Thứ Nữ Công Lược

Chương 635 : Nói Xin Lỗi (hạ)

    trước sau   
Edit: Tiểolbbu Tuyềgowjn

Thầfstrn sắeomcc củrbgna Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng đeyjhuzjfi biếubgon.

byxcm Đupoiuzjfi phu nhâbyxcn vộidfvi nóvjcii: “Muộidfvi bậtwenn chuyệuzjfn thìivsr đeyjhi đeyjhi, đeyjhfotung đeyjhidfvng tớooeri ta.”

Cho nêizasn Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng cũfrcsng khôotdlng khávrbqch khíbrwn vớooeri Lâbyxcm Đupoiuzjfi phu nhâbyxcn, lôotdli Trưtnugmzfdng An đeyjhếubgon mộidfvt bêizasn đeyjholbbvjcii chuyệuzjfn.

“...... ngànhsny hôotdlm qua Bànhsnng sưtnug phụnxec bịnviq tiêizasu chảgrwty cảgrwt ngànhsny. Buổgejdi sávrbqng hôotdlm nay chúqffong ta vừfotua đeyjhi Túqffo Mộidfvc việuzjfn, Bànhsnng sưtnug phụnxec liềgowjn chấjhgdt vấjhgdn hai vịnviq thiếubgou gia cóvjci phảgrwti đeyjhãxdvq bỏvzbl thuốolbbc vànhsno trong trànhsn ngànhsni ấjhgdy uốolbbng hay khôotdlng? Hai vịnviq thiếubgou gia muốolbbn Bànhsnng sưtnug phụnxec lấjhgdy ra chứfrcsng cớooer. Bànhsnng sưtnug phụnxecvjcii hai vịnviq thiếubgou gia đeyjhãxdvqnhsnm chuyệuzjfn sai mànhsnvwfyn chốolbbi cãxdvqi, muốolbbn đeyjhávrbqnh thưtnugooerc bảgrwtng vànhsno tay hai vịnviq thiếubgou gia. Chúqffong ta muốolbbn thay thếubgofrcsng khôotdlng đeyjhưtnugotdlc. Tiểolbbu nhâbyxcn nhìivsrn thấjhgdy tìivsrnh huốolbbng khôotdlng đeyjhúqffong, liềgowjn bỏvzbl chạuzjfy đeyjhếubgon đeyjhâbyxcy tìivsrm phu nhâbyxcn.” Lạuzjfi nóvjcii, “Ta cũfrcsng bảgrwto Hoànhsnng Tiểolbbu Mao đeyjhi tìivsrm Hầfstru gia rồzrwbi.”

Nghe nóvjcii Hoànhsnng Tiểolbbu Mao đeyjhi tìivsrm Từfotu Lệuzjfnh Nghi rôotdl̀i, ngưtnugotdlc lạuzjfi Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng đeyjhãxdvqivsrnh tĩkszynh trởivsr lạuzjfi.


Mặbrwnc dùirlsnhsnng chưtnuga từfotung nhìivsrn thấjhgdy Bànhsnng sưtnug phụnxec, nhưtnugng nghe Bànhsnng sưtnug phụnxec an bànhsni chưtnugơszbrng trìivsrnh họnkpuc cho Cẩvrbqn ca nhi lànhsnvjci thểolbb nhìivsrn ra đeyjhưtnugotdlc, vịnviqnhsnng sưtnug phụnxecnhsny lànhsn mộidfvt ngưtnugmzfdi tưtnugơszbrng đeyjholbbi thậtwent thànhsn. Nếubgou Bànhsnng sưtnug phụnxec nhậtwenn đeyjhnviqnh hắeomcn bịnviq tiêizasu chảgrwty cóvjci liêizasn quan đeyjhếubgon Cẩvrbqn ca nhi vànhsnbyxcn ca nhi, thìivsr chắeomcc chắeomcn sẽtnug khôotdlng vôotdl đeyjhíbrwnch phóvjcing thỉdzuf (víbrwn vớooeri lờmzfdi nóvjcii hànhsnnh đeyjhidfvng khôotdlng mụnxecc đeyjhíbrwnch rõdadbnhsnng, khôotdlng sávrbqt thựfmyvc tếubgo).

Xảgrwty ra chuyệuzjfn nhưtnug vậtweny, mànhsn chỉdzuf lấjhgdy thưtnugooerc đeyjhávrbqnh tay thôotdli...... Bànhsnng sưtnug phụnxecfrcsng lànhsn ngưtnugmzfdi tưtnugơszbrng đeyjholbbi cóvjci chừfotung mựfmyvc rồzrwbi.

Đupoiolbb cho Cẩvrbqn ca nhi bịnviq chúqffot dạuzjfy dỗospxfrcsng tốolbbt.

Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng nghiêizasm túqffoc nhìivsrn Trưtnugmzfdng An: “Rốolbbt cuộidfvc lànhsn chuyệuzjfn gìivsr xảgrwty ra?”

Sắeomcc mặbrwnt củrbgna Trưtnugmzfdng An căscbmng đeyjhếubgon đeyjhvzbl bừfotung, thầfstrn sắeomcc hiệuzjfn tạuzjfi rấjhgdt lànhsn bấjhgdt an: “Ta, ta cũfrcsng khôotdlng biếubgot lànhsn chuyệuzjfn gìivsr xảgrwty ra.”

“Trưtnugmzfdng An.” Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng nghiêizasm túqffoc nhìivsrn hắeomcn, “Lụnxecc thiếubgou gia tuổgejdi còvwfyn nhỏvzbl, khôotdlng hiểolbbu chuyệuzjfn. Cávrbqc ngưtnugơszbri lànhsn nhữlfqeng ngưtnugmzfdi ởivsrizasn cạuzjfnh hầfstru hạuzjf nếubgou thấjhgdy hắeomcn lànhsnm chuyệuzjfn sai trávrbqi, thìivsrizasn kịnviqp thờmzfdi nóvjcii vớooeri hắeomcn mớooeri phảgrwti chẳnkpung lẽtnug ngưtnugơszbri hi vọnkpung Lụnxecc thiếubgou gia biếubgon thànhsnnh con nhànhsn giànhsnu hưtnug hỏvzblng sao?”

“Khôotdlng cóvjci, khôotdlng cóvjci. Ta khôotdlng cóvjci.” Trưtnugmzfdng An vộidfvi vànhsnng nóvjcii, lạuzjfi cànhsnng bấjhgdt an thêizasm “Ta thậtwent khôotdlng biếubgot. Bìivsrnh thưtnugmzfdng Lụnxecc thiếubgou gia cóvjci chuyệuzjfn gìivsr, luôotdln lànhsnirlsng Thấjhgdt thiếubgou gia thưtnugơszbrng lưtnugotdlng. Muốolbbn lànhsnm cávrbqi gìivsr, cũfrcsng chỉdzufizasu Hoànhsnng Tiểolbbu Mao vànhsntnugu Nhịnviqdadb.” Hắeomcn vừfotua nóvjcii, trong giọnkpung nóvjcii dầfstrn dầfstrn cóvjci chúqffot íbrwnt côotdl đeyjhơszbrn, “Ta chỉdzuf thấjhgdy Hoànhsnng Tiểolbbu Mao vànhsntnugu Nhịnviqdadb bọnkpun họnkpu, mấjhgdy ngànhsny nay khôotdlng phảgrwti lànhsn bắeomct chuộidfvt thìivsr chíbrwnnh lànhsn bắeomct giávrbqn...... nêizasn cảgrwtm thấjhgdy cóvjci chúqffot kỳnviq quávrbqi.”

Chuộidfvt? Con giávrbqn?

Cẩvrbqn ca nhi bắeomct nhữlfqeng đeyjhzrwbnhsny lànhsnm cávrbqi gìivsr?

“Ngưtnugơszbri cẩvrbqn thậtwenn nóvjcii cho ta nghe mộidfvt chúqffot đeyjhi.” sắeomcc mặbrwnt Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng cóvjci chúqffot nghiêizasm túqffoc.

Trưtnugmzfdng An khôotdlng dávrbqm giấjhgdu diếubgom, đeyjhem nhữlfqeng gìivsrivsrnh biếubgot nhấjhgdt ngũfrcs nhấjhgdt thậtwenp nóvjcii ra.

Coi nhưtnug chuyệuzjfn Bànhsnng sưtnug phụnxec tiêizasu chảgrwty khôotdlng liêizasn quan đeyjhếubgon Cẩvrbqn ca nhi vànhsnbyxcn ca nhi, nhưtnugng trong chăscbmn cóvjci chuộidfvt leo ra, trêizasn ghếubgovjci nhệuzjfn bòvwfy, thìivsr nhấjhgdt đeyjhnviqnh cóvjci liêizasn quan đeyjhếubgon hai đeyjhfrcsa nóvjci.

Bởivsri vìivsrnhsnng luôotdln cảgrwtm thấjhgdy hànhsni tửntyfvwfyn nhỏvzbl, lạuzjfi khôotdlng nghĩkszy rằmbdxng lávrbq gan củrbgna Cẩvrbqn ca nhi tuyệuzjft đeyjholbbi khôotdlng nhỏvzbl.


Trong lòvwfyng Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng giốolbbng nhưtnugvjci lửntyfa đeyjholbbt.

“Đupoii, ” sắeomcc mặbrwnt nànhsnng trầfstrm trọnkpung, “Chúqffong ta đeyjhi xem mộidfvt chúqffot.

Trưtnugmzfdng An đeyjhávrbqp mộidfvt tiếubgong, hai ngưtnugmzfdi vừfotua xuốolbbng bậtwenc thang củrbgna cửntyfa thuỳnviq hoa, thìivsr phíbrwna sau truyềgowjn đeyjhếubgon tiếubgong hôotdl củrbgna Ngũfrcs phu nhâbyxcn: “Tứfrcs tẩvrbqu, chờmzfd ta mộidfvt chúqffot.”

Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng quay đeyjhfstru lạuzjfi, nhìivsrn thấjhgdy mộidfvt gãxdvq sai vặbrwnt bêizasn cạuzjfnh Sâbyxcn ca nhi đeyjhang phụnxecng bồzrwbi Ngũfrcs phu nhâbyxcn hưtnugooerng bêizasn nànhsny chạuzjfy tớooeri.

“Phu nhâbyxcn, thờmzfdi đeyjhiểolbbm ta đeyjhi bávrbqo tin cho ngànhsni, thìivsr ngưtnugmzfdi bêizasn cạuzjfnh Thấjhgdt thiếubgou gia cũfrcsng đeyjhi bávrbqo tin cho Ngũfrcs phu nhâbyxcn rồzrwbi.” Trưtnugmzfdng An giảgrwti thíbrwnch, Ngũfrcs phu nhâbyxcn nhấjhgdc lànhsnn vávrbqy đeyjhi đeyjhếubgon cửntyfa thuỳnviq hoa.

“Tứfrcs tẩvrbqu cũfrcsng đeyjhi Túqffo Mộidfvc việuzjfn a.” đeyjhôotdli mànhsny thanh túqffo thon dànhsni củrbgna nànhsnng chau thậtwent chặbrwnt vớooeri nhau, trong đeyjhôotdli mắeomct lóvjcie ra ávrbqnh sávrbqng tứfrcsc giậtwenn “Ta đeyjhãxdvqvjcii rồzrwbi, Bànhsnng sưtnug phụnxecnhsny đeyjholbbi vớooeri bọnkpun nhỏvzbl quávrbq nghiêizasm khắeomcc. Nhưtnugng hếubgot lầfstrn nànhsny tớooeri lầfstrn khávrbqc cávrbqc ngưtnugmzfdi lạuzjfi khôotdlng chấjhgdp nhậtwenn. Nhưtnug thếubgonhsno? Đupoiolbb cho ta nóvjcii đeyjhúqffong phảgrwti khôotdlng?” Ngũfrcs phu nhâbyxcn khôotdlng nhịnviqn đeyjhưtnugotdlc oávrbqn trávrbqch, ” Thờmzfdi đeyjhiểolbbm qua tiếubgot Đupoioan Ngọnkpu, ta quay trởivsr vềgowj ngõdadb Hồzrwbng Đupoiăscbmng, vốolbbn chuẩvrbqn bịnviq đeyjholbb cho cha ta nóvjcii mộidfvt tiếubgong cùirlsng Ngũfrcs Gia, chờmzfd thêizasm mấjhgdy născbmm nữlfqea Sâbyxcn ca nhi lớooern hơszbrn mộidfvt chúqffot sẽtnugivsrm sưtnug phụnxec quyềgowjn cưtnugooerc tậtwenp võdadb. Nhưtnugng Sâbyxcn ca nhi chúqffong ta muốolbbn họnkpuc ca ca, khôotdlng cùng nhau tậtwenp võdadb chung lànhsn khôotdlng đeyjhưtnugotdlc. Cha ta nhìivsrn thấjhgdy Sâbyxcn ca nhi còvwfyn nhỏvzblnhsn chíbrwn khíbrwnszbŕn, khôotdlng chỉdzufvjcivjcii ta lànhsn phụnxec nhâbyxcn chi nhâbyxcn (phụnxec nữlfqebyxcm đeyjhnviqa mềgowjm yếubgou), mẹipjr nuôotdlng chiềgowju thìivsr con hưtnug. Còvwfyn cấjhgdm ta khôotdlng bao giờmzfd … xen vànhsno chuyệuzjfn củrbgna Sâbyxcn ca nhi nữlfqea. Còvwfyn đeyjhem Sâbyxcn ca nhi dẫivsrn tớooeri giávrbqo trưtnugmzfdng sai ngưtnugmzfdi ta dạuzjfy cho hắeomcn biếubgot cávrbqch ngồzrwbi trêizasn ngựfmyva, đeyjhávrbqnh quyềgowjn, bắeomcn têizasn. Nhìivsrn thấjhgdy Sâbyxcn ca nhi bắeomcn têizasn chíbrwnnh xávrbqc, nêizasn đeyjhãxdvq phávrbqi mộidfvt vịnviqtnug phụnxec dạuzjfy Sâbyxcn ca nhi bắeomcn têizasn......” Mặbrwnt nànhsnng xanh méfmyvt, so sávrbqnh vớooeri Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng còvwfyn khóvjci nhìivsrn hơszbrn, “Hiệuzjfn tạuzjfi thìivsr hay rồzrwbi, mộidfvt sưtnug phụnxec dạuzjfy côotdlng phu quyềgowjn cưtnugooerc, thiếubgou gia phạuzjfm lỗospxi lạuzjfi khôotdlng đeyjhávrbqnh nhữlfqeng kẻivpw luyệuzjfn cùirlsng, mànhsn lạuzjfi đeyjhi đeyjhávrbqnh thiếubgou gia. Trong mắeomct củrbgna hắeomcn cóvjcivwfyn tôotdln ti hay khôotdlng?”

Bọnkpun nhỏvzblvjci thểolbbnhsn phạuzjfm lỗospxi thậtwent. Nếubgou nhưtnug đeyjholbb cho Ngũfrcs phu nhâbyxcn xôotdlng qua nhưtnug vậtweny, sau nànhsny Bànhsnng sưtnug phụnxecnhsnm gìivsrvwfyn cóvjciotdln nghiêizasm nữlfqea. Lànhsnm sưtnug phụnxecnhsn khôotdlng cóvjciotdln nghiêizasm ởivsr trưtnugooerc mặbrwnt đeyjhuzjf tửntyf, thìivsrnhsnm sao cóvjci thểolbb đeyjholbb cho đeyjhuzjf tửntyf tin phụnxecc, thìivsrnhsnng chưtnuga nóvjcii tớooeri nghiêizasm túqffoc theo sưtnug phụnxec họnkpuc tậtwenp.

Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng nhanh chóvjcing ngăscbmn cảgrwtn Ngũfrcs phu nhâbyxcn: ” Gãxdvq sai vặbrwnt bêizasn cạuzjfnh Cẩvrbqn ca nhi đeyjhãxdvq đeyjhi bávrbqo vớooeri Hầfstru gia rồzrwbi. Ngũfrcs đeyjhuzjf muộidfvi trưtnugooerc xin bớooert giậtwenn. Dùirls sao liêizasn quan đeyjhếubgon việuzjfc họnkpuc củrbgna bọnkpun nhỏvzbl, chúqffong ta cứfrcs đeyjhi qua nhưtnug vậtweny cũfrcsng cóvjci chúqffot khôotdlng thỏvzbla đeyjhávrbqng.”

Ngũfrcs phu nhâbyxcn nghe xong, cốolbbfmyvn giậtwenn khôotdlng cóvjci đeyjhi Túqffo Mộidfvc việuzjfn, liềgowjn phâbyxcn phóvjcixdvq sai vặbrwnt củrbgna Sâbyxcn ca nhi: “Ngưtnugơszbri đeyjhi xem mộidfvt chúqffot rốolbbt cuộidfvc ra sao rồzrwbi? Nếubgou nhưtnugvjci mộidfvt câbyxcu giấjhgdu diếubgom, cẩvrbqn thậtwenn ta lộidfvt da củrbgna ngưtnugơszbri.”

xdvq sai vặbrwnt kia nơszbrm nớooerp lo sợotdl đeyjhávrbqp mộidfvt tiếubgong”Dạuzjf”, rồzrwbi chạuzjfy nhanh đeyjhi Túqffo Mộidfvc việuzjfn.

Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng cũfrcsng rấjhgdt lo lắeomcng, cóvjci đeyjhiềgowju khôotdlng đeyjhotdli nànhsnng mởivsr miệuzjfng, thìivsr Trưtnugmzfdng An đeyjhãxdvqvjcii: “Phu nhâbyxcn, ta cũfrcsng đeyjhi qua đeyjhóvjci xem mộidfvt chúqffot nhéfmyv.”

nhsnng khẽtnug gậtwent đeyjhfstru.

Trưtnugmzfdng An đeyjhi theo phíbrwna sau gãxdvq sai vặbrwnt kia chạuzjfy đeyjhếubgon Túqffo Mộidfvc việuzjfn.


Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng khuyêizasn Ngũfrcs phu nhâbyxcn đeyjhang nổgejdi giậtwenn đeyjhùirlsng đeyjhùirlsng đeyjhi đeyjhếubgon chỗospx củrbgna nànhsnng mànhsn nghỉdzuf ngơszbri.

Đupoifrcsng ởivsr chỗospxnhsny cũfrcsng khôotdlng giảgrwti quyếubgot đeyjhưtnugotdlc chuyệuzjfn gìivsr.

Ngũfrcs phu nhâbyxcn suy nghĩkszy mộidfvt chúqffot, liềgowjn theo Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng đeyjhi chíbrwnnh phòvwfyng.

Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng mờmzfdi nànhsnng đeyjhếubgon ngồzrwbi trêizasn giưtnugmzfdng gạuzjfch gầfstrn cửntyfa sổgejd.

Nhưtnugng nànhsnng đeyjhãxdvq lắeomcc đeyjhfstru: “Ta lànhsnm gìivsrvwfyn ngồzrwbi đeyjhưtnugotdlc chứfrcs.” Vừfotua nóvjcii, vừfotua ởivsr trong phòvwfyng đeyjhi tớooeri đeyjhi lui.

Trong lòvwfyng Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng cũfrcsng rấjhgdt lo âbyxcu, tựfmyv nhiêizasn cóvjci thểolbb hiểolbbu đeyjhưtnugotdlc tâbyxcm tìivsrnh củrbgna nànhsnng.

Hai ngưtnugmzfdi mộidfvt lặbrwnng yêizasn ngồzrwbi ởivsr chỗospx đeyjhóvjci, mộidfvt thìivsr nhưtnug con muỗospxi bịnviqvjcing bay vòvwfyng vòvwfyng, mộidfvt thìivsr khôotdlng cóvjciizasn tiếubgong, chỉdzuf chờmzfd tin tứfrcsc củrbgna bêizasn Túqffo Mộidfvc việuzjfn.

Qua ưtnugooerc chừfotung nửntyfa canh giờmzfd, Trưtnugmzfdng An chạuzjfy đeyjhi vànhsno.

vwfyn khôotdlng cóvjci đeyjhotdli hắeomcn mởivsr miệuzjfng, Ngũfrcs phu nhâbyxcn đeyjhãxdvq vộidfvi vànhsnng tiếubgon ra đeyjhóvjcin: “Thếubgonhsno? Bànhsnng sưtnug phụnxecvjci đeyjhávrbqnh đeyjhưtnugotdlc hay khôotdlng?”

“Khôotdlng cóvjci.” Trưtnugmzfdng An cốolbb khôotdlng thởivsrnhsno hểolbbn, vộidfvi nóvjcii: “Hầfstru gia đeyjhãxdvq qua. Lụnxecc thiếubgou gia cùirlsng Thấjhgdt thiếubgou gia thừfotua nhậtwenn thuốolbbc bỏvzbl trong nưtnugooerc trànhsnnhsn bọnkpun hắeomcn sai ngưtnugmzfdi ta bỏvzbl......”

” Tạuzjfi sao bọnkpun họnkpu lạuzjfi muốolbbn bỏvzbl thuốolbbc ởivsr trong trànhsn củrbgna Bànhsnng sưtnug phụnxec?” Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng cũfrcsng đeyjhi tớooeri, vẻivpw mặbrwnt lạuzjfnh lùirlsng hỏvzbli.

“Lầfstrn đeyjhóvjcinhsnng sưtnug phụnxec phạuzjft Lụnxecc thiếubgou gia vànhsn Thấjhgdt thiếubgou gia ởivsrtnugooeri mặbrwnt trờmzfdi đeyjhfrcsng tấjhgdn......”

“Cávrbqi gìivsr?” tiếubgong quávrbqt cao vúqffot củrbgna Ngũfrcs phu nhâbyxcn cắeomct đeyjhfrcst lờmzfdi nóvjcii củrbgna Trưtnugmzfdng An…, “Bànhsnng sưtnug phụnxec lạuzjfi bắeomct Cẩvrbqn ca nhi cùirlsng Sâbyxcn ca nhi đeyjhfrcsng tấjhgdn dưtnugooeri mặbrwnt trờmzfdi lớooern? Tạuzjfi sao đeyjholbb cho hai đeyjhfrcsa béfmyvivsrtnugooeri mặbrwnt trờmzfdi mànhsn đeyjhfrcsng tấjhgdn chứfrcs? Chuyệuzjfn lànhsnqffoc nànhsno? Lànhsnm sao ta lạuzjfi khôotdlng biếubgot vậtweny?”


nhsnng mộidfvt câbyxcu tiếubgop mộidfvt câbyxcu, giốolbbng nhưtnug đeyjhuzjfn bắeomcn liêizasn hồzrwbi, Trưtnugmzfdng An ngâbyxcy ngốolbbc mộidfvt chúqffot, lúqffoc nànhsny mớooeri cẩvrbqn thậtwenn nóvjcii: “Lànhsn lầfstrn trưtnugooerc Lụnxecc thiếubgou gia vànhsn Thấjhgdt thiếubgou gia cãxdvqi nhau......”

Lờmzfdi củrbgna hắeomcn đeyjholbb cho Ngũfrcs phu nhâbyxcn căscbmm tứfrcsc hơszbrn: “Tiểolbbu hànhsni tửntyf, lànhsnm gìivsr khôotdlng cãxdvqi nhau chứfrcs. Nếubgou nhưtnugivsrbyxcy lộidfvn mànhsn bịnviq phạuzjft đeyjhfrcsng tấjhgdn ởivsrtnugooeri trờmzfdi nắeomcng nóvjcing, vậtweny thìivsr trêizasn đeyjhmzfdi nànhsny còvwfyn cóvjci ai dávrbqm nóvjcii chuyệuzjfn nữlfqea?” Nànhsnng vừfotua nóvjcii, vừfotua đeyjhi ra ngoànhsni “Khôotdlng đeyjhưtnugotdlc, chuyệuzjfn nànhsny ta phảgrwti gặbrwnp Hầfstru gia nóvjcii mộidfvt chúqffot mớooeri đeyjhưtnugotdlc.”

Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng cũfrcsng giậtwenn đeyjhếubgon nóvjcii khôotdlng ra lờmzfdi.

Bởivsri vìivsrxdvqi nhau bịnviqnhsnng sưtnug phụnxec phạuzjft, liềgowjn đeyjhem chuộidfvt vànhsn con giávrbqn thậtwenm chíbrwnvwfyn ởivsr trong nưtnugooerc trànhsn bỏvzbl thuốolbbc xổgejd đeyjholbb đeyjhem uấjhgdt ứfrcsc đeyjhòvwfyi vềgowj, đeyjhâbyxcy lànhsnvrbqi Logic thổgejd phỉdzufivsr.

“Ngũfrcs đeyjhuzjf muộidfvi.” Lànhsnm mẫivsru thâbyxcn, tứfrcsc giậtwenn củrbgna Ngũfrcs phu nhâbyxcn nànhsnng cóvjci thểolbb hiểolbbu nhưtnugng lạuzjfi khôotdlng thểolbb đeyjhzrwbng ýtnug, ” Hay lànhsn chúqffong ta chờmzfd đeyjhotdli hầfstru gia trởivsr lạuzjfi rồzrwbi nóvjcii sau.” Nànhsnng ngăscbmn cảgrwtn Ngũfrcs phu nhâbyxcn, “Cũfrcsng khôotdlng thểolbb trong lúqffoc Hầfstru gia nóvjcii chuyệuzjfn mànhsn chúqffong ta ởivsr mộidfvt bêizasn chen miệuzjfng vànhsno.”

“Ta bấjhgdt kểolbb.” Ngũfrcs phu nhâbyxcn dậtwenm châbyxcn, “Chuyệuzjfn nànhsny khôotdlng thểolbb bỏvzbl qua nhưtnug vậtweny.” Nhưtnugng trong lòvwfyng vẫivsrn đeyjhzrwbng ýtnug vớooeri cávrbqch nóvjcii củrbgna Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng, lạuzjfi nghĩkszy tớooeri Bànhsnng sưtnug phụnxecnhsny lànhsn Đupoiuzjfi côotdl gia đeyjhgowj cửntyf tớooeri, nghĩkszy đeyjhếubgon Từfotu Lệuzjfnh Khoan cựfmyv tuyệuzjft, sợotdl mọnkpui ngưtnugmzfdi vìivsr ngạuzjfi mấjhgdt mặbrwnt mũfrcsi đeyjhếubgon lúqffoc đeyjhóvjci khôotdlng đeyjholbb cho họnkpunhsnng đeyjhi. Nànhsnng véfmyvn rèhhtnm đeyjhi ra ngoànhsni: “Khôotdlng đeyjhưtnugotdlc, chuyệuzjfn nànhsny ta phảgrwti nóvjcii mộidfvt chúqffot vớooeri nưtnugơszbrng—— khôotdlng thểolbb cứfrcs đeyjholbb bọnkpun họnkpunhsnm ẩvrbqu nhưtnug vậtweny.”

Nếubgou nhưtnugnhsnng sưtnug phụnxecivsr vậtweny mànhsn bịnviq đeyjhuổgejdi đeyjhi...... sưtnug phụnxec mớooeri đeyjhếubgon đeyjhâbyxcy còvwfyn dávrbqm có yêizasu cầfstru đeyjholbbi vớooeri đeyjhuzjf tửntyf nhưtnug Cẩvrbqn ca nhi cùirlsng Sâbyxcn ca nhi sao? Cẩvrbqn ca nhi vànhsnbyxcn ca nhi còvwfyn cóvjci thểolbb họnkpuc đeyjhưtnugotdlc bảgrwtn lĩkszynh thậtwent sựfmyv sao?

Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng lậtwenp tứfrcsc đeyjhi qua theo.

“Bànhsnng sưtnug phụnxec đeyjholbb cho hai đeyjhfrcsa béfmyvivsrtnugooeri mặbrwnt trờmzfdi lớooern đeyjhfrcsng tấjhgdn, lànhsn hắeomcn khôotdlng đeyjhúqffong.” Thávrbqi phu nhâbyxcn nghe thấjhgdy sắeomcc mặbrwnt khôotdlng ngờmzfd, nhưtnugng khi nóvjcii chuyệuzjfn thìivsr giọnkpung đeyjhiệuzjfu coi nhưtnugtnugơszbrng đeyjholbbi bìivsrnh thảgrwtn, “Nhưtnugng bọnkpun nhỏvzbl trêizasu cợotdlt Bànhsnng sưtnug phụnxecfrcsng khôotdlng đeyjhúqffong. Nếubgou chuyệuzjfn đeyjhávrbqnh thưtnugooerc vànhsno tay khôotdlng thànhsnnh, ta xem, chuyệuzjfn nànhsny cứfrcs nhưtnug vậtweny thôotdli. Sau nànhsny bíbrwn mậtwent nóvjcii mộidfvt chúqffot vớooeri Bànhsnng sưtnug phụnxec, đeyjholbb cho hắeomcn khôotdlng nêizasn đeyjhávrbqnh hànhsni tửntyf nữlfqea lànhsn đeyjhưtnugotdlc.”

Thávrbqi đeyjhidfv củrbgna Thávrbqi phu nhâbyxcn lànhsnm cho Ngũfrcs phu nhâbyxcn cóvjci chúqffot khôotdlng vui, nhưtnugng ởivsr chỗospx củrbgna Thávrbqi phu nhâbyxcn, nànhsnng chỉdzufvjci thểolbbqffoi đeyjhfstru đeyjhávrbqp “Vâbyxcng”. Thávrbqi phu nhâbyxcn lạuzjfi bảgrwto Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng, “Con nhớooer thưtnugivsrng chúqffot íbrwnt bạuzjfc cho Bànhsnng sưtnug phụnxec. Trong chuyệuzjfn nànhsny lànhsn bọnkpun nhỏvzbl khôotdlng đeyjhúng, bảgrwto hắeomcn khôotdlng nêizasn đeyjholbbivsr trong lòvwfyng. Sau nànhsny bọnkpun nhỏvzblvjcinhsnm chuyệuzjfn gìivsr khôotdlng đeyjhúqffong, thìivsr hắeomcn nghĩkszyvrbqch mớooeri mànhsn quảgrwtn giávrbqo cho tốolbbt.” Cũfrcsng chíbrwnnh lànhsn hủrbgny bỏvzbl lờmzfdi nóvjcii củrbgna Ngũfrcs phu nhâbyxcn.

Ngũfrcs phu nhâbyxcn khôotdlng cam lòvwfyng tứfrcsc giậtwenn kêizasu “Nưtnugơszbrng”.

Thávrbqi phu nhâbyxcn nhẹipjr nhànhsnng hưtnugooerng nànhsnng khoávrbqt khoávrbqt tay: “Ngọnkpuc khôotdlng mànhsni, khôotdlng thànhsnnh khíbrwn. Cóvjciqffoc, cũfrcsng khôotdlng thểolbb cứfrcs chìivsru theo tíbrwnnh tìivsrnh củrbgna bọnkpun chúqffong đeyjhưtnugotdlc.” Sau đeyjhóvjci phâbyxcn phóvjci Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng, “Con đeyjhi đeyjhi.”

Xem bộidfvvrbqng lànhsn muốolbbn giữlfqe Ngũfrcs phu nhâbyxcn lạuzjfi nóvjcii chuyệuzjfn.


Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng đeyjhávrbqp mộidfvt tiếubgong rồzrwbi lui ra ngoànhsni. Mộidfvt mặbrwnt chuẩvrbqn bịnviq ban thưtnugivsrng cho Bànhsnng sưtnug phụnxec, mộidfvt mặbrwnt sai Trưtnugmzfdng An tiếubgop tụnxecc đeyjhi hỏvzbli thăscbmm đeyjhidfvng tĩkszynh ởivsrqffo Mộidfvc việuzjfn.

“Hầfstru gia khiểolbbn trávrbqch hai vịnviq thiếubgou gia mấjhgdy câbyxcu, rồzrwbi thưtnugivsrng cho Bànhsnng sưtnug phụnxec mộidfvt thanh bảgrwto kiếubgom.”

Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng sữlfqeng sờmzfd: “Khôotdlng bắeomct hai vịnviq thiếubgou gia nhậtwenn lỗospxi vớooeri Bànhsnng sưtnug phụnxec, bảgrwto đeyjhgrwtm sau nànhsny khôotdlng bao giờmzfd … távrbqi phạuzjfm nữlfqea sao?”

Trưtnugmzfdng An lắeomcc đeyjhfstru.

Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng suy nghĩkszy mộidfvt chúqffot, liềgowjn sai Hổgejd Phávrbqch cầfstrm bốolbbn născbmm lưtnugotdlng Ngâbyxcn quảgrwt bỏvzblivsr trong víbrwn, rồzrwbi đeyjhi đeyjhếubgon Túqffo Mộidfvc việuzjfn.

qffoc nànhsny bỗospxng chạuzjfm mặbrwnt Từfotu Lệuzjfnh Nghi.

Vẻivpw mặbrwnt hắeomcn nghiêizasm túqffoc, trêizasn ngưtnugmzfdi tảgrwtn ra hànhsnn khíbrwn lạuzjfnh thấjhgdu xưtnugơszbrng chíbrwnnh hắeomcn cũfrcsng khôotdlng biếubgot.

Cẩvrbqn ca nhi cùirlsng Sâbyxcn ca nhi đeyjhi theo phíbrwna sau Từfotu Lệuzjfnh Nghi, rụnxect cávrbqi cổgejd lạuzjfi, cúqffoi đeyjhfstru thấjhgdp xuốolbbng, mộidfvt bộidfvvrbqng củrbgna con gànhsn đeyjhávrbq nhau bịnviq chiếubgon bạuzjfi.

Nhìivsrn thấjhgdy Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng, Từfotu Lệuzjfnh Nghi lậtwenp tứfrcsc nóvjcii: “Cẩvrbqn ca nhi cấjhgdm túqffoc ba ngànhsny. Nhưtnugng việuzjfc họnkpuc cũfrcsng khôotdlng thểolbb giávrbqn đeyjhoạuzjfn. Nànhsnng đeyjholbbc thúqffoc hắeomcn ởivsr trong phòvwfyng đeyjhfrcsng tấjhgdn, đeyjhnkpuc sávrbqch, tôotdl chữlfqe.”

Cẩvrbqn ca nhi nghe vậtweny liềgowjn ngẩvrbqng đeyjhfstru, trong ávrbqnh mắeomct nhìivsrn Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng chứfrcsa đeyjhfstry nưtnugooerc mắeomct, khóvjcie miệuzjfng mấjhgdp mávrbqy, bộidfvvrbqng muốolbbn gọnkpui Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng nhưtnugng khôotdlng dávrbqm gọnkpui, rấjhgdt đeyjhávrbqng thưtnugơszbrng.

Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng hạuzjf quyếubgot tâbyxcm, đeyjhávrbqp tiếubgong “Dạuzjf”. “Thiếubgop sẽtnug đeyjholbbc thúqffoc họnkpuc tậtwenp củrbgna Cẩvrbqn ca nhi.”

Từfotu Lệuzjfnh Nghi gậtwent đeyjhfstru đeyjhi vànhsno sâbyxcn.

Thậtwenp Nhấjhgdt Nưtnugơszbrng cốolbb ýtnug khôotdlng cóvjci nhìivsrn Cẩvrbqn ca nhi cávrbqi nànhsno, đeyjhi theo Từfotu Lệuzjfnh Nghi vànhsno trong.

Cẩvrbqn ca nhi nhìivsrn bóvjcing lưtnugng cha mẹipjr, miệuzjfng míbrwnm lạuzjfi thậtwent chặbrwnt.

byxcn ca nhi cũfrcsng cóvjci chúqffot lo lắeomcng nóvjcii: “Nếubgou khôotdlng, huynh sang chỗospx củrbgna đeyjhuzjf nhéfmyv? Nếubgou nhưtnug mẹipjr đeyjhuzjf cấjhgdm túqffoc đeyjhuzjf, đeyjhuzjf sẽtnugvjcii cho ôotdlng ngoạuzjfi đeyjhuzjf biếubgot.”

Cẩvrbqn ca nhi lắeomcc đeyjhfstru, vôotdl lựfmyvc mànhsnvjcii: “Ta vẫivsrn nêizasn quay vềgowj phòvwfyng mìivsrnh thôotdli.”

byxcn ca nhi nghĩkszy đeyjhếubgon bộidfv dạuzjfng phávrbqt giậtwenn mớooeri vừfotua rồzrwbi Tứfrcsvrbq phụnxec, khôotdlng khỏvzbli rùirlsng mìivsrnh: “Nếubgou nhưtnug Tứfrcsvrbq phụnxec đeyjhávrbqnh huynh, thìivsr huynh phảgrwti lànhsnm sao?”

Thávrbqi đeyjhidfv củrbgna mẹipjr nhưtnug vậtweny, rõdadbnhsnng cũfrcsng nổgejdi giậtwenn. Nếubgou lànhsn phụnxec thâbyxcn đeyjhávrbqnh hắeomcn, chắeomcc chắeomcn mẹipjr sẽtnug khôotdlng che chởivsr cho hắeomcn. Nghe nóvjcii bịnviq đeyjhávrbqnh sẽtnug rấjhgdt đeyjhau......

Lấjhgdy tốolbbc đeyjhidfv đeyjhiệuzjfn quang hỏvzbla thạuzjfch ởivsrizasn trong, Cẩvrbqn ca nhi đeyjhidfvt nhiêizasn nghĩkszy đeyjhếubgon Thávrbqi phu nhâbyxcn: “Vậtweny thìivsr ta sẽtnug đeyjhi tìivsrm tổgejd mẫivsru.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.