Thiếu Niên Ca Hành

Chương 295 : Đại sư huynh của Tuyết Nguyệt thành

    trước sau   
Dịewzzch & Biêkicgn: Lãkxvrng Nhâctscn Môzrpcn

“Khádkbdch quan, tràdceg củrrrda ngàdcegi đwgdwâctscy.”

Trong quádkbdn tràdceg nhỏrllg ven đwgdwưmamkcolong, tiểqnosu nhịewzz cung kírxhunh bưmamkng mộrrrdt bìvhwxnh tràdcegkicgn, rókxoqt mộrrrdt chérigxn cho vịewzz khádkbdch trưmamkrigxc mặkcnct. Hắiafan sốdcegng gầdhnan đwgdwâctscy từakgw nhỏrllg, do gia đwgdwìvhwxnh nghèrllgo khổilcjkicgn tớrigxi đwgdwâctscy giúrtmop việvgcoc đwgdwãkxvrdkbdu bảxkxsy năzhabm, gặkcncp nhiềufqsu khádkbdch khứdwefa qua lạdwefi, cũdkbdng luyệvgcon đwgdwưmamktabnc chúrtmot khảxkxszhabng quan sádkbdt. Màdceg ngưmamkcoloi trưmamkrigxc mắiafat hắiafan, nhìvhwxn làdceg biếctsct hếctsct sứdwefc bấzcmjt phàdcegm.

Ngưmamkcoloi nàdcegy mặkcncc quầdhnan ádkbdo màdcegu đwgdwen, màdcegy kiếctscm mắiafat sádkbdng, tuy mặkcnct màdcegy trẻkztm trung nhưmamkng đwgdwãkxvr mang chúrtmot uy nghiêkicgm mơhslx hồgiyj. Nam tửpjanctscng chérigxn tràdceg, hơhslxi tràdceg mịewzzt mờcolo, hắiafan thổilcji khẽxkxsdcegi cádkbdi rồgiyji nhìvhwxn nưmamkrigxc mưmamka nhưmamk tấzcmjm rèrllgm châctscu ngoàdcegi quádkbdn, hạdwef giọqnosng hỏrllgi: “Đixtgãkxvrmamka nhiềufqsu ngàdcegy rồgiyji àdceg?”

“Đixtgúrtmong vậacguy, chỗkxoq chúrtmong ta thưmamkcolong cókxoqmamka, nhấzcmjt làdceg đwgdwếctscn mùajria nàdcegy. Cókxoqrtmoc cơhslxn mưmamka kérigxo dàdcegi hơhslxn nửpjana thádkbdng.” Tiểqnosu nhịewzz đwgdwádkbdp.

Nam tửpjan gậacgut đwgdwdhnau mộrrrdt cádkbdi, khôzrpcng nókxoqi gìvhwx thêkicgm. Tiểqnosu nhịewzzhslxi thấzcmjt vọqnosng, hắiafan khôzrpcng dádkbdm tạdwefo quan hệvgco vớrigxi con ngưmamkcoloi khírxhudkbd bấzcmjt phàdcegm nàdcegy màdceg chỉeybo muốdcegn nókxoqi chuyệvgcon vớrigxi hắiafan mộrrrdt lúrtmoc. Cứdwef nhưmamk đwgdwưmamktabnc nókxoqi chuyệvgcon vớrigxi ngưmamkcoloi nàdcegy, hắiafan sẽxkxs trởojur thàdcegnh khádkbdc vớrigxi nhữrxhung ngưmamkcoloi còrllgn lạdwefi trong thôzrpcn.


“Quêkicg củrrrda khádkbdch quan xa chỗkxoqdcegy lắiafam ưmamk?” Tiểqnosu nhịewzz cốdceg gắiafang tìvhwxm đwgdwufqsdcegi.

“Ừtmni.” Nam tửpjan đwgdwkcnct chérigxn tràdceg xuốdcegng, nhìvhwxn màdcegn mưmamka nhưmamk đwgdwang suy tưmamk: “Ta cókxoq hai cádkbdi nhàdceg, đwgdwufqsu cádkbdch đwgdwâctscy rấzcmjt xa.”

“Vậacguy khádkbdch quan tớrigxi đwgdwâctscy làdcegm gìvhwx?” Tiểqnosu nhịewzz thuậacgun theo hỏrllgi tiếctscp.

Nam tửpjan mỉeybom cưmamkcoloi rồgiyji lạdwefnh nhạdweft nókxoqi: “Giếctsct ngưmamkcoloi.”

Tiểqnosu nhịewzz đwgdwrrrdt nhiêkicgn rùajring mìvhwxnh mộrrrdt cádkbdi, hắiafan cốdceg trấzcmjn tĩcwsmnh tâctscm thầdhnan, quan sádkbdt cẩajrin thậacgun gưmamkơhslxng mặkcnct củrrrda nam tửpjan nhưmamkng khôzrpcng hềufqs thấzcmjy chúrtmot đwgdwùajria cợtabnt nàdcego.

“Khádkbdch quan, ngàdcegi thậacgut... thậacgut biếctsct nókxoqi đwgdwùajria.” Tiểqnosu nhịewzz lắiafap bắiafap.

“Tiểqnosu nhịewzz, cókxoqmamktabnu khôzrpcng?” Nam tửpjan khôzrpcng tiếctscp tụszqxc đwgdwufqsdcegi vừakgwa rồgiyji nữrxhua, đwgdwrrrdt nhiêkicgn hỏrllgi.

Tiểqnosu nhịewzz ngạdwefc nhiêkicgn mộrrrdt hồgiyji, sau khi tỉeybonh tádkbdo lạdwefi lậacgup tứdwefc gậacgut đwgdwdhnau: “Cókxoq thìvhwxkxoq, nhưmamkng khôzrpcng phảxkxsi làdceg củrrrda quádkbdn bádkbdn màdcegdceg ta chuẩajrin bịewzz riêkicgng đwgdwqnos uốdcegng. Mang từakgw nhàdceg tớrigxi.”

“Khôzrpcng sao. Ta trảxkxs gấzcmjp ba tiềufqsn rưmamktabnu cho ngưmamkơhslxi.” Nam tửpjan đwgdwádkbdp rấzcmjt sảxkxsng khoádkbdi.

“Khôzrpcng phảxkxsi rưmamktabnu ngon gìvhwx. Khádkbdch quan khádkbdch khírxhu rồgiyji!” Tiểqnosu nhịewzz chạdwefy đwgdwi nhưmamkdcegn khókxoqi, sau đwgdwókxoq ôzrpcm mộrrrdt bìvhwxnh rưmamktabnu nhỏrllg tớrigxi, rókxoqt cho nam tửpjan kia mộrrrdt chérigxn.

Nam tửpjan đwgdwajriy cádkbdi ghếctscdcegi nókxoqi: “Ngưmamkơhslxi cũdkbdng ngồgiyji xuốdcegng, uốdcegng mộrrrdt chérigxn.”

Tiểqnosu nhịewzz vui mừakgwng khôzrpcn xiếctsct, quêkicgn luôzrpcn chuyệvgcon nam tửpjandcegy vừakgwa nókxoqi tớrigxi đwgdwâctscy đwgdwqnos giếctsct ngưmamkcoloi, đwgdwkcnct môzrpcng ngồgiyji xuốdcegng rồgiyji họqnosc theo lờcoloi mấzcmjy tiêkicgn sinh nghèrllgo kiếctsct trong thôzrpcn nókxoqi: “Vinh hạdwefnh! Vinh hạdwefnh!’ Trong quádkbdn tràdceg khôzrpcng lớrigxn chỉeybokxoq hai ngưmamkcoloi bọqnosn họqnos đwgdwang ngồgiyji, khôzrpcng cókxoq khádkbdch khứdwefa nàdcego khádkbdc cầdhnan tiếctscp đwgdwókxoqn, đwgdwưmamkơhslxng nhiêkicgn tiểqnosu nhịewzz khôzrpcng từakgw chốdcegi. Huốdcegng chi, đwgdwưmamktabnc uốdcegng rưmamktabnu vớrigxi mộrrrdt côzrpcng tửpjan nhưmamk vậacguy, sau nàdcegy cókxoq thểqnos khoádkbdc loádkbdc rấzcmjt lâctscu.

Nam tửpjan uốdcegng mộrrrdt hớrigxp rưmamktabnu, mi mắiafat dầdhnan giãkxvrn ra, hỏrllgi: “Đixtgâctscy làdcegmamktabnu gìvhwx?”


“Mưmamkcoloi tiềufqsn đwgdwgiyjng mộrrrdt bìvhwxnh rưmamktabnu, nàdcego cókxoq danh tiếctscng gìvhwx, làdcegkxvro Tao Thiêkicgu tựoevbrrrd thôzrpci. Khôzrpcng phảxkxsi ta khoádkbdc loádkbdc, rưmamktabnu do cha ta ủrrrd khôzrpcng kérigxm hơhslxn rưmamktabnu trong mấzcmjy quádkbdn trọqnosrllge loẹvgcot kia đwgdwâctscu!” Tiểqnosu nhịewzz uốdcegng mộrrrdt hớrigxp rưmamktabnu, giọqnosng đwgdwiệvgcou cũdkbdng lớrigxn dầdhnan.

“Lãkxvro Tao Thiêkicgu?” Nam tửpjan mỉeybom cưmamkcoloi. “Rấzcmjt hay nghe hắiafan nhắiafac tớrigxi, khôzrpcng biếctsct Lãkxvro Tao Thiêkicgu nàdcegy cókxoq giốdcegng trong Tuyếctsct Lạdwefc sơhslxn trang khôzrpcng?”

“Tuyếctsct Lạdwefc sơhslxn trang, cádkbdi têkicgn thậacgut văzhabn nhãkxvr. Làdceg trang viêkicgn đwgdwvgcop lắiafam àdceg?”

“Ta khôzrpcng biếctsct. Mộrrrdt ngưmamkcoloi trong sốdceg họqnos tảxkxs rấzcmjt giốdcegng ngưmamkcoloi, làdceg mộrrrdt trang viêkicgn văzhabn nhãkxvr ngoàdcegi cửpjana cókxoq tuyếctsct rơhslxi, trong nhàdcegkxoq hoa nởojur. Ngưmamkcoloi khádkbdc lạdwefi nókxoqi nókxoqdcegdkbdi quádkbdn trọqnosdkbdch rưmamkrigxi. Chắiafac làdceg chỉeybo to hơhslxn cửpjana hàdcegng củrrrda ngưmamkơhslxi mộrrrdt chúrtmot, hơhslxn nữrxhua giókxoq lọqnost khắiafap nơhslxi, nókxoqc nhàdcegrllgn cókxoq lỗkxoq thủrrrdng.” Nam tửpjan lạdwefi uốdcegng mộrrrdt chérigxn nữrxhua rồgiyji đwgdwkcnct chérigxn rưmamktabnu xuốdcegng, ádkbdnh mắiafat vẫewzzn nhìvhwxn xa xa. Tiểqnosu nhịewzz vốdcegn đwgdwewzznh nókxoqi thêkicgm gìvhwx đwgdwókxoq, nhưmamkng ádkbdnh mắiafat củrrrda nam tửpjan khiếctscn hắiafan ngừakgwng nókxoqi. Sau đwgdwókxoq nam tửpjan ádkbdo đwgdwen đwgdwkcnct mộrrrdt thỏrllgi bạdwefc vụszqxn lêkicgn bàdcegn: “Tiểqnosu nhịewzz. Tạdwefm thờcoloi ta bao trọqnosn quádkbdn tràdcegdcegy, hai canh giờcolo nữrxhua ngưmamkơhslxi hãkxvrng trởojur lạdwefi.”

Tiểqnosu nhịewzz ngâctscy ngốdcegc: “Khádkbdch quan nókxoqi vậacguy làdceg sao?”

“Ngưmamkơhslxi quêkicgn lờcoloi ta vừakgwa nókxoqi.” Nam tửpjan vỗkxoq vai tiểqnosu nhịewzz: “Ta tớrigxi làdceg đwgdwqnos giếctsct ngưmamkcoloi. Mau chạdwefy đwgdwi, khôzrpcng chạdwefy thìvhwx khôzrpcng kịewzzp nữrxhua đwgdwâctscu.”

Nam tửpjan giọqnosng đwgdwiệvgcou nặkcncng nềufqs, ádkbdnh mắiafat châctscn thàdcegnh, cuốdcegi cùajring tiểqnosu nhịewzzdkbdng xádkbdc nhậacgun nam tửpjandcegy thậacgut sựoevb khôzrpcng nókxoqi đwgdwùajria. Hắiafan cảxkxsm thấzcmjy toàdcegn thâctscn đwgdwrrrdt nhiêkicgn lạdwefnh lẽxkxso, ngay cảxkxsvhwxnh Lãkxvro Tao Thiêkicgu kia cũdkbdng khôzrpcng sưmamkojuri ấzcmjm đwgdwưmamktabnc cảxkxsm giádkbdc lạdwefnh lẽxkxso trong lòrllgng kia. Hắiafan lảxkxso đwgdwxkxso đwgdwdwefng dậacguy rồgiyji nhanh chókxoqng chạdwefy ra ngoàdcegi. Sau khi hắiafan đwgdwi khỏrllgi khôzrpcng bao lâctscu, vàdcegi chụszqxc con ngựoevba đwgdwdwefp tan màdcegn mưmamka làdcegm đwgdwzcmjt bùajrin bắiafan lêkicgn khắiafap nơhslxi, chạdwefy thẳdkbdng tớrigxi phírxhua nàdcegy.

“Cuốdcegi cùajring cũdkbdng tớrigxi.” Nam tửpjan thu hồgiyji ádkbdnh mắiafat.

“Dừakgwng.” Ngưmamkcoloi cầdhnam đwgdwdhnau hôzrpc to, vung cádkbdnh tay phảxkxsi, vàdcegi chụszqxc con ngựoevba lậacgup tứdwefc dừakgwng lạdwefi. Ngưmamkcoloi cầdhnam đwgdwdhnau thádkbdo khăzhabn đwgdwen che mưmamka trưmamkrigxc mặkcnct, đwgdwqnos lộrrrd dung mạdwefo đwgdwdhnay nhữrxhung vếctsct đwgdwao. Hắiafan nhìvhwxn nam tửpjan ádkbdo đwgdwen đwgdwang chậacgum rãkxvri uốdcegng rưmamktabnu ởojur đwgdwókxoq, chậacgum rãkxvri nókxoqi: “Đixtgdwefi đwgdwvgco tửpjan Tuyếctsct Nguyệvgcot thàdcegnh, Đixtgưmamkcolong Liêkicgn.”

“Thiêkicgn Khảxkxsi Tứdwef Thủrrrd Hộrrrd, Huyềufqsn Vũdkbd, phưmamkơhslxng vịewzz phírxhua bắiafac.” Đixtgưmamkcolong Liêkicgn đwgdwkcnct chérigxn rưmamktabnu xuốdcegng, đwgdwdwefng dậacguy. “Đixtgâctscy làdceg thâctscn phậacgun củrrrda ta khi tớrigxi đwgdwâctscy. Đixtgưmamkơhslxng nhiêkicgn, nếctscu ngưmamkơhslxi nhấzcmjt quyếctsct muốdcegn thêkicgm Tuyếctsct Nguyệvgcot thàdcegnh trưmamkrigxc têkicgn ta cũdkbdng đwgdwưmamktabnc.”

“Tuyếctsct Nguyệvgcot thàdcegnh, đwgdwdwefi sưmamk huynh Đixtgưmamkcolong Liêkicgn. Ta tớrigxi làdcegvhwxmamk đwgdwvgco củrrrda ta!”

Ngưmamkcoloi cầdhnam đwgdwdhnau lậacgup tứdwefc nhảxkxsy xuốdcegng, chậacgum rãkxvri rúrtmot kiếctscm trong tay ra, nưmamkrigxc mưmamka từakgw từakgw đwgdwádkbdnh vàdcego thâctscn kiếctscm. Nam tửpjan kia nhìvhwxn Đixtgưmamkcolong Liêkicgn nókxoqi: “Ákvabm Hàdcegzrpc gia, Tôzrpc Trạdwefm.”

“Ákvabm Hàdcegdkbdo têkicgn mìvhwxnh tứdwefc làdceg sẽxkxs khôzrpcng đwgdwqnos cho đwgdwdcegi phưmamkơhslxng sốdcegng. Cókxoq đwgdwiềufqsu ta rấzcmjt tòrllgrllg, danh hiệvgcou củrrrda ngưmamkơhslxi làdcegvhwx?” Đixtgưmamkcolong Liêkicgn hỏrllgi.

“Tham Lang.” Tôzrpc Trạdwefm gằoyton từakgwng chữrxhu mộrrrdt.

Đixtgưmamkcolong Liêkicgn cưmamkcoloi khổilcj: “Xem ra trậacgun nàdcegy khôzrpcng dễrigx đwgdwádkbdnh.”

zrpc Trạdwefm gậacgut đwgdwdhnau mộrrrdt cádkbdi: “Lầdhnan nàdcegy sẽxkxskxoq rấzcmjt nhiềufqsu ngưmamkcoloi tớrigxi giếctsct hắiafan, nhưmamkng ngưmamkơhslxi lựoevba chọqnosn đwgdwưmamkcolong khókxoq khăzhabn nhấzcmjt, ngăzhabn chúrtmong ta.”

“Đixtgúrtmong vậacguy, ai bảxkxso ta làdceg đwgdwdwefi sưmamk huynh cơhslx chứdwef?” Đixtgưmamkcolong Liêkicgn lắiafac đwgdwdhnau bấzcmjt đwgdwiafac dĩcwsm: “Đixtgdwefi sưmamk huynh chẳdkbdng phảxkxsi làdceg đwgdwqnos đwgdwnbbs đwgdwao àdceg? Huốdcegng hồgiyj, Ákvabm Hàdcegdkbdc ngưmamkơhslxi vàdceg Đixtgưmamkcolong môzrpcn củrrrda ta cókxoq mốdcegi huyếctsct thùajri. Mặkcncc dùajri ýqkpbmamkojurng củrrrda lãkxvro gia tửpjandceg ta khádkbdc nhau, nhưmamkng dùajri sao ta cũdkbdng lớrigxn lêkicgn dưmamkrigxi tay củrrrda ôzrpcng ấzcmjy. Cádkbdc ngưmamkơhslxi giếctsct ôzrpcng ấzcmjy, cũdkbdng phảxkxsi trảxkxs giádkbd.”

zrpc Trạdwefm nhẹvgco nhàdcegng xoay chuôzrpci kiếctscm: “Ta nghe nókxoqi Đixtgưmamkcolong Liêkicgn đwgdwưmamktabnc châctscn truyềufqsn từakgw đwgdwvgco nhấzcmjt cao thủrrrd thiếctscu niêkicgn củrrrda Đixtgưmamkcolong môzrpcn, Đixtgưmamkcolong Liêkicgn Nguyệvgcot. Tuy còrllgn trẻkztm nhưmamkng đwgdwãkxvr tinh thôzrpcng thủrrrd phádkbdp ádkbdm khírxhu đwgdwvgco nhấzcmjt Đixtgưmamkcolong môzrpcn, Vạdwefn Thụszqx Phi Hoa. Hôzrpcm nay đwgdwưmamktabnc chứdwefng kiếctscn, coi nhưmamk vinh hạdwefnh.”

“Ngưmamkơhslxi sai rồgiyji.” Đixtgưmamkcolong Liêkicgn lắiafac đwgdwdhnau: “Tuy ta làdceg ngưmamkcoloi củrrrda Đixtgưmamkcolong môzrpcn, nhưmamkng dẫewzzu sao cũdkbdng tớrigxi vìvhwx ngưmamkcoloi họqnos Tiêkicgu. Ta khôzrpcng dùajring ádkbdm khírxhu, chỉeybokxoq mộrrrdt chưmamkojurng, mộrrrdt quyềufqsn vàdceg bảxkxsy bìvhwxnh rưmamktabnu.” Hắiafan đwgdwrrrdt nhiêkicgn đwgdwdwefng dậacguy, vung tay ádkbdo mộrrrdt cádkbdi, bảxkxsy bìvhwxnh ngọqnosc tinh xảxkxso xếctscp thàdcegnh mộrrrdt hàdcegng trêkicgn bàdcegn.

"Thiêkicgn Xu, Thiêkicgn Tuyềufqsn, Thiêkicgn Ki, Thiêkicgn Quyềufqsn, Ngọqnosc Hàdcegnh, Khai Dưmamkơhslxng, Dao Quang. Đixtgâctscy làdceg bảxkxsy bìvhwxnh rưmamktabnu Tinh Dạdwef đwgdwưmamktabnc truyềufqsn thụszqx bởojuri Tửpjanu Tiêkicgn.”

“Mờcoloi ngàdcegi uốdcegng thửpjan!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.