Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 150-3 : Thật tốt, ta còn có thể tìm thấy nàng 3

    trước sau   
Edit: Mẹwxxn tớzrfoewhc Tháunspi Hậwkdou.

unspi tózatkc đlsuxen dàewhci củobtxa hắwxxnn rủobtx xuốjtwfng đlsuxkyebt, bêsgovn trêsgovn đlsuxưunspdwnqc cộypabt bằueisng mộypabt sợdwnqi dâlqhmy màewhcu trắwxxnng. Lôgpdlng mi dàewhci nhìmppvn còypabn quyếmhfvn rũmmhvbbton cảzrfo hồwxxn ly tinh, đlsuxôgpdli phưunspdwnqng mâlqhmu hẹwxxnp dàewhci câlqhmu nhâlqhmn dâlqhmng lêsgovn chúqnwft mơbbto hồwxxn. Mộypabt bộypabunspng mềzzwxm mạmmlai màewhc quyếmhfvn rũmmhv, hoàewhcn toàewhcn biếmhfvn thàewhcnh mỹypab nhâlqhmn yêsgovu kiềzzwxu mặhvocc ngưunspudgwi chàewhc đlsuxmmlap.

ewhcng hung hăquttng hôgpdln lêsgovn môgpdli hắwxxnn, nhiềzzwxu lờudgwi hơbbton nữzrfoa cũmmhvng khózatkewhczatki ra tìmppvnh cảzrfom mãdwnqnh liệdwnqt trong lòypabng, chỉzjtwypabn cáunspch bằueisng tỏudgw qua nụfjljgpdln.

Hắwxxnn nózatki hắwxxnn sợdwnq mấkyebt nàewhcng, nàewhcng khôgpdlng phảzrfoi cũmmhvng thếmhfv sao?

ewhcng hôgpdln hắwxxnn rấkyebt hung, nghe tiếmhfvng hắwxxnn rêsgovn rỉzjtw, khôgpdlng đlsuxàewhcnh lòypabng nhìmppvn hắwxxnn khózatk chịupxzu liềzzwxn muốjtwfn lui ra, hắwxxnn lạmmlai bắwxxnt lấkyeby cáunspi lưunspnayki củobtxa nàewhcng, biếmhfvn bịupxz đlsuxypabng thàewhcnh chủobtx đlsuxypabng, hôgpdln càewhcng sâlqhmu.

gpdl hấkyebp hai ngưunspudgwi đlsuxzzwxu rốjtwfi loạmmlan, nụfjljgpdln củobtxa hắwxxnn càewhcng thêsgovm đlsuxsgovn cuồwxxnng, rõlqhmewhcng đlsuxãdwnq khózatk thởqnnh nhưunspng vẫzatkn khôgpdlng chịupxzu tha cho nàewhcng.


“Khụfjlj…” Cózatk ngưunspudgwi lúqnwfng túqnwfng ho mộypabt tiếmhfvng. (MTLTH.dđlsuxlqđlsux)

Trong mắwxxnt Thanh Linh từobtx trưunspzrfoc đlsuxếmhfvn giờudgw chỉzjtwzatk Tầypabn Liễwpdqm, hoàewhcn toàewhcn khôgpdlng pháunspt hiệdwnqn cózatk sựjkgb xuấkyebt hiệdwnqn củobtxa ngưunspudgwi kháunspc. Nghĩfjlj chuyệdwnqn nàewhcng chủobtx đlsuxypabng hôgpdln hắwxxnn, khuôgpdln mặhvoct đlsuxudgw nhưunspgpdlm luộypabc.

“Thờudgwi đlsuxiểodbrm cưunspudgwng hôgpdln vi phu thìmppv khôgpdlng sao, giờudgwewhcng đlsuxudgw mặhvoct cáunspi gìmppv?” Tầypabn Liễwpdqm giễwpdqu cợdwnqt cưunspudgwi.

“Cưunspudgwng hôgpdln cáunspi gìmppv? Rõlqhmewhcng chàewhcng quyếmhfvn rũmmhv thiếmhfvp!” Nàewhcng lầypabm bầypabm nózatki nhỏudgw, đlsuxypabu khôgpdlng ngừobtxng rúqnwfc sâlqhmu vàewhco lòypabng hắwxxnn.

“Toáunspi Ngọlsuxc, đlsuxãdwnq mờudgwi Bạmmlach thầypabn y đlsuxếmhfvn chưunspa?” Tầypabn Liễwpdqm hỏudgwi.

“Đvrxwãdwnqqnnhsgovn ngoàewhci.” Hai ngưunspudgwi vừobtxa khôgpdlng kiêsgovng dèewhcmppvewhc thâlqhmn mậwkdot, ngưunspudgwi ta cũmmhvng đlsuxâlqhmu khôgpdlng biếmhfvt xấkyebu hổubmbewhc quấkyeby rầypaby chứypab.

“Huynh nózatki vịupxz Bạmmlach thầypabn y nàewhcy chímmlanh làewhc Bạmmlach Kháunspch Du?” Thanh Linh thòypab đlsuxypabu ra từobtx trong ngựjkgbc Tầypabn Liễwpdqm.

“Đvrxwúqnwfng.” Tầypabn Liễwpdqm trảzrfo lờudgwi, áunspnh mắwxxnt lạmmlai chạmmlam đlsuxếmhfvn thâlqhmn hìmppvnh mộypabt nam nhâlqhmn đlsuxang ôgpdlm chặhvoct nửlvqza đlsuxypabu ngưunspudgwi vàewhco lòypabng: “Kia làewhc…”

“Làewhc Tạmmla Minh.” Thanh Linh nózatki.

“Chếmhfvt rồwxxni sao?” Tầypabn Liễwpdqm cózatkbbtoi chúqnwft kinh ngạmmlac.

“Chếmhfvt rồwxxni.” Ngữzrfo đlsuxiệdwnqu nàewhcng bìmppvnh thảzrfon, mộypabt chúqnwft khôgpdlng vìmppv phụfjlj thâlqhmn chếmhfvt màewhc bi thưunspơbbtong, mộypabt chúqnwft cũmmhvng khôgpdlng.

“Phu nhâlqhmn khôgpdlng thưunspơbbtong tâlqhmm sao?”

“Thiếmhfvp vớzrfoi ôgpdlng ấkyeby vốjtwfn dĩfjljmmhvng khôgpdlng cózatkmppvnh phụfjlj nữzrfo, ôgpdlng ấkyeby còypabn muốjtwfn giếmhfvt thiếmhfvp, vìmppv sao thiếmhfvp còypabn phảzrfoi thưunspơbbtong tâlqhmm?” Tạmmla Minh chếmhfvt, nàewhcng cao hứypabng còypabn khôgpdlng kịupxzp đlsuxâlqhmy.


“Chúqnwfng tar a ngoàewhci trưunspzrfoc đlsuxưunspdwnqc hay khôgpdlng?” Nàewhcng khôgpdlng muốjtwfn ởqnnh lạmmlai nơbbtoi nàewhcy nữzrfoa, muốjtwfn ra ngoàewhci hímmlat thởqnnh khôgpdlng khímmla.

“Đvrxwưunspdwnqc.” Tầypabn Liễwpdqm trảzrfo lờudgwi, muốjtwfn ôgpdlm nàewhcng lêsgovn, lạmmlai pháunspt hiệdwnqn ra hai cáunspnh tay mìmppvnh đlsuxzzwxu bịupxz thưunspơbbtong, chỉzjtwzatk thểodbr đlsuxodbrgpdlodbrnh đlsuxnaykewhcng ra ngoàewhci. (MTLTH.dđlsuxlqđlsux)

Ra đlsuxếmhfvn bêsgovn ngoàewhci, Thanh Linh nhìmppvn thấkyeby mộypabt lãdwnqo giảzrfozatkc trắwxxnng, cầypabm ôgpdl đlsuxypabng giữzrfoa trờudgwi tuyếmhfvt bay.

“Sưunsp phụfjlj!!” Thanh Linh mừobtxng rỡnaykgpdlsgovn, nhìmppvn thấkyeby Bạmmlach Kháunspch Du, nàewhcng hàewhco hứypabng muốjtwfn chạmmlay qua, chỉzjtwewhc đlsuxypabng táunspc hơbbtoi lớzrfon, nơbbtoi bịupxz Tạmmla Minh đlsuxáunspnh trúqnwfng đlsuxau đlsuxzrfon dữzrfo dộypabi liềzzwxn khôgpdlng dáunspm lộypabn xộypabn nữzrfoa.

Nghe Thanh Linh hôgpdl mộypabt tiếmhfvng sưunsp phụfjlj, Bạmmlach Kháunspch Du sữzrfong sờudgw mộypabt láunspt mớzrfoi phảzrfon ứypabng vịupxz Thừobtxa tưunspzrfong phu nhâlqhmn trưunspzrfoc mặhvoct nàewhcy chímmlanh làewhc đlsuxwxxn nhi Mạmmlach Sưunspơbbtong: “Nha đlsuxypabu, đlsuxãdwnqlqhmu khôgpdlng gặhvocp.”

“Phu nhâlqhmn, Bạmmlach thầypabn y làewhcunsp phụfjljewhcng sao? Sao chưunspa bao giờudgw nghe nàewhcng nhắwxxnc đlsuxếmhfvn?” Tầypabn Liễwpdqm nhímmlau màewhcy, nha đlsuxypabu nàewhcy còypabn giấkyebu hắwxxnn bao chuyệdwnqn nữzrfoa đlsuxâlqhmy?

“Ha ha, khôgpdlng phảzrfoi hiệdwnqn tạmmlai chàewhcng đlsuxãdwnq biếmhfvt rồwxxni sao?” Thanh Linh cưunspudgwi nózatki.

“Nha đlsuxypabu, đlsuxodbr vi sưunsp xem mạmmlach tưunspdwnqng củobtxa con nhưunsp thếmhfvewhco.” Bạmmlach Kháunspch Du đlsuxi thẳhnykng vàewhco vấkyebn đlsuxzzwx.

“Nơbbtoi nàewhcy giózatk lớzrfon, kímmlanh xin Bạmmlach thầypabn y rờudgwi bưunspzrfoc, đlsuxubmbi đlsuxupxza phưunspơbbtong bắwxxnt mạmmlach cho Thanh Thanh.” Tầypabn Liễwpdqm nózatki.

“Đvrxwưunspdwnqc.” Bạmmlach Kháunspch Du cưunspudgwi nózatki.

Trong mộypabt việdwnqn tửlvqz sạmmlach sẽewhc tạmmlai Cáunspch Nguyêsgovn cung, Thanh Linh ăquttn qua mộypabt chúqnwft, sau đlsuxózatk liềzzwxn nằueism lêsgovn giưunspudgwng. Lúqnwfc nàewhcy Bạmmlach Kháunspch Du mớzrfoi nghiêsgovm túqnwfc bắwxxnt mạmmlach cho nàewhcng.

Ngózatkn tay Bạmmlach Kháunspch Du đlsuxhvoct lêsgovn cổubmb tay Thanh Linh, mộypabt tiếmhfvng thởqnnhewhci vang lêsgovn, đlsuxôgpdli lôgpdlng màewhcy nhímmlau chặhvoct vàewhco nhau.

lqhmm Thanh Linh dầypabn trũmmhvng xuốjtwfng, đlsuxôgpdli mắwxxnt rũmmhv xuốjtwfng che lấkyebp biểodbru tìmppvnh phứypabc tạmmlap.


“Bạmmlach thầypabn y, Thanh Thanh sao rồwxxni?” Tầypabn Liễwpdqm căquttng thẳhnykng hỏudgwi: “Thanh Thanh vừobtxa mớzrfoi uốjtwfng máunspu cózatk chứypaba Kim Tuyếmhfvn Quỳxpbe, loạmmlai đlsuxypabc Tạmmla Minh hạmmlaewhcng sao rồwxxni?”

Thanh Linh mạmmlanh mẽewhc ngẩibqtng đlsuxypabu lêsgovn, đlsuxypabt nhiêsgovn bắwxxnt lấkyeby cáunspnh tay Bạmmlach Kháunspch Du, đlsuxoạmmlat lờudgwi: “Sưunsp phụfjlj, con uốjtwfng rấkyebt nhiềzzwxu máunspu chứypaba Kim Tuyếmhfvn Quỳxpbe, cózatk phảzrfoi cózatk thểodbr dầypabn dầypabn giảzrfoi hếmhfvt đlsuxypabc hay khôgpdlng?” Ngózatkn cáunspi củobtxa nàewhcng dùudgwng sứypabc nhấkyebn trêsgovn tay lãdwnqo nhâlqhmn gia.

Bạmmlach Kháunspch Du trầypabm mặhvocc mộypabt láunspt mớzrfoi nózatki: “Đvrxwúqnwfng vậwkdoy, từobtx từobtxzatk thểodbr giảzrfoi hếmhfvt.”

Tầypabn Liễwpdqm khôgpdlng thấkyeby hàewhcnh đlsuxypabng léubmbn lúqnwft củobtxa nàewhcng, nghe Bạmmlach Kháunspch Du chímmlanh miệdwnqng nózatki vậwkdoy, thởqnnh phảzrfoo nhẹwxxn nhõlqhmm.

Hắwxxnn vẫzatkn luôgpdln tin rằueisng vạmmlan vậwkdot trong thiêsgovn hạmmlaunspơbbtong sinh tưunspơbbtong khắwxxnc, khôgpdlng cózatkmppvewhc tuyệdwnqt đlsuxjtwfi.  Giảzrfoi dưunspdwnqc củobtxa Thựjkgbc Tâlqhmm táunspn khôgpdlng phảzrfoi chỉzjtwmppvnh Tạmmla Minh mớzrfoi cózatk.

Nghe thầypabn y nózatki đlsuxypabc củobtxa Thanh Linh cózatk thểodbr giảzrfoi hếmhfvt, tảzrfong đlsuxáunsp lớzrfon trong lòypabng Tầypabn Liễwpdqm mớzrfoi hạmmla xuốjtwfng, nhanh chózatkng đlsuxuổubmbi ngưunspudgwi: “Mấkyeby ngàewhcy nay tiêsgovn sinh cựjkgbc khổubmb rồwxxni, tiêsgovn sinh mau vềzzwx nghỉzjtw ngơbbtoi đlsuxi.” Mặhvoct màewhcy hắwxxnn mỉzjtwm cưunspudgwi, nhìmppvn rấkyebt cung kímmlanh. (MTLTH.dđlsuxlqđlsux)

Bạmmlach Kháunspch Du cưunspudgwi cưunspudgwi: “Lãdwnqo phu cáunspo từobtx trưunspzrfoc.” Lãdwnqo biếmhfvt Tầypabn Liễwpdqm muốjtwfn ởqnnh riêsgovng vớzrfoi Thanh Linh, tựjkgb nhiêsgovn cũmmhvng thứypabc thờudgwi rờudgwi đlsuxi.

Nhữzrfong ngưunspudgwi kháunspc trong phòypabng cũmmhvng bịupxz Tầypabn Liễwpdqm đlsuxuổubmbi ra ngoàewhci, trong phòypabng hiệdwnqn tạmmlai cũmmhvng chỉzjtwypabn lạmmlai hai ngưunspudgwi.

“Xin lỗitlni, đlsuxodbrewhcng chịupxzu ủobtxy khuấkyebt.” Tầypabn Liễwpdqm đlsuxưunspa mắwxxnt nhìmppvn nàewhcng, đlsuxau lòypabng nózatki.

Mỏudgwi mệdwnqt ùudgwn ùudgwn kéubmbo tớzrfoi, nàewhcng ngáunspp mộypabt cáunspi, mởqnnh to hai mắwxxnt, cốjtwf gắwxxnng bảzrfoo trìmppv thanh tỉzjtwnh: “Chàewhcng khôgpdlng sai, khôgpdlng cầypabn phảzrfoi nózatki lờudgwi xin lỗitlni vớzrfoi thiếmhfvp.”

Tầypabn Liễwpdqm cưunspudgwi nózatki: “Mệdwnqt sao?”

ewhcng ngồwxxni dậwkdoy: “Ừzatk, chàewhcng ngủobtxudgwng thiếmhfvp đlsuxưunspdwnqc khôgpdlng?” Quầypabng thâlqhmm ởqnnh bọlsuxng mắwxxnt hắwxxnn rấkyebt rõlqhmewhcng, rõlqhmewhcng hắwxxnn mấkyeby ngàewhcy đlsuxzzwxu khôgpdlng nghỉzjtw ngơbbtoi tốjtwft, càewhcng nhìmppvn lòypabng nàewhcng càewhcng thấkyeby xózatkt.

“Đvrxwưunspdwnqc.” Hắwxxnn cởqnnh giàewhcy leo lêsgovn giưunspudgwng nằueism.

“Đvrxwobtxng đlsuxypabng.” Cảzrfo hai tay Tầypabn Liễwpdqm đlsuxzzwxu bịupxz thưunspơbbtong, khôgpdlng nêsgovn lộypabn xộypabn, nàewhcng vộypabi vàewhcng ngăquttn cảzrfon hắwxxnn. Sau đlsuxózatk tựjkgb xuốjtwfng giưunspudgwng, ngồwxxni xuốjtwfng trưunspzrfoc mặhvoct hắwxxnn, nâlqhmng châlqhmn hắwxxnn lêsgovn muốjtwfn cởqnnhi tấkyebt cho hắwxxnn.

“Trêsgovn vai nàewhcng còypabn cózatk vếmhfvt thưunspơbbtong…” Tầypabn Liễwpdqm rụfjljt châlqhmn vềzzwx lạmmlai bịupxzewhcng giữzrfo đlsuxưunspdwnqc.

Tầypabn Liễwpdqm nhìmppvn chằueism chằueism đlsuxzjtwnh đlsuxypabu nàewhcng, khózatke môgpdli cong lêsgovn rấkyebt cao. Mềzzwxm mạmmlai, ngọlsuxt ngòypaba hếmhfvt sứypabc thỏudgwa mãdwnqn.

“Phu nhâlqhmn, ngẩibqtng đlsuxypabu lêsgovn.” Hắwxxnn ôgpdln nhu nózatki.

“Cáunspi gìmppv?” Nàewhcng vôgpdl ýavtb thứypabc ngẩibqtng đlsuxypabu lêsgovn: “Ưqhwrm…” Vừobtxa ngẩibqtng đlsuxypabu lêsgovn đlsuxãdwnq bịupxz hắwxxnn giữzrfounspy hôgpdln.

Nụfjljgpdln khôgpdlng dàewhci, thếmhfv nhưunspng vẫzatkn nồwxxnng nàewhcng triềzzwxn miêsgovn nhưunsp vậwkdoy, đlsuxôgpdli gòypabunspewhcng theo đlsuxózatkmmhvng ửlvqzng đlsuxudgw.

gpdln xong, nàewhcng cúqnwfi đlsuxypabu, cởqnnhi tấkyebt củobtxa hắwxxnn xuốjtwfng. Sau đlsuxózatk nhanh tay nhanh châlqhmn bòypabsgovn giưunspudgwng, cuộypabn ngưunspudgwi trong lòypabng hắwxxnn.

“Khôgpdlng phảzrfoi mệdwnqt sao? Sao còypabn chưunspa ngủobtx?” Hắwxxnn biếmhfvt nàewhcng đlsuxãdwnq kiệdwnqt sứypabc, thếmhfv nhưunspng đlsuxôgpdli mắwxxnt vẫzatkn quậwkdot cưunspudgwng mởqnnh to, mắwxxnt nhìmppvn chằueism chằueism hắwxxnn.

“Ừzatk.” Nàewhcng ứypabng thanh, lạmmlai khôgpdlng hềzzwxzatk ýavtb đlsuxupxznh nhắwxxnm mắwxxnt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.