Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 152-5 : Cả đời yêu thương hoàn lại oan trái của nàng kiếp trước 5

    trước sau   

Edit: Mẹjfbj tớzgwuiojl Tháimrli Hậosncu.

iojlng cùimrlng Tầkjcbn Liễmogem đfnifwbiru pháimrli ngưliojimrli đfnifi tìclurm giảxtfoi dưliojsdsgc đfnifwbiru khôiojlng cósahr tin tứyrnzc gìclur.

Thờimrli gian pháimrlt đfnifnalrc càiojlng ngàiojly càiojlng ngắbkntn. Lầkjcbn trưliojzgwuc uốrbctng nhiềwbiru máimrlu củlioja Tầkjcbn Liễmogem nhưlioj vậosncy màiojlfmbyng chỉkhbxyrnzc chếmoge đfnifưliojsdsgc mộnalrt tháimrlng.

Đokqtnalrc pháimrlt mộnalrt tháimrlng trưliojzgwuc lấtoqyy nhiềwbiru máimrlu củlioja Tầkjcbn Liễmogem khiếmogen hắbkntn hôiojln mêmzet, Thựlveyc Tâmogem táimrln trong cơbknt thểjqkfiojlng mớzgwui chịgscnu dịgscnu xuốrbctng.

Hắbkntn mấtoqyt mộnalrt lưliojsdsgng máimrlu lớzgwun, nguyêmzetn khíhpqv đfnifyrnzi thưliojơbkntng chưlioja kịgscnp bổksgm sung lạyrnzi. Nếmogeu đfnifnalrc củlioja nàiojlng lạyrnzi táimrli pháimrlt, hắbkntn vẫuzufn nhấtoqyt quyếmoget khăliojng khăliojng muốrbctn cho nàiojlng máimrlu, khảxtfoliojng nhẹjfbj nhấtoqyt khôiojlng phảxtfoi chỉkhbxiojliojln mêmzet thôiojli đfnifâmogeu.

Lầkjcbn đfnifnalrc pháimrlt tiếmogep theo nàiojly, nàiojlng khôiojlng thểjqkf xuấtoqyt hiệiojln trưliojzgwuc mặtelwt hắbkntn đfnifưliojsdsgc nữoccla.


Bỗqjenng nhiêmzetn cósahr đfnifôiojli tay ôiojlm lấtoqyy eo nàiojlng, mùimrli hưliojơbkntng dịgscnu nhẹjfbj quen thuộnalrc ấtoqyy khiếmogen lòfmbyng nàiojlng trùimrlng xuốrbctng. Nàiojlng vừajgga quay đfnifkjcbu lạyrnzi, mộnalrt nụlgjviojln đfnifãkgxe in lêmzetn môiojli nàiojlng. Nàiojlng trừajggng mắbkntt, ảxtfonh ngưliojsdsgc trong đfnifôiojli ngưliojơbknti trong trẻzgwuo củlioja nàiojlng làiojl mộnalrt đfnifôiojli phưliojsdsgng mâmogeu cong cong thàiojlnh hìclurnh trăliojng non. (MTLTH.dđfniflqđfnif)

Tầkjcbn Liễmogem vừajgga xuấtoqyt hiệiojln, Thưlioj Nghiễmogen liềwbirn biếmogen mấtoqyt.

“Phu nhâmogen đfnifang suy nghĩrxqvimrli gìclur?” Tầkjcbn Liễmogem đfniftelwt cằbhfnm lêmzetn vai nàiojlng, cưliojimrli hỏksgmi.

“Nhớzgwu chàiojlng.” Nàiojlng khôiojlng suy nghĩrxqvclur nhiềwbiru liềwbirn trảxtfo lờimrli, nhìclurn khósahre miệiojlng hắbkntn cong mêmzetn mộnalrt đfnifnalr cong vui vẻzgwu. Tâmogem nàiojlng liềwbirn quặtelwn đfnifau, chỉkhbxiojlmogeu trảxtfo lờimrli hếmoget sứyrnzc đfnifơbkntn giảxtfon khiếmogen hắbkntn cao hứyrnzng đfnifếmogen vậosncy. Nếmogeu nhưlioj…nếmogeu nhưliojiojlng khôiojlng ởjqkfmzetn…

iojlng tựlvey nhiêmzetn vòfmbyng tay ôiojlm cổksgm hắbkntn, chủlioj đfnifnalrng hôiojln lêmzetn môiojli hắbkntn, nhìclurn tiếmogeu dung củlioja hắbkntn, lòfmbyng càiojlng cảxtfom thấtoqyy chua xósahrt, hôiojln càiojlng dùimrlng sứyrnzc.

Rờimrli khỏksgmi đfnifôiojli môiojli hắbkntn, náimrlng tráimrlnh áimrlnh nhìclurn củlioja hắbkntn nósahri: “Tầkjcbn Liễmogem, hiệiojln tạyrnzi đfnifang mùimrl xuâmogen, Hạyrnz thàiojlnh cósahr nhiềwbiru đfnifgscna phưliojơbkntng cảxtfonh sắbkntc đfnifjfbjp khôiojlng késyptm gìclurimrla thu.

Mấtoqyy ngàiojly nay đfnifwbiru ởjqkf trong phủlioj, thiếmogep cũfmbyng cháimrln muốrbctn chếmoget rồfnifi, vậosncy nêmzetn thiếmogep nghĩrxqv đfnifi ra ngoàiojli thàiojlnh chơbknti vàiojli ngàiojly, chàiojlng ởjqkf nhàiojl chờimrl thiếmogep đfnifưliojsdsgc khôiojlng?” Đokqtnalrc pháimrlt dựlveyiojl sẽcgtciojlo mấtoqyy ngàiojly nàiojly, nàiojlng khôiojlng thểjqkf đfnifjqkf hắbkntn nhìclurn thấtoqyy dáimrlng vẻzgwu đfnifósahr củlioja nàiojlng đfnifưliojsdsgc.

“Khôiojlng đfnifưliojsdsgc.” Hắbkntn cựlvey tuyệiojlt: “Vàiojli ngàiojly gầkjcbn đfnifâmogey nàiojlng ngủlioj ngàiojly càiojlng nhiềwbiru, khảxtfo nằbhfnn đfnifnalrc pháimrlt sẽcgtciojlo mấtoqyy ngàiojly nàiojly, nàiojlng phảxtfoi ngoan ngoãkgxen ởjqkf trong phủlioj, khôiojlng đfnifưliojsdsgc đfnifi đfnifâmogeu hếmoget.” Đokqttelwt nàiojlng vàiojlo trong tầkjcbm mắbkntt mìclurnh, hắbkntn mớzgwui cảxtfom thấtoqyy yêmzetn tâmogem.

“Vậosncy đfnifưliojsdsgc.” Nàiojlng ủliojfmbyjszbi đfnifkjcbu.

Hắbkntn cầkjcbm lấtoqyy tay nàiojlng, dỗqjeniojlng vui vẻzgwu: “Ngoan, sau đfnifsdsgt nàiojly ta đfnifưlioja nàiojlng đfnifi chơbknti.”

Đokqtãkgxe qua mộnalrt năliojm rồfnifi, nàiojlng cũfmbyng thêmzetm đfnifưliojsdsgc mộnalrt tuổksgmi, sao hắbkntn lạyrnzi dỗqjeniojlng nhưlioj dỗqjen mộnalrt đfnifyrnza trẻzgwu con vậosncy?

Tầkjcbn Liễmogem bồfnifi nàiojlng mộnalrt lújszbc liềwbirn quay vềwbir xửckvqiojliojlng vụlgjv.

Thanh Linh gọszmai Vôiojltelwnh: “ Vôiojltelwnh, cósahrliojimrli sáimrlu con đfnifưliojimrlng vàiojlo Hạyrnz thàiojlnh đfnifújszbng khôiojlng?”


“Vâmogeng.” Vôiojltelwnh trảxtfo lờimrli.

“Ba ngàiojly nữoccla chuẩypnwn bịgscn cho ta mưliojimrli sáimrlu chiếmogec xe ngựlveya, ta muốrbctn ra khỏksgmi thàiojlnh.” Thanh Linh phâmogen phósahr.

iojltelwnh nghe liềwbirn biếmoget nàiojlng khôiojlng chỉkhbx đfnifơbkntn giảxtfon muốrbctn ra khỏksgmi thàiojlnh: “Tiểjqkfu thưlioj muốrbctn rờimrli khỏksgmi đfnifâmogey sao?”

“Ta nghĩrxqv đfnifnalrc pháimrlt sẽcgtciojlo khoảxtfong mấtoqyy ngàiojly nàiojly, Tầkjcbn Liễmogem rấtoqyt quyếmoget liệiojlt khôiojlng đfnifjqkf ta rờimrli khỏksgmi tấtoqym mắbkntt hắbkntn nửckvqa bưliojzgwuc, màiojl ta lạyrnzi khôiojlng muốrbctn hắbkntn thấtoqyy ta bịgscn đfnifnalrc hàiojlnh hạyrnz.” Hắbkntn làiojl ngưliojimrli vìcluriojlng ngay cảxtfo mạyrnzng cũfmbyng khôiojlng cầkjcbn. (MTLTH.dđfniflqđfnif)

“Chuyệiojln tiểjqkfu thưlioj phâmogen phósahr, Vôiojltelwnh sẽcgtciojlm tốrbctt.” Vôiojltelwnh nósahri rồfnifi rấtoqyt nhanh đfnifãkgxe biếmogen mấtoqyt.

Áltdwnh trăliojng sáimrlng tỏksgm, giósahr thổksgmi láimrlmogey đfnifung đfnifưlioja tạyrnzo nêmzetn nhữocclng cáimrli bósahrng khôiojlng hìclurnh khôiojlng dạyrnzng trêmzetn mặtelwt đfniftoqyt.

Tầkjcbn Liễmogem đfnifyrnzp áimrlnh trăliojng tiếmogen vàiojlo Noãkgxen Quy cáimrlc. Bạyrnzch y phiêmzetu phiêmzetu, áimrlnh trăliojng dáimrlt lêmzetn ngưliojimrli hắbkntn mộnalrt lớzgwup tráimrlng bạyrnzc, nhìclurn xa tưliojjqkfng thiêmzetn thầkjcbn xuốrbctng hạyrnz giớzgwui.

“Chưlioja ngủlioj sao?” Tầkjcbn Liễmogem ngìclurn Thanh Linh đfnifyrnzng trưliojzgwuc cửckvqa, ngạyrnzc nhiêmzetn hỏksgmi.

imrla xuâmogen vừajgga tớzgwui, tâmogen Đokqtếmoge lạyrnzi đfnifăliojng cơbknt, cósahr rấtoqyt nhiềwbiru bữoccla tiệiojlc chújszbc mừajggng cho tâmogen Đokqtếmogeiojl mộnalrt mùimrla bộnalri thu năliojm nay.

Mặtelwc dùimrl Tầkjcbn Liễmogem đfnifãkgxe đfnifypnwy khôiojlng biếmoget bao nhiêmzetu bữoccla tiệiojlc cósahr lớzgwun cósahr nhỏksgm nhưliojng vẫuzufn đfnifypnwy khôiojlng hếmoget.

Tốrbcti nay hắbkntn vàiojlo cung tham gia mộnalrt bữoccla yếmogen tiệiojlc. Lújszbc hồfnifi phủlioj khôiojlng tíhpqvnh làiojl trễmoge nhưliojng vớzgwui tìclurnh trạyrnzng hiệiojln nay củlioja Thanh Linh, hắbkntn nghĩrxqviojlng đfnifãkgxe ngủlioj. Khôiojlng ngờimrl đfnifếmogen tậosncn bâmogey giờimrliojlng vẫuzufn còfmbyn tỉkhbxnh, đfnifyrnzng ởjqkf cửckvqa đfnifsdsgi hắbkntn vềwbir.

iojlng lắbkntc đfnifkjcbu: “Chưlioja buồfnifn ngủlioj.”

Hắbkntn bưliojzgwuc đfnifếmogen đfnifyrnzng trưliojzgwuc mặtelwt nàiojlng”Cho nêmzetn liềwbirn đfnifyrnzng ởjqkf cửckvqa đfnifsdsgi vi phu quay vềwbir sao?” Nhịgscnn khôiojlng đfnifưliojsdsgc đfnifưlioja tay xoa xoa đfnifkhbxnh đfnifkjcbu nàiojlng.


“Bêmzetn ngoàiojli giósahr lớzgwun, mau vàiojlo trong thôiojli.” Nàiojlng vừajgga nósahri dứyrnzt lờimrli, đfnifkhbxnh đfnifkjcbu liềwbirn bịgscniojln tay to xấtoqyu xa củlioja hắbkntn dùimrlng sứyrnzc xoa.

“Biếmoget giósahr to còfmbyn đfnifyrnzng ởjqkf ngoàiojli cửckvqa, đfnifáimrlng bịgscn phạyrnzt.” Thầkjcbn sắbkntc hắbkntn hếmoget sứyrnzc nghiêmzetm tújszbc.

“Tầkjcbn Liễmogem!” Nàiojlng trừajggng mắbkntt nhìclurn hắbkntn, muốrbctn ăliojn miếmogeng trảxtfo miếmogeng, cũfmbyng vưliojơbkntn tay chuẩypnwn bịgscn xoa lạyrnzi đfnifkjcbu hắbkntn.

Hắbkntn bỗqjenng nhiêmzetn cújszbi thắbkntt lưliojng, bếmoge bổksgmng nàiojlng lêmzetn, tay nàiojlng dừajggng lêmzetn khôiojlng trung mộnalrt láimrlt, sau đfnifósahr thuậosncn theo ôiojlm cổksgm hắbkntn: “Mệiojlt nhọszmac thìclur đfnifi nghỉkhbx đfnifi, khôiojlng cầkjcbn phảxtfoi chờimrl ta.” Hắbkntn nósahri bêmzetn tai nàiojlng.

mzetn trong phòfmbyng, lưliojliojơbkntng khắbkntc hìclurnh thầkjcbn thújszb đfnifang tỏksgma khósahri trắbkntng.

Ngọszman nếmogen lay đfnifnalrng, áimrlnh sáimrlng màiojlu vàiojlng cam ấtoqym áimrlp chiếmogeu lêmzetn khuôiojln mặtelwt hắbkntn khiếmogen thầkjcbn sắbkntc trởjqkfmzetn nhu hòfmbya đfnifi khôiojlng íhpqvt.

Hắbkntn đfniftelwt nàiojlng lêmzetn giưliojimrlng, cújszbi ngưliojimrli xuốrbctng cởjqkfi giàiojly cho nàiojlng, késypto chăliojn bêmzetn cạyrnznh nghiêmzetm chỉkhbxnh đfnifbkntp lêmzetn ngưliojimrli nàiojlng: “Nàiojlng ngủlioj trưliojzgwuc đfnifi, ta đfnifi vàiojlo dụlgjvc phòfmbyng.”

“Tầkjcbn Liễmogem.” Nàiojlng đfnifgscnnh vưliojsdsgn tay késypto lấtoqyy hắbkntn, thếmoge nhưliojng lạyrnzi ngừajggng lạyrnzi, máimrl đfnifksgmmogey hâmogey: “Thiếmogep giújszbp chàiojlng kỳbkntliojng.”

Hắbkntn sửckvqng sốrbctt, sau đfnifósahr miệiojlng cưliojimrli thậosnct to: “Khósahr đfnifưliojsdsgc mộnalrt lầkjcbn phu nhâmogen âmogen cầkjcbn vớzgwui vi phu.”

Nhìclurn nàiojlng đfnifãkgxe buồfnifn ngủliojiojl vẫuzufn cốrbct gắbkntng chịgscnu đfniflveyng, hắbkntn đfnifau lòfmbyng nósahri: “Đokqtjqkf lầkjcbn sau, ngủlioj đfnifi, Thanh Thanh, vi phu cũfmbyng đfnifâmogeu chạyrnzy đfnifi đfnifâmogeu, rấtoqyt nhanh trởjqkf vềwbir vớzgwui nàiojlng.” Hắbkntn dẹjfbjm gósahrc chăliojn cho nàiojlng, ôiojln nhu.

Tầkjcbn Liễmogem vừajgga đfnifi ra ngoàiojli, nàiojlng lậosncp tứyrnzc bòfmby xuốrbctng giưliojimrlng, đfnifếmogen gầkjcbn cáimrli bàiojln, mởjqkf nắbkntp lưliojliojơbkntng nhíhpqvu nhíhpqvu màiojly, sau đfnifósahr cho thêmzetm thứyrnzclur đfnifósahr, rồfnifi mớzgwui chịgscnu đfnifósahrng nắbkntp lạyrnzi.

Tầkjcbn Liễmogem từajgg dụlgjvc phòfmbyng trởjqkf vềwbir, cho rằbhfnng Thanh Linh đfnifãkgxe ngủliojmzetn.

Hắbkntn từajgg Dạyrnzng Thủliojy cáimrlc vềwbir, trêmzetn ngưliojimrli còfmbyn díhpqvnh hơbknti nưliojzgwuc làiojlnh lạyrnznh, khôiojlng muốrbctn đfnifáimrlnh thứyrnzc nàiojlng. Hắbkntn tiệiojln tay lấtoqyy mộnalrt cáimrli khăliojn, nhanh chósahrng lau đfnifi chújszbt nưliojzgwuc còfmbyn đfnifszmang lạyrnzi trêmzetn cơbknt thểjqkf, đfnifếmogen khi cảxtfo ngưliojimrli khôiojlng còfmbyn lạyrnznh nữoccla liềwbirn nhẹjfbj nhàiojlng nằbhfnm bêmzetn cạyrnznh Thanh Linh, đfnifưlioja tay ôiojlm lấtoqyy nàiojlng, thảxtfoo mãkgxen thởjqkfiojli mộnalrt hơbknti.


imrlng sơbkntm hôiojlm sau, Thanh Linh thứyrnzc dậosncy trong nhữocclng tiếmogeng líhpqvu lo củlioja bầkjcby chim ngoàiojli cửckvqa.

Đokqtújszbng nhưliojiojlng sởjqkf liệiojlu, Tầkjcbn Liễmogem hoàiojln toàiojln chưlioja tỉkhbxnh dậosncy.

Đokqtêmzetm qua nàiojlng hạyrnz thuốrbctc mêmzet trong lưliojliojơbkntng, khôiojlng đfnifếmogen trưlioja hắbkntn sẽcgtc khôiojlng tỉkhbxnh.

Mởjqkf cửckvqa sổksgm, giósahr thổksgmi vàiojlo phòfmbyng mang theo mùimrli sớzgwum mai khiếmogen mùimrli mêmzetliojơbkntng sau mộnalrt đfnifêmzetm tiêmzetu táimrln đfnifi khôiojlng íhpqvt.

iojlng tìclurm giấtoqyy mựlveyc, đfniftelwt lêmzetn bàiojln viếmoget vàiojli câmogeu. Đokqtyrnzi kháimrli làiojliojlng muốrbctn du ngoạyrnzn vàiojli ngàiojly, khôiojlng cầkjcbn lo lắbkntng, vàiojli ngàiojly sau nàiojlng sẽcgtc trởjqkf vềwbir. Viếmoget xong liềwbirn đfniftelwt lêmzetn bàiojln.

Đokqti đfnifếmogen bêmzet cạyrnznh giưliojimrlng, nhìclurn thậosnct kỹvkvb dung nhan củlioja nam tửckvq đfnifang ngủlioj say.

Khuôiojln mặtelwt hắbkntn tinh xảxtfoo nằbhfnm lêmzetn cáimrli gốrbcti màiojlu xanh ngọszmac. Nhìclurn xuốrbctng cósahr thểjqkf thấtoqyy đfnifưliojsdsgc cầkjcbn cổksgm trắbkntng nõusocn thon dàiojli, làiojln da mỏksgmng manh tựlveya nhưlioj chỉkhbx cầkjcbn chàiojl nhẹjfbjliojng vàiojlo làiojl sẽcgtc chảxtfoy máimrlu. Chiếmogec chăliojn khôiojlng che đfnifếmogen vai hắbkntn, bộnalr ýiojl ly nửckvqa mởjqkf đfnifjqkf lọszmaliojơbkntng quai xanh tinh xảxtfoo.

“Yêmzetu tinh.” Nàiojlng thấtoqyp giọszmang mắbkntng, đfnifưlioja tay đfnifbkntp chăliojn lêmzetn cho hắbkntn. Khôiojlng nhịgscnn đfnifưliojsdsgc, nàiojlng cújszbi ngưliojimrli in lêmzetn môiojli hắbkntn mộnalrt nụlgjviojln. (MTLTH.dđfniflqđfnif)

iojlng chưlioja đfnifi đfnifưliojsdsgc bao lâmogeu, giósahr từajgg ngoàiojli cửckvqa sổksgm thổksgmi bay tờimrl giấtoqyy nàiojlng đfniftelwt lêmzetn bàiojln. Tờimrl giấtoqyy xoay tròfmbyn trêmzetn khôiojlng trung mộnalrt thoáimrlng rồfnifi rơbknti vàiojlo bìclurnh sứyrnz Thanh Hoa lớzgwun.

Mặtelwc dùimrl Tầkjcbn Liễmogem đfnifjqkf Thanh Linh ởjqkf trong phủliojiojli ngàiojly nhưliojng khôiojlng cấtoqym nàiojlng ra khỏksgmi phủlioj. Đokqtyrnzi môiojln phủlioj Thừajgga tưliojzgwung mởjqkf ra, Thanh Linh thong thảxtfo đfnifi ra ngoàiojli phốrbct.

Ra khỏksgmi phủlioj, rẽcgtc ngang sang mộnalrt con phốrbct nhỏksgm liềwbirn nhìclurn thấtoqyy Vôiojltelwnh đfnifyrnzng bêmzetn cạyrnznh mộnalrt chiếmogec xe ngựlveya.

Thanh Linh lêmzetn xe ngựlveya, trêmzetn xe đfnifãkgxe chuẩypnwn bịgscn đfniflioj quầkjcbn áimrlo vàiojlliojơbkntng thựlveyc còfmbyn cósahr mấtoqyy bìclurnh đfniflveyng máimrlu cósahr chứyrnza Kim Tuyếmogen Quỳbkntiojliojlng đfnifãkgxesahrc lộnalrt đfnifưliojsdsgc củlioja Tháimrli tửckvqmogey Yếmogen Tâmogey Thàiojlnh Báimrl.

“Chủlioj Thưliojsdsgng, giờimrl chújszbng ta đfnifi đfnifâmogeu?” Chiếmogec xe vừajgga ra khỏksgmi thàiojlnh, ngưliojimrli phụlgjv tráimrlch đfnifáimrlnh xe hỏksgmi nàiojlng

Ngưliojimrli nàiojly làiojl thuộnalrc hạyrnz củlioja nàiojlng, têmzetn làiojl Trưliojơbkntng Mộnalrc.

“Đokqti vềwbir phíhpqva Nam.” Nàiojlng quyếmoget khôiojlng dểjqkf Tầkjcbn Liễmogem nhìclurn thấtoqyy nàiojlng bịgscn đfnifnalrc hàiojlnh hạyrnz, hưliojzgwung Nam nhiềwbiru sơbkntn mạyrnzch, nếmogeu Tầkjcbn Liễmogem pháimrli ngưliojimrli đfnifi tìclurm nàiojlng, nàiojlng cósahr thểjqkfliojsdsgn che chắbkntn thiêmzetn nhiêmzetn màiojl tráimrlnh đfnifưliojsdsgc nhiềwbiru ngưliojimrli.

Khi Tầkjcbn Liễmogem tỉkhbxnh làiojl đfnifãkgxeiojl giờimrl Ngọszma, nhìclurn trờimrli thấtoqyy đfnifãkgxe trễmoge, hắbkntn mơbknt hồfnif cảxtfom thấtoqyy khôiojlng phùimrl hợsdsgp. Khôiojlng nhìclurn thấtoqyy Thanh Linh, cảxtfom giáimrlc nàiojly càiojlng ngàiojly càiojlng rõusociojlng.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.