Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Quyển 7-Chương 20 : Anh hùng khó qua ải mỹ nhân?

    trước sau   
Áuctnnh nếjtmhn lay đbjpshnnqng, Lạnlspc Lâncrqm Nhi bấkasft an ngồeekmi ởosbfumttn trong gian phòelring, cuốdaukn lấkasfy góvojvc ákjkyo.

umttn trong gian phòelring trốdaukng rỗyaheng, nha hoàabrdn đbjpsãrzhi thốdauki lui, chỉowhfelrin lạnlspi cóvojv  mộhnnqt mìlbobnh nàabrdng. Nàabrdng biếjtmht sắhyycp phákjkyt sinh ra chuyệnzkvn gìlbob, bảnohsn thâncrqn mìlbobnh phảnohsi chịcyygu trákjkych nhiệnzkvm, gákjkynh sứqvfq mạnlspng nhưupbx thếjtmhabrdo.

“Tỷbjps tỷbjps, ta sợosbf, chúeekmng ta cóvojv thểjavb chếjtmht hay khôhnnqng?” Trong mắhyyct muộhnnqi muộhnnqi lóvojve ra  kinh hoàabrdng, suy nghĩqoswosbf trong đbjpsnohsu nàabrdng khôhnnqng gạnlspt đbjpsi đbjpsưupbxosbfc.

Lạnlspc gia ởosbf trêumttn đbjpsnlspi lụpugyc Long Tưupbxethrng khôhnnqng phảnohsi làabrd đbjpsnlspi gia tộhnnqc gìlbob, muốdaukn cóvojv chỗyahe dung thâncrqn, phảnohsi dựrfvra vàabrdo thếjtmh lựrfvrc cưupbxethrng đbjpsnlspi. Hai tỷbjps muộhnnqi cákjkyc nàabrdng đbjpsưupbxosbfc gia chủumtt củumtta Lạnlspc gia chọwqssn lựrfvra từyahe trong đbjpsákjkym thiếjtmhu nữnzkv thanh xuâncrqn củumtta gia tộhnnqc, từyaheeekmc bưupbxupbxc vàabrdo gia tộhnnqc Bắhyycc Thầnohsn mộhnnqt khắhyycc, nàabrdng đbjpsãrzhi biếjtmht sứqvfq mạnlspng củumtta mìlbobnh, vìlbob tộhnnqc nhâncrqn củumtta nàabrdng, nàabrdng nhấkasft đbjpscyygnh phảnohsi giao ra nhữnzkvng thứqvfqlbob.

“Muộhnnqi muộhnnqi, đbjpsyaheng sợosbf, cóvojv tỷbjps tỷbjpsosbf đbjpsâncrqy, ngưupbxơaogpi khôhnnqng cầnohsn sợosbf bấkasft cứqvfq đbjpsiềqoswu gìlbob. Ngoan ngủumtt mộhnnqt giấkasfc, sákjkyng mai, tỷbjps tỷbjps liềqoswn mang đbjpseekm ăvqknn ngon cho muộhnnqi.”

abrdng mỉowhfm cưupbxethri cùsplvng muộhnnqi muộhnnqi ly biệnzkvt, dưupbxupbxi sựrfvrupbxupbxng dẫncrqn củumtta nha hoàabrdn, đbjpsi tớupbxi gian phòelring nàabrdy.


Trang tríelriumttn trong gian phòelring rấkasft lạnlspnh, chỗyaheabrdo cũhyycng lạnlspnh, đbjpsúeekmng nhưupbx chủumtt nhâncrqn củumtta nóvojv.

Phong thiếjtmhu gia, vịcyyg kia mặadhrt ngoàabrdi lãrzhinh khốdaukc vôhnnqlbobnh, kìlbob thựrfvrc nộhnnqi tâncrqm lạnlspi làabrd mộhnnqt nam tửlmsw thiệnzkvn lưupbxơaogpng, đbjpsjavb lạnlspi ấkasfn tưupbxosbfng sâncrqu sắhyycc trong lòelring củumtta nàabrdng. Khi ngóvojvn tay củumtta hắhyycn chỉowhf vềqosw phíelria nàabrdng, nàabrdng kinh hoảnohsng, tay châncrqn vốdaukn luốdaukng cuốdaukng, nhưupbxng lạnlspi khôhnnqng sợosbf.

Bởosbfi vìlbob, Phong thiếjtmhu gia bảnohso vệnzkvelrinh mạnlspng củumtta cákjkyc nàabrdng, bảnohso vệnzkvelrinh mạnlspng củumtta nàabrdng vàabrd muộhnnqi muộhnnqi.

“Phong thiếjtmhu gia, Bắhyycc Thầnohsn đbjpsnlspi nhâncrqn phâncrqn phóvojv, nếjtmhu nhưupbx tốdauki nay ngàabrdi khôhnnqng thểjavb đbjpsjavb cho lãrzhio nhâncrqn gia ôhnnqng ta vừyahea lòelring, tựrfvrkjkynh lấkasfy hậwemzu quảnohs.”

Ngoàabrdi cửlmswa truyềqoswn đbjpsếjtmhn thanh âncrqm nam tửlmsw, Lạnlspc Lâncrqm Nhi khẩmltcn trưupbxơaogpng từyahe trêumttn méuctnp giưupbxethrng nhảnohsy dựrfvrng lêumttn, khôhnnqng chớupbxp mắhyyct ngóvojv chừyaheng phưupbxơaogpng hưupbxupbxng cửlmswa phòelring, tay châncrqn khôhnnqng biếjtmht nêumttn đbjpsadhrt ởosbfaogpi nàabrdo.

Cửlmswa chi a mộhnnqt tiếjtmhng, bịcyyg đbjpsmltcy ra, nàabrdng nhìlbobn thấkasfy Phong thiếjtmhu gia đbjpsi đbjpsếjtmhn, mộhnnqt đbjpsnohsu tóvojvc trắhyycng buôhnnqng xuốdaukng trêumttn vai, lãrzhinh khíelri quanh thâncrqn hắhyycn, làabrdm cho nàabrdng khôhnnqng dákjkym thởosbf lớupbxn tiếjtmhng.

“Cúeekmt!” Hákjkych Liêumttn Tửlmsw Phong nặadhrng nềqosw đbjpsóvojvng sầnohsm cửlmswa phòelring, mộhnnqt đbjpsôhnnqi mắhyyct ngoan lệnzkv quéuctnt tớupbxi đbjpsâncrqy, Lạnlspc Lâncrqm Nhi cảnohs kinh rúeekmt lui vềqosw phíelria sau, khôhnnqng cẩmltcn thậwemzn đbjpspugyng vàabrdo méuctnp giưupbxethrng.

kjkych Liêumttn Tửlmsw Phong nhìlbobn chằmsxgm chằmsxgm nàabrdng chốdaukc lákjkyt, từyahe từyahe thu hồeekmi tầnohsm mắhyyct, hắhyycn mộhnnqt mìlbobnh mộhnnqt ngưupbxethri ngồeekmi xuốdaukng bàabrdn bêumttn cạnlspnh, cầnohsm lêumttn mộhnnqt bìlbobnh tràabrd, tựrfvrvojvt uốdaukng mộhnnqt mìlbobnh.

Lạnlspc Lâncrqm Nhi thậwemzt vấkasft vảnohs đbjpsqvfqng vữnzkvng vàabrdng thâncrqn thểjavb, dùsplvng ákjkynh mắhyyct sợosbfrzhii  nhìlbobn vềqosw phíelria hắhyycn, trong lúeekmc nhấkasft thờethri, cảnohs gian phòelring vôhnnqsplvng an tĩqoswnh, chỉowhfelrin lạnlspi tiếjtmhng nưupbxupbxc tràabrd chảnohsy.

kjkych Liêumttn Tửlmsw Phong khôhnnqng cóvojv ngẩmltcng đbjpsnohsu nhìlbobn nàabrdng mộhnnqt cákjkyi, màabrdabrdng chỉowhfkjkym cẩmltcn thậwemzn liếjtmhc trộhnnqm Phong thiếjtmhu gia, liềqoswn thởosbfhyycng khôhnnqng dákjkym lớupbxn tiếjtmhng.

Ngoàabrdi cửlmswa sổcyyg, cóvojvvojvng ngưupbxethri di chuyểjavbn, thanh âncrqm gõtgxitgxi cầnohsm canh lầnohsn lưupbxosbft vang lêumttn, mắhyyct thấkasfy mộhnnqt đbjpsêumttm nàabrdy sẽluus phảnohsi đbjpsi qua.

Lạnlspc Lâncrqm Nhi bắhyyct đbjpsnohsu gấkasfp gákjkyp, ngóvojvn tay xoắhyycn lạnlspi vớupbxi nhau, khôhnnqng cẩmltcn thậwemzn làabrdm rớupbxt xuốdaukng chiếjtmhc nhẫncrqn ởosbf trong tay, thanh âncrqm ngọwqssc khíelrivqknn xuốdaukng, vang lêumttn mộhnnqt đbjpsưupbxethrng.

abrdng khom lưupbxng, cuốdaukng quíelrit nhặadhrt lêumttn, khi nàabrdng ngẩmltcng đbjpsnohsu lêumttn lầnohsn nữnzkva, mộhnnqt bóvojvng đbjpsen đbjpsi tớupbxi trưupbxupbxc mặadhrt củumtta nàabrdng.


Giàabrdy màabrdu đbjpsen đbjpsưupbxethrng viềqoswn nạnlspm vàabrdng, ákjkyo bàabrdo màabrdu tíelrim …… Tầnohsm mắhyyct củumtta nàabrdng dừyaheng lạnlspi ởosbf bộhnnq ngựrfvrc khoẻncrq mạnlspnh củumtta hắhyycn, cũhyycng khôhnnqng dákjkym tiếjtmhp tụpugyc ngẩmltcng đbjpsnohsu nhìlbobn lạnlspi nữnzkva.

Đoxdwhnnqt nhiêumttn, mộhnnqt cákjkyi tay hưupbxupbxng vềqosw ngưupbxethri nàabrdng, đbjpshvhjabrdng lêumttn. Nàabrdng khẩmltcn trưupbxơaogpng từyahe từyahe ngẩmltcng đbjpsnohsu, bắhyyct gặadhrp mộhnnqt đbjpsôhnnqi mắhyyct sâncrqu nhưupbxupbxupbxc xoákjkyy, trákjkyi tim củumtta nàabrdng đbjpswemzp thìlbobnh thịcyygch.

aogpi thởosbf nam tíelrinh bao phủumtt xuốdaukng, đbjpsnohsu củumtta hắhyycn từyahe từyahe đbjpsjavbkjkyt vàabrdo, Lạnlspc Lâncrqm Nhi cảnohsm giákjkyc mìlbobnh khôhnnqng cóvojvkjkych nàabrdo hôhnnq hấkasfp.

Hắhyycn muốdaukn hôhnnqn hôhnnqn nàabrdng sao?

Đoxdwôhnnqi môhnnqi mỏyeatng củumtta hắhyycn khêumttu gợosbfi sákjkyng bóvojvng, ákjkynh mắhyyct củumtta hắhyycn mêumtt ly, trong đbjpsôhnnqi mắhyyct thâncrqm thúeekmy đbjpsóvojvabrdng nhìlbobn khôhnnqng hiểjavbu tìlbobnh cảnohsm, nàabrdng khôhnnqng khỏyeati sinh ra mộhnnqt loạnlspi cảnohsm giákjkyc kỳwqss dịcyyg, hắhyycn tựrfvra hồeekm khôhnnqng phảnohsi nhìlbobn nàabrdng, màabrdabrd mộhnnqt ngưupbxethri khákjkyc.

abrdng khẩmltcn trưupbxơaogpng nhắhyycm lạnlspi hai mắhyyct, hôhnnq hấkasfp càabrdng ngàabrdy càabrdng khóvojv khăvqknn.

Đoxdwhnnqt nhiêumttn, tay củumtta hắhyycn rúeekmt lui, tiếjtmhp theo sau đbjpsóvojvaogpi thởosbf củumtta hắhyycn cũhyycng rúeekmt lui.

Lạnlspc Lâncrqm Nhi mởosbf mắhyyct ra, nhìlbobn vềqosw phíelria Hákjkych Liêumttn Tửlmsw Phong, lạnlspi thấkasfy ákjkynh mắhyyct củumtta hắhyycn tràabrdn đbjpsnohsy quấkasfn quýeekmt vàabrdncrqu thuẫncrqn, tâncrqm tìlbobnh đbjpshnnqt nhiêumttn trùsplvng xuốdaukng.

kjkych Liêumttn Tửlmsw Phong cho làabrdlbobnh cóvojv thểjavbabrdm đbjpsưupbxosbfc, song nhìlbobn côhnnqupbxơaogpng nàabrdy, trong đbjpsnohsu củumtta hắhyycn khôhnnqng ngừyaheng hiệnzkvn lêumttn mộhnnqt gưupbxơaogpng mặadhrt khákjkyc.

“Ngưupbxơaogpi ngủumtt đbjpsi!”

Thanh âncrqm trong trẻncrqo lạnlspnh lùsplvng củumtta hắhyycn vang lêumttn, mộhnnqt lầnohsn nữnzkva ngồeekmi trởosbf lạnlspi tạnlspi chỗyahe, nhắhyycm lạnlspi hai mắhyyct giảnohs vờethr ngủumtt say.

Lạnlspc Lâncrqm Nhi chầnohsn chờethr nhìlbobn hắhyycn, muốdaukn nóvojvi gìlbob đbjpsóvojv, lạnlspi nuốdaukt trởosbfabrdo. Cắhyycn môhnnqi, nàabrdng dạnlspo bưupbxupbxc ngồeekmi trởosbf lạnlspi méuctnp giưupbxethrng, gian phòelring lầnohsn nữnzkva khôhnnqi phụpugyc an tĩqoswnh.

kjkych Liêumttn Tửlmsw Phong nhắhyycm hai mắhyyct, trong đbjpsnohsu xẹsplvt qua hìlbobnh ảnohsnh Từyahencrqn am, thờethri đbjpsiểjavbm rừyaheng trúeekmc xanh um tùsplvm, thờethri đbjpsiểjavbm gặadhrp gỡhvhj bấkasft ngờethr, nếjtmhu cóvojv thểjavb trởosbf lạnlspi lúeekmc ban đbjpsnohsu, thậwemzt làabrd tốdaukt biếjtmht bao?


Hắhyycn nhấkasft đbjpscyygnh sẽluus khôhnnqng lạnlspnh lùsplvng nhưupbx thếjtmh nữnzkva, hắhyycn nhấkasft đbjpscyygnh sẽluus khôhnnqng trốdaukn trákjkynh nữnzkva, hắhyycn sẽluus ôhnnqm lấkasfy nàabrdng thậwemzt chặadhrt, nóvojvi cho nàabrdng biếjtmht, hắhyycn quan tâncrqm rấkasft nhiềqoswu, rấkasft muốdaukn giữnzkvabrdng lạnlspi bêumttn cạnlspnh mìlbobnh.

Hắhyycn tuyệnzkvt sẽluus khôhnnqng đbjpsjavb lạnlspi nàabrdng mộhnnqt mìlbobnh.

vojvabrdng, chẳgbmgng khákjkyc nàabrdo cóvojv toàabrdn bộhnnq thếjtmh giớupbxi!

“Phong thiếjtmhu gia, ta biếjtmht mìlbobnh khôhnnqng xứqvfqng vớupbxi ngàabrdi……” Lạnlspc Lâncrqm Nhi đbjpshnnqt nhiêumttn mởosbf miệnzkvng nóvojvi chuyệnzkvn, cắhyyct đbjpsqvfqt suy nghĩqosw củumtta hắhyycn, hắhyycn khôhnnqng cóvojv mởosbf mắhyyct ra, tiếjtmhp tụpugyc nghe nàabrdng nóvojvi tiếjtmhp, “Nhưupbxng làabrd, ta muốdaukn cứqvfqu muộhnnqi muộhnnqi củumtta ta, ta đbjpsákjkyp ứqvfqng nàabrdng, muốdaukn cho nàabrdng hảnohso hảnohso màabrd sốdaukng…… trong lòelring Phong thiếjtmhu gia, nhấkasft đbjpscyygnh cũhyycng cóvojv ngưupbxethri mìlbobnh muốdaukn bảnohso vệnzkv…… Nóvojvi cho cùsplvng, mụpugyc đbjpsíelrich củumtta chúeekmng ta làabrd giốdaukng nhau, cho nêumttn ta nghĩqosw, nếjtmhu nhưupbxvojv thểjavb, chúeekmng ta làabrdvojv thểjavb giảnohs vờethr……”

abrdng cẩmltcn thậwemzn vừyahea nóvojvi, vừyahea đbjpsi tớupbxi, Hákjkych Liêumttn Tửlmsw Phong đbjpshnnqt nhiêumttn mởosbf mắhyyct ra, khiếjtmhn nàabrdng cảnohs kinh im bặadhrt.

“Nóvojvi tiếjtmhp!” Ngắhyycn gọwqssn  mấkasfy chữnzkv, từyahe trong miệnzkvng Hákjkych Liêumttn Tửlmsw Phong  thốdaukt ra.

Lạnlspc Lâncrqm Nhi to gan, tiếjtmhp tụpugyc nóvojvi: “Ýswje củumtta ta làabrd, chúeekmng ta cóvojv thểjavb giảnohs vờethr…… Cákjkyi kia……  ta cóvojv thểjavb giữnzkv đbjpsưupbxosbfc tíelrinh mạnlspng muộhnnqi muộhnnqi củumtta ta, màabrd Phong thiếjtmhu gia ngàabrdi…… Ngàabrdi cũhyycng cóvojv thểjavbupbxupbxng Bắhyycc Thầnohsn đbjpsnlspi nhâncrqn bákjkyo cákjkyo kếjtmht quảnohs nhiệnzkvm vụpugy, nhưupbx vậwemzy vẹsplvn toàabrdn đbjpsôhnnqi bêumttn rôhnnq̀i, Ngàabrdi nóvojvi đbjpsúeekmng khôhnnqng?”

kjkych Liêumttn Tửlmsw Phong nhìlbobn nàabrdng chằmsxgm chằmsxgm, đbjpsákjkynh giákjky hồeekmi lâncrqu, đbjpshnnqt nhiêumttn nóvojvi câncrqu: “Đoxdwem ákjkyo ngoàabrdi cởosbfi ra!”

“A?” Lạnlspc Lâncrqm Nhi bịcyyg lờethri nóvojvi củumtta hắhyycn làabrdm cho sợosbf hếjtmht hồeekmn, sau đbjpsóvojv nghe đbjpsưupbxosbfc hắhyycn tiếjtmhp tụpugyc nóvojvi, “Sau nàabrdy khôhnnqng cho phéuctnp ởosbf trưupbxupbxc mặadhrt ta mặadhrc bạnlspch y!”

Lạnlspc Lâncrqm Nhi níelriu lấkasfy cổcyyg ákjkyo củumtta mìlbobnh, trákjkyi tim nhảnohsy loạnlspn, khôhnnqng cho phéuctnp nàng măvqkṇc bạnlspch y, tạnlspi sao?

“Nếjtmhu nhưupbx ngưupbxơaogpi khôhnnqng muốdaukn, ta sẽluus khôhnnqng miễnlspn cưupbxhvhjng ngưupbxơaogpi. Sựrfvr sốdaukng chếjtmht củumtta tỷbjps muộhnnqi cákjkyc ngưupbxơaogpi, lạnlspi cóvojv quan hệnzkvlbob vớupbxi ta?” Hákjkych Liêumttn Tửlmsw Phong nóvojvi lạnlspnh lùsplvng.

“Ta cởosbfi! Sau nàabrdy ta khôhnnqng bao giờethr… mặadhrc bạnlspch y nữnzkva!” Lạnlspc Lâncrqm Nhi bậwemzt thốdaukt lêumttn, vộhnnqi vàabrdng đbjpsem ákjkyo ngoàabrdi trêumttn ngưupbxethri cởosbfi ra, đbjpsosbfi đbjpsếjtmhn khi cởosbfi xong, nàabrdng đbjpshnnqt nhiêumttn ýeekm thứqvfqc đbjpsưupbxosbfc trưupbxupbxc mặadhrt mìlbobnh còelrin ngồeekmi mộhnnqt đbjpsnlspi nam nhâncrqn. Nàabrdng lạnlspi làabrdm tròelri cởosbfi quầnohsn ákjkyo trưupbxupbxc mặadhrt mộhnnqt đbjpsnlspi nam nhâncrqn…… Hai mákjky mấkasft tựrfvr nhiêumttn ửlmswng đbjpsyeat.

“Phong thiếjtmhu gia, cákjkyi kia…… Phíelria ngoàabrdi hìlbobnh nhưupbxvojv ngưupbxethri đbjpsang rìlbobnh coi, chúeekmng ta cóvojv phảnohsi nêumttn…… Cóvojv phảnohsi nêumttn…… Làabrdm ra chúeekmt đbjpshnnqng tĩqoswnh hay khôhnnqng, khiếjtmhn cho ngưupbxethri ởosbf phíelria ngoàabrdi khôhnnqng hoàabrdi nghi?” Lạnlspc Lâncrqm Nhi vừyahea nóvojvi, hai gòelrikjkylmswng đbjpsyeatabrdng thêumttm lợosbfi hạnlspi.


kjkych Liêumttn Tửlmsw Phong nhíelriu châncrqn màabrdy, lôhnnqng mi giưupbxơaogpng lêumttn, bìlbobnh tĩqoswnh nhìlbobn nàabrdng, ákjkynh mắhyyct béuctnn nhọwqssn.

Lạnlspc Lâncrqm Nhi bịcyyg hắhyycn trừyaheng cảnohs ngưupbxethri khôhnnqng đbjpsưupbxosbfc tựrfvr nhiêumttn, nhưupbxng chỉowhf cầnohsn vừyahea nghĩqosw tớupbxi muộhnnqi muộhnnqi củumtta mìlbobnh, nàabrdng cákjkyi gìlbobhyycng khôhnnqng đbjpsjavb ýeekm, dưupbxupbxi ákjkynh mắhyyct nhìlbobn soi móvojvi củumtta hắhyycn, nàabrdng hừyahe hừyahe a a kêumttu lêumttn, thanh âncrqm mậwemzp mờethr, lúeekmc đbjpsqvfqt lúeekmc nốdauki.

kjkych Liêumttn Tửlmsw Phong đbjpshnnqi lôhnnqng màabrdy giưupbxơaogpng lêumttn, hai tay ôhnnqm ngựrfvrc, dùsplvng ákjkynh mắhyyct xem cuộhnnqc vui, tiếjtmhp tụpugyc nhìlbobn chằmsxgm chằmsxgm nàabrdng. Lạnlspc Lâncrqm Nhi xấkasfu hổcyyg xoay đbjpsnohsu, hậwemzn dưupbxupbxi đbjpskasft khôhnnqng cóvojv lỗyaheabrd chui xuốdaukng, trong miệnzkvng khôhnnqng ngừyaheng phákjkyt ra tiếjtmhng kêumttu mậwemzp mờethr nhưupbxhyyc.

Xấkasfu hổcyyg chếjtmht đbjpsưupbxosbfc! Phong thiếjtmhu gia nhấkasft đbjpscyygnh coi nàabrdng nhưupbx nữnzkv tửlmsw phong trầnohsn, cũhyycng xem thưupbxethrng nàabrdng.

Mộhnnqt lúeekmc lâncrqu, câncrqy nếjtmhn bêumttn trong gian phòelring  bịcyyg dậwemzp tắhyyct.

Lạnlspc Lâncrqm Nhi quay đbjpsnohsu, thấkasfy bóvojvng đbjpsen hưupbxupbxng bêumttn giưupbxethrng đbjpsi tớupbxi, nàabrdng khẩmltcn trưupbxơaogpng quêumttn mấkasft phákjkyt ra âncrqm thanh.

“Tiếjtmhp tụpugyc kêumttu, đbjpsyaheng cóvojv ngừyaheng!” Lờethri củumtta hắhyycn vừyahea ngừyaheng, toàabrdn bộhnnq thâncrqn hìlbobnh củumtta hắhyycn nằmsxgm ởosbf mộhnnqt bêumttn giưupbxethrng, quay lưupbxng vềqosw phíelria nàabrdng, khôhnnqng đbjpshnnqng đbjpswemzy thêumttm chúeekmt nàabrdo.

Lạnlspc Lâncrqm Nhi thấkasfy thếjtmhncrqm từyahe từyahe buôhnnqng xuốdaukng, thấkasfy hắhyycn khôhnnqng cóvojv mộhnnqt chúeekmt ýeekm nghĩqosw muốdaukn đbjpspugyng vàabrdo mìlbobnh, nàabrdng yêumttn tâncrqm đbjpseekmng thờethri, trong nộhnnqi tâncrqm nho nhỏyeat  mấkasft mákjkyc.

Mộhnnqt đbjpsêumttm nàabrdy, bêumttn trong gian phòelring khôhnnqng ngừyaheng truyềqoswn ra tiếjtmhng côhnnqkjkyi rêumttn rỉowhf hừyahe hừyahe a a, ngưupbxethri ngoàabrdi cửlmswa  nghe đbjpsưupbxosbfc cảnohs ngưupbxethri dụpugyc hỏyeata khóvojv nhịcyygn.

“Anh hùsplvng khóvojv qua ảnohsi mỹmsxg nhâncrqn, Phong thiếjtmhu gia thủumtty chung cũhyycng làabrd nam nhâncrqn, màabrd nam nhâncrqn đbjpsqoswu khôhnnqng qua đbjpsưupbxosbfc ảnohsi mỹmsxg nhâncrqn. Ha ha, xem đbjpsi, còelrin khôhnnqng phảnohsi làabrdabrdm theo?”

“Nóvojvi thậwemzt, bộhnnqkjkyng tiểjavbu mỹmsxg nhâncrqn kia thậwemzt đbjpsúeekmng làabrd xinh đbjpssplvp, ta nhìlbobn cũhyycng đbjpshnnqng tâncrqm.”

“Đoxdwóvojvabrd đbjpsưupbxơaogpng nhiêumttn rôhnnq̀i, so vớupbxi nữnzkv nhâncrqn sinh hai đbjpsqvfqa béuctn tốdaukt hơaogpn nhiềqoswu, đbjpsếjtmhn lưupbxosbft ta, ta cũhyycng chọwqssn nữnzkv nhâncrqn trẻncrq tuổcyygi xinh đbjpssplvp nhưupbx vậwemzy.”

Nho nhỏyeat tiếjtmhng nghịcyyg luậwemzn xa xa nhẹsplv nhàabrdng mởosbf ra, bay vàabrdo Vọwqssng Tinh Lâncrqu.


Trêumttn lầnohsu Vọwqssng Tinh, Tửlmswumttu dựrfvra vàabrdo lan can màabrd đbjpsqvfqng, mắhyyct nhìlbobn xuốdaukng cảnohselria phủumtt đbjpsnzkv, lãrzhio cúeekmi đbjpsnohsu cưupbxethri, nhìlbobn khôhnnqng ra đbjpsiềqoswu hàabrdm chứqvfqa trong nụpugyupbxethri đbjpsóvojv.

“Nữnzkv nhâncrqn, rốdaukt cuộhnnqc tưupbx vịcyyg nhưupbx thếjtmhabrdo?”

rzhio đbjpsưupbxa mắhyyct nhìlbobn bầnohsu trờethri đbjpsnohsy sao, dưupbxupbxi bầnohsu trờethri sao nàabrdy, toàabrdn bộhnnqhyycng làabrdrzhinh thổcyygrzhio chinh phụpugyc đbjpsưupbxosbfc, lãrzhio đbjpsãrzhi đbjpsưupbxosbfc thiêumttn hạnlspabrd quyềqoswn thếjtmhabrdrzhio muốdaukn, nhưupbxng vìlbob sao lãrzhio vẫncrqn khôhnnqng cảnohsm thấkasfy thỏyeata mãrzhin?

Nớupbxi cúeekmi đbjpsnohsu, mộhnnqt mảnohsnh màabrdu vàabrdng nhảnohsy vàabrdo mắhyyct củumtta lãrzhio, lãrzhio ngưupbxng mắhyyct nhìlbobn lồeekmng vàabrdng thậwemzt lâncrqu, đbjpsákjkyy lòelring hoang mang càabrdng lúeekmc càabrdng lớupbxn.

“Chủumtt nhâncrqn, mớupbxi vừyahea dòelri thăvqknm đbjpsưupbxosbfc tin tứqvfqc, Vâncrqn tộhnnqc xảnohsy ra chuyệnzkvn lớupbxn!”

Tửlmswumttu  ákjkynh mắhyyct khẽluus chớupbxp đbjpshnnqng: “Nóvojvi!”

Nhịcyyg chưupbxosbfng quỹmsxg đbjpsem toàabrdn bộhnnq tin tứqvfqc mìlbobnh dòelri thăvqknm đbjpsưupbxosbfc tưupbxethrng thuậwemzt mộhnnqt lầnohsn, hắhyycn vừyahea kểjavb, vừyahea quan sákjkyt vẻncrq mặadhrt chủumtt nhâncrqn, cuốdauki cùsplvng bổcyyg sung thêumttm mộhnnqt câncrqu: “Chủumtt nhâncrqn, đbjpsâncrqy làabrdaogp hộhnnqi tốdaukt ngàabrdn năvqknm cóvojv mộhnnqt! Tiêumttu diệnzkvt Vâncrqn tộhnnqc, chỉowhf cầnohsn mộhnnqt kíelrich lầnohsn nàabrdy! Ngưupbxethri xem, chúeekmng ta cóvojvumttn phákjkyt đbjpshnnqng côhnnqng kíelrich Vâncrqn tộhnnqc mọwqssi mặadhrt hay khôhnnqng?”

Tửlmswumttu cong môhnnqi, tàabrd tứqvfq nởosbf nụpugyupbxethri: “Đoxdwíelrich xákjkyc làabrd tốdaukt cơaogp hộhnnqi! Mấkasfy mụpugy nguyêumttn lãrzhio củumtta Vâncrqn tộhnnqc kia cuốdauki cùsplvng cũhyycng từyahe trong mai rùsplva bòelri ra. Đoxdwi chuẩmltcn bịcyyg mộhnnqt chúeekmt, sákjkyng mai liềqoswn hưupbxupbxng Nộhnnqi tôhnnqng Vâncrqn tộhnnqc lêumttn đbjpsưupbxethrng!”

“Vâncrqn Huyêumttn, ngưupbxơaogpi cho rằmsxgng ngưupbxơaogpi thoákjkyt đbjpsưupbxosbfc sao? Ngưupbxơaogpi nợosbf ta, sớupbxm muộhnnqn gìlbob ta cũhyycng phảnohsi đbjpsòelrii lạnlspi!” Tửlmswumttu đbjpsưupbxa tay, nhấkasfc lêumttn lồeekmng vàabrdng, khóvojve miệnzkvng khôhnnqng tựrfvr chủumttupbxethri lớupbxn hơaogpn.

Xa ởosbf phíelria đbjpsôhnnqng gia tộhnnqc Đoxdwoan Mộhnnqc, Vâncrqn Khêumttupbxupbxi sựrfvr chỉowhf đbjpsiểjavbm củumtta mẫncrqu thâncrqn, rốdaukt cuộhnnqc tìlbobm đbjpsưupbxosbfc mộhnnqt thôhnnqng đbjpsnlspo khákjkyc cákjkych Hảnohsi Vựrfvrc khôhnnqng tớupbxi vàabrdi chụpugyc dặadhrm.

vojv mụpugyc tiêumttu, tấkasft cảnohs mọwqssi ngưupbxethri hàabrdnh đbjpshnnqng, tíelrich cựrfvrc chuẩmltcn bịcyyg dờethri đbjpsếjtmhn đbjpsnlspi lụpugyc Ngạnlspo Thiêumttn.

Thờethri đbjpsiểjavbm ngưupbxethri lớupbxn bậwemzn rộhnnqn, mấkasfy tiểjavbu tửlmsw kia ngồeekmi vâncrqy quanh cùsplvng mộhnnqt nơaogpi, khôhnnqng buồeekmn khôhnnqng lo trêumttu chọwqssc lẫncrqn nhau.

vojv thểjavb trởosbf lạnlspi đbjpsnlspi lụpugyc Ngạnlspo Thiêumttn, vui vẻncrq nhấkasft khôhnnqng phảnohsi Tiểjavbu Mặadhrc thìlbobelrin làabrd ai, hắhyycn ôhnnqm muộhnnqi muộhnnqi, Đoxdwoan Mộhnnqc Tĩqoswnh, Đoxdwoan Mộhnnqc Sam Nhi, Tiểjavbu Ban, Sởosbf Thiếjtmhu Dưupbxơaogpng vàabrd mấkasfy đbjpsqvfqa nhỏyeat Long gia cùsplvng tuổcyygi ngồeekmi vâncrqy quanh, béuctn kểjavb nhữnzkvng chuyệnzkvn cóvojv liêumttn quan tớupbxi đbjpsnlspi lụpugyc Ngạnlspo Thiêumttn, sinh đbjpshnnqng nhưupbx thậwemzt.

Mấkasfy đbjpsqvfqa béuctn lắhyycng nghe vôhnnqsplvng thíelrich thúeekm, Đoxdwoan Mộhnnqc Tĩqoswnh nâncrqng quai hàabrdm, dùsplvng ákjkynh mắhyyct sùsplvng bákjkyi nhìlbobn Tiểjavbu Mặadhrc ca ca, chỉowhf cảnohsm thấkasfy tàabrdi ăvqknn nóvojvi củumtta Tiểjavbu Mặadhrc ca ca thậwemzt tốdaukt, ngay cảnohsuctn nghe kểjavb đbjpsnlspi lụpugyc Ngạnlspo Thiêumttn cũhyycng khôhnnqng dứqvfqt ra đbjpsưupbxosbfc.

“Ca ca, Ngạnlspo Thiêumttn đbjpsnlspi lụpugyc thậwemzt sựrfvr chơaogpi vui nhưupbx vậwemzy sao?” Tiểjavbu Nguyệnzkvt Nha tòelrielri hỏyeati.

“Dĩqosw nhiêumttn! ởosbf đbjpsnlspi lụpugyc Ngạnlspo Thiêumttn ca ca cóvojv rấkasft nhiềqoswu bằmsxgng hữnzkvu tốdaukt, chờethr đbjpsếjtmhn bêumttn kia, ca ca sẽluus giớupbxi thiệnzkvu toàabrdn bộhnnq cho Huyêumttn Huyêumttn biếjtmht. Huyêumttn Huyêumttn đbjpsákjkyng yêumttu nhưupbx thếjtmh, bọwqssn họwqss nhấkasft đbjpscyygnh sẽluus rấkasft thíelrich muộhnnqi.”

Tiểjavbu Nguyệnzkvt Nha nghe ca ca khen ngợosbfi, châncrqn màabrdy xinh đbjpssplvp giưupbxơaogpng lêumttn: “Huyêumttn Huyêumttn đbjpsákjkyng yêumttu nhấkasft, thếjtmh nhưupbxng, Huyêumttn Huyêumttn khôhnnqng thểjavbsplvng ngưupbxethri khôhnnqng quen biếjtmht kếjtmht giao bằmsxgng hữnzkvu.”

“Tạnlspi sao a?” Tiểjavbu Mặadhrc cúeekmi đbjpsnohsu nhìlbobn muộhnnqi muộhnnqi, khôhnnqng nhịcyygn đbjpsưupbxosbfc siếjtmht chặadhrt khuôhnnqn mặadhrt nhỏyeatuctn mậwemzp mạnlspp củumtta béuctn, còelrin nhởosbfabrdncrqm tưupbx đbjpsãrzhielrin đbjpsákjkyo vậwemzy sao?

“Bởosbfi vìlbob…… Bởosbfi vìlbob phụpugy thâncrqn ghen, ngôhnnq…… thờethri đbjpsiểjavbm phụpugy thâncrqn ghen, rấkasft chua!” Tay nhỏyeatuctn đbjpsákjkyng yêumttu sờethr sờethr lỗyahehyyci, lờethri nóvojvi củumtta Tiểjavbu Nguyệnzkvt Nha…, chọwqssc cho mấkasfy đbjpsqvfqa nhỏyeat con cưupbxethri ồeekmumttn.

Tiểjavbu Mặadhrc cưupbxethri to, cảnohs ngưupbxethri nghiêumttng ngảnohs: “Huyêumttn Huyêumttn, phụpugy thâncrqn nóvojvi cũhyycng đbjpsúeekmng, sau nàabrdy ngưupbxethri khôhnnqng quen biếjtmht, khôhnnqng nêumttn tùsplvy tiệnzkvn theo châncrqn bọwqssn họwqss kếjtmht giao bằmsxgng hữnzkvu, nhưupbxng màabrd nếjtmhu nhưupbxabrd ngưupbxethri ca ca giớupbxi thiệnzkvu, cũhyycng khôhnnqng cóvojv việnzkvc gìlbob, biếjtmht khôhnnqng?”

Tiểjavbu Nguyệnzkvt Nha nhákjkyy mắhyyct mấkasfy cákjkyi, thậwemzt tìlbobnh gậwemzt đbjpsnohsu: “Vậwemzy ca ca cóvojv giớupbxi thiệnzkvu ngưupbxethri nàabrdo cho Huyêumttn Huyêumttn biếjtmht khôhnnqng?”

Tiểjavbu Mặadhrc suy nghĩqosw mộhnnqt chúeekmt, nóvojvi: “Ngưupbxethri đbjpsnohsu tiêumttn ca ca muốdaukn giớupbxi thiệnzkvu cho muộhnnqi, chíelrinh làabrdupbxethrng thúeekmc thúeekmc màabrd ca ca vôhnnqsplvng thíelrich, Tưupbxethrng thúeekmc thúeekmc làabrd ngưupbxethri ôhnnqn nhu nhấkasft thiệnzkvn lưupbxơaogpng nhấkasft cõtgxii đbjpsethri nàabrdy, hơaogpn nữnzkva thúeekmc thúeekmc ấkasfy rấkasft tuấkasfn túeekm, rấkasft cóvojv tiềqoswn nha.”

“So vớupbxi phụpugy thâncrqn còelrin đbjpssplvp trai hơaogpn, còelrin cóvojv tiềqoswn hơaogpn, còelrin ôhnnqn nhu hơaogpn, còelrin thiệnzkvn lưupbxơaogpng hơaogpn sao?” Tiểjavbu Nguyệnzkvt Nha vạnlspch lêumttn ngóvojvn tay úeekmt, nhấkasft nhấkasft liệnzkvt kêumtt ra.

“Cákjkyi nàabrdy……” Tiểjavbu Mặadhrc bỉowhfu môhnnqi, cẩmltcn thậwemzn suy nghĩqosw mộhnnqt chúeekmt, nóvojvi, “Khôhnnqng phảnohsi cùsplvng mộhnnqt phong cákjkych!”

Hắhyycn liếjtmhc xung quanh, sợosbf phụpugy thâncrqn chẳgbmgng biếjtmht lúeekmc nàabrdo từyahe chung quanh nhôhnnq ra, nếjtmhu đbjpsjavb cho ngưupbxethri biếjtmht đbjpsưupbxosbfc mìlbobnh ởosbf trưupbxupbxc mặadhrt muộhnnqi muộhnnqi hao tổcyygn uy phong củumtta ngưupbxethri, béuctn liềqoswn gặadhrp tai họwqssa.

“Vậwemzy rốdaukt cuộhnnqc làabrdkjkyi dạnlspng gìlbob?” Tiểjavbu Nguyệnzkvt Nha nghiêumttng đbjpsnohsu, khiêumttm tốdaukn xin chỉowhf giákjkyo.

Đoxdwoan Mộhnnqc Tĩqoswnh che cákjkyi miệnzkvng nhỏyeat nhắhyycn, cưupbxethri hồeekmi lâncrqu, thay Tiểjavbu Mặadhrc trảnohs lờethri: “Tiểjavbu Nguyệnzkvt Nha, chờethr muộhnnqi thấkasfy Tưupbxethrng thúeekmc thúeekmc, muộhnnqi chẳgbmgng phảnohsi sẽluus biếjtmht sao?”

“Đoxdwúeekmng vậwemzy đbjpsúeekmng vậwemzy, chờethr muộhnnqi thấkasfy đbjpsưupbxosbfc, muộhnnqi sẽluus biếjtmht.” Tiểjavbu Mặadhrc lậwemzp tứqvfqc nóvojvi sang chuyệnzkvn khákjkyc, “Ca ca còelrin cóvojv thểjavb giớupbxi thiệnzkvu mấkasfy vịcyyg bằmsxgng hữnzkvu cho muộhnnqi biếjtmht, bọwqssn họwqss mộhnnqt ngưupbxethri têumttn làabrd Anh Tửlmsw, mộhnnqt ngưupbxethri têumttn làabrd Trịcyygnh Nam, còelrin cóvojv mộhnnqt ngưupbxethri têumttn làabrd Hiêumttn Viêumttn Nghêumtt Nhi.”

“Cákjkyc nàabrdng cũhyycng làabrd bạnlspn gákjkyi củumtta ca ca sao?” Tiểjavbu Nguyệnzkvt Nha nóvojvi ra lờethri nóvojvi kinh ngưupbxethri, cũhyycng khôhnnqng biếjtmht từyaheaogpi nàabrdo họwqssc đbjpsưupbxosbfc từyahe “Bạnlspn gákjkyi”, Tiểjavbu Mặadhrc cảnohs kinh mồeekmhnnqi chảnohsy xuốdaukng ròelring ròelring.

“Huyêumttn Huyêumttn, Trịcyygnh Nam làabrductn trai, làabrdm sao cóvojv thểjavbabrd bạnlspn gákjkyi củumtta ca ca?”

“Vậwemzy hai ngưupbxethri khákjkyc thìlbob sao?”

Đoxdwoan Mộhnnqc Tĩqoswnh cũhyycng giưupbxơaogpng lêumttn khuôhnnqn mặadhrt nhỏyeat nhắhyycn, nhìlbobn vềqosw phíelria Tiểjavbu Mặadhrc, chỉowhf thấkasfy Tiểjavbu Mặadhrc tùsplvy ýeekm khoákjkyt khoákjkyt tay, lắhyycc đbjpsnohsu nóvojvi: “Bạnlspn gákjkyi, phảnohsi giốdaukng nhưupbx mốdauki quan hệnzkv giữnzkva mẫncrqu thâncrqn vàabrd phụpugy thâncrqn, cũhyycng khôhnnqng thểjavbsplvng tùsplvy tiệnzkvn!”

“Vậwemzy Anh Tửlmsw kia làabrd vịcyyghnnqn thêumtt củumtta Tiểjavbu Mặadhrc ca ca sao.” Đoxdwoan Mộhnnqc Tĩqoswnh thanh âncrqm yếjtmhu ớupbxt nóvojvi.

“Cákjkyi gìlbobabrd vịcyyghnnqn thêumtt?” Tiểjavbu Nguyệnzkvt Nha rấkasft hiếjtmhu kỳwqss, tòelrielri hỏyeati.

Tiểjavbu Mặadhrc bĩqoswu môhnnqi, nóvojvi: “Vịcyyghnnqn thêumtt, thìlbob sẽluus khôhnnqng kếjtmht hôhnnqn! Giốdaukng nhưupbx mẫncrqu thâncrqn, ngưupbxethri trưupbxupbxc kia cũhyycng làabrd vịcyyghnnqn thêumtt củumtta ngưupbxethri khákjkyc, đbjpsếjtmhn cuốdauki cùsplvng còelrin khôhnnqng phảnohsi làabrd gảnohs cho phụpugy thâncrqn? Cho nêumttn, vịcyyghnnqn thêumttlboblbob đbjpsóvojv…làabrd khôhnnqng đbjpsákjkyng tin nhấkasft!”

Nếjtmhu Vâncrqn Khêumtt nghe đbjpsưupbxosbfc nhữnzkvng lờethri nàabrdy, khôhnnqng biếjtmht sẽluusvojvncrqm tìlbobnh nhưupbx thếjtmhabrdo, nhưupbxng íelrit nhấkasft nhữnzkvng hàabrdi tửlmsw khákjkyc nghe thấkasfy béuctn giảnohsi thíelrich vềqosw vịcyyghnnqn thêumtt nhưupbx thếjtmh, mọwqssi ngưupbxethri gậwemzt đbjpsnohsu liêumttn tụpugyc, tỏyeat vẻncrq đbjpseekmng ýeekm.

Thậwemzt tàabrdi tìlbobnh!

Thìlbob ra làabrd vịcyyghnnqn thêumttabrd nhưupbx vậwemzy giảnohsi thíelrich phákjkyp.

Đoxdwoan Mộhnnqc Tĩqoswnh nghe vậwemzy, trong lòelring khôhnnqng khỏyeati vui vẻncrq, mặadhrc dùsplvuctn chưupbxa từyaheng thấkasfy qua Anh Tửlmsw, nhưupbxng nghe nóvojvi Tiểjavbu Mặadhrc ca ca vàabrd Anh Tửlmswvojvhnnqn ưupbxupbxc, béuctn khôhnnqng thểjavb vui vẻncrq đbjpsưupbxosbfc. Nghe nóvojvi chỉowhfvojv vợosbf chồeekmng mớupbxi cóvojv thểjavbosbf chung mộhnnqt chỗyaheqoswnh viễnlspn, nếjtmhu nhưupbx Tiểjavbu Mặadhrc ca ca vàabrd Anh Tửlmsw thàabrdnh vợosbf chồeekmng, vậwemzy béuctn chẳgbmgng phảnohsi làabrd khôhnnqng cóvojvkjkych nàabrdo ngàabrdy ngàabrdy ởosbf chung mộhnnqt chỗyahe vớupbxi Tiểjavbu Mặadhrc ca ca sao?

“Thìlbob ra vịcyyghnnqn thêumttabrd nhưupbx vậwemzy……” Tiểjavbu Nguyệnzkvt Nha dưupbxupbxi đbjpsákjkyy lòelring đbjpsem ba chữnzkv “Vịcyyghnnqn thêumtt” vàabrd ba chữnzkv “Khôhnnqng đbjpsákjkyng tin” xếjtmhp ngang hàabrdng vớupbxi nhau, cákjkyi miệnzkvng nhỏyeat nhắhyycn chu ra, lạnlspi nóvojvi, “Huyêumttn Huyêumttn biếjtmht rồeekmi, sau nàabrdy Huyêumttn Huyêumttn chákjkyn ngưupbxethri nàabrdo, liềqoswn chọwqssn ngưupbxethri đbjpsóvojvabrdm vịcyyghnnqn thêumtt!”

“Áuctnch……” Tiểjavbu Mặadhrc cưupbxethri khan, năvqknng lựrfvrc tiếjtmhp thu củumtta muộhnnqi muộhnnqi  cũhyycng quákjky mẽluus a, cákjkyi gìlbobhyycng suy nghĩqosw ra đbjpsưupbxosbfc?

Đoxdwang muốdaukn giảnohsi thíelrich thêumttm cho muộhnnqi muộhnnqi vềqosw vấkasfn đbjpsqosw tạnlspi sao khôhnnqng thểjavbsplvy tiệnzkvn chọwqssn vịcyyghnnqn thêumtt, bêumttn ngoàabrdi truyềqoswn đbjpsếjtmhn thanh âncrqm mẫncrqu thâncrqn gọwqssi ra, mộhnnqt đbjpsákjkym tiểjavbu tửlmsw dắhyyct tay nhau đbjpsi ra ngoàabrdi.

umttn ngoàabrdi Ngọwqssa Long Cưupbx, quầnohsn hùsplvng tụpugy tậwemzp, gầnohsn ngàabrdn ngưupbxethri tụpugy tậwemzp ởosbf chỗyaheabrdy, chờethr xuấkasft phákjkyt.

Long Thiêumttn Tuyệnzkvt đbjpsqvfqng trêumttn cao hôhnnq to: “Chưupbx vịcyyg, chúeekmng ta rấkasft nhanh sẽluus phảnohsi lêumttn đbjpsưupbxethrng rờethri đbjpsi đbjpsnlspi lụpugyc Long Tưupbxethrng, lựrfvra chọwqssn ởosbf lạnlspi, đbjpsãrzhi toàabrdn bộhnnq rờethri đbjpsi, còelrin dưupbx lạnlspi cákjkyc ngưupbxơaogpi, cũhyycng làabrd tựrfvr nguyệnzkvn đbjpsi theo chúeekmng ta đbjpsi đbjpsnlspi lụpugyc Ngạnlspo Thiêumttn. Trưupbxupbxc khi đbjpsi, ta phảnohsi nóvojvi rõtgxiabrdng vàabrdi chuyệnzkvn, hi vọwqssng mọwqssi ngưupbxethri cóvojv thểjavb tuâncrqn theo.”

“Long gia chủumtt cứqvfq việnzkvc nóvojvi, chúeekmng ta nhấkasft đbjpscyygnh sẽluusabrdm theo!”

“Long việnzkvn trưupbxosbfng, chúeekmng ta nguyệnzkvn ýeekm đbjpsi theo ngàabrdi, ngàabrdi cóvojv bấkasft kỳwqss chỉowhf thịcyyglbob, xin cứqvfq việnzkvc phâncrqn phóvojv.”

“Mệnzkvnh lệnzkvn củumtta Gia chủumtt, chúeekmng ta đbjpsqoswu tuâncrqn theo!”

“Xin nghe tôhnnqn chủumtt dạnlspy bảnohso!”

Khắhyycp mọwqssi nơaogpi mộhnnqt lớupbxp tiếjtmhp theo mộhnnqt lớupbxp thanh âncrqm cuồeekmn cuộhnnqn, khíelri thếjtmh nhưupbx gióvojvrzhio.

Long Thiêumttn Tuyệnzkvt giơaogp tay lêumttn, ýeekm bảnohso mọwqssi ngưupbxethri im lặadhrng, tiếjtmhp tụpugyc nóvojvi: “Thứqvfq nhấkasft, thựrfvrc lựrfvrc cao thủumtt đbjpsnlspi lụpugyc Ngạnlspo Thiêumttn đbjpsqoswu khôhnnqng bằmsxgng chúeekmng ta, nhưupbxng chúeekmng ta quyếjtmht khôhnnqng thểjavb lấkasfy mạnlspnh hiếjtmhp yếjtmhu, xâncrqm chiếjtmhm nhàabrd cửlmswa tàabrdi sảnohsn đbjpskasft đbjpsai củumtta bọwqssn họwqss, phákjky hủumtty trậwemzt tựrfvr củumtta đbjpsnlspi lụpugyc Ngạnlspo Thiêumttn hiệnzkvn tạnlspi……”

“Long gia chủumttumttn tâncrqm, chúeekmng ta đbjpsi đbjpsnlspi lụpugyc Ngạnlspo Thiêumttn, làabrdlbobvojv thểjavbvojv mộhnnqt tịcyygch đbjpskasft đbjpsadhrt  châncrqn, sẽluus khôhnnqng làabrdm chuyệnzkvn chim gákjkyy chiếjtmhm tổcyyg chim khákjkych.”

“Chúeekmng ta xin nghe Long việnzkvn trưupbxosbfng phâncrqn phóvojv.”

Long Thiêumttn Tuyệnzkvt nghe thấkasfy lờethri bảnohso đbjpsnohsm củumtta mọwqssi ngưupbxethri, hắhyycn tiếjtmhp tụpugyc nóvojvi: “Thưupbx́ hai, chúeekmng ta đbjpsi đbjpsnlspi lụpugyc Ngạnlspo Thiêumttn, chỉowhfabrd kếjtmh hoạnlspch tạnlspm thờethri, sẽluusvojv mộhnnqt ngàabrdy, chúeekmng ta sẽluus trởosbf lạnlspi, nhưupbxng đbjpsiềqoswu kiệnzkvn tiêumttn quyếjtmht làabrd, mọwqssi ngưupbxethri chúeekmng ta phảnohsi đbjpseekmng tâncrqm hiệnzkvp lựrfvrc, đbjpseekmng tâncrqm nhấkasft tríelri, khôhnnqng thểjavb lạnlspi tiếjtmhp tụpugyc phákjkyt sinh phâncrqn tranh nộhnnqi bộhnnq, hao tổcyygn thựrfvrc lựrfvrc củumtta mìlbobnh.”

Áuctnnh mắhyyct củumtta hắhyycn vừyahea di chuyểjavbn, cốdauk ýeekmaogpi vàabrdo trêumttn ngưupbxethri nhữnzkvng cao thủumttncrqn tộhnnqc: “Mấkasfy vịcyyg nguyêumttn lãrzhio, cákjkyc ngàabrdi cóvojv thểjavbabrdm đbjpsưupbxosbfc?”

hnnq Hi nguyêumttn lãrzhio quay đbjpsnohsu, nhìlbobn vềqosw phíelria Vâncrqn Khêumtt: “Vâncrqn Khêumtthnnqupbxơaogpng bâncrqy giờethrabrdncrqn Tôhnnqng chủumtt củumtta Vâncrqn tộhnnqc ta, bâncrqy giờethrncrqn tộhnnqc chúeekmng ta trêumttn dưupbxupbxi đbjpsqoswu lấkasfy nàabrdng làabrdm chủumtt, nhưupbx Thiêumttn Lôhnnqi sai đbjpsâncrqu đbjpsákjkynh đbjpsóvojv. Nàabrdng nóvojvi gìlbob, chúeekmng ta liềqoswn nghe cákjkyi đbjpsóvojv, nếjtmhu ngưupbxethri nàabrdo dákjkym chốdaukng lạnlspi mệnzkvnh lệnzkvnh củumtta nàabrdng, ta làabrd ngưupbxethri đbjpsnohsu tiêumttn khôhnnqng đbjpsákjkyp ứqvfqng!”

“Khôhnnqng sai! Từyahe nay vềqosw sau, Vâncrqn tộhnnqc chúeekmng ta trêumttn dưupbxupbxi đbjpsqoswu lấkasfy Vâncrqn Khêumtt đbjpsnlspi nhâncrqn làabrdm chủumtt, nhưupbx Thiêumttn Lôhnnqi sai đbjpsâncrqu đbjpsákjkynh đbjpsóvojv, mệnzkvnh lệnzkvnh củumtta nàabrdng, ai cũhyycng khôhnnqng thểjavb chốdaukng lạnlspi!” Vôhnnqncrqm nguyêumttn lãrzhio từyahe trưupbxupbxc đbjpsếjtmhn giờethr đbjpsqoswu nhìlbobn Vâncrqn Khêumtt khôhnnqng vừyahea mắhyyct nay thákjkyi đbjpshnnq lạnlspi khákjkyc thưupbxethrng, chủumtt đbjpshnnqng đbjpsqvfqng ra ủumttng hộhnnqncrqn Khêumtt, đbjpsiềqoswu nàabrdy làabrdm cho rấkasft nhiềqoswu ngưupbxethri khôhnnqng biếjtmht rõtgxi nộhnnqi tìlbobnh cảnohsm thấkasfy ngoàabrdi dựrfvr kiếjtmhn, hai vịcyyg nguyêumttn lãrzhio đbjpsãrzhivojvi nhưupbx vậwemzy, nhữnzkvng cao thủumtt khákjkyc củumtta Nộhnnqi tôhnnqng Vâncrqn tộhnnqc làabrdm sao còelrin cóvojv dịcyyg nghịcyyglbob?

hnnq Thưupbxơaogpng nguyêumttn lãrzhio cũhyycng lựrfvra chọwqssn cam chịcyygu.

ncrqn Khêumttabrdi lòelring câncrqu môhnnqi cưupbxethri mộhnnqt tiếjtmhng, hưupbxupbxng vềqosw phíelria mọwqssi ngưupbxethri cấkasft giọwqssng nóvojvi: “Nếjtmhu tấkasft cảnohs mọwqssi ngưupbxethri đbjpseekmng ýeekm lờethri nóvojvi củumtta Thiêumttn Tuyệnzkvt, nhưupbx vậwemzy từyahe nay vềqosw sau, tấkasft cảnohs mọwqssi ngưupbxethri chúeekmng ta cóvojv mặadhrt ởosbf đbjpsâncrqy đbjpsqoswu nghe theo mệnzkvnh lệnzkvnh củumtta Thiêumttn Tuyệnzkvt, chỉowhf khi quyềqoswn lựrfvrc tậwemzp trung, mớupbxi cóvojv thểjavb tạnlspo thàabrdnh lựrfvrc lưupbxosbfng cưupbxethrng đbjpsnlspi nhấkasft! Ta bảnohso đbjpsnohsm vớupbxi mọwqssi ngưupbxethri, sẽluusvojv mộhnnqt ngàabrdy, chúeekmng ta sẽluus quay lạnlspi đbjpsnlspi lụpugyc Long Tưupbxethrng, đbjpsoạnlspt lạnlspi nhàabrd củumtta chúeekmng ta!”

“Đoxdwưupbxosbfc!”

“Đoxdwưupbxosbfc!”

Tiếjtmhng hôhnnq to củumtta gầnohsn ngàabrdn ngưupbxethri, xôhnnqng lêumttn tậwemzn trờethri.

Trong trờethri đbjpskasft, phong vâncrqn biếjtmhn sắhyycc

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.