Tiếu Ngạo Thần Điêu

Chương 58 : Thành thật được khoan hồng

    trước sau   
Tuyệevypt Tìclzcnh cốgrjlc, đebgrdgdxnh Đgkbpoạftwtn Trưezglbvxzng nhai, gióxaqd thổhfvsi vùfmwcfmwc, khígzod lạftwtnh lan tỏmocga.

“Trưezglbvxzc đebgrâzuofy khi ta hàwdilnh tẩjwsau trêduknn giang hồjdotxaqd gặwgslp qua vàwdili têduknn thuậahekt sỹpapq giang hồjdot, nghe đebgrưezgluswzc từcvtd bọmyeln họmyelwdili chuyệevypn ly kỳvpwl, bọmyeln họmyelxaqdi: cóxaqd ngưezglbvxzi cóxaqd thểmsulezgluswzn xáhrgjc hoàwdiln hồjdotn, chếmyelt đebgri sốgrjlng lạftwti; còqcfon cóxaqd ngưezglbvxzi đebgrãbylh uốgrjlng canh mạftwtnh bàwdil, đebgrmcyvu thai chuyểmsuln thếmyel, màwdil vẫwgsln cóxaqd thểmsul nhớbvxzwvgw chuyệevypn củlfoba nhữuswzng kiếmyelp trưezglbvxzc đebgrâzuofy. Mớbvxzi đebgrmcyvu ta đebgrxaqdu cho làwdil nhảngobm nhígzod, khôzpigng đebgrmsulzuofm đebgrếmyeln, nay tựjmtn nhiêduknn ta cảngobm thấendmy, chuyệevypn nàwdily cóxaqd thểmsul lắkoyfm chứrled. Anh Nhi! Ngưezglơmocgi nóxaqdi xem, nưezglơmocgng tửjmtn A Hàwdilnh củlfoba ta thuộvpwlc loạftwti nàwdilo?”

ezgl phụhrgj cảngob ngưezglbvxzi đebgrrledng dựjmtna váhrgjch núrmtbi, thanh y bịxfmt gióxaqd thổhfvsi bay phầmcyvnphậahekt, cổhfvs áhrgjo hơmocgi mởmgak rộvpwlng, đebgrmsul lộvpwlezglơmocgng quai xanh tinh tếmyel, áhrgjnh mắkoyft tàwdilwdil nhìclzcn tôzpigi, khóxaqde môzpigi nhếmyelch lêduknn mộvpwlt đebgrưezglbvxzng cong rấendmt nhẹmcyv, lạftwti kếmyelt hợuswzp vớbvxzi bộvpwlxaqdc trắkoyfng nhưezgl bạftwtch ti kia, bộvpwl dạftwtng nàwdily thậahekt sựjmtn quáhrgjduknu nghiệevypt, sưezgl phụhrgj hiệevypn tạftwti y nhưezgl mộvpwlt con hồjdot ly đebgrãbylh tu luyệevypn thàwdilnh tinh.

zpigi nhìclzcn màwdil khôzpigng khỏmocgi nuốgrjlt nưezglbvxzc miếmyelng, thầmcyvm kêduknu gàwdilo trong lòqcfong, nhưezglng… Tôzpigi khôzpigng thểmsul bịxfmt sắkoyfc mêdukn hoặwgslc, nhấendmt đebgrxfmtnh khôzpigng đebgrưezgluswzc khuấendmt phụhrgjc: “Sưezgl phụhrgj… Ngưezglbvxzi làwdil đebgrang nóxaqdi gìclzc thếmyel, đebgrjdot nhi khôzpigng hiểmsulu.”

“Khôzpigng hiểmsulu?” Đgkbpưezglbvxzng cong nơmocgi khóxaqde miệevypng củlfoba sưezgl phụhrgjwdilng cao,mắkoyft bắkoyfn ra áhrgjnh sáhrgjng lạftwt.

ezgl phụhrgj nhưezgl thếmyelwdily còqcfon đebgráhrgjng sợuswzmocgn nhữuswzng lúrmtbc ngưezglbvxzi nổhfvsi giậahekn.Tôzpigi nhìclzcn thấendmy màwdilfmwcng mìclzcnh, nuốgrjlt “ựjmtnc” 1 ngụhrgjm nưezglbvxzc giảngobi, lo lắkoyfng lậahekp lạftwti: “Đgkbpjdot nhi… khôzpigng hiểmsulu!”


“Oh, vậaheky sao?” Sưezgl phụhrgjgzodp mắkoyft cưezglbvxzi tưezglơmocgi: “Thậahekt..”

“…”

“Sưezgl…”

“Sưezgl… sưezgl…”

“Khôzpigng…”

“Sưezgl phụhrgj…”

“Hiểmsulu..”

“Ngưezglbvxzi… ngưezglbvxzi…”

“Ta..”

“Đgkbpcvtdng… đebgrcvtdng…”

“Nóxaqdi…”

“Đgkbpcvtdng qua đebgrâzuofy…”

ezgl phụhrgj cứrledxaqdi mộvpwlt chữuswzwdil lạftwti tiếmyeln vềxaqd phígzoda tôzpigi mộvpwlt bưezglbvxzc, còqcfon mang trêduknn mặwgslt nụhrgjezglbvxzi hồjdot ly tinh ngàwdiln năbvxzm, khôzpigng đebgrúrmtbng ngưezglbvxzi hiệevypn tạftwti đebgrãbylh thăbvxzng cấendmp lêduknn thàwdilnh hồjdot ly tinh vạftwtn năbvxzm rồjdoti. Tígzodnh cảngobnh giáhrgjc củlfoba tôzpigi vớbvxzi nụhrgjezglbvxzi nàwdily củlfoba ngưezglbvxzi rấendmt cao, bởmgaki vìclzczpigi biếmyelt mỗtprci lầmcyvn ngưezglbvxzi cưezglbvxzi thếmyelwdily thìclzc tiếmyelp theo sẽrmtb khôzpigng cóxaqd chuyệevypn gìclzc tốgrjlt đebgrmcyvp, nêduknn theo quáhrgjn tígzodnh đebgrãbylh tậahekp thàwdilnh thóxaqdi quen nhiềxaqdu năbvxzm… Ngưezglbvxzi bưezglbvxzc mộvpwlt bưezglbvxzc, tôzpigi lùfmwci mộvpwlt bưezglbvxzc.




xaqd phảngobi đebgrâzuofy vẫwgsln làwdil cảngobnh hay xảngoby ra trong cáhrgjc tiểmsulu thuyếmyelt ngôzpign tìclzcnh. Nam chígzodnh từcvtdng bưezglbvxzc áhrgjp sáhrgjt nữuswz chígzodnh, nữuswz chígzodnh bịxfmt bứrledc lùfmwci dầmcyvn vềxaqd phígzoda sau, áhrgjp sáhrgjt vàwdilo váhrgjch núrmtbi, váhrgjch tưezglbvxzng, váhrgjch cửjmtna… nóxaqdi chung cứrled hễxfeuwdilhrgjch đebgrxaqdu đebgrưezgluswzc, đebgrmsul rồjdoti nam chígzodnh sẽrmtb giam nữuswz chígzodnh trong vòqcfong tay vàwdilqcfom ngựjmtnc củlfoba mìclzcnh, khôzpigng cáhrgjch nàwdilo thoáhrgjt ra đebgrưezgluswzc, sau đebgróxaqd, nam chígzodnh sẽrmtbrmtbi đebgrmcyvu thìclzc thầmcyvm bêduknn tay nữuswz chígzodnh mộvpwlt câzuofu: ‘Nàwdilng khôzpigng thoáhrgjt khỏmocgi tay ta đebgrâzuofu.’

Nhưezglng thựjmtnc tếmyel thìclzc, tôzpigi đebgrang đebgrrledng trêduknn đebgrdgdxnh Đgkbpoạftwtn Trưezglbvxzng nhai cao hơmocgn cảngobzuofy trờbvxzi, mộvpwlt bêduknn làwdilhrgjch núrmtbi cao, mộvpwlt bêduknn làwdil vựjmtnc sâzuofu vạftwtn trưezgluswzng, màwdilrmtbc nàwdily sưezgl phụhrgjwdil từcvtdhrgjch núrmtbi chầmcyvm chậahekm bưezglbvxzc ra, cũwgslng cóxaqd nghĩtdjfa…

“Gìclzc?”

Ngưezglbvxzi vừcvtda nóxaqdi dứrledt câzuofu: “Thậahekt sựjmtn khôzpigng hiểmsulu ta nóxaqdi gìclzc?” thìclzc châzuofntôzpigi đebgrftwtp hụhrgjt vàwdilo khoảngobng khôzpigng. Tôzpigi biếmyelt màwdil, mỗtprci lầmcyvn sưezgl phụhrgjezglbvxzi nhưezgl vậaheky, tôzpigi chẳgrjlng gặwgslp chuyệevypn gìclzc tốgrjlt. Biếmyelt thếmyel, lúrmtbc nãbylhy mặwgslc sựjmtnzpigi kédgdxo, uy hiếmyelp củlfoba sưezgl phụhrgj, tôzpigi nhấendmt quyếmyelt đebgri theo đebgráhrgjm ngưezglbvxzi Côzpigng Tôzpign Lụhrgjc Ngạftwtc, Hoàwdilng Dung đebgrếmyeln đebgrftwti sảngobnh uốgrjlng tràwdil củlfoba lãbylho quáhrgji bàwdilwdil đebgrưezgluswzc rồjdoti.

“Sưezgl… Sưezgl phụhrgj… Cứrledu, cứrledu đebgrjdot nhi!” Cũwgslng may tôzpigi tóxaqdm đebgrưezgluswzc vàwdilo mộvpwlt tảngobng đebgráhrgjmocgi nhôzpig ra ngoàwdili mộvpwlt chúrmtbt, nếmyelu khôzpigng lạftwti rơmocgi vựjmtnc nữuswza rồjdoti. Lầmcyvn nàwdily chưezgla chắkoyfc sẽrmtb may mắkoyfn nhưezgl lầmcyvn trưezglbvxzc a. Hứrledc…

“Ngưezglơmocgi khôzpigng hiểmsulu ta đebgrang nóxaqdi gìclzc, cứrledu ngưezglơmocgi lêduknn chỉdgdx tổhfvs khiếmyeln ta tứrledc chếmyelt, vậaheky còqcfon cứrledu ngưezglơmocgi lêduknn làwdilm gìclzc?” Nụhrgjezglbvxzi nơmocgi khóxaqde miệevypng sưezgl phụhrgjwdilng thêduknm mấendmy phầmcyvn tinh quáhrgji.

“…” Ngưezglbvxzi làwdil đebgrang bứrledc tôzpigi đebgrâzuofy màwdil. Từcvtdrmtbc tỉdgdxnh dậaheky đebgrếmyeln giờbvxz chưezgla đebgrưezgluswzc 4 canh giờbvxz, vếmyelt thưezglơmocgng trêduknn ngưezglbvxzi mặwgslc dùfmwc khôzpigng nặwgslng nhưezglng vẫwgsln còqcfon đebgrau âzuofm ỉdgdx, vậaheky màwdil tạftwti sao trong khoảngobng thờbvxzi gian ngắkoyfn nhưezgl vậaheky tôzpigi lạftwti bịxfmtezgl phụhrgj pháhrgjt hiệevypn chuyệevypn giữuswza tôzpigi vàwdil Phùfmwcng Hàwdilnh cóxaqd liêduknn quan kia chứrled?

“Sưezgl phụhrgj… Đgkbpjdot nhi thậahekt sựjmtn khôzpigng hiểmsulu ngưezglbvxzi đebgrang nóxaqdi gìclzc… Ngưezglbvxzi mau cứrledu đebgrjdot nhi, đebgrjdot nhi chịxfmtu hếmyelt nổhfvsi rồjdoti.”

“Khôzpigng cứrledu!”

“…” Tráhrgjn tôzpigi lúrmtbc nàwdily nhấendmt đebgrxfmtnh làwdil nổhfvsi gâzuofn xanh rồjdoti, tạftwti sao đebgrgrjli vớbvxzi sựjmtn cầmcyvu xin đebgrmcyvy tha thiếmyelt củlfoba tôzpigi ngưezglbvxzi lạftwti cóxaqd thểmsul ngoảngobnh mặwgslt làwdilm ngơmocg kia chứrled, đebgrãbylh vậaheky… “Sưezgl phụhrgj, ngưezglbvxzi khôzpigng muốgrjln cứrledu đebgrjdot nhi cũwgslng khôzpigng sao, đebgrjdot nhi sẽrmtb tựjmtn nghĩtdjfhrgjch cứrledu thâzuofn, nhưezglng… ngưezglbvxzi đebgrcvtdng cóxaqd gỡjvrz từcvtdng ngóxaqdn tay đebgrjdot nhi ra khỏmocgi tảngobng đebgráhrgj nhưezgl thếmyel.” Từcvtdng chữuswz hầmcyvu nhưezglwdilgzodt ra từcvtdwdilm răbvxzng đebgrang cắkoyfn chặwgslt vìclzcbvxzm phẩjwsan củlfoba tôzpigi. Hoàwdilng Cốgrjl, giỏmocgi lắkoyfm. Tôzpigi nhấendmt quyếmyelt khôzpigng khuấendmt phụhrgjc.

“Anh Nhi! Ta gỡjvrz đebgrưezgluswzc mộvpwlt tay củlfoba ngưezglơmocgi ra rồjdoti nàwdily.”

“…” Ngưezglbvxzi cóxaqd cầmcyvn reo lêduknn vui vẻciok nhưezgl vậaheky khôzpigng, nhìclzcn thấendmy cảngobnh tưezgluswzng đebgrjdot nhi củlfoba mìclzcnh dùfmwcng mộvpwlt tay báhrgjm vàwdilo tảngobng đebgráhrgj, treo lơmocg lửjmtnng giữuswza khôzpigng trung nhưezgl khỉdgdx đebgru dâzuofy thếmyelwdily, mạftwtng cóxaqd thểmsul mấendmt bấendmt cứrledrmtbc nàwdilo, bộvpwl vui lắkoyfm sao?

“Anh Nhi! Ta gỡjvrz luôzpign tay nàwdily làwdil ngưezglơmocgi sẽrmtbmocgi xuốgrjlng dưezglbvxzi đebgróxaqd đebgróxaqdmocgy cha, chỗtprcwdily cũwgslng kháhrgj cao đebgrendmy nhỉdgdx?”


“…” Đgkbpâzuofu phảngobi làwdil kháhrgj, màwdilwdil quáhrgj cao ấendmy chứrled, biếmyelt làwdilduknn dưezglbvxzi cóxaqd hồjdotezglbvxzc lớbvxzn, nhưezglng vớbvxzi đebgrvpwl cao nàwdily rơmocgi xuốgrjlng, dùfmwcwdil mặwgslt nưezglbvxzc thìclzcwgslng cóxaqd đebgrvpwl cứrledng ngang ngửjmtna kim cưezglơmocgng đebgróxaqd.

“Ta bắkoyft đebgrmcyvu gỡjvrz nha!”

“…” Đgkbpjdot khốgrjln, ứrledc hiếmyelp nữuswz tửjmtn khôzpigng cóxaqd sứrledc chốgrjlng cựjmtnwdil chuyệevypn màwdil nhấendmt đebgrftwti tôzpign sưezgl, tiếmyelng tăbvxzm lừcvtdng lẫwgsly trêduknn giang hồjdot nhưezgl ngưezglbvxzi nêduknn làwdilm hay sao?

“Oh, sao bàwdiln tay nàwdily lạftwti nắkoyfm chặwgslt hơmocgn bàwdiln kia thếmyel, thậahekt vấendmt vảngob mớbvxzi tháhrgjo đebgrưezgluswzc mộvpwlt ngóxaqdn.”

“Huhuhu… Tưezglbvxzng côzpigng, thiếmyelp làwdil A Hàwdilnh, chàwdilng mau cứrledu thiếmyelp lêduknn đebgri, thiếmyelp chịxfmtu hếmyelt nổhfvsi rồjdoti.”

“Sớbvxzm thừcvtda nhậahekn, cóxaqd phảngobi đebgráhrgjng yêduknu hơmocgn khôzpigng?”

Cuốgrjli cùfmwcng tôzpigi cũwgslng bạftwti bởmgaki têduknn hồjdot ly thốgrjli tha Hoàwdilng Cốgrjl. Khi đebgrưezgluswzc ngưezglbvxzi kédgdxo lêduknn, tôzpigi chỉdgdxxaqd thểmsul thàwdilnh thàwdilnh thậahekt thậahekt nóxaqdi dốgrjli. Kểmsul lạftwti câzuofu chuyệevypn màwdilzpigi đebgrãbylh chếmyel biếmyeln côzpigng phu nữuswza thựjmtnc nữuswza hưezgl cho sưezgl phụhrgj nghe. Nộvpwli dung thìclzc… Ừnzvr thìclzc nộvpwli dung hơmocgi hoang đebgrưezglbvxzng mộvpwlt chúrmtbt. Tôzpigi nóxaqdi làwdilzpigi tiêduknn nữuswz trêduknn trờbvxzi, phảngobi xuốgrjlng phàwdilm lịxfmtch kiếmyelp, nếmyelu chịxfmtu xong kiếmyelp nạftwtn sẽrmtb đebgrưezgluswzc thăbvxzng làwdilm thưezgluswzng tiêduknn, kiếmyelp nạftwtn lầmcyvn nàwdily làwdilclzcnh kiếmyelp. Tôzpigi xuốgrjlng trầmcyvn đebgrmcyvu thai làwdilm Phùfmwcng Hàwdilnh, mụhrgjc đebgrígzodch làwdil kiếmyelm đebgrưezgluswzc nam nhâzuofn cóxaqd sốgrjl mệevypnh đebgrưezgluswzc an bàwdili chịxfmtu lịxfmtch kiếmyelp cùfmwcng tôzpigi, ngưezglbvxzi đebgróxaqd chígzodnh làwdilezgl phụhrgj, nhưezglng kiếmyelp chưezgla lịxfmtch xong thìclzc hồjdotn đebgrãbylhclzca khỏmocgi xáhrgjc, côzpigng đebgrrledc chưezgla viêduknn mãbylhn, khôzpigng cáhrgjch nàwdilo vềxaqd trờbvxzi, đebgràwdilnh nhờbvxz Diêduknm Vưezglơmocgng cho hoàwdiln dưezglơmocgng lầmcyvn nữuswza, tiếmyelp tụhrgjc lịxfmtch kiếmyelp.

“Thìclzc ra làwdil vậaheky!” Sưezgl phụhrgj nghe xong, gậahekt gậahekt đebgrmcyvu, tỏmocg vẻciok nhưezgl đebgrãbylhhrgjng tỏmocga: “Cáhrgjch đebgrâzuofy 8 năbvxzm, ta đebgrãbylh ngờbvxz ngờbvxz…”

“Ngờbvxz ngờbvxzclzc?” Tôzpigi tòqcfoqcfo hỏmocgi.

“Lúrmtbc đebgróxaqd ta chỉdgdx nghĩtdjf sao trêduknn đebgrbvxzi nàwdily lạftwti cóxaqd mộvpwlt ngưezglbvxzi cóxaqdgzodnh cáhrgjch tưezglng tửjmtnng giốgrjlng A Hàwdilnh nhưezgl vậaheky? Thìclzc ra chígzodnh làwdilwdilng!”

“Hoàwdilng… Ưzuofm…” Tôzpigi đebgrang muốgrjln bốgrjlc hỏmocga thìclzc đebgrãbylh bịxfmtezgl phụhrgj ôzpigm lấendmy, áhrgjp môzpigi ngưezglbvxzi vàwdilo môzpigi tôzpigi, chặwgsln hếmyelt mấendmy câzuofu tôzpigi muốgrjln mắkoyfng ngưezglbvxzi khôzpigng cho thốgrjlt ra dầmcyvu mộvpwlt chữuswz.

ezgl phụhrgj sau khi cưezglbvxzp đebgroạftwtt hếmyelt khôzpigng khígzod củlfoba tôzpigi, mớbvxzi lưezglu luyếmyeln rờbvxzi ra, nóxaqdi mộvpwlt câzuofu thâzuofm tìclzcnh: “Dùfmwcwdil Ngọmyelc Hoàwdilng đebgrftwti đebgrếmyelxaqd xuốgrjlng đebgrâzuofy đebgròqcfoi ngưezglbvxzi, ta cũwgslng nhấendmt quyếmyelt khôzpigng cho nàwdilng rờbvxzi đebgri. Nàwdilng làwdil củlfoba ta.”

zpigi đebgrưezgluswzc sưezgl phụhrgj ôzpigm trong lòqcfong, còqcfon nóxaqdi ra nhữuswzng câzuofu thâzuofm tìclzcnh nhưezgl thếmyel đebgráhrgjng lýbvxzzpigi phảngobi vôzpigfmwcng vui sưezglbvxzng, nhưezglng móxaqdn nợuswzwgsl: phảngobn bộvpwli thêdukn tửjmtn, hậahekn mớbvxzi: treo lơmocg lửjmtnng trêduknn khôzpigng còqcfon đebgrâzuofy, làwdilm sao cóxaqd thểmsul nghe lọmyelt tay mấendmy lờbvxzi mậahekt ngọmyelt chếmyelt ruồjdoti đebgróxaqd chứrled, tôzpigi đebgrang muốgrjln hỏmocgi rõwvgw đebgrmcyvu đebgrzpigi ngọmyeln nguồjdotn thìclzc cảngobm giáhrgjc vai tráhrgji chịxfmtu mộvpwlt sứrledc nặwgslng rấendmt lớbvxzn, từcvtd trêduknn đebgrèxaqd xuốgrjlng, thìclzc ra… Sưezgl phụhrgj bộvpwlc pháhrgjt đebgrvpwlc hoa Tìclzcnh, bấendmt tỉdgdxnh nữuswza rồjdoti.

Cho nêduknn chuyệevypn tôzpigi muốgrjln hỏmocgi đebgràwdilnh phảngobi gáhrgjc lạftwti thôzpigi. Đgkbpếmyeln sau nàwdily,tôzpigi hỏmocgi sưezgl phụhrgj, tạftwti sao ngàwdily đebgróxaqdclzc édgdxp tôzpigi nóxaqdi thậahekt màwdil đebgrmsul cho tôzpigi rơmocgi xuốgrjlng vựjmtnc, nếmyelu khôzpigng phảngobi tôzpigi báhrgjm đebgrưezgluswzc vàwdilo tảngobng đebgráhrgj thìclzc đebgrãbylh thịxfmtt náhrgjt xưezglơmocgng tan rồjdoti sao? Sưezgl phụhrgj chỉdgdxezglbvxzi nhạftwtt nóxaqdi: “Cóxaqd ta ởmgak đebgróxaqd, nàwdilng khôzpigng cáhrgjch nàwdilo cóxaqd thểmsul rớbvxzt xuốgrjlng đebgrưezgluswzc.” Tôzpigi nổhfvsi giậahekn, nóxaqdi nếmyelu thậahekt sựjmtnzpigi rơmocgi xuốgrjlng đebgróxaqd chếmyelt thìclzc sao, ngưezglbvxzi lạftwti nóxaqdi: “Vậaheky ta nhảngoby theo nàwdilng làwdil xong.” Khiếmyeln tôzpigi vừcvtda giậahekn vừcvtda vui, khôzpigng biếmyelt lạftwti tiếmyelp tụhrgjc truy vấendmn ngưezglbvxzi nhưezgl thếmyelwdilo. Nhưezglng đebgróxaqd đebgrxaqdu làwdil chuyệevypn sau nàwdily. Còqcfon hiệevypn tạftwti…

ezgl phụhrgj đebgrãbylh bấendmt tỉdgdxnh, cảngob ngưezglbvxzi đebgrèxaqd nặwgslng trêduknn vai tôzpigi, càwdilng lúrmtbc càwdilng nặwgslng, tôzpigi khôzpigng cáhrgjch nàwdilo kìclzcm giữuswz, vìclzc thếmyelwdildgdx ngãbylh nằmocgm ra đebgrendmt, sưezgl phụhrgj hoàwdiln toàwdiln đebgrèxaqdduknn thâzuofn, nhìclzcn tìclzcnh cảngobnh nàwdily muốgrjln cóxaqd bao nhiêduknu áhrgjm muộvpwli, làwdilxaqd bấendmy nhiêduknu áhrgjm muộvpwli, nhấendmt làwdilrmtbc nàwdily trưezglbvxzc mắkoyft tôzpigi lạftwti xuấendmt hiệevypn mộvpwlt ngưezglbvxzi.

“Hahahaha… Tiểmsulu mỹpapq nhâzuofn, nếmyelu lãbylho giàwdil kia khôzpigng thểmsul thỏmocga mãbylhn nàwdilng, vậaheky thìclzc đebgrmsul ta giúrmtbp” Lạftwti còqcfon làwdil mộvpwlt cáhrgji đebgrftwti boss ngưezglbvxzi xấendmu.


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.