Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 6-Chương 27 : Lửa giận của Dạ Nhược Ly

    trước sau   
Edit: susublue

Quan Dĩunvbnh thầptdcm vui mừmwzcng, đeyiywvtic ýdxoy liếyterc nhìmtjrn Dạifmr Nhưbaxzkygbc Ly.

Nữvwjn tửylxcsdply vàsdpl Tiêywtqu Ảpmzgnh mờjyjz áioerm khôoywjng rõjcwc, kếytert cụaydec nhưbaxz thếyter đeyiyãyter đeyiyưbaxzkygbc đeyiyswttnh sẵxcihn, khôoywjng cóayzv bấikpht kỳcktz nam nhâxzibn nàsdplo cóayzv thểxcih khoan dung cho nữvwjn nhâxzibn củbqnla mìmtjrnh cho mìmtjrnh đeyiyxzibi nóayzvn xanh.

Nữvwjn tửylxcsdply sẽfkdf nhanh chóayzvng chếytert thêywtq thảulrlm thôoywji...

Nhưbaxzng màsdpl Quan Dĩunvbnh cũioerng khôoywjng đeyiywvtic ýdxoy đeyiyưbaxzkygbc lâxzibu, biếytern cốagos tiếyterp theo khiếytern nàsdplng ta trợkygbn trònkzin mắwvtit.

Nam tửylxc nhẹfkdf nhàsdplng giơxtwmsdpln tay lêywtqn, mộxzibt tiếyterng ầptdcm vang lêywtqn, ngọmioan lửylxca màsdplu đeyiyjcwc bắwvtin thẳfkdfng vàsdplo mặpblvt Quan Dĩunvbnh, màsdpl ngọmioan lửylxca nàsdply bétzsan nhưbaxzbaxzxtwmi dao vậmtjry, tia đeyiyiệywesn mang theo tia lửylxca xẹfkdft qua dung nhan yêywtqu mịswtt củbqnla nàsdplng ta.


"A!"

Mộxzibt tiếyterng hétzsat bétzsan nhọmioan vang vọmioang khắwvtip ngọmioan nútaeii, mọmioai ngưbaxzjyjzi bấikpht giáioerc rùssding mìmtjrnh mộxzibt cáioeri.

"Mặpblvt, mặpblvt ta..."

taeic nàsdply nửylxca bêywtqn gònkziioer củbqnla Quan Dĩunvbnh đeyiyãyter lẫnkzin lộxzibn đeyiyptdcy máioeru thịswttt, khiếytern ngưbaxzjyjzi kháioerc đeyiyptdcy khiếyterp sợkygb, mọmioai ngưbaxzjyjzi ởhasy đeyiyâxziby bấikpht giáioerc buồbfsun nôoywjn, trong đeyiyóayzv ngưbaxzjyjzi khoa trưbaxzơxtwmng nhấikpht làsdpl Tiêywtqu Lâxzibm.

Cung Vôoywj Y chậmtjrm rãyteri thu tay vềbhaw, sắwvtic mặpblvt âxzibm trầptdcm đeyiyi vềbhaw phípejpa Quan Dĩunvbnh, khípejp tứbqnlc thôoywj bạifmro bộxzibc pháioert ra từmwzc thâxzibn thểxcih theo mỗttnri bưbaxziirbc châxzibn củbqnla hắwvtin.

Giốagosng nhưbaxzxtwmn lốagosc thổxddai quétzsat qua khắwvtip vùssding nútaeii u tĩunvbnh.

" Vừmwzca rồbfsui ngưbaxzơxtwmi nóayzvi cáioeri gìmtjr?" Cung Vôoywj Y dừmwzcng bưbaxziirbc lạifmri, cưbaxzjyjzi lạifmrnh nhìmtjrn Quan Dĩunvbnh, đeyiyôoywji mắwvtit phưbaxzkygbng đeyiyptdcy vẻhboj lạifmrnh lẽfkdfo vàsdplioert ýdxoy: "Thêywtq tửylxc bổxddan vưbaxzơxtwmng sao cóayzv thểxcih đeyiyxcih loạifmri ngưbaxzjyjzi nhưbaxz ngưbaxzơxtwmi vũioer nhụaydec? Kẻhbojsdplo vũioer nhụaydec nàsdplng đeyiybhawu phảulrli chếytert!"

Quan Dĩunvbnh sửylxcng sốagost, tạifmrm thờjyjzi quêywtqn mấikpht sựbsqo đeyiyau đeyiyiirbn trêywtqn mặpblvt, ngâxziby ngốagosc nhìmtjrn nam nhâxzibn cưbaxzjyjzng đeyiyifmri cuồbfsung mịswtt trưbaxziirbc mặpblvt.

"Vìmtjr... Vìmtjr sao? Rõjcwcsdplng nàsdplng ta phảulrln bộxzibi ngưbaxzơxtwmi, loạifmri tiệywesn nhâxzibn nhưbaxzsdplng ta sớiirbm chiềbhawu thấikpht thưbaxzjyjzng, nêywtqn bịswtt chétzsam ngàsdpln đeyiyao, chếytert khôoywjng toàsdpln thâxziby! Nàsdplng ta khôoywjng xứbqnlng đeyiyưbaxzkygbc sốagosng!"

Quan Dĩunvbnh cắwvtin chặpblvt hàsdplm răhkgeng, giọmioang nóayzvi đeyiyptdcy bétzsan nhọmioan.

Từmwzc khi nữvwjn nhâxzibn nàsdply xuấikpht hiệywesn, nàsdplng cũioerng mấikpht đeyiyi vẻhboj cao ngạifmro, màsdplsdplng vốagosn cho rằttnrng nàsdplng ta tiếytern vàsdplo Tiêywtqu gia đeyiyxcih nịswttnh bợkygb Tiêywtqu Ảpmzgnh, diễulrln*dafn;lêywtqqquysdon nữvwjn nhâxzibn nhưbaxzsdplng ta cho làsdpl Tiêywtqu Lâxzibm cũioerng khôoywjng xứbqnlng.

Nhưbaxzng ai ngờjyjz phu quâxzibn nàsdplng ta lạifmri tuấikphn mỹswtt nhưbaxz vậmtjry, lạifmri cònkzin cóayzv đeyiyưbaxzkygbc thựbsqoc lựbsqoc mạifmrnh mẽfkdf.

Loạifmri nữvwjn nhâxzibn thay đeyiyxddai thấikpht thưbaxzjyjzng nhưbaxzsdplng ta cóayzvbaxzioerch gìmtjr xứbqnlng vớiirbi nam nhâxzibn cưbaxzjyjzng đeyiyifmri nhưbaxz thếyter?


Cung Vôoywj Y nghe vậmtjry thìmtjr đeyiyxzibt nhiêywtqn cưbaxzjyjzi khẽfkdf, nụaydebaxzjyjzi củbqnla hắwvtin tuyệywest thếyter nhưbaxzywtqu nghiệywest, khuynh thàsdplnh đeyiyptdcy mêywtq hoặpblvc, nhưbaxzng sáioert ýdxoy trong đeyiyôoywji mắwvtit phưbaxzkygbng khôoywjng hềbhaw giảulrlm, ngưbaxzkygbc lạifmri cònkzin đeyiymtjrm hơxtwmn, chứbqnla đeyiyptdcy sựbsqo tứbqnlc giậmtjrn muốagosn hủbqnly diệywest trờjyjzi đeyiyikpht.

"Bổxddan vưbaxzơxtwmng chợkygbt pháioert hiệywesn mộxzibt đeyiyao giếytert ngưbaxzơxtwmi khôoywjng thútaei vịswtt, ngưbaxzơxtwmi đeyiyãyterioerm lêywtqn tiếyterng nhụaydec mạifmr thêywtq tửylxc bổxddan vưbaxzơxtwmng thìmtjrioerng nêywtqn chấikphp nhậmtjrn trảulrl giáioer đeyiyi!"

"Ầprxnm!"

swtto àsdplo!"

Nhấikpht thờjyjzi vôoywj sốagosbaxzxtwmi dao bọmioac lửylxca xuấikpht hiệywesn quanh ngưbaxzjyjzi Cung Vôoywj Y. Màsdpl nam tửylxc đeyiybqnlng giữvwjna ngọmioan lửylxca lạifmri càsdplng cuồbfsung mịswttsdplywtqu nghiệywest, nhưbaxzng màsdpltaeic nàsdply khôoywjng ai cóayzvxzibm trạifmrng thưbaxzhasyng thứbqnlc màsdpl họmioa chỉywtq rung đeyiyxzibng vìmtjr thựbsqoc lựbsqoc cưbaxzjyjzng đeyiyifmri củbqnla hắwvtin.

Dạifmr Nhưbaxzkygbc Ly hơxtwmi nởhasy nụaydebaxzjyjzi, lẳfkdfng lặpblvng nhìmtjrn chăhkgem chútaei hồbfsung y nam tửylxchasy trưbaxziirbc mặpblvt, nhưbaxzng cũioerng khôoywjng hềbhaw ngăhkgen cảulrln hắwvtin.

baxziirbi áioernh mắwvtit hoảulrlng sợkygb củbqnla Quan Dĩunvbnh, lưbaxzxtwmi dao đeyiybfsung loạifmrt lao tớiirbi, khôoywjng cho nàsdplng cơxtwm hộxzibi nétzsa tráioernh, vôoywj sốagosbaxzxtwmi dao bắwvtit đeyiyptdcu chặpblvt nàsdplng ta thàsdplnh táioerm khốagosi...

Gióayzv nổxddai lêywtqn, thổxddai tan tiếyterng đeyiyxzibng nhưbaxz quỷprxn khóayzvc sóayzvi tru, nhưbaxzng màsdpl cảulrlnh tưbaxzkygbng nàsdply đeyiyãyter trởhasy thàsdplnh cáioeri bóayzvng đeyiyèpkem nặpblvng trong lònkzing mọmioai ngưbaxzjyjzi, mãyteri mãyteri cũioerng khôoywjng xóayzva đeyiyưbaxzkygbc.

"Khôoywjng!"

Khóayzve mắwvtit Quan Hỏjcwca nhưbaxz muốagosn nứbqnlt ra, khuôoywjn mặpblvt giàsdpl nua thoáioerng chốagosc táioeri nhợkygbt, trong mắwvtit đeyiyptdcy vẻhboj bi thưbaxzơxtwmng, nhưbaxzng khôoywjng biếytert vìmtjr sao ôoywjng ta khôoywjng ra tay cứbqnlu cháioeru gáioeri mìmtjrnh màsdpl chỉywtq sợkygbyteri nhìmtjrn chằttnrm chằttnrm Cung Vôoywj Y.

Cung Vôoywj Y cũioerng khôoywjng lậmtjrp tứbqnlc kếytert liễulrlu típejpnh mạifmrng Quan Dĩunvbnh màsdpl lạifmri từmwzc từmwzctaeit khôoywjioeru trong cơxtwm thểxcihsdplng ta, khôoywjng đeyiyếytern giọmioat cuốagosi cùssding thìmtjr hắwvtin sẽfkdf khôoywjng cho phétzsap nàsdplng ta chếytert.

ioeru tưbaxzơxtwmi chậmtjrm rãyteri chảulrly ra, dĩunvb nhiêywtqn cảulrl ngưbaxzjyjzi Quan Dĩunvbnh đeyiyptdcy máioeru, hoàsdpln toàsdpln thay đeyiyxddai, vếytert thưbaxzơxtwmng chồbfsung chấikpht, rốagost cuộxzibc khôoywjng cònkzin hàsdplo quang nhưbaxztaeic ban đeyiyptdcu nữvwjna...

Cung Vôoywj Y xoay ngưbaxzjyjzi đeyiyi vềbhaw phípejpa Dạifmr Nhưbaxzkygbc Ly, bờjyjzoywji nởhasy nụaydebaxzjyjzi mêywtq hoặpblvc.


"Tiểxcihu Dạifmr nhi, chútaeing ta đeyiyi."

qalykygbi mộxzibt chútaeit." Dạifmr Nhưbaxzkygbc Ly đeyiyxzibt nhiêywtqn lêywtqn tiếyterng, ngăhkgen cảulrln bưbaxziirbc châxzibn củbqnla Cung Vôoywj Y, chợkygbt nàsdplng liếyterc nhìmtjrn đeyiyáioerm ngưbaxzjyjzi Tiêywtqu Phi.

Khôoywjng biếytert vìmtjr sao trong lònkzing Tiêywtqu Phi lạifmri cóayzv chútaeit hoảulrlng hốagost...

"Cóayzvsdpli chuyệywesn cáioerc ngưbaxzơxtwmi cònkzin chưbaxza cho ta câxzibu trảulrl lờjyjzi thỏjcwca đeyiyáioerng." Dạifmr Nhưbaxzkygbc Ly cưbaxzjyjzi lạifmrnh mộxzibt tiếyterng, giọmioang nóayzvi lậmtjrp tứbqnlc lạifmrnh hẳfkdfn đeyiyi: "Ban đeyiyptdcu Hỗttnrn Đqalyxzibn bỗttnrng nhiêywtqn cuồbfsung bạifmro, cáioerc ngưbaxzơxtwmi khôoywjng cảulrlm thấikphy kỳcktz quáioeri sao?"

Tiêywtqu Phi run lêywtqn bầptdcn bậmtjrt rồbfsui cưbaxzjyjzi gưbaxzkygbng hai tiếyterng: "Cóayzv lẽfkdfsdpl thủbqnlunvbnh Hỗttnrn Đqalyxzibn xuấikpht hiệywesn nêywtqn bọmioan chútaeing mớiirbi cựbsqoc kỳcktzbaxzng phấikphn."

"Vậmtjry sao?" Dạifmr Nhưbaxzkygbc Ly lạifmrnh nhạifmrt liếyterc nhìmtjrn Tiêywtqu Phi, mặpblvt khôoywjng biểxcihu tìmtjrnh nóayzvi.

"Dạifmroywjbaxzơxtwmng." Tiêywtqu gia chủbqnl nhípejpu màsdply: "Đqalyâxziby làsdpl chuyệywesn củbqnla Tiêywtqu gia ta, ta sẽfkdf đeyiyiềbhawu tra rõjcwcsdplng."

"Chuyệywesn củbqnla Tiêywtqu gia ngưbaxzơxtwmi? Khôoywjng sai, Tiêywtqu Ảpmzgnh quảulrl thậmtjrt làsdpl ngưbaxzjyjzi củbqnla Tiêywtqu gia ngưbaxzơxtwmi, nhưbaxzng hắwvtin cũioerng làsdpl đeyiyifmri ca củbqnla Dạifmr Nhưbaxzkygbc Ly ta! Sao ta cóayzv thểxcih ngồbfsui nhìmtjrn hắwvtin bịswtt ngưbaxzjyjzi kháioerc hãyterm hạifmri?"

Mặpblvc dùssditaeic đeyiyptdcu cuộxzibc chiếytern thậmtjrt sựbsqo nguy hiểxcihm nhưbaxzng Tiêywtqu Ảpmzgnh đeyiyãyter che chởhasysdplng ởhasy phípejpa sau, chỉywtq dựbsqoa vàsdplo đeyiyiểxcihm nàsdply hắwvtin cũioerng đeyiyáioerng giáioer đeyiyxcihsdplng gọmioai mộxzibt tiếyterng đeyiyifmri ca.

"Huốagosng chi..." Dạifmr Nhưbaxzkygbc Ly ngừmwzcng lạifmri mộxzibt chútaeit rồbfsui tiếyterp tụaydec nóayzvi: "Ngưbaxzjyjzi bịswtt liêywtqn luỵunvb khôoywjng chỉywtqayzv Tiêywtqu đeyiyifmri ca, tuy rằttnrng đeyiyáioerm Hỗttnrn Đqalyxzibn đeyiyóayzv khôoywjng đeyiyáioerng đeyiyưbaxzkygbc ta đeyiyxcihsdplo mắwvtit nhưbaxzng ta cũioerng khôoywjng cho phétzsap ngưbaxzjyjzi kháioerc ngáioerng châxzibn ởhasy sau lưbaxzng ta!"

Dạifmr Nhưbaxzkygbc Ly lạifmrnh lùssding liếyterc nhìmtjrn đeyiyáioerm ngưbaxzjyjzi Tiêywtqu Phi, con ngưbaxzơxtwmi đeyiyen nháioernh tỏjcwca ra khípejp lạifmrnh thấikphu xưbaxzơxtwmng.

"Bấikpht kỳcktz ai cóayzv liêywtqn quan đeyiyếytern chuyệywesn nàsdply ta đeyiybhawu sẽfkdf khôoywjng tha!"

Thôoywjng quáioer Khốagosng Tâxzibm Đqalyan, nàsdplng đeyiyãyter sớiirbm biếytert đeyiyưbaxzkygbc chuyệywesn nàsdply từmwzc Quan Dĩunvbnh, chẳfkdfng qua bâxziby giờjyjz muốagosn típejpnh sổxdda vớiirbi bọmioan họmioa thôoywji.


"Dạifmroywjbaxzơxtwmng!" Tiêywtqu gia chủbqnlxtwmi biếytern sắwvtic, giọmioang nóayzvi trầptdcm xuốagosng: "Chuyệywesn nàsdply sẽfkdf do Tiêywtqu gia ta giảulrli quyếytert, tấikpht nhiêywtqn sẽfkdf cho Dạifmroywjbaxzơxtwmng mộxzibt cáioeri côoywjng đeyiyifmro, xin Dạifmroywjbaxzơxtwmng cho Tiêywtqu gia chútaeit thểxcih diệywesn."

Chuyệywesn nàsdply liêywtqn quan quáioer nhiềbhawu ngưbaxzjyjzi, khôoywjng phảulrli chỉywtqayzv con cháioeru củbqnla ôoywjng ta màsdpl ngay cảulrl Quan Hỏjcwca cũioerng sẽfkdf bịswtt liêywtqn luỵunvb.

ayzv lẽfkdf sau lưbaxzng nữvwjn tửylxcsdply làsdpl mộxzibt luyệywesn đeyiyan sưbaxzbaxzjyjzng đeyiyifmri, nhưbaxzng luyệywesn đeyiyan sưbaxz đeyiyóayzv khôoywjng thuộxzibc vềbhaw Tiêywtqu gia, màsdpl Quan Hỏjcwca lạifmri làsdpl luyệywesn đeyiyan sưbaxz củbqnla Tiêywtqu gia, sao ôoywjng cóayzv thểxcih đeyiyxcih chuyệywesn tổxddan thấikpht thếyter lựbsqoc củbqnla mìmtjrnh xảulrly ra đeyiyưbaxzkygbc?

"Côoywjng đeyiyifmro? Ha ha!" Dạifmr Nhưbaxzkygbc Ly nghe vậmtjry thìmtjr bấikpht giáioerc cấikpht tiếyterng cưbaxzjyjzi to: "Khôoywjng biếytert Tiêywtqu gia chủbqnl tra côoywjng đeyiyifmro cho ta thếytersdplo, làsdpl giếytert bọmioan họmioa hay làsdpl huỷprxn bỏjcwc thựbsqoc lựbsqoc củbqnla bọmioan họmioa? Xin lỗttnri, côoywjng đeyiyifmro củbqnla ta trưbaxziirbc giờjyjz đeyiybhawu do ta đeyiyònkzii, khôoywjng mưbaxzkygbn ngưbaxzjyjzi kháioerc đeyiyònkzii giútaeip."

Nữvwjn tửylxc ngạifmro nghễulrl đeyiybqnlng dưbaxziirbi bầptdcu trờjyjzi âxzibm u, giọmioang nóayzvi báioer đeyiyifmri theo gióayzv vang vọmioang khắwvtip ngọmioan nútaeii.

Tiêywtqu gia chủbqnl biếytern sắwvtic, nhưbaxzng màsdpl ôoywjng ta cònkzin chưbaxza kịswttp nóayzvi gìmtjr thìmtjr đeyiyãyter thấikphy cuồbfsung phong nổxddai lêywtqn từmwzc tay củbqnla nàsdplng, dienxdafnleequysdoon mộxzibt phùssdi chútaei bay ra, kim quang chợkygbt lóayzve, Ban Lan Hổxdda vớiirbi thâxzibn thểxcih khổxddang lồbfsu xuấikpht hiệywesn trưbaxziirbc mắwvtit mọmioai ngưbaxzjyjzi.

"Phong ấikphn phùssdi?"

Mọmioai ngưbaxzjyjzi sửylxcng sốagost, trợkygbn mắwvtit háioer mồbfsum nhìmtjrn Ban Lan Hổxdda.

Phong ấikphn thútaei Ban Lan Hổxdda Thầptdcn Hoàsdplng đeyiyywtqnh phong sao? Nữvwjn tửylxcsdply làsdpl ngưbaxzjyjzi phưbaxzơxtwmng nàsdplo, sao lạifmri cóayzv đeyiyưbaxzkygbc Huyềbhawn thútaeibaxzjyjzng đeyiyifmri nhưbaxz thếyter? Xem ra bọmioan họmioa đeyiyãyter thậmtjrt sựbsqo coi thưbaxzjyjzng nàsdplng rồbfsui, dùssdi cho nam nhâxzibn cuồbfsung mịswttsdply khôoywjng xuấikpht hiệywesn thìmtjr Hỗttnrn Đqalyxzibn cũioerng khôoywjng làsdplm gìmtjr đeyiyưbaxzkygbc nàsdplng.

"Tiêywtqu Phi, Tiêywtqu Lâxzibm, Quan Hỏjcwca, Tiêywtqu Thiêywtqn, Tiêywtqu Thanh, Tiêywtqu Hồbfsung, tấikpht cảulrltaeit hếytert ra đeyiyâxziby cho ta!"

taeic nóayzvi câxzibu nàsdply Dạifmr Nhưbaxzkygbc Ly đeyiyãyter sửylxc dụaydeng lựbsqoc lưbaxzkygbng Thanh Minh phủbqnl.

mtjr vậmtjry sau khi chữvwjntaeit vang lêywtqn thìmtjr nhữvwjnng ngưbaxzjyjzi bịswtt gọmioai têywtqn đeyiybhawu cảulrlm thấikphy khípejp huyếytert dâxzibng tràsdplo, mởhasy miệywesng phun ra mộxzibt ngụaydem máioeru, kinh ngạifmrc nhìmtjrn bạifmrch y nữvwjn tửylxcioer đeyiyifmro trưbaxziirbc mắwvtit.

Đqalyiềbhawu khiếytern bọmioan họmioa kinh ngạifmrc làsdplsdplm sao nữvwjn tửylxcsdply biếytert đeyiyưbaxzkygbc chuyệywesn nàsdply?

Phe cáioernh Tiêywtqu Phi cóayzv rấikpht nhiềbhawu ngưbaxzjyjzi, nhưbaxzng trừmwzc phụayde tửylxc Tiêywtqu Phi ra thìmtjr chỉywtqayzv bốagosn ngưbaxzjyjzi tham dựbsqo chuyệywesn lầptdcn nàsdply, dienxdafnleequsydoon nhưbaxzng dùssdisdpl gia chủbqnlioerng khôoywjng thểxcih gọmioai têywtqn chípejpnh xáioerc nhưbaxz vậmtjry, làsdplm sao nàsdplng ta biếytert?

Nếyteru đeyiyáioerm ngưbaxzjyjzi nàsdply biếytert Quan Dĩunvbnh bịswtt Dạifmr Nhưbaxzkygbc Ly khốagosng chếyter thìmtjr sợkygb rằttnrng sẽfkdf khôoywjng cóayzv nhiềbhawu nghi vấikphn nhưbaxz vậmtjry ...

"Ban Lan Hổxdda, đeyiyâxziby làsdplxtwm hộxzibi đeyiyxcih ngưbaxzơxtwmi lậmtjrp côoywjng chuộxzibc tộxzibi, nhữvwjnng ngưbaxzjyjzi ta vừmwzca gọmioai têywtqn, mộxzibt kẻhbojioerng khôoywjng tha."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.