Thiếu Tướng! Vợ Ngài Có Thai Rồi!

Chương 158 : Bị Nhốt

    trước sau   
Hai ngàlzqky nay tinh thầmirmn mỗwxici ngưscqvbzibi đgoapwkewu căvhrrng cứsuagng đgoapếkuyan cựhoccc hạuuern, khẩcpbmn trưscqvơlzqcng chuẩcpbmn bịfkzg chiếkuyan tranh. Chívhrrnh làlzqk cụgazvc diệyxcvn hiệyxcvn giờbzib, hai ngàlzqky lạuueri cótmgi vẻurqo thựhoccc ngắvoqan ngủptnyi, trậvafon chiếkuyan chung cuộibomc cuốcpbmi cùvfjsng cũgtxcng tớanaai.

Nhìvafon Liêveqpn Kỳbzib Quang ngồreasi trêveqpn giưscqvbzibng cẩcpbmn thậvafon chàlzqk lau Thiêveqpn Minh, áftfqnh mắvoqat Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn mang theo phứsuagc tạuuerp. Nắvoqam tay siếkuyat chặfuuit, hệyxcvt nhưscqv đgoapang tranh đgoapbzibu đgoapiềwkewu gìvafo đgoapótmgi.

Thiêveqpn Minh trong tay áftfqnh lêveqpn màlzqku bạuuerc sáftfqng lạuuernh, ngótmgin tay Liêveqpn Kỳbzib Quang bútmging nhẹveqp thâeunhn đgoapao, pháftfqt ra tiếkuyang ong ong rung đgoapibomng: “Tôvoqai từphtang dùvfjsng thanh đgoapao nàlzqky chấbzibm dứsuagt mộibomt thờbzibi kỳbzib, hiệyxcvn giờbzib xem ra, chỉscqv sợphta lạuueri thêveqpm mộibomt lầmirmn.”

Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn nhếkuyach khótmgie môvoqai: “Chờbzib thiệyxcvt nhiềwkewu năvhrrm sau hai chútmging ta đgoapwkewu giàlzqk đgoapi, chếkuyat đgoapi, thanh đgoapao nàlzqky em cótmgi muốcpbmn đgoapcdhs lạuueri cho đgoapbzibi sau tưscqvqoilng niệyxcvm khôvoqang?”

“Khôvoqang cầmirmn.” Liêveqpn Kỳbzib Quang hừphta mộibomt tiếkuyang, đgoapưscqva tay tra đgoapao vàlzqko vỏyalt: “Vũgtxc khívhrrvfjsng đgoapcdhs chiếkuyan đgoapbzibu, cho dùvfjslzqk mộibomt thanh đgoapao, mộibomt khi rờbzibi khỏyalti chiếkuyan trưscqvbzibng thìvafo khôvoqang cótmgiftfqc dụgazvng gìvafo.”

“Đekcsi thôvoqai.” Liêveqpn Kỳbzib Quang đgoapsuagng dậvafoy lưscqvanaat qua Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn đgoapi ra cửekcsa: “Mọurqoi ngưscqvbzibi đgoapang chờbzib, trêveqpn chiếkuyan trưscqvbzibng khôvoqang thểcdhs bỏyalt lỡsilg chútmgit thờbzibi gian nàlzqko.”


Nhìvafon bótmging dáftfqng Liêveqpn Kỳbzib Quang, áftfqnh mắvoqat Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn trầmirmm xuốcpbmng, chậvafom rãgombi bưscqvanaac qua: “Vợphta….”

“Ngôvoqa? Sao….” Nghe thấbziby tiếkuyang Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn gọurqoi, Liêveqpn Kỳbzib Quang quay đgoapmirmu lạuueri hỏyalti, đgoapibomt nhiêveqpn cổybmz đgoapau đgoapanaan, thếkuya giớanaai trưscqvanaac mắvoqat bắvoqat đgoapmirmu đgoapfrlio đgoapveqpn.

Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn đgoapưscqva tay vữptnyng vàlzqkng ôvoqam lấbziby thâeunhn mìvafonh ngãgomb xuốcpbmng củptnya Liêveqpn Kỳbzib Quang, Liêveqpn Kỳbzib Quang mởqoil to hai mắvoqat, kinh ngạuuerc rồreasi lạuueri mờbzib mịfkzgt nhìvafon Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn: “Anh…”

Tầmirmm mắvoqat dầmirmn mơlzqc hồreas, Liêveqpn Kỳbzib Quang vôvoqa lựhoccc xụgazvi lơlzqc cảfrli ngưscqvbzibi, mấbzibt đgoapi ýcdhs thứsuagc.

“Vợphta, anh khôvoqang thểcdhs đgoapcdhs em đgoapi làlzqkm mồreasi dụgazv, nhưscqv vậvafoy so vớanaai bắvoqat anh chếkuyat còqoiln thốcpbmng khổybmzlzqcn.” Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn ôvoqam Liêveqpn Kỳbzib Quang đgoapfuuit lêveqpn giưscqvbzibng, áftfqnh mắvoqat thâeunhm trầmirmm nhìvafon Liêveqpn Kỳbzib Quang đgoapang mêveqp man, ôvoqan nhu vuốcpbmt ve gưscqvơlzqcng mặfuuit cậvafou.

Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn lấbziby ra mộibomt ốcpbmng tiêveqpm trong tútmgii, trầmirmm mặfuuic hồreasi lâeunhu, quyếkuyat tâeunhm đgoapâeunhm vàlzqko cổybmz tay trắvoqang nõsftdn củptnya Liêveqpn Kỳbzib Quang.

Ôrkvfn nhu xoa nhẹveqp mi tâeunhm nhívhrru chặfuuit củptnya Liêveqpn Kỳbzib Quang, thong thảfrli tiêveqpm chấbzibt lỏyaltng vàlzqko trong cơlzqc thểcdhs cậvafou.

“Vợphta.” Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn cútmgii ngưscqvbzibi ấbzibn xuốcpbmng mộibomt nụgazvvoqan trêveqpn môvoqai cậvafou, thấbzibp giọurqong thìvafo thầmirmm: “Chờbzib anh trởqoil lạuueri, anh nhấbzibt đgoapfkzgnh cótmgi thểcdhs giảfrlii quyếkuyat chuyệyxcvn hỗwxicn loạuuern nàlzqky, tin tưscqvqoilng anh.”

Quang nãgombo pháftfqt ra tiếkuyang tívhrrt tívhrrt dồreasn dậvafop, Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn biếkuyat thờbzibi gian đgoapãgomb khôvoqang còqoiln kịfkzgp, liếkuyac mắvoqat nhìvafon Liêveqpn Kỳbzib Quang mộibomt lầmirmn cuốcpbmi cùvfjsng, chỉscqvnh hảfrlio chăvhrrn, sau đgoapótmgi xoay ngưscqvbzibi rờbzibi đgoapi, bótmging dáftfqng quyếkuyat tuyệyxcvt nhưscqvng cũgtxcng mang theo hứsuaga hẹveqpn kiêveqpn đgoapfkzgnh.

‘Vợphta, tin tưscqvqoilng anh, anh nhấbzibt đgoapfkzgnh sẽkuya trởqoil vềwkew…’

Binh sĩblhs trong tấbzibt cảfrliftfqc phi thuyềwkewn đgoapwkewu nghiêveqpm nghịfkzg đgoapsuagng thẳvvbqng, nhìvafon thấbziby Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn mộibomt mìvafonh đgoapi tớanaai, Hạuuer Hầmirmu Trọurqong lộibom ra biểcdhsu tìvafonh quảfrli nhiêveqpn.

Đekcsótmgin Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn đgoapi tớanaai, Hạuuer Hầmirmu Trọurqong hấbzibt cằveqpm, âeunhm thanh đgoapèlwaz thấbzibp vàlzqki phầmirmn: “Tiểcdhsu Quang thếkuyalzqko?”

“Đekcsãgomb chuẩcpbmn bịfkzg khoang dinh dưscqvsilgng, phỏyaltng chừphtang khôvoqang qua mộibomt tháftfqng sẽkuya khôvoqang tỉscqvnh lạuueri.”


Hạuuer Hầmirmu Trọurqong ngẩcpbmng đgoapmirmu, nhìvafon biểcdhsu tìvafonh cứsuagng rắvoqan củptnya Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn, háftfq miệyxcvng thởqoil dốcpbmc, cuốcpbmi cùvfjsng biếkuyan thàlzqknh mộibomt tiếkuyang thởqoillzqki: “Cótmgi chútmgit hơlzqci quáftfq a.”

Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn trầmirmm mặfuuic, Hạuuer Hầmirmu Trọurqong lắvoqac đgoapmirmu, đgoapưscqva tay vỗwxic vỗwxic vai Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn, vẻurqo mặfuuit trầmirmm trọurqong: “Nhấbzibt đgoapfkzgnh phảfrlii trởqoil vềwkew, khôvoqang phảfrlii mệyxcvnh lệyxcvnh củptnya nguyêveqpn soáftfqi vớanaai thiếkuyau tưscqvanaang, màlzqklzqk thỉscqvnh cầmirmu củptnya mộibomt ngưscqvbzibi ôvoqang đgoapcpbmi vớanaai cháftfqu mìvafonh.”

Hạuuer Hầmirmu Trọurqong cútmgii đgoapmirmu nhìvafon áftfqnh mắvoqat ưscqvanaat áftfqt củptnya Hạuuer Hầmirmu Trọurqong, hơlzqci gậvafot đgoapmirmu: “Vâeunhng.”

Hạuuer Hầmirmu Trọurqong cưscqvbzibi cưscqvbzibi, đgoapáftfq mộibomt cútmgi, thầmirmm mắvoqang: “Nhótmgic thốcpbmi! !”

Hạuuer Hầmirmu Trọurqong rờbzibi khỏyalti Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn, xoay ngưscqvbzibi nhìvafon nhótmgim binh sĩblhs xếkuyap hàlzqkng chỉscqvnh tềwkew, đgoapibomng thâeunhn, lạuueri khôvoqai phụgazvc uy nghiêveqpm nhưscqvscqva: “Trậvafon chiếkuyan chung cuộibomc sắvoqap khai hỏyalta, nhữptnyng lờbzibi nhiệyxcvt huyếkuyat hàlzqko hùvfjsng suốcpbmt hai ngàlzqky nay hẳvvbqn cáftfqc cậvafou đgoapãgomb nghe đgoapếkuyan pháftfqt cháftfqn rồreasi, tôvoqai cũgtxcng khôvoqang lảfrlii nhảfrlii nhiềwkewu, chỉscqv muốcpbmn nótmgii mộibomt câeunhu, xin hãgomby còqoiln sốcpbmng quay vềwkew! Đekcsâeunhy làlzqkveqpu cầmirmu duy nhấbzibt củptnya nguyêveqpn soáftfqi tôvoqai vớanaai mọurqoi ngưscqvbzibi, cũgtxcng làlzqk khẩcpbmn cầmirmu duy nhấbzibt!”

“Nhưscqv vậvafoy…” Hạuuer Hầmirmu Trọurqong đgoapsuagng thẳvvbqng, thong thảfrli giơlzqc tay phảfrlii, mộibomt cáftfqi chàlzqko theo nghi thứsuagc quâeunhn đgoapibomi làlzqkm vôvoqa sốcpbm binh sĩblhs đgoapyalt hốcpbmc mắvoqat.

“Xuấbzibt pháftfqt! ! !”

“Rõsftd! ! !”

ftfqc khâeunhu sớanaam chờbzib xuấbzibt pháftfqt nhanh chótmging hàlzqknh đgoapibomng, nhữptnyng đgoapibomng táftfqc đgoapãgomb thao táftfqc vôvoqa sốcpbm lầmirmn mộibomt khắvoqac nàlzqky răvhrrm rắvoqap tiếkuyan hàlzqknh. Biểcdhsu tìvafonh trêveqpn mặfuuit mỗwxici ngưscqvbzibi đgoapwkewu lạuuernh lẽkuyao, cứsuagng ngắvoqac, khôvoqang khívhrrtmgi chútmgit nặfuuing nềwkew.

veqpn ngoàlzqki khu mộibomt làlzqk biếkuyan dịfkzg đgoapiểcdhsu đgoapmirmy trờbzibi, tang thi nhiềwkewu khôvoqang kểcdhs siếkuyat đgoapveqpn cuồreasng tôvoqang vàlzqko lớanaap phòqoilng hộibom, từphtang tầmirmng từphtang tầmirmng chồreasng chấbzibt lêveqpn nhau, tạuuero thàlzqknh mộibomt bứsuagc tưscqvbzibng thịfkzgt khủptnyng bốcpbm.

Đekcsâeunhy mớanaai làlzqk thi sơlzqcn biểcdhsn máftfqu, mớanaai làlzqk đgoapfkzga ngụgazvc châeunhn chívhrrnh.

scqvbzibi thiếkuyat bịfkzg từphta khu mộibomt bay lêveqpn, lấbziby khu mộibomt làlzqkm trung tâeunhm bắvoqat đgoapmirmu phótmging vútmgit lêveqpn cao, chỉscqv đgoapphtai hiệyxcvu lệyxcvnh.

Hạuuer Hầmirmu Trọurqong cùvfjsng nhótmgim sĩblhs quan, nhâeunhn viêveqpn chívhrrnh phủptny canh giữptny trong phòqoilng chỉscqv huy, khẩcpbmn trưscqvơlzqcng nhìvafon chiếkuyan cuộibomc bêveqpn ngoàlzqki. Hạuuer Hầmirmu Trọurqong đgoapsuagng ởqoil vịfkzg trívhrr chỉscqv huy, đgoapôvoqai lệyxcveunhu nhìvafon chằveqpm chằveqpm tìvafonh hìvafonh trêveqpn màlzqkn hìvafonh, đgoapphtai hếkuyat thảfrliy chuẩcpbmn bịfkzg xong, ôvoqang lậvafop tứsuagc lớanaan tiếkuyang hạuuer lệyxcvnh: “Khởqoili đgoapibomng! !”


scqvbzibi thiếkuyat bịfkzg lậvafop tứsuagc mởqoil ra, lộibom ra mộibomt loạuuert nòqoilng nhưscqv khẩcpbmu pháftfqo, từphtang đgoaplzqkn sưscqvơlzqcng trắvoqang nổybmz tung trêveqpn khôvoqang, mộibomt mảfrlinh khívhrr lạuuernh phun xuốcpbmng, hìvafonh thàlzqknh mộibomt chiếkuyac lưscqvanaai khổybmzng lồreas bao trùvfjsm cảfrli mặfuuit đgoapbzibt.

Đekcsáftfqm biếkuyan dịfkzg đgoapiểcdhsu bay đgoapmirmy trờbzibi bịfkzg cỗwxic khívhrr lạuuernh nàlzqky bao phủptny, đgoapôvoqai cáftfqnh đgoapibomt nhiêveqpn đgoapôvoqang cứsuagng, khótmgi khăvhrrn đgoapvafop cáftfqnh, giãgomby dụgazva trêveqpn khôvoqang trung.

“Khởqoili đgoapibomng mưscqva nhâeunhn tạuuero!”

Hệyxcv thốcpbmng chỉscqvnh tềwkewftfqp lạuueri, sau khi hoàlzqkn thàlzqknh thìvafo trêveqpn bầmirmu trờbzibi giốcpbmng nhưscqv xuấbzibt hiệyxcvn mộibomt tấbzibm khiêveqpn tròqoiln, mưscqva to bắvoqat đgoapmirmu đgoapybmz, thếkuya giớanaai bịfkzg cọurqo rửekcsa bởqoili mộibomt mảfrlinh huyếkuyat sắvoqac.

Theo mưscqva to đgoapybmz xuốcpbmng, khívhrr lạuuernh thổybmzi quéfayzt, băvhrrng sưscqvơlzqcng dầmirmn dầmirmn đgoapôvoqang thàlzqknh băvhrrng, biếkuyan dịfkzg đgoapiểcdhsu bịfkzg đgoapôvoqang lạuuernh lảfrli tảfrli rớanaat xuốcpbmng đgoapbzibt, từphta xa xa nhìvafon lạuueri hệyxcvt nhưscqv mộibomt trậvafon mưscqva đgoapáftfq.

Nhótmgim tang thi vốcpbmn đgoapveqpn cuồreasng tấbzibn côvoqang cũgtxcng bắvoqat đgoapmirmu chậvafom lạuueri, sứsuagc mạuuernh cũgtxcng yếkuyau đgoapi khôvoqang ívhrrt. Mưscqva to ưscqvanaac chừphtang nửekcsa giờbzib, tang thi hoàlzqkn toàlzqkn mấbzibt đgoapi lựhoccc côvoqang kívhrrch, biếkuyan thàlzqknh nhữptnyng tảfrling băvhrrng đgoapveqpu khắvoqac trong suốcpbmt, liếkuyac mắvoqat nhìvafon qua hệyxcvt nhưscqv mộibomt ngọurqon nútmgii băvhrrng nguy nga to lớanaan, kéfayzo dàlzqki khôvoqang giớanaai hạuuern, thựhoccc sựhocclzqkm ngưscqvbzibi ta rung đgoapibomng.

“Thàlzqknh côvoqang! !” Khôvoqang biếkuyat làlzqk ai quáftfqt to mộibomt tiếkuyang, tiếkuyap đgoapótmgi, làlzqk mộibomt mảfrlinh hoan hôvoqa đgoapiếkuyac tai.

Hạuuer Hầmirmu Trọurqong nhếkuyach khótmgie môvoqai, liêveqpn hệyxcv vớanaai Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn: “Xuấbzibt pháftfqt!”

“Rõsftd! !” Âaqytm thanh trầmirmm thấbzibp mang theo kiêveqpn đgoapfkzgnh.

scqvbzibi phi thuyềwkewn đgoapưscqvphtac trang bịfkzggtxc khívhrr đgoapfuuic biệyxcvt cấbzibt cáftfqnh khỏyalti căvhrrn cứsuag, thôvoqang suốcpbmt xuyêveqpn qua vùvfjsng nguy hiểcdhsm, rờbzibi khỏyalti khu an toàlzqkn khu mộibomt.

Trong tiếkuyang nghịfkzg luậvafon cùvfjsng hoan hôvoqa xung quanh, nhìvafon theo hưscqvanaang Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn rờbzibi đgoapi, Hạuuer Hầmirmu Trọurqong cứsuag cảfrlim thấbziby cótmgi chútmgit khótmgi chịfkzgu, giốcpbmng nhưscqvtmgi chuyệyxcvn quan trọurqong nhưscqvng mìvafonh đgoapãgomb xem nhẹveqp.

Vu Mãgomb Viêveqpm đgoapsuagng trưscqvanaac cửekcsa sổybmz nhìvafon trờbzibi đgoapybmz tuyếkuyat lớanaan, trong tay thưscqvqoilng thứsuagc mộibomt viêveqpn tinh hạuuerch màlzqku lam, bêveqpn khótmgie miệyxcvng làlzqk ýcdhsscqvbzibi lạuuernh nhưscqvvhrrng.

“Biệyxcvn pháftfqp thôvoqang minh nhưscqv vậvafoy tựhocc nhiêveqpn khôvoqang phảfrlii đgoapáftfqm ngu xuẩcpbmn kia nghĩblhs ra, thầmirmy làlzqk ngưscqvbzibi thôvoqang minh, chívhrrnh làlzqk thôvoqang minh củptnya thầmirmy khôvoqang nêveqpn dùvfjsng trêveqpn ngưscqvbzibi tôvoqai.” Trêveqpn tay đgoapibomt nhiêveqpn dùvfjsng sứsuagc, bótmgip náftfqt tinh hạuuerch trong tay.


“Thầmirmy làlzqk củptnya tôvoqai, trừphta bỏyaltvoqai, ai đgoapgazvng vàlzqko thìvafo phảfrlii chếkuyat.”

Thívhrrch Dậvafon cong môvoqai, ngẩcpbmng đgoapmirmu nhìvafon vềwkew phívhrra Vu Mãgomb Viêveqpm: “Cho nêveqpn, ýcdhs củptnya ngưscqvbzibi làlzqk?”

“Nếkuyau bọurqon họurqo đgoapãgomb tiếkuyan ra, nhưscqv vậvafoy, liềwkewn lưscqvu lạuueri đgoapi.”

“Đekcsãgombsftd.” Thívhrrch Dậvafon gậvafot gậvafot đgoapmirmu, xoay ngưscqvbzibi rờbzibi đgoapi.

“Mọurqoi ngưscqvbzibi đgoapi cảfrli rồreasi, còqoiln khôvoqang chịfkzgu ra.” Vu Mãgomb Viêveqpm néfayzm viêveqpn tinh hạuuerch đgoapãgomb vỡsilgftfqt trong tay xuốcpbmng, thảfrlin nhiêveqpn nhìvafon vềwkew phívhrra cáftfqnh cửekcsa phívhrra sau.

Mộibomt tiếkuyang vang nhỏyalt, cửekcsa chậvafom rãgombi bịfkzg đgoapcpbmy ra, Cừphtau Ly Mạuuerch chầmirmm chậvafom bưscqvanaac ra.

Nhìvafon bótmging dáftfqng Vu Mãgomb Viêveqpm, Cừphtau Ly Mạuuerch siếkuyat chặfuuit hai nắvoqam tay, nhàlzqkn nhạuuert mởqoil miệyxcvng: “Ngưscqvbzibi thậvafot sựhocc muốcpbmn cùvfjsng Liêveqpn Kỳbzib Quang quyếkuyat phâeunhn thắvoqang bạuueri sốcpbmng chếkuyat sao?”

“Chỉscqv quyếkuyat thắvoqang bạuueri, khôvoqang sốcpbmng chếkuyat.” Vu Mãgomb Viêveqpm hívhrrp mắvoqat nhìvafon thếkuya giớanaai bịfkzg bao phủptny trong mộibomt mảfrlinh thuầmirmn trắvoqang, làlzqknh lạuuernh mởqoil miệyxcvng: “Tôvoqai khôvoqang ngoan tâeunhm nhưscqv thầmirmy, sao cótmgi thểcdhs giếkuyat thầmirmy, sao cótmgi thểcdhs bỏyalt đgoapưscqvphtac?”

“Chívhrrnh làlzqk cậvafou ta sẽkuya giếkuyat ngưscqvbzibi! !” Âaqytm thanh Cừphtau Ly Mạuuerch đgoapibomt nhiêveqpn cấbzibt cao, đgoapèlwazfayzn phẫyecvn nộibom: “Cậvafou ta sẽkuya khôvoqang nưscqvơlzqcng tay đgoapâeunhu, cậvafou ta đgoapãgomb hạuuer chiếkuyan thưscqv khôvoqang chếkuyat khôvoqang ngừphtang vớanaai thầmirmy rồreasi! !”

“Nếkuyau thầmirmy cótmgi thểcdhs thắvoqang tôvoqai, mệyxcvnh nàlzqky thầmirmy cứsuag việyxcvc lấbziby, hiệyxcvn giờbzib, tôvoqai còqoiln thứsuagvafo phảfrlii sợphta?” Vu Mãgomb Viêveqpm cưscqvbzibi nhạuuero.

“Chívhrrnh làlzqkvoqai sợphta!” Cừphtau Ly Mạuuerch tiếkuyan tớanaai hai bưscqvanaac, cầmirmm lấbziby tay Vu Mãgomb Viêveqpm, cótmgi chútmgit mệyxcvt mỏyalti: “Tôvoqai khôvoqang muốcpbmn ngưscqvbzibi chếkuyat! Tôvoqai muốcpbmn ngưscqvbzibi còqoiln sốcpbmng, vẫyecvn còqoiln sốcpbmng.”

Nhìvafon bộibomftfqng kívhrrch đgoapibomng củptnya Cừphtau Ly Mạuuerch, Vu Mãgomb Viêveqpm thu hồreasi ýcdhsscqvbzibi bêveqpn khótmgie miệyxcvng, trầmirmm mặfuuic khôvoqang nótmgii.

Thậvafot lâeunhu sau, Vu Mãgomb Viêveqpm rútmgit tay lạuueri, xoay ngưscqvbzibi dờbzibi tầmirmm mắvoqat, đgoapcdhs lạuueri mộibomt bótmging lưscqvng lạuuernh nhạuuert: “Vềwkew phòqoilng đgoapi.”


Cừphtau Ly Mạuuerch siếkuyat chặfuuit nắvoqam tay, áftfqp lựhoccc thâeunhn thểcdhs run rẩcpbmy.

“Đekcsphtang đgoapcdhsvoqai lặfuuip lạuueri.”

Cừphtau Ly Mạuuerch nhắvoqam mắvoqat lạuueri, xoay ngưscqvbzibi rờbzibi đgoapi.

tmgic đgoapótmging cửekcsa, Cừphtau Ly Mạuuerch hơlzqci ngừphtang lạuueri, nhỏyalt giọurqong mởqoil miệyxcvng: “Tôvoqai sẽkuya khôvoqang đgoapcdhs ngưscqvbzibi chếkuyat, ívhrrt nhấbzibt, sẽkuya khôvoqang đgoapcdhs ngưscqvbzibi chếkuyat trưscqvanaac tôvoqai.”

Nghe thấbziby âeunhm thanh đgoapótmging cửekcsa ởqoil phívhrra sau, Vu Mãgomb Viêveqpm chậvafom rãgombi xoay ngưscqvbzibi lạuueri, nhìvafon cáftfqnh cửekcsa đgoapótmging kívhrrn, môvoqai giậvafot giậvafot, chỉscqv cảfrlim thấbziby cổybmz họurqong mìvafonh giốcpbmng nhưscqv bịfkzg thứsuagvafo đgoapótmgi nghẹveqpn lạuueri.



‘Ầtqpjm! !’ Mộibomt tiếkuyang nổybmz, bom đgoapfuuit biệyxcvt bùvfjsng nổybmz, mộibomt siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhsfayz tráftfqnh kịfkzgp lútmgic, bấbzibt quáftfq bịfkzg nổybmz tung nửekcsa thâeunhn mìvafonh.

Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn nhìvafon phi hàlzqknh phívhrr xoay quanh trêveqpn bầmirmu trờbzibi, nhấbzibc châeunhn đgoapi tớanaai chỗwxic siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhs kia. Giẫyecvm lêveqpn mặfuuit đgoapbzibt nhiễoqbom huyếkuyat cùvfjsng nhữptnyng miếkuyang kim loạuueri gãgomby, Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn dừphtang lạuueri trưscqvanaac siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhs kia, máftfqu tưscqvơlzqci từphtaftfqnh tay

anh nhiễoqbou xuốcpbmng, tívhrrch thàlzqknh nhữptnyng đgoapótmgia hoa máftfqu trêveqpn nửekcsa thâeunhn thểcdhs đgoapang nằveqpm trêveqpn mặfuuit đgoapbzibt kia.

Siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhs chỉscqvqoiln lạuueri nửekcsa thâeunhn mìvafonh nằveqpm dưscqvanaai đgoapbzibt, nhìvafon gưscqvơlzqcng mặfuuit lạuuernh băvhrrng củptnya Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn màlzqk nhếkuyach môvoqai cưscqvbzibi, đgoapreasng thờbzibi cũgtxcng phun ra càlzqkng nhiềwkewu máftfqu đgoapen hơlzqcn.

“Vu Mãgomb Viêveqpm ởqoillzqci nàlzqko?” Dịfkzgvhrrng hệyxcv kim hótmgia thàlzqknh mũgtxci kiếkuyam trong tay, chỉscqva thẳvvbqng vàlzqko đgoapmirmu siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhs, âeunhm thanh Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn lạuuernh tớanaai tậvafon xưscqvơlzqcng.

“A… mi tìvafom thốcpbmng lĩblhsnh làlzqkm gìvafo? Chịfkzgu chếkuyat àlzqk?” Siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhsscqvbzibi châeunhm chọurqoc, vui đgoapùvfjsa nótmgii: “Mi rấbzibt lợphtai hạuueri, nhưscqvng vẫyecvn khôvoqang phảfrlii đgoapcpbmi thủptny củptnya ngàlzqki.”

gtxci kiếkuyam trong tay đgoapâeunhm sâeunhu vàlzqki phầmirmn, siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhsveqpu lêveqpn mộibomt tiếkuyang đgoapau đgoapanaan, biểcdhsu tìvafonh cótmgi chútmgit dữptny tợphtan.

“Thốcpbmng lĩblhsnh đgoapãgomb hạuuer lệyxcvnh đgoapuổybmzi giếkuyat, mi muốcpbmn trốcpbmn cũgtxcng khôvoqang thoáftfqt.” Siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhs thởqoillzqki: “Hiệyxcvn giờbziblzqci nàlzqky đgoapãgomb bịfkzgvoqa sốcpbm siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhs bao vâeunhy, nhữptnyng ngưscqvbzibi kia đgoapwkewu thâeunhn kinh báftfqch chiếkuyan, đgoapwkewu từphta biểcdhsn ngưscqvbzibi chếkuyat bưscqvanaac ra, trưscqvanaac mặfuuit bọurqon họurqo, mi bấbzibt quáftfq chỉscqvlzqk mộibomt đgoapsuaga tiểcdhsu bốcpbmi khôvoqang leo lêveqpn nổybmzi mặfuuit bàlzqkn màlzqk thôvoqai.”

“Cáftfqc ngưscqvbzibi khôvoqang nêveqpn làlzqkm nhưscqv vậvafoy !”

“Rấbzibt nhiềwkewu chuyệyxcvn khôvoqang phảfrlii cho chútmging ta quyếkuyat đgoapfkzgnh, đgoapáftfqm tiểcdhsu quỷfkzg lớanaan lêveqpn trong gia đgoapìvafonh ấbzibm áftfqp nhưscqvftfqc ngưscqvbzibi làlzqkm sao hiểcdhsu đgoapưscqvphtac?”

“Vu Mãgomb Viêveqpm ởqoillzqci nàlzqko?” Khôvoqang cótmgi thờbzibi gian nótmgii lờbzibi vôvoqa nghĩblhsa, Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn lạuuernh giọurqong lặfuuip lạuueri.

“Tôvoqai khôvoqang biếkuyat, từphta sau khi rờbzibi khỏyalti khu bảfrliy đgoapãgomb khôvoqang gặfuuip lạuueri thốcpbmng lĩblhsnh nữptnya.” Siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhs thởqoillzqki, cótmgi vẻurqotmgi chútmgit bấbzibt đgoapvoqac dĩblhs: “Ba ngàlzqkn năvhrrm, hếkuyat thảfrliy cũgtxcng nêveqpn chấbzibm dứsuagt. Tôvoqai biếkuyat mi rấbzibt quan trọurqong đgoapcpbmi vớanaai đgoapuueri nhâeunhn, đgoapuueri nhâeunhn đgoapcpbmi vớanaai chútmging ta đgoapwkewu cótmgi âeunhn, nếkuyau, mi cótmgi thểcdhs thoáftfqt khỏyalti đgoapâeunhy thìvafo chívhrrnh làlzqk bọurqon họurqo cốcpbmvafonh thảfrli mi đgoapi. Vớanaai bảfrlin lĩblhsnh củptnya mi, cho dùvfjs chútmging ta thấbzibt thủptny thìvafogtxcng cótmgi thểcdhsvoqang đgoapuuero vớanaai thủptnyblhsnh.”

“Khôvoqang cótmgi khảfrlivhrrng!”

“A… tôvoqai đgoapâeunhy cũgtxcng khôvoqang còqoiln cáftfqch nàlzqko.” Siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhs nhắvoqam mắvoqat lạuueri, gưscqvơlzqcng mặfuuit bìvafonh tĩblhsnh khôvoqang hềwkewvafo tửekcs vong màlzqk sợphtagombi, ngưscqvphtac lạuueri làlzqk nhẹveqp nhõsftdm vìvafo sắvoqap đgoapưscqvphtac giảfrlii thoáftfqt.

“Giếkuyat tôvoqai đgoapi, đgoapcdhsvoqai đgoapưscqvphtac giảfrlii thoáftfqt. Nếkuyau mi cótmgi thểcdhs may mắvoqan sốcpbmng sótmgit, hãgomby nótmgii vớanaai đgoapuueri nhâeunhn, thựhoccc xin lỗwxici, tôvoqai đgoapãgomblzqkm ngàlzqki thấbzibt vọurqong rồreasi.”

Nhìvafon siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhs trêveqpn mặfuuit đgoapbzibt, Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn trầmirmm mặfuuic hồreasi lâeunhu, trêveqpn tay đgoapibomt nhiêveqpn dùvfjsng sứsuagc, đgoapâeunhm xuyêveqpn qua đgoapmirmu.

Mộibomt viêveqpn tinh hạuuerch bịfkzg moi ra, kếkuyat thútmgic sinh mệyxcvnh vốcpbmn đgoapãgombveqpn chấbzibm dứsuagt ởqoil ba ngàlzqkn năvhrrm trưscqvanaac.

‘Ầtqpjm! !’ Mộibomt chiếkuyac phi thuyềwkewn nổybmz tung trêveqpn khôvoqang, hỏyalta vũgtxc đgoapmirmy trờbzibi, kinh tâeunhm đgoapibomng pháftfqch.

Nhótmgim Hiêveqpn Lãgombng vâeunhy tớanaai, trêveqpn ngưscqvbzibi mỗwxici ngưscqvbzibi ívhrrt nhiềwkewu đgoapwkewu cótmgi vếkuyat thưscqvơlzqcng: “Boss, đgoapáftfqm siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhs đgoapwkewu vâeunhy tớanaai đgoapâeunhy.”

Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn nhìvafon bốcpbmn chiếkuyac phi thuyềwkewn còqoiln sótmgit lạuueri trêveqpn bầmirmu trờbzibi, màlzqky hơlzqci nhívhrru lạuueri: “Vẫyecvn khôvoqang thểcdhs liêveqpn lạuuerc vớanaai căvhrrn cứsuag sao?”

“Cứsuag bịfkzg mộibomt loạuueri sótmging kỳbzib quáftfqi quấbziby nhiễoqbou, khôvoqang cótmgiftfqch nàlzqko.”

“Cho tôvoqai chútmgit thờbzibi gian, cótmgi lẽkuyatmgi thểcdhs pháftfq giảfrlii đgoapưscqvphtac.” Âaqytm thanh An Dịfkzgch từphta bộibom đgoapàlzqkm truyềwkewn ra.

Viêveqpn Linh ngẩcpbmng đgoapmirmu nhìvafon phi thuyềwkewn màlzqku trắvoqang trêveqpn khôvoqang trung, áftfqnh mắvoqat lộibomsftd lo lắvoqang.

“Cụgazv thểcdhs cầmirmn bao lâeunhu?”

“Ưonmoanaac tívhrrnh thìvafo ívhrrt nhấbzibt cũgtxcng cầmirmn năvhrrm giờbzib, tôvoqai cầmirmn phâeunhn tívhrrch toàlzqkn bộibom, sau đgoapótmgi mớanaai nghĩblhs biệyxcvn pháftfqp đgoapibomt pháftfq.”

“Thếkuya thìvafovhrrm giờbzib.” Hạuuer Hầmirmu Thiệyxcvu Huyềwkewn khôvoqang chútmgit do dựhocc quyếkuyat đgoapfkzgnh, thu hồreasi dịfkzgvhrrng, rútmgit sútmging đgoapfuuic biệyxcvt đgoapãgomb qua cảfrlii tạuuero.

“Mọurqoi ngưscqvbzibi hiệyxcvn giờbzib tậvafop trung vũgtxc lựhoccc, nghĩblhs hếkuyat biệyxcvn pháftfqp áftfqp chếkuya đgoapáftfqm siêveqpu trívhrr tuệyxcv thểcdhs kia, ngan cảfrlin bọurqon họurqo tớanaai gầmirmn, vìvafo An Dịfkzgch cốcpbm thủptnyvhrrm giờbzib.”

“Rõsftd!”



(Căvhrrn cứsuag khu an toàlzqkn)

“Đekcsãgomb bảfrliy ngàlzqky rồreasi, vẫyecvn khôvoqang cótmgi bấbzibt cứsuag tin tứsuagc nàlzqko sao?” Hạuuer Hầmirmu Trọurqong bưscqvanaac châeunhn vộibomi vàlzqkng tiếkuyan vàlzqko phòqoilng chỉscqv huy, tứsuagc giậvafon đgoapùvfjsng đgoapùvfjsng quăvhrrng tưscqv liệyxcvu trong tay lêveqpn bàlzqkn.

“Thiếkuyau tưscqvanaang rờbzibi căvhrrn cứsuag khôvoqang tớanaai ba ngàlzqky đgoapãgomb cắvoqat đgoapsuagt liêveqpn hệyxcv, đgoapãgomb qua bảfrliy ngàlzqky, theo tìvafonh huốcpbmng bêveqpn ngoàlzqki thìvafo trong bảfrliy ngàlzqky nàlzqky chuyệyxcvn gìvafogtxcng cótmgi thểcdhs pháftfqt sinh, thiếkuyau tưscqvanaang…” Sĩblhs quan phụgazvftfq đgoapi theo bêveqpn cạuuernh Hạuuer Hầmirmu Trọurqong cótmgi chútmgit do dựhocc.

“Cútmgit cho ôvoqang!” Hạuuer Hầmirmu Trọurqong đgoapáftfq mộibomt cútmgi, tứsuagc giậvafon quáftfqt: “Cháftfqu củptnya ôvoqang, muốcpbmn mạuuerng nótmgigtxcng phảfrlii nghĩblhs xem mìvafonh làlzqk ai!”

Thấbziby Hạuuer Hầmirmu Trọurqong nổybmzi nótmging, sĩblhs quan phụgazvftfqgtxcng khôvoqang dáftfqm nótmgii nhiềwkewu, im lặfuuing đgoapsuagng bêveqpn cạuuernh khôvoqang nótmgii tiếkuyang nàlzqko.

Hạuuer Hầmirmu Trọurqong hung hăvhrrng đgoapbzibm mộibomt quyềwkewn lêveqpn bàlzqkn, hai tay chốcpbmng đgoapsilg thâeunhn mìvafonh, sắvoqac mặfuuit xanh méfayzt, lồreasng ngựhoccc khôvoqang ngừphtang phậvafop phồreasng, áftfqp chếkuya tứsuagc giậvafon.

Thậvafot lâeunhu sau, Hạuuer Hầmirmu Trọurqong đgoapsuagng lêveqpn, hai mắvoqat nhìvafon chằveqpm chằveqpm vàlzqko màlzqkn hìvafonh giảfrli lậvafop, giốcpbmng nhưscqv đgoapãgomb quyếkuyat đgoapfkzgnh gìvafo đgoapótmgi.

“Nguyêveqpn soáftfqi…”

“Bảfrlio Viêveqpn lãgombo đgoapáftfqnh thứsuagc Tiểcdhsu Quang, tôvoqai muốcpbmn gặfuuip cậvafou ấbziby.”

“Chívhrrnh làlzqk khôvoqang phảfrlii thiếkuyau tưscqvanaang đgoapãgomb…”

“Lèlwazo nhèlwazo cáftfqi gìvafo!” Hạuuer Hầmirmu Trọurqong tứsuagc giậvafon: “Hiệyxcvn giờbzibtmgi thểcdhs cứsuagu Thiệyxcvu Huyềwkewn chỉscqvtmgivafonh Tiểcdhsu Quang thôvoqai! Mau đgoapi! !”

“Rõsftd! !”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.