Lăabiung Tiêuuztu Châznrmn Tiêuuztn cưhmhnờfzsvi lạazpfnh, hắcojhn giẫlwwam mộmqbyt châznrmn xuốepjwng, thâznrmn thểtqrc cao lớnghbn cảrxew tỉprgg méocvwt giốepjwng nhưhmhn mộmqbyt Thiêuuztn Trụyetg cổqflv xưhmhna sừbiddng sừbiddng chọwowuc trờfzsvi, Diệznrmp Thànutbnh ởnvpv dưhmhnớnghbi châznrmn hắcojhn thậulybt sựmarl giốepjwng nhưhmhn nhữhvugng con kiếapuun nhỏyluh béocvw vừbidda mớnghbi khóxhdx khăabiun đqosgịsznvnh hìeytmnh lạazpfi thâznrmn thểtqrc thìeytm đqosgãtqbq bịsznv mộmqbyt châznrmn giẫlwwam náapuut thànutbnh báapuunh thịsznvt!
“Khôlyzwng thua thìeytm cóxhdx thếapuu nànutbo, cũbugfng vẫlwwan bịsznv bảrxewn Châznrmn Tiêuuztn giẫlwwam náapuut ởnvpv dưhmhnớnghbi châznrmn giốepjwng nhưhmhn giẫlwwam phảrxewi kiếapuun mànutb thôlyzwi!”
Lăabiung Tiêuuztu Châznrmn Tiêuuztn lạazpfnh nhạazpft cúcjhii đqosgầjcowu, lạazpfnh giọwowung nóxhdxi.
“Thảrxew chủnxmm nhâznrmn tôlyzwi ra!”
Aokawa Sakura kíprggch đqosgộmqbyng liềfghnn phóxhdxng lêuuztn cao, xôlyzwng vềfghn phíprgga ngưhmhnờfzsvi thanh niêuuztn mặznrmc quầjcown áapuuo đqosgen nànutby.
Lầjcown nànutby, ngay cảrxew Trùcjhing Lâznrmu cũbugfng khôlyzwng ngăabiun lạazpfi mànutb đqosgểtqrc Aokawa Sakura xôlyzwng thẳnralng ra khỏyluhi Đhjlfịsznva Cầjcowu, vậulybn khíprgg Cửwbruu Huyềfghnn Vạazpfn Kiếapuum Quyếapuut, chéocvwm thẳnralng vềfghn phíprgga Lăabiung Tiêuuztu Châznrmn Tiêuuztn, cảrxew ngưhmhnờfzsvi nhưhmhn hoáapuu thànutbnh vầjcowng sáapuung mặznrmt trờfzsvi vànutbng rựmarlc rung chuyểtqrcn đqosgấnutbt trờfzsvi, nhưhmhn chiếapuun xa củnxmma thầjcown Mặznrmt Trờfzsvi, mạazpfnh mẽqflv dâznrmng lêuuztn.
Nhưhmhnng mặznrmc dùcjhi côlyzw đqosgãtqbq tu luyệznrmn đqosgếapuun Kim Đhjlfam Thầjcown Phẩzjjzm thìeytm cũbugfng chỉprgg lànutb mộmqbyt tu sĩmarl cảrxewnh giớnghbi Xuấnutbt Khiếapuuu mànutb thôlyzwi, chỉprgg cáapuuch Lăabiung Tiêuuztu Châznrmn Tiêuuztn trong vòwyemng trăabium méocvwt thìeytm đqosgãtqbq bịsznv mộmqbyt sứyetgc lựmarlc vôlyzw hìeytmnh trựmarlc tiếapuup đqosgèfzsv éocvwp trong khôlyzwng trung, mộmqbyt ngóxhdxn tay cũbugfng khôlyzwng đqosgộmqbyng đqosgậulyby đqosgưhmhnợqosgc.
“Đhjlfâznrmy chíprggnh lànutb thịsznv nữhvug sao? Diệznrmp Thànutbnh, ngay trưhmhnớnghbc mặznrmt thếapuu nànutby, ta sẽqflv nghiềfghnn náapuut toànutbn bộmqby từbidd đqosgầjcowu đqosgếapuun châznrmn, từbidd thầjcown hồknjsn cho đqosgếapuun thểtqrc xáapuuc, từbidd khíprgg hảrxewi đqosgếapuun tửwbru phủnxmm, ta xem thửwbru cóxhdx thểtqrc chịsznvu đqosgưhmhnợqosgc đqosgếapuun khi nànutbo!” Lăabiun Tiêuuztu Châznrmn Tiêuuztn lạazpfnh lùcjhing nóxhdxi.
“Chủnxmm nhâznrmn, đqosgừbiddng khuấnutbt phụyetgc hắcojhn, khôlyzwng cầjcown lo cho tôlyzwi!”
Aokawa Sakura run lẩzjjzy bẩzjjzy nóxhdxi, cảrxew cơsexx thểtqrc côlyzw đqosgang bịsznv éocvwp buộmqbyc quỳvvvw xuốepjwng trong khôlyzwng trung, cúcjhii đqosgầjcowu vềfghn phíprgga Lăabiung Tiêuuztu Châznrmn Tiêuuztn, trêuuztn lưhmhnng nhưhmhn cóxhdx cảrxewn hànutbng nghìeytmn ngọwowun núcjhii đqosgèfzsv lêuuztn.
Nhưhmhnng Aokawa Sakura vẫlwwan rấnutbt khóxhdx mànutb ngẩzjjzng đqosgầjcowu lêuuztn cho dùcjhi chỉprgg lànutb mộmqbyt chúcjhit, vìeytm vậulyby phảrxewi trảrxew cáapuui giáapuu lànutb cảrxew nửwbrua ngưhmhnờfzsvi nhưhmhn vỡwyem náapuut, xưhmhnơsexxng cốepjwt đqosgềfghnu vỡwyem vụyetgn, nhưhmhnng vẫlwwan kiêuuztn trìeytm ngẩzjjzng đqosgầjcowu lêuuztn.
Átqbqnh mắcojht côlyzw vôlyzw cùcjhing kiêuuztn đqosgịsznvnh, cóxhdx chếapuut cũbugfng khôlyzwng hốepjwi hậulybn.
“Niềfghnm tin đqosgúcjhing lànutb đqosgáapuung khen, thếapuu nhưhmhnng, tin tưhmhnởnvpvng nếapuuu cóxhdx táapuuc dụyetgng, thìeytm cầjcown gìeytm đqosgếapuun sứyetgc lựmarlc? Tôlyzwi khổqflv tu mưhmhnờfzsvi vạazpfn năabium, mỗkxuzi mộmqbyt ngànutby đqosgềfghnu lànutb nưhmhnớnghbc chảrxewy đqosgáapuu mòwyemn, hấnutbp thụyetg nguyêuuztn khíprgg trờfzsvi đqosgấnutbt, tìeytmm hiểtqrcu pháapuup tắcojhc, trảrxewi qua rấnutbt nhiềfghnu năabium tháapuung đqosgểtqrc đqosgổqflvi lấnutby sứyetgc lựmarlc, nếapuuu nhưhmhn bịsznv niềfghnm tin đqosgáapuunh bạazpfi dễjzfk dànutbng nhưhmhn vậulyby thìeytm còwyemn cóxhdx ýxhdx nghĩmarla gìeytm nữhvuga đqosgâznrmy?”
Lăabiung Tiêuuztu Châznrmn Tiêuuztn cưhmhnờfzsvi nhạazpft, bànutbn tay nhẹsxip nhànutbng đqosgèfzsv xuốepjwng.
“Ầnutbm!”
Thâznrmn thểtqrc Aokawa Sakura nhỏyluh nhắcojhn đqosgộmqbyt nhiêuuztn vỡwyem náapuut, nổqflv tung thànutbnh vũbugfng máapuuu.
Chỉprgg còwyemn linh hồknjsn thuầjcown khiếapuut mànutbu vànutbng lấnutbp láapuunh mờfzsv nhạazpft cũbugfng bịsznv Lăabiung Tiêuuztu Châznrmn Tiêuuztn thu vànutbo trong tay.
“Khôlyzwng!”
Lúcjhic nànutby, rấnutbt nhiềfghnu đqosgệznrm tửwbru pháapuui Sưhmhnơsexxng Diệznrmp trêuuztn Đhjlfịsznva Cầjcowu đqosgềfghnu đqosgỏyluh mắcojht.
“Chịsznv Sakura!”
“Thầjcown nữhvug Sakura!”
“Dìeytm Sakura!”
“…”.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.