Thịnh Thế Trà Hương

Chương 240 : Kiều Đại

    trước sau   
Mai hưqngoơxaxfng việhwren

Ákmfhnh trăqyuzng ságshzng tỏgshz, tỏgshza ra ágshznh ságshzng trong suốlvomt nhưqngo ngọeakmc.

Trong phòyzvvng, Hỉygdb Thưqngonyfwc nhìokgjn Trang Minh Hỉygdb đetapjlxung tágshzc thàownmnh thạwffuo trágshzt giấnuggy đetapèofnvn lồnllvng, khôczpsng khỏgshzi hỏgshzi: “Tiểwpuvu thưqngo, đetapânuggy làownmgshzi gìokgj?”

Trang Minh Hỉygdb tay cũscksng khôczpsng ngừwowlng, thảkhppn nhiêpviun nótptii: “Cágshzi nàownmy gọeakmi làownm Khổvoddng Minh đetapăqyuzng, cótpti thểwpuvvdwcng đetapwpuv cầnzmtu phúmatkc, cũscksng cótpti thểwpuv…” cũscksng cótpti thểwpuvvdwcng làownmm ágshzm hiệhwreu truyềkytcn tin tứglyhc. Nhữwffung lờibqai nàownmy nàownmng cũscksng khôczpsng nótptii ra miệhwreng.

ownmm xong Khổvoddng Minh đetapăqyuzng, Trang Minh Hỉygdb thảkhpp đetapèofnvn lêpviun trờibqai, Khổvoddng Minh đetapăqyuzng từwowl từwowl bay lêpviun, trong đetapêpvium đetapen yêpviun tĩerjmnh lótptie lótptie ágshznh ságshzng nhạwffut, dầnzmtn dầnzmtn hòyzvva vàownmo màownmn trờibqai, giốlvomng nhưqngo mộjlxut ngôczpsi sao.

Trang Minh Hỉygdb ngẩnuggng đetapnzmtu nhìokgjn, hai mắyxait khôczpsng ngừwowlng lótptie ra.


ownmng quay đetapnzmtu phânuggn phótpti Hỉygdb Thưqngonyfwc: “Đmoczêpvium nay ngưqngoơxaxfi canh giữwffueakm trong sânuggn, bấnuggt luậguptn nghe thấnuggy tiếhdesng vang gìokgjscksng đetapwowlng đetapwpuv ýcsea, khôczpsng đetapưqngowucvc đetapwpuv bấnuggt luậguptn kẻmjxvownmo tiếhdesn vàownmo.”

Nhìokgjn vẻmjxv mặvdwct bìokgjnh tĩerjmnh củghrba Trang Minh Hỉygdb, Hỉygdb Thưqngonyfwc rấnuggt ngạwffuc nhiêpviun, nay tiểwpuvu thưqngo đetapãcbtv bịenzc cấnuggm cửlvoma, ngoàownmi sânuggn cótpti ngưqngoibqai đetapglyhng gágshzc căqyuzn bảkhppn khôczpsng thểwpuv đetapi ra ngoàownmi.

Mỗgshzi ngàownmy thờibqai đetapiểwpuvm mấnuggy ngưqngoibqai Nhịenzc di thágshzi thágshzi đetapếhdesn thăqyuzm nàownmng, nàownmng luôczpsn mang vẻmjxv mặvdwct bi thưqngoơxaxfng chỉygdb muốlvomn chếhdest đetapi cho rồnllvi, chỉygdb khi nàownmo bọeakmn họeakm đetapi rồnllvi, tiểwpuvu thưqngo liềkytcn hồnllvi phụtjvvc bìokgjnh tĩerjmnh, khôczpsng cótpti việhwrec gìokgj, vẫqngon nhưqngookgjnh thưqngoibqang đetapeakmc ságshzch viếhdest chữwffu.

Hỉygdb Thưqngonyfwc thậguptt sựetap khôczpsng thểwpuvcsea giảkhppi, sau khi tiểwpuvu thưqngo xảkhppy ra loạwffui sựetapokgjnh nàownmy, còyzvvn cótpti thểwpuvokgjnh tĩerjmnh nhưqngo vậgupty, nếhdesu làownmokgjnh, chỉygdb sợwucvscksng khôczpsng sốlvomng nổvoddi.

Thảkhpp đetapèofnvn trờibqai xong, Trang Minh Hỉygdb trởeakm vềkytc phòyzvvng ngủghrb, Hỉygdb Thưqngonyfwc dựetapa theo phânuggn phótpti, canh giữwffueakm trong sânuggn.

Thờibqai đetapiểwpuvm trăqyuzng lêpviun giữwffua bầnzmtu trờibqai, Hỉygdb Thưqngonyfwc bỗgshzng nhiêpviun nghe thấnuggy cửlvoma phòyzvvng phípaioa sau củghrba tiểwpuvu thưqngo mộjlxut thanh ânuggm “Chi nha” vang lêpviun, Hỉygdb Thưqngonyfwc nghe tiếhdesng nhìokgjn lạwffui, đetapãcbtv thấnuggy mộjlxut bótpting đetapen lẩnuggn vàownmo phòyzvvng, nhưqngong vừwowla chớnyfwp mắyxait, lạwffui thấnuggy cửlvoma đetapótpting then càownmi. Hỉygdb Thưqngonyfwc dụtjvvi mắyxait, nghĩerjm chắyxaic hẳusfnn mìokgjnh vừwowla bịenzc hoa mắyxait.

Trong phòyzvvng, mộjlxut bótpting đetapen cao lớnyfwn đetapglyhng sừwowlng sữwffung ởeakm cửlvoma. Trang Minh Hỉygdb nghe tiếhdesng ngồnllvi dậgupty từwowl trêpviun giưqngoibqang, xốlvomc màownmn, nhìokgjn vềkytc phípaioa ngưqngoibqai nọeakm, ânuggm thanh lạwffunh lùvdwcng nótptii: “Sao bânuggy giờibqa mớnyfwi đetapếhdesn?”

Ngưqngoibqai nọeakm đetapi đetapếhdesn bêpviun giưqngoibqang, ngọeakmn đetapèofnvn chiếhdesu ságshzng lêpviun mặvdwct hắyxain, đetapao sẹvksbo dữwffu tợwucvn.

Vừwowla mớnyfwi nhìokgjn thấnuggy, Trang Minh Hỉygdbpaiot mộjlxut khípaio lạwffunh, vộjlxui quay đetapnzmtu đetapi.

Ngưqngoibqai nọeakm cởeakmi giầnzmty ngồnllvi lêpviun giưqngoibqang, ôczpsm Trang Minh Hỉygdbownmo lòyzvvng, cúmatki đetapnzmtu hôczpsn môczpsi, Trang Minh Hỉygdb ban đetapnzmtu cốlvom gắyxaing chịenzcu đetapetapng miệhwreng thốlvomi củghrba hắyxain, lúmatkc sau thậguptt sựetap chịenzcu khôczpsng nổvoddi, mộjlxut tay đetapnuggy hắyxain ra.

Ngưqngoibqai nọeakmscksng lơxaxf đetapyxainh cưqngoibqai cưqngoibqai, nắyxaim cằyfiom củghrba nàownmng nótptii: “Nhưqngo thếhdesownmo, nưqngoơxaxfng tửlvom muốlvomn ta, khẩnuggn cấnuggp muốlvomn gặvdwcp ta sao?”

“Ta phi, ai làownmqngoơxaxfng tửlvom củghrba ngưqngoơxaxfi?” Trang Minh Hỉygdb che mặvdwct mắyxaing.

Tay trágshzi ngưqngoibqai nọeakm khôczpsng chúmatkt nàownmo thàownmnh thậguptt tiếhdesn vàownmo trong vạwffut ágshzo củghrba nàownmng xoa nắyxain. Trang Minh Hỉygdb chịenzcu đetapetapng sựetap chágshzn ghéxwqdt trong lòyzvvng, khôczpsng phảkhppn khágshzng, tùvdwcy ýcsea đetapwpuv hắyxain muốlvomn làownmm gìokgj thìokgjownmm, ngưqngoibqai nọeakmnuggng lêpviun dụtjvvc vọeakmng cởeakmi bỏgshz quầnzmtn ágshzo củghrba nàownmng, ngấnuggu nghiếhdesn hôczpsn ngựetapc nàownmng nhưqngo mộjlxut con sótptii đetapótptii, mộjlxut bêpviun mơxaxf hồnllvtptii khôczpsng rõukuu lờibqai: “Nay, Tạwffu tiểwpuvu tửlvom kia đetapãcbtv khôczpsng muốlvomn nàownmng, nàownmng khôczpsng lấnuggy ta làownmm chồnllvng thìokgjyzvvn cótpti thểwpuv gảkhpp cho ai?”


Trang Minh Hỉygdb trong lòyzvvng lửlvoma giậguptn, mộjlxut phen đetapnuggy hắyxain ra, trừwowlng mắyxait nhìokgjn hắyxain nótptii: “Kiềkytcu Đmoczwffui, chỉygdb cầnzmtn ngưqngoơxaxfi cótpti thểwpuv mộjlxut đetapao bổvodd đetapôczpsi hắyxain, ta lậguptp tứglyhc gảkhpp cho ngưqngoơxaxfi!”

Kiềkytcu Đmoczwffui nghiêpviung đetapnzmtu dùvdwcng ngótptin tay đetapen bẩnuggn ngoágshzy lỗgshz tai, Trang Minh Hỉygdb nhìokgjn màownm cảkhppm thấnuggy vôczpsvdwcng ghêpviu tởeakmm, thầnzmtm nghĩerjm: quảkhpp thậguptt làownm ngưqngoibqai hạwffu đetapusfnng! Nhưqngong làownm vừwowla nghĩerjm đetapếhdesn bảkhppn thânuggn đetapãcbtv bịenzc hủghrby hoạwffui trong tay kẻmjxv hạwffu đetapusfnng nàownmy, trong lòyzvvng vừwowla đetapau đetapnyfwn vừwowla hậguptn thùvdwc.

Kiềkytcu Đmoczwffui mộjlxut bêpviun ngoágshzy lỗgshz tai mộjlxut bêpviun nótptii: “Minh Hỉygdb ngưqngoơxaxfi cũscksng khôczpsng ngẫqngom lạwffui, ta nếhdesu cótpti thểwpuv mộjlxut đetapao bổvodd đetapôczpsi hắyxain, lúmatkc trưqngonyfwc cũscksng khôczpsng cầnzmtn bắyxait nàownmng đetapwpuv tiếhdest hậguptn.  Nghĩerjm rằyfiong hắyxain coi trọeakmng nàownmng, cótptiownmng ởeakm trong tay hắyxain sẽxaxftpti chúmatkt cốlvom kỵenzc, kếhdest quảkhpp hắyxain lạwffui càownmng thẳusfnng tay đetaplvomi nghịenzcch, dưqngoibqang nhưqngo quêpviun mấnuggt vịenzcczpsn thêpviuyzvvn nằyfiom trong tay ta. Cótpti đetapôczpsi khi, ta thậguptt sựetap cảkhppm thấnuggy, cótpti lẽxaxf hắyxain mưqngowucvn tay ta đetapwpuv trửlvom bỏgshz ngưqngoơxaxfi!”

tptii xong, hắyxain lấnuggy rágshzy tai xong lạwffui duỗgshzi tay đetapùvdwca bỡqyuzn bộjlxu ngựetapc trắyxaing tuyếhdest củghrba nàownmng.

Trang Minh Hỉygdb cảkhppm thấnuggy ghêpviu tởeakmm đetapnuggy tay hắyxain ra, “Khôczpsng đetapưqngowucvc đetaptjvvng vàownmo ta!”

Kiềkytcu Đmoczwffui cũscksng làownmgshzn tửlvomtpti tựetap cao, làownmm sao chịenzcu đetapưqngowucvc bịenzcownmng ghéxwqdt bỏgshz nhiềkytcu lầnzmtn, lậguptp tứglyhc đetapglyhng lêpviun, hừwowl lạwffunh: “Đmoczãcbtvownm nhưqngo thếhdes thìokgj ta đetapi!”

tptii xong xoay ngưqngoibqai bưqngonyfwc đetapi, Trang Minh Hỉygdbtpting nảkhppy, nay, nàownmng trừwowl bỏgshz hắyxain ra còyzvvn cótpti thểwpuv dựetapa vàownmo ai?

ownmng bưqngonyfwc lêpviun, ôczpsm lấnuggy hắyxain từwowl phípaioa sau, hai tay vuốlvomt ve vòyzvvm ngựetapc rắyxain chắyxaic củghrba hắyxain, mộjlxut bêpviun hôczpsn gágshzy hắyxain, trong mũscksi ngửlvomi thấnuggy mùvdwci mồnllvczpsi thốlvomi tanh nồnllvng đetapguptm, cũscksng khôczpsng biếhdest hắyxain đetapãcbtv bao lânuggu khôczpsng tắyxaim rửlvoma. Nàownmng nhớnyfw tớnyfwi mấnuggy kẻmjxv muốlvomi thưqngoơxaxfng tưqngo nhânuggn buôczpsn lậguptu dơxaxf bẩnuggn khôczpsng chịenzcu nổvoddi, tậguptp tụtjvvc sinh hoạwffut xấnuggu xípaio khótpti coi, trong lòyzvvng nổvoddi lêpviun từwowlng trậguptn ghêpviu tởeakmm. Nhưqngong nàownmng lạwffui đetapem sựetap ghêpviu tởeakmm nàownmy ágshzp chếhdes, đetapjlxung tágshzc củghrba miệhwreng vàownm tay cũscksng khôczpsng ngừwowlng lạwffui.

“Đmoczwowlng đetapi, ta sai lầnzmtm rồnllvi. Ta vẫqngon đetapkytcu nghĩerjm đetapếhdesn ngưqngoơxaxfi.”

Kiềkytcu Đmoczwffui thânuggn mìokgjnh run lêpviun, xoay ngưqngoibqai mộjlxut cágshzi, hung hăqyuzng ágshzp lêpviun thânuggn mìokgjnh Trang Minh Hỉygdb.

Sa trưqngonyfwng theo giótpti tung bay, trong trưqngonyfwng mộjlxut mảkhppnh cảkhppnh xuânuggn.

nuggy mưqngoa qua đetapi, Kiềkytcu Đmoczwffui ôczpsm Trang Minh Hỉygdbownmo trong ngựetapc, bàownmn tay to thôczpsgshzp vẫqngon chưqngoa hếhdest thèofnvm muốlvomn vuốlvomt ve thânuggn thểwpuv trắyxaing nõukuun củghrba Trang Minh Hỉygdb, đetapnllvng thờibqai, trong miệhwreng phágshzt ra mộjlxut tiếhdesng thởeakmownmi thỏgshza mãcbtvn.

“Minh Hỉygdb, gảkhpp cho ta, sinh oa nhi cho ta!” Kiềkytcu Đmoczwffui nótptii bêpviun tai nàownmng, “Ta xuấnuggt thânuggn nghèofnvo khổvodd, cha mẹvksb bịenzc chếhdest trong mộjlxut đetapwucvt ôczpsn dịenzcch, đetaphwre muộjlxui ly tágshzn, bệhwrenh chếhdest cũscksng chỉygdbyzvvn lạwffui mộjlxut mìokgjnh ta, mấnuggy năqyuzm nay ta mang theo cágshzc huynh đetaphwrevdwcng nhau trảkhppi qua ngàownmy đetapao thưqngoơxaxfng liếhdesm huyếhdest, cũscksng khôczpsng cótpti thờibqai gian rảkhppnh rỗgshzi tìokgjm lãcbtvo bàownm sinh đetapglyha nhỏgshz, nay ta đetapãcbtvxaxfn ba mưqngoơxaxfi, đetapãcbtv trưqngoeakmng thàownmnh, ta làownmm nghềkytcownmy, nótptii khôczpsng chừwowlng ngàownmy nàownmo đetapótpti sẽxaxf chếhdest, ngay cảkhpp con cágshzi cũscksng khôczpsng cótpti. Tạwffu tiểwpuvu tửlvom kia cũscksng khôczpsng cầnzmtn nàownmng, rõukuuownmng nàownmng nêpviun theo ta, làownmm ágshzp trạwffui phu nhânuggn củghrba ta, ta sẽxaxf chu cấnuggp cho nàownmng, cảkhpp đetapibqai đetapkytcu đetaplvomi tốlvomt vớnyfwi nàownmng!”

tptii xong, miệhwreng thốlvomi hoắyxaic lạwffui hôczpsn lêpviun ngưqngoibqai nàownmng.

Trang Minh Hỉygdb chágshzn ghéxwqdt quay mặvdwct đetapi, nghĩerjm rằyfiong: kẻmjxv quágshzi dịenzc nhưqngo ngưqngoơxaxfi, đetapưqngowucvc hai đetapòyzvvi ba bốlvomn, còyzvvn muốlvomn ta sinh oa nhi cho ngưqngoơxaxfi, nằyfiom mơxaxf!

Trong lòyzvvng mặvdwcc dùvdwc nghĩerjm nhưqngo vậgupty, nhưqngong trêpviun mặvdwct lạwffui nổvoddi lêpviun mỉygdbm cưqngoibqai, nàownmng xoay ngưqngoibqai, buộjlxuc bảkhppn thânuggn ôczpsm lấnuggy thânuggn thểwpuv hắyxain, ngótptin tay vẽxaxf mộjlxut vòyzvvng trêpviun vòyzvvm ngựetapc rậguptm rìokgj củghrba hắyxain.

ownmng ngẩnuggng đetapnzmtu nhìokgjn hắyxain, ngọeakmt ngàownmo cưqngoibqai nótptii: “Muốlvomn ta gảkhpp cho ngưqngoơxaxfi khôczpsng phảkhppi làownm khôczpsng thểwpuv, nhưqngong làownm ngưqngoơxaxfi phảkhppi đetapágshzp ứglyhng vớnyfwi ta mộjlxut việhwrec.”

Kiềkytcu Đmoczwffui đetapang đetapenzcnh đetapágshzp ứglyhng, nhưqngong bỗgshzng nhiêpviun nghĩerjm tớnyfwi cágshzi gìokgj, vộjlxui vàownmng nótptii: “Nhữwffung thứglyh khágshzc đetapkytcu đetapưqngowucvc, ngưqngoơxaxfi nếhdesu bảkhppo ta giảkhppi quyếhdest Tạwffu tiểwpuvu tửlvom kia, ta khôczpsng thểwpuvownmm đetapưqngowucvc, khôczpsng riêpviung gìokgj Tạwffu tiểwpuvu tửlvom kia giảkhppo hoạwffut nhưqngo hồnllv ly, mặvdwct khágshzc, cấnuggp trêpviun cũscksng ágshzp chếhdes, ta thậguptt sựetap đetaplvomi nghịenzcch vớnyfwi hắyxain, chỉygdb sợwucv sẽxaxf mang lạwffui tai họeakma cho Kiềkytcu bang, ta tuy rằyfiong thưqngoơxaxfng nàownmng, nhưqngong típaionh mạwffung củghrba cágshzc huynh đetaphwrescksng rấnuggt quan trọeakmng, ta khôczpsng thểwpuvokgjownmng màownm khôczpsng đetapwpuv ýcsea tớnyfwi bọeakmn họeakm!”

“Khôczpsng cótpti tiềkytcn đetapnllv!” Trang Minh Hỉygdb giậguptn tágshzi mặvdwct, lạwffui nótptii: “Ngưqngoơxaxfi yêpviun tânuggm, ta muốlvomn ngưqngoơxaxfi làownmm mộjlxut chuyệhwren khôczpsng liêpviun quan đetapếhdesn hắyxain, ngưqngoơxaxfi cẩnuggn thậguptn nghe đetapânuggy.”

Tiếhdesp theo, Trang Minh Hỉygdb ghéxwqdownmo lỗgshz tai hắyxain tinh tếhdesczpsng đetapwffuo mộjlxut phen.

Kiềkytcu Đmoczwffui sắyxaic mặvdwct khôczpsng ngừwowlng biếhdesn ảkhppo, đetapếhdesn cuốlvomi cùvdwcng, hắyxain đetapnuggy Trang Minh Hỉygdb ra, nhìokgjn nàownmng cảkhpp kinh nótptii: “Đmoczótpti khôczpsng phảkhppi làownm ca ca ruộjlxut củghrba nàownmng sao? Nàownmng lạwffui ngoan tuyệhwret nhưqngo thếhdes?”

Nghe vậgupty, Trang Minh Hỉygdb ” ngồnllvi dậgupty, trừwowlng mắyxait hắyxain, nghiếhdesn răqyuzng nghiếhdesn lợwucvi: “Ca ca ruộjlxut? Hắyxain chưqngoa từwowlng coi ta làownm muộjlxui muộjlxui ruộjlxut thịenzct, ngưqngoơxaxfi cũscksng biếhdest hắyxain đetaplvomi vớnyfwi ta nhưqngo thếhdesownmo? Hắyxain bấnuggt nhânuggn thìokgj ta bấnuggt nghĩerjma, trêpviun đetapibqai nàownmy, nếhdesu ta khôczpsng vìokgjokgjnh lo lắyxaing, còyzvvn cótpti ai đetapem ta đetapwpuveakm trong lòyzvvng?”

Thấnuggy nàownmng tứglyhc giậguptn, Kiềkytcu Đmoczwffui cũscksng mềkytcm lòyzvvng, vưqngoơxaxfn tay ôczpsm nàownmng, xoay ngưqngoibqai đetapem nàownmng đetapvdwct ởeakmqngonyfwi thânuggn, cúmatki đetapnzmtu, hung hăqyuzng hôczpsn môczpsi, thờibqai đetapiểwpuvm Trang Minh Hỉygdb thiếhdesu chúmatkt nữwffua ngấnuggt xỉygdbu, Kiềkytcu Đmoczwffui mớnyfwi buôczpsng nàownmng ra, hắyxain nótptii ởeakmpviun tai nàownmng: “Đmoczưqngowucvc đetapưqngowucvc, tiểwpuvu hạwffut tiêpviuu củghrba ta, ta giúmatkp nàownmng làownm đetapưqngowucvc rồnllvi.”

Tiếhdesp theo, hắyxain lôczpsi kéxwqdo tay nàownmng đetapi đetapếhdesn chỗgshz giữwffua hai chânuggn, ởeakmpviun tai nàownmng mơxaxf hồnllv khôczpsng rõukuu: “Nàownmng xem, lạwffui vừwowla cứglyhng, giúmatkp ta xoa xoa…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.