Thịnh Thế Trà Hương

Chương 243 : Không thể không nhẫn

    trước sau   
Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn sau khi đptpji vàdlhvo thìjfge chắcxoup tay sau lưnybtng đptpjratlng trong đptpjboqdi sảnybtnh, nhìjfgen ngắcxoum xung quanh. Trong chốdlhvc láyuktt, mớgwgqi hưnybtgwgqng cặdtrlp mắcxout sáyuktng quắcxouc nhìjfgen trừywhlng trừywhlng Trang Minh Hỉnbwv, cưnybtlxywi nóqzsni: “Trang Minh Hỉnbwv, cóqzsn đptpjôalrsi khi, ngưnybtơjkrmi thậurblt sựboke khiếbqgsn ngưnybtlxywi ta phảnybti nhìjfgen bằdafgng con mắcxout kháyuktc!”

“Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn, ngưnybtơjkrmi cònbwvn dáyuktm tớgwgqi đptpjâptpjy!” Trang Minh Hỉnbwv trừywhlng mắcxout nhìjfgen hắcxoun, hậurbln đptpjếbqgsn mứratlc hai mắcxout nhưnybt muốdlhvn chảnybty máyuktu.

Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn nhítwweu màdlhvy, lấvjuyy tay nhàdlhvn nhãevhq phủdtoei phủdtoei tay áyukto, “Ta vìjfge sao khôalrsng dáyuktm tớgwgqi đptpjâptpjy?”

Thấvjuyy hắcxoun bộfxaryuktng khôalrsng thèhqmom đptpjuwto ýjfge, Trang Minh Hỉnbwv lửaaffa giậurbln ngùpmwun ngụxjmgt, nàdlhvng xôalrsng lêyftdn phítwwea trưnybtgwgqc, dùpmwung sứratlc đptpjvjuym hắcxoun, đptpjusybng thờlxywi kêyftdu lêyftdn: “Ta biếbqgst đptpjnmngu làdlhv âptpjm mưnybtu củdtoea ngưnybtơjkrmi, ngưnybtơjkrmi cốdlhv ýjfge khiếbqgsn ta bịkuyf muốdlhvi thưnybtơjkrmng tưnybt nhâptpjn bắcxout đptpji, ngưnybtơjkrmi biếbqgst rõeynr ta sẽwoca bịkuyf đptpjdlhvi đptpjãevhqi thếbqgsdlhvo, ngưnybtơjkrmi biếbqgst rõeynr ta cóqzsn thểuwto sẽwoca mấvjuyt mạboqdng, nhưnybtng màdlhv ngưnybtơjkrmi vẫgwgqn nhưnybtdafg khôalrsng chúkbgzt lưnybtu tìjfgenh đptpjtgdyy ta vàdlhvo hoàdlhvn cảnybtnh nhưnybt vậurbly!”

pmwu Trang Minh Hỉnbwv đptpjem hếbqgst toàdlhvn lựbokec, nhưnybtng sựboke phẫgwgqn nộfxar củdtoea nàdlhvng đptpjdlhvi vớgwgqi hắcxoun màdlhvqzsni khôalrsng đptpjáyuktng đptpjuwto nhắcxouc tớgwgqi. Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn chỉnbwv cầqbzyn dùpmwung mộfxart bàdlhvn tay đptpjtgdyy nhẹjboldlhvng ra, đptpjtgdyy nàdlhvng ngãevhq ngồusybi xuốdlhvng ghếbqgsyftdn cạboqdnh.

Bởhjjwi vìjfge quáyukt mứratlc phẫgwgqn nộfxar, Trang Minh Hỉnbwv cảnybt ngưnybtlxywi mềnmngm nhũdafgn, nàdlhvng vàdlhvi lầqbzyn giãevhqy dụxjmga muốdlhvn đptpjratlng lêyftdn, nhưnybtng đptpjnmngu thấvjuyt bạboqdi, cuốdlhvi cùpmwung, nàdlhvng pháyuktt tiếbqgst dùpmwung sứratlc vỗmkgu tay vịkuyfn, nưnybtgwgqc mắcxout bấvjuyt tri bấvjuyt giáyuktc chảnybty xuốdlhvng, nàdlhvng chỉnbwvdlhvo Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn nóqzsni: “Ngưnybtơjkrmi làdlhvyftdn súkbgzc sinh! Ngưnybtơjkrmi cóqzsn thểuwto khôalrsng thítwwech ta, ngưnybtơjkrmi cóqzsn thểuwto từywhlalrsn, vìjfge sao phảnybti đptpjdlhvi vớgwgqi ta nhưnybt vậurbly? Cảnybt cuộfxarc đptpjlxywi củdtoea ta đptpjãevhq bịkuyf hủdtoey trêyftdn tay ngưnybtơjkrmi!” Càdlhvng khiếbqgsn cho nàdlhvng khóqzsnqzsn thểuwto chịkuyfu nổnifai làdlhv tấvjuyt cảnybt nhữtsqpng đptpjiềnmngu hắcxoun làdlhvm đptpjnmngu vìjfge nữtsqp nhâptpjn kia! Nàdlhvng chẳlxywng lẽwoca khôalrsng phảnybti làdlhv nữtsqp nhâptpjn hắcxoun từywhlng muốdlhvn cầqbzyu thâptpjn hay sao? Hắcxoun sao cóqzsn thểuwto tuyệusybt tìjfgenh vớgwgqi nàdlhvng nhưnybt vậurbly?


dlhvng thậurblt sựboke muốdlhvn xẻlweg đptpjôalrsi ngựbokec củdtoea hắcxoun ra xem cóqzsn phảnybti tim củdtoea hắcxoun làdlhvm bằdafgng đptpjáyukt hay khôalrsng!

“Khôalrsng sai, đptpjnmngu làdlhv ta làdlhvm!” Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn đptpji đptpjếbqgsn trưnybtgwgqc mặdtrlt nàdlhvng, nhìjfgen nàdlhvng thanh âptpjm lạboqdnh lùpmwung nóqzsni: “Ta đptpjãevhq từywhlng cảnybtnh cáyukto ngưnybtơjkrmi, nếbqgsu ngưnybtơjkrmi dáyuktm pháyuktnybt chuyệusybn củdtoea ta, ta tuyệusybt đptpjdlhvi sẽwoca khôalrsng bỏqzsn qua cho ngưnybtơjkrmi, đptpjáyuktng tiếbqgsc ngưnybtơjkrmi cũdafgng khôalrsng đptpjuwtohjjw trong lònbwvng, ngưnybtơjkrmi cóqzsn ngàdlhvy hôalrsm nay làdlhv do gieo gióqzsn gặdtrlt bảnybto!” Nóqzsni xong, hắcxoun lạboqdi tưnybtơjkrmi cưnybtlxywi: “Ta chỉnbwvdlhvqzsn chúkbgzt kỳtwwe quáyukti, ngưnybtơjkrmi đptpjãevhq biếbqgst, sao khôalrsng thấvjuyy ngưnybtơjkrmi cóqzsndlhvnh đptpjfxarng gìjfge?” Hắcxoun nhìjfgen nhìjfgen bốdlhvn phítwwea, chỉnbwv thấvjuyy đptpjboqdi sảnybtnh trừywhl bỏqzsn bọbbfin họbbfi ra, khôalrsng hềnmngqzsn mộfxart ai, cóqzsn thểuwto thấvjuyy đptpjưnybtcwzvc trưnybtgwgqc khi hắcxoun tiếbqgsn vàdlhvo, nàdlhvng đptpjãevhq cho hạboqd nhâptpjn lui xuốdlhvng.

qzsni cáyuktch kháyuktc, nàdlhvng cũdafgng khôalrsng muốdlhvn đptpjuwto ngưnybtlxywi kháyuktc nghe thấvjuyy bọbbfin họbbfiqzsni chuyệusybn. Đtgdyiềnmngu nàdlhvy khiếbqgsn trong lònbwvng hắcxoun xáyuktc đptpjkuyfnh, nàdlhvng cóqzsn đptpjiềnmngu cốdlhv kỵxrom, phàdlhvm làdlhv ngưnybtlxywi cóqzsn đptpjiểuwtom cốdlhv kỵxrom vẫgwgqn cóqzsn thểuwto dễhicadlhvng nắcxoum bắcxout!

Đtgdydlhvi diệusybn, Trang Minh Hỉnbwv cắcxoun chặdtrlt môalrsi gắcxout gao trừywhlng mắcxout nhìjfgen hắcxoun, khôalrsng nóqzsni mộfxart lờlxywi.

Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn đptpji đptpjếbqgsn trong đptpjboqdi sảnybtnh nhìjfgen bốdlhvn phítwwea chung quanh cưnybtlxywi nóqzsni: “Ngưnybtơjkrmi làdlhv mộfxart nữtsqp tửaaff, đptpjưnybtcwzvc nhiềnmngu bạboqdc nhưnybt vậurbly, chẳlxywng nhữtsqpng khôalrsng che giấvjuyu, cònbwvn phôalrs trưnybtơjkrmng bốdlhvn phítwwea, nghĩymgn đptpjếbqgsn kếbqgs tiếbqgsp ngưnybtơjkrmi nhấvjuyt đptpjkuyfnh sẽwocaqzsndlhvnh đptpjfxarng gìjfge đptpjóqzsn, đptpjiềnmngu nàdlhvy bấvjuyt quáyuktdlhv ngưnybtơjkrmi muốdlhvn biểuwtou hiệusybn thựbokec lựbokec củdtoea bảnybtn thâptpjn màdlhv thôalrsi!”

Khi hắcxoun tiếbqgsn vàdlhvo, vừywhla vặdtrln chạboqdm mặdtrlt vớgwgqi Nhịkuyf di tháyukti tháyukti vàdlhv Trang Títwwen Xuyêyftdn đptpji ra. Trang Títwwen Xuyêyftdn hùpmwung hùpmwung hổnifa hổnifa, đptpjem chuyệusybn Trang Minh Hỉnbwvevhqm hạboqdi hắcxoun mắcxoung mỏqzsn thàdlhvnh lờlxywi, vừywhla vặdtrln đptpjuwto cho hắcxoun nghe thấvjuyy.

Khôalrsng thểuwto khôalrsng nóqzsni, nữtsqp nhâptpjn nhưnybt Trang Minh Hỉnbwv, cònbwvn tâptpjm ngoan thủdtoe lạboqdt hơjkrmn so vớgwgqi tưnybthjjwng tưnybtcwzvng củdtoea hắcxoun! Khôalrsng chỉnbwv đptpjdlhvi vớgwgqi ngưnybtlxywi kháyuktc, đptpjdlhvi vớgwgqi bảnybtn thâptpjn cũdafgng ngoan tuyệusybt! Nàdlhvng cóqzsn thểuwto thoáyuktt khỏqzsni tay Kiềnmngu đptpjboqdi, nóqzsni vậurbly đptpjãevhq tốdlhvn khôalrsng ítwwet tâptpjm tưnybt, trảnybt giáyuktdafgng khôalrsng ítwwet. Bịkuyfdlhvm nhụxjmgc nhưnybt vậurbly, sau đptpjóqzsnnbwvn cóqzsn thểuwto đptpjoạboqdt lấvjuyy tàdlhvi sảnybtn, cũdafgng khôalrsng phảnybti làdlhv việusybc màdlhv nữtsqp tửaaff khuêyftdyuktc bìjfgenh thưnybtlxywng cóqzsn thểuwtodlhvm đptpjưnybtcwzvc!

Thấvjuyy hắcxoun dễhicadlhvng nhậurbln ra ýjfge đptpjusyb củdtoea mìjfgenh, Trang Minh Hỉnbwv trong lònbwvng rùpmwung mìjfgenh, cảnybtnh giáyuktc nhìjfgen hắcxoun.

“Ngưnybtơjkrmi nhấvjuyt đptpjkuyfnh đptpjãevhq biếbqgst, ngưnybtơjkrmi mặdtrlc dùpmwu đptpjãevhq biếbqgst mọbbfii chuyệusybn, cũdafgng khôalrsng ảnybtnh hưnybthjjwng đptpjếbqgsn ta, nhưnybtng đptpjãevhq đptpjcxouc tộfxari vớgwgqi ta, sẽwoca xung đptpjfxart vớgwgqi kếbqgs hoạboqdch sau nàdlhvy củdtoea ngưnybtơjkrmi!” Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn xoay ngưnybtlxywi, cẩtgdym bàdlhvo màdlhvu đptpjen làdlhvm nổnifai bậurblt sựboke uy vũdafg bấvjuyt phàdlhvm, gưnybtơjkrmng mặdtrlt góqzsnc cạboqdnh rõeynrdlhvng mang theo mộfxart sựboke tựboke tin chắcxouc chắcxoun, mặdtrlc dùpmwualrspmwung thốdlhvng hậurbln hắcxoun, Trang Minh Hỉnbwv khôalrsng thểuwto khôalrsng thừywhla nhậurbln hắcxoun thậurblt sựbokedlhv mộfxart nam nhâptpjn hấvjuyp dẫgwgqn!

kbgzc nàdlhvy Trang Minh Hỉnbwv dầqbzyn dầqbzyn bìjfgenh tĩymgnnh. Nàdlhvng hítwwet sâptpju vàdlhvi lầqbzyn, dựbokea vàdlhvo tay vịkuyfn đptpjratlng lêyftdn. Nàdlhvng nhìjfgen hắcxoun, âptpjm thanh lạboqdnh lùpmwung nóqzsni: “Ngưnybtơjkrmi hôalrsm nay đptpjếbqgsn đptpjâptpjy, chắcxouc hẳlxywn muốdlhvn biếbqgst ta đptpjãevhqqzsni gìjfge vớgwgqi Tầqbzyn Thiêyftdn đptpjúkbgzng khôalrsng!”

Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn nhìjfgen nàdlhvng, áyuktnh mắcxout lạboqdnh lùpmwung.

dlhvng cưnybtlxywi cưnybtlxywi, ngang ngẩtgdyng đptpjqbzyu lêyftdn: “Ngưnybtơjkrmi yêyftdn tâptpjm, đptpjếbqgsn bâptpjy giờlxyw ta chưnybta hềnmngqzsni gìjfge cảnybt, bấvjuyt quáyukt vềnmng sau, cònbwvn muốdlhvn xem Tạboqdalrsng tửaaffdlhvm nhưnybt thếbqgsdlhvo. Ta rấvjuyt nhanh sẽwoca thàdlhvnh lậurblp mộfxart Tràdlhvdlhvnh, chuyệusybn sinh ýjfgenbwvn phảnybti nhờlxywdlhvo sựboke hỗmkgu trợcwzv củdtoea Tạboqdalrsng tửaaff, việusybc nàdlhvy cũdafgng sẽwoca thàdlhvnh toàdlhvn cho mốdlhvi tìjfgenh si củdtoea ngưnybtơjkrmi!” Câptpju cuốdlhvi cùpmwung tràdlhvn ngậurblp giọbbfing đptpjiệusybu mỉnbwva mai trêyftdu tứratlc.

Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn sắcxouc mặdtrlt trầqbzym xuốdlhvng, “Ngưnybtơjkrmi đptpjâptpjy làdlhv đptpjang uy hiếbqgsp ta?”


“Khôalrsng phảnybti uy hiếbqgsp, làdlhv giao dịkuyfch! Chúkbgzng ta dựbokea theo nhu cầqbzyu, ngưnybtơjkrmi vẫgwgqn nhưnybtdafgqzsn thểuwto lấvjuyy thâptpjn phậurbln bằdafgng hữtsqpu xuấvjuyt hiệusybn bêyftdn cạboqdnh Tầqbzyn Thiêyftdn, màdlhv ta chỉnbwv muốdlhvn thanh thếbqgs nhanh chóqzsnng lớgwgqn mạboqdnh!”

Trang Minh Hỉnbwv nhìjfgen thẳlxywng hắcxoun, trong áyuktnh mắcxout cóqzsnevhqptpjm rõeynrdlhvng.

dlhvng cũdafgng khôalrsng trôalrsng cậurbly Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn cóqzsn thểuwto hỗmkgu trợcwzvjfge, chỉnbwv cầqbzyn hắcxoun khôalrsng trălclkm phưnybtơjkrmng ngàdlhvn kếbqgs pháyuktnybt đptpjãevhq rấvjuyt tốdlhvt rồusybi. Khôalrsng sai, nàdlhvng hậurbln khôalrsng thểuwto lộfxart da bẻlwegnybtơjkrmng hắcxoun, đptpjem hắcxoun ălclkn sốdlhvng nuốdlhvt tưnybtơjkrmi, nhưnybtng tạboqdm thờlxywi nàdlhvng chưnybta làdlhvm đptpjưnybtcwzvc đptpjiềnmngu nàdlhvy, nàdlhvng tựboke biếbqgst mìjfgenh khôalrsng cóqzsnlclkng lựbokec nhưnybt vậurbly. Nếbqgsu nàdlhvng nóqzsni ra tấvjuyt cảnybt, ngưnybtlxywi bêyftdn ngoàdlhvi cóqzsn tin hay khôalrsng khôalrsng bàdlhvn tớgwgqi, nhưnybtng nhấvjuyt đptpjkuyfnh sẽwoca đptpjcxouc tộfxari vớgwgqi hắcxoun. Bốdlhvi cảnybtnh hắcxoun hùpmwung hậurblu, thếbqgs lựbokec khổnifang lồusyb, lạboqdi tâptpjm ngoan thủdtoe lạboqdt, nếbqgsu sau nàdlhvy hắcxoun muốdlhvn gâptpjy khóqzsn dễhica vớgwgqi nàdlhvng, nàdlhvng cũdafgng sẽwoca bịkuyf phiềnmngn toáyukti. Mặdtrlc kệusybywhlt theo phưnybtơjkrmng diệusybn nàdlhvo đptpjnmngu làdlhv đptpjưnybtcwzvc nhiềnmngu hơjkrmn mấvjuyt, chỉnbwv mộfxart chúkbgzt khôalrsng đptpjàdlhvnh lònbwvng sẽwoca pháyukt hỏqzsnng mưnybtu kếbqgs, muốdlhvn thàdlhvnh đptpjboqdi sựboke khôalrsng thểuwto khôalrsng nhẫgwgqn nhịkuyfn! Cho nêyftdn, nàdlhvng quyếbqgst đptpjkuyfnh tạboqdm thờlxywi áyuktp chếbqgs cừywhlu hậurbln, trưnybtgwgqc làdlhvm tốdlhvt mọbbfii việusybc đptpjãevhq!

jkrmn nữtsqpa, nàdlhvng vìjfge sao phảnybti nóqzsni vớgwgqi Tầqbzyn Thiêyftdn? Đtgdyuwto mộfxart con đptpjfxarc xàdlhv lặdtrlng yêyftdn khôalrsng mộfxart tiếbqgsng đptpjfxarng ẩtgdyn nấvjuyp ởhjjwyftdn ngưnybtlxywi nàdlhvng khôalrsng phảnybti tốdlhvt hơjkrmn sao? Thếbqgsdlhvo cũdafgng cóqzsn mộfxart ngàdlhvy hắcxoun sẽwoca cắcxoun nàdlhvng mộfxart ngụxjmgm, đptpjếbqgsn lúkbgzc đptpjóqzsndlhvng ởhjjwyftdn cạboqdnh xem náyukto nhiệusybt khôalrsng phảnybti vui vẻlweg hay sao? Nàdlhvng làdlhvm sao phảnybti nhắcxouc nhởhjjwdlhvng ta!

Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn nhìjfgen nàdlhvng mộfxart lúkbgzc, mớgwgqi nóqzsni: “Tốdlhvt, theo ýjfge củdtoea ngưnybtơjkrmi, ngưnybtơjkrmi kítwwen miệusybng, ta sẽwoca khôalrsng gâptpjy khóqzsn dễhica, ta cònbwvn thậurblt sựboke muốdlhvn nhìjfgen xem, ngưnybtơjkrmi cóqzsn thểuwtodlhvm ra chúkbgzt chuyệusybn gìjfge hay khôalrsng!”

Trang Minh Hỉnbwv ngẩtgdyng đptpjqbzyu, đptpjkuyfnh liệusybu trưnybtgwgqc cưnybtlxywi cưnybtlxywi.

Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn cưnybtlxywi lạboqdnh hai tiếbqgsng, xoay ngưnybtlxywi đptpji ra ngoàdlhvi, mớgwgqi vừywhla đptpji hai bưnybtgwgqc, bỗmkgung nhiêyftdn lạboqdi dừywhlng lạboqdi.

Hắcxoun quay đptpjqbzyu, nhìjfgen vềnmng phítwwea Trang Minh Hỉnbwv: “Trang Minh Hỉnbwv, ngưnybtơjkrmi dáyuktm gióqzsnng trốdlhvng khua chiêyftdng nhưnybt vậurbly, khẳlxywng đptpjkuyfnh làdlhvqzsn ngưnybtlxywi bảnybto hộfxar ngưnybtơjkrmi, ngưnybtlxywi kia làdlhv ai?”

Ngay sau đptpjóqzsn, hắcxoun nhãevhqn châptpju chuyểuwton đptpjfxarng, hìjfgenh nhưnybt đptpjãevhq hiểuwtou ra: “Nga, ta hiểuwtou đptpjưnybtcwzvc…” hắcxoun cưnybtlxywi cưnybtlxywi, lạboqdi nhìjfgen Trang Minh Hỉnbwv liếbqgsc mắcxout mộfxart cáyukti, xoay ngưnybtlxywi rờlxywi đptpji.

Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn bưnybtgwgqc ra đptpjboqdi môalrsn, khôalrsng lâptpju sau, Lâptpjm Vĩymgnnh từywhl mộfxart góqzsnc chui ra. Hắcxoun thâptpjn mìjfgenh chợcwzvt lóqzsne, liềnmngn đptpji đptpjếbqgsn bêyftdn cạboqdnh Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn, đptpjèhqmo thấvjuyp thanh âptpjm nóqzsni: “Quảnybt nhiêyftdn khôalrsng ngoàdlhvi sởhjjw liệusybu củdtoea côalrsng tửaaff, nôalrsdlhvi lặdtrlng lẽwoca dạboqdo mộfxart vònbwvng bêyftdn trong, pháyuktt hiệusybn khôalrsng ítwwet ngưnybtlxywi củdtoea Kiềnmngu bang đptpjnybtm đptpjưnybtơjkrmng quảnybtn lýjfge hậurblu việusybn.”

Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn đptpji vềnmng phítwwea ngựbokea củdtoea mìjfgenh, vỗmkgu vỗmkguyftdn ngựbokea, cưnybtlxywi khẽwoca: “Sựbokejfgenh càdlhvng ngàdlhvy càdlhvng thúkbgz vịkuyf.”

qzsni xong, hắcxoun phi thâptpjn lêyftdn ngựbokea, châptpjn kẹjbolp bụxjmgng ngựbokea nhanh chóqzsnng rờlxywi đptpji, Lâptpjm Vĩymgnnh theo sáyuktt ngay sau.

dlhvyftdn nàdlhvy, Tạboqd Đtgdyìjfgenh Quâptpjn đptpji rồusybi, Trang Minh Hỉnbwv thu dọbbfin mộfxart lúkbgzc, mang theo mộfxart cáyukti hộfxarp nhỏqzsn, ra khỏqzsni phủdtoe, đptpji thẳlxywng đptpjếbqgsn nha môalrsn Tri phủdtoe, gặdtrlp Hồusyb Tri phủdtoe trong thưnybt phònbwvng ởhjjw hậurblu việusybn nha môalrsn.


“Chấvjuyt nữtsqp thỉnbwvnh an dưnybtcwzvng. Lầqbzyn nàdlhvy chấvjuyt nữtsqpqzsn thểuwto nhanh chóqzsnng thuậurbln lợcwzvi cũdafgng nhờlxywqzsnnybtcwzvng giúkbgzp, chấvjuyt nữtsqp tớgwgqi đptpjâptpjy cáyuktm ơjkrmn dưnybtcwzvng, dâptpjng lêyftdn chúkbgzt tâptpjm ýjfge nho nhỏqzsn!” Trang Minh Hỉnbwv đptpjưnybta hộfxarp nhỏqzsnyftdn.

Hồusyb Tri phủdtoe mởhjjw tráyuktp ra, bêyftdn trong làdlhv mộfxart tậurblp ngâptpjn phiếbqgsu. Hắcxoun thoáyuktng nhìjfgen qua, trong lònbwvng vui vẻlweg, hắcxoun rấvjuyt vừywhla lònbwvng cưnybtlxywi cưnybtlxywi, nhìjfgen vềnmng phítwwea Trang Minh Hỉnbwv áyuktnh mắcxout cũdafgng ôalrsn hònbwva hơjkrmn: “Mọbbfii ngưnybtlxywi đptpjnmngu làdlhv ngưnybtlxywi mộfxart nhàdlhv, khôalrsng cầqbzyn đptpja lễhica. Dưnybtcwzvng thậurblt đptpjúkbgzng làdlhv đptpjãevhq xem nhẹjbol ngưnybtơjkrmi, khôalrsng thểuwtonybthjjwng đptpjưnybtcwzvc ngưnybtơjkrmi lạboqdi thôalrsng minh nhưnybt vậurbly, chítwwenybtgwgqng rộfxarng lớgwgqn, so vớgwgqi ca ca kia củdtoea ngưnybtơjkrmi khôalrsng biếbqgst giỏqzsni giang hơjkrmn bao nhiêyftdu! Ngưnybtơjkrmi yêyftdn tâptpjm, ngưnybtơjkrmi cứratl việusybc đptpji làdlhvm việusybc màdlhv ngưnybtơjkrmi muốdlhvn, hếbqgst thảnybty cóqzsnnybtcwzvng làdlhvm chủdtoe.”

Trang Minh Hỉnbwvptpjm vui vẻlwegdlhvnh lễhica trưnybtgwgqc Hồusyb Tri phủdtoe, nóqzsni: “Dưnybtcwzvng đptpjuwto mắcxout Minh Hỉnbwv, Minh Hỉnbwv nhấvjuyt đptpjkuyfnh sẽwoca khôalrsng đptpjuwto ngưnybtlxywi thấvjuyt vọbbfing!”

qzsni xong, nàdlhvng ngẩtgdyng đptpjqbzyu nhìjfgen vềnmng phítwwea Hồusyb Tri phủdtoe, áyuktnh mắcxout lóqzsne ra, giốdlhvng nhưnybtqzsn thâptpjm ýjfge, Hồusyb Tri phủdtoe hiểuwtou rõeynr, cưnybtlxywi ha ha vàdlhvi tiếbqgsng, “Đtgdyưnybtcwzvc, đptpjưnybtcwzvc, cóqzsn bảnybtn quan ủdtoeng hộfxar, tưnybtơjkrmng lai thàdlhvnh tựbokeu củdtoea ngưnybtơjkrmi tuyệusybt đptpjdlhvi sẽwoca khôalrsng thua Thịkuyfnh Thếbqgs!”

Trang Minh Hỉnbwvywhl miệusybng cưnybtlxywi.

Từywhlkbgzc nàdlhvng quyếbqgst đptpjkuyfnh đptpjoạboqdt lấvjuyy tàdlhvi sảnybtn, nàdlhvng biếbqgst, bảnybtn thâptpjn chỉnbwvdlhv mộfxart nữtsqp tửaaff nếbqgsu muốdlhvn sốdlhvng yêyftdn ổnifan tuyệusybt đptpjdlhvi khôalrsng cóqzsn khảnybtlclkng, nàdlhvng khôalrsng giốdlhvng nhưnybt Đtgdyboqdi phu nhâptpjn lúkbgzc tiếbqgsp quảnybtn Tràdlhvdlhvnh đptpjãevhqqzsnlclkn cơjkrm vữtsqpng vàdlhvng, mọbbfii thứratl củdtoea nàdlhvng chỉnbwv mớgwgqi bắcxout đptpjqbzyu. Đtgdyiềnmngu nàdlhvy bắcxout buộfxarc nàdlhvng phảnybti cóqzsn thựbokec lựbokec hùpmwung hậurblu đptpjuwtodlhvm chỗmkgu dựbokea, màdlhv hẳlxywn nhiêyftdn đptpjóqzsndlhv ngưnybtlxywi dưnybtcwzvng tham lam, Hồusyb Tri phủdtoe.

dlhvng biếbqgst lúkbgzc trưnybtgwgqc Hồusyb Tri phủdtoe giúkbgzp đptpjvsoi bọbbfin họbbfi tuyệusybt đptpjdlhvi khôalrsng vìjfge quan hệusyb thâptpjn thítwwech, nhấvjuyt đptpjkuyfnh cònbwvn cóqzsntwwenh toáyuktn củdtoea hắcxoun. Cóqzsn đptpjiềnmngu ca ca quáyuktalrs dụxjmgng, làdlhvm cho hắcxoun thấvjuyt vọbbfing. Chỉnbwv cầqbzyn mìjfgenh cóqzsn thểuwto thỏqzsna mãevhqn yêyftdu cầqbzyu củdtoea hắcxoun, tuyệusybt đptpjdlhvi cóqzsn thểuwto đptpjưnybtcwzvc hắcxoun bảnybto hộfxar.

jfge thếbqgs, nàdlhvng suy nghĩymgn hai ngàdlhvy hai đptpjêyftdm, viếbqgst xuốdlhvng mộfxart phong thưnybt, nộfxari dung nóqzsni rõeynr ýjfgenybthjjwng củdtoea nàdlhvng, cùpmwung vớgwgqi kếbqgs hoạboqdch vàdlhv sựboke quyếbqgst tâptpjm củdtoea nàdlhvng. Nàdlhvng bảnybto Kiềnmngu Đtgdyboqdi nghĩymgnyuktch đptpjưnybta đptpjếbqgsn cho Tri phủdtoe đptpjboqdi nhâptpjn, khôalrsng bao lâptpju, Tri phủdtoe đptpjboqdi nhâptpjn liềnmngn vìjfgedlhvng tìjfgem chỗmkguhjjwdlhvy, nhữtsqpng ngưnybtlxywi ởhjjw đptpjâptpjy đptpjnmngu cóqzsn lai lịkuyfch, ngưnybtlxywi tầqbzym thưnybtlxywng cũdafgng khôalrsng dáyuktm tớgwgqi. Đtgdyiềnmngu nàdlhvy cũdafgng biểuwtou hiệusybn mộfxart việusybc, Trang Minh Hỉnbwvdlhvng cũdafgng làdlhv ngưnybtlxywi khôalrsng đptpjơjkrmn giảnybtn! Rấvjuyt tiệusybn đptpjuwtodlhvng làdlhvm việusybc theo kếbqgs hoạboqdch.

dlhvng hiệusybn tạboqdi muốdlhvn bạboqdc cóqzsn bạboqdc, muốdlhvn bốdlhvi cảnybtnh cóqzsn bốdlhvi cảnybtnh, nàdlhvng khôalrsng tin, nàdlhvng khôalrsng thàdlhvnh côalrsng!

Tầqbzyn Thiêyftdn, ngưnybtơjkrmi hãevhqy chờlxyw đptpjvjuyy, mộfxart ngàdlhvy nàdlhvo đptpjóqzsn, ta sẽwocadlhvm cho thếbqgs nhâptpjn nhậurbln ra, ta Trang Minh Hỉnbwv so vớgwgqi Tầqbzyn Thiêyftdn ngưnybtơjkrmi khôalrsng hềnmng thua kéywhlm!

yftdn kia, Thanh Liễhicau trởhjjw vềnmng đptpjem hếbqgst thảnybty sựbokejfgenh bẩtgdym báyukto cho Tầqbzyn Thiêyftdn biếbqgst, nàdlhvng tuy rằdafgng khôalrsng thểuwtodlhvo, nhưnybtng làdlhvhjjw ngoàdlhvi cửaaffa lớgwgqn thôalrsng qua đptpjdlhvi thoạboqdi giữtsqpa Trang Títwwen Xuyêyftdn vàdlhv Nhịkuyf di tháyukti tháyukti đptpjãevhqeynrdlhvng mọbbfii việusybc, sau đptpjóqzsn nhanh chóqzsnng trởhjjw vềnmngnybtgwgqng Tầqbzyn Thiêyftdn hồusybi báyukto.

Nghe xong, Tầqbzyn Thiêyftdn cóqzsn chúkbgzt ngẩtgdyn ngơjkrm, kinh dịkuyf trưnybtgwgqc thủdtoe đptpjoạboqdn tàdlhvn nhẫgwgqn củdtoea Trang Minh Hỉnbwv, đptpjusybng thờlxywi, cũdafgng khôalrsng khỏqzsni bộfxari phụxjmgc sựboke quyếbqgst đptpjyuktn vàdlhvdafgng khítwwe củdtoea nàdlhvng. Phảnybti biếbqgst rằdafgng, nàdlhvng bấvjuyt quáyukt chỉnbwvdlhv mộfxart nữtsqp tửaaff khuêyftdyuktc mưnybtlxywi bảnybty mưnybtlxywi táyuktm tuổnifai. Nhưnybtng vừywhla nghĩymgn đptpjếbqgsn nàdlhvng mưnybtlxywi mấvjuyy nălclkm mưnybta dầqbzym thấvjuym lâptpju cóqzsn sựbokenybtnh hưnybthjjwng từywhl Đtgdyboqdi phu nhâptpjn, lạboqdi cóqzsn mẫgwgqu thâptpjn khôalrsn khéywhlo mạboqdnh mẽwoca nuôalrsi dạboqdy, cũdafgng khôalrsng cònbwvn cảnybtm thấvjuyy kỳtwwe quáyukti.

“Đtgdyboqdi thiếbqgsu phu nhâptpjn, ta cònbwvn nghe nóqzsni, Tứratl tiểuwtou thưnybtdafgng muốdlhvn mởhjjw Tràdlhvdlhvnh!” Thanh Liễhicau vộfxari la lêyftdn, “Vớgwgqi títwwenh tìjfgenh củdtoea Tứratl tiểuwtou thưnybt, tưnybtơjkrmng lai chỉnbwv sợcwzvdlhv muốdlhvn đptpjdlhvi nghịkuyfch vớgwgqi Đtgdyboqdi thiếbqgsu phu nhâptpjn!”

Tầqbzyn Thiêyftdn cưnybtlxywi nóqzsni: “Sợcwzvyukti gìjfge, đptpjdlhvi thủdtoe củdtoea chúkbgzng ta cònbwvn thiếbqgsu hay sao? Nhiềnmngu hơjkrmn mộfxart ngưnybtlxywi thìjfgedafgng thếbqgs.”

jkrmn nữtsqpa, cóqzsn thểuwtoqzsn đptpjdlhvi thủdtoe nhưnybt Trang Minh Hỉnbwv nhấvjuyt đptpjkuyfnh làdlhv mộfxart chuyệusybn thúkbgz vịkuyf.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.