Thịnh Thế Đích Phi

Chương 457 : Phiên ngoại 23

    trước sau   
“Mặaabuc Ngựpglh Thầudtpn, ngưeqlpơxnmbi lăooren ra đhkfzâgqray cho ta!” Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran mặaabuc long bàhpumo cầudtpm mộbvfpt thanh kiếsyokm đhkfzxywvng đhkfzxywvng sársgft khíufzy lao đhkfzếsyokn.

Mặaabuc Tiểdkngu Vưeqlpơxnmbng gia buồmvvsn bựpglhc đhkfzkitxng dậrosoy, nhảvztay lêvneon mársgfi đhkfzìgqranh trársgfnh khỏvbjci thanh trưeqlprsgfng kiếsyokm màhpum Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran khôukqfng chúrsgft do dựpglh chéilmvm tớudtpi, tứkitxc giậroson nórmmgi: “Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran, ngưeqlpơxnmbi đhkfzvneo chưeqlpa? Mộbvfpt chúrsgft chuyệirmhn hưeqlp hỏvbjcng màhpum thôukqfi, làhpumm nhưeqlp Bảvztan vưeqlpơxnmbng giếsyokt cha mẹvosh củvneoa ngưeqlpơxnmbi vậrosoy!” Thậrosot sựpglhhpum quársgf cốxrfzgqranh gâgqray sựpglh, quársgf khôukqfng rộbvfpng lưeqlpirmhng khoan dung màhpum.

Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran suýhcbvt nữongra phun mársgfu: Cho dùudtp Mặaabuc Ngựpglh Thầudtpn thậrosot sựpglh giếsyokt cha mẹvosh hắjdohn thìgqra hắjdohn cũqtcnng sẽscci khôukqfng tứkitxc giậroson đhkfzếsyokn nhưeqlp thếsyok. Hiệirmhn tạpxemi chỉsmdh cầudtpn vừpdlua nhớudtp tớudtpi Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao đhkfzãfyithpumm chuyệirmhn tốxrfzt gìgqra, thìgqra Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran đhkfzãfyit liềrsgfn tứkitxc giậroson đhkfzếsyokn muốxrfzn bầudtpm thâgqray hắjdohn ta ra vạpxemn đhkfzoạpxemn.

“Mặaabuc Ngựpglh Thầudtpn, ngưeqlpơxnmbi xuốxrfzng đhkfzâgqray cho trẫcykrm. Trẫcykrm muốxrfzn giếsyokt ngưeqlpơxnmbi!” Chỉsmdha kiếsyokm vàhpumo thiếsyoku niêvneon ársgfo đhkfzen đhkfzang đhkfzkitxng trêvneon mársgfi đhkfzìgqranh, Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran giậroson dữongrilmvt.

“Ngưeqlpơxnmbi cho Bảvztan vưeqlpơxnmbng làhpum kẻmtee ngu sao?” Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao khịinynt mũqtcni khinh thưeqlprsgfng, hắjdohn mớudtpi khôukqfng nhảvztay xuốxrfzng cho hắjdohn ta chéilmvm đhkfzâgqrau, lỡmkdv nhưeqlp Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran khôukqfng chéilmvm trúrsgfng hắjdohn ngưeqlpirmhc lạpxemi tựpglhgqranh bịinyn tứkitxc chếsyokt, thìgqra chẳsyokng phảvztai ngưeqlprsgfi Nam Sởakpl sẽscci cho rằxywvng hắjdohn vàhpumo cung hàhpumnh thíufzych vua sao?

udtp sao hôukqfm nay đhkfzãfyit trôukqfi qua rấrmmgt sảvztang khoársgfi rôukqf̀i, nhìgqran nhìgqran Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran bịinyn chọdkngc tứkitxc đhkfzếsyokn thởakpl hổhcbvn hểdkngn ởakpl phíufzya dưeqlpudtpi, rốxrfzt cuộbvfpc Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao quyếsyokt đhkfzinynnh thu binh, khôukqfng ởakpl đhkfzâgqray chơxnmbi đhkfzùudtpa nữongra.


Đkitxkitxng dậrosoy vỗhzhe vỗhzhe tay, nórmmgi mộbvfpt cársgfch thảvztan nhiêvneon: “Sắjdohc trờrsgfi khôukqfng cògqran sớudtpm, Tiểdkngu Lâgqran nhi nhàhpum ta cògqran đhkfzang chờrsgf ta trởakpl vềrsgf ăooren cơxnmbm đhkfzâgqray. Ngàhpumy mai gặaabup lạpxemi.” Sau đhkfzórmmgakpl trong ársgfnh nhìgqran chăoorem chúrsgf củvneoa mọdkngi ngưeqlprsgfi, Mặaabuc Tiểdkngu Vưeqlpơxnmbng gia lăooreng khôukqfng bay đhkfzi, nhúrsgfn lêvneon nhúrsgfn xuốxrfzng mấrmmgy cársgfi nhưeqlp mộbvfpt con chim diềrsgfu hâgqrau màhpumu đhkfzen rồmvvsi biếsyokn mấrmmgt ởakplvneon ngoàhpumi tưeqlprsgfng cung cao cao.

Nhìgqran Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao rờrsgfi đhkfzi mộbvfpt cársgfch tựpglh nhiêvneon, Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran hơxnmbi thấrmmgt bạpxemi thởakplhpumi. Hắjdohn thậrosot sựpglh khôukqfng bằxywvng Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao, hắjdohn cốxrfz gắjdohng nhưeqlp thếsyok, bỏvbjc bao côukqfng sứkitxc nhưeqlp thếsyok, lạpxemi vẫcykrn khôukqfng bằxywvng cársgfi thiếsyoku niêvneon nhìgqran nhưeqlp thong thảvzta tựpglh đhkfzjdohc mưeqlprsgfi lăoorem mưeqlprsgfi sársgfu tuổhcbvi kia sao? Chẳsyokng lẽscci ngưeqlprsgfi củvneoa Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng phủvneo đhkfzúrsgfng làhpum luôukqfn luôukqfn gặaabup may mắjdohn nhưeqlp vậrosoy sao? Trẫcykrm khôukqfng tin!

Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao bay ra khỏvbjci hoàhpumng cung, phársgfeqlp đhkfzpxemi đhkfziểdkngn phong Hậrosou củvneoa Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran, trong lògqrang Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao cũqtcnng córmmg mộbvfpt chúrsgft ársgfy nársgfy. Nhưeqlpng màhpum khôukqfng córmmg biệirmhn phársgfp, ai bảvztao đhkfzxrfzi tưeqlpirmhng màhpum Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran chọdkngn làhpumm Hoàhpumng hậrosou lạpxemi quársgf tốxrfzt làhpumm gìgqra, nếsyoku đhkfzdkng cho tiểdkngu thưeqlp Tiềrsgfn gia làhpumm Hoàhpumng hậrosou, thìgqra Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran sẽscci thậrosot sựpglhrmmg thểdkng hoàhpumn toàhpumn nắjdohm giữongr cảvzta triềrsgfu đhkfzìgqranh Nam Sởakpl, đhkfzâgqray cũqtcnng khôukqfng phảvztai làhpum đhkfziềrsgfu hắjdohn vui lògqrang nhìgqran thấrmmgy. Hắjdohn cògqran muốxrfzn sốxrfzng an ổhcbvn mấrmmgy năoorem, khôukqfng muốxrfzn cảvzta ngàhpumy bịinyn Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran vàhpumukqfi Đkitxxywvng Phong tíufzynh kếsyok. Cho nêvneon chỉsmdhrmmg thểdkng đhkfzdkng Tiềrsgfn gia chịinynu thiệirmht thògqrai thôukqfi.

“Vưeqlpơxnmbng gia, đhkfzãfyit xảvztay ra chuyệirmhn!” Đkitxang chắjdohp tay đhkfzkitxng ởakplvneon ngoàhpumi cửnvhua cung thưeqlpơxnmbng xuâgqran thu buồmvvsn (ýhcbvhpum đhkfza sầudtpu đhkfza cảvztam), Tầudtpn Liệirmht liềrsgfn vọdkngt tớudtpi trưeqlpudtpc mặaabut, mộbvfpt tay ôukqfm Mặaabuc Ngựpglh Phong, trầudtpm giọdkngng nórmmgi.

“Tạpxemi sao?”

“Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm bịinyn ngưeqlprsgfi ta đhkfzuổhcbvi giếsyokt.” Tầudtpn Liệirmht nórmmgi.

“Sao lạpxemi nhưeqlp vậrosoy?”

“Chíufzynh làhpum ngưeqlpơxnmbi gâgqray họdknga, ngưeqlpơxnmbi cho rằxywvng Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran thậrosot sựpglh ngồmvvsi khôukqfng sao?” Tầudtpn Liệirmht tứkitxc giậroson nórmmgi. Xúrsgfi giụhzhec Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm đhkfzi câgqrau dẫcykrn vịinynukqfn thêvneo củvneoa Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran, cũqtcnng mệirmht hắjdohn ta nghĩroso ra. Cho dùudtp Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran córmmgukqf dụhzheng đhkfzi nữongra thìgqraqtcnng vẫcykrn làhpum vua củvneoa mộbvfpt nưeqlpudtpc, bịinyn khiêvneou khíufzych nhưeqlp vậrosoy khôukqfng khársgfc gìgqra bịinyn ngưeqlprsgfi khársgfc giẫcykrm lêvneon mặaabut mũqtcni. Cho dùudtp Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran sẽscci khôukqfng làhpumm gìgqra Mặaabuc Ngựpglh Thầudtpn, nhưeqlpng giếsyokt Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm đhkfzdkng xảvzta giậroson thìgqra vẫcykrn hoàhpumn toàhpumn córmmg thểdkng.

Dung nhan tuấrmmgn mỹmkdv củvneoa Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao hơxnmbi trầudtpm xuốxrfzng, “Lãfyitnh Tiểdkngu Ngốxrfzc đhkfzâgqrau?”

“Ra khỏvbjci thàhpumnh rồmvvsi! Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran phársgfi khôukqfng íufzyt cao thủvneo đhkfzpxemi nộbvfpi đhkfzuổhcbvi giếsyokt đhkfzirmhrmmgy.” Đkitxếsyokn cùudtpng thìgqraxnmbi nàhpumy cũqtcnng vẫcykrn làhpum đhkfzinyna bàhpumn củvneoa Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran, cứkitxng đhkfzxrfzi cứkitxng, thìgqra đhkfzúrsgfng làhpum bọdkngn họdkng khôukqfng chốxrfzng lạpxemi đhkfzưeqlpirmhc.

Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao thầudtpm mắjdohng mộbvfpt tiếsyokng, hạpxem lệirmhnh: “Ngưeqlpơxnmbi bảvztao vệirmhgqran nhi, ta đhkfzi tìgqram Lãfyitnh Tiểdkngu Ngốxrfzc.” Nórmmgi xong, cũqtcnng khôukqfng đhkfzirmhi Tầudtpn Liệirmht đhkfzársgfp, liềrsgfn nhảvztay lêvneon bay thẳsyokng ra cửnvhua thàhpumnh.

Ngoàhpumi thàhpumnh Nam Kinh, bộbvfp ársgfo trắjdohng củvneoa Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm đhkfzãfyit bịinynufzynh khôukqfng íufzyt vếsyokt mársgfu, córmmg vếsyokt mársgfu củvneoa hắjdohn, cũqtcnng córmmgrsgfu củvneoa ngưeqlprsgfi khársgfc, dùudtp vậrosoy cũqtcnng khôukqfng bịinyn thưeqlpơxnmbng nặaabung. Hơxnmbi bấrmmgt đhkfzjdohc dĩrosorsgfi đhkfzudtpu nhìgqran vếsyokt thưeqlpơxnmbng trêvneon ngưeqlprsgfi, lạpxemi quay đhkfzudtpu nhìgqran phíufzya sau, thấrmmgy thịinyn vệirmh đhkfzpxemi nộbvfpi vẫcykrn luôukqfn đhkfzuổhcbvi theo phíufzya sau hắjdohn đhkfzãfyit khôukqfng cògqran đhkfzuổhcbvi theo nữongra mớudtpi khẽscci thởakpl phàhpumo nhẹvosh nhõpjgzm, tựpglha vàhpumo bêvneon sưeqlprsgfn núrsgfi chuẩvoshn bịinyn nghỉsmdh ngơxnmbi mộbvfpt lársgft.

“Lầudtpn nàhpumy chơxnmbi thậrosot lớudtpn, Mặaabuc Ngựpglh Thầudtpn, ngưeqlpơxnmbi đhkfzi chếsyokt đhkfzi!” Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm tứkitxc giậroson nórmmgi.


“Hỏvbjca… Hỏvbjca côukqfng tửnvhu…” Bêvneon cạpxemnh Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm, sắjdohc mặaabut Đkitxpxemi tiểdkngu thưeqlp Tiềrsgfn gia társgfi nhợirmht nhìgqran thiếsyoku niêvneon đhkfzãfyit bịinynufzynh đhkfzudtpy mársgfu trưeqlpudtpc mắjdoht, ársgfy nársgfy vừpdlua khórmmgc nórmmgi, “Côukqfng tửnvhu sao rồmvvsi?”

fyitnh Quâgqran Hàhpumm liếsyokc mắjdoht, “Ta cògqran chưeqlpa nórmmgi cho côukqfeqlpơxnmbng biếsyokt sao, ta khôukqfng phảvztai họdkng Hỏvbjca, ta họdkngfyitnh.”

Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp vừpdlua khórmmgc vừpdlua nórmmgi: “Mặaabuc kệirmh chàhpumng họdkng Hỏvbjca hay họdkngfyitnh, thìgqra ta cũqtcnng sẽscci đhkfzi theo chàhpumng.”

“Ngu ngốxrfzc.” Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm thấrmmgp giọdkngng mắjdohng. Mìgqranh mềrsgfm lògqrang thìgqra lạpxemi càhpumng làhpum đhkfzpxemi ngu ngốxrfzc, lạpxemi cògqran lo nàhpumng ấrmmgy bịinyn ngưeqlprsgfi củvneoa Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran phársgfi ra giếsyokt, nhậroson lấrmmgy xui xẻmteeo cògqran khôukqfng phảvztai làhpumgqranh sao? Hiệirmhn tạpxemi mang theo mộbvfpt nữongr nhâgqran khôukqfng biếsyokt gìgqra cảvzta đhkfzdkng sứkitxc vớudtpi cao thủvneo đhkfzpxemi nộbvfpi trong hoàhpumng cung Nam Sởakpl thếsyokhpumy. Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm cảvztam thấrmmgy, nếsyoku mìgqranh chếsyokt, thìgqra chắjdohc chắjdohn làhpum chếsyokt vìgqra ngu ngốxrfzc.

“Ởvtxd đhkfzâgqray!” Phíufzya sau lạpxemi vang lêvneon tiếsyokng hôukqf củvneoa thịinyn vệirmh đhkfzpxemi nộbvfpi, Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm liếsyokc mắjdoht mộbvfpt cársgfi, mộbvfpt tay kéilmvo Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp lao thậrosot nhanh vềrsgf phíufzya trưeqlpudtpc.

“Cògqran muốxrfzn trốxrfzn đhkfzi đhkfzâgqrau? Cògqran khôukqfng mau mau buôukqfng tay chịinynu trórmmgi!” Phíufzya trưeqlpudtpc, mộbvfpt đhkfzôukqfi nhâgqran mãfyit chặaabun lạpxemi đhkfzưeqlprsgfng củvneoa Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm, Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm thởakplhpumi, trong lògqrang thầudtpm thăoorem hỏvbjci hếsyokt mưeqlprsgfi társgfm đhkfzrsgfi tổhcbvukqfng củvneoa Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao mộbvfpt lưeqlpirmht, mớudtpi bàhpumy ra mộbvfpt nụhzheeqlprsgfi thâgqran thiệirmhn, nórmmgi: “Cársgfc vịinyn, đhkfzâgqray làhpum ýhcbvgqra?”

rmmg thểdkng đhkfzưeqlpirmhc Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran phársgfi ra đhkfzuổhcbvi bắjdoht Hoàhpumng hậrosou đhkfzàhpumo hôukqfn, thìgqra tấrmmgt nhiêvneon đhkfzrsgfu làhpumgqram phúrsgfc củvneoa Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran, sao sẽscci bịinynfyitnh Quâgqran Hàhpumm lừpdlua gạpxemt dễahdxhpumng đhkfzưeqlpirmhc chứkitx? Thốxrfzng lĩrosonh thịinyn vệirmh dẫcykrn đhkfzudtpu cưeqlprsgfi lạpxemnh mộbvfpt tiếsyokng nórmmgi: “Côukqfng tửnvhu cầudtpn gìgqra đhkfzãfyit biếsyokt rõpjgzhpumgqran cốxrfz hỏvbjci, ngoan ngoan buôukqfng tay chịinynu trórmmgi, chúrsgfng ta cũqtcnng dễahdx bẩvoshm bársgfo lạpxemi vớudtpi bệirmh hạpxem. Nếsyoku đhkfzársgfnh nhau, córmmg tổhcbvn thưeqlpơxnmbng gìgqra thìgqra chíufzynh làhpumrsgfi đhkfzưeqlpirmhc khôukqfng bùudtp đhkfzjdohp nổhcbvi cársgfi mấrmmgt.”

Tiểdkngu thưeqlp Tiềrsgfn gia tiếsyokn lêvneon mộbvfpt bưeqlpudtpc che Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm phíufzya sau, cao giọdkngng nórmmgi: “Ta sẽscci khôukqfng trởakpl vềrsgf! Ta mớudtpi khôukqfng muốxrfzn làhpumm Hoàhpumng hậrosou gìgqra đhkfzórmmg đhkfzâgqrau!”

Khórmmge miệirmhng củvneoa thốxrfzng lĩrosonh thịinyn vệirmh co rúrsgft mộbvfpt cársgfi, thậrosot sựpglh cho rằxywvng ngôukqfi vịinyn Hoàhpumng hậrosou nàhpumy nhấrmmgt đhkfzinynnh phảvztai làhpum ngưeqlpơxnmbi sao? Hiệirmhn tạpxemi cho dùudtp ngưeqlpơxnmbi córmmg muốxrfzn làhpumm Hoàhpumng hậrosou thìgqraqtcnng khôukqfng đhkfzưeqlpirmhc ah.

“Bệirmh hạpxemrmmg lệirmhnh, Tiềrsgfn thịinynukqf phụhzhe Thársgfnh âgqran, lậrosop tứkitxc ban chếsyokt.”

Sắjdohc mặaabut Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp trắjdohng bệirmhch, nàhpumng cũqtcnng chỉsmdhhpum mộbvfpt côukqfrsgfi ngâgqray thơxnmb đhkfzưeqlpirmhc nuôukqfng chiềrsgfu trong khuêvneo phògqrang thôukqfi, mặaabuc dùudtpqtcnng đhkfzãfyit họdkngc lễahdx nghi quốxrfzc phársgfp, nhưeqlpng khi bịinyngqranh cảvztam làhpumm cho lúrsgf lẫcykrn thìgqra đhkfzãfyitilmvm hếsyokt nhữongrng thứkitx đhkfzórmmg ra sau đhkfzudtpu rồmvvsi, lúrsgfc nàhpumy bịinyn nhắjdohc nhởakpl mộbvfpt tiếsyokng, mớudtpi giậrosot mìgqranh nhớudtp lạpxemi cársgfi gìgqra gọdkngi làhpum uy nghi củvneoa Quâgqran vưeqlpơxnmbng.

“Lãfyitnh côukqfng tửnvhu, nểdkng mặaabut Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng, chỉsmdh cầudtpn ngưeqlpơxnmbi đhkfzi theo chúrsgfng ta trởakpl vềrsgf, chúrsgfng ta bảvztao đhkfzvztam sẽscci khôukqfng đhkfzbvfpng đhkfzếsyokn mộbvfpt sợirmhi ppong củvneoa Lãfyitnh côukqfng tửnvhu.”

fyitnh Quâgqran Hàhpumm khịinynt mũqtcni khinh thưeqlprsgfng, đhkfzúrsgfng làhpum bọdkngn họdkng sẽscci khôukqfng đhkfzbvfpng đhkfzếsyokn hắjdohn, nhưeqlpng lạpxemi córmmg cầudtpm hắjdohn đhkfzi đhkfzàhpumm phársgfn vớudtpi Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao, đhkfzògqrai đhkfziềrsgfu kiệirmhn córmmg lợirmhi.


“Lãfyitnh… Lãfyitnh côukqfng tửnvhu…”

Thấrmmgy Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp vẫcykrn cògqran nhìgqran Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm đhkfzếsyokn si ngốxrfzc, thốxrfzng lĩrosonh thịinyn vệirmh nọdkngeqlprsgfi lạpxemnh nórmmgi: “Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp, ngưeqlpơxnmbi cho rằxywvng Lãfyitnh côukqfng tửnvhu thậrosot sựpglh thíufzych ngưeqlpơxnmbi sao? Hắjdohn ta chỉsmdhhpum phụhzheng lệirmhnh củvneoa Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng, cốxrfz ýhcbv trêvneou đhkfzùudtpa ngưeqlpơxnmbi thôukqfi.”

Nghe vậrosoy, trong lògqrang Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp chấrmmgn đhkfzbvfpng, quay đhkfzudtpu lạpxemi nhìgqran Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm. Trêvneon mặaabut củvneoa thiếsyoku niêvneon mặaabuc ársgfo trắjdohng díufzynh mársgfu hiếsyokm khi xuấrmmgt hiệirmhn thêvneom mấrmmgy phầudtpn ársgfy nársgfy đhkfzãfyitrmmgi cho nàhpumng biếsyokt lầudtpn nàhpumy cũqtcnng khôukqfng phảvztai làhpum ngưeqlprsgfi củvneoa Hoàhpumng đhkfzếsyok phársgfi tớudtpi muốxrfzn khíufzych bársgfc ly giársgfn, màhpum sựpglh thậrosot rấrmmgt córmmg thểdknghpum nhưeqlp thếsyok.

“Vìgqra… Vìgqra sao?”

fyitnh Quâgqran Hàhpumm thởakplhpumi, trong lògqrang thầudtpm mắjdohng Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao thậrosot sựpglhhpumm bậrosoy. Bìgqranh thưeqlprsgfng trêvneou chọdkngc nhữongrng ngưeqlprsgfi córmmg ársgfc ýhcbv kia cògqran chưeqlpa tíufzynh, lừpdlua gạpxemt mộbvfpt thiếsyoku nữongr khôukqfng biếsyokt khôukqfng hiểdkngu gìgqra cảvzta nhưeqlp vậrosoy, quảvzta nhiêvneon làhpumeqlpơxnmbng tâgqram bấrmmgt an màhpum. Córmmg đhkfziềrsgfu, Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm cũqtcnng hiểdkngu, mụhzhec đhkfzíufzych châgqran chíufzynh củvneoa Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao cũqtcnng khôukqfng phảvztai thậrosot sựpglh nhàhpumm chársgfn đhkfzếsyokn nỗhzhei muốxrfzn trêvneou chọdkngc mộbvfpt thiếsyoku nữongr ngâgqray thơxnmb, vịinyn Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlphpumy cũqtcnng chỉsmdh vậrosot hy sinh đhkfzdkng Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao đhkfzvztaufzych Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran màhpum thôukqfi.

“Tạpxemi sao… Ta dàhpumnh cho ngưeqlpơxnmbi mộbvfpt lògqrang say mêvneo, tạpxemi sao ngưeqlpơxnmbi lạpxemi đhkfzxrfzi xửnvhu vớudtpi ta nhưeqlp vậrosoy?” Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlpilmvo vạpxemt ársgfo củvneoa Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm, đhkfzau thưeqlpơxnmbng buồmvvsn bãfyit hỏvbjci.

fyitnh Quâgqran Hàhpumm liếsyokc mắjdoht, “Nhàhpumm chársgfn.”

“Ngưeqlpơxnmbi… Ta muốxrfzn giếsyokt ngưeqlpơxnmbi!” Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp tứkitxc giậroson xôukqfng vềrsgf phíufzya Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm, trong tay cầudtpm mộbvfpt thanh chủvneoy thủvneorsgfng loársgfng khôukqfng biếsyokt đhkfzãfyit lấrmmgy từpdlu đhkfzâgqrau ra đhkfzâgqram tớudtpi. Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm cau màhpumy, vung tay lêvneon liềrsgfn đhkfzársgfnh rórmmgt thanh chủvneoy thủvneo trong tay nàhpumng ấrmmgy, “Nữongr nhâgqran ngu xuẩvoshn! Cògqran muốxrfzn sốxrfzng thìgqra đhkfzpdlung gâgqray rắjdohc rốxrfzi cho Bảvztan côukqfng tửnvhu!”

“Cùudtpng tiếsyokn lêvneon!”

Thịinyn vệirmh đhkfzpxemi nộbvfpi đhkfzang đhkfzkitxng bêvneon cạpxemnh tấrmmgt nhiêvneon sẽscci khôukqfng đhkfzkitxng yêvneon nhìgqran bọdkngn họdkng giằxywvng co, thốxrfzng lĩrosonh dẫcykrn đhkfzudtpu vung tay lêvneon, mộbvfpt nhórmmgm ngưeqlprsgfi liềrsgfn trựpglhc tiếsyokp lao đhkfzếsyokn.

Mặaabuc dùudtppjgzukqfng củvneoa Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm khôukqfng kéilmvm, nhưeqlpng thịinyn vệirmh đhkfzpxemi nộbvfpi cũqtcnng khôukqfng phảvztai làhpum thùudtpng cơxnmbm, khôukqfng bao lâgqrau, Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm lạpxemi bắjdoht đhkfzudtpu đhkfzmkdv trársgfi hởakpl phảvztai mệirmht mỏvbjci ứkitxng phórmmg. Mắjdoht thấrmmgy sẽscci phảvztai tùudtp nhâgqran, thìgqra mộbvfpt tiếsyokng cưeqlprsgfi thanh thúrsgfy vang lêvneon ởakpl gầudtpn đhkfzórmmg, “Hi hi… Quâgqran Hàhpumm ca ca, sao huynh lạpxemi đhkfzársgfnh nhau vớudtpi ngưeqlprsgfi khársgfc ởakpl đhkfzâgqray?”

Nghe vậrosoy, trong lògqrang Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm vui mừpdlung, vộbvfpi vàhpumng mởakpl miệirmhng kêvneou lêvneon: “Cứkitxu mạpxemng ah!”

Mộbvfpt bórmmgng trắjdohng xẹvosht qua, đhkfzársgfm ngưeqlprsgfi đhkfzang vâgqray côukqfng Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm chỉsmdh cảvztam thấrmmgy mìgqranh giốxrfzng nhưeqlp bịinyn mộbvfpt cơxnmbn giórmmg thổhcbvi qua vậrosoy, đhkfzmvvsng loạpxemt văooreng ra bốxrfzn phíufzya. Trong nhársgfy mắjdoht, trừpdlufyitnh Quâgqran Hàhpumm vàhpum Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp đhkfzưeqlpirmhc hắjdohn che chởakpl ra, thìgqra toàhpumn bộbvfp nhữongrng ngưeqlprsgfi khársgfc đhkfzrsgfu bịinyn hấrmmgt ra xa năoorem sársgfu trưeqlpirmhng.


“Ai……” Thốxrfzng lĩrosonh thịinyn vệirmh đhkfzang muốxrfzn nổhcbvi giậroson, nhưeqlpng khi nhìgqran thấrmmgy ngưeqlprsgfi đhkfzang đhkfzkitxng mặaabut mìgqranh thìgqra liềrsgfn híufzyt vàhpumo mộbvfpt hơxnmbi. Ngưeqlprsgfi nàhpumy córmmg mộbvfpt mársgfi tórmmgc trắjdohng, mặaabuc mộbvfpt bộbvfp ársgfo trắjdohng, dung nhan tuấrmmgn mỹmkdvukqf trùudtp, chỉsmdhxnmb đhkfzahdxnh nhìgqran hắjdohn chăoorem chúrsgf thìgqraqtcnng đhkfzãfyit khiếsyokn cho hắjdohn cảvztam thấrmmgy nhậroson đhkfzưeqlpirmhc ársgfp lựpglhc vôukqfudtpng lớudtpn. Màhpum quan trọdkngng hơxnmbn làhpum… Đkitxâgqray làhpum….”Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng?”

Áongro trắjdohng tórmmgc trắjdohng, võpjgzukqfng cársgfi thếsyok, nam tửnvhu vừpdlua đhkfzbvfpt nhiêvneon xuấrmmgt hiệirmhn nàhpumy khôukqfng phảvztai Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng Mặaabuc Tu Nghiêvneou đhkfzãfyit thoársgfi ẩvoshn thìgqrahpum ai?

“Quâgqran Hàhpumm, chársgfu đhkfzang làhpumm gìgqra vậrosoy?” Mộbvfpt côukqfrsgfi thanh lệirmh mặaabuc ársgfo xanh, tórmmgc đhkfzen nhưeqlpgqray nắjdohm tay mộbvfpt côukqfilmv phấrmmgn đhkfzvneou ngọdkngc màhpumi mặaabuc vársgfy màhpumu xanh nhạpxemt đhkfzi tớudtpi, nhìgqran Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm tràhpumn đhkfzudtpy vếsyokt mársgfu cau màhpumy nórmmgi.

“Vưeqlpơxnmbng phi……” Thấrmmgy Diệirmhp Ly, Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm càhpumng xấrmmgu hổhcbvxnmbn, may màhpum gặaabup đhkfzưeqlpirmhc Vưeqlpơxnmbng gia vàhpumeqlpơxnmbng phi, nếsyoku khôukqfng hôukqfm nay liềrsgfn gặaabup rắjdohc rốxrfzi lớudtpn rồmvvsi.

Mặaabuc Tu Nghiêvneou “Hừpdlu” khẽscci mộbvfpt tiếsyokng, nórmmgi: “Tiểdkngu tửnvhu Mặaabuc Ngựpglh Thầudtpn kia lạpxemi giởakpl trògqra quỷaabugqra?” Vàhpumo năoorem mưeqlprsgfi lăoorem tuổhcbvi, rốxrfzt cuộbvfpc Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao đhkfzãfyit lấrmmgy lạpxemi cho mìgqranh quyềrsgfn lợirmhi sửnvhu dụhzheng đhkfzpxemi danh. Tiềrsgfn Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng cũqtcnng lưeqlpơxnmbng tâgqram xuấrmmgt hiệirmhn cảvztam thấrmmgy con trai đhkfzãfyit sắjdohp thừpdlua kếsyok ngôukqfi vịinyn Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng, nếsyoku lạpxemi dùudtpng cársgfi têvneon Tiểdkngu Bảvztao nàhpumy, thìgqra sẽsccivztanh hưeqlpakplng đhkfzếsyokn sựpglh uy nghiêvneom củvneoa Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng phủvneo.

fyitnh Quâgqran Hàhpumm nhe răooreng cưeqlprsgfi mộbvfpt tiếsyokng, cũqtcnng khôukqfng trảvzta lờrsgfi, ngưeqlpirmhc lạpxemi vui mừpdlung chạpxemy đhkfzếsyokn trưeqlpudtpc mặaabut Diệirmhp Ly, nhìgqran côukqfilmv đhkfzang nhìgqran mìgqranh chằxywvm chằxywvm đhkfzudtpy tògqragqraeqlprsgfi đhkfzếsyokn vẻmtee mặaabut ngu ngốxrfzc, “Tâgqram nhi muộbvfpi muộbvfpi, cògqran nhớudtppjgz Quâgqran Hàhpumm ca ca khôukqfng?”

ukqfilmv đhkfzang núrsgfp ởakpl phíufzya sau Diệirmhp Ly, liếsyokc nhìgqran ngưeqlprsgfi nàhpumo đhkfzórmmg đhkfzang cưeqlprsgfi ngâgqray ngôukqf, “Khôukqfng nhớudtp thìgqra sao muộbvfpi cògqran córmmg thểdkngvneou Quâgqran Hàhpumm ca ca đhkfzưeqlpirmhc, Quâgqran Hàhpumm ca ca thậrosot bẩvoshn.”

“Áongrch……” Lúrsgfc nàhpumy Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm mớudtpi ảvztao nãfyito phársgft hiệirmhn cảvzta ngưeqlprsgfi mìgqranh đhkfzrsgfu đhkfzudtpy vếsyokt mársgfu, hiểdkngn nhiêvneon tiểdkngu côukqfeqlpơxnmbng Dụhzhec Nhãfyit luôukqfn yêvneou sạpxemch sẽscci khôukqfng chịinynu cho mìgqranh ôukqfm.

“Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng đhkfziệirmhn hạpxem, chúrsgfng ta…..” Thốxrfzng lĩrosonh thịinyn vệirmh vừpdlua bògqra dậrosoy cẩvoshn thậroson từpdlung ly từpdlung tíufzyrmmgi.

Mặaabuc Tu Nghiêvneou vung tay lêvneon, lạpxemnh nhạpxemt nórmmgi: “Ta đhkfzãfyit khôukqfng cògqran làhpum Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng nữongra rồmvvsi.”

Thốxrfzng lĩrosonh thịinyn vệirmh lậrosop tứkitxc bịinyn nghẹvoshn, hơxnmbi khórmmg xửnvhu nhìgqran tôukqfn đhkfzpxemi thầudtpn trưeqlpudtpc mắjdoht nàhpumy, vẫcykrn khôukqfng biếsyokt phảvztai xưeqlpng hôukqf nhưeqlp thếsyokhpumo. Gọdkngi Thársgfi Vưeqlpơxnmbng sao? Mặaabuc dùudtp vịinynhpumy córmmgrmmgc trắjdohng nhưeqlp tuyếsyokt, nhưeqlpng dung mạpxemo lạpxemi cògqran trẻmtee đhkfzếsyokn nỗhzhei thậrosot sựpglhhpumm cho ngưeqlprsgfi khôukqfng gọdkngi ra miệirmhng đhkfzưeqlpirmhc.

Diệirmhp Ly mỉsmdhm cưeqlprsgfi lắjdohc lắjdohc đhkfzudtpu nórmmgi: “Chàhpumng đhkfzpdlung làhpumm khórmmg ngưeqlprsgfi ta nữongra, vịinyn đhkfzpxemi nhâgqran nàhpumy cứkitxudtpy ýhcbvhpum đhkfzưeqlpirmhc rồmvvsi.”

Thốxrfzng lĩrosonh thịinyn vệirmh nhìgqran Diệirmhp Ly đhkfzudtpy cảvztam kíufzych, “Đkitxa tạpxemeqlpơxnmbng phi.”


Mặaabuc Tu Nghiêvneou nhưeqlpudtpng màhpumy, hỏvbjci: “Tiểdkngu tửnvhuhpumy đhkfzãfyithpumm gìgqra đhkfzjdohc tộbvfpi Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran màhpum phảvztai làhpumm phiềrsgfn tớudtpi thịinyn vệirmh đhkfzpxemi nộbvfpi đhkfzuổhcbvi giếsyokt nórmmg nhưeqlp vậrosoy?”

Thốxrfzng lĩrosonh thịinyn vệirmh do dựpglh mộbvfpt chúrsgft, rồmvvsi vẫcykrn bẩvoshm bársgfo lạpxemi mọdkngi chuyệirmhn từpdlu đhkfzudtpu đhkfzếsyokn cuốxrfzi. Mặaabuc dùudtp Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng đhkfzãfyit quyếsyokt liệirmht vớudtpi Nam Sởakpl, nhưeqlpng uy nghiêvneom vẫcykrn cògqran, đhkfzuổhcbvi giếsyokt ngưeqlprsgfi củvneoa Ly thàhpumnh ởakpl trưeqlpudtpc mặaabut Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng, nếsyoku khôukqfng nórmmgi rõpjgz thìgqra chỉsmdh sợirmh rắjdohc rốxrfzi củvneoa bọdkngn họdkngqtcnng sẽscci lớudtpn hơxnmbn.

Nghe xong tiềrsgfn căooren hậrosou quảvzta, Mặaabuc Tu Nghiêvneou vàhpum Diệirmhp Ly đhkfzrsgfu khôukqfng khỏvbjci đhkfzen mặaabut. Córmmg đhkfziềrsgfu, lýhcbv do biếsyokn sắjdohc mặaabut lạpxemi khársgfc nhau.

“Córmmg bảvztan lĩrosonh gâgqray chuyệirmhn, lạpxemi khôukqfng bảvztan lĩrosonh thu dọdkngn tàhpumn cuộbvfpc, tiểdkngu tửnvhuhpumy thậrosot sựpglh thiếsyoku phạpxemt.” Đkitxâgqray làhpum suy nghĩroso củvneoa Mặaabuc Tu Nghiêvneou.

“Càhpumng lớudtpn càhpumng giỏvbjci gâgqray chuyệirmhn, đhkfzâgqray rốxrfzt cuộbvfpc làhpum ai dạpxemy?” Đkitxâgqray làhpum suy nghĩroso củvneoa Diệirmhp Ly.

“Ngưeqlpơxnmbi trởakpl vềrsgfrmmgi cho Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran, hai ngưeqlprsgfi nàhpumy, Bảvztan vưeqlpơxnmbng mang đhkfzi. Muốxrfzn ngưeqlprsgfi, kêvneou hắjdohn ta đhkfzếsyokn tìgqram Bảvztan vưeqlpơxnmbng.” Mặaabuc Tu Nghiêvneou lạpxemnh nhạpxemt nórmmgi. Con mìgqranh gâgqray chuyệirmhn, gặaabup đhkfzưeqlpirmhc vẫcykrn phảvztai thu dọdkngn. Cho dùudtp nểdkng mặaabut Lãfyitnh Hạpxemo Vũqtcn thìgqraqtcnng khôukqfng thểdkng đhkfzdkng ngưeqlprsgfi ta mang Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm đhkfzi đhkfzưeqlpirmhc.

“Nàhpumy…..” Thốxrfzng lĩrosonh thịinyn vệirmh do dựpglh. Lầudtpn nàhpumy bệirmh hạpxem rấrmmgt tứkitxc giậroson, nếsyoku khôukqfng phảvztai cògqran mộbvfpt tia lýhcbv tríufzy thìgqra chỉsmdh sợirmh sẽscci thậrosot sựpglh chéilmvm luôukqfn cảvzta Tiểdkngu Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng. Nếsyoku bọdkngn họdkng khôukqfng mang mộbvfpt ngưeqlprsgfi nàhpumo vềrsgf, thìgqra chỗhzhe củvneoa bệirmh hạpxemqtcnng khôukqfng dễahdx bẩvoshm bársgfo.

Mặaabuc Tu Nghiêvneou híufzyp mắjdoht, “Sao? Muốxrfzn Bảvztan vưeqlpơxnmbng tựpglhgqranh đhkfzi nórmmgi vớudtpi Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran sao?”

“Tạpxemi… Tạpxemi hạpxem khôukqfng dársgfm.”

“Quâgqran Hàhpumm!” Nơxnmbi xa, Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao bay vọdkngt tớudtpi nhưeqlp mộbvfpt con chim ưeqlpng màhpumu đhkfzen, nhưeqlpng khi thấrmmgy mấrmmgy ngưeqlprsgfi đhkfzang đhkfzkitxng ởakpl đhkfzórmmg thìgqra suýhcbvt nữongra đhkfzãfyit đhkfzhzheng thẳsyokng vàhpumo câgqray.

“Ca ca!” Ngưeqlprsgfi vui vẻmtee châgqran chíufzynh chỉsmdhrmmg mộbvfpt mìgqranh Tiểdkngu côukqfng chúrsgfa Mặaabuc gia – Mặaabuc Dụhzhec Nhãfyit.

“Tâgqram nhi bảvztao bốxrfzi!” Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao lậrosop tứkitxc quêvneon mấrmmgt sựpglh lo lắjdohng cho Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm, hoan hôukqf nhàhpumo tớudtpi ôukqfm muộbvfpi muộbvfpi. Hôukqfn khuôukqfn mặaabut nhỏvbjc nhắjdohn mềrsgfm mạpxemi củvneoa muộbvfpi muộbvfpi đhkfzmvvsng thờrsgfi vẫcykrn khôukqfng quêvneon ôukqfm chặaabut mẹvosh nhàhpumgqranh, “Mẹvosh, con rấrmmgt nhớudtp mẹvosh.”

Diệirmhp Ly bấrmmgt đhkfzjdohc dĩroso thởakplhpumi, “Con đhkfzórmmg, xem xem con đhkfzãfyithpumm nhữongrng chuyệirmhn gìgqraakpl Giang Nam? Quâgqran Hàhpumm suýhcbvt nữongra đhkfzãfyit bịinyn thưeqlpơxnmbng nặaabung rồmvvsi.”

vtxd trưeqlpudtpc mặaabut Diệirmhp Ly, Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao luôukqfn luôukqfn làhpum đhkfzkitxa con trai hiếsyoku thuậroson, ngoan ngoãfyitn đhkfzársgfng yêvneou, “Mẹvosh, con sai rồmvvsi, con nhấrmmgt thờrsgfi khôukqfng suy nghĩroso chu toàhpumn. Mẹvoshhpum Phụhzheeqlpơxnmbng đhkfzbvfpt nhiêvneon đhkfzi mấrmmgt, mộbvfpt mìgqranh con rấrmmgt cựpglhc khổhcbv……”

“Córmmg Cậrosou cảvzta con ởakpl đhkfzórmmg, con cựpglhc khổhcbvrsgfi gìgqra?” Mặaabuc Tu Nghiêvneou nórmmgi mộbvfpt cársgfch thảvztan nhiêvneon. Tiểdkngu tửnvhu khốxrfzn kiếsyokp, cògqran muốxrfzn lừpdlua gạpxemt lògqrang đhkfzmvvsng tìgqranh củvneoa A Ly! Thậrosot thiếsyoku phạpxemt!

“Mẹvosh……” Mặaabuc kệirmh, tiếsyokp tụhzhec làhpumm nũqtcnng.

Diệirmhp Ly vỗhzhe vỗhzhe bờrsgf vai củvneoa con trai, hơxnmbi cảvztam khársgfi, “Đkitxưeqlpirmhc rồmvvsi, đhkfzi giảvztai quyếsyokt xong chuyệirmhn nàhpumy trưeqlpudtpc đhkfzi. Sau nàhpumy cògqran gâgqray chuyệirmhn nữongra, nhấrmmgt đhkfzinynnh sẽscci khôukqfng tha cho con!” Con trai đhkfzãfyit lớudtpn cũqtcnng khôukqfng tiệirmhn xoa đhkfzudtpu nhưeqlp hồmvvsi cògqran nhỏvbjc nữongra. Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao sau mưeqlprsgfi tuổhcbvi đhkfzãfyit cao hơxnmbn Diệirmhp Ly rấrmmgt nhiềrsgfu rồmvvsi.

“Dạpxem, mẹvosh!” Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao cao giọdkngng đhkfzársgfp. Mộbvfpt tay ôukqfm Tâgqram nhi, đhkfzi tớudtpi trưeqlpudtpc mặaabut thốxrfzng lĩrosonh thịinyn vệirmh kia, nhưeqlpudtpng màhpumy nórmmgi: “Cársgfc ngưeqlpơxnmbi đhkfzi vềrsgf trưeqlpudtpc, lársgft nữongra Bảvztan vưeqlpơxnmbng tựpglhgqranh đhkfzi nórmmgi vớudtpi Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran.”

“Trẫcykrm ởakpl đhkfzâgqray, ngưeqlpơxnmbi muốxrfzn nórmmgi gìgqra vớudtpi trẫcykrm?” Giọdkngng nórmmgi mang theo sựpglh tứkitxc giậroson củvneoa Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran vang lêvneon ởakpl gầudtpn đhkfzórmmg, hiểdkngn nhiêvneon làhpum châgqran trưeqlpudtpc Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao vừpdlua ra khỏvbjci thàhpumnh thìgqra châgqran sau Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran đhkfzãfyit đhkfzi theo. Córmmg đhkfziềrsgfu, Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao cògqran cầudtpn tìgqram kiếsyokm nêvneon lãfyitng phíufzy khôukqfng íufzyt thờrsgfi gian, cho nêvneon hai ngưeqlprsgfi chạpxemy tớudtpi gầudtpn nhưeqlpudtpng mộbvfpt lúrsgfc.

Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao nhưeqlpudtpng màhpumy, “Ơkirc, Tùudtpy Vâgqran huynh, sao huynh cũqtcnng đhkfzi ra?”

Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran “Hừpdlu” khẽscci mộbvfpt tiếsyokng, lúrsgfc đhkfzi ngang qua Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp liềrsgfn lạpxemnh lùudtpng liếsyokc nàhpumng ta mộbvfpt cársgfi, lậrosop tứkitxc khiếsyokn cho Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp hoảvztang sợirmhrsgfi đhkfzudtpu.

“Chársgfu bársgfi kiếsyokn Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng thúrsgfc, Vưeqlpơxnmbng thẩvoshm.”

Diệirmhp Ly mỉsmdhm cưeqlprsgfi nórmmgi: “Bệirmh hạpxem đhkfzãfyithpum vua củvneoa mộbvfpt nưeqlpudtpc, tiếsyokng Vưeqlpơxnmbng thúrsgfc, Vưeqlpơxnmbng thẩvoshm nàhpumy, chúrsgfng ta cũqtcnng khôukqfng nhậroson nôukqf̉i. Bệirmh hạpxem khôukqfng cầudtpn đhkfza lễahdx.”

“Lễahdx khôukqfng thểdkng bỏvbjc, bàhpumn vềrsgf bốxrfzi phậroson quảvzta thậrosot phảvztai gọdkngi mộbvfpt tiếsyokng Vưeqlpơxnmbng thúrsgfc.” Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran nórmmgi.

Diệirmhp Ly khẽscci thởakplhpumi mộbvfpt cársgfi, nhìgqran bộbvfprsgfng cưeqlprsgfi đhkfzùudtpa cợirmht nhảvzta củvneoa Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao, lạpxemi nhìgqran bộbvfprsgfng nghiêvneom túrsgfc củvneoa Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran, lắjdohc đhkfzudtpu nórmmgi: “Tiểdkngu nhi nghịinynch ngợirmhm, kíufzynh xin bệirmh hạpxem tha lỗhzhei.”

Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran phẫcykrn hậroson liếsyokc Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao mộbvfpt cársgfi, nhưeqlpng mặaabut mũqtcni củvneoa Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng vàhpum Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng phi lạpxemi khôukqfng thểdkng khôukqfng cho, chỉsmdh đhkfzàhpumnh phảvztai nórmmgi: “Vưeqlpơxnmbng phi nórmmgi quársgf lờrsgfi, trẫcykrm cũqtcnng cảvztam thấrmmgy… Tiểdkngu Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng vẫcykrn cògqran trẻmtee, trẫcykrm sẽscci khôukqfng so đhkfzo vớudtpi hắjdohn ta.”

“Vậrosoy thìgqra đhkfza tạpxem bệirmh hạpxem.” Diệirmhp Ly gậrosot đhkfzudtpu mỉsmdhm cưeqlprsgfi nórmmgi.

Cuốxrfzi cùudtpng Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran vẫcykrn phảvztai dẫcykrn theo thịinyn vệirmh đhkfzpxemi nộbvfpi trởakpl vềrsgf thàhpumnh tay khôukqfng. Chẳsyokng nhữongrng khôukqfng córmmg bắjdoht Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm, màhpum ngay cảvzta Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlpqtcnng khôukqfng đhkfzdkng ýhcbv tớudtpi. Chỉsmdh cảvztanh cársgfo Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp rằxywvng sau nàhpumy khôukqfng đhkfzưeqlpirmhc xuấrmmgt hiệirmhn trong cảvztanh nộbvfpi Nam Sởakpl nữongra.

“Vẫcykrn làhpum mẹvosh lợirmhi hạpxemi, vừpdlua ra tay thìgqra mọdkngi chuyệirmhn đhkfzãfyit giảvztai quyếsyokt xong.” Ôksaam tiểdkngu muộbvfpi nhàhpumgqranh, Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao vỗhzheukqfng ngựpglha liêvneon tụhzhec.

Diệirmhp Ly liếsyokc nórmmg mộbvfpt cársgfi, hỏvbjci: “Vịinynukqfeqlpơxnmbng nàhpumy thìgqra con đhkfzinynnh làhpumm thếsyokhpumo?”

Mắjdoht Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao cũqtcnng khôukqfng nhársgfy mắjdoht, cưeqlprsgfi tủvneom tỉsmdhm nórmmgi: “Đkitxâgqray khôukqfng phảvztai làhpum chuyệirmhn củvneoa Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm sao? Sao lạpxemi hỏvbjci con đhkfzưeqlpirmhc? Con khôukqfng quen biếsyokt nàhpumng ấrmmgy, nàhpumng ấrmmgy cũqtcnng nhìgqran trúrsgfng con ah.”

“Mặaabuc, Ngựpglh, Thầudtpn!” Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm nghiếsyokn răooreng nghiếsyokn lợirmhi, tạpxemi sao trêvneon đhkfzrsgfi nàhpumy lạpxemi córmmg thểdkngrmmg ngưeqlprsgfi vôukqf sỉsmdh nhưeqlp thếsyok chứkitx? Hắjdohn bịinyn nhưeqlp vậrosoy làhpum ai hạpxemi? Nhưeqlpng ởakpl ársgfnh mắjdoht củvneoa Diệirmhp Ly, Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm cũqtcnng chỉsmdhrmmg thểdkng ngoan ngoãfyitn đhkfzi đhkfzếsyokn chỗhzhe Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp, “Cársgfi nàhpumy… Tiềrsgfn côukqfeqlpơxnmbng……” Ta khôukqfng phảvztai cốxrfz ýhcbv lừpdlua gạpxemt côukqfeqlpơxnmbng, tấrmmgt cảvzta đhkfzrsgfu làhpumvneon tiểdkngu nhâgqran hèudtpn hạpxem Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao kia éilmvp buộbvfpc ta, côukqfeqlpơxnmbng muốxrfzn hậroson thìgqra hậroson hắjdohn ta đhkfzi.

“Chársgft!” Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlprsgft cho Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm mộbvfpt cársgfi társgft thậrosot mạpxemnh vàhpumo mặaabut, “Tiểdkngu nhâgqran vôukqf sỉsmdh! Ngưeqlpơxnmbi đhkfzi chếsyokt đhkfzi!” Nórmmgi xong, Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp liềrsgfn vừpdlua khórmmgc vừpdlua chạpxemy đhkfzi.

Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao nhưeqlpudtpng màhpumy nórmmgi: “Cògqran khôukqfng đhkfzuổhcbvi theo?”

fyitnh Quâgqran Hàhpumm giậroson dữongr, “Tạpxemi sao đhkfzirmh phảvztai đhkfzuổhcbvi theo?”

Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao cắjdohn răooreng, “Đkitxirmh khôukqfng nghe thấrmmgy Mặaabuc Tùudtpy Vâgqran nórmmgi sao, nàhpumng ấrmmgy đhkfzãfyit khôukqfng thểdkngakpl lạpxemi Nam Sởakpl nữongra. Ngưeqlprsgfi ta đhkfzưeqlprsgfng đhkfzưeqlprsgfng làhpum tiểdkngu thưeqlp đhkfzpxemi gia, hiệirmhn tạpxemi mộbvfpt thâgqran mộbvfpt mìgqranh khôukqfng chốxrfzn dung thâgqran……”

“Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao, mộbvfpt ngàhpumy nàhpumo đhkfzórmmg huynh sẽscci gặaabup phảvztai bársgfo ứkitxng!” Lãfyitnh Quâgqran Hàhpumm lao vềrsgfeqlpudtpng Tiềrsgfn tiểdkngu thưeqlp vừpdlua mớudtpi chạpxemy đhkfzi, xa xa liềrsgfn truyềrsgfn đhkfzếsyokn tiếsyokng nguyềrsgfn rủvneoa ársgfc đhkfzbvfpc củvneoa hắjdohn ta.

Trong lògqrang Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao cưeqlprsgfi “Ha ha”, bársgfo ứkitxng gìgqragqra đhkfzórmmg, đhkfzrsgfu làhpum nhữongrng kẻmtee ngu ngốxrfzc vàhpum kẻmtee yếsyoku tựpglh an ủvneoi mìgqranh màhpum thôukqfi ah.

“Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao…” Phíufzya sau, giọdkngng nórmmgi âgqram u củvneoa Mặaabuc Tu Nghiêvneou vang lêvneon, “Xem ra quảvzta nhiêvneon con rấrmmgt rảvztanh rỗhzhei thảvztanh thơxnmbi, cho dùudtp bảvztan thâgqran làhpum Đkitxinynnh Vưeqlpơxnmbng thìgqraqtcnng khôukqfng thểdknghpumm cho con trởakplvneon chữongrng chạpxemc hơxnmbn nửnvhua phầudtpn. Đkitxãfyit nhưeqlp vậrosoy… Sau khi trởakpl vềrsgf Ly thàhpumnh, liềrsgfn sao chéilmvp lạpxemi hếsyokt toàhpumn bộbvfprsgfch sửnvhu trong thưeqlp phògqrang mộbvfpt lầudtpn. Nórmmgi khôukqfng chừpdlung hồmvvsi kýhcbv củvneoa ngưeqlprsgfi xưeqlpa córmmg thểdknghpumm cho trong đhkfzudtpu củvneoa con córmmg nhiềrsgfu thêvneom chúrsgft gìgqra đhkfzórmmg. Cha sẽsccivneou Từpdlu Thanh Trầudtpn giársgfm sársgft con.”

Trêvneon gưeqlpơxnmbng mặaabut vẫcykrn cògqran đhkfzang tràhpumn đhkfzudtpy tưeqlpơxnmbi cưeqlprsgfi củvneoa Mặaabuc Tiểdkngu Bảvztao liềrsgfn lậrosop tứkitxc xụhzhe xuốxrfzng. Khôukqfng cầudtpn chờrsgf mộbvfpt ngàhpumy nàhpumo đhkfzórmmg, bársgfo ứkitxng củvneoa hắjdohn đhkfzãfyit tớudtpi rồmvvsi.

Cho nêvneon… Mặaabuc Tiểdkngu Thếsyok tửnvhu, thiệirmhn ársgfc cuốxrfzi cùudtpng đhkfzrsgfu córmmgrsgfo, khôukqfng phảvztai làhpum khôukqfng bársgfo màhpum chỉsmdhhpum chưeqlpa tớudtpi lúrsgfc màhpum thôukqfi. Hãfyitm hạpxemi ngưeqlprsgfi, ngưeqlprsgfi sẽsccifyitm hạpxemi lạpxemi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.