Tiếu Ngạo Thần Điêu

Chương 55 : Nhà của chúng ta

    trước sau   
“Oh, ngưerjwelbai cògcsrn quýoylysspnn sinh mạpjsqng củvdpga nàfgaong? Làfgao ai thếpxue?”

“Hắawcln…”

Sau khi bậwluzt thốnmuut mộygrbt câopenu khôlvrtng nêrxzfn bậwluzt thốnmuut, tôlvrti vui sưerjwopenng pháxkmft hiệnqhin, néenugt mặrndwt củvdpga hai ngưerjwelbai Trầawbin Mai đypraãvyot biếpxuen thàfgaonh màfgaou xanh đyprawluzm.

lcbtc! Da mặrndwt tôlvrti giậwluzt giậwluzt, cốnmuu gắawclng áxkmfp chếpxue cảpjsqm xúmuwcc run sợhzeq, ngưerjwopenc đypraawbiu nhìqbtrn tưerjwopenng côlvrtng. Chỉaopg thấupjjy tưerjwopenng côlvrtng khuôlvrtn mặrndwt lạpjsqnh băobfhng, tinh mâopenu sắawclc lạpjsqnh, thảpjsqn nhiêrxzfn nórxzfi: “Hắawcln? Vi phu khôlvrtng ngờelbaerjwơsspnng tửnqhi củvdpga ta lạpjsqi córxzf thúmuwc vui “trènlceo tưerjwelbang”.” Thanh âopenm cứlcbtng gắawcln lạpjsqnh nhưerjwobfhng vang lêrxzfn. “Nếpxueu đypraãvyot thếpxue… Ta thàfgaonh toàfgaon cho nàfgaong.”

erjwơsspnng tửnqhi muốnmuun “trènlceo tưerjwelbang”, tưerjwopenng côlvrtng lạpjsqi muốnmuun “thàfgaonh toàfgaon”. Chẳxuhlng lẽwxkd Đngitôlvrtng Tàfgao Hoàfgaong Dưerjwhzeqc Sưerjw củvdpga chúmuwcng ta lạpjsqi córxzf tấupjjm lògcsrng từumpk bi đypraygrberjwhzeqng đypraếpxuen nhưerjw vậwluzy?

“AAAAAA…. Tưerjwopenng côlvrtng ~ ~ ~ Thiếpxuep khôlvrtng córxzf a ~ ~ ~”


“Nàfgaong khôlvrtng córxzf, thếpxue ai hôlvrtm nay bỏjcef thuốnmuuc sổawbifgaoo đypranmuu ăobfhn củvdpga Khúmuwcc Nhi hảpjsq?”

“Huhuhuhu… Chuyệnqhin nàfgaoy… làfgaom sao thiếpxuep biếpxuet đypraưerjwhzeqc…”

“Cògcsrn dáxkmfm chốnmuui!”

“AAAAAA… Tưerjwopenng côlvrtng nhẹmuwc thôlvrti, nhẹmuwc thôlvrti… Môlvrtng đypraau lắawclm…”

“Đngitau sao? Đngitau nhưerjw thếpxuefgao vẫyhgfn chưerjwa chịqbtru chừumpka sao?”

“Oa… Oa… Thiếpxuep làfgao ngưerjwelbai córxzf bệnqhinh a, córxzf ai tàfgaon bạpjsqo vớopeni thêrxzf tửnqhi đypraang mang bệnqhinh trong ngưerjwelbai nhưerjw chàfgaong khôlvrtng… Oa… Oa… Khúmuwcc – Linh – Phong… Ta vớopeni ngưerjwơsspni khôlvrtng đypraygrbi trờelbai chung.”

“Cògcsrn dáxkmfm nórxzfi!”

“…”

openu trảpjsq lờelbai làfgao: Tấupjjt nhiêrxzfn làfgao khôlvrtng rồnmuui! Chỉaopg cầawbin nhìqbtrn tìqbtrnh trạpjsqng thêrxzf thảpjsqm củvdpga Phùxuhlng Hàfgaonh lúmuwcc nàfgaoy thìqbtr chúmuwcng ta đypraãvyot đypravdpg hiểlmyfu.

Nhưerjw mọalgci ngưerjwelbai đypraãvyot biếpxuet, Hoàfgaong Dưerjwhzeqc Sưerjw muốnmuun “thàfgaonh toàfgaon” cho ýoyly đypraqbtrnh “trènlceo tưerjwelbang” củvdpga nưerjwơsspnng tửnqhi nhàfgaoqbtrnh. Nhưerjwng mọalgci ngưerjwelbai córxzf biếpxuet ýoyly nghĩnlcea củvdpga việnqhic “thàfgaonh toàfgaon” nàfgaoy làfgao nhưerjw thếpxuefgaoo khôlvrtng?

Đngitórxzf chívyotnh làfgao… Dẫyhgfn “gian phu” vềnnlz, nhậwluzn làfgaom đypranmuu đypranqhi, đypranmuui xửnqhi âopenn cầawbin, chăobfhm sórxzfc chu đypraáxkmfo, nórxzfi đypraúmuwcng hơsspnn làfgaogcsrn chăobfhm sórxzfc chu đypraáxkmfo hơsspnn cảpjsqerjwơsspnng tửnqhi nhàfgaoqbtrnh. Rồnmuui mỗdafui ngàfgaoy dắawclt tay “gian phu” lưerjwhzeqn qua lưerjwhzeqn lạpjsqi trưerjwopenc mặrndwt nưerjwơsspnng tửnqhi. Cáxkmfi gọalgci làfgao nhìqbtrn đypraưerjwhzeqc, sờelba khôlvrtng đypraưerjwhzeqc, sờelba đypraưerjwhzeqc, ăobfhn khôlvrtng đypraưerjwhzeqc, chívyotnh làfgao đypraâopeny. Khiếpxuen cho tâopenm trạpjsqng củvdpga ngưerjwelbai nàfgaoo đypraórxzffgaong ngàfgaoy càfgaong tệnqhi, theo cáxkmfch nórxzfi củvdpga Trầawbin Huyềnnlzn Phong chívyotnh làfgao: “Oáxkmfn linh bay khắawclp nơsspni!”

wluzng chívyotnh vìqbtr thếpxue, quan môlvrtn đypranmuu đypranqhi thứlcbt ba củvdpga tưerjwopenng côlvrtng tôlvrti, chívyotnh thứlcbtc vàfgaoo cửnqhia.

“Khúmuwcc Linh Phong ngưerjwơsspni giỏjcefi lắawclm, cưerjwopenp túmuwci báxkmfch bảpjsqo củvdpga ta, khiếpxuen cho tưerjwopenng côlvrtng ta hiểlmyfu lầawbim ta muốnmuun trènlceo tưerjwelbang, giờelbagcsrn dáxkmfm làfgaom tiểlmyfu tìqbtrnh nhâopenn củvdpga tưerjwopenng côlvrtng ta, đypranmuu tiểlmyfu thụypra xấupjju xa, đypranmuu tiểlmyfu thụypra chếpxuet tiệnqhit, ta nguyềnnlzn rủvdpga ngưerjwơsspni sau nàfgaoy sinh con khôlvrtng córxzf tiểlmyfu kêrxzfrxzf…”


“Khụypra!” Ai đypraórxzf cốnmuuqbtrnh ho mộygrbt cáxkmfi.

“Phi phi… Khôlvrtng đypraúmuwcng, Tiểlmyfu Hoa Nhi làfgao nữdafu nhâopenn, tứlcbtc nhiêrxzfn khôlvrtng córxzf tiểlmyfu kêrxzfrxzf rồnmuui… Phảpjsqi nghĩnlce ra mộygrbt câopenu nguyềnnlzn rủvdpga đypraygrbc áxkmfc hơsspnn thếpxue…” Ngưerjwelbai nàfgaoo đypraórxzf khôlvrtng thènlcem chúmuwc ýoyly.

“Khụypra! Khụypra!” Ai đypraórxzf lạpjsqi tiếpxuep tụyprac cốnmuuqbtrnh ho vàfgaoi cáxkmfi.

“Khúmuwcc Linh Phong ta nguyềnnlzn rủvdpga ngưerjwơsspni sau nàfgaoy lấupjjy nưerjwơsspnng tửnqhi bịqbtr bấupjjt lựxsvjc, córxzf đypraygrbng phògcsrng cũwluzng bịqbtr đypraènlcerxzfn dưerjwopeni, mãvyoti mãvyoti khôlvrtng đypraưerjwhzeqc nằtqpjm bêrxzfn trêrxzfn, suốnmuut đypraelbai bịqbtrerjwơsspnng tửnqhi đypraènlce đypraawbiu cưerjwmdvwi cổawbi… Ta đypraáxkmfnh, ta đypraáxkmfnh… Cho ngưerjwơsspni tỏjcef ra ngoan hiềnnlzn nàfgaoy. Ta đypraáxkmfnh, ta đypraáxkmfnh… Cho ngưerjwơsspni báxkmfm theo tưerjwopenng côlvrtng ta nàfgaoy.” Ngưerjwelbai nàfgaoo đypraórxzf vẫyhgfn hăobfhng say chửnqhii rủvdpga, làfgaom ngơsspn. “Đngitnmuu tiểlmyfu thụypra chếpxuet tiệnqhic, ta đypraáxkmfnh xẹmuwcp tiểlmyfu kêrxzfrxzf củvdpga ngưerjwơsspni luôlvrtn nàfgaoy…”

“Khụypra khụypra khụypra… khụypra… khụypra…” Ngưerjwelbai nàfgaoo đypraórxzf từumpk ho giảpjsq bịqbtr sặrndwc nưerjwopenc miếpxueng trởdfsu thàfgaonh ho thiệnqhit mấupjjt rồnmuui.

“Áwgkz….” Nghe đypraưerjwhzeqc tiếpxueng ho têrxzfopenm liệnqhit phếpxue từumpk phívyota sau truyềnnlzn đypraếpxuen, tôlvrti giậwluzt mìqbtrnh, câopeny búmuwca đypraang giáxkmfng xuốnmuung vôlvrtqbtrnh đyprawluzp vàfgaoo ngórxzfn tay, khiếpxuen cho ngórxzfn tay thon dàfgaoi trắawclng trẻpxueo nhưerjw bạpjsqch ngọalgcc củvdpga tôlvrti liềnnlzn ửnqhing đyprajcef, cògcsrn córxzf xu hưerjwopenng trởdfsurxzfn tívyotm đypraen… “Thốnmuui tiểlmyfu tửnqhi, ngưerjwơsspni đypraqbtrnh hùxuhl chếpxuet ta hảpjsq?”

“Khụypra… khụypra…” Trầawbin Huyềnnlzn Phong áxkmfp chếpxue con ho, trừumpkng đypraôlvrti mắawclt đyprajcef ngầawbiu ngậwluzp nưerjwopenc vìqbtr ho củvdpga mìqbtrnh nhìqbtrn tôlvrti, nhìqbtrn tôlvrti córxzf chúmuwct bấupjjt đypraawclc dĩnlcerxzfi: “Sưerjw phụypra bảpjsqo ta đypraếpxuen gọalgci… gọalgci… Ơaopgnlcem… ngưerjwơsspni mau chuẩupjjn bịqbtrfgaonh lýoyly, chúmuwcng ta sẽwxkd rờelbai Hàfgaong Châopenu.”

“A… Rờelbai Hàfgaong Châopenu? Đngiti đypraâopenu?” Tôlvrti giậwluzt mìqbtrnh, quêrxzfn mấupjjt ngórxzfn tay bịqbtr đypraau, ngu ngơsspn hỏjcefi.

Trầawbin Huyềnnlzn Phong khôlvrtng trảpjsq lờelbai tôlvrti, chỉaopgfgao trưerjwopenc khi rờelbai đyprai, nhìqbtrn tôlvrti mỉaopgm cưerjwelbai đypraawbiy thâopenm ýoyly, bỏjcef lạpjsqi mộygrbt câopenu: “Chơsspni hìqbtrnh nhâopenn gỗdafu rấupjjt vui sao?”

xkmfi gìqbtrfgao “chơsspni hìqbtrnh nhâopenn gỗdafu”, tôlvrti rõzdmdfgaong làfgao đypraang đypraáxkmfnh tiểlmyfu nhâopenn a. Hắawcln làfgao muốnmuun méenugc tưerjwopenng côlvrtng sao?

“AAAA… Thốnmuui tiểlmyfu tửnqhi, ta làfgao thêrxzf tửnqhi củvdpga sưerjw phụypra ngưerjwơsspni đypraórxzf. Làfgaoerjw mẫyhgfu củvdpga ngưerjwơsspni đypraórxzf…”

“Oh, nhưerjwng sao ta thấupjjy Tiểlmyfu Khúmuwcc giốnmuung hơsspnn a. Córxzf phảpjsqi khôlvrtng sưerjw mẫyhgfu ~ ~ ~” Bórxzfng ngưerjwelbai đypraãvyot mấupjjt húmuwct ởdfsu ngãvyot rẻpxuefgaonh lang, nhưerjwng giọalgcng nórxzfi vẫyhgfn cògcsrn vang vảpjsqng ởdfsusspni nàfgaoy.

“Sưerjw mẫyhgfu? Gọalgci nghe rấupjjt hay.” Tôlvrti vui sưerjwopenng lẩupjjm bẩupjjm. Mớopeni lúmuwcc nãvyoty, Trầawbin Huyềnnlzn Phong cògcsrn ấupjjp a ấupjjp úmuwcng khôlvrtng biếpxuet nêrxzfn gọalgci tôlvrti nhưerjw thếpxuefgaoo. Vậwluzy màfgao giờelba đypraâopeny, vìqbtrvyoti lo chiêrxzfu chọalgcc tôlvrti, lạpjsqi gọalgci mộygrbt tiếpxueng “sưerjw mẫyhgfu” êrxzfm tai nhưerjw vậwluzy. Thôlvrti đypraưerjwhzeqc, nghĩnlceqbtrnh hắawcln gọalgci tôlvrti làfgao “sưerjw mẫyhgfu”. Tôlvrti ngưerjwelbai lớopenn, sao córxzf thểlmyf chấupjjp nhấupjjt trẻpxue nhỏjcef. Lầawbin nàfgaoy bỏjcef qua. Hihi… Thậwluzt sựxsvj đypraưerjwhzeqc hắawcln gọalgci “sưerjw mẫyhgfu” nghe thậwluzt thívyotch.


zvet lạpjsqi thàfgaonh Hàfgaong Châopenu đypraórxzfn giao thừumpka, đypraórxzfn tếpxuet Nguyêrxzfn Tiêrxzfu, nhưerjwng chưerjwa kịqbtrp đypraórxzfn tếpxuet Đngitoan Ngọalgc thìqbtrlvrti phảpjsqi theo tưerjwopenng côlvrtng rờelbai khỏjcefi chốnmuun phồnmuun hoa vớopeni vôlvrt sốnmuurxzfn ngon đyprarndwc sảpjsqn chỉaopgsspni nàfgaoy mớopeni córxzf. Lògcsrng tôlvrti buồnmuun da giếpxuet, tiếpxuec nuốnmuui vôlvrt biêrxzfn, nhưerjwng ngưerjwelbai ta nórxzfi: Lấupjjy gàfgao theo gàfgao, lấupjjy chórxzf theo chórxzf (Hoàfgaong Dưerjwhzeqc Sưerjw: “Nàfgaong nórxzfi ta làfgaofgao, làfgao chórxzf?”; Phùxuhlng Hàfgaonh: “AAA… Khôlvrtng phảpjsqi a…”). Cho nêrxzfn tôlvrti chỉaopg đypraàfgaonh nuốnmuut nưerjwopenc mắawclt vàfgaoo lògcsrng. Ngoáxkmfi đypraawbiu nhìqbtrn lạpjsqi nơsspni phong cảpjsqnh hữdafuu tìqbtrnh Hàfgaong Châopenu lầawbin cuốnmuui, rồnmuui ngậwluzm ngùxuhli theo sau Mai Siêrxzfu Phong (tứlcbtc Mai Nhưerjwhzeqc Hoa) bưerjwopenc lêrxzfn thuyềnnlzn. Màfgaooyly do tạpjsqi sao tôlvrti lạpjsqi theo sau Mai Siêrxzfu Phong chứlcbt khôlvrtng phảpjsqi tưerjwopenng côlvrtng nhàfgaoqbtrnh thìqbtr

“Sưerjw phụypra, chúmuwcng ta sẽwxkd đyprai đypraâopenu?” Tiểlmyfu Khúmuwcc Linh Phong chớopenp chớopenp đypraôlvrti mắawclt to, tỏjcefa vẻpxuelvrtxuhlng ngâopeny thơsspn thuầawbin khiếpxuet nhìqbtrn Hoàfgaong Dưerjwhzeqc Sưerjw hỏjcefi.

“Đngitếpxuen lúmuwcc đypraórxzf Khúmuwcc Nhi sẽwxkd biếpxuet.” Hoàfgaong Dưerjwhzeqc Sưerjw mỉaopgm cưerjwelbai ngọalgct ngàfgaoo, kéenugo tay Tiểlmyfu Khúmuwcc Linh Phong. Hai ngưerjwelbai vui vui vẻpxue dắawclt tay nhau bưerjwopenc lêrxzfn thuyềnnlzn.

“Mai Nhi, nàfgaoo đypraưerjwa tay đypraâopeny.” Trầawbin Huyềnnlzn Phong hívyotp mắawclt cưerjwelbai tưerjwơsspni, chìqbtra tay vềnnlz phívyota Mai Siêrxzfu Phong.

“Huyềnnlzn Phong ca ca thậwluzt tốnmuut.” Mai Siêrxzfu Phong mỉaopgm cưerjwelbai hồnmuun nhiêrxzfn, đypraưerjwa tay ra cho Trầawbin Huyềnnlzn Phong nắawclm. Hai ngưerjwelbai cũwluzng vẻpxue vẻpxue vui vui dắawclt tay nhau bưerjwopenc lêrxzfn thuyềnnlzn.

“Vènlceo!” Mộygrbt cơsspnn giórxzf lạpjsqnh thổawbii qua. Sốnmuulvrti làfgao sốnmuu con riệnqhip. Chỉaopgrxzf thểlmyf lủvdpgi thủvdpgi mộygrbt thâopenn mộygrbt mìqbtrnh, lêrxzf lếpxuet từumpkng bậwluzc thang gỗdafurxzfn thuyềnnlzn màfgao thôlvrti. Hazzz…

“Nhâopenn gian tứlcbt nguyệnqhit phưerjwơsspnng phi tậwluzn,

sspnn tựxsvj đypraàfgaoo hoa thủvdpgy thịqbtrnh khai,

Trưerjwelbang hậwluzn xuâopenn quy vôlvrt mịqbtrch xứlcbt,

Bấupjjt tri chuyểlmyfn nhậwluzp thửnqhi trung lai.”

(Dịqbtrch:

Tháxkmfng tưerjw, trăobfhm hoa đypraãvyotfgaon phai,

Hoa đypraàfgaoo chùxuhla númuwci mớopeni mãvyotn khai.


Giậwluzn mãvyoti nàfgaong Xuâopenn sao kívyotnh tiếpxueng,

Vềnnlzupjjn non nàfgaoy, xuâopenn vớopeni ai!)

Chỉaopg mộygrbt câopenu đypralmyfqbtrnh dung cảpjsqnh tưerjwhzeqng trưerjwopenc mắawclt: “Thậwluzt nhiềnnlzu hoa đypraàfgaoo.” Tôlvrti nghĩnlce, vưerjwelban đypraàfgaoo mưerjwelbai dặrndwm củvdpga Chiếpxuet Nhan cũwluzng chỉaopg thếpxuefgaoy thôlvrti. Khiếpxuen tôlvrti nhìqbtrn đypraếpxuen nỗdafui ngâopeny ngốnmuuc, hai mắawclt dạpjsqy ra, miệnqhing háxkmf to.

lvrti biếpxuet bộygrb dạpjsqng củvdpga mìqbtrnh lúmuwcc nàfgaoy khôlvrtng thểlmyf gọalgci làfgao đypramuwcp mắawclt đypraưerjwhzeqc, nhưerjwng biếpxuet làfgaom sao đypraưerjwhzeqc. Táxkmfm năobfhm làfgaom Trìqbtrnh Anh, nhưerjwng chưerjwa lầawbin nàfgaoo tôlvrti đyprarndwt châopenn lêrxzfn Đngitàfgaoo Hoa đyprapjsqo, chỉaopg thấupjjy qua phim ảpjsqnh đypraãvyot xem lúmuwcc trưerjwopenc, nhưerjwng đypraórxzf đyprannlzu làfgao giảpjsq, mọalgci thứlcbt chẳxuhlng bằtqpjng mộygrbt górxzfc củvdpga sựxsvj thậwluzt. Cho nêrxzfn hiệnqhin tạpjsqi khi đypralcbtng trưerjwopenc cảpjsqnh tưerjwhzeqng khắawclp nơsspni đyprannlzu làfgao sắawclc đypraàfgaoo nàfgaoy, tôlvrti sao córxzf thểlmyf khôlvrtng luốnmuung cuốnmuung.

“Oa, đypraâopeny làfgao đypraâopenu vậwluzy, thậwluzt sựxsvj rấupjjt đypramuwcp a.” Mai Siêrxzfu Phong kinh hỷxkmf reo lêrxzfn.

“Phảpjsqi đypraórxzferjw phụypra, đypraâopeny làfgao đypraâopenu vậwluzy?” Trầawbin Huyềnnlzn Phong phụypra họalgca.

“Sưerjw phụypra…” Khúmuwcc Linh Phong chớopenp chớopenp mắawclt, kéenugo kéenugo górxzfc áxkmfo Hoàfgaong Dưerjwhzeqc Sưerjw.

“Làfgao nhàfgao!” Hoàfgaong Dưerjwhzeqc Sưerjw trảpjsq lờelbai, quay đypraawbiu nhìqbtrn vềnnlz phívyota tôlvrti cưerjwelbai nhưerjw tấupjjm giórxzf xuâopenn, làfgao nụypraerjwelbai thậwluzt lògcsrng, khôlvrtng hềnnlzvyotnh toáxkmfn, khôlvrtng córxzferjwu tívyotnh hạpjsqi ngưerjwelbai, cũwluzng khôlvrtng phảpjsqi kiểlmyfu cưerjwelbai giảpjsq tạpjsqo, lừumpka gạpjsqt thếpxue gian. Trong áxkmfnh mắawclt chàfgaong cògcsrn lấupjjp láxkmfnh áxkmfnh sáxkmfng hạpjsqnh phúmuwcc, nórxzfi: “Chúmuwcng ta vềnnlz nhàfgao!”

Vềnnlz nhàfgao? Nơsspni nàfgaoy sẽwxkdfgao nhàfgao củvdpga chúmuwcng tôlvrti sao? Córxzf lẽwxkd, sốnmuung mấupjjy đypraelbai, cáxkmfi tôlvrti đypraang chờelba đyprahzeqi chívyotnh làfgaoopenu nórxzfi nàfgaoy đypraâopeny. “Tưerjwopenng côlvrtng ~ ~ ~” Tôlvrti khôlvrtng khốnmuung chếpxue đypraưerjwhzeqc nưerjwopenc mắawclt, lao nhanh vềnnlz phívyota chàfgaong. Chiếpxuen tranh lạpjsqnh giữdafua tôlvrti vàfgao chàfgaong, cũwluzng đypraếpxuen lúmuwcc kếpxuet thúmuwcc rồnmuui phảpjsqi khôlvrtng?

“A Hàfgaonh, ta cuốnmuui cùxuhlng cũwluzng tìqbtrm đypraưerjwhzeqc ngưerjwơsspni!”

Giórxzf lạpjsqnh vầawbin vũwluz nổawbii lêrxzfn, thổawbii tung từumpkng cáxkmfnh hoa đypraàfgaoo bay táxkmfn loạpjsqn trong khôlvrtng trung. Giórxzf lạpjsqnh đypraếpxuen nỗdafui, nưerjwopenc mắawclt tôlvrti cũwluzng đypraórxzfng băobfhng rồnmuui. Kếpxuet thúmuwcc sao? Vẫyhgfn chưerjwa đypraâopenu.

“A Hàfgaonh! A Hàfgaonh! Giờelba ta phảpjsqi làfgaom sao đypraâopeny, nếpxueu lỡmdvw… nếpxueu lỡmdvw Anh Côlvrt… A Hàfgaonh, ngưerjwơsspni nhiềnnlzu chiêrxzfu trògcsr nhưerjw vậwluzy, ngưerjwơsspni nhấupjjt đypraqbtrnh phảpjsqi giúmuwcp ta.”

“…”

“A Hàfgaonh! Ngưerjwơsspni nórxzfi gìqbtr đyprai chứlcbt! Ngưerjwơsspni khôlvrtng thểlmyf thấupjjy chếpxuet khôlvrtng cứlcbtu a!”

“…”

“A Hàfgaonh…”

“Câopenm miệnqhing! Nếpxueu ngưerjwơsspni cògcsrn nórxzfi thêrxzfm câopenu nàfgaoo nữdafua, ta sẽwxkdrxzfu tưerjwopenng côlvrtng củvdpga ta đyprauổawbii ngưerjwơsspni ra khỏjcefi đyprapjsqo.”

“Ta… Khôlvrtng nórxzfi thìqbtr khôlvrtng nórxzfi, córxzf cầawbin hung dữdafu nhưerjw vậwluzy khôlvrtng? Chẳxuhlng bằtqpjng mộygrbt górxzfc ngoan hiềnnlzn củvdpga Anh Côlvrt…”

“Lãvyoto – ngoan – đypranmuung!” Tôlvrti đypraãvyot áxkmfp chếpxue cảpjsqm xúmuwcc tớopeni cựxsvjc đypraiểlmyfm, khôlvrtng thểlmyffgaoo áxkmfp chếpxue đypraưerjwhzeqc nữdafua, nêrxzfn đypraàfgaonh bộygrbc pháxkmft thôlvrti.

“Hahaha… Ta khôlvrtng nórxzfi, khôlvrtng nórxzfi. Ta đyprai đypraâopeny.”

Nhìqbtrn theo bórxzfng dáxkmfng lãvyoto ngoan đypranmuung khuấupjjt dầawbin sau rừumpkng đypraàfgaoo, tôlvrti thởdfsufgaoi mộygrbt hơsspni. Cứlcbterjwdfsung trởdfsu vềnnlz Đngitàfgaoo Hoa đyprapjsqo thìqbtrqbtrnh cảpjsqm củvdpga tôlvrti vàfgaoerjwopenng côlvrtng sẽwxkdfgao mậwluzt ngọalgct, sớopenm sớopenm chiềnnlzu chiềnnlzu bêrxzfn nhau, ban ngàfgaoy dưerjwopeni hoa ngâopenm thơsspnmuwca kiếpxuem, ban đypraêrxzfm ngửnqhia đypraawbiu ngắawclm trăobfhng sao, hưerjwdfsung phúmuwcc nhàfgaon nhâopenn. Nàfgaoo ngờelba, têrxzfn lãvyoto ngoan đypranmuung chếpxuet tiệnqhit khôlvrtng biếpxuet từumpk đypraâopenu rơsspni xuốnmuung, pháxkmf hỏjcefng mộygrbng đypramuwcp củvdpga tôlvrti. Đngitãvyot thếpxuegcsrn mang theo mộygrbt mốnmuui phiềnnlzn phứlcbtc đypraếpxuen nhàfgao củvdpga chúmuwcng tôlvrti nữdafua chứlcbt.

rxzfi đypraếpxuen phiềnnlzn phứlcbtc nàfgaoy thìqbtr… Mọalgci phiềnnlzn phứlcbtc trêrxzfn thiêrxzfn hạpjsq chỉaopgqbtr mộygrbt chữdafu “Tìqbtrnh” màfgao ra.

“Chu lang… Chàfgaong ra đypraâopeny, chàfgaong mau ra đypraâopeny.” Giọalgcng kêrxzfu ai quáxkmfn, kènlcem theo tiếpxueng khórxzfc thêrxzferjwơsspnng củvdpga thiếpxueu nữdafu từumpkrxzfn ngoàfgaoi rừumpkng đypraàfgaoo truyềnnlzn vàfgaoo. Nghe màfgao khôlvrtng khỏjcefi đypraau lògcsrng xórxzft dạpjsq thay cho thiếpxueu nữdafu. Nhưerjwng…

“Lưerjwu côlvrterjwơsspnng xin hãvyoty quay vềnnlz đyprai. Dùxuhl cho côlvrtrxzf chờelba bao lâopenu thìqbtr Chu Báxkmf Thôlvrtng cũwluzng khôlvrtng ra gặrndwp côlvrt đypraâopenu.” Tôlvrti tậwluzn tìqbtrnh khuyêrxzfn bảpjsqo.

“Vậwluzy thìqbtrvyoty cho ta vàfgaoo trong, ta nhấupjjt đypraqbtrnh phảpjsqi gặrndwp chàfgaong. Ta xin côlvrt, ta xin côlvrt… Hãvyoty cho ta vàfgaoo trong, ta chỉaopg muốnmuun gặrndwp chàfgaong mộygrbt lầawbin, đypralmyf hỏjcefi rõzdmd nguyêrxzfn nhâopenn, tạpjsqi sao chàfgaong lạpjsqi bỏjcef lạpjsqi ta…” Tiếpxueng khórxzfc thêrxzferjwơsspnng lạpjsqi vang lêrxzfn.

lvrti bấupjjt lựxsvjc lắawclc đypraawbiu, Anh Côlvrtfgaoy cũwluzng thậwluzt cốnmuu chấupjjp, đypraãvyot liêrxzfn tiếpxuep đyprahzeqi bêrxzfn ngoàfgaoi Đngitàfgaoo Lâopenm suốnmuut 3 ngàfgaoy 3 đypraêrxzfm rồnmuui, vẫyhgfn khôlvrtng chịqbtru bỏjcef cuộygrbc. Nếpxueu cứlcbt đypralmyffgaong ta gàfgaoo khórxzfc nhưerjw thếpxuefgaoy mãvyoti, khôlvrtng phảpjsqi làfgaoxkmfch, nếpxueu đyprapjsq đypraygrbng đypraếpxuen tưerjwopenng côlvrtng, thìqbtrlvrti cùxuhlng lãvyoto ngoan đypranmuung chỉaopgrxzf mộygrbt con đypraưerjwelbang làfgao chếpxuet chắawclc. Nhưerjwng tôlvrti lạpjsqi khôlvrtng córxzfxkmfch nàfgaoo bắawclt lãvyoto ngoan đypranmuung ra ngoàfgaoi gặrndwp Anh Côlvrt, lãvyoto ngoan đypranmuung đypraãvyot từumpkng thềnnlz, córxzf chếpxuet cũwluzng khôlvrtng gặrndwp Anh Côlvrt, nếpxueu đypralmyf Anh Côlvrtfgaoo, hai ngưerjwelbai khôlvrtng quậwluzy Đngitàfgaoo Hoa đyprapjsqo gàfgao bay chórxzf sủvdpga mớopeni làfgao lạpjsq. Nếpxueu vậwluzy chẳxuhlng phảpjsqi làfgao sẽwxkdfgaong khủvdpgng khiếpxuep hơsspnn sao?

Cho nêrxzfn tôlvrti chỉaopggcsrn mộygrbt cáxkmfch, mởdfsu trậwluzn Đngitàfgaoo Lâopenm, đypraívyotch thâopenn ra ngoàfgaoi khuyêrxzfn nhủvdpg Anh Côlvrt. Nhưerjwng tôlvrti lạpjsqi khôlvrtng ngờelba, lầawbin nàfgaoy làfgao mộygrbt đyprai khôlvrtng trởdfsu lạpjsqi.

“Anh Nhi! Đngitumpkng ngủvdpg, mau mởdfsu mắawclt ra… Anh Nhi…”

Anh…Anh Nhi? Đngitâopeny lạpjsqi làfgaoqbtrnh huốnmuung gìqbtr đypraâopeny?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.