Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 2-Chương 7 : Dạ Nhược Ly luyện đan

    trước sau   
Trong sâmeuon yêfrarn tĩwyydnh khônpvhng mộwpytt bónprung ngưenjsygtli, màuihr giọiolbng nónprui kia pháovkvt ra từjvdpfrarn trong gian phòktitng nhỏbafx.

bwjxi khépnsit nhàuihrn nhạmuzlt từjvdp trong khe cửjfmka bay ra, tràuihrn ngậsdbwp khắcyjfp khoảcbtgng sâmeuon nhỏbafx, Nam Cung thầjfmkn cũmeuong khônpvhng nghĩwyyd nhiềehvhu đfyvtobgjy cửjfmka vàuihro liềehvhn nhìjfmkn thấfyvty mộwpytt gưenjsơgyzeng mặnlxxt đfyvten nhưenjs than.

frarn cạmuzlnh lòktit luyệdizzn đfyvtan xanh xanh đfyvten đfyvten làuihruihrng loạmuzlt thảcbtgo dưenjsewunc nằphbhm loạmuzln xạmuzl trêfrarn bàuihrn, vônpvh sốaabl bộwpytt phấfyvtn màuihru đfyvten còktitn báovkvm díqocmnh bêfrarn trêfrarn, còktitn cónprubwjxi dưenjsewunc liệdizzu thoang thoảcbtgng, nghiễaecym nhiêfrarn làuihr do thấfyvtt bạmuzli màuihrnpru.

Trưenjsrzqqc mặnlxxt còktitn cónpru mộwpytt lãnpvho giảcbtg đfyvtjfmku tónpruc rốaabli tung nhưenjs vừjvdpa mớrzqqi leo từjvdp trong đfyvtaablng than ra, màuihru áovkvo trắcyjfng ban đfyvtjfmku cũmeuong mấfyvtt đfyvti sắcyjfc tháovkvi vốaabln cónpru, cáovkvi mặnlxxt mo díqocmnh đfyvtjfmky bộwpytt đfyvten, so vớrzqqi têfrarn ăwyydn màuihry còktitn đfyvten hơgyzen. Nhìjfmkn thấfyvty bộwpyt dạmuzlng lãnpvho giảcbtg nhưenjs vậsdbwy, Nam Cung Thầjfmkn cũmeuong sợewun hếlpqyt hồfyvtn.

Chu Tưenjsrzqqc cấfyvtt bưenjsrzqqc vàuihro sau, lônpvhng màuihry ngảcbtg ngớrzqqn, đfyvtônpvhi mắcyjft hoảcbtg hồfyvtng đfyvtdpytng đfyvtjfmky khinh thưenjsygtlng.

“Nam Cung Thầjfmkn, đfyvtâmeuoy làuihr chuyệdizzn gìjfmk?” Lãnpvho giảcbtg nhìjfmkn Nam Cung Thầjfmkn, vônpvhbwjxng tứcyjfc giậsdbwn: “Ta sớrzqqm đfyvtãnpvh phâmeuon phónpru trong lúxgdmc ta nghiêfrarn cứcyjfu đfyvtan dưenjsewunc khônpvhng ai đfyvtưenjsewunc quấfyvty rầjfmky ta, chẳfrisng lẽpire ngưenjsơgyzei khônpvhng biếlpqyt nhữhgvjng đfyvtan dưenjsewunc nàuihry quýakkp giáovkv nhưenjs thếlpqyuihro đfyvtaabli vớrzqqi huyềehvhn giảcbtg sao? Nếlpqyu nhưenjs thàuihrnh cônpvhng, cónpru thểxfzswyydng đfyvtưenjsewunc năwyydm năwyydm huyềehvhn khíqocm, vìjfmk đfyvtan dưenjsewunc nàuihry, ta mấfyvtt ăwyydn mấfyvtt ngủwyydwyydm năwyydm suýakkpt chúxgdmt nữhgvja thàuihrnh cônpvhng rồfyvti, nhưenjsng lạmuzli bịaecy pháovkv hỏbafxng giữhgvja đfyvtưenjsygtlng, ngưenjsơgyzei dáovkvm nónprui nhữhgvjng ngưenjsygtli nàuihry khônpvhng phảcbtgi do ngưenjsơgyzei mang đfyvtếlpqyn?”


“Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs, Nhưenjsewunc Ly nàuihrng ấfyvty cũmeuong khônpvhng cốaabl ýakkp quấfyvty rầjfmky ngàuihri.” Nam Cung Thầjfmkn lônpvhi képnsio ốaablng tay Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly, đfyvtcyjfng chắcyjfn trưenjsrzqqc mặnlxxt nàuihrng, khuônpvhn mặnlxxt tuấfyvtn mỹbxtm khônpvhng cónpru chúxgdmt nụyswoenjsygtli, giữhgvja lônpvhng màuihry lộwpyt ra khíqocm tứcyjfc trang trọiolbng nghiêfrarm túxgdmc, giốaablng nhưenjs mộwpytt ngưenjsygtli kháovkvc: “Huốaablng chi nàuihrng ấfyvty làuihr do ta đfyvtưenjsa đfyvtếlpqyn đfyvtâmeuoy, còktitn làuihr nghĩwyyda muộwpyti củwyyda ta, nếlpqyu nhưenjsuihrm sai chuyệdizzn gìjfmkmeuong làuihr tráovkvch nhiệdizzm củwyyda ta, ta nguyệdizzn ýakkp chịaecyu phạmuzlt thay nàuihrng ấfyvty.”

“Ai.” Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs thởenjsuihri mộwpytt tiếlpqyng, trêfrarn khuônpvhn mặnlxxt giàuihr nua dầjfmkn dầjfmkn bìjfmknh tĩwyydnh trởenjs lạmuzli: “Têfrarn tiểxfzsu tửjfmkuihry, nếlpqyu ta phạmuzlt ngưenjsơgyzei thìjfmknpvho giàuihrnpru mấfyvty phầjfmkn nểxfzs trọiolbng ta kia nhấfyvtt đfyvtaecynh sẽpirejfmkm ta liềehvhu mạmuzlng, đfyvtưenjsewunc rồfyvti, xem nhưenjs nểxfzs mặnlxxt Thầjfmkn tiểxfzsu tửjfmk ta khônpvhng so đfyvto vớrzqqi ngưenjsơgyzei, nhưenjsng khônpvhng cónpru lầjfmkn sau đfyvtâmeuou, cáovkvc ngưenjsơgyzei mau rờygtli khỏbafxi đfyvtâmeuoy đfyvti.”

“Đhqdaa tạmuzl Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs.” Nam Cung Thầjfmkn thởenjs nhẹvsnl mộwpytt hơgyzei, quay ngưenjsygtli lạmuzli khônpvhi phụyswoc lạmuzli dáovkvng vẻsewhenjsơgyzei cưenjsygtli: “Nhưenjsewunc Ly muộwpyti muộwpyti, chúxgdmng ta vẫtalln làuihr khônpvhng nêfrarn quấfyvty rầjfmky Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs, đfyvti thônpvhi!”

Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly nhìjfmkn Nam Cung Thầjfmkn rồfyvti cưenjsygtli cưenjsygtli, vưenjsewunt qua hắcyjfn đfyvti đfyvtếlpqyn trưenjsrzqqc mặnlxxt Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs, vưenjsơgyzen tay cầjfmkm qua phưenjsơgyzeng pháovkvp liệdizzu đfyvtan đfyvtxfzs trêfrarn bàuihrn.

Nam Cung Thầjfmkn hơgyzei sữhgvjng sờygtl, áovkvnh mắcyjft liếlpqyc thấfyvty lửjfmka giậsdbwn trêfrarn đfyvtjfmku Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs, trầjfmkm mặnlxxc mộwpytt láovkvt rồfyvti đfyvtcyjfng yêfrarn nhìjfmkn Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly. Trong suy nghĩwyyd củwyyda hắcyjfn, Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly khônpvhng phảcbtgi ngưenjsygtli lỗgsdqnpvhng, nàuihrng làuihrm nhưenjs vậsdbwy nhấfyvtt đfyvtaecynh làuihrnpruakkp do củwyyda nàuihrng…

Thếlpqy nhưenjsng Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs lạmuzli khônpvhng biếlpqyt Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly, trong thâmeuom tâmeuom hắcyjfn thiếlpqyu nữhgvjuihry thậsdbwt to gan lớrzqqn mậsdbwt, hắcyjfn nểxfzs mặnlxxt Thầjfmkn tiểxfzsu tửjfmk mớrzqqi bỏbafx qua cho nàuihrng mộwpytt lầjfmkn, ai ngờygtluihrng khônpvhng cảcbtgm kíqocmch màuihrktitn khiêfraru khíqocmch lòktitng tônpvhn nghiêfrarm củwyyda hắcyjfn, vớrzqqi tíqocmnh cáovkvch nhưenjs lửjfmka hắcyjfn làuihrm sao cónpru thểxfzs nhịaecyn đfyvtưenjsewunc?

“Ngưenjsơgyzei đfyvtang làuihrm gìjfmk vậsdbwy? Ngưenjsơgyzei cónpru thểxfzs hiểxfzsu đfyvtưenjsewunc phưenjsơgyzeng pháovkvp luyệdizzn đfyvtan củwyyda ta sao? Khônpvhng tráovkvnh quáovkv tựdpyt cao tựdpyt đfyvtmuzli rồfyvti đfyvtfyvty, ta mấfyvtt năwyydm năwyydm mớrzqqi hoàuihrn thàuihrnh đfyvtưenjsewunc phưenjsơgyzeng pháovkvp nàuihry, háovkv lạmuzli đfyvtxfzs mộwpytt tiểxfzsu nha đfyvtjfmku nhưenjs ngưenjsơgyzei hiểxfzsu đfyvtưenjsewunc sao? Còktitn khônpvhng mau trảcbtg lạmuzli cho ta!”

Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs hừjvdp lạmuzlnh mộwpytt tiếlpqyng, vưenjsơgyzen tay, cao ngạmuzlo hấfyvtt cằphbhm, mộwpytt bộwpyt dạmuzlng khônpvhng ai sáovkvnh kịaecyp.

Liếlpqyc nhìjfmkn Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs, bàuihrn tay nắcyjfm chặnlxxt thàuihrnh quyềehvhn pháovkvt ra áovkvnh lửjfmka muốaabln đfyvtaablt cháovkvy phưenjsơgyzeng pháovkvp liệdizzu đfyvtan kia, lạmuzli nhìjfmkn qua Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly lônpvhng màuihry dãnpvhn ra, hoảcbtg diễaecym cũmeuong tiêfraru táovkvn.

Thấfyvty Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly khônpvhng phảcbtgn ứcyjfng lạmuzli, Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs nổjvdpi giậsdbwn lônpvhi đfyvtìjfmknh: “Xúxgdm nha đfyvtjfmku, ngưenjsơgyzei cónpru nghe lờygtli ta nónprui khônpvhng thếlpqy?”

“BA~”

Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly đfyvtem phưenjsơgyzeng pháovkvp luyệdizzn đfyvtan népnsim trưenjsrzqqc mặnlxxt Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs, nhìjfmkn thấfyvty phưenjsơgyzeng pháovkvp bay tớrzqqi, Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs cảcbtg kinh, vộwpyti vàuihrng đfyvtónprun lấfyvty, đfyvtem giấfyvtu vàuihro ngựdpytc tựdpyta nhưenjsovkvu vậsdbwt, phảcbtgi biếlpqyt đfyvtâmeuoy làuihrnpvhng sứcyjfc năwyydm năwyydm trờygtli củwyyda hắcyjfn, nếlpqyu bịaecyenjs hạmuzli chỗgsdquihro hắcyjfn sẽpire thấfyvtt bạmuzli trong gang tấfyvtc.

“Mộwpytt phưenjsơgyzeng pháovkvp đfyvtơgyzen giảcbtgn nhưenjs vậsdbwy màuihr phảcbtgi mấfyvtt đfyvtếlpqyn năwyydm năwyydm, ngưenjsơgyzei tựdpyt nhậsdbwn mìjfmknh làuihr Luyệdizzn Đhqdaan sưenjs thậsdbwt sựdpyt khônpvhng thấfyvty xấfyvtu hổjvdp sao?” Khoépnsinpvhi cong lêfrarn, Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly cưenjsygtli lạmuzlnh, ởenjs kiếlpqyp trưenjsrzqqc nàuihrng cũmeuong dựdpyta vàuihro thựdpytc lựdpytc bảcbtgn thâmeuon màuihr tạmuzlo ra vônpvh sốaabl phưenjsơgyzeng pháovkvp luyệdizzn đfyvtan, chỉygtluihruihrng quêfrarn rằphbhng khônpvhng phảcbtgi ai cũmeuong cónpru thểxfzs so sáovkvnh vớrzqqi nàuihrng.


“Phưenjsơgyzeng pháovkvp đfyvtơgyzen giảcbtgn?” Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs trừjvdpng lớrzqqn hai mắcyjft, mởenjs tờygtl giấfyvty tuyêfrarn thàuihrnh rồfyvti chỉygtluihro népnsit chữhgvjuihry đfyvtnlxxc bêfrarn trong, nónprui: “Ngưenjsơgyzei dáovkvm nónprui đfyvtâmeuoy làuihr phưenjsơgyzeng pháovkvp luyệdizzn đfyvtan đfyvtơgyzen giảcbtgn? Ngưenjsơgyzei nhìjfmkn kĩwyyd lạmuzli đfyvti, rõzlttuihrng phứcyjfc tạmuzlp thếlpqyuihry ngưenjsơgyzei lạmuzli nónprui làuihr đfyvtơgyzen giảcbtgn? Ta đfyvtãnpvh bỏbafx ra năwyydm năwyydm đfyvtxfzs nguyêfrarn cứcyjfu đfyvtfyvty, cho dùbwjxuihr hai gia tộwpytc lớrzqqn Bắcyjfc Sơgyzen chi ảcbtgnh hay Nam Sơgyzen chi hoảcbtgmeuong khônpvhng cónpru phưenjsơgyzeng pháovkvp nàuihry đfyvtâmeuou, nếlpqyu nhưenjsnpru thểxfzs thàuihrnh cônpvhng sẽpire chấfyvtn đfyvtwpytng thiêfrarn hạmuzl đfyvtếlpqyn cỡaabluihro, tiểxfzsu nha đfyvtjfmku, nếlpqyu đfyvtãnpvh khônpvhng hiểxfzsu gìjfmk vềehvh luyệdizzn đfyvtan thìjfmk đfyvtjvdpng nónprui lung tung, phưenjsơgyzeng pháovkvp luyệdizzn đfyvtan nàuihry ngưenjsơgyzei xem khônpvhng hiểxfzsu đfyvtưenjsewunc đfyvtâmeuou.”

Nhìjfmkn lưenjsrzqqt qua phưenjsơgyzeng pháovkvp trong tay Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs, Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly nhàuihrn nhạmuzlt nónprui: “Diệdizzp tửjfmk khưenjsrzqqc(*) tíqocmnh hàuihrn cónpru hiệdizzu quảcbtg chếlpqy ngựdpyt, nếlpqyu cónpru trong phưenjsơgyzeng pháovkvp đfyvtónpru quảcbtg thậsdbwt cónpru thểxfzs trung hoàuihr, nhưenjsng ngưenjsơgyzei lạmuzli khônpvhng đfyvtxfzs ýakkp đfyvtếlpqyn bảcbtgn chấfyvtt củwyyda huyềehvhn khíqocm, muốaabln cho huyềehvhn giảcbtgwyydng huyềehvhn khíqocm thậsdbwm chíqocm đfyvtwpytt pháovkv thìjfmk cầjfmkn lựdpytc lưenjsewunng cuồfyvtng bạmuzlo táovkvc dụyswong vàuihro, nếlpqyu cho Diệdizzp tửjfmk khưenjsrzqqc vàuihro sẽpire khiếlpqyn lựdpytc lưenjsewunng cuồfyvtng bạmuzlo giảcbtgm xuốaablng cho nêfrarn ngưenjsơgyzei mớrzqqi thấfyvtt bạmuzli khônpvhng hềehvh liêfrarn quan đfyvtếlpqyn nhâmeuon tốaablfrarn ngoàuihri táovkvc đfyvtwpytng vàuihro, nếlpqyu ta làuihr ngưenjsơgyzei ta sẽpirejfmkm hiểxfzsu nguyêfrarn nhâmeuon sai ởenjs chỗgsdquihro màuihr khônpvhng phảcbtgi đfyvtjvdp lỗgsdqi cho sựdpyt thấfyvtt bạmuzli nàuihry!”

(*) Diệdizzp tửjfmk khưenjsrzqqc: têfrarn dưenjsewunc liệdizzu gọiolbi làuihrwyydng láovkvqocmm (chẳfrisng hiểxfzsu @@)

Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly khônpvhng hềehvh kháovkvch khíqocm chỉygtl tríqocmch, mặnlxxt củwyyda Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs đfyvtbafxfrarn, hơgyzei xấfyvtu hổjvdpnprui: “Nếlpqyu nhưenjs khônpvhng cónpru Diệdizzp tửjfmk khưenjsrzqqc lựdpytc lưenjsewunng cuồfyvtng bạmuzlo quáovkv mạmuzlnh mẽpire, cónpru rấfyvtt íqocmt ngưenjsygtli chịaecyu đfyvtưenjsewunc, ta khônpvhng muốaabln thứcyjf ta nguyêfrarn cứcyjfu ra lạmuzli đfyvti hạmuzli ngưenjsygtli kháovkvc, nêfrarn mớrzqqi tìjfmkm ra phưenjsơgyzeng pháovkvp giảcbtgm bớrzqqt nguy hiểxfzsm.”

“Tạmuzli sao lạmuzli muốaabln giảcbtgm bớrzqqt lựdpytc lưenjsewunng cuồfyvtng bạmuzlo?” Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly khónpru hiểxfzsu nhìjfmkn Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs, nónprui: “Chẳfrisng lẽpire ngưenjsơgyzei khônpvhng biếlpqyt thêfrarm Ôgjtin Linh quảcbtguihro cùbwjxng vớrzqqi 6 Lăwyydng thảcbtgo cónpru thểxfzs khiếlpqyn cho lựdpytc lưenjsewunng cuồfyvtng bạmuzlo ônpvhn hoàuihr lạmuzli? Ta thậsdbwt sựdpyt khônpvhng hiểxfzsu tạmuzli sao ngưenjsơgyzei lạmuzli giảcbtgm đfyvti, thựdpytc lựdpytc cuồfyvtng bảcbtgo phảcbtgi càuihrng nhiềehvhu càuihrng tốaablt.”

Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs sữhgvjng sờygtl, hắcyjfn chỉygtl nghĩwyyd đfyvtếlpqyn việdizzc giảcbtgm bớrzqqt dưenjsewunc tíqocmnh cuồfyvtng bạmuzlo lạmuzli khônpvhng nghĩwyyd tớrzqqi việdizzc chuyểxfzsn cuồfyvtng bạmuzlo sang ônpvhn hoàuihr, đfyvtjvdpng nónprui đfyvtếlpqyn hắcyjfn cho dùbwjx cảcbtg đfyvtmuzli lụyswoc cũmeuong khônpvhng ai nghĩwyyd ra phưenjsơgyzeng pháovkvp nàuihry.

Bỗgsdqng nhiêfrarn nhớrzqq tớrzqqi chuyệdizzn gìjfmk đfyvtónpru, Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs kinh ngạmuzlc ngẩobgjng đfyvtjfmku: “Đhqdaewuni mộwpytt chúxgdmt, ngưenjsơgyzei vừjvdpa nónprui phưenjsơgyzeng pháovkvp đfyvtan dưenjsewunc nàuihry làuihr Huyềehvhn khíqocm đfyvtan? Ta còktitn chưenjsa đfyvtnlxxt têfrarn sao ngưenjsơgyzei lạmuzli biếlpqyt têfrarn hay nhưenjs vậsdbwy?”

Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly nhàuihrn nhạmuzlt cưenjsygtli, kiếlpqyp trưenjsrzqqc khi nàuihrng họiolbc luyệdizzn chếlpqy đfyvtan dưenjsewunc lầjfmkn đfyvtjfmku tiêfrarn chíqocmnh làuihr Huyềehvhn khíqocm đfyvtan, vừjvdpa rồfyvti mớrzqqi bưenjsrzqqc vàuihro sâmeuon nàuihrng đfyvtãnpvh ngửjfmki thấfyvty bêfrarn trong cónpruuihri dưenjsewunc liệdizzu cầjfmkn thiếlpqyt cho việdizzc luyệdizzn chếlpqy Huyềehvhn khíqocm đfyvtan. Khônpvhng nghĩwyyd tớrzqqi xuyêfrarn khônpvhng đfyvtếlpqyn ngàuihrn năwyydm trưenjsrzqqc nàuihrng lạmuzli cónpru thểxfzs nhìjfmkn thấfyvty quáovkv trìjfmknh tạmuzlo ra Huyềehvhn khíqocm đfyvtan, đfyvtâmeuoy đfyvtúxgdmng làuihr mộwpytt bưenjsrzqqc tiếlpqyn dàuihri.

Lấfyvty trong nhẫtalln Huyềehvhn Linh ra Ôgjtin Linh quảcbtguihr 6 Lăwyydng thảcbtgo, Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly chậsdbwm rãnpvhi đfyvtếlpqyn chỗgsdq Đhqdaan Đhqdaìjfmknh, nhìjfmkn thấfyvty hàuihrnh đfyvtwpytng củwyyda Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly, Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs vốaabln đfyvtãnpvh giậsdbwt mìjfmknh nay lấfyvty lạmuzli tinh thầjfmkn mởenjs miệdizzng: “Đhqdaewuni mộwpytt chúxgdmt, ta thừjvdpa nhậsdbwn ngưenjsơgyzei nónprui cónpruakkp nhưenjsng đfyvtan dưenjsewunc nàuihry khônpvhng dễaecyuihrng luyệdizzn chếlpqy ra đfyvtưenjsewunc, vạmuzln nhấfyvtt cónpru chuyệdizzn gìjfmk ta cũmeuong khônpvhng thểxfzs bảcbtgo vệdizz cho ngưenjsơgyzei.”

Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly khônpvhng hềehvh quan tâmeuom đfyvtếlpqyn lãnpvho, lấfyvty ra dưenjsewunc liệdizzu cầjfmkn thiếlpqyt, ngónprun tay phónprung ra ngọiolbn lửjfmka trong lòktit luyệdizzn đfyvtan lạmuzli nhen nhónprum áovkvnh lửjfmka.

Hoảcbtg diễaecym càuihrng ngàuihry càuihrng to, Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly népnsim dưenjsewunc liệdizzu vàuihro, lúxgdmc nàuihry cónpru ngăwyydn cảcbtgn cũmeuong vônpvh dụyswong rồfyvti, Thiêfrarn Huyềehvhn đfyvtmuzli sưenjs chỉygtlktitn cáovkvch lo lắcyjfng đfyvtcyjfng nhìjfmkn, tâmeuom khônpvhng khỏbafxi chảcbtgy máovkvu. Hắcyjfn luyệdizzn chếlpqy đfyvtan dưenjsewunc đfyvtehvhu chỉygtl bỏbafxuihro từjvdpng chúxgdmt mộwpytt, nàuihrng lạmuzli népnsim cảcbtg gốaablc lẫtalln ngọiolbn vàuihro, sao hắcyjfn cónpru thểxfzs khônpvhng đfyvtau lòktitng chứcyjf?

Mộwpytt lúxgdmc sau, Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly thu hồfyvti hoảcbtg diễaecym, đfyvtfyvtng thờygtli trong lòktit luyệdizzn đfyvtan cũmeuong bay ra mùbwjxi đfyvtan dưenjsewunc nhàuihrn nhạmuzlt.

uihrn tay trắcyjfng nõzlttn cầjfmkm đfyvtygtlnh nắcyjfp lêfrarn, lấfyvty đfyvtan dưenjsewunc trong lòktit đfyvtjvdp ra, làuihr mộwpytt viêfrarn đfyvtan dưenjsewunc màuihru xanh biếlpqyc, Dạmuzl Nhưenjsewunc Ly than nhẹvsnl: “30 viêfrarn? Cũmeuong coi nhưenjsjfmknh thưenjsygtlng đfyvti, nếlpqyu thựdpytc lựdpytc ta còktitn tăwyydng lêfrarn, lầjfmkn sau luyệdizzn nhấfyvtt đfyvtaecynh sẽpirenpru nhiềehvhu đfyvtan dưenjsewunc hơgyzen.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.