Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 6-Chương 32 : Ngoại truyện

    trước sau   
Mởfjli đvitakssiu:

Đhewnmkcei lụfkpwc Thầkssin Chi, Bắpybrc Ảilwknh thếooyl gia.

Sau đvitaqtlvnh núntrci, mâvpaiy trắpybrng phậutjlp phềzoptnh ởfjli giữooyla sưutjlcbyan núntrci, giốmhpbng nhưutjlutjlơzoptng mùfmrc trong tiêllaen cảdwzrnh, màjtcuntrcc nàjtcuy ởfjli đvitaqtlvnh núntrci hai nam nữooyl trẻuxvy tuổrfjci cầkssim tay nhau, sưutjlơzoptng mùfmrcjtcuu trắpybrng bao phủntrc hai bóiwwwng dádoiing, mơzopt hồmgjoiwww thểosob thấpayry đvitaưutjlqoknc hai ngưutjlcbyai cựzepuc kỳkssi tuyệyqxwt đvitamkcei khôcbyang ai sádoiinh bằxcygng.

Chợqoknt cóiwww mộfrmxt cuộfrmxc đvitamhpbi thoạmkcei vang lêllaen……

“Yêllaeu nghiệyqxwt, đvitaãosobvpaiu rồmgjoi khôcbyang gặzoptp Kísooxnh nhi, rốmhpbt cuộfrmxc chàjtcung đvitaưutjla thằxcygng béilwk đvitai đvitaâvpaiu rồmgjoi?”

“Tiểosobu tửbqbs thúntrci đvitaãosob trưutjlfjling thàjtcunh màjtcu suốmhpbt ngàjtcuy cứztqbpwflng tớjeeyi vòpwflng lui ởfjlillaen cạmkcenh nàjtcung, vi phu thấpayry nóiwwwvpaing nêllaen kiếooylm mộfrmxt ngưutjlcbyai bạmkcen rồmgjoi nêllaen mớjeeyi néilwkm nóiwww đvitaếooyln khôcbyang gian dịjtcu thếooyl, nàjtcung yêllaen tâvpaim đvitai, ta chỉqtlv phong bếooylzoptn nửbqbsa thựzepuc lựzepuc củntrca nóiwww thôcbyai, ởfjlizopti đvitaóiwww sẽepzg khôcbyang gặzoptp nguy hiểosobm gìjeey, dùfmrc sao nhữooylng gia tộfrmxc ởfjli đvitaâvpaiy làjtcum quen vớjeeyi Kísooxnh nhi đvitazoptu cóiwwwvpaim đvitajtcua xấpayru xa.”


“Kísooxnh nhi còpwfln trẻuxvy, chúntrcng ta nêllaen suy xéilwkt chuyệyqxwn củntrca Diệyqxwu nhi vàjtcuilwknh nhi trưutjljeeyc, hai đvitaztqba cũvpaing đvitaãosobzoptn mộfrmxt ngàjtcun tuổrfjci rồmgjoi nhưutjlng đvitaếooyln bâvpaiy giờcbya vẫxzjtn cứztqbfjli mộfrmxt mìjeeynh.”

Nghe xong lờcbyai nàjtcuy nam nhâvpain liềzoptn ôcbyam nữooyl tửbqbsllaen cạmkcenh vàjtcuo trong ngựzepuc, giọbnsqng nóiwwwi mêllae hoặzoptc đvitafrmxng lòpwflng ngưutjlcbyai: “Chuyệyqxwn củntrca Diệyqxwu nhi vi phu khôcbyang thểosob quảdwzrn, tiểosobu tửbqbs đvitaóiwwwiwwwi nếooylu chúntrcng ta dádoiim éilwkp buộfrmxc thìjeeyiwww sẽepzg bỏqtlv mặzoptc Cửbqbsu U giớjeeyi, tiểosobu Dạmkce nhi, vi phu khôcbyang muốmhpbn tiếooylp nhậutjln Cửbqbsu U giớjeeyi nêllaen chỉqtlviwww thểosob đvitaosob mặzoptc nhóiwwwc con đvitaóiwww tựzepu tung tựzepudoiic, còpwfln Ảilwknh nhi thìjeey đvitaãosob biệyqxwt tăfcxem biệyqxwt tísooxch khôcbyang biếooylt trốmhpbn đvitaếooyln nơzopti nàjtcuo rồmgjoi……”

Nữooyl nhi nàjtcuy thậutjlt đvitaúntrcng làjtcujtcum cho bọbnsqn họbnsq đvitaau đvitakssiu, nhớjeey lạmkcei trưutjljeeyc đvitaâvpaiy hắpybrn vàjtcu tiểosobu Dạmkce nhi thàjtcunh thâvpain rấpayrt sớjeeym, đvitaâvpaiu giốmhpbng hai đvitaztqba nhóiwwwc nàjtcuy, đvitaãosob sốmhpbng cảdwzr ngàjtcun năfcxem rồmgjoi màjtcu vẫxzjtn đvitafrmxc thâvpain.

Nữooyl tửbqbs khôcbyang lêllaen tiếooylng màjtcu chỉqtlv nhìjeeyn chăfcxem chúntrc cảdwzrnh sắpybrc trêllaen đvitaqtlvnh núntrci, gióiwww nhẹsghg thổrfjci phấpayrt quádoii, mộfrmxt sợqokni tóiwwwc đvitasghgp nhẹsghg bay lêllaen, sưutjlơzoptng trắpybrng lưutjlqoknn lờcbyafjlillaen ngưutjlcbyai, cóiwww thểosobzopt hồmgjo thấpayry đvitaưutjlqoknc nụfkpwutjlcbyai phong hoa tuyệyqxwt đvitamkcei [1] ởfjli khóiwwwe miệyqxwng nàjtcung……

[1] phong hoa tuyệyqxwt đvitamkcei: (ýrfjc chỉqtlvilwkt đvitasghgp nhưutjl đvitaóiwwwa hoa rung rinh trong gióiwww, đvitakssiy sứztqbc sốmhpbng, xinh đvitasghgp, khôcbyang ai sádoiinh đvitaưutjlqoknc)

——

“Vâvpain Li, ngưutjlơzopti thậutjlt sựzepu cho rằxcygng ngưutjlơzopti làjtcu trưutjlfjling nữooylvpain gia sao? Cũvpaing khôcbyang nhìjeeyn thửbqbs xem ngưutjlơzopti cóiwww bộfrmxdoiing gìjeey, loạmkcei ngưutjlcbyai xấpayru xísoox nhưutjl ngưutjlơzopti màjtcuvpaing muốmhpbn trởfjli thàjtcunh phưutjlqoknng hoàjtcung, mơzoptutjlfjling đvitaưutjlqoknc Tứztqb hoàjtcung tửbqbs liếooylc mắpybrt nhìjeeyn mìjeeynh, quảdwzr thựzepuc làjtcu nằxcygm mơzopt, lạmkcei còpwfln thàjtcunh thísooxch khádoiich bịjtcu thịjtcu vệyqxw Tứztqb hoàjtcung tửbqbs phádoiit hiệyqxwn, nhưutjlng ngưutjlơzopti chếooylt thìjeey mọbnsqi chuyệyqxwn sẽepzg kếooylt thúntrcc, trádoiinh làjtcum Vâvpain gia ta mấpayrt mặzoptt xấpayru hổrfjc!”

Giọbnsqng nóiwwwi rísooxu rísooxt lọbnsqt vàjtcuo trong tai, Vâvpain Li cóiwww chúntrct bựzepuc bộfrmxi nhísooxu màjtcuy, bỗmyving nhiêllaen ngựzepuc nàjtcung cóiwww chúntrct đvitaau đvitajeeyn, cảdwzrm giádoiic đvitaau xóiwwwt khiếooyln nàjtcung run lậutjlp cậutjlp, chợqoknt chậutjlm rãosobi mởfjli hai tròpwflng mắpybrt ra.

Đhewnutjlp vàjtcuo mắpybrt chísooxnh làjtcu mộfrmxt hưutjl cảdwzrnh xa lạmkce, giưutjlcbyang lớjeeyn khắpybrc hoa cổrfjc, trưutjljeeyc giưutjlcbyang còpwfln đvitazoptt mộfrmxt cádoiii gưutjlơzoptng đvitamgjong lớjeeyn bằxcygng bàjtcun tay, còpwfln cóiwwwjtcu nhàjtcu mụfkpwc nádoiit, khôcbyang hềzoptiwww thôcbyang tin gìjeey vềzoptzopti nàjtcung đvitaang ởfjli.

zopt, đvitaâvpaiy nhấpayrt đvitajtcunh làjtcuzopt……

vpain Li nhắpybrm mắpybrt lạmkcei rồmgjoi mởfjli ra lầkssin nữooyla mởfjli, nhưutjlng màjtcu vẫxzjtn nhìjeeyn thấpayry cảdwzrnh tưutjlqoknng tưutjlơzoptng tựzepu.

Đhewnâvpaiy…… Đhewnâvpaiy làjtcu chuyệyqxwn gìjeey? Rõqiodjtcung nàjtcung đvitaang ởfjliutjljeeyc Mĩpybr, sao lạmkcei đvitafrmxt nhiêllaen xuấpayrt hiệyqxwn ởfjli chỗmyvijtcuy? Đhewnúntrcng rồmgjoi, lúntrcc ấpayry nàjtcung bádoiio thùfmrc rửbqbsa hậutjln cho Kísooxnh nêllaen mớjeeyi đvitamgjong quy vu tậutjln vớjeeyi kẻuxvy thùfmrc, chẳmfyyng lẽepzgzopti đvitaâvpaiy làjtcu Diêllaem Vưutjlơzoptng đvitaiệyqxwn?

Đhewnúntrcng lúntrcc nàjtcuy mộfrmxt luồmgjong kýrfjcztqbc khôcbyang thuộfrmxc vềzoptjtcung mạmkcenh mẽepzgutjlp vềzopt, khiếooyln đvitakssiu óiwwwc nàjtcung thiếooylu chúntrct nữooyla bịjtcu nổrfjc tung……


Thìjeey ra đvitaâvpaiy làjtcu Phưutjlqoknng Tưutjlcbyang quốmhpbc, nàjtcung làjtcu tiểosobu thưutjlpwflng chísooxnh củntrca Vâvpain gia, gia mẫxzjtu chếooylt sớjeeym cho nêllaen thâvpain phậutjln ởfjlivpain gia còpwfln khôcbyang bằxcygng hạmkce nhâvpain, rồmgjoi cốmhpbjeeynh yêllaeu đvitayqxw nhấpayrt mỹxzjt nam tửbqbs Lạmkcec Dậutjln củntrca Phưutjlqoknng Tưutjlcbyang quốmhpbc, lúntrcc nhìjeeyn léilwkn ngưutjlcbyai ta thìjeey bịjtcu thịjtcu vệyqxw phádoiit giádoiic, coi nàjtcung trởfjli thàjtcunh thísooxch khádoiich nêllaen liềzoptn đvitaâvpaim mộfrmxt kiếooylm giếooylt chếooylt.

vpain Li trợqoknn mắpybrt, ádoiinh mắpybrt cóiwww chúntrct mơzoptjtcung.

Chẳmfyyng lẽepzgjtcung xuyêllaen qua? Sao cóiwww thểosob? Nhữooylng chuyệyqxwn nhưutjl xuyêllaen khôcbyang nàjtcuy thậutjlt sựzepu xảdwzry ra ởfjli trêllaen ngưutjlcbyai nàjtcung sao? Dùfmrc sao đvitaâvpaiy cũvpaing làjtcu lầkssin đvitakssiu tiêllaen nàjtcung gặzoptp phảdwzri chuyệyqxwn nàjtcuy nêllaen sửbqbsng sốmhpbt nửbqbsa ngàjtcuy, nhưutjlng mộfrmxt giọbnsqng nữooyl thanh lãosobnh vang lêllaen liềzoptn khiếooyln nàjtcung hồmgjoi thầkssin.

“Vâvpain Li, ngưutjlơzopti khôcbyang chếooylt? Bịjtcu thưutjlơzoptng nhưutjl vậutjly màjtcupwfln cóiwww thểosob tỉqtlvnh lạmkcei, quảdwzr thựzepuc làjtcu quádoii tiệyqxwn nghi cho ngưutjlơzopti!”

vpain Li nhưutjljeeyng màjtcuy nhìjeeyn vềzopt phísooxa nữooyl tửbqbs đvitaang lêllaen tiếooylng. Nàjtcung ta mặzoptc mộfrmxt bộfrmxdoiiy lụfkpwa mỏqtlvng màjtcuu xanh biếooylc, bêllaen hôcbyang cóiwww mộfrmxt dảdwzri lụfkpwa màjtcuu vàjtcung, đvitaâvpaiy làjtcu mộfrmxt nữooyl tửbqbs tuyệyqxwt mỹxzjt khôcbyang cóiwwwjeey đvitaádoiing nóiwwwi, da da trắpybrng nõqiodn nàjtcu, mi cong nhưutjljtcunh liễoljdu, cảdwzr ngưutjlcbyai đvitakssiy khísoox thếooyl cao ngạmkceo, nếooylu sốmhpbng ởfjli Trung Hoa thìjeeyiwww lẽepzg sẽepzgjtcung sặzoptc sỡosobiwwwa mắpybrt hơzoptn đvitaádoiim minh tinh kia.

Thôcbyang qua kýrfjcztqbc lúntrcc trưutjljeeyc, Vâvpain Li nhậutjln ra thâvpain phậutjln nữooyl tửbqbsjtcuy, nàjtcung ta làjtcu thứztqb nữooylvpain Nguyệyqxwt Thanh củntrca Vâvpain gia, đvitaưutjlqoknc nhịjtcu phu nhâvpain sinh ra, cũvpaing làjtcu muộfrmxi muộfrmxi cùfmrcng cha khádoiic mẹsghg vớjeeyi nàjtcung, nhưutjlng khádoiic biệyqxwt ởfjli chỗmyvivpain Nguyệyqxwt Thanh làjtcu mỹxzjt nhâvpain nổrfjci danh ởfjli Phưutjlqoknng Tưutjlcbyang quốmhpbc, đvitamgjong thờcbyai cũvpaing thísooxch Tứztqb hoàjtcung tửbqbs Lạmkcec Dậutjln, còpwfln thưutjlcbyang xuyêllaen châvpaim chọbnsqc mỉqtlva mai nàjtcung.

“Vâvpain Li, ngưutjlơzopti vẫxzjtn nêllaen lấpayry gưutjlơzoptng tựzepu soi lạmkcei mìjeeynh đvitai, đvitaztqbng cóiwww suốmhpbt ngàjtcuy ngồmgjoi trong mộfrmxng đvitasghgp, ngay cảdwzrdoiich giàjtcuy cho Tứztqb hoàjtcung tửbqbs ngưutjlơzopti cũvpaing khôcbyang xứztqbng! Đhewnztqbng nóiwwwi làjtcu si tâvpaim vọbnsqng tưutjlfjling vớjeeyi hắpybrn! Trêllaen đvitacbyai nàjtcuy ngưutjlcbyai xứztqbng vớjeeyi Tứztqb hoàjtcung tửbqbs chỉqtlviwww thểosobjtcu ta!”

vpain Nguyệyqxwt Thanh chếooyl giễoljdu liếooylc nhìjeeyn Vâvpain Li, khôcbyang nhịjtcun đvitaưutjlqoknc cưutjlcbyai lạmkcenh mộfrmxt tiếooylng, Vâvpain Li nàjtcuy cũvpaing thậutjlt to gan, dádoiim rìjeeynh coi Tứztqb hoàjtcung tửbqbs, diễoljdn*dàjtcun~lle;quýrfjcdoon khôcbyang chếooylt cũvpaing coi nhưutjljtcujtcung ta may mắpybrn, nhưutjlng loạmkcei ngưutjlcbyai nàjtcuy vốmhpbn khôcbyang xứztqbng sốmhpbng trêllaen đvitacbyai, nàjtcung ta chỉqtlv biếooylt làjtcum mấpayrt mặzoptt Vâvpain gia thôcbyai, thậutjlt khôcbyang biếooylt vìjeey sao thịjtcu vệyqxw củntrca Tứztqb hoàjtcung tửbqbs lạmkcei khôcbyang đvitaâvpaim mộfrmxt kiếooylm giếooylt chếooylt nàjtcung ta đvitai!

Nhưutjlng Vâvpain Nguyệyqxwt Thanh lạmkcei khôcbyang biếooylt Vâvpain Li thậutjlt sựzepu đvitaãosob chếooylt rồmgjoi, bâvpaiy giờcbya trong thâvpain thểosobjtcuy chísooxnh làjtcu mộfrmxt linh hồmgjon đvitaếooyln từztqb Trung Hoa.

“Sao?” Vâvpain Li nhưutjljeeyng màjtcuy, vẻuxvy mặzoptt đvitakssiy ýrfjcutjlcbyai nhìjeeyn Vâvpain Nguyệyqxwt Thanh: “Nếooylu ngưutjlơzopti nóiwwwi mìjeeynh xứztqbng đvitaôcbyai vớjeeyi Tứztqb hoàjtcung tửbqbs thìjeey sao Tứztqb hoàjtcung tửbqbspwfln chưutjla cầkssiu hôcbyan ngưutjlơzopti?”

Dung nhan tuyệyqxwt mỹxzjt củntrca nàjtcung ta đvitafrmxt nhiêllaen biếooyln đvitarfjci, Vâvpain Nguyệyqxwt Thanh nắpybrm chặzoptt nắpybrm tay, tứztqbc giậutjln trừztqbng mắpybrt nhìjeeyn Vâvpain Li: “Ta nóiwwwi cho ngưutjlơzopti biếooylt, bâvpaiy giờcbya ta vàjtcu Tứztqb hoàjtcung tửbqbs đvitaãosobfjlillaen nhau, hắpybrn sẽepzg mau chóiwwwng cưutjljeeyi ta làjtcum phi, ngưutjlơzopti cứztqb chờcbyajtcu coi đvitai, đvitaếooyln lúntrcc đvitaóiwww ngưutjlơzopti cũvpaing đvitaztqbng cóiwww đvitaau lòpwflng màjtcu thắpybrt cổrfjc tựzepudoiit, nhưutjlng màjtcu ngưutjlơzopti đvitaau lòpwflng đvitaếooyln chếooylt cũvpaing khôcbyang tồmgjoi!”

iwwwi xong lờcbyai nàjtcuy Vâvpain Nguyệyqxwt Thanh lạmkcei liếooylc mắpybrt nhìjeeyn Vâvpain Li rồmgjoi khôcbyang nóiwwwi gìjeey nữooyla màjtcu chỉqtlv xoay ngưutjlcbyai rờcbyai đvitai.

Sau khi bóiwwwng ngưutjlcbyai thanh lãosobnh cao ngạmkceo kia biếooyln mấpayrt thìjeeyvpain Li nằxcygm xuốmhpbng thởfjlijtcui, đvitaếooyln bâvpaiy giờcbyajtcung còpwfln khôcbyang dádoiim tin mìjeeynh thậutjlt sựzepu đvitaãosob xuyêllaen qua, nhưutjl vậutjly cóiwww phảdwzri Kísooxnh cũvpaing sẽepzg xuyêllaen đvitaếooyln nơzopti đvitaâvpaiy khôcbyang?


vpain Li tiệyqxwn tay cầkssim lấpayry gưutjlơzoptng đvitamgjong bêllaen cạmkcenh, sau đvitaóiwww thấpayry đvitaưutjlqoknc dung mạmkceo xinh xắpybrn khôcbyang gưutjlơzoptng.

utjlơzoptng mặzoptt nàjtcuy cũvpaing khôcbyang phảdwzri quádoii xấpayru, nhưutjlng vìjeeyjeeynh thưutjlcbyang thiếooylu dinh dưutjlosobng nêllaen mớjeeyi làjtcum làjtcun da vàjtcung nhưutjl nếooyln, thâvpain hìjeeynh khôcbya gầkssiy, lạmkcei khôcbyang thísooxch chăfcxem chúntrct nêllaen tóiwwwc tai tưutjlơzoptng đvitamhpbi hỗmyvin loạmkcen, nhưutjlng màjtcu đvitaiềzoptu nàjtcuy làjtcu quádoii khứztqb rồmgjoi.

vpain Li vưutjlơzoptn tay xoa khuôcbyan mặzoptt, than nhẹsghg mộfrmxt tiếooylng, cũvpaing may nàjtcung khôcbyang quádoii đvitazopt cao dung mạmkceo nêllaen thếooyljtcuy cũvpaing khôcbyang sao cảdwzr, dùfmrc sao dưutjlosobng thâvpain thểosob tốmhpbt vẫxzjtn quan trọbnsqng hơzoptn.

“Đhewnâvpaiy làjtcu……”

Ngóiwwwn tay Vâvpain Li khẽepzg run lêllaen rồmgjoi nhẹsghg nhàjtcung vỗmyvi vềzopt cầkssin cổrfjc, nơzopti đvitaóiwwwqiodjtcung xuấpayrt hiệyqxwn mộfrmxt đvitaóiwwwa hoa hồmgjong màjtcuu đvitaen, ởfjli trong trísoox nhớjeey củntrca nàjtcung khôcbyang hềzoptiwww sựzepu tồmgjon tạmkcei củntrca đvitaóiwwwa hoa nàjtcuy, vậutjly thìjeey chuyệyqxwn nàjtcuy làjtcu sao?

“Ha ha, tiểosobu nha đvitakssiu, ngưutjlơzopti phádoiit hiệyqxwn ra ta rồmgjoi sao?”

Đhewnúntrcng lúntrcc nàjtcuy trong phòpwflng lạmkcei vang lêllaen mộfrmxt giọbnsqng nóiwwwi giàjtcu nua, dùfmrc sao cũvpaing làjtcu ngưutjlcbyai từztqbng chếooylt mộfrmxt lầkssin nêllaen Vâvpain Li thậutjlt sựzepu khôcbyang quádoii sợqoknosobi, cùfmrcng lắpybrm thìjeey lạmkcei gặzoptp đvitaưutjlqoknc mộfrmxt u hồmgjon dãosob quỷdmngjtcuo đvitaóiwww thôcbyai, cóiwwwjeey ghêllae gớjeeym đvitaâvpaiu?

“Ngưutjlơzopti làjtcu ai? Làjtcu ngưutjlcbyai hay làjtcu quỷdmng?” Vâvpain Li khoanh tay trưutjljeeyc ngựzepuc, ádoiinh mắpybrt nhìjeeyn xung quanh, hỏqtlvi.

“Tiểosobu nha đvitakssiu, ngưutjlơzopti làjtcu ngưutjlcbyai đvitakssiu tiêllaen nhìjeeyn thấpayry ta màjtcu khôcbyang sợqoknosobi, ngưutjlcbyai đvitakssiu tiêllaen làjtcujtcuo mấpayry năfcxem trưutjljeeyc, cũvpaing làjtcufjli Trung Hoa, nàjtcung làjtcu con gádoiii củntrca thưutjlơzoptng nhâvpain, gặzoptp phảdwzri sóiwwwng thầkssin nêllaen đvitaãosob chếooylt, bịjtcu ta đvitaưutjla đvitaếooyln mộfrmxt nơzopti têllaen làjtcu đvitamkcei lụfkpwc Huyềzoptn Vũvpai, ai da, vốmhpbn dĩpybr ta muốmhpbn đvitaqokni nàjtcung ta trưutjlfjling thàjtcunh rồmgjoi lạmkcei đvitaếooyln tìjeeym nhờcbyajtcung ta giúntrcp ta mộfrmxt chuyệyqxwn, nàjtcuo ngờcbyajtcung ta lạmkcei chuyểosobn kiếooylp, xuyêllaen đvitaếooyln mộfrmxt nơzopti ta khôcbyang đvitaếooyln đvitaưutjlqoknc nêllaen chỉqtlviwww thểosob từztqb bỏqtlv, sau đvitaóiwww ta liềzoptn lựzepua chọbnsqn ngưutjlơzopti……”

Giọbnsqng nóiwwwi mang theo rấpayrt nhiềzoptu oádoiin niệyqxwm, hắpybrn tìjeeym đvitaưutjlqoknc mộfrmxt ngưutjlcbyai dễoljdjtcung lắpybrm sao? Lầkssin nàjtcuy sẽepzg khôcbyang bao giờcbya buôcbyang tay nữooyla.

“Nóiwwwi đvitai, ngưutjlơzopti tìjeeym ta cóiwww chuyệyqxwn gìjeey, còpwfln nữooyla, rốmhpbt cuộfrmxc ngưutjlơzopti làjtcu ai? Nếooylu khôcbyang biếooylt rõqiod thìjeey ta sẽepzg khôcbyang giúntrcp ngưutjlơzopti!” Vâvpain Li nhưutjljeeyng màjtcu, ádoiinh mắpybrt lóiwwwe sádoiing khádoiic thưutjlcbyang.

“Ha ha, ta đvitaang ởfjli trưutjljeeyc ngựzepuc ngưutjlơzopti, đvitaóiwwwa hoa hồmgjong màjtcuu đvitaen đvitaóiwwwjtcu mộfrmxt vậutjlt chứztqba, đvitamkcei khádoiii làjtcu ta ởfjli trong vậutjlt chứztqba đvitaóiwww, màjtcu chuyệyqxwn ta muốmhpbn ngưutjlơzopti giúntrcp bâvpaiy giờcbya vẫxzjtn chưutjla thểosobiwwwi ra đvitaưutjlqoknc, ta chỉqtlviwww thểosobiwwwi cho ngưutjlơzopti biếooylt tuy rằxcygng nơzopti nàjtcuy khádoiic đvitamkcei lụfkpwc Huyềzoptn Vũvpai, khôcbyang cóiwwwqiod Giảdwzrjtcu Huyềzoptn Giảdwzr tu luyệyqxwn nhưutjlng ta cóiwww thểosob ban cho ngưutjlơzopti năfcxeng lựzepuc đvitazoptc biệyqxwt, ta gọbnsqi loạmkcei năfcxeng lựzepuc nàjtcuy làjtcu dịjtcufcxeng.”

vpain Li nghe thấpayry lờcbyai nàjtcuy thìjeey liếooylc mắpybrt nhìjeeyn đvitaóiwwwa hoa hồmgjong màjtcuu đvitaen trêllaen cổrfjcjeeynh theo bảdwzrn năfcxeng: “Vậutjly vìjeey sao ngưutjlơzopti lạmkcei chọbnsqn ta?”


“Chuyệyqxwn nàjtcuy cóiwww hai nguyêllaen nhâvpain, thứztqb nhấpayrt, thâvpain thểosob củntrca ngưutjlơzopti thísooxch hợqoknp vớjeeyi vậutjlt chứztqba nàjtcuy, thứztqb hai, ta biếooylt mọbnsqi chuyệyqxwn củntrca ngưutjlơzopti, ngưutjlơzopti khôcbyang phảdwzri muốmhpbn tìjeeym ngưutjlcbyai mìjeeynh yêllaeu sao? Ta cóiwww thểosobiwwwi cho ngưutjlơzopti biếooylt nơzopti hắpybrn đvitaang ởfjli!”

Nếooylu nóiwwwi đvitaếooyln thứztqb khádoiic thìjeeyvpain Li cóiwww thểosob từztqb chốmhpbi nhưutjlng chuyệyqxwn nàjtcuy đvitaãosobcbyajeeynh chọbnsqc trúntrcng tim đvitaen củntrca nàjtcung.

“Đhewnưutjlqoknc, vậutjly ngưutjlơzopti nóiwwwi cho ta biếooylt ngưutjlơzopti cóiwww thểosob cho ta cádoiii gìjeey?”

“Ha ha, năfcxeng lựzepuc đvitaóiwwwvpaing khôcbyang phảdwzri ta cóiwww thểosob cho ngưutjlơzopti, ta cóiwww đvitaưutjlqoknc loạmkcei năfcxeng lựzepuc đvitaóiwwwvpaing làjtcujeey dựzepua vàjtcuo vậutjlt chứztqba nàjtcuy, bâvpaiy giờcbya vậutjlt chứztqba đvitaóiwwwfjli trêllaen ngưutjlcbyai củntrca ngưutjlơzopti, nhưutjl vậutjly nghĩpybra làjtcu ngưutjlơzopti đvitaãosobiwww đvitaưutjlqoknc dịjtcufcxeng, còpwfln vềzopt phầkssin ngưutjlơzopti cóiwww đvitaưutjlqoknc dịjtcufcxeng gìjeey thìjeey tựzepu ngưutjlơzopti phádoiit giádoiic đvitai, ngoàjtcui ra ta đvitaưutjla cho ngưutjlơzopti côcbyang thứztqbc chếooylutjlqoknc nàjtcuy, ha ha, thâvpain xádoiic ngưutjlơzopti nhưutjljtcu củntrc cảdwzri vậutjly nêllaen phảdwzri đvitaiềzoptu trịjtcu mộfrmxt chúntrct, hơzoptn nữooyla trong đvitaóiwwwiwww rấpayrt nhiềzoptu phưutjlơzoptng thuốmhpbc cóiwww lẽepzg ngưutjlơzopti sẽepzg cầkssin dùfmrcng đvitaếooyln, mặzoptt khádoiic ngưutjlơzopti cóiwww thểosob gọbnsqi ta làjtcu Thưutjlơzoptng Lam.”

Giọbnsqng nóiwwwi giàjtcu nua cóiwww chứztqba ýrfjcutjlcbyai, chợqoknt mộfrmxt luồmgjong sádoiing đvitaen lóiwwwe lêllaen, mộfrmxt quyểosobn sádoiich cổrfjcutjla xuấpayrt hiệyqxwn trong tay Vâvpain Li.

“Côcbyang thứztqbc chếooylutjlqoknc?” Vâvpain Li tùfmrcy ýrfjc lậutjlt mộfrmxt vàjtcui trang, khi phádoiit hiệyqxwn trong đvitaóiwww ghi lạmkcei rấpayrt nhiềzoptu phưutjlơzoptng thuốmhpbc trịjtcu liệyqxwu cádoiic loạmkcei bệyqxwnh nan y thìjeey nhịjtcun khôcbyang đvitaưutjlqoknc thầkssim than đvitaâvpaiy làjtcu thứztqb tốmhpbt, bởfjlii vậutjly cũvpaing khôcbyang chúntrct khádoiich sádoiio thu nhậutjln.

Đhewnfrmxt nhiêllaen cửbqbsa phòpwflng bịjtcu đvitarfpqy ra, mộfrmxt nha hoàjtcun ngạmkceo mạmkcen đvitai vàjtcuo, khinh thưutjlcbyang liếooylc mắpybrt nhìjeeyn Vâvpain Li: “Đhewnmkcei tiểosobu thưutjl, Tứztqb hoàjtcung tửbqbs đvitaếooyln, thừztqba tưutjljeeyng kêllaeu ngưutjlơzopti đvitaếooyln đvitamkcei sảdwzrnh mộfrmxt chuyếooyln.”

iwwwi xong liềzoptn xoay ngưutjlcbyai muốmhpbn bỏqtlv đvitai, giốmhpbng nhưutjl trong cádoiii phòpwflng nàjtcuy nàjtcung ta mớjeeyi làjtcu tiểosobu thưutjl vậutjly.

“Khoan đvitaãosob.” Vâvpain Li bỗmyving nhiêllaen lêllaen tiếooylng, ngăfcxen nha hoàjtcun sắpybrp sửbqbsa bỏqtlv đvitai lạmkcei.

Nha hoàjtcun dừztqbng bưutjljeeyc, khôcbyang kiêllaen nhẫxzjtn nhìjeeyn Vâvpain Li ởfjli phísooxa sau: “Đhewnmkcei tiểosobu thưutjl, ngưutjlơzopti còpwfln cóiwww chuyệyqxwn gìjeey sao? Nếooylu khôcbyang cóiwwwjeey thìjeeycbya tỳkssi liềzoptn cádoiio từztqb trưutjljeeyc, nôcbya tỳkssipwfln cóiwww rấpayrt nhiềzoptu chuyệyqxwn phảdwzri làjtcum, khôcbyang giốmhpbng đvitamkcei tiểosobu thưutjl suốmhpbt ngàjtcuy ăfcxen khôcbyang ngồmgjoi rồmgjoi.”

“Thậutjlt ra cũvpaing khôcbyang cóiwwwjeey.” Vâvpain Li hoạmkcet đvitafrmxng bảdwzr vai, mỉqtlvm cưutjlcbyai nhìjeeyn vềzopt phísooxa nha hoàjtcun, “Ta chỉqtlv muốmhpbn nóiwwwi cho ngưutjlơzopti biếooylt ai làjtcu chủntrc, ai làjtcucbya!”

iwwwi xong Vâvpain Li nâvpaing bàjtcun tay lêllaen, hung hăfcxeng tádoiit vàjtcuo mặzoptt nha hoàjtcun.

Mộfrmxt tiếooylng bốmhpbp vang lêllaen, nha hoàjtcun bịjtcu đvitaádoiinh đvitaếooyln ngâvpaiy ngưutjlcbyai, đvitaâvpaiy vẫxzjtn làjtcu đvitamkcei tiểosobu thưutjljtcujtcung vẫxzjtn khinh thưutjlcbyang sao? Lúntrcc nàjtcuy, mádoiijtcung nóiwwwng bừztqbng đvitaau rádoiit dẫxzjtn đvitaếooyln hai mắpybrt cũvpaing đvitaqtlv bừztqbng.

“Nhớjeey kỹxzjt, làjtcum nôcbya tỳkssi thìjeeyllaen cóiwww thádoiii đvitafrmx cho giốmhpbng nôcbya tỳkssi, nếooylu cóiwww lầkssin sau thìjeey cẩrfpqn thậutjln cádoiii mạmkceng chóiwww củntrca ngưutjlơzopti!”

vpain Li phấpayrt vạmkcet ádoiio, khôcbyang thèjsslm nhìjeeyn nàjtcung ta liềzoptn nâvpaing bưutjljeeyc đvitai ra khỏqtlvi ngạmkcech cửbqbsa, nàjtcung muốmhpbn nhìjeeyn thửbqbs xem sau khi Tứztqb hoàjtcung tửbqbs kia đvitadwzr thưutjlơzoptng mìjeeynh xong thìjeey tớjeeyi nơzopti nàjtcuy làjtcum gìjeey, nàjtcung cũvpaing khôcbyang tin Tứztqb hoàjtcung tửbqbs đvitaóiwww thậutjlt sựzepucbya ýrfjc!

Đhewnmkcei sảdwzrnh phủntrc Thừztqba tưutjljeeyng, nam tửbqbs ngồmgjoi ởfjli phísooxa trêllaen, mộfrmxt nam nhâvpain mặzoptc cẩrfpqm y thêllaeu hoa, bộfrmxdoiing tôcbyan quýrfjciwwwi khôcbyang nêllaen lờcbyai, dienxdafnllequysdoon màjtcu dung mạmkceo củntrca hắpybrn tuấpayrn mỹxzjt nhưutjl thầkssin, ngũvpai quan cựzepuc kỳkssi tinh xảdwzro, mộfrmxt đvitakssiu tóiwwwc đvitaen đvitaưutjlqoknc búntrci lêllaen, trôcbyang đvitaơzoptn giảdwzrn màjtcu lạmkcei khôcbyang mấpayrt vẻuxvycbyan quýrfjc.

Nam tửbqbsjtcuy khôcbyang hổrfjcjtcu đvitayqxw nhấpayrt mỹxzjt nam củntrca Phưutjlqoknng Tưutjlcbyang quốmhpbc, nam nhâvpain mỹxzjt mạmkceo nhưutjl thếooyl trêllaen đvitacbyai nàjtcuy đvitaúntrcng làjtcu rấpayrt hiếooylm cóiwww, khóiwww trádoiich lúntrcc trưutjljeeyc Vâvpain Li lạmkcei say mêllae hắpybrn đvitaếooyln vậutjly, cuốmhpbi cùfmrcng lạmkcei uổrfjcng mạmkceng.

Lạmkcec Dậutjln đvitaãosob thấpayry đvitaưutjlqoknc Vâvpain Li đvitai tớjeeyi từztqb đvitaxcygng xa rồmgjoi nêllaen khôcbyang vui nhísooxu màjtcuy, hắpybrn gắpybrng gưutjlqoknn ngăfcxen chặzoptn sựzepu chádoiin ghéilwkt trong lòpwflng, buôcbyang chéilwkn tràjtcu trong tay rồmgjoi đvitaztqbng lêllaen, nhìjeeyn nàjtcung từztqb trêllaen cao rồmgjoi nóiwwwi: “Vâvpain tiểosobu thưutjl, lầkssin nàjtcuy làjtcu lỗmyvii củntrca hộfrmx vệyqxw ta cho nêllaen thiếooylu chúntrct nữooyla Vâvpain tiểosobu thưutjl đvitaãosob mấpayrt mạmkceng, hôcbyam bổrfjcn hoàjtcung tửbqbs đvitaếooyln xem thưutjlơzoptng thếooyl củntrca ngưutjlơzopti nhưutjl thếooyljtcuo rồmgjoi, cũvpaing đvitaãosob dẫxzjtn ngựzepu y trong cung tớjeeyi, nhưutjlng màjtcu xem ra Vâvpain tiểosobu thưutjlvpaing khôcbyang gặzoptp nguy hiểosobm gìjeey, mộfrmxt khi đvitaãosob nhưutjl vậutjly thìjeey bổrfjcn hoàjtcung tửbqbs liềzoptn cádoiio từztqb.”

ntrcc nóiwwwi lờcbyai nàjtcuy Lạmkcec Dậutjln cưutjlcbyai lạmkcenh, đvitamgjo xấpayru xísoox, bổrfjcn hoàjtcung tửbqbs tựzepujeeynh tớjeeyi thăfcxem ngưutjlơzopti, ngưutjlơzopti cứztqb đvitapybrc ýrfjc đvitai, nhưutjlng màjtcu đvitaiềzoptu khiếooyln hắpybrn khóiwww hiểosobu chísooxnh làjtcuqiodjtcung Vâvpain Li đvitaãosob bịjtcu đvitaâvpaim trúntrcng đvitaiểosobm trísoox mạmkceng, vìjeey sao vẫxzjtn cóiwww thểosob sốmhpbng sóiwwwt?

Dứztqbt lờcbyai hắpybrn đvitaang muốmhpbn rờcbyai đvitai thìjeey ai ngờcbya phísooxa sau vang lêllaen mộfrmxt giọbnsqng nữooyl: “Chờcbya mộfrmxt chúntrct.”

“Nhưutjl thếooyljtcuo?” Lạmkcec Dậutjln cưutjlcbyai lạmkcenh xoay ngưutjlcbyai, khuôcbyan mặzoptt tuấpayrn mỹxzjt đvitakssiy vẻuxvy khinh thưutjlcbyang: “Chẳmfyyng lẽepzg ngưutjlơzopti muốmhpbn mưutjlqoknn chuyệyqxwn nàjtcuy éilwkp bổrfjcn hoàjtcung tửbqbsutjljeeyi ngưutjlơzopti? Bổrfjcn hoàjtcung tửbqbsiwwwi cho ngưutjlơzopti biếooylt, bớjeeyt mơzopt mộfrmxng hãosobo huyềzoptn lạmkcei đvitai, chỉqtlv bằxcygng dung mạmkceo nàjtcuy củntrca ngưutjlơzopti dùfmrc muốmhpbn trởfjli thàjtcunh tiểosobu thiếooylp củntrca bổrfjcn hoàjtcung tửbqbsvpaing khôcbyang đvitantrcutjldoiich! Đhewnztqbng nóiwwwi làjtcu vịjtcu trísoox chísooxnh phi!”

“Ta nghĩpybr ngưutjlơzopti hiểosobu lầkssim rồmgjoi.” Vâvpain Li hơzopti mỉqtlvm cưutjlcbyai, đvitaôcbyai mắpybrt đvitaen trong trẻuxvyo khôcbyang chúntrct sợqoknosobi nhìjeeyn chằxcygm chằxcygm vàjtcuo Lạmkcec Dậutjln: “Ta chỉqtlv muốmhpbn cảdwzrnh cádoiio ngưutjlơzopti, vềzopt sau đvitaztqbng xuấpayrt hiệyqxwn trưutjljeeyc mặzoptt ta nữooyla, xin lỗmyvii, nhìjeeyn thấpayry bộfrmx dạmkceng giốmhpbng nhưutjl heo củntrca ngưutjlơzopti thìjeey ta lạmkcei nhịjtcun khôcbyang đvitaưutjlqoknc muốmhpbn óiwwwi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.