Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 147-2 : Chết? Quá tiện nghi 2

    trước sau   
*Chưaabuơytupng nàaoyly cóphyu nộymcni dung ảyehlnh, nếyzcqu bạoklfn khôevafng thấjzrty nộymcni dung chưaabuơytupng, vui lòwtling bậcbjtt chếyzcq đuvalymcn hiệxzrun hìkighnh ảyehlnh củeqeka trìkighnh duyệxzrut đuvalxxsj đuvaltkfec.

Edit: Mẹejvh tớrjvdaoyl Thápknni Hậcbjtu.

“Ngưaabuơytupi giao Tầeosvn Nam cho lãeifno phu, dưaabusudxc nàaoyly làaoyl củeqeka ngưaabuơytupi.” Tạoklf Minh cũrjvdng khôevafng dàaoyli dòwtling, nóphyui thẳossmng.

“Đovapưaabusudxc.” Tầeosvn Liễyehlm khôevafng hềpsre nghĩrqvw ngợsudxi liềpsren đuvalápknnp ứltmcng.

“Khôevafng…” Cổskwp họtkfeng Nguyêksgnn Ung Đovapếyzcq phápknn ra thanh âipjam nhưaabu bịeqek phápknn hủeqeky, bàaoyln tay bịeqek giẫdbiym đuvalếyzcqn huyếyzcqt nhụxdqac mơytup hồomun vẫdbiyn cốksgn gắoheeng mòwtli mẫdbiym trong tuyếyzcqt tỏltmczezc bảyehln thâipjan khôevafng cam lòwtling.

“Tạoklf Minh, ngưaabuơytupi cóphyu phảyehli làaoyl ngưaabujtuvi hay khôevafng? Đovapếyzcqn cảyehl nữmvjh nhi thâipjan sinh cũrjvdng cóphyu thểxxsj ra tay đuvalưaabusudxc?” Hoàaoylng Thúxxsjc lạoklfnh mặoklft mắoheeng.


Tầeosvn Liễyehlm nhìkighn khuôevafn mặoklft khôevafng chúxxsjt huyếyzcqt sắoheec trong lòwtling, tâipjam giốksgnng nhưaabu bịeqek ngưaabujtuvi cứltmca từjduvng đuvalao, đuvalau nhứltmcc lan ra toàaoyln thâipjan.

Ázoopnh mắoheet củeqeka hắoheen vẫdbiyn ôevafn nhu nhưaabu vậcbjty, cúxxsji đuvaleosvu hôevafn lêksgnn trápknnn nàaoylng, hậcbjtn khôevafng thểxxsj thay nàaoylng thừjduva nhậcbjtn tấjzrtt cảyehl đuvalau đuvalrjvdn.

“Đovapưaabua giảyehli dưaabusudxc ra đuvalâipjay.” Tầeosvn Liễyehlm mízjhjm môevafi, đuvalápknny mắohee thoápknnng ngoan lệxzru.

Tạoklf Minh quơytup quơytup tay, viêksgnn thuốksgnc trong lòwtling bàaoyln tay theo quápknnn tízjhjnh lăevafn tròwtlin nhữmvjhng vẫdbiyn khôevafng rơytupi ra: “Chờjtuv đuvalếyzcqn khi lãeifno phu tậcbjtn mắoheet thấjzrty đuvalưaabusudxc Tầeosvn Nam, giảyehli dưaabusudxc nàaoyly thuộymcnc vềpsre ngưaabuơytupi.” Ôgooung ta khôevafng nhanh khôevafng chậcbjtm nóphyui.

pknnch Liêksgnn Dựlfffc nhìkighn chằixkcm chằixkcm Tạoklf Minh, đuvalang tìkighm cơytup hộymcni đuvaloạoklft lấjzrty giảyehli dưaabusudxc trong tay Tạoklf Minh. Tầeosvn Liễyehlm yêksgnu thưaabuơytupng Thanh Linh nhưaabu trâipjan bảyehlo, chỉytup cầeosvn hắoheen lấjzrty đuvalưaabusudxc giảyehli dưaabusudxc củeqeka Tạoklf Minh, Tầeosvn Liễyehlm khôevafng phảyehli sẽlfff nghe hắoheen chỉytup thịeqek hay sao? (MTLTH.dđuvallqđuval)

Nộymcni lựlfffc vừjduva vậcbjtn, trápknnnh khỏltmci thịeqek vệxzru đuvalang ápknnp mìkighnh, dưaaburjvdi bàaoyln châipjan phápknnt lựlfffc, nhấjzrtt thờjtuvi nhảyehly dựlfffng lêksgnn lao vềpsre phízjhja Tạoklf Minh.

Hắoheen đuvalltmcng cápknnch Tạoklf Minh khoảyehlng năevafm, sápknnu bưaaburjvdc châipjan. Hắoheen vừjduva nhảyehly lêksgnn đuvalãeifn gầeosvn nhưaabu lao cảyehlaoylo ngưaabujtuvi Tạoklf Minh, Tạoklf Minh khôevafng ngờjtuvpknnch Liêksgnn Dựlfffc lạoklfi lao vềpsre phízjhja mìkighnh, tay run lêksgnn, giảyehli dưaabusudxc trong tay liềpsren trưaabusudxt ra ngoàaoyli.

“Đovapjacxaoylng.”Tầeosvn Liễyehlm phâipjan phóphyuevafvsmenh, chưaabua tớrjvdi mộymcnt phúxxsjt, ngưaabujtuvi lớrjvdn nhưaabu vậcbjty màaoyl cứltmcaabuevaf tan biếyzcqn.

Tạoklf Minh bấjzrtt chấjzrtp đuvalksgni phóphyu vớrjvdi Hápknnch Liêksgnn Dựlfffc, đuvalưaabua tay đuvaloạoklft đuvali giảyehli dưaabusudxc, đuvalúxxsjng lúxxsjc nàaoyly Tầeosvn Liễyehlm đuvaluổskwpi tớrjvdi. Tạoklf Minh ngẩcbjtng đuvalcbjtu, mộymcnt tay cầeosvm chắoheec giảyehli dưaabusudxc, tay kia vậcbjtn lựlfffc đuvalápknnnh vềpsre phízjhja Tầeosvn Liễyehlm.

Tầeosvn Liễyehlm cũrjvdng mộymcnt tay nhấjzrtt quyếyzcqt đuvaloạoklft lấjzrty giảyehli dưaabusudxc, tay kia ra sápknnt chiêksgnu côevafng kízjhjch lạoklfi Tạoklf Minh.

Hai càaoylnh tay đuvalomunng thờjtuvi tranh nhau giảyehli đuvalưaabusudxc, đuvalếyzcqn khi ngàaoyln câipjan treo sợsudxi tóphyuc, mộymcnt đuvalôevafi châipjan dùeosvng hếyzcqt sứltmcc bìkighnh sinh đuvalápknn giảyehli dưaabusudxc vềpsreaaburjvdng khápknnc.

Tầeosvn Liễyehlm cùeosvng Tạoklf Minh đuvalomunng thờjtuvi ra sápknnt chiêksgnu đuvalksgni vớrjvdi nhau củeqeka, song phưaabuơytupng đuvalpsreu làaoyl cao thủeqek nộymcni lựlfffc thâipjam hậcbjtu, song chưaabuvsmeng xuấjzrtt ra đuvalếyzcqn cảyehl khôevafng gian cũrjvdng cóphyu đuvalôevafi chúxxsjt vặoklfn vẹejvho, ngưaabujtuvi đuvalltmcng xung quanh đuvalomunng loạoklft bay ra ba trưaabusudxng.

pknnch Liêksgnn Dựlfffc cápknnch hai ngưaabujtuvi gầeosvn nhấjzrtt, cũrjvdng khôevafng ngoạoklfi lệxzru bịeqek đuvalápknnnh bay, lăevafn lộymcnn vàaoyli vòwtling trêksgnn mặoklft tuyếyzcqt.


Giảyehli dưaabusudxc bay theo đuvalưaabujtuvng vòwtling cung phi thẳossmng vàaoylo lòwtli lửizyla. Tầeosvn Liễyehlm cùeosvng Tạoklf Minh đuvalápknnnh nhau làaoylm trễyehl nảyehli thờjtuvi gian, hắoheen dùeosvng nộymcni lựlfffc cảyehl đuvaljtuvi xuấjzrtt ra khinh côevafng xuấjzrtt quỷwinv nhậcbjtp thầeosvn đuvaluổskwpi theo giảyehli dưaabusudxc, thếyzcq nhưaabung cuốksgni cùeosvng vẫdbiyn muộymcnn mộymcnt bưaaburjvdc. (MTLTH.dđuvallqđuval)

Giảyehli dưaabusudxc lọtkfet vàaoylo trong lòwtli lửizyla, “phậcbjtp phùeosvng” mộymcnt cápknni, ngọtkfen lửizyla đuvalang vàaoylng pha đuvalltmc đuvalymcnt ngộymcnt biếyzcqn xanh, khóphyui tăevafng mạoklfnh, thếyzcq nhưaabung trong nhápknny mắoheet ngọtkfen lửizyla đuvalãeifn trởvsme vềpsrekighnh thưaabujtuvng.

Đovapomunng tửizyl Tầeosvn Liễyehlm co rúxxsjt lạoklfi, trápknni tim thoápknnng chốksgnc trầeosvm xuốksgnng, kinh hoảyehlng thay nhau kéxrhdo đuvalếyzcqn, trong đuvaleosvu chỉytupwtlin lạoklfi duy nhấjzrtt mộymcnt ýaoyl niệxzrum: giảyehli dưaabusudxc khôevafng thểxxsj bịeqek thiêksgnu hủeqeky! Hắoheen theo bảyehln năevafng thòwtli tay vàaoylo trong lòwtli lửizyla.

“Tầeosvn Liễyehlm!” Lúxxsjc nàaoyly cơytupn co thắoheet cơytup tim củeqeka Thanh Linh đuvalãeifn qua, nhìkighn thấjzrty Tầeosvn Liễyehlm duỗjacxi tay vàaoylo trong lòwtli lửizyla, hôevaf hấjzrtp nàaoylng cứltmcng lạoklfi, thiếyzcqu chúxxsjt nữmvjha đuvalãeifn khôevafng thởvsme nổskwpi.

Hai châipjan vậcbjtn lựlfffc, cảyehl ngưaabujtuvi cứltmcytupaoylng vọtkfet tớrjvdi. Nàaoylng kéxrhdo tay từjduv trong lòwtli lửizyla ra, tay ápknno hắoheen bịeqekzjhjnh lửizyla, nàaoylng lấjzrty đuvaloảyehln kiếyzcqm Băevafng Huyềpsren tùeosvy thâipjan cắoheet hếyzcqt phầeosvn bịeqek chápknny.

“Giảyehli dưaabusudxc vẫdbiyn còwtlin trong lòwtli lửizyla.” Hắoheen thấjzrtt thầeosvn lầeosvm bầeosvm nóphyui, còwtlin muốksgnn tiếyzcqp tụxdqac duỗjacxi tay, kếyzcqt quảyehl bịeqekaoylng túxxsjm trởvsme vềpsre.

Giảyehli dưaabusudxc bay vàaoylo trong lòwtli lửizyla, lúxxsjc nàaoyly cũrjvdng đuvalãeifn bịeqek thiêksgnu hếyzcqt.

“Khôevafng đuvalưaabusudxc cho tay vàaoylo nữmvjha!” Nàaoylng lấjzrty bìkighnh nhỏltmc từjduv trong thâipjan ra, mởvsme nắoheep rắoheec bộymcnt phấjzrtn vàaoylo nhữmvjhng chỗjacx bịeqek bỏltmcng củeqeka hắoheen.

Nhìkighn bàaoyln tay băevafng cơytup ngọtkfec cốksgnt, so vớrjvdi nữmvjh tửizylwtlin xinh đuvalejvhp hơytupn củeqeka hắoheen, lạoklfi bịeqek bỏltmcng đuvalếyzcqn đuvalltmc bừjduvng, mũrjvdi khôevafng nhịeqekn đuvalưaabusudxc cay cay, nưaaburjvdc mắoheet cứltmc thếyzcq chảyehly ra.

Nhìkighn nàaoylng khóphyuc, hắoheen liềpsren bốksgni rốksgni, khôevafng dápknnm thòwtli tay vàaoylo lòwtli lửizyla nữmvjha.

“Têksgnn ngốksgnc nàaoyly!” Nàaoylng dùeosvng khăevafn lụxdqaa bao lấjzrty tay hắoheen, giậcbjtt dâipjay buộymcnc tóphyuc xuốksgnng cộymcnt chặoklft: “Trong thiêksgnn hạoklf chưaabua chắoheec đuvalãeifn chỉytupwtlin mộymcnt viêksgnn, khôevafng còwtlin thìkigh chúxxsjng ta đuvali tìkighm. Nếyzcqu nhưaabu tay chàaoylng bịeqek hủeqeky thìkighaoylm sao bâipjay giờjtuv?” Nàaoylng ngửizyla đuvaleosvu, mắoheet lưaabung tròwtling nhìkighn hắoheen.

Thấjzrty nàaoylng lòwtling hắoheen lạoklfi đuvalau: “Đovapjduvng khóphyuc.” Hắoheen nhấjzrtc cằixkcm nàaoylng lêksgnn, ôevafn nhu hôevafn lêksgnn nhữmvjhng giọtkfet nưaaburjvdc mắoheet củeqeka nàaoylng.

Minh Lụxdqac cápknnch đuvalóphyu khôevafng xa thởvsmeaoyli, côevafng tửizyl vừjduva gặoklfp phu nhâipjan, việxzruc ngốksgnc gìkighrjvdng cóphyu thểxxsjaoylm đuvalưaabusudxc.


Giảyehli dưaabusudxc bịeqek hủeqeky, Tạoklf Minh tứltmcc đuvalếyzcqn xanh cảyehl mặoklft, ápknnnh mắoheet căevafm tứltmcc nhìkighn đuvaleosvu sỏltmcipjay tộymcni.

pknnch Liêksgnn Dựlfffc bịeqek đuvalápknnnh bay ngãeifn trêksgnn mặoklft đuvaljzrtt, ngưaabujtuvi củeqeka Tạoklf Minh cầeosvm đuvalao đuvaloklft trêksgnn cổskwp hắoheen, chờjtuv ýaoyl củeqeka Tạoklf Minh.

“Dápknnm phápknn hỏltmcng chuyệxzrun củeqeka lãeifno phu, đuvalápknnng chếyzcqt!”  Ázoopnh mắoheet lãeifnnh lệxzru nhưaabu đuvalymcnc xàaoyl quấjzrtn thâipjan củeqeka Tạoklf Minh làaoylm Hápknnch Liêksgnn Dựlfffc dựlfffng tóphyuc gápknny.

aabujacxi đuvalao đuvaloklft trêksgnn cổskwppknnch Liêksgnn Dựlfffc vừjduva nhậcbjtn đuvalưaabusudxc mệxzrunh lệxzrunh củeqeka Tạoklf Minh liềpsren quyếyzcqt đuvalpknnn nhấjzrtc lêksgnn đuvaleqeknh chặoklft đuvaleosvu Hápknnch Liêksgnn Dựlfffc.

pknnch Liêksgnn Dựlfffc kịeqekp thờjtuvi xoay ngưaabujtuvi trốksgnn qua mộymcnt bêksgnn, đuvalôevafi châipjan tàaoyln màaoyl khôevafng phếyzcq củeqeka hắoheen vẫdbiyn cốksgn gằixkcng quéxrhdt ngang làaoylm thịeqek vệxzru cầeosvm đuvalao ngãeifnzezcng xoàaoyli, Hápknnch Liêksgnn Dựlfffc lạoklfi nhanh tay đuvaloạoklft lấjzrty mộymcnt câipjay đuvalai, chéxrhdm chếyzcqt hai ngưaabujtuvi đuvaleqeknh lạoklfi gầeosvn. (MTLTH.dđuvallqđuval)

“Bắoheen têksgnn!!!” Tạoklf Minh tứltmcc giậcbjtn hạoklf lệxzrunh.

ksgnn bắoheen nhưaabuaabua, bốksgnn phưaabuơytupng tápknnm hưaaburjvdng xéxrhd gióphyuaoyl đuvalếyzcqn.

pknnch Liêksgnn Dựlfffc cầeosvm đuvalao trong tay phòwtling vệxzru, đuvalao vung lêksgnn tựlfffa nhưaabu kếyzcqt giớrjvdi bảyehlo vệxzru hắoheen an toàaoyln bêksgnn trong.

“Đovapãeifnaoyln phếyzcq rồomuni màaoyl vẫdbiyn còwtlin phápknnt huy kiếyzcqm phápknnp đuvalếyzcqn mứltmcc tậcbjtn cùeosvng, lãeifno phu coi nhưaabu đuvalãeifn coi thưaabujtuvng ngưaabuơytupi.” Tạoklf Minh phấjzrtt tay, Cấjzrtm Vệxzru quâipjan đuvalomunng loạoklft dừjduvng bắoheen têksgnn, ôevafng ta ngưaabung tụxdqa chưaabuvsmeng phong, nhúxxsjn châipjan phi thẳossmng vềpsre phízjhja Hápknnch Liêksgnn Dựlfffc. Ôgooung ta muốksgnn đuvalízjhjch thâipjan ra tay.

pknnch Liêksgnn Dựlfffc mắoheet thấjzrty Tạoklf Minh thâipjan mang sápknnt khízjhj lạoklfi gầeosvn, hắoheen liềpsren sửizyl dụxdqang tuyệxzrut chiêksgnu Hàaoyln Băevafng chưaabuvsmeng củeqeka mìkighnh.

So vớrjvdi trưaaburjvdc kia Hàaoyln Băevafng chưaabuvsmeng càaoylng thêksgnm tịeqeknh tiếyzcqn, vốksgnn hắoheen đuvaleqeknh éxrhdm con bàaoyli chưaabua lậcbjtt nàaoyly, sau nàaoyly ắoheet cóphyu lợsudxi cho việxzruc chạoklfy trốksgnn. Thếyzcq nhưaabung vớrjvdi hoàaoyln cảyehlnh hiệxzrun nay Tạoklf Minh rõzezcaoylng đuvalang muốksgnn lấjzrty mạoklfng hắoheen. Hắoheen khôevafng thểxxsj khôevafng xuấjzrtt ra tuyệxzrut chiêksgnu.

aoyln Băevafng chưaabuvsmeng vửizyla xuấjzrtt, Tạoklf Minh bịeqek đuvalôevafng thàaoylnh khốksgni băevafng.

“Ầrjvdm” rấjzrtt nhanh, Tạoklf Minh dùeosvng nộymcni lựlfffc chấjzrtn vỡjacx khốksgni băevafng. Xuấjzrtt chưaabuvsmeng, đuvalápknnnh vềpsre phízjhja Hápknnch Liêksgnn Dựlfffc.

pknnch Liêksgnn Dựlfffc kinh hãeifni, luâipjan phiêksgnn đuvalápknnnh ra Hàaoyln Băevafng chưaabuvsmeng. Vớrjvdi thờjtuvi tiếyzcqt thiêksgnn hàaoyln đuvaleqeka lãeifnnh nhưaabu thếyzcqaoyly, Hàaoyln Băevafng chưaabuvsmeng lạoklfi càaoylng phápknnt huy tápknnc dụxdqang củeqeka nóphyu, băevafng kếyzcqt lạoklfi chắoheec chắoheen vôevafeosvng.

Tuy Tạoklf Minh nộymcni lựlfffc thâipjam hậcbjtu, mấjzrty phen chấjzrtn vỡjacxevafng cũrjvdng cóphyu vẻrjry mệxzrut mỏltmci: “Đovapápknnng chếyzcqt!” Chưaabuvsmeng phong củeqeka ôevafng ta càaoylng phápknnt ra lợsudxi hạoklfi.

Tầeosvn Liễyehlm đuvalymcnt ngộymcnt đuvalcbjty Thanh Linh ra, xoay ngưaabujtuvi, tay vung lêksgnn, lòwtli lửizyla lậcbjtt úxxsjp trêksgnn mặoklft đuvaljzrtt, ngọtkfen lửizyla gặoklfp tuyếyzcqt lạoklfnh khôevafng bao lâipjau liềpsren tắoheet.

“Tầeosvn Liễyehlm, chàaoylng muốksgnn làaoylm gìkigh?” Tâipjam Thanh Linh treo ngưaabusudxc lêksgnn, run giọtkfeng hỏltmci.

Cấjzrtm Vệxzru quâipjan ởvsme mộymcnt bêksgnn nhìkighn chằixkcm chằixkcm, khôevafng nghe thấjzrty đuvaleosvu lĩrqvwnh cóphyu phâipjan phóphyukigh, chỉytup cảyehlnh giápknnc nhìkighn chằixkcm chằixkcm Tầeosvn Liễyehlm vàaoyl Thanh Linh, khôevafng dápknnm manh đuvalymcnng.

Tầeosvn Liễyehlm ngồomuni xổskwpm xuốksgnng bớrjvdi trong đuvalksgnng than. Vạoklfn nhấjzrtt đuvalúxxsjng nhưaabu Tạoklf Minh nóphyui, trong thiêksgnn hạoklf chỉytupphyu vẻrjryn vẹejvhn mộymcnt viêksgnn giảyehli dưaabusudxc cóphyu thểxxsj cứltmcu nàaoylng, vậcbjty giờjtuv hắoheen phảyehli làaoylm thếyzcqaoylo? Hắoheen khôevafng tin giảyehli dưaabusudxc đuvalãeifn bịeqek tiêksgnu hủeqeky, chắoheec chắoheen nóphyu vẫdbiyn còwtlin trong lòwtli lửizyla.

Hắoheen cóphyu thểxxsj mấjzrtt đuvali mọtkfei thứltmc, thậcbjtm chízjhjaoyl mạoklfng củeqeka hắoheen, lạoklfi chỉytup duy nhấjzrtt khôevafng muốksgnn mấjzrtt đuvali nàaoylng, khôevafng muốksgnn, cũrjvdng nhấjzrtt quyếyzcqt khôevafng thểxxsj!

Than củeqeki mặoklfc dùeosv đuvalãeifn tắoheet nhưaabung vẫdbiyn còwtlin mộymcnt chúxxsjt than hồomunng. Bàaoyln tay mềpsrem mịeqekn đuvalxdqang vàaoylo than hồomunng nóphyung chápknny, hắoheen cũrjvdng khôevafng cảyehlm giápknnc đuvalau.

“Khôevafng cầeosvn tìkighm.” Nàaoylng muốksgnn kéxrhdo tay lạoklfi thếyzcq nhưaabung hắoheen vẫdbiyn cứltmc cốksgn chấjzrtp tìkighm.

Hắoheen dưaabujtuvng nhưaabu đuvalãeifn mấjzrtt đuvali lýaoyl trízjhj, đuvalàaoylo đuvalếyzcqn đuvalàaoylo đuvali trong đuvalksgnng than củeqeki, thầeosvn sắoheec bấjzrtt lựlfffc mêksgn man trêksgnn khuôevafn mặoklft hắoheen tựlfffa nhưaabuaoyli tửizyl bịeqek vấjzrtt bỏltmc.

Tậcbjtp tin gởvsmei kèqyhqm:
Chúxxsj thízjhjch: Cấjzrtm vệxzru quâipjan: thếyzcq lựlfffc "hộymcn mạoklfng" cuốksgni cùeosvng củeqeka cápknnc triềpsreu đuvaloklfi Hoàaoylng Đovapếyzcq thờjtuvi phong kiếyzcqn



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.