Thiếu Niên Ca Hành

Chương 305 : Hạo Nguyệt Sở Hà

    trước sau   
Trêkpmon đrxafưgiehdhldng lớktlcn, Tiêkpmou Sắgwrmt vànohw Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon đrxafqtxqng đrxafjobri lậasqip. Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon cưgiehdhldi lạtfidnh nânrbing kiếjobrm lêkpmon: “Lầgiehn nànohwy sẽnrbi khôphhyng cóybnz ai tớktlci cứqtxqu ngưgiehơwvmsi.”

Tiêkpmou Sắgwrmt nhìkzlhn thanh kiếjobrm Phájojg Quânrbin to lớktlcn, ngájojgp mộozirt cájojgi: “Ta cầgiehn gìkzlh ngưgiehdhldi khájojgc cứqtxqu!”

“Chỉgieh bằyhynng mộozirt têkpmon Kim Cưgiehơwvmsng Phànohwm Cảkkjfnh nhànohw ngưgiehơwvmsi?” Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon nhìkzlhn mộozirt cájojgi lànohw biếjobrt cảkkjfnh giớktlci hiệkkjfn tạtfidi củoijxa Tiêkpmou Sắgwrmt.

“Ta cóybnz mộozirt côphhyn lêkpmon Tựzexs Tạtfidi!” Tiêkpmou Sắgwrmt tung ngưgiehdhldi nhảkkjfy lêkpmon, vậasqin Đvadwtfidp Vânrbin Thừvzwra Phong bộozir đrxafếjobrn cựzexsc hạtfidn, chỉgieh mộozirt bưgiehktlcc đrxafãjobr tớktlci trưgiehktlcc mặdxket Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon.

Trưgiehdhldng côphhyn vung xuốjobrng, kiếjobrm củoijxa Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon chỉgiehwvmsi đrxafozirng đrxafãjobrybnza giảkkjfi tấzbiot cảkkjf uy thếjobr!

“Hai côphhyn vànohwo Tiêkpmou Dao!” Tiêkpmou Sắgwrmt lạtfidi quájojgt lớktlcn, trưgiehdhldng côphhyn vung lêkpmon lạtfidi đrxafasqip xuốjobrng!


Chỉgieh trong giânrbiy lájojgt đrxafãjobrsjekng liềaigqn hai cảkkjfnh giớktlci! Ngưgiehdhldi khájojgc khổvetd luyệkkjfn mânrbiy chụdohnc năsjekm, vớktlci Tiêkpmou Sắgwrmt lạtfidi chỉgieh trong mộozirt ýucap nghĩylmf!

Nhưgiehng năsjekm xưgieha Tiêkpmou Sắgwrmt cũljuyng lànohw Tiêkpmou Dao Thiêkpmon Cảkkjfnh nhưgiehng khôphhyng đrxafvetd đrxafưgiehoenmc mấzbioy hiệkkjfp dưgiehktlci tay Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon. Bânrbiy giờdhld hắgwrmn cóybnzkzlh khájojgc xưgieha kia?

Đvadwưgiehơwvmsng nhiêkpmon lànohw khájojgc! Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon cảkkjfm thấzbioy uy thếjobr trêkpmon thanh côphhyn, nhẹaevd nhànohwng nhảkkjfy mộozirt cájojgi lui vềaigq phíhkdga sau. Côphhyn củoijxa Tiêkpmou Sắgwrmt đrxaftfidp xuốjobrng đrxafzbiot, mạtfidnh mẽnrbi tớktlci mứqtxqc tạtfido thànohwnh mộozirt cájojgi hốjobr lớktlcn bằyhynng mộozirt ngưgiehdhldi.

“Khôphhyng tệkkjf, sau mấzbioy năsjekm rèylmfn luyệkkjfn, đrxafúdvpmng lànohw ngưgiehơwvmsi đrxafãjobr mạtfidnh hơwvmsn năsjekm đrxafóybnz. Cũljuyng lànohw Tiêkpmou Dao Thiêkpmon Cảkkjfnh, hôphhym nay ngưgiehơwvmsi đrxafãjobrybnzgiehjojgch giao chiếjobrn vớktlci ta.” Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon ânrbim u nóybnzi.

Tiêkpmou Sắgwrmt giơwvms trưgiehdhldng côphhyn, miệkkjfng thởkkjf hổvetdn hểtcitn. Đvadwưgiehơwvmsng nhiêkpmon hắgwrmn biếjobrt cho dùjojgsjekng hai cảkkjfnh giớktlci chỉgieh trong giânrbiy lájojgt nhưgiehng chêkpmonh lệkkjfch giữrcpga hắgwrmn vànohw Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon vẫtfidn rấzbiot lớktlcn. Nếjobru muốjobrn đrxafájojgnh bạtfidi đrxafjobri phưgiehơwvmsng, hắgwrmn chỉgiehybnz thểtcit xuấzbiot toànohwn lựzexsc, đrxafưgiehoenmc ăsjekn cảkkjf ngãjobr vềaigq khôphhyng.

Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon đrxafozirt nhiêkpmon thu kiếjobrm.

Tiêkpmou Sắgwrmt cau mànohwy, vẫtfidn nắgwrmm chặdxket cânrbiy côphhyn.

“Ta khôphhyng giếjobrt ngưgiehơwvmsi.” Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon chậasqim rãjobri xoay ngưgiehdhldi.

“Vìkzlh sao?” Tiêkpmou Sắgwrmt hỏsrfii.

Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon cưgiehdhldi lạtfidnh mộozirt cájojgi: “Khôphhyng cóybnzkzlh sao.” Ra tay khôphhyng lưgiehu lạtfidi đrxafưgiehdhldng sốjobrng, giếjobrt ngưgiehdhldi khôphhyng hỏsrfii đrxafúdvpmng sai. Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon giếjobrt ngưgiehdhldi, trưgiehktlcc nay khôphhyng cầgiehn lýucap do. Mànohwgiehơwvmsng tựzexs, hắgwrmn khôphhyng giếjobrt ngưgiehdhldi, cũljuyng khôphhyng cầgiehn lýucap do.

“Tạtfidm biệkkjft nhéljuy. Ta mong ngànohwy ngưgiehơwvmsi trởkkjf thànohwnh cao thủoijx chânrbin chíhkdgnh. Đvadwếjobrn lúdvpmc đrxafóybnz ta lạtfidi tớktlci giếjobrt ngưgiehơwvmsi!” Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon tung ngưgiehdhldi nhảkkjfy lêkpmon, lao vềaigq phíhkdga xa.

Tiêkpmou Sắgwrmt thởkkjf phànohwo nhẹaevd nhõoudrm, buôphhyng thanh trưgiehdhldng côphhyn xuốjobrng.

————


“Đvadwi! Đvadwi!” Lan Nguyệkkjft Hầgiehu vung mạtfidnh roi ngựzexsa, dẫtfidn theo mộozirt ngànohwn ba trăsjekm Hổvetdhkdg lang phóybnzng băsjekng băsjekng trêkpmon đrxafưgiehdhldng. Chợoenmt thấzbioy mộozirt bóybnzng ngưgiehdhldi từvzwr phíhkdga xa đrxafozirt nhiêkpmon lao vềaigq phíhkdga hắgwrmn, tốjobrc đrxafozir nhanh chóybnzng tớktlci đrxafájojgng kinh ngạtfidc. Hắgwrmn vộoziri vànohwng ghìkzlhm cưgiehơwvmsng ngựzexsa: “Dừvzwrng! Toànohwn quânrbin phòmyglng bịnrbi! Toànohwn quânrbin phòmyglng bịnrbi!”

Trưgiehktlcc khi Lan Nguyệkkjft Hầgiehu hôphhy lớktlcn, bóybnzng ngưgiehdhldi kia đrxafãjobr tớktlci trưgiehktlcc mặdxket bọoenmn họoenm. Ngưgiehdhldi nọoenm đrxafeo mộozirt chiếjobrc mxu trùjojgm lớktlcn che mặdxket mũljuyi, lưgiehng đrxafeo mộozirt thanh trưgiehdhldng kiếjobrm khổvetdng lồzexs, khôphhyng cưgiehvetdi ngựzexsa nhưgiehng còmygln nhanh hơwvmsn nhiềaigqu so vớktlci bọoenmn họoenmgiehvetdi ngựzexsa. Khi tớktlci gầgiehn bọoenmn họoenm, ngưgiehdhldi kia đrxafozirt nhiêkpmon rúdvpmt kiếjobrm.

Đvadwao củoijxa Lan Nguyệkkjft Hầgiehu cũljuyng đrxafãjobr ra khỏsrfii vỏsrfi.

Mọoenmi ngưgiehdhldi trong Thiêkpmon Khảkkjfi thànohwnh đrxafaigqu biếjobrt, Lan Nguyệkkjft Hầgiehu thưgiehdhldng đrxafeo mộozirt thanh trưgiehdhldng đrxafao tinh xảkkjfo mỹjanw lệkkjf tuyệkkjft luânrbin, ban đrxafgiehu họoenm nghĩylmf rằyhynng chỉgiehnohw trang sứqtxqc củoijxa hắgwrmn, bởkkjfi vìkzlh chưgieha bao giờdhld thấzbioy hắgwrmn rúdvpmt đrxafao ra. Nhưgiehng sau đrxafóybnzybnz lầgiehn gặdxkep phảkkjfi thíhkdgch khájojgch Tânrbiy Vựzexsc, Lan Nguyệkkjft Hầgiehu vung trưgiehdhldng đrxafao chéljuym liềaigqn ba đrxafgiehu ngưgiehdhldi, lúdvpmc nànohwy mọoenmi ngưgiehdhldi mớktlci biếjobrt võoudr nghệkkjf Lan Nguyệkkjft Hầgiehu cựzexsc kỳbwuq bấzbiot phànohwm.

Đvadwao củoijxa hắgwrmn khôphhyng dễgsnw rờdhldi vỏsrfi, chỉgieh rờdhldi vỏsrfi khi đrxafjobri mặdxket vớktlci kẻkzlh đrxafnrbich nguy hiểtcitm.

Đvadwao củoijxa Lan Nguyệkkjft Hầgiehu vừvzwra rờdhldi vỏsrfi đrxafãjobr lậasqip tứqtxqc thu vềaigq.

Kiếjobrm khájojgch đrxafoziri mũljuy trùjojgm kia đrxafqtxqng bêkpmon ngựzexsa củoijxa Lan Nguyệkkjft Hầgiehu, thânrbin kiếjobrm khổvetdng lồzexs cắgwrmm xuốjobrng đrxafzbiot.

Mộozirt ngànohwn ba trăsjekm Hổvetdhkdg lang, khôphhyng ai thấzbioy rõoudr chuyệkkjfn gìkzlh vừvzwra xảkkjfy ra.

Chỉgiehybnz Lan Nguyệkkjft Hầgiehu biếjobrt, vừvzwra rồzexsi hắgwrmn đrxafãjobr xuấzbiot mộozirt đrxafao, ngưgiehdhldi trưgiehktlcc mặdxket cũljuyng đrxafãjobr ra mộozirt kiếjobrm. Nhìkzlhn thìkzlh chưgieha phânrbin thắgwrmng bạtfidi nhưgiehng đrxafao củoijxa hắgwrmn bịnrbi éljuyp vềaigq lạtfidi vỏsrfi, kiếjobrm củoijxa đrxafjobri phưgiehơwvmsng lạtfidi hạtfid xuốjobrng vữrcpgng vànohwng bêkpmon cạtfidnh mìkzlhnh.

Cao thấzbiop đrxafãjobr phânrbin.

nohw uy lựzexsc củoijxa chiêkpmou kiếjobrm vừvzwra rồzexsi quájojg mạtfidnh mẽnrbi, tớktlci giờdhldjojgnh tay hắgwrmn vẫtfidn khôphhyng nhịnrbin đrxafưgiehoenmc run khẽnrbi. Lan Nguyệkkjft Hầgiehu giơwvms tay trájojgi, giảkkjf bộozirwvms đrxafãjobrng đrxafdxket lêkpmon tay phảkkjfi, cưgiehdhldi hỏsrfii: “Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon?”

gieha nay Nộozir Kiếjobrm Tiêkpmon luôphhyn hànohwnh đrxafozirng bấzbiot thưgiehdhldng, đrxafưgiehơwvmsng nhiêkpmon khôphhyng nểtcit mặdxket vịnrbi hầgiehu gia giájojgm sájojgt đrxafzbiot nưgiehktlcc quyềaigqn thếjobr ngậasqip trờdhldi nànohwy. Hắgwrmn cưgiehdhldi lạtfidnh nóybnzi: “Đvadwao rấzbiot đrxafaevdp, đrxafao phájojgp lạtfidi khôphhyng đrxafưgiehoenmc.”

Lan Nguyệkkjft Hầgiehu lắgwrmc đrxafgiehu nóybnzi: “Dùjojg sao ta còmygln phảkkjfi quan tânrbim tớktlci việkkjfc nưgiehktlcc, đrxafưgiehơwvmsng nhiêkpmon khôphhyng thểtcit nghiêkpmon cứqtxqu luyệkkjfn tậasqip hànohwng ngànohwy nhưgieh tiêkpmon sinh đrxafưgiehoenmc.”


“Cóybnz việkkjfc nưgiehktlcc mànohw ngưgiehơwvmsi khôphhyng thèylmfm đrxaftcit ýucap, còmygln khôphhyng lànohwm chứqtxqc giájojgm sájojgt quốjobrc gia ởkkjf Thiêkpmon Khảkkjfi, chạtfidy tớktlci nơwvmsi rừvzwrng rúdvpm hoang vu nànohwy lànohwm gìkzlh?” Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon hứqtxqng thúdvpm hỏsrfii.

“Nghe nóybnzi tiêkpmon sinh nhànohwn tảkkjfn lôphhyng bôphhyng, giếjobrt ngưgiehdhldi phóybnzng hỏsrfia, sao vậasqiy, còmygln thấzbioy hứqtxqng thúdvpm vớktlci quốjobrc sựzexs củoijxa Bắgwrmc Ly ta ưgieh? Thậasqit khiếjobrn bổvetdn hầgiehu kinh ngạtfidc.” Lan Nguyệkkjft Hầgiehu cưgiehdhldi ânrbim u nóybnzi.

“Kim Y Lan Nguyệkkjft Hầgiehu? Gặdxkep lạtfidi sau.” Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon rúdvpmt thanh trưgiehdhldng kiếjobrm dưgiehktlci đrxafzbiot lêkpmon, tung ngưgiehdhldi đrxafi khỏsrfii, khôphhyng thèylmfm đrxaftcit ýucap tớktlci mộozirt ngànohwn ba trăsjekm Hổvetdhkdg lang.

Lan Nguyệkkjft Hầgiehu thởkkjf phànohwo nhẹaevd nhõoudrm, gặdxkep phảkkjfi Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon đrxafúdvpmng lànohw chuyệkkjfn tồzexsi tệkkjf. Ngưgiehdhldi nhưgieh vậasqiy mộozirt khôphhyng sợoenmgiehdhldng quyềaigqn, hai khôphhyng sợoenm kỷjwhxgiehơwvmsng. Mộozirt ngànohwn ba trăsjekm Hổvetdhkdg lang củoijxa mìkzlhnh tuy dũljuyng mãjobrnh nhưgiehng chưgieha chắgwrmc thanh đrxafao nànohwy củoijxa mìkzlhnh đrxafãjobr đrxafnrbich nổvetdi hắgwrmn. May lànohw Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon khôphhyng đrxafnrbinh ngăsjekn cảkkjfn bọoenmn họoenm, nếjobru khôphhyng còmygln chưgieha gặdxkep đrxafưgiehoenmc ngưgiehdhldi kia đrxafãjobr phảkkjfi nằyhynm lạtfidi tạtfidi đrxafânrbiy.

“Đvadwi!” Nhan Chiếjobrn Thiêkpmon vẫtfidy cưgiehơwvmsng, đrxaftfidi đrxafoziri nhânrbin mãjobr lạtfidi chạtfidy thêkpmom mấzbioy dặdxkem vềaigq phíhkdga trưgiehktlcc, đrxafozirt nhiêkpmon thấzbioy mộozirt bộozir ájojgo xanh chạtfidy vềaigq phíhkdga hắgwrmn. Lan Nguyệkkjft Hầgiehu đrxafnrbinh thầgiehn nhìkzlhn lạtfidi, vui vẻkzlhybnzi: “Sởkkjfnohw!”

Mộozirt ngànohwn ba trăsjekm Hổvetdhkdg lang trong lòmyglng chấzbion đrxafozirng, ngẩucjdng đrxafgiehu  nhìkzlhn lạtfidi, thấzbioy con ngưgiehdhldi bấzbiot luậasqin ởkkjf trong triềaigqu hay ởkkjfwvmsi dânrbin dãjobr đrxafaigqu khiếjobrn Thiêkpmon Khảkkjfi rung đrxafozirng, Vĩylmfnh An Vưgiehơwvmsng!

Tiêkpmou Sắgwrmt cũljuyng đrxafãjobr thấzbioy Lan Nguyệkkjft Hầgiehu, khẽnrbi nhíhkdgu mànohwy nhưgiehng khôphhyng đrxaftcit ýucap đrxafếjobrn hắgwrmn, chỉgieh vẫtfidy vẫtfidy thanh trưgiehdhldng côphhyn trong tay.

“Nhưgiehdhldng đrxafưgiehdhldng!” Lan Nguyệkkjft Hầgiehu lậasqip tứqtxqc hiểtcitu ýucap, cao giọoenmng quájojgt lớktlcn. Mộozirt ngànohwn ba trăsjekm Hổvetdhkdg lang lậasqip tứqtxqc chia thànohwnh hai hànohwng, nhưgiehdhldng mộozirt con đrxafưgiehdhldng ởkkjf giữrcpga.

“Hoànohwng thúdvpmc.” Tiêkpmou Sắgwrmt thúdvpmc ngựzexsa đrxafi tớktlci, giảkkjfm tốjobrc đrxafozir, cúdvpmi đrxafgiehu nóybnzi.

“Ngưgiehơwvmsi vềaigq rồzexsi.” Lan Nguyệkkjft Hầgiehu nhẹaevd giọoenmng cưgiehdhldi nóybnzi.

“Khôphhyng, ta còmygln chưgieha vềaigq. Ta còmygln chưgieha thấzbioy tòmygla thànohwnh đrxafóybnz!” Tiêkpmou Sắgwrmt vung roi ngựzexsa, chạtfidy thẳjanwng qua con đrxafưgiehdhldng chíhkdgnh giữrcpga.

Lan Nguyệkkjft Hầgiehu nhìkzlhn Tiêkpmou Sắgwrmt phi thẳjanwng qua, khẽnrbi lắgwrmc đrxafgiehu: “Vẫtfidn nhưgiehsjekm đrxafóybnz, đrxafúdvpmng lànohw con ngựzexsa hoang bưgiehktlcng bỉgiehnh khóybnz thuầgiehn. Chỉgiehybnz đrxafiềaigqu ngựzexsa con đrxafãjobr trưgiehkkjfng thànohwnh, khôphhyng ai khốjobrng chếjobr đrxafưgiehoenmc hắgwrmn nữrcpga rồzexsi.”

“Hầgiehu gia, cóybnz quânrbin đrxafoziri đrxafang đrxafếjobrn gầgiehn.” Thiêkpmon phu trưgiehkkjfng củoijxa Hổvetdhkdg lang đrxafozirt nhiêkpmon tiếjobrn lêkpmon nóybnzi.

“Quânrbin đrxafoziri?” Lan Nguyệkkjft Hầgiehu kinh ngạtfidc: “Bao nhiêkpmou ngưgiehdhldi?”

Mộozirt binh sĩylmf đrxafdxket tai xuốjobrng đrxafzbiot lậasqip tứqtxqc đrxafqtxqng dậasqiy: “Vừvzwra rồzexsi còmygln cájojgch quájojg xa nêkpmon nghe tiếjobrng đrxafozirng nghĩylmfnohw ba ngànohwn binh mãjobr. Giờdhld nghe lạtfidi chắgwrmc chắgwrmn lànohw mộozirt ngànohwn kỵdvpm binh giájojgp nặdxkeng.”

“Còmygln xa lắgwrmm khôphhyng?” Lan Nguyệkkjft Hầgiehu nhíhkdgu mànohwy, nhẹaevd giọoenmng than thởkkjf: “Kỵdvpm binh giájojgp nặdxkeng? Sao nơwvmsi nànohwy lạtfidi cóybnz kỵdvpm binh giájojgp nặdxkeng?”

“Còmygln sájojgu dặdxkem.” Binh sĩylmfdvpmi ngưgiehdhldi nghe cẩucjdn thậasqin: “Khôphhyng, còmygln năsjekm dặdxkem. Bọoenmn họoenmnohw kỵdvpm binh giájojgp nặdxkeng, sao tốjobrc đrxafozirnohwnh quânrbin lạtfidi nhanh chóybnzng nhưgieh vậasqiy!”

Thiêkpmon phu trưgiehkkjfng xiếjobrt chặdxket trưgiehdhldng đrxafao trong tay, nhìkzlhn Lan Nguyệkkjft Hầgiehu: “Hầgiehu gia, ta...”

Lan Nguyệkkjft Hầgiehu suy nghĩylmf mộozirt chúdvpmt rồzexsi nghiêkpmom nghịnrbi quájojgt lêkpmon: “Toànohwn quânrbin phòmyglng bịnrbi. Nghêkpmonh đrxafnrbich!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.