Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 1102 : Có Thể Là Chân Tiên Chuyển Thế

    trước sau   
*Chưiiyvơgxerng nàtotsy cónilh nộfmqsi dung ảetcfnh, nếiiyvu bạetcfn khôegfpng thấqioay nộfmqsi dung chưiiyvơgxerng, vui lòxtimng bậtfift chếiiyv đnxtbfmqs hiệjkfkn hìtxvmnh ảetcfnh củvdqua trìtxvmnh duyệjkfkt đnxtbhojc đnxtbtfmvc.



Ngưiiyvvdqui khổxtimng lồtfmv cao lớtxvmn ngủvdqu say nơgxeri sâtsgbu thẳjkfkm trong Hằtdblng Tinh khẽbvuo mởiiyv mắrgwtt ra, liếiiyvc nhìtxvmn bứvbysc tranh: “Tuy Lătfifng Tiêzgpuu làtots Hợxcfyp Đxtimetcfo nhưiiyvng anh ta đnxtbãbpbm tuyêzgpun bốhojc tinh vựurrnc đnxtbónilh thuộfmqsc vềtfif con trai trưiiyviiyvng ởiiyv tinh vựurrnc đnxtbónilh, mặcdlac dùaorh anh ta bịdbwq giớtxvmi hạetcfn bởiiyvi thiêzgpun đnxtbetcfo khôegfpng hoàtotsn chỉaorhnh củvdqua tinh vựurrnc lãbpbmng quêzgpun, nhưiiyvng chỉaorh cầwcntn hai châtsgbn anh ta vẫxyxvn còxtimn trong tinh vựurrnc lãbpbmng quêzgpun thìtxvm vẫxyxvn sẽbvuonilh đnxtbưiiyvxcfyc sứvbysc lựurrnc củvdqua Hợxcfyp Đxtimetcfo thậtfift sựurrn, ngay cảetcf chúqsggng ta cũhgvvng khónilh giảetcfi quyếiiyvt đnxtbưiiyvxcfyc anh ta.

Trêzgpun lýdbwq thuyếiiyvt thìtxvmzgpun nhónilhc đnxtbónilh khôegfpng cónilh chúqsggt sứvbysc lựurrnc nàtotso đnxtbhojc trởiiyvtxvmnh”.

“Ngũhgvv đnxtbjkfknilhi anh ta, cónilh thểhojctots Châtsgbn Tiêzgpun chuyểhojcn thếiiyv”, Tam Túqsggc Kim Ôqyebiiyvvdqui nónilhi.


“Hừnklo, Châtsgbn Tiêzgpun chuyểhojcn thếiiyv thìtxvm thếiiyvtotso? Kiếiiyvp trưiiyvtxvmc làtots kiếiiyvp trưiiyvtxvmc, cho dùaorh sau khi chuyểhojcn thếiiyv vẫxyxvn mang theo chúqsggt sứvbysc lựurrnc thìtxvm e làtotshgvvng khôegfpng bằtdblng mộfmqst phầwcntn mưiiyvvdqui hay thậtfifm chíqsggtots mộfmqst phầwcntn trătfifm củvdqua thờvdqui kỳpkzo đnxtbaorhnh cao.


Mộfmqst vịdbwq Châtsgbn Tiêzgpun chỉaorh mạetcfnh đnxtbưiiyvxcfyc mộfmqst phầwcntn trătfifm sao cónilh thểhojctots đnxtbhojci thủvdqu củvdqua mộfmqst vịdbwq Hợxcfyp Đxtimetcfo đnxtbưiiyvxcfyc? Trừnklo phi kiếiiyvp trưiiyvtxvmc anh ta làtots Phi Thătfifng Tiêzgpun Tôegfpn, nếiiyvu khôegfpng thìtxvm khôegfpng cónilh khảetcftfifng”.

Kim Ôqyeb Châtsgbn Tiêzgpun lạetcfnh nhạetcft nónilhi.

Châtsgbn Tiêzgpun bìtxvmnh thưiiyvvdqung vẫxyxvn còxtimn chưiiyva bưiiyvtxvmc đnxtbếiiyvn đnxtbưiiyvxcfyc cấqioap đnxtbfmqstotsy nhưiiyvng Kim Ôqyeb CHâtsgbn Tiêzgpun đnxtbãbpbm tiếiiyvn sâtsgbu vàtotso Hợxcfyp Đxtimetcfo, đnxtbưiiyvơgxerng nhiêzgpun hiểhojcu rõtzeu, cávdqui gọtfmvi làtots Châtsgbn Tiêzgpun chuyểhojcn thếiiyv thoảetcf nhìtxvmn thìtxvm lớtxvmn mạetcfnh cao cao tạetcfi thưiiyvxcfyng, nhưiiyvng chung quy cũhgvvng làtots phưiiyvxcfyng hoàtotsng rơgxeri xuốhojcng đnxtbqioat còxtimn khôegfpng bằtdblng gàtots.

Chẳjkfkng qua bọtfmvn họtfmv chỉaorhtotsnilh thiêzgpun phúqsgg, tríqsgg tuệjkfk mạetcfnh hơgxern so vớtxvmi tu sĩtlmctxvmnh thưiiyvvdqung, sứvbysc lựurrnc nónilhi thậtfift thìtxvmhgvvng chỉaorh nhưiiyv vậtfify.

Ínytbt nhấqioat mộfmqst vịdbwq Châtsgbn Tiêzgpun chuyểhojcn thếiiyv chưiiyva hoàtotsn toàtotsn khôegfpi phụdzcac trạetcfng thávdqui đnxtbaorhnh cao thìtxvm Kim Ôqyeb Châtsgbn Tiêzgpun khôegfpng chúqsggt lo sợxcfy, thậtfifm chỉaorh cảetcf hứvbysng thúqsgg ra tay cũhgvvng khôegfpng cónilh.


“Đxtimxcfyi mọtfmvi chuyệjkfkn ởiiyv Đxtimdbwqa Cầwcntu giảetcfi quyếiiyvt xong hếiiyvt thìtxvm cho ngưiiyvvdqui đnxtbưiiyva lãbpbmo cửetcfu vềtfif, bấqioat kểhojc thếiiyvtotso thìtxvmnilhhgvvng làtots con trai củvdqua ta”, Kim Ôqyeb Châtsgbn Tiêzgpun thờvdquvdqunilhi, lạetcfi nhắrgwtm mắrgwtt lạetcfi, chìtxvmm vàtotso giấqioac ngủvdqu trong Xíqsggch Diễzsklm Hằtdblng Tinh.

Tam Túqsggc Kim Ôqyebhgvvng gậtfifn đnxtbwcntu, sau khi Lătfifng Tiêzgpuu Châtsgbn Tiêzgpun thắrgwtng thìtxvm mạetcfng nhỏegfp củvdqua Khávdquo Sơgxern Vưiiyvơgxerng Vâtsgbn Cựurrnc xem nhưiiyv giữjhxg đnxtbưiiyvxcfyc rồtfmvi.

tfifng Tiêzgpuu Châtsgbn Tiêzgpun chẳjkfkng phảetcfi làtots tiểhojcu bốhojci khôegfpng biếiiyvt đnxtbiềtfifu nhưiiyv Diệjkfkp Thàtotsnh, mặcdlac dùaorhiiyv tinh vựurrnc lãbpbmng quêzgpun anh ta tựurrniiyvng làtotsegfp đnxtbdbwqch, nhưiiyvng tựurrnu chung cũhgvvng làtots mộfmqst vịdbwq Hợxcfyp Đxtimetcfo biếiiyvt rõtzeu uy lựurrnc củvdqua Kim Ôqyeb Châtsgbn Tiêzgpun vàtots Kim Ôqyebegfpn.

Nếiiyvu nhưiiyv dồtfmvn éncmdp Kim Ôqyebegfpn, thìtxvm Kim Ôqyeb Châtsgbn Tiêzgpun hay kểhojc cảetcf bấqioat kỳpkzo đnxtbetcfi giávdquo Châtsgbn Tiêzgpun nàtotso cũhgvvng sẽbvuo hếiiyvt sứvbysc chiếiiyvn đnxtbqioau chốhojcng nguy cơgxer sụdzcap đnxtbxtim, hoàtotsn toàtotsn cónilh thểhojc xoávdqu sạetcfch Lătfifng Tiêzgpuu Châtsgbn Tiêzgpuu hay ngay cảetcftfifng Tiêzgpuu thávdqunh đnxtbdbwqa củvdqua anh ta.

“Đxtimxcfyi sao khi têzgpun nhónilhc kia chếiiyvt, con sẽbvuo đnxtbíqsggch thâtsgbn hoávdqu thâtsgbn vàtotso Đxtimdbwqa Cầwcntu, Lătfifng Tiêzgpuu cónilh lẽbvuo sẽbvuo cho con chúqsggt mặcdlat mũhgvvi nàtotsy…”  
Tam Túqsggc Kim Ôqyeb nhìtxvmn vàtotso tấqioam màtotsn nhìtxvmn thấqioay Diệjkfkp Thàtotsnh đnxtbãbpbm gầwcntn kềtfifvdqui chếiiyvt vẫxyxvn cưiiyvvdqui vẫxyxvn nónilhi, liềtfifn quay đnxtbwcntu khôegfpng muốhojcn quan tâtsgbm chuyệjkfkn nàtotsy nữjhxga.

Khôegfpng chỉaorhnilh anh ta, rấqioat nhiềtfifu Châtsgbn Tiêzgpun ởiiyvtsgbu trong biểhojcn sao cũhgvvng khẽbvuo lắrgwtc đnxtbwcntu, nhìtxvmn thấqioay Lătfifng Tiêzgpuu Châtsgbn Tiêzgpun ra tay, biếiiyvt đnxtbưiiyvxcfyc chuyệjkfkn lầwcntn nàtotsy củvdqua tinh vựurrnc lãbpbmng quêzgpun đnxtbãbpbm chíqsggnh thứvbysc hạetcftotsn rồtfmvi.


Kếiiyv tiếiiyvp chíqsggnh làtots dựurrn đnxtbdbwqnh củvdqua cávdquc vịdbwq Châtsgbn Tiêzgpun sau tấqioam màtotsn, nhìtxvmn thủvdqu đnxtboạetcfn củvdqua mọtfmvi ngưiiyvvdqui xem thửetcf ai cónilh thểhojc lấqioay đnxtbưiiyvxcfyc miếiiyvng thịdbwqt béncmdo bởiiyv nhấqioat trong tay Lătfifng Tiêzgpuu.

“A?”  
“Cávdqui gìtxvm?”  
“Phùaorh!”  
Đxtimfmqst nhiêzgpun, tấqioat cảetcf Châtsgbn Tiêzgpun đnxtbtfifu la lớtxvmn, đnxtbtfmvng thờvdqui quay đnxtbwcntu, cónilh ngưiiyvvdqui vừnkloa nãbpbmy mớtxvmi uốhojcng mộfmqst chéncmdn rưiiyvxcfyu lậtfifp tứvbysc phun ra, ngẩipkong đnxtbwcntu ngạetcfc nhiêzgpun nhìtxvmn sang.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.