Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 148-5 : Chờ ta trở lại 5

    trước sau   
Edit: Mẹpaov tớjhnyhmhj Thájhnyi Hậejjru.

gcpxc nàhmhjy, Tôgkze Hổxrms gia tăpowtng côgkzeng kílhgzch, sai ngưoiwopowti tiếqsdgp tụejjrc khai hỏwvgxa. 

Trong cơowihn mưoiwoa têgmmjn ấwvgxy, nữydot tửvmeb tay cầhmhjm trưoiwopowtng kiếqsdgm ájhnynh lệassj, dájhnyng ngưoiwopowti linh đoiwoassjng nhưoiwo mỹldef nhânozln ngưoiwo, ájhnyo lôgkzeng hồmare bay múgcpxa trêgmmjn khôgkzeng trung tựjywna tưoiwopowtng vi đoiwoưoiwoơowihng nởgeiy rộassj, nồmareng nàhmhjn màhmhj tinh khiếqsdgt.

Hỏwvgxa phájhnyo bay đoiwoếqsdgn, nàhmhjng giơowih tay cầhmhjm lấwvgxy mộassjt mũnbbzi têgmmjn lạqnvuc négblvm thẳpaovng vềfmru phílhgza hỏwvgxa phájhnyo, “ầhmhjm ầhmhjm” hỏwvgxa phájhnyo trựjywnc tiếqsdgp nổxrms trêgmmjn khôgkzeng trung.

“Vèxyiyo” mũnbbzi têgmmjn xégblv gióppec phi đoiwoếqsdgn, Tôgkze Hổxrms trong lòboblng chấwvgxn đoiwoassjng, cuốppbnng quílhgzt trájhnynh négblv, thếqsdg nhưoiwong mũnbbzi têgmmjn lạqnvunh thấwvgxu xưoiwoơowihng ấwvgxy vẫkibln kịowihp thờpowti làhmhjm xưoiwojhnyc gòbobljhny hắvshtn.

“Khai hỏwvgxa, tậejjrp trung hếqsdgt vàhmhjo nữydot nhânozln kia cho ta!!!” Hắvshtn tứtgkwc giậejjrn chỉassj tay vềfmru phílhgza Thanh Linh, hắvshtn khôgkzeng tin bằbjiyng ấwvgxy hỏwvgxa phájhnyo cũnbbzng khôgkzeng thểsxgp nổxrms chếqsdgt tiệassjn nhânozln kia!


Đzwsyassjt nhiêgmmjn, nàhmhjng quay đoiwohmhju lạqnvui, hắvshtn khôgkzeng thểsxgp thấwvgxy rõejjr mặdvuit củbjiya nàhmhjng nhưoiwong vẫkibln cảppecm thấwvgxy ájhnynh mắvshtt tĩwvgxnh mịowihch nhưoiwo nhìbjiyn mộassjt ngưoiwopowti đoiwoãxnlg chếqsdgt củbjiya nàhmhjng qua màhmhjn khóppeci đoiwoen dàhmhjy, qua cơowihn mưoiwoa tuyếqsdgt trắvshtng xóppeca bắvshtn thẳpaovng vàhmhjo ngưoiwopowti hắvshtn, khôgkzeng hiểsxgpu sao hắvshtn lạqnvui ra mộassjt thânozln mồmaregkzei lạqnvunh. (MTLTH.dđoiwolqđoiwo)

Bắvshtt giặdvuic phảppeci bắvshtt vua trưoiwojhnyc, Thanh Linh cuốppbnn mộassjt loạqnvut mũnbbzi têgmmjn theo, phóppecng thẳpaovng đoiwoếqsdgn chỗjhrogkze Hổxrms.

gkze Hổxrms tựjywna nhưoiwo phájhnyt giájhnyc đoiwoưoiwojfeec ýbixn đoiwomare củbjiya nàhmhjng: “Mau bắvshtn! Mau bắvshtn cho ta!” Hắvshtn giưoiwoơowihng cung, dânozly cung tựjywna nhưoiwo phájhnyt giájhnyc ra sựjywn tứtgkwc giậejjrn củbjiya ngưoiwopowti dùhmhjng, on gong phájhnyt ra tiếqsdgng. Hắvshtn đoiwodvuit mũnbbzi têgmmjn trêgmmjn dânozly cung, kégblvo căpowtng ngắvshtm bắvshtn.

Hỏwvgxa phájhnyo lạqnvui bay tớjhnyi, theo sau làhmhjnbbzi têgmmjn mang theo sájhnyt khílhgz. Thanh Linh tiếqsdgp tụejjrc dùhmhjng mũnbbzi têgmmjn làhmhj nổxrms phájhnyo, dájhnyng ngưoiwopowti nàhmhjng nhanh nhẹpaovn nhưoiwo yếqsdgn, xoay ngưoiwopowti sang bêgmmjn cạqnvunh, hung hiểsxgpm trájhnynh thoájhnyt mũnbbzi têgmmjn mang theo cảppec nộassji lựjywnc củbjiya Tôgkze Hổxrms.

“Phu nhânozln, cẩnzgpn thậejjrn!!!” Minh Lụejjrc chứtgkwng kiếqsdgn Thanh Linh thânozln ởgeiy hiểsxgpm cảppecnh, hắvshtn cảppecm thấwvgxy trájhnyi tim mìbjiynh cũnbbzng ngừowihng đoiwoejjrp luôgkzen rồmarei.

Thanh Linh khôgkzeng rảppecnh màhmhj trảppec lờpowti, dưoiwojhnyi bàhmhjn chânozln vậejjrn chúgcpxt lựjywnc, nhảppecy lêgmmjn khôgkzeng trung rồmarei lộassjn ngưoiwopowti, thờpowti đoiwoiểsxgpm đoiwodvuit chânozln xuốppbnng mặdvuit đoiwowvgxt, sau lưoiwong cóppec mộassjt thânozln cânozly to cắvshtm đoiwohmhjy têgmmjn.

Thânozln cânozly ấwvgxy bịowihnbbzi têgmmjn bắvshtn trúgcpxng, lạqnvui gặdvuip lửvmeba ởgeiy đoiwoqnvui đoiwoiệassjn màhmhj bốppbnc chájhnyy nhưoiwong ởgeiyoiwojhnyi trờpowti lạqnvunh lạqnvui đoiwoang cóppec tuyếqsdgt, dùhmhj lửvmeba cóppec lớjhnyn thếqsdg lớjhnyn nữydota cũnbbzng nhanh chóppecng bịowih dậejjrp tắvshtt.

Ngọwefkn lửvmeba dùhmhj bịowih dậejjrp thếqsdg nhưoiwong khóppeci đoiwoen vẫkibln cứtgkw tỏwvgxa ra.

Bảppecy tájhnym mũnbbzi têgmmjn cùhmhjng bắvshtn vềfmru phílhgza nàhmhjng, nàhmhjng trájhnynh ngưoiwopowti sau cânozly cộassjt. Dựjywna lưoiwong lêgmmjn cộassjt, đoiwoôgkzei mắvshtt bịowih hun khóppeci màhmhj chảppecy nưoiwojhnyc mắvshtt, rấwvgxt khóppec đoiwosxgp mởgeiy đoiwoưoiwojfeec mắvshtt trong hoàhmhjn cảppecnh nàhmhjy.

Vừowiha muốppbnn rờpowti đoiwoi, đoiwoájhny cẩnzgpm thạqnvuch dưoiwojhnyi chânozln bỗjhrong nhiêgmmjn nứtgkwt ra, nàhmhjng bịowih khóppeci hun cóppec chúgcpxt choájhnyng đoiwohmhju, phảppecn ứtgkwng khôgkzeng kịowihp, dưoiwojhnyi chânozln lạqnvui mấwvgxt đoiwoi đoiwoiểsxgpm tựjywna, nàhmhjng mấwvgxt thăpowtng bằbjiyng liềfmrun rơowihi xuốppbnng.

Minh Lụejjrc cóppec chúgcpxt thờpowti gian đoiwosxgp thởgeiy, quay ngưoiwopowti lạqnvui chưoiwoa kịowihp nhìbjiyn thấwvgxy bóppecng dájhnyng Thanh Linh đoiwoãxnlg thấwvgxy cânozly cộassjt bao trùhmhjm bơowihi khóppeci đoiwoen dàhmhjy đoiwodvuic. Hắvshtn vộassji vàhmhjng xôgkzeng tớjhnyi, ngưoiwong thởgeiy đoiwosxgp trájhnynh hílhgzt quájhny nhiềfmruu khóppeci.

“Tiểsxgpu thưoiwo đoiwoânozlu?” Vôgkzegcpxnh hỏwvgxi.

Minh Lụejjrc cẩnzgpn thậejjrn nhìbjiyn vàhmhjo trong, khôgkzeng phájhnyt hiệassjn ra Thanh Linh: “Vừowiha mớjhnyi thấwvgxy ởgeiy đoiwoânozly màhmhj.”


“Cóppec lẽjywnhmhj đoiwoãxnlg rờpowti đoiwoi rồmarei.” Minh Lụejjrc loạqnvui nóppeci, ởgeiy đoiwoânozly khóppeci đoiwodvuic cuồmaren cuộassjn, Thanh Linh trájhnynh têgmmjn xong khôgkzeng lýbixnhmhjo lạqnvui khôgkzeng rờpowti đoiwoi.

Hạqnvu Viêgmmjm cuốppbni cùhmhjng cũnbbzng đoiwoếqsdgn Cájhnych Nguyêgmmjn cung, thờpowti gian Tôgkze Hổxrms tấwvgxn côgkzeng Triêgmmju Dưoiwoơowihng cũnbbzng khájhnyhmhji, tổxrmsn thấwvgxt khôgkzeng ílhgzt. Hạqnvu Viêgmmjm vớjhnyi khílhgz thếqsdg nhưoiwo chẻelcq tre màhmhjgkzeng vàhmhjo, Tôgkze Hổxrms khôgkzeng thểsxgp toàhmhjn lựjywnc đoiwoppbni khájhnyng Hạqnvu Viêgmmjm.

Tiếqsdgng chuôgkzeng gõejjr vang lêgmmjn xa xôgkzei, năpowtm mớjhnyi đoiwoãxnlg đoiwoếqsdgn rồmarei.

Phájhnyo trúgcpxc liêgmmjn thanh. Tiếqsdgng chégblvm giếqsdgt trong Cájhnych Nguyêgmmjn cung càhmhjng khủbjiyng khiếqsdgp. Nhìbjiyn từowihng ngưoiwopowti từowihng ngưoiwopowti ngãxnlg xuốppbnng, nghe hai loạqnvui ânozlm thanh đoiwoppbni lậejjrp nhau làhmhjm ngưoiwopowti ta khôgkzeng khỏwvgxi lạqnvunh lòboblng.

Trong mậejjrt đoiwoqnvuo, khuôgkzen mặdvuit Tạqnvu Minh xuấwvgxt hiệassjn vẻelcq mỏwvgxi mệassjt, ôgkzeng ta đoiwoãxnlg gầhmhjn nhe lụejjrc cảppec Thạqnvuch Anh đoiwoiệassjn lêgmmjn vẫkibln khôgkzeng thểsxgpbjiym thấwvgxy cơowih quan đoiwosxgp thoájhnyt ra.

“Nhạqnvuc phụejjr bớjhnyt chúgcpxt khílhgz lựjywnc, nếqsdgu nhưoiwo ngàhmhji cóppec ra khỏwvgxi Thạqnvuch Anh đoiwoiệassjn cũnbbzng khôgkzeng thểsxgp ra khỏwvgxi đoiwoowiha cung nàhmhjy.” Tầhmhjn Liễvmwgm nóppeci.

Álkzhnh mắvshtt Tạqnvu Minh régblvt căpowtm căpowtm nhìbjiyn Tầhmhjn Liễvmwgm:”Tầhmhjn Liễvmwgm, ngưoiwoơowihi dùhmhjng thủbjiy đoiwooạqnvun đoiwoêgmmjxyiyn lừowiha gạqnvut lãxnlgo phu đoiwoếqsdgn nơowihi nàhmhjy, khôgkzeng bằbjiyng ngưoiwoơowihi thảppecxnlgo phu ra, chúgcpxng ta quang minh chílhgznh đoiwoqnvui đoiwowefk sứtgkwc mộassjt phen, thếqsdghmhjo?”

Hai chữydot ‘lừowiha gạqnvut’ chọwefkc Tầhmhjn Liễvmwgm lộassj ra vẻelcq mặdvuit chếqsdg giễvmwgu. (MTLTH.dđoiwolqđoiwo)

“Bảppecn tưoiwojhnyng khôgkzeng rảppecnh.” Hắvshtn vânozln đoiwoqnvum phong khinh nóppeci.

“Ngưoiwoơowihi…” Tạqnvu Minh bịowih khẩnzgpu khílhgz củbjiya hắvshtn làhmhjm cho nghẹpaovn lạqnvui.

“Lãxnlgo phu làhmhj phụejjr thânozln củbjiya Thanh Linh, ngưoiwoơowihi giam lãxnlgo phu ởgeiy chỗjhrohmhjy khôgkzeng sợjfeehmhjng sẽjywn hậejjrn ngưoiwoơowihi sao?” Tạqnvu Minh bấwvgxt đoiwovshtc dĩwvgx đoiwoàhmhjnh phảppeci lôgkzei Thanh Linh ra đoiwosxgpppeci.

“Ngưoiwoơowihi cóppecbjiy đoiwoájhnyng giájhny đoiwosxgphmhjng phảppeci hậejjrn ta?” Tầhmhjn Liễvmwgm hỏwvgxi, đoiwoôgkzei mắvshtt ngậejjrm băpowtng lạqnvunh chếqsdgt ngưoiwopowti: “Nàhmhjng vừowiha ra đoiwopowti liềfmrun bịowih ngưoiwoơowihi ruồmareng bỏwvgx, nuôgkzei nàhmhjng nhưoiwo mộassjt dãxnlghmhji tửvmeb, khôgkzeng hỏwvgxi khôgkzeng quan tânozlm. Nếqsdgu khôgkzeng phảppeci nàhmhjng thânozln làhmhj nữydot nhi củbjiya Đzwsyôgkzeng Lăpowtng Trưoiwogeiyng Côgkzeng chúgcpxa Chi Cốppbn, ta sợjfee Thanh Thanh đoiwoãxnlg bịowih đoiwoóppeci chếqsdgt, hoặdvuic cóppec khi cũnbbzng bịowih đoiwouổxrmsi ra khỏwvgxi Diệassjp phủbjiy.

Mấwvgxy ngàhmhjy trưoiwojhnyc ngưoiwoơowihi vìbjiy đoiwoppbni phóppeca ta, lạqnvui nhẫkibln tânozlm hạqnvu đoiwoassjc nàhmhjng.


Đzwsyppbni vớjhnyi nàhmhjng, ngưoiwoơowihi chưoiwoa bao giờpowthmhj mộassjt phụejjr thânozln đoiwoúgcpxng nghĩwvgxa, thậejjrm chílhgzbobln muốppbnn lấwvgxy tílhgznh mạqnvung nàhmhjng. Nàhmhjng gọwefki ngưoiwoơowihi mộassjt tiếqsdgng ‘phụejjr thânozln’, bảppecn tưoiwoơowihng cũnbbzng đoiwowvgx mặdvuit thay ngưoiwoơowihi.

Ngưoiwoơowihi khôgkzeng xứtgkwng làhmhjm cha nàhmhjng, lạqnvui cóppecoiwojhnych gìbjiyppeci nàhmhjng vìbjiy ngưoiwoơowihi màhmhj hậejjrn ta?”

Tạqnvu Minh cứtgkwng đoiwopowt, trêgmmjn mặdvuit lúgcpxc xanh lúgcpxc trắvshtng.

“Ởxrms Diệassjp phủbjiy, vìbjiy ngưoiwoơowihi ruồmareng bỏwvgxhmhjng màhmhj nhậejjrn hếqsdgt khi dễvmwghmhjng côgkze đoiwoassjc.

Từowih nay vềfmru sau, nàhmhjng khôgkzeng nhậejjrn đoiwoưoiwojfeec yêgmmju thưoiwoơowihng, ta yêgmmju thưoiwoơowihng nàhmhjng. Nàhmhjng bịowih bắvshtt nạqnvut, ta thay nàhmhjng đoiwoòbobli lạqnvui. Nàhmhjng tịowihch mịowihch, ta bồmarei nàhmhjng.” Nhớjhny đoiwoếqsdgn chuyệassjn trưoiwojhnyc khi xuốppbnng mậejjrt đoiwoqnvuo, bộassjjhnyng nàhmhjng xùhmhjgkzeng giậejjrn giữydot, đoiwoájhnyy mắvshtt lạqnvunh lẽjywno dầhmhjn bịowih ôgkzen nhu thay thếqsdg, khóppece miệassjng khôgkzeng khỏwvgxi cong lêgmmjn ngọwefkt ngàhmhjo.

“Đzwsyi.” Tầhmhjn Liễvmwgm nóppeci vớjhnyi Hoájhnyn Phi Trầhmhjn. (MTLTH.dđoiwolqđoiwo)

“Tầhmhjn Liễvmwgm, ngưoiwoơowihi đoiwotgkwng lạqnvui cho lãxnlgo phu!” Ôbixnng ta đoiwoowihnh đoiwouổxrmsi theo lạqnvui bịowih bứtgkwc tưoiwopowtng thủbjiyy tinh chếqsdgt tiệassjt nàhmhjy chắvshtn mấwvgxt.

Tầhmhjn Liễvmwgm quay đoiwohmhju lạqnvui, chậejjrm rãxnlgi cong môgkzei lêgmmjn cưoiwopowti, chânozln hắvshtn giẫkiblm lêgmmjn bậejjrc thang thạqnvuch anh, vạqnvut ájhnyo chấwvgxm đoiwowvgxt, mộassjt lầhmhjn quay đoiwohmhju cưoiwopowti khuynh diễvmwgm thiêgmmjn hạqnvu.

“Trưoiwojhnyc đoiwoóppec bảppecn tưoiwoơowihng đoiwoãxnlg sai ngưoiwopowti thay đoiwoxrmsi cơowih quan củbjiya đoiwoowiha cung, chỉassj cầhmhjn cơowih quan đoiwoưoiwojfeec mởgeiy ra, cửvmeba sẽjywnwvgxnh viễvmwgn đoiwoóppecng kílhgzn.”

“Ngưoiwoơowihi khôgkzeng phảppeci muốppbnn cùhmhjng Liêgmmjn phi mãxnlgi mãxnlgi mộassjt chỗjhro sao? Bảppecn tưoiwojhnyng thàhmhjnh toàhmhjn cho ngưoiwoơowihi, Liêgmmjn phi ởgeiy trong đoiwoqnvui đoiwoiệassjn Thạqnvuch Anh, ngưoiwoơowihi cùhmhjng Liêgmmjn phi vĩwvgxnh viễvmwgn bêgmmjn nhau.” Tầhmhjn Liễvmwgm cưoiwopowti nóppeci, khuôgkzen mặdvuit yêgmmju mịowih lộassjhmhj khílhgz.

“Tầhmhjn Nam? Tầhmhjn Nam ởgeiy đoiwoânozlu?!” Tạqnvu Minh dùhmhjng sứtgkwc đoiwoájhnynh vàhmhjo tưoiwopowtng thủbjiyy tinh: “Mau! Mau thảppecxnlgo phu ra!!!”

“Thảppecxnlgo phu ra ngoàhmhji!!!” Tạqnvu Minh khàhmhjn giọwefkng quájhnyt, thếqsdg nhưoiwong Tầhmhjn Liễvmwgm đoiwoãxnlg rờpowti đoiwoi rồmarei.

Bậejjrc thang thạqnvuch anh cóppec đoiwoassjng, hai phiếqsdgn đoiwoájhny dầhmhjn dầhmhjn khégblvp lạqnvui.

Tạqnvu Minh suy đoiwojhnyn đoiwoóppec chílhgznh làhmhj cửvmeba đoiwoowiha cung.

Trêgmmjn thựjywnc tếqsdg ôgkzeng ta đoiwojhnyn khôgkzeng sai.

Ôbixnng ta giậejjrn đoiwoếqsdgn đoiwowvgx mắvshtt, trừowihng mắvshtt nhìbjiyn  bóppecng Tầhmhjn Liễvmwgm dầhmhjn biếqsdgn mấwvgxt, xoay ngưoiwopowti, chưoiwoa từowih bỏwvgx ýbixn đoiwoowihnh tìbjiym kiếqsdgm lốppbni thoájhnyt trong đoiwoqnvui đoiwoiệassjn.

“Ket!!!” Cóppec thanh ânozlm cửvmeba mởgeiy.

Tạqnvu Minh quay đoiwohmhju, nhìbjiyn mặdvuit tưoiwopowtng thủbjiyy tinh chậejjrm rãxnlgi hạqnvu xuốppbnng.

oiwopowtng ngọwefkc thạqnvuch chậejjrm rãxnlgi mởgeiy ra, Tạqnvu Minh xôgkzeng tớjhnyi, nhìbjiyn thấwvgxy Thanh Linh đoiwoassjt nhiêgmmjn xuấwvgxt hiệassjn sau ngọwefkc thạqnvuch, lạqnvui quay đoiwohmhju nhìbjiyn bậejjrc thang cuốppbni cùhmhjng nơowihi màhmhj Tầhmhjn Liễvmwgm vừowiha đoiwotgkwng.

gcpxc nàhmhjy, hai phiếqsdgn đoiwoájhny đoiwoãxnlg dầhmhjn đoiwoóppecng lạqnvui.

Đzwsyowiha cung đoiwoãxnlg đoiwoóppecng kílhgzn cửvmeba!

“Ha ha ha, ýbixn trờpowti!!! Ýhmhj trờpowti!!!” Tạqnvu Minh đoiwoassjt nhiêgmmjn đoiwogmmjn cuồmareng cưoiwopowti to.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.