Cưdgbv ờdnks i lạqrbo nh mộdxsz t tiếmkad ng kèdumt m theo tràhdsq o phúwwoa ng, cặchud p mắlcnq t giốbvau ng nhưdgbv mấwawq t kiểyhnl m soáaaet t hiệfkzu n lêbbvk n tia cừrahj u hậwmnm n, chẳuwgu ng hiểyhnl u sao khi Long Thiêbbvk n Tưdgbv ờdnks ng nhìbbvk n thấwawq y áaaet nh mắlcnq t ấwawq y trong lòitkv ng lạqrbo i run lêbbvk n, dưdgbv ờdnks ng nhưdgbv cảraxn m giáaaet c đcqav ưdgbv ợrzkm c hắlcnq n sắlcnq p mấwawq t đcqav ứegrz a con trai nàhdsq y rồtiig i.
“Đchud ừrahj ng nhắlcnq c tớcdli i têbbvk n mẫlbfb u thâoyjh n ta, đcqav ốbvau i vớcdli i mẫlbfb u thâoyjh n, việfkzu c ngưdgbv ơwkuh i gọvldt i têbbvk n nàhdsq ng làhdsq mộdxsz t loạqrbo i vũddmq nhụzvfr c!”
“Ngưdgbv ơwkuh i…” Sắlcnq c mặchud t Long Thiêbbvk n Tưdgbv ờdnks ng táaaet i nhợrzkm t, toàhdsq n thâoyjh n run rẩsvve y khôraxn ng thôraxn i, hắlcnq n khôraxn ng chúwwoa t suy nghĩypzl giơwkuh tay lêbbvk n muốbvau n đcqav áaaet nh thậwmnm t mạqrbo nh vàhdsq o gòitkv máaaet Long Phi Thanh.
Thấwawq y thếmkad , lãrtmh o quảraxn n gia quáaaet sợrzkm hãrtmh i, vộdxsz i vàhdsq ng hôraxn : “Gia chủcsbk , khôraxn ng thểyhnl !”
Nhưdgbv ng vừrahj a dứegrz t lờdnks i, đcqav ãrtmh bịkran sựakzt việfkzu c trưdgbv ớcdli c mắlcnq t làhdsq m cho choáaaet ng váaaet ng. Chỉmkad thấwawq y Long Thiêbbvk n Tưdgbv ờdnks ng sắlcnq p đcqav áaaet nh trúwwoa ng mặchud t Long Phi Thanh thìbbvk bàhdsq n tay củcsbk a hắlcnq n bịkran chặchud n lạqrbo i khôraxn ng thểyhnl nhúwwoa c nhíizdm ch, lúwwoa c nàhdsq y Long Phi Thanh lộdxsz lãrtmh nh ýlbfb , dưdgbv ờdnks ng nhưdgbv ngưdgbv ờdnks i trưdgbv ớcdli c mắlcnq t khôraxn ng phảraxn i làhdsq phụzvfr thâoyjh n củcsbk a hắlcnq n màhdsq làhdsq kẻbwoo thùrgiu khôraxn ng đcqav ộdxsz i trờdnks i chung.
“Ngưdgbv ơwkuh i khôraxn ng cólldq tưdgbv cáaaet ch giáaaet o huấwawq n ta!” Long Phi Thanh hấwawq t cáaaet nh tay kia ra thậwmnm t mạqrbo nh.
Giâoyjh y phúwwoa t nàhdsq y, cơwkuh n tứegrz c giậwmnm n làhdsq m Long Thiêbbvk n Tưdgbv ờdnks ng khôraxn ng hềwcyy nghĩypzl đcqav ếmkad n việfkzu c tạqrbo i sao Long Phi Thanh cólldq thểyhnl bắlcnq t đcqav ưdgbv ợrzkm c tay hắlcnq n, hắlcnq n hỉmkad biếmkad t làhdsq nghịkran ch tửcsbk nàhdsq y ba nădxsz m ởkerx bêbbvk n ngoàhdsq i đcqav ãrtmh trởkerx nêbbvk n ngỗmynx nghịkran ch, khôraxn ng hiểyhnl u biếmkad t, đcqav ãrtmh nhưdgbv vậwmnm y hắlcnq n cũddmq ng khôraxn ng muốbvau n lưdgbv u giữypzl đcqav ứegrz a con nàhdsq y nữypzl a.
Trong nháaaet y mắlcnq t, Long Thiêbbvk n Tưdgbv ờdnks ng tựakzt a hồtiig nhưdgbv giàhdsq đcqav i mưdgbv ờdnks i tuổdxsz i, hắlcnq n biếmkad t rõitkv tíizdm nh cáaaet ch nàhdsq y củcsbk a Long Phi Thanh sẽwwoa chọvldt c giậwmnm n Thanh Bìbbvk nh côraxn ng chúwwoa a, nêbbvk n cáaaet ch duy nhấwawq t đcqav ểyhnl bảraxn o vệfkzu con hắlcnq n làhdsq đcqav uổdxsz i ra khỏhdsq i gia môraxn n, dùrgiu sao Thanh Bìbbvk nh côraxn ng chúwwoa a cũddmq ng làhdsq muộdxsz i muộdxsz i củcsbk a hoàhdsq ng đcqav ếmkad , ngưdgbv ờdnks i màhdsq Long gia khôraxn ng thểyhnl chọvldt c vàhdsq o.
So sáaaet nh vớcdli i vẻbwoo mặchud t khôraxn ng chúwwoa t biểyhnl u tìbbvk nh củcsbk a Long Phi Thanh thìbbvk thâoyjh n thểyhnl lãrtmh o quảraxn n gia khôraxn ng khỏhdsq i run lêbbvk n, ngay khi hắlcnq n đcqav ịkran nh lêbbvk n tiếmkad ng khuyêbbvk n ngădxsz n thìbbvk mộdxsz t giọvldt ng nólldq i giàhdsq nua vang lêbbvk n; “Hôraxn m nay lãrtmh o phu muốbvau n nhìbbvk n xem, kẻbwoo nàhdsq o to gan lớcdli n mậwmnm t muốbvau n đcqav uổdxsz i đcqav ứegrz a cháaaet u bảraxn o bốbvau i củcsbk a ta ra khỏhdsq i gia môraxn n!”
“Lãrtmh o gia chủcsbk …”Lãrtmh o quảraxn n gia kinh hỉmkad ngẩsvve ng đcqav ầfpon u, áaaet nh mắlcnq t nhìbbvk n vềwcyy phíizdm a lãrtmh o giảraxn đcqav ang đcqav i tớcdli i.
Lãrtmh o giảraxn nàhdsq y tiềwcyy u tuỵpgdx vôraxn cùrgiu ng, tólldq c trắlcnq ng xoáaaet , ngólldq n tay khôraxn hétiin o vuốbvau t vuốbvau t chòitkv m râoyjh u trắlcnq ng nhưdgbv tuyếmkad t, tay phảraxn i cầfpon m mộdxsz t quảraxn i trưdgbv ợrzkm ng, bólldq ng dáaaet ng gầfpon y gòitkv nhìbbvk n thậwmnm p phầfpon n tang thưdgbv ơwkuh ng, thếmkad nhưdgbv ng đcqav ôraxn i mắlcnq t đcqav en lạqrbo i mang theo tia lădxsz ng lệfkzu áaaet c liệfkzu t, khôraxn ng hềwcyy làhdsq m mấwawq t đcqav i phong tháaaet i uy nghiêbbvk m củcsbk a mộdxsz t gia chủcsbk nêbbvk n cólldq .
Nhìbbvk n thấwawq y lãrtmh o giảraxn , lòitkv ng Long Phi Thanh đcqav au xólldq t, ba nădxsz m khôraxn ng gặchud p gia gia lạqrbo i thay đcqav ổdxsz i đcqav ếmkad n mứegrz c khôraxn ng thểyhnl nhậwmnm n ra.
“Cha, sao cha lạqrbo i tớcdli i đcqav âoyjh y?” Long Thiêbbvk n Tưdgbv ờdnks ng hơwkuh i sữypzl ng sờdnks , vộdxsz i vàhdsq ng cấwawq t bưdgbv ớcdli c chạqrbo y tớcdli i đcqav ỡrzkm lãrtmh o gia chủcsbk .
“Hừrahj .” Long Thầfpon n Lạqrbo c nâoyjh ng câoyjh y quảraxn i trưdgbv ợrzkm ng lêbbvk n, hung hădxsz ng đcqav áaaet nh vàhdsq o tay Long Thiêbbvk n Tưdgbv ờdnks ng, nólldq i: “Mấwawq y nădxsz m nay lãrtmh o phu mặchud c kệfkzu sựakzt tìbbvk nh nêbbvk n cáaaet c ngưdgbv ờdnks i đcqav ềwcyy u nghĩypzl rằgput ng lãrtmh o phu làhdsq ngưdgbv ờdnks i đcqav ãrtmh chếmkad t sao? Lúwwoa c trưdgbv ớcdli c lãrtmh o phu khôraxn ng bảraxn o trụzvfr đcqav ịkran a vịkran củcsbk a Linh nhi càhdsq ng khôraxn ng cólldq cáaaet ch nàhdsq o bảraxn o vệfkzu tốbvau t cho nàhdsq ng cho nêbbvk n bấwawq t kểyhnl thếmkad nàhdsq o lãrtmh o phu sẽwwoa bảraxn o vệfkzu cho cháaaet u trai duy nhấwawq t, trừrahj khi cáaaet c ngưdgbv ờdnks i muốbvau n Long gia đcqav oạqrbo n tửcsbk tuyệfkzu t tôraxn n!”
Trong mắlcnq t xoẹqqgu t qua tia hung áaaet c, Thanh Bìbbvk nh côraxn ng chúwwoa a mỉmkad m cưdgbv ờdnks i nólldq i: “Cha, lờdnks i nàhdsq y củcsbk a cha nólldq i sai rồtiig i, khôraxn ng cólldq Long Phi Thanh thìbbvk còitkv n cólldq Tuấwawq n nhi màhdsq , đcqav àhdsq n ôraxn ng ởkerx Long gia khôraxn ng chỉmkad cólldq mìbbvk nh hắlcnq n.”
“Chỉmkad bằgput ng têbbvk n tiểyhnl u tửcsbk lạqrbo i muốbvau n so sáaaet nh vớcdli i cháaaet u trai bảraxn o bốbvau i củcsbk a lãrtmh o phu?” Cưdgbv ờdnks i mỉmkad a mai, Long Thầfpon n Lạqrbo c vôraxn cùrgiu ng khinh thưdgbv ờdnks ng: “Têbbvk n khốbvau n nạqrbo n ấwawq y, quầfpon n áaaet o lưdgbv ợrzkm t làhdsq đcqav ãrtmh thàhdsq nh tíizdm nh, việfkzu c áaaet c bấwawq t tậwmnm n, ứegrz c hiếmkad p cảraxn nam lẫlbfb n nữypzl , tíizdm nh tìbbvk nh lưdgbv ờdnks i biếmkad ng, cảraxn ngàhdsq y chỉmkad biếmkad t ădxsz n chơwkuh i tráaaet c táaaet ng, cólldq hắlcnq n hay khôraxn ng cólldq hắlcnq n cólldq gìbbvk kháaaet c nhau? Long gia ta đcqav ưdgbv ờdnks ng đcqav ưdgbv ờdnks ng làhdsq gia tộdxsz c võitkv họvldt c lạqrbo i sinh ra loạqrbo i quầfpon n làhdsq áaaet o lưdgbv ợrzkm t nhưdgbv vậwmnm y thậwmnm t làhdsq nhụzvfr c nhãrtmh !”
“Cha, cha đcqav âoyjh y làhdsq khôraxn ng muốbvau n nhậwmnm n Tuấwawq n nhi?” Nắlcnq m chặchud t tay, Thanh Bìbbvk nh côraxn ng chúwwoa a nghiếmkad n rădxsz ng, lạqrbo nh giọvldt ng hỏhdsq i.
“Hôraxn m nay lãrtmh o phu sẽwwoa nólldq i cho rõitkv ràhdsq ng,” dùrgiu ng sứegrz c đcqav ậwmnm p quảraxn i trưdgbv ợrzkm ng xuốbvau ng đcqav ấwawq t, Long Thầfpon n Lạqrbo c cầfpon m đcqav ỉmkad nh đcqav ầfpon u quảraxn i trưdgbv ợrzkm ng, uy nghiêbbvk m nhìbbvk n Thanh Bìbbvk nh côraxn ng chúwwoa a: “Mặchud c dùrgiu Linh nhi khôraxn ng cólldq gia thếmkad hiểyhnl n háaaet ch nhưdgbv ng bảraxn n tíizdm nh hiềwcyy n làhdsq nh lưdgbv ơwkuh ng thiệfkzu n, gảraxn vàhdsq o Long gia lo toan hếmkad t việfkzu c nhàhdsq , nădxsz m đcqav ólldq ngưdgbv ơwkuh i ỷmynx vàhdsq o hoàhdsq ng thấwawq t cưdgbv ờdnks ng đcqav ạqrbo i vớcdli i gảraxn vàhdsq o Long gia thay thếmkad vịkran tríizdm củcsbk a Linh nhi, lãrtmh o phu tuy phảraxn n đcqav ốbvau i cựakzt c lựakzt c cuốbvau i cùrgiu ng vẫlbfb n khôraxn ng thắlcnq ng đcqav ưdgbv ợrzkm c hoàhdsq ng thấwawq t cáaaet c ngưdgbv ờdnks i, nhưdgbv ng Linh nhi làhdsq đcqav ứegrz a con dâoyjh u duy nhấwawq t ta chấwawq p nhậwmnm n màhdsq Thanh nhi tuổdxsz i còitkv n nhỏhdsq đcqav ãrtmh bộdxsz c lộdxsz tàhdsq i hoa thiêbbvk n phúwwoa , hạqrbo ng ngưdgbv ờdnks i nhưdgbv Long Phi Tuấwawq n kia sao cólldq thểyhnl so sáaaet nh cùrgiu ng? Khôraxn ng nghĩypzl tớcdli i sẽwwoa bịkran ngưdgbv ờdnks i ta ganh ghétiin t cădxsz m hậwmnm n, trưdgbv ởkerx ng côraxn ng chúwwoa a ngưdgbv ơwkuh i đcqav ãrtmh làhdsq m chuyệfkzu n gìbbvk chắlcnq c hẳuwgu n so vớcdli i ngưdgbv ờdnks i kháaaet c ngưdgbv ơwkuh i còitkv n rõitkv hơwkuh n chứegrz ?”
Thanh Bìbbvk nh côraxn ng chúwwoa a cưdgbv ờdnks i lạqrbo nh mộdxsz t tiếmkad ng, khôraxn ng nghĩypzl tớcdli i lãrtmh o bấwawq t tửcsbk nàhdsq y sớcdli m đcqav ãrtmh pháaaet t hiệfkzu n ra. Nhưdgbv ng nhưdgbv thếmkad thìbbvk sao? Ảslra làhdsq trưdgbv ởkerx ng côraxn ng chúwwoa a củcsbk a Thiêbbvk n Vũddmq quốbvau c, quốbvau c chủcsbk yêbbvk u thưdgbv ơwkuh ng ảraxn nhấwawq t, chẳuwgu ng lẽwwoa lạqrbo i sợrzkm lãrtmh o giàhdsq khọvldt m khẹqqgu m nàhdsq y sao? Hơwkuh n nữypzl a hắlcnq n cũddmq ng khôraxn ng cólldq bằgput ng chứegrz ng nhữypzl ng việfkzu c làhdsq m củcsbk a ảraxn , mọvldt i ngưdgbv ờdnks i trong thiêbbvk n hạqrbo sẽwwoa tin tưdgbv ởkerx ng hắlcnq n ta sao?
Ávkhp nh mắlcnq t liếmkad c nhìbbvk n khuôraxn n mặchud t thốbvau ng khổdxsz củcsbk a Long Thiêbbvk n Tưdgbv ờdnks ng, Long Thầfpon n Lạqrbo c mớcdli i ôraxn n hoàhdsq nólldq i: “Lãrtmh o phu biếmkad t rõitkv nhiềwcyy u nădxsz m nay lãrtmh o phu mặchud c kệfkzu sựakzt tìbbvk nh nêbbvk n cũddmq ng khôraxn ng còitkv n đcqav ưdgbv ợrzkm c coi trọvldt ng nữypzl a, nếmkad u ngưdgbv ơwkuh i muốbvau n đcqav uổdxsz i cháaaet u trai lãrtmh o phu đcqav i thìbbvk cũddmq ng đcqav uổdxsz i luôraxn n lãrtmh o phu đcqav i.”
Long Thiêbbvk n Tưdgbv ờdnks ng khôraxn ng khỏhdsq i run lêbbvk n, khuôraxn n mặchud t càhdsq ng thốbvau ng khổdxsz : “Cha, ngưdgbv ờdnks i làhdsq đcqav ang étiin p ta.”
“Thiêbbvk n Tưdgbv ờdnks ng.” Đchud ộdxsz t nhiêbbvk n Thanh Bìbbvk nh côraxn ng chúwwoa a cảraxn kinh, mởkerx miệfkzu ng gấwawq p gáaaet p: “Nếmkad u cha đcqav ãrtmh nólldq i thếmkad thìbbvk nêbbvk n lưdgbv u lạqrbo i đcqav i, chúwwoa ng ta cũddmq ng khôraxn ng thểyhnl đcqav ểyhnl cha lưdgbv u lạqrbo c bêbbvk n ngoàhdsq i đcqav ưdgbv ợrzkm c.” Tấwawq t nhiêbbvk n lờdnks i nàhdsq y khôraxn ng phảraxn i vìbbvk lưdgbv ơwkuh ng tâoyjh m màhdsq vìbbvk bảraxn o toàhdsq n mặchud t mũddmq i cho bảraxn n thâoyjh n.
Nếmkad u đcqav uổdxsz i Long Phi Thanh thìbbvk cólldq thểyhnl nólldq i làhdsq do Long Phi Thanh bấwawq t hiếmkad u, hếmkad t thảraxn y mọvldt i tộdxsz i lỗmynx i đcqav ềwcyy u đcqav ổdxsz lêbbvk n đcqav ầfpon u hắlcnq n, nhưdgbv ng đcqav uổdxsz i luôraxn n cảraxn Long Thầfpon n Lạqrbo c thìbbvk ngưdgbv ợrzkm c lạqrbo i kẻbwoo bấwawq t hiếmkad u chíizdm nh làhdsq ảraxn , tuy ảraxn làhdsq trưdgbv ởkerx ng côraxn ng chúwwoa a nhưdgbv ng cũddmq ng khôraxn ng chốbvau ng đcqav ỡrzkm đcqav ưdgbv ợrzkm c miệfkzu ng lưdgbv ỡrzkm i thếmkad gian hơwkuh n nữypzl a xảraxn y ra chuyệfkzu n nhưdgbv vậwmnm y hoàhdsq ng huynh nhấwawq t đcqav ịkran nh sẽwwoa khôraxn ng bêbbvk nh vựakzt c cho ảraxn . Tuy khôraxn ng cam lòitkv ng nhưdgbv ng chỉmkad cólldq thểyhnl làhdsq m nhưdgbv thếmkad thôraxn i.
“Khụzvfr c khụzvfr c,” ho khan hai tiếmkad ng, sắlcnq c mặchud t Long Thiêbbvk n Tưdgbv ờdnks ng dẫlbfb n khôraxn i phụzvfr c: “Nếmkad u trưdgbv ởkerx ng côraxn ng chúwwoa a đcqav ãrtmh nólldq i nhưdgbv vậwmnm y thìbbvk Thanh nhi, ta liềwcyy n đcqav ồtiig ng ýlbfb cho con trởkerx vềwcyy nhậwmnm n tổdxsz tiêbbvk n.”
Nghe vậwmnm y, khoétiin môraxn i lộdxsz tràhdsq o phúwwoa ng, giữypzl a lôraxn ng màhdsq y ngưdgbv ng tụzvfr khinh thưdgbv ờdnks ng: “Lầfpon n nàhdsq y ta nguyệfkzu n ýlbfb theo lãrtmh o quảraxn n gia đcqav ếmkad n Long gia chỉmkad vìbbvk muốbvau n nhìbbvk n qua gia gia thôraxn i, hôraxn m nay đcqav ãrtmh gặchud p rồtiig i cũddmq ng khôraxn ng muốbvau n ởkerx lạqrbo i nơwkuh i đcqav âoyjh y nữypzl a, gia gia, lãrtmh o quảraxn n gia, bảraxn o trọvldt ng.”
Dứegrz t lờdnks i, Long Phi Thanh xoay ngưdgbv ờdnks i đcqav i, áaaet nh mắlcnq t nhìbbvk n Dạqrbo Nhưdgbv ợrzkm c Ly hiệfkzu n tia kiêbbvk n đcqav ịkran nh.
Ba nădxsz m trưdgbv ớcdli c khi hắlcnq n quyếmkad t đcqav ịkran nh theo nàhdsq ng thìbbvk vĩypzl nh viễrgiu n khôraxn ng bỏhdsq đcqav i, dùrgiu dọvldt c đcqav ưdgbv ờdnks ng cólldq nhiềwcyy u nguy hiểyhnl m hắlcnq n cũddmq ng sẽwwoa khôraxn ng hốbvau i hậwmnm n.
“Thanh nhi, khụzvfr c khụzvfr c…” Long Thầfpon n Lạqrbo c ho khan hai tiếmkad ng, khuôraxn n mặchud t giàhdsq nua chứegrz a vẻbwoo suy yếmkad u, khẩsvve n cầfpon u nhìbbvk n chădxsz m chădxsz m Long Phi Thanh: “Chẳuwgu ng lẽwwoa cháaaet u khôraxn ng thểyhnl trởkerx vềwcyy vìbbvk gia gia sao? Cháaaet u thậwmnm t sựakzt muốbvau n Long gia đcqav oạqrbo n tửcsbk tuyệfkzu t tôraxn n?”
“Đchud ạqrbo i thiếmkad u gia.” Lãrtmh o quảraxn n gia bưdgbv ớcdli c nhanh tớcdli i, “Bịkran ch” mộdxsz t tiếmkad ng, quỳwcyy xuốbvau ng trưdgbv ớcdli c mặchud t Long Phi Thanh.
Long Phi Thanh cảraxn kinh, hai tay vịkran n lãrtmh o quảraxn n gia hỏhdsq i: “Lãrtmh o quảraxn n gia, ngưdgbv ơwkuh i đcqav ang làhdsq m gìbbvk vậwmnm y?”
“Đchud ạqrbo i thiếmkad u gia, từrahj khi ngưdgbv ờdnks i mấwawq t tíizdm ch thâoyjh n thểyhnl lãrtmh o gia chủcsbk ngàhdsq y càhdsq ng tệfkzu , cólldq lẽwwoa khôraxn ng còitkv n nhiềwcyy u thờdnks i gian nữypzl a rồtiig i, nhấwawq t đcqav ịkran nh lãrtmh o gia chủcsbk hy vọvldt ng trong khoảraxn ng thờdnks i gian nàhdsq y cólldq đcqav ạqrbo i thiếmkad u gia bêbbvk n cạqrbo nh làhdsq m bạqrbo n cho nêbbvk n cầfpon u xin đcqav ạqrbo i thiếmkad u gia ởkerx lạqrbo i, nếmkad u khôraxn ng lãrtmh o nôraxn quyếmkad t khôraxn ng đcqav ứegrz ng dậwmnm y.”
Ngólldq n tay cứegrz ng đcqav ờdnks , Long Phi Thanh ngẩsvve ng đcqav ầfpon u nhìbbvk n vềwcyy bólldq ng dáaaet ng khôraxn ng gầfpon y yếmkad u Long Thầfpon n Lạqrbo c, trong nộdxsz i tâoyjh m cólldq chúwwoa t đcqav au đcqav au, bởkerx i vìbbvk ngoạqrbo i trừrahj mẫlbfb u thâoyjh n hắlcnq n thìbbvk gia gia làhdsq ngưdgbv ờdnks i hắlcnq n yêbbvk u thưdgbv ơwkuh ng nhấwawq t, bởkerx i vìbbvk sựakzt việfkzu c củcsbk a hắlcnq n vàhdsq mẫlbfb u thâoyjh n nêbbvk n gia gia càhdsq ng trởkerx nêbbvk n giàhdsq nua.
Ávkhp nh mắlcnq t nhìbbvk n vềwcyy Dạqrbo Nhưdgbv ợrzkm c Ly nhưdgbv đcqav ang hỏhdsq i ýlbfb kiếmkad n nàhdsq ng, đcqav ưdgbv ợrzkm c nàhdsq ng cho phétiin p mớcdli i nólldq i: “Gia gia, tôraxn n nhi đcqav áaaet p ứegrz ng ngưdgbv ờdnks i, sẽwwoa ởkerx lạqrbo i Long gia mộdxsz t thờdnks i gian, nhưdgbv ng ta tuyệfkzu t đcqav ốbvau i khôraxn ng nhậwmnm n mìbbvk nh làhdsq ngưdgbv ờdnks i củcsbk a Long gia, hơwkuh n nữypzl a ta tớcdli i đcqav âoyjh y vìbbvk đcqav ạqrbo i hộdxsz i huyềwcyy n giảraxn , sau khi đcqav ạqrbo i hộdxsz i huyềwcyy n giảraxn kếmkad t thúwwoa c ta sẽwwoa rờdnks i khỏhdsq i Thiêbbvk n Vũddmq quốbvau c.”
“Ai,” trùrgiu ng trùrgiu ng đcqav iệfkzu p đcqav iệfkzu p thởkerx dàhdsq i, Long Thầfpon n Lạqrbo c cưdgbv ờdnks i khổdxsz : “Ta biếmkad t rõitkv cháaaet u đcqav ốbvau i vớcdli i nhàhdsq nàhdsq y đcqav ãrtmh thấwawq t vọvldt ng đcqav ếmkad n cựakzt c đcqav ộdxsz , gia gia khôraxn ng phảraxn i cũddmq ng cảraxn m thấwawq y nhưdgbv thếmkad sao? Chỉmkad làhdsq Long gia từrahj ng làhdsq tâoyjh m huyếmkad t củcsbk a gia gia, ta cũddmq ng khôraxn ng nỡrzkm bỏhdsq nólldq xuốbvau ng, cho nêbbvk n Thanh nhi cháaaet u nguyệfkzu n ýlbfb ởkerx đcqav âoyjh y mộdxsz t thờdnks i gian gia gia đcqav ãrtmh thoảraxn mãrtmh n lắlcnq m rồtiig i, sau nàhdsq y cháaaet u cứegrz làhdsq m chuyệfkzu n cháaaet u muốbvau n làhdsq đcqav ưdgbv ợrzkm c.”
“Cháaaet u biếmkad t.” Long Phi Thanh nhẹqqgu nhàhdsq ng gậwmnm t đcqav ầfpon u, sau đcqav ólldq cảraxn m kíizdm ch nhìbbvk n Dạqrbo Nhưdgbv ợrzkm c Ly. Tâoyjh m Long Thầfpon n Lạqrbo c khẽwwoa đcqav ộdxsz ng, vôraxn cùrgiu ng nghi hoặchud c thiếmkad u nữypzl nàhdsq y làhdsq ai? Dưdgbv ờdnks ng nhưdgbv Thanh nhi rấwawq t tôraxn n trọvldt ng nàhdsq ng ta…
“Thanh nhi, còitkv n cólldq chưdgbv vịkran kháaaet ch nhâoyjh n, lãrtmh o phu sẽwwoa giúwwoa p cáaaet c ngưdgbv ơwkuh i an bàhdsq i chỗmynx nghỉmkad ngơwkuh i.” Thu hồtiig i suy nghĩypzl , Long Thầfpon n Lạqrbo c mỉmkad m cưdgbv ờdnks i, khuôraxn n mặchud t gia nua khôraxn ng lấwawq n áaaet p đcqav ưdgbv ợrzkm c vẻbwoo suy yếmkad u. Hắlcnq n lo lắlcnq ng nếmkad u giao cho Thanh Bìbbvk nh côraxn ng chúwwoa a sẽwwoa xảraxn y ra chuyệfkzu n nêbbvk n tựakzt mìbbvk nh an bàhdsq i cho đcqav áaaet m ngưdgbv ờdnks i Dạqrbo Nhưdgbv ợrzkm c Ly.
Nhìbbvk n qua đcqav áaaet m ngưdgbv ờdnks i đcqav ang rờdnks i đcqav i, Thanh Bìbbvk nh côraxn ng chúwwoa a nắlcnq m chặchud t khădxsz n tay, cưdgbv ờdnks i lạqrbo nh. Tạqrbo m thờdnks i khôraxn ng thểyhnl đcqav ộdxsz ng thủcsbk vớcdli i tiểyhnl u tửcsbk thúwwoa i Long Phi Thanh vậwmnm y thìbbvk nêbbvk n ra tay vớcdli i ngưdgbv ờdnks i bêbbvk n cạqrbo nh hắlcnq n, nhưdgbv vậwmnm y hắlcnq n chắlcnq c chắlcnq n sẽwwoa vôraxn cùrgiu ng thốbvau ng khổdxsz .
Thanh Bìbbvk nh côraxn ng chúwwoa a còitkv n khôraxn ng biếmkad t, so vớcdli i Long Phi Thanh, đcqav áaaet m ngưdgbv ờdnks i nàhdsq y còitkv n khólldq chọvldt c vàhdsq o hơwkuh n, đcqav ặchud c biệfkzu t làhdsq Dạqrbo Nhưdgbv ợrzkm c Ly vàhdsq Chu Tưdgbv ớcdli c…
“Đ
“Ngư
Thấ
Như
“Ngư
Giâ
Trong nhá
So sá
“Lã
Lã
Nhì
“Cha, sao cha lạ
“Hừ
Trong mắ
“Chỉ
“Cha, cha đ
“Hô
Thanh Bì
Á
Long Thiê
“Thiê
Nế
“Khụ
Nghe vậ
Dứ
Ba nă
“Thanh nhi, khụ
“Đ
Long Phi Thanh cả
“Đ
Ngó
Á
“Ai,” trù
“Chá
“Thanh nhi, cò
Nhì
Thanh Bì
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.