzfvwng sụgabat sịnktkt mũclmti, “Họlvwmwynfi nhau ghêqpng lắvzuam, em hơzfvwi sợvwgq.”

“Khômkbdng phảwgnsi sợvwgq.” Tầrywrn Phólvybng dỗvvjz cậeaaku nhólvybc, “Ngưvvlexkdhi lớxnsxn cãwynfi nhau làjugh chuyệlvybn bìxmbinh thưvvlexkdhng màjugh.”

“Nhưvvleng trômkbdng mẹuzua em lạvwgq lắvzuam, trưvvlexnsxc giờxkdh mẹuzua chưvvlea từizgrng nhưvvle vậeaaky.” Giọlvwmng Giảwgnsn Mộoxujc Dưvvleơzfvwng nhỏwlhqcjvbu, dưvvlexkdhng nhưvvle đlvybang ởtvof trong phòyjtlng củzfvwa mìxmbinh, “Mẹuzua khólvybc mãwynfi, sau đlvybólvyb ngủzfvw rồikrci.”

“Khômkbdng sao đlvybâefbdu,” Tầrywrn Phólvybng lặhgbkp lạvwgqi mộoxujt lầrywrn nữcjmca, “Khômkbdng phảwgnsi sợvwgq.”

Tầrywrn Phólvybng khômkbdng biếzmmot vìxmbi sao Giảwgnsn Minh Đzdrqàjugho vàjugh Đzdrqhjizng Nhâefbdn lạvwgqi cãwynfi nhau, cũclmtng khômkbdng cólvyb hứyjtlng thúgaba muốurran biếzmmot, cólvyb lẽikoq bởtvofi vìxmbi mang thai lòyjtlng nhiềjughu ưvvleu tưvvle. Thếzmmo nhưvvleng Giảwgnsn Mộoxujc Dưvvleơzfvwng ởtvof trong đlvybiệlvybn thoạvwgqi khólvybc vớxnsxi cậeaaku, vẫywndn khiếzmmon Tầrywrn Phólvybng hơzfvwi lo lắvzuang. Giảwgnsn Mộoxujc Dưvvleơzfvwng hiếzmmom khi khólvybc, làjugh mộoxujt cậeaaku nhólvybc thícjvbch cưvvlexkdhi.

Giảwgnsn Mộoxujc Dưvvleơzfvwng khẽikoq hỏwlhqi: “Anh ơzfvwi bao giờxkdh anh vềjugh…”

Tầrywrn Phólvybng liếzmmoc nhìxmbin đlvybiệlvybn thoạvwgqi di đlvyboxujng nửvvlea buổhjizi, nólvybi vớxnsxi cậeaaku nhólvybc: “Sắvzuap rồikrci.”

“Thếzmmo anh nhớxnsx vềjugh nhàjugh nhéyjtl,” Giảwgnsn Mộoxujc Dưvvleơzfvwng nhỏwlhq giọlvwmng nólvybi: “Em nhớxnsx anh.”

“Đzdrqưvvlevwgqc rồikrci.” Tầrywrn Phólvybng nhậeaakn lờxkdhi cậeaaku béyjtl.

Ra ngoàjughi chơzfvwi mấnktky ngàjughy, vềjughzfvw bảwgnsn đlvybiệlvybn thoạvwgqi đlvybjughu mấnktkt liêqpngn lạvwgqc, tìxmbim cậeaaku thưvvlexkdhng khômkbdng cólvyb chuyệlvybn gìxmbi quan trọlvwmng, cầrywrn trảwgns lờxkdhi lúgabac nhìxmbin thấnktky cậeaaku sẽikoq trảwgns lờxkdhi, chuyệlvybn khômkbdng quan trọlvwmng thìxmbi cậeaaku khômkbdng đlvybájughp. Sau mấnktky ngàjughy đlvybiệlvybn thoạvwgqi tícjvbch đlvybưvvlevwgqc mộoxujt đlvyburrang tin nhắvzuan, Tầrywrn Phólvybng chỉuzua nhìxmbin qua, đlvybjughu làjugh mấnktky tin khômkbdng đlvybâefbdu.


gabac cậeaaku ra khỏwlhqi phòyjtlng vệlvyb sinh cũclmtng đlvybúgabang lúgabac Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng ởtvof trêqpngn tầrywrng đlvybi xuốurrang.

“Hey, vềjugh rồikrci àjugh?” Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng đlvybúgabat tay vàjugho túgabai quầrywrn, từizgr tốurran xuốurrang tầrywrng.

“Chàjugho buổhjizi sájughng.. àjugh trưvvlea.” Tầrywrn Phólvybng cấnktkt tiếzmmong chàjugho hỏwlhqi, trêqpngn tay vẫywndn còyjtln dícjvbnh bọlvwmt nưvvlexnsxc.

jughn Tiểvaklu Cômkbdng ngájughp mộoxujt cájughi, hỏwlhqi cậeaaku: “Ăzjlwn cơzfvwm chưvvlea?”

“Vừizgra mớxnsxi dậeaaky,” Tầrywrn Phólvybng nólvybi, “Vẫywndn chưvvlea.”

“Thếzmmo thìxmbi tốurrat quájugh, đlvybi cùvvleng nhau khômkbdng?” Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng lấnktky mộoxujt lájught bájughnh mìxmbi sandwich trêqpngn bàjughn tràjugh, cắvzuan mộoxujt miếzmmong, “Anh đlvybólvybi quájugh.”

gabac Tầrywrn Phólvybng vàjugho thay quầrywrn ájugho Hìxmbinh Viêqpngm vẫywndn còyjtln đlvybang ngủzfvw, cậeaaku nhẹuzua nhàjughng thay đlvybikrc, cùvvleng Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng ra ngoàjughi ăvakln trưvvlea.

Trong bữcjmca trưvvlea Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng hỏwlhqi Tầrywrn Phólvybng cólvyb chụgabap ảwgnsnh khômkbdng, Tầrywrn Phólvybng gậeaakt đlvybrywru, hai ngưvvlexkdhi add wechat, Tầrywrn Phólvybng gửvvlei ảwgnsnh cho anh ta.

gdjvnh đlvybvwgqi diệlvybn củzfvwa Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng làjugh mộoxujt màjughu xájughm, màjughu xájughm đlvybeaakm nghiêqpngng vềjugh đlvyben. Đzdrqiềjughu nàjughy thậeaakt khiếzmmon ngưvvlexkdhi ta ngạvwgqc nhiêqpngn, Tầrywrn Phólvybng cứyjtl đlvybinh ninh ảwgnsnh đlvybvwgqi diệlvybn chícjvbnh làjughwgnsnh anh ta, khômkbdng phảwgnsi ảwgnsnh châefbdn dung thìxmbiclmtng khômkbdng theo phong cájughch nàjughy.

jughn Tiểvaklu Cômkbdng lậeaakt xem ảwgnsnh chụgabap: “Đzdrqưvvlevwgqc phếzmmot đlvybnktky, chao ômkbdi mấnktky ngưvvlexkdhi cájughc cậeaaku thícjvbch nhữcjmcng cájughi nàjughy àjugh, ngầrywru thậeaakt.”

Tầrywrn Phólvybng ăvakln đlvybikrc, khômkbdng lêqpngn tiếzmmong.

jughn Tiểvaklu Cômkbdng vừizgra ăvakln chájugho hảwgnsi sảwgnsn, vừizgra chọlvwmn mấnktky bứyjtlc ảwgnsnh đlvybvakl đlvybăvaklng lêqpngn weibo, anh ta cưvvlexkdhi bảwgnso: “Ảgdjvnh đlvybuzuap quájugh.”

Trong đlvybólvyblvyb bứyjtlc ảwgnsnh sưvvlexkdhn mặhgbkt củzfvwa Hìxmbinh Viêqpngm, Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng đlvybưvvlea đlvybiệlvybn thoạvwgqi cho Tầrywrn Phólvybng, đlvybvakl cậeaaku xem bìxmbinh luậeaakn. Trong bìxmbinh luậeaakn cólvyb ngưvvlexkdhi bảwgnso cuốurrai cùvvleng Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng cũclmtng nhớxnsx ra mìxmbinh còyjtln tàjughi khoảwgnsn weibo cầrywrn quảwgnsn lýzdrq, còyjtln lạvwgqi phầrywrn lớxnsxn đlvybjughu khen đlvybuzuap trai. Bìxmbinh luậeaakn nhảwgnsy liêqpngn tụgabac, Tầrywrn Phólvybng rấnktkt bấnktkt ngờxkdhxmbi weibo củzfvwa Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng cólvyb nhiềjughu fans nhưvvle vậeaaky. Cậeaaku nhìxmbin thửvvle, cólvybzfvwn 2 triệlvybu fan.


Tầrywrn Phólvybng khômkbdng chúgaba ýzdrq mấnktky chuyệlvybn nàjughy, cậeaaku chỉuzua follow weibo mấnktky ngưvvlexkdhi bạvwgqn cậeaaku quen.

“Mấnktky cômkbdyjtlclmtng thícjvbch xe mômkbd-tômkbd,” Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng đlvybólvybng weibo, tiếzmmop tụgabac ăvakln đlvybikrc, “Anh Viêqpngm ởtvof chỗvvjzmkbdi nhiềjughu fan phếzmmot.”

“Anh từizgrng đlvybăvaklng ảwgnsnh củzfvwa anh ấnktky àjugh?” Tầrywrn Phólvybng hỏwlhqi.

“Từizgrng đlvybăvaklng rồikrci,” Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng nólvybi, “Nhiềjughu lúgabac khômkbdng muốurran chụgabap ảwgnsnh, lạvwgqi khômkbdng thểvakl khômkbdng đlvybăvaklng gìxmbi cảwgns, thàjughnh thửvvleqpngn ngưvvlexkdhi cólvybxmbi thìxmbi đlvybăvaklng cájughi đlvybólvyb.”

Tầrywrn Phólvybng rấnktkt ngạvwgqc nhiêqpngn: “Anh ấnktky cho anh đlvybăvaklng lêqpngn àjugh?”

“Cho chứyjtl,” Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng nởtvof nụgabavvlexkdhi, “Đzdrqăvaklng bừizgra thômkbdi.”

Tầrywrn Phólvybng thựlljsc sựlljs khômkbdng ngờxkdh tớxnsxi, theo nhưvvle cậeaaku nghĩurraxmbinh Viêqpngm sẽikoq khômkbdng thícjvbch mấnktky thứyjtljughy, Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng nólvybi: “Cậeaaku ta khômkbdng thènxjam đlvybvakl ýzdrq.”

lvybi vậeaaky kểvaklclmtng đlvybúgabang, Tầrywrn Phólvybng gậeaakt đlvybrywru, Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng lạvwgqi nólvybi: “Cậeaaku cólvyb đlvybvakl ýzdrq khômkbdng?”

“Hảwgns?” Tầrywrn Phólvybng hỏwlhqi, “Đzdrqvakl ýzdrqjughi gìxmbi?”

jughn Tiểvaklu Cômkbdng nólvybi: “Đzdrqăvaklng ảwgnsnh chụgabap.”

Tầrywrn Phólvybng lắvzuac đlvybrywru: “Em lạvwgqi càjughng khômkbdng, khômkbdng đlvybájughng kểvakl.”

“Thếzmmo lầrywrn sau đlvybăvaklng ảwgnsnh cậeaaku đlvybi,” Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng nhìxmbin cậeaaku hỏwlhqi, “Cậeaaku cólvyb muốurran nổhjizi khômkbdng? Tômkbdi cólvyb thểvakl giúgabap cậeaaku tăvaklng mộoxujt ícjvbt fans.”

“Em khômkbdng muốurran,” Tầrywrn Phólvybng bậeaakt cưvvlexkdhi, “Em cầrywrn fans làjughm gìxmbi.”


Quay vềjugh Tầrywrn Phólvybng cũclmtng mang theo bữcjmca trưvvlea cho Hìxmbinh Viêqpngm, lúgabac cậeaaku đlvybi vàjugho Hìxmbinh Viêqpngm mớxnsxi ngủzfvw dậeaaky, cólvyb vẻwlhq nhưvvle vừizgra mớxnsxi rửvvlea mặhgbkt xong.

“Ngủzfvw đlvybywndy giấnktkc nhởtvof,” Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng khẽikoqvvlexkdhi, “Nhưvvle heo ấnktky.”

xmbinh Viêqpngm khômkbdng đlvybájughp lạvwgqi anh ta. Tầrywrn Phólvybng đlvybhgbkt hộoxujp đlvybikrc ăvakln xuốurrang bàjughn, nólvybi vớxnsxi Hìxmbinh Viêqpngm: “Tớxnsxi ăvakln đlvybi.”

xmbinh Viêqpngm ngồikrci xuốurrang, hỏwlhqi Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng: “Châefbdu Tưvvle Minh sao vậeaaky?”

jughn Tiểvaklu Cômkbdng nólvybi: “Khômkbdng biếzmmot, đlvybqpngn hay sao ấnktky.”

xmbinh Viêqpngm nhìxmbin vềjugh phícjvba anh ta, Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng xua tay: “Tômkbdi khômkbdng biếzmmot thậeaakt màjugh.”

Ban nãwynfy Châefbdu Tưvvle Minh xuốurrang tầrywrng đlvybgabang phảwgnsi Hìxmbinh Viêqpngm, liếzmmoc mắvzuat nhìxmbin anh khômkbdng nólvybi tiếzmmong nàjugho đlvybãwynf bỏwlhq đlvybi, mặhgbkt sa sầrywrm lạvwgqi. Hìxmbinh Viêqpngm cũclmtng khômkbdng nólvybi chuyệlvybn vớxnsxi anh ta, hai ngưvvlexkdhi họlvwm vốurran ícjvbt nólvybi chuyệlvybn.

jughn Tiểvaklu Cômkbdng dựlljsa vàjugho sofa, từizgr tốurran nólvybi: “Cólvyb ngưvvlexkdhi tớxnsxi đlvybòyjtli tiềjughn ômkbdng ấnktky, tômkbdi cho ômkbdng ấnktky tiềjughn, ômkbdng ấnktky trảwgns lạvwgqi.”

Tầrywrn Phólvybng chau màjughy nhìxmbin anh ta, Hìxmbinh Viêqpngm cũclmtng nhìxmbin lạvwgqi.

jughn Tiểvaklu Cômkbdng nhắvzuam mắvzuat dựlljsa hẳnsyan vàjugho sofa, lạvwgqi nólvybi: “Ôeaakng ấnktky chửvvlei tômkbdi, tômkbdi cũclmtng chửvvlei lạvwgqi, sau đlvybólvyb ômkbdng ấnktky bỏwlhq đlvybi. Sau đlvybólvyb nữcjmca thìxmbimkbdi khômkbdng biếzmmot thậeaakt.”

Mộoxujt lúgabac sau Hìxmbinh Viêqpngm “Ừyjtl” mộoxujt tiếzmmong, đlvyboạvwgqn hỏwlhqi: “Tưvvle Đzdrqikrc đlvybâefbdu?”

“Khômkbdng biếzmmot nữcjmca.” Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng nólvybi, “Chắvzuac đlvybi tìxmbim chỗvvjz đlvybvakl viếzmmot nhạvwgqc rồikrci.”

Mấnktky ngàjughy qua nhólvybm Hìxmbinh Viêqpngm đlvybi, vềjughzfvw bảwgnsn Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng cũclmtng khômkbdng gặhgbkp hai ngưvvlexkdhi họlvwm, hỏwlhqi anh ta cájughi gìxmbi anh ta cũclmtng khômkbdng biếzmmot. Nhưvvleng anh ta nólvybi cólvyb ngưvvlexkdhi tớxnsxi đlvybòyjtli tiềjughn Châefbdu Tưvvle Minh, chuyệlvybn nàjughy rấnktkt bấnktkt ngờxkdh.


Đzdrqâefbdy cũclmtng làjugh lầrywrn đlvybrywru tiêqpngn Tầrywrn Phólvybng nghe thấnktky bọlvwmn họlvwm nhắvzuac tớxnsxi chữcjmc “Tiềjughn”, mấnktky ngưvvlexkdhi nàjughy thoạvwgqt nhìxmbin khômkbdng thiếzmmou tiềjughn. Hìxmbinh Viêqpngm còyjtln cólvyb thểvakl chơzfvwi mômkbd-tômkbd, Tưvvle Đzdrqikrc thìxmbi mảwgnsi chơzfvwi hoa chơzfvwi cỏwlhqclmtng khômkbdng cólvyb vẻwlhq lo kếzmmo sinh nhai, Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng càjughng khỏwlhqi phảwgnsi nólvybi, Tầrywrn Phólvybng khômkbdng hiểvaklu rõlcyt nhưvvleng ban nãwynfy cũclmtng đlvybãwynf nhìxmbin thấnktky weibo 2 triệlvybu fan củzfvwa anh ta, anh ta khômkbdng thểvakl thiếzmmou tiềjughn. Màjugh đlvybúgabang làjugh so vớxnsxi mấnktky ngưvvlexkdhi nàjughy Châefbdu Tưvvle Minh cólvyb vẻwlhqxmbinh thưvvlexkdhng hơzfvwn nhiềjughu, cũclmtng chỉuzua ăvakln mặhgbkc nhưvvle sinh viêqpngn bìxmbinh thưvvlexkdhng.

Ngưvvlexkdhi khájughc tớxnsxi đlvybòyjtli tiềjughn, bởtvofi gâefbdy phiềjughn phứyjtlc hay vìxmbi thiếzmmou nợvwgq, chuyệlvybn nàjughy rấnktkt khólvyblvybi.

Tầrywrn Phólvybng khômkbdng nghĩurra nhiềjughu vềjugh chuyệlvybn nàjughy, dùvvle sao cũclmtng khômkbdng liêqpngn quan gìxmbi tớxnsxi cậeaaku, cậeaaku vàjugh Châefbdu Tưvvle Minh khômkbdng gầrywrn gũclmti đlvybếzmmon mứyjtlc cólvyb thểvakl quan tâefbdm lẫywndn nhau, bâefbdy giờxkdh hai ngưvvlexkdhi vẫywndn đlvybưvvlevwgqc coi nhưvvle mộoxujt nửvvlea kẻwlhq thùvvle. Tuy rằlvwmng Tầrywrn Phólvybng đlvybãwynf sang trang rồikrci, nhưvvleng cájughi miệlvybng Châefbdu Tưvvle Minh vẫywndn ngứyjtla đlvybòyjtln khômkbdng chịnktku yêqpngn, rõlcytjugh phiềjughn phứyjtlc.

Kỳvxgr nghỉuzua đlvybãwynf trômkbdi quájugh nửvvlea, lạvwgqi mấnktky ngàjughy nữcjmca trômkbdi qua, cũclmtng khômkbdng còyjtln nhiềjughu ngàjughy nữcjmca.

wynfo đlvybhjiz bộoxuj, mấnktky ngàjughy liềjughn mưvvlea liêqpngn miêqpngn, giólvybclmtng thổhjizi mạvwgqnh. Ngoàjughi Châefbdu Tưvvle Minh ra, mấnktky ngưvvlexkdhi còyjtln lạvwgqi hiếzmmom khi đlvybjughu ru rúgaba trong nhàjugh khômkbdng đlvybi đlvybâefbdu, ai lo việlvybc ngưvvlexkdhi nấnktky, chạvwgqm mặhgbkt thìxmbilvybi qua loa vàjughi câefbdu.

Trờxkdhi mưvvlea to, tầrywrng hai lạvwgqi bắvzuat đlvybrywru bịnktk dộoxujt, buổhjizi tốurrai Hàjughn Tiểvaklu Cômkbdng ômkbdm đlvybikrc tớxnsxi phòyjtlng Tưvvle Đzdrqikrc. Bìxmbinh thưvvlexkdhng hẳnsyan làjugh Châefbdu Tưvvle Minh sẽikoq xuốurrang phòyjtlng Hìxmbinh Viêqpngm ởtvof, nhưvvleng Tầrywrn Phólvybng chiếzmmom giưvvlexkdhng, Châefbdu Tưvvle Minh đlvybjughu ngủzfvwtvof sofa trong phòyjtlng khájughch.

Tầrywrn Phólvybng khômkbdng muốurran chiếzmmom chỗvvjz củzfvwa ngưvvlexkdhi khájughc, cậeaaku đlvybhgbkt phòyjtlng.

xmbinh Viêqpngm khômkbdng cho cậeaaku đlvybi, “Đzdrqizgrng nhiềjughu chuyệlvybn, cậeaaku đlvybi rồikrci cậeaaku ta cũclmtng khômkbdng vàjugho đlvybâefbdu.”

“Sao lạvwgqi thếzmmo?” Tầrywrn Phólvybng chau màjughy hỏwlhqi.

“Dởtvof chứyjtlng.” Hìxmbinh Viêqpngm nólvybi, “Khoảwgnsng thờxkdhi gian nàjughy hai ngưvvlexkdhi cólvybzfvw hộoxuji thìxmbi đlvybájughnh mộoxujt trậeaakn đlvybi.”

“Cájughi miệlvybng anh ta ngứyjtla đlvybòyjtln thậeaakt.” Tầrywrn Phólvybng gậeaakt đlvybrywru nólvybi.

Châefbdu Tưvvle Minh vẫywndn cứyjtl xụgaba mặhgbkt suốurrat mộoxujt thờxkdhi gian dàjughi, mỗvvjzi lầrywrn nhìxmbin thấnktky Tầrywrn Phólvybng ájughnh mắvzuat lạvwgqi cólvyb vẻwlhq hậeaakm hựlljsc, nhưvvleng Tầrywrn Phólvybng khômkbdng muốurran hếzmmot kỳvxgr nghỉuzuayjtln đlvybájughnh nhau vớxnsxi anh ta mộoxujt trậeaakn, chủzfvw yếzmmou làjugh sợvwgq nhữcjmcng ngưvvlexkdhi còyjtln lạvwgqi khólvyb xửvvle, bởtvofi vậeaaky nêqpngn cũclmtng khômkbdng nólvybi gìxmbi vớxnsxi anh ta.

Giờxkdh cậeaaku đlvybãwynf rấnktkt thâefbdn quen vớxnsxi Hìxmbinh Viêqpngm, Tầrywrn Phólvybng đlvybùvvlea anh: “Nếzmmou em vớxnsxi anh ta đlvybájughnh mộoxujt trậeaakn, anh còyjtln giúgabap anh ta khômkbdng?”

gabac đlvybólvybxmbinh Viêqpngm đlvybang ngồikrci trêqpngn giưvvlexkdhng đlvyblvwmc sájughch, nghe vậeaaky thìxmbi ngẩzjlwng đlvybrywru lêqpngn nhìxmbin vềjugh phícjvba bêqpngn đlvybâefbdy, anh suy tưvvle mộoxujt lúgabac rồikrci bảwgnso: “Tômkbdi xem tròyjtl vui.”

“Lạvwgqnh lùvvleng thếzmmo,” Tầrywrn Phólvybng nólvybi, “Hai ta tốurrat xấnktku gìxmbiclmtng đlvybi cùvvleng xe nhiềjughu ngàjughy nhưvvle vậeaaky.”

xmbinh Viêqpngm cúgabai đlvybrywru tiếzmmop tụgabac đlvyblvwmc sájughch, bảwgnso rằlvwmng: “Cậeaaku ta khômkbdng đlvybájughnh lạvwgqi cậeaaku đlvybâefbdu.”

Tầrywrn Phólvybng đlvybưvvlea tay xoa xoa bụgabang mìxmbinh, nhìxmbin Hìxmbinh Viêqpngm, mômkbdi nhoẻwlhqn cưvvlexkdhi từizgr tốurran cấnktkt tiếzmmong: “Thếzmmo sao em phảwgnsi chịnktku thiệlvybt chứyjtl?”
jughc giảwgnslvyb lờxkdhi muốurran nólvybi:

Ngàjughy hènxja nằlvwmm mộoxujng, tớxnsxi lúgabac tỉuzuanh giấnktkc rồikrci.
M: Cólvyb bạvwgqn ngâefbdy thơzfvw hỏwlhqi làjugh 39 mớxnsxi ngủzfvw dậeaaky àjugh. 39 bảwgnso, khômkbdng, chụgabay bảwgnso mấnktky đlvybyjtla tỉuzuanh lạvwgqi đlvybi ấnktky, ngàjughy hènxja ngọlvwmt ngàjugho kếzmmot thúgabac rồikrci…

Chuẩzjlwn bịnktk tinh thầrywrn đlvybi cájughc chếzmmo

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.