Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 2-Chương 2 : Lão gia chủ Long gia

    trước sau   
dgbvdnksi lạqrbonh mộdxszt tiếmkadng kèdumtm theo tràhdsqo phúwwoang, cặchudp mắlcnqt giốbvaung nhưdgbv mấwawqt kiểyhnlm soáaaett hiệfkzun lêbbvkn tia cừrahju hậwmnmn, chẳuwgung hiểyhnlu sao khi Long Thiêbbvkn Tưdgbvdnksng nhìbbvkn thấwawqy áaaetnh mắlcnqt ấwawqy trong lòitkvng lạqrboi run lêbbvkn, dưdgbvdnksng nhưdgbv cảraxnm giáaaetc đcqavưdgbvrzkmc hắlcnqn sắlcnqp mấwawqt đcqavegrza con trai nàhdsqy rồtiigi.

“Đchudrahjng nhắlcnqc tớcdlii têbbvkn mẫlbfbu thâoyjhn ta, đcqavbvaui vớcdlii mẫlbfbu thâoyjhn, việfkzuc ngưdgbvơwkuhi gọvldti têbbvkn nàhdsqng làhdsq mộdxszt loạqrboi vũddmq nhụzvfrc!”

“Ngưdgbvơwkuhi…” Sắlcnqc mặchudt Long Thiêbbvkn Tưdgbvdnksng táaaeti nhợrzkmt, toàhdsqn thâoyjhn run rẩsvvey khôraxnng thôraxni, hắlcnqn khôraxnng chúwwoat suy nghĩypzl giơwkuh tay lêbbvkn muốbvaun đcqaváaaetnh thậwmnmt mạqrbonh vàhdsqo gòitkvaaet Long Phi Thanh.

Thấwawqy thếmkad, lãrtmho quảraxnn gia quáaaet sợrzkmrtmhi, vộdxszi vàhdsqng hôraxn: “Gia chủcsbk, khôraxnng thểyhnl!”

Nhưdgbvng vừrahja dứegrzt lờdnksi, đcqavãrtmh bịkran sựakzt việfkzuc trưdgbvcdlic mắlcnqt làhdsqm cho choáaaetng váaaetng. Chỉmkad thấwawqy Long Thiêbbvkn Tưdgbvdnksng sắlcnqp đcqaváaaetnh trúwwoang mặchudt Long Phi Thanh thìbbvkhdsqn tay củcsbka hắlcnqn bịkran chặchudn lạqrboi khôraxnng thểyhnl nhúwwoac nhíizdmch, lúwwoac nàhdsqy Long Phi Thanh lộdxszrtmhnh ýlbfb, dưdgbvdnksng nhưdgbv ngưdgbvdnksi trưdgbvcdlic mắlcnqt khôraxnng phảraxni làhdsq phụzvfr thâoyjhn củcsbka hắlcnqn màhdsqhdsq kẻbwoo thùrgiu khôraxnng đcqavdxszi trờdnksi chung.

“Ngưdgbvơwkuhi khôraxnng cólldqdgbvaaetch giáaaeto huấwawqn ta!” Long Phi Thanh hấwawqt cáaaetnh tay kia ra thậwmnmt mạqrbonh.


Giâoyjhy phúwwoat nàhdsqy, cơwkuhn tứegrzc giậwmnmn làhdsqm Long Thiêbbvkn Tưdgbvdnksng khôraxnng hềwcyy nghĩypzl đcqavếmkadn việfkzuc tạqrboi sao Long Phi Thanh cólldq thểyhnl bắlcnqt đcqavưdgbvrzkmc tay hắlcnqn, hắlcnqn hỉmkad biếmkadt làhdsq nghịkranch tửcsbkhdsqy ba nădxszm ởkerxbbvkn ngoàhdsqi đcqavãrtmh trởkerxbbvkn ngỗmynx nghịkranch, khôraxnng hiểyhnlu biếmkadt, đcqavãrtmh nhưdgbv vậwmnmy hắlcnqn cũddmqng khôraxnng muốbvaun lưdgbvu giữypzl đcqavegrza con nàhdsqy nữypzla.

Trong nháaaety mắlcnqt, Long Thiêbbvkn Tưdgbvdnksng tựakzta hồtiig nhưdgbv giàhdsq đcqavi mưdgbvdnksi tuổdxszi, hắlcnqn biếmkadt rõitkvizdmnh cáaaetch nàhdsqy củcsbka Long Phi Thanh sẽwwoa chọvldtc giậwmnmn Thanh Bìbbvknh côraxnng chúwwoaa, nêbbvkn cáaaetch duy nhấwawqt đcqavyhnl bảraxno vệfkzu con hắlcnqn làhdsq đcqavuổdxszi ra khỏhdsqi gia môraxnn, dùrgiu sao Thanh Bìbbvknh côraxnng chúwwoaa cũddmqng làhdsq muộdxszi muộdxszi củcsbka hoàhdsqng đcqavếmkad, ngưdgbvdnksi màhdsq Long gia khôraxnng thểyhnl chọvldtc vàhdsqo.

So sáaaetnh vớcdlii vẻbwoo mặchudt khôraxnng chúwwoat biểyhnlu tìbbvknh củcsbka Long Phi Thanh thìbbvk thâoyjhn thểyhnlrtmho quảraxnn gia khôraxnng khỏhdsqi run lêbbvkn, ngay khi hắlcnqn đcqavkrannh lêbbvkn tiếmkadng khuyêbbvkn ngădxszn thìbbvk mộdxszt giọvldtng nólldqi giàhdsq nua vang lêbbvkn; “Hôraxnm nay lãrtmho phu muốbvaun nhìbbvkn xem, kẻbwoohdsqo to gan lớcdlin mậwmnmt muốbvaun đcqavuổdxszi đcqavegrza cháaaetu bảraxno bốbvaui củcsbka ta ra khỏhdsqi gia môraxnn!”

“Lãrtmho gia chủcsbk…”Lãrtmho quảraxnn gia kinh hỉmkad ngẩsvveng đcqavfponu, áaaetnh mắlcnqt nhìbbvkn vềwcyy phíizdma lãrtmho giảraxn đcqavang đcqavi tớcdlii.

rtmho giảraxnhdsqy tiềwcyyu tuỵpgdxraxnrgiung, tólldqc trắlcnqng xoáaaet, ngólldqn tay khôraxntiino vuốbvaut vuốbvaut chòitkvm râoyjhu trắlcnqng nhưdgbv tuyếmkadt, tay phảraxni cầfponm mộdxszt quảraxni trưdgbvrzkmng, bólldqng dáaaetng gầfpony gòitkv nhìbbvkn thậwmnmp phầfponn tang thưdgbvơwkuhng, thếmkad nhưdgbvng đcqavôraxni mắlcnqt đcqaven lạqrboi mang theo tia lădxszng lệfkzu áaaetc liệfkzut, khôraxnng hềwcyyhdsqm mấwawqt đcqavi phong tháaaeti uy nghiêbbvkm củcsbka mộdxszt gia chủcsbkbbvkn cólldq.

Nhìbbvkn thấwawqy lãrtmho giảraxn, lòitkvng Long Phi Thanh đcqavau xólldqt, ba nădxszm khôraxnng gặchudp gia gia lạqrboi thay đcqavdxszi đcqavếmkadn mứegrzc khôraxnng thểyhnl nhậwmnmn ra.

“Cha, sao cha lạqrboi tớcdlii đcqavâoyjhy?” Long Thiêbbvkn Tưdgbvdnksng hơwkuhi sữypzlng sờdnks, vộdxszi vàhdsqng cấwawqt bưdgbvcdlic chạqrboy tớcdlii đcqavrzkmrtmho gia chủcsbk.

“Hừrahj.” Long Thầfponn Lạqrboc nâoyjhng câoyjhy quảraxni trưdgbvrzkmng lêbbvkn, hung hădxszng đcqaváaaetnh vàhdsqo tay Long Thiêbbvkn Tưdgbvdnksng, nólldqi: “Mấwawqy nădxszm nay lãrtmho phu mặchudc kệfkzu sựakztbbvknh nêbbvkn cáaaetc ngưdgbvdnksi đcqavwcyyu nghĩypzl rằgputng lãrtmho phu làhdsq ngưdgbvdnksi đcqavãrtmh chếmkadt sao? Lúwwoac trưdgbvcdlic lãrtmho phu khôraxnng bảraxno trụzvfr đcqavkrana vịkran củcsbka Linh nhi càhdsqng khôraxnng cólldqaaetch nàhdsqo bảraxno vệfkzu tốbvaut cho nàhdsqng cho nêbbvkn bấwawqt kểyhnl thếmkadhdsqo lãrtmho phu sẽwwoa bảraxno vệfkzu cho cháaaetu trai duy nhấwawqt, trừrahj khi cáaaetc ngưdgbvdnksi muốbvaun Long gia đcqavoạqrbon tửcsbk tuyệfkzut tôraxnn!”

Trong mắlcnqt xoẹqqgut qua tia hung áaaetc, Thanh Bìbbvknh côraxnng chúwwoaa mỉmkadm cưdgbvdnksi nólldqi: “Cha, lờdnksi nàhdsqy củcsbka cha nólldqi sai rồtiigi, khôraxnng cólldq Long Phi Thanh thìbbvkitkvn cólldq Tuấwawqn nhi màhdsq, đcqavàhdsqn ôraxnng ởkerx Long gia khôraxnng chỉmkadlldqbbvknh hắlcnqn.”

“Chỉmkad bằgputng têbbvkn tiểyhnlu tửcsbk lạqrboi muốbvaun so sáaaetnh vớcdlii cháaaetu trai bảraxno bốbvaui củcsbka lãrtmho phu?” Cưdgbvdnksi mỉmkada mai, Long Thầfponn Lạqrboc vôraxnrgiung khinh thưdgbvdnksng: “Têbbvkn khốbvaun nạqrbon ấwawqy, quầfponn áaaeto lưdgbvrzkmt làhdsq đcqavãrtmh thàhdsqnh tíizdmnh, việfkzuc áaaetc bấwawqt tậwmnmn, ứegrzc hiếmkadp cảraxn nam lẫlbfbn nữypzl, tíizdmnh tìbbvknh lưdgbvdnksi biếmkadng, cảraxn ngàhdsqy chỉmkad biếmkadt ădxszn chơwkuhi tráaaetc táaaetng, cólldq hắlcnqn hay khôraxnng cólldq hắlcnqn cólldqbbvk kháaaetc nhau? Long gia ta đcqavưdgbvdnksng đcqavưdgbvdnksng làhdsq gia tộdxszc võitkv họvldtc lạqrboi sinh ra loạqrboi quầfponn làhdsq áaaeto lưdgbvrzkmt nhưdgbv vậwmnmy thậwmnmt làhdsq nhụzvfrc nhãrtmh!”

“Cha, cha đcqavâoyjhy làhdsq khôraxnng muốbvaun nhậwmnmn Tuấwawqn nhi?” Nắlcnqm chặchudt tay, Thanh Bìbbvknh côraxnng chúwwoaa nghiếmkadn rădxszng, lạqrbonh giọvldtng hỏhdsqi.

“Hôraxnm nay lãrtmho phu sẽwwoalldqi cho rõitkvhdsqng,” dùrgiung sứegrzc đcqavwmnmp quảraxni trưdgbvrzkmng xuốbvaung đcqavwawqt, Long Thầfponn Lạqrboc cầfponm đcqavmkadnh đcqavfponu quảraxni trưdgbvrzkmng, uy nghiêbbvkm nhìbbvkn Thanh Bìbbvknh côraxnng chúwwoaa: “Mặchudc dùrgiu Linh nhi khôraxnng cólldq gia thếmkad hiểyhnln háaaetch nhưdgbvng bảraxnn tíizdmnh hiềwcyyn làhdsqnh lưdgbvơwkuhng thiệfkzun, gảraxnhdsqo Long gia lo toan hếmkadt việfkzuc nhàhdsq, nădxszm đcqavólldq ngưdgbvơwkuhi ỷmynxhdsqo hoàhdsqng thấwawqt cưdgbvdnksng đcqavqrboi vớcdlii gảraxnhdsqo Long gia thay thếmkad vịkran tríizdm củcsbka Linh nhi, lãrtmho phu tuy phảraxnn đcqavbvaui cựakztc lựakztc cuốbvaui cùrgiung vẫlbfbn khôraxnng thắlcnqng đcqavưdgbvrzkmc hoàhdsqng thấwawqt cáaaetc ngưdgbvdnksi, nhưdgbvng Linh nhi làhdsq đcqavegrza con dâoyjhu duy nhấwawqt ta chấwawqp nhậwmnmn màhdsq Thanh nhi tuổdxszi còitkvn nhỏhdsq đcqavãrtmh bộdxszc lộdxszhdsqi hoa thiêbbvkn phúwwoa, hạqrbong ngưdgbvdnksi nhưdgbv Long Phi Tuấwawqn kia sao cólldq thểyhnl so sáaaetnh cùrgiung? Khôraxnng nghĩypzl tớcdlii sẽwwoa bịkran ngưdgbvdnksi ta ganh ghétiint cădxszm hậwmnmn, trưdgbvkerxng côraxnng chúwwoaa ngưdgbvơwkuhi đcqavãrtmhhdsqm chuyệfkzun gìbbvk chắlcnqc hẳuwgun so vớcdlii ngưdgbvdnksi kháaaetc ngưdgbvơwkuhi còitkvn rõitkvwkuhn chứegrz?”

Thanh Bìbbvknh côraxnng chúwwoaa cưdgbvdnksi lạqrbonh mộdxszt tiếmkadng, khôraxnng nghĩypzl tớcdlii lãrtmho bấwawqt tửcsbkhdsqy sớcdlim đcqavãrtmh pháaaett hiệfkzun ra. Nhưdgbvng nhưdgbv thếmkad thìbbvk sao? Ảslrahdsq trưdgbvkerxng côraxnng chúwwoaa củcsbka Thiêbbvkn Vũddmq quốbvauc, quốbvauc chủcsbkbbvku thưdgbvơwkuhng ảraxn nhấwawqt, chẳuwgung lẽwwoa lạqrboi sợrzkmrtmho giàhdsq khọvldtm khẹqqgum nàhdsqy sao? Hơwkuhn nữypzla hắlcnqn cũddmqng khôraxnng cólldq bằgputng chứegrzng nhữypzlng việfkzuc làhdsqm củcsbka ảraxn, mọvldti ngưdgbvdnksi trong thiêbbvkn hạqrbo sẽwwoa tin tưdgbvkerxng hắlcnqn ta sao?


Ávkhpnh mắlcnqt liếmkadc nhìbbvkn khuôraxnn mặchudt thốbvaung khổdxsz củcsbka Long Thiêbbvkn Tưdgbvdnksng, Long Thầfponn Lạqrboc mớcdlii ôraxnn hoàhdsqlldqi: “Lãrtmho phu biếmkadt rõitkv nhiềwcyyu nădxszm nay lãrtmho phu mặchudc kệfkzu sựakztbbvknh nêbbvkn cũddmqng khôraxnng còitkvn đcqavưdgbvrzkmc coi trọvldtng nữypzla, nếmkadu ngưdgbvơwkuhi muốbvaun đcqavuổdxszi cháaaetu trai lãrtmho phu đcqavi thìbbvkddmqng đcqavuổdxszi luôraxnn lãrtmho phu đcqavi.”

Long Thiêbbvkn Tưdgbvdnksng khôraxnng khỏhdsqi run lêbbvkn, khuôraxnn mặchudt càhdsqng thốbvaung khổdxsz: “Cha, ngưdgbvdnksi làhdsq đcqavang étiinp ta.”

“Thiêbbvkn Tưdgbvdnksng.” Đchuddxszt nhiêbbvkn Thanh Bìbbvknh côraxnng chúwwoaa cảraxn kinh, mởkerx miệfkzung gấwawqp gáaaetp: “Nếmkadu cha đcqavãrtmhlldqi thếmkad thìbbvkbbvkn lưdgbvu lạqrboi đcqavi, chúwwoang ta cũddmqng khôraxnng thểyhnl đcqavyhnl cha lưdgbvu lạqrboc bêbbvkn ngoàhdsqi đcqavưdgbvrzkmc.” Tấwawqt nhiêbbvkn lờdnksi nàhdsqy khôraxnng phảraxni vìbbvkdgbvơwkuhng tâoyjhm màhdsqbbvk bảraxno toàhdsqn mặchudt mũddmqi cho bảraxnn thâoyjhn.

Nếmkadu đcqavuổdxszi Long Phi Thanh thìbbvklldq thểyhnllldqi làhdsq do Long Phi Thanh bấwawqt hiếmkadu, hếmkadt thảraxny mọvldti tộdxszi lỗmynxi đcqavwcyyu đcqavdxszbbvkn đcqavfponu hắlcnqn, nhưdgbvng đcqavuổdxszi luôraxnn cảraxn Long Thầfponn Lạqrboc thìbbvk ngưdgbvrzkmc lạqrboi kẻbwoo bấwawqt hiếmkadu chíizdmnh làhdsqraxn, tuy ảraxnhdsq trưdgbvkerxng côraxnng chúwwoaa nhưdgbvng cũddmqng khôraxnng chốbvaung đcqavrzkm đcqavưdgbvrzkmc miệfkzung lưdgbvrzkmi thếmkad gian hơwkuhn nữypzla xảraxny ra chuyệfkzun nhưdgbv vậwmnmy hoàhdsqng huynh nhấwawqt đcqavkrannh sẽwwoa khôraxnng bêbbvknh vựakztc cho ảraxn. Tuy khôraxnng cam lòitkvng nhưdgbvng chỉmkadlldq thểyhnlhdsqm nhưdgbv thếmkad thôraxni.

“Khụzvfrc khụzvfrc,” ho khan hai tiếmkadng, sắlcnqc mặchudt Long Thiêbbvkn Tưdgbvdnksng dẫlbfbn khôraxni phụzvfrc: “Nếmkadu trưdgbvkerxng côraxnng chúwwoaa đcqavãrtmhlldqi nhưdgbv vậwmnmy thìbbvk Thanh nhi, ta liềwcyyn đcqavtiigng ýlbfb cho con trởkerx vềwcyy nhậwmnmn tổdxsz tiêbbvkn.”

Nghe vậwmnmy, khoétiinraxni lộdxsz tràhdsqo phúwwoang, giữypzla lôraxnng màhdsqy ngưdgbvng tụzvfr khinh thưdgbvdnksng: “Lầfponn nàhdsqy ta nguyệfkzun ýlbfb theo lãrtmho quảraxnn gia đcqavếmkadn Long gia chỉmkadbbvk muốbvaun nhìbbvkn qua gia gia thôraxni, hôraxnm nay đcqavãrtmh gặchudp rồtiigi cũddmqng khôraxnng muốbvaun ởkerx lạqrboi nơwkuhi đcqavâoyjhy nữypzla, gia gia, lãrtmho quảraxnn gia, bảraxno trọvldtng.”

Dứegrzt lờdnksi, Long Phi Thanh xoay ngưdgbvdnksi đcqavi, áaaetnh mắlcnqt nhìbbvkn Dạqrbo Nhưdgbvrzkmc Ly hiệfkzun tia kiêbbvkn đcqavkrannh.

Ba nădxszm trưdgbvcdlic khi hắlcnqn quyếmkadt đcqavkrannh theo nàhdsqng thìbbvkypzlnh viễrgiun khôraxnng bỏhdsq đcqavi, dùrgiu dọvldtc đcqavưdgbvdnksng cólldq nhiềwcyyu nguy hiểyhnlm hắlcnqn cũddmqng sẽwwoa khôraxnng hốbvaui hậwmnmn.

“Thanh nhi, khụzvfrc khụzvfrc…” Long Thầfponn Lạqrboc ho khan hai tiếmkadng, khuôraxnn mặchudt giàhdsq nua chứegrza vẻbwoo suy yếmkadu, khẩsvven cầfponu nhìbbvkn chădxszm chădxszm Long Phi Thanh: “Chẳuwgung lẽwwoa cháaaetu khôraxnng thểyhnl trởkerx vềwcyybbvk gia gia sao? Cháaaetu thậwmnmt sựakzt muốbvaun Long gia đcqavoạqrbon tửcsbk tuyệfkzut tôraxnn?”

“Đchudqrboi thiếmkadu gia.” Lãrtmho quảraxnn gia bưdgbvcdlic nhanh tớcdlii, “Bịkranch” mộdxszt tiếmkadng, quỳwcyy xuốbvaung trưdgbvcdlic mặchudt Long Phi Thanh.

Long Phi Thanh cảraxn kinh, hai tay vịkrann lãrtmho quảraxnn gia hỏhdsqi: “Lãrtmho quảraxnn gia, ngưdgbvơwkuhi đcqavang làhdsqm gìbbvk vậwmnmy?”

“Đchudqrboi thiếmkadu gia, từrahj khi ngưdgbvdnksi mấwawqt tíizdmch thâoyjhn thểyhnlrtmho gia chủcsbk ngàhdsqy càhdsqng tệfkzu, cólldq lẽwwoa khôraxnng còitkvn nhiềwcyyu thờdnksi gian nữypzla rồtiigi, nhấwawqt đcqavkrannh lãrtmho gia chủcsbk hy vọvldtng trong khoảraxnng thờdnksi gian nàhdsqy cólldq đcqavqrboi thiếmkadu gia bêbbvkn cạqrbonh làhdsqm bạqrbon cho nêbbvkn cầfponu xin đcqavqrboi thiếmkadu gia ởkerx lạqrboi, nếmkadu khôraxnng lãrtmho nôraxn quyếmkadt khôraxnng đcqavegrzng dậwmnmy.”

Ngólldqn tay cứegrzng đcqavdnks, Long Phi Thanh ngẩsvveng đcqavfponu nhìbbvkn vềwcyylldqng dáaaetng khôraxnng gầfpony yếmkadu Long Thầfponn Lạqrboc, trong nộdxszi tâoyjhm cólldq chúwwoat đcqavau đcqavau, bởkerxi vìbbvk ngoạqrboi trừrahj mẫlbfbu thâoyjhn hắlcnqn thìbbvk gia gia làhdsq ngưdgbvdnksi hắlcnqn yêbbvku thưdgbvơwkuhng nhấwawqt, bởkerxi vìbbvk sựakzt việfkzuc củcsbka hắlcnqn vàhdsq mẫlbfbu thâoyjhn nêbbvkn gia gia càhdsqng trởkerxbbvkn giàhdsq nua.

Ávkhpnh mắlcnqt nhìbbvkn vềwcyy Dạqrbo Nhưdgbvrzkmc Ly nhưdgbv đcqavang hỏhdsqi ýlbfb kiếmkadn nàhdsqng, đcqavưdgbvrzkmc nàhdsqng cho phétiinp mớcdlii nólldqi: “Gia gia, tôraxnn nhi đcqaváaaetp ứegrzng ngưdgbvdnksi, sẽwwoakerx lạqrboi Long gia mộdxszt thờdnksi gian, nhưdgbvng ta tuyệfkzut đcqavbvaui khôraxnng nhậwmnmn mìbbvknh làhdsq ngưdgbvdnksi củcsbka Long gia, hơwkuhn nữypzla ta tớcdlii đcqavâoyjhy vìbbvk đcqavqrboi hộdxszi huyềwcyyn giảraxn, sau khi đcqavqrboi hộdxszi huyềwcyyn giảraxn kếmkadt thúwwoac ta sẽwwoa rờdnksi khỏhdsqi Thiêbbvkn Vũddmq quốbvauc.”

“Ai,” trùrgiung trùrgiung đcqaviệfkzup đcqaviệfkzup thởkerxhdsqi, Long Thầfponn Lạqrboc cưdgbvdnksi khổdxsz: “Ta biếmkadt rõitkv cháaaetu đcqavbvaui vớcdlii nhàhdsqhdsqy đcqavãrtmh thấwawqt vọvldtng đcqavếmkadn cựakztc đcqavdxsz, gia gia khôraxnng phảraxni cũddmqng cảraxnm thấwawqy nhưdgbv thếmkad sao? Chỉmkadhdsq Long gia từrahjng làhdsqoyjhm huyếmkadt củcsbka gia gia, ta cũddmqng khôraxnng nỡrzkm bỏhdsqlldq xuốbvaung, cho nêbbvkn Thanh nhi cháaaetu nguyệfkzun ýlbfbkerx đcqavâoyjhy mộdxszt thờdnksi gian gia gia đcqavãrtmh thoảraxnrtmhn lắlcnqm rồtiigi, sau nàhdsqy cháaaetu cứegrzhdsqm chuyệfkzun cháaaetu muốbvaun làhdsq đcqavưdgbvrzkmc.”

“Cháaaetu biếmkadt.” Long Phi Thanh nhẹqqgu nhàhdsqng gậwmnmt đcqavfponu, sau đcqavólldq cảraxnm kíizdmch nhìbbvkn Dạqrbo Nhưdgbvrzkmc Ly. Tâoyjhm Long Thầfponn Lạqrboc khẽwwoa đcqavdxszng, vôraxnrgiung nghi hoặchudc thiếmkadu nữypzlhdsqy làhdsq ai? Dưdgbvdnksng nhưdgbv Thanh nhi rấwawqt tôraxnn trọvldtng nàhdsqng ta…

“Thanh nhi, còitkvn cólldq chưdgbv vịkran kháaaetch nhâoyjhn, lãrtmho phu sẽwwoa giúwwoap cáaaetc ngưdgbvơwkuhi an bàhdsqi chỗmynx nghỉmkad ngơwkuhi.” Thu hồtiigi suy nghĩypzl, Long Thầfponn Lạqrboc mỉmkadm cưdgbvdnksi, khuôraxnn mặchudt gia nua khôraxnng lấwawqn áaaetp đcqavưdgbvrzkmc vẻbwoo suy yếmkadu. Hắlcnqn lo lắlcnqng nếmkadu giao cho Thanh Bìbbvknh côraxnng chúwwoaa sẽwwoa xảraxny ra chuyệfkzun nêbbvkn tựakztbbvknh an bàhdsqi cho đcqaváaaetm ngưdgbvdnksi Dạqrbo Nhưdgbvrzkmc Ly.

Nhìbbvkn qua đcqaváaaetm ngưdgbvdnksi đcqavang rờdnksi đcqavi, Thanh Bìbbvknh côraxnng chúwwoaa nắlcnqm chặchudt khădxszn tay, cưdgbvdnksi lạqrbonh. Tạqrbom thờdnksi khôraxnng thểyhnl đcqavdxszng thủcsbk vớcdlii tiểyhnlu tửcsbk thúwwoai Long Phi Thanh vậwmnmy thìbbvkbbvkn ra tay vớcdlii ngưdgbvdnksi bêbbvkn cạqrbonh hắlcnqn, nhưdgbv vậwmnmy hắlcnqn chắlcnqc chắlcnqn sẽwwoaraxnrgiung thốbvaung khổdxsz.

Thanh Bìbbvknh côraxnng chúwwoaa còitkvn khôraxnng biếmkadt, so vớcdlii Long Phi Thanh, đcqaváaaetm ngưdgbvdnksi nàhdsqy còitkvn khólldq chọvldtc vàhdsqo hơwkuhn, đcqavchudc biệfkzut làhdsq Dạqrbo Nhưdgbvrzkmc Ly vàhdsq Chu Tưdgbvcdlic…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.