Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 2-Chương 11 : Tại sao lại là hắn

    trước sau   
ekzoylern ngoàkscsi códlse mộvvwlt thanh niêylern cầrfrsm quạqjbyt xếotrvp, kiêyleru căgljyng hấebmht cằxsokm, đgvgyvhbii tiểekzou nhịoqyv đgvgyuổermri khábsfich phòtcmqng trong ra.

Chưsacvrpqmng quầrfrsy lau mồprbfpzuxi lạqjbynh trêylern trábsfin, tim cũselqng đgvgyxiixp nhanh hơmaqcn mấebmhy nhịoqyvp, mặnagnc dùravu Thiêylern Huyềplnxn đgvgyqjbyi sưsacv rấebmht íbzxyt ra ngoàkscsi nhưsacvng dùravu sao hắtwchn cũselqng làkscs Luyệpzuxn đgvgyan đgvgyqjbyi sưsacv nổermri tiếotrvng củqwaka Thiêylern Vũselq quốwiclc đgvgyódlse nha, hơmaqcn nữydwba Thanh Mộvvwlc vàkscs Thanh Nhiêylern hay đgvgyi cùravung ngưsacvrpqmi gia tộvvwlc Nam Cung ra vàkscso nơmaqci nàkscsy, chưsacvrpqmng quầrfrsy sao códlse thểekzo khôpzuxng biếotrvt chứmxuh?

Nhưsacvng ngưsacvrpqmi bêylern trong lạqjbyi khôpzuxng muốwicln nódlsei thâfuqnn phậxiixn, trong lúmaqcc nàkscsy, chưsacvrpqmng quầrfrsy cũselqng khôpzuxng biếotrvt làkscsm thếotrvkscso cho phảajcki.

“Côpzuxng tửyzjn, ngàkscsi thựppwuc sựppwu khôpzuxng thểekzokscso đgvgyódlse, nhâfuqnn vậxiixt trong đgvgyódlse khôpzuxng phảajcki làkscs ngưsacvrpqmi ngàkscsi códlse thểekzo chọgvgyc vàkscso đgvgyâfuqnu.”

“Cúmaqct ngay! Tiểekzou nhâfuqnn vậxiixt nhưsacv vậxiixy bổermrn côpzuxng tửyzjn chọgvgyc khôpzuxng nổermri sao? Thậxiixt sựppwu đgvgyúmaqcng làkscs chuyệpzuxn cưsacvrpqmi.” Thanh niêylern đgvgypiery chưsacvrpqmng quầrfrsy mộvvwlt cábsfii, trựppwuc tiếotrvp bưsacvfakhc thẳvhbing vàkscso trong.

ekzo đgvgyâfuqny dựppwua theo thâfuqnn phậxiixn khábsfich nhâfuqnn nêylern mớfakhi đgvgyưsacvvhbic chọgvgyn phòtcmqng, ởrpqm trong mắtwcht hắtwchn ngưsacvrpqmi códlse thâfuqnn phậxiixn cao quýmxuh đgvgyplnxu ngồprbfi phòtcmqng thưsacvvhbing hạqjbyng, hắtwchn mớfakhi khôpzuxng dábsfim đgvgytwchc tộvvwli,còtcmqn căgljyn phòtcmqng bìqunxnh thưsacvrpqmng nàkscsy chọgvgyn tớfakhi chọgvgyn lui hắtwchn vẫtulpn thíbzxych phòtcmqng nàkscsy hơmaqcn.


kscs nguyêylern nhâfuqnn chủqwak yếotrvu chíbzxynh làkscs đgvgyqjbyi hộvvwli huyềplnxn giảajck đgvgyang tớfakhi gầrfrsn nêylern khábsfich nhâfuqnn đgvgyếotrvn quábsfin rưsacvvhbiu cũselqng tăgljyng lêylern nhiềplnxu, cábsfic phòtcmqng khábsfic đgvgyplnxu códlse ngưsacvrpqmi cảajck rồprbfi, bấebmht đgvgytwchc dĩseiv Thiêylern Huyềplnxn đgvgyqjbyi sưsacv mớfakhi mởrpqm tiệpzuxc chiêyleru đgvgyãfntdi Dạqjby Nhưsacvvhbic Ly ởrpqm đgvgyâfuqny.

“Ngưsacvrpqmi nàkscso dábsfim quấebmhy rầrfrsy sưsacv phụtjjqkscssacv tổermr ta dùravung cơmaqcm?”

Ngay lúmaqcc đgvgyódlse, cửyzjna phòtcmqng mởrpqm ra, Thanh Nhiêylern nhìqunxn thấebmhy bàkscsn châfuqnn chuẩpiern bịoqyvsacvfakhc vàkscso trựppwuc tiếotrvp đgvgyábsfi mộvvwlt cábsfii, xem nhưsacvbsfic rưsacvrpqmi đgvgyábsfi ra ngoàkscsi. Phủqwaki phủqwaki đgvgyôpzuxi giàkscsy, Thanh Nhiêylern ngẩpierng đgvgyrfrsu lêylern, sắtwchc mặnagnt mang tia giậxiixn dỗojnqi, đgvgymxuhng bêylern cạqjbynh làkscs Thanh Mộvvwlc, từvlzx đgvgyrfrsu đgvgyếotrvn cuốwicli sắtwchc mặnagnt chưsacva từvlzxng thay đgvgyermri làkscsm ngưsacvrpqmi khábsfic khôpzuxng lạqjbynh màkscs run.

“Lâfuqnm côpzuxng tửyzjn, Lâfuqnm côpzuxng tửyzjn, ngàkscsi khôpzuxng sao chứmxuh?”

Mộvvwlt đgvgyábsfim ngưsacvrpqmi vộvvwli vàkscsng chạqjbyy đgvgyếotrvn đgvgydyce thanh niêylern kia lêylern, cơmaqc thểekzo đgvgymxuhng vữydwbng dậxiixy, thanh niêylern đgvgypiery ngưsacvrpqmi bêylern cạqjbynh ra, khuôpzuxn mặnagnt ngoan lệpzux nhìqunxn vềplnx phíbzxya hai ngưsacvrpqmi trưsacvfakhc mắtwcht: “Cábsfic ngưsacvơmaqci códlse biếotrvt bổermrn côpzuxng tửyzjnkscs ai khôpzuxng? Tỷsofk tỷsofk bổermrn côpzuxng tửyzjn chíbzxynh làkscsfuqnm Hâfuqnn Nguyệpzuxt, ta làkscs con trai đgvgyvvwlc nhấebmht củqwaka Lâfuqnm gia, Lâfuqnm Hâfuqnn Gia, cábsfic ngưsacvơmaqci dábsfim đgvgywicli xửyzjn vớfakhi bổermrn côpzuxng tửyzjn nhưsacv vậxiixy, bổermrn côpzuxng tửyzjn lậxiixp tứmxuhc sẽttvodlsei tỷsofk phu thábsfii tửyzjn xửyzjn phạqjbyt cảajck nhàkscsbsfic ngưsacvơmaqci!”

Thanh Nhiêylern kinh ngạqjbyc trừvlzxng mắtwcht, nódlsei: “Lâfuqnm Hâfuqnn Nguyệpzuxt, ngưsacvơmaqci làkscs đgvgypzux đgvgypzuxfuqnm Hâfuqnn Nguyệpzuxt?”

“Nhưsacv thếotrvkscso? Sợvhbi rồprbfi sao?” thầrfrsn sắtwchc Lâfuqnm Hâfuqnn Gia cựppwuc kìqunx đgvgytwchc ýmxuh, khinh thưsacvrpqmng nhìqunxn Thanh Nhiêylern: “Nếotrvu sợvhbifntdi thìqunx ngoan ngoãfntdn nhưsacvrpqmng phòtcmqng cho bổermrn côpzuxng tửyzjn, bổermrn côpzuxng tửyzjn sẽttvo khôpzuxng so đgvgyo vớfakhi cábsfic ngưsacvơmaqci, ngưsacvvhbic lạqjbyi khôpzuxng theo, thìqunx đgvgyvhbii đgvgyếotrvn lúmaqcc bịoqyv tịoqyvch thu cùravung diệpzuxt tộvvwlc đgvgyi!”

Nghe vậxiixy, chưsacvrpqmng quầrfrsy khôpzuxng khỏsueei run rẩpiery, thậxiixt sựppwukscs ngưsacvrpqmi khôpzuxng biếotrvt khôpzuxng códlse tộvvwli, côpzuxng tửyzjnfuqnm gia quầrfrsn làkscs ábsfio lưsacvvhbit lạqjbyi khôpzuxng biếotrvt hai ngưsacvrpqmi nàkscsy sao? Còtcmqn dábsfim cuồprbfng ngôpzuxn đgvgyếotrvn gia tộvvwlc nhàkscs họgvgy, muốwicln xửyzjn phạqjbyt gia tộvvwlc Nam Cung, đgvgyvlzxng nódlsei đgvgyếotrvn Lâfuqnm gia nho nhỏsuee kia cho dùravukscs hoàkscsng đgvgyếotrvselqng khôpzuxng dábsfim nha.

“Sợvhbi? Ta sợvhbi loạqjbyi ngưsacvrpqmi ngu ngốwiclc nhưsacv ngưsacvơmaqci sao?” Thanh Nhiêylern mỉydwbm cưsacvrpqmi, ábsfinh mắtwcht nhìqunxn Thanh Mộvvwlc: “Thanh Mộvvwlc, nếotrvu ta nhớfakh khôpzuxng lầrfrsm thábsfii tửyzjn phi códlse danh tựppwukscs Cung Vâfuqnn Phi a?”

“Đvvwlúmaqcng vậxiixy, còtcmqn Lâfuqnm Hâfuqnn Nguyệpzuxt làkscs trắtwchc phi thábsfii tửyzjn.”

“Ah,” Vẻvvwl mặnagnt Thanh Nhiêylern nhưsacv bừvlzxng tỉydwbnh, ábsfinh mắtwcht trong nhưsacvsacvfakhc códlseugcft mỉydwba mai: “Thìqunx ra làkscs trắtwchc phi, nódlsei cho cùravung cũselqng chỉydwbkscs tiểekzou thiếotrvp nha, códlsequnx đgvgynagnc biệpzuxt hơmaqcn ngưsacvrpqmi chứmxuh? Ta còtcmqn nghe nódlsei trắtwchc phi thábsfii tửyzjn kia âfuqnm hiểekzom xảajcko trábsfi, quỷsofk kếotrv đgvgya đgvgyoan, vìqunx muốwicln tranh giàkscsnh tìqunxnh cảajckm màkscs khôpzuxng từvlzx thủqwak đgvgyoạqjbyn, chậxiixc chậxiixc, vịoqyvpzuxng tửyzjn cựppwuc phẩpierm trưsacvfakhc mắtwcht cùravung vịoqyv trắtwchc phi kia thậxiixt khôpzuxng hổermrkscs chịoqyv em ruộvvwlt nha.”

“Ngưsacvơmaqci…” Lâfuqnm Hâfuqnn Gia đgvgysuee mặnagnt, nghẹahdkn cảajck buổermri mớfakhi ríbzxyt lêylern ba chữydwb: “Ngưsacvơmaqci đgvgyábsfinh rắtwchm!”

“Đvvwlábsfinh rắtwchm? Đvvwlâfuqny khôpzuxng phảajcki làkscs chuyệpzuxn ngưsacvơmaqci códlse thểekzokscsm sao?” Thanh Nhiêylern chớfakhp chớfakhp mắtwcht, ngâfuqny thơmaqcdlsei.


Trong phòtcmqng, Thiêylern Huyềplnxn đgvgyqjbyi sưsacv phun hếotrvt ngụtjjqm tràkscs mớfakhi uốwiclng ra ngoàkscsi, hắtwchn lau lau khódlsee môpzuxi, sau đgvgyódlse mỉydwbm cưsacvrpqmi lắtwchc đgvgyrfrsu: “Tiểekzou tửyzjn Thanh Nhiêylern nàkscsy, thậxiixt sựppwukscsng càkscsng khôpzuxng nềplnx nếotrvp rồprbfi, hắtwchn phảajcki họgvgyc hỏsueei Thanh Mộvvwlc nhiềplnxu hơmaqcn mớfakhi đgvgyưsacvvhbic.”

Chỉydwbkscs trong mắtwcht Thiêylern Huyềplnxn đgvgyqjbyi sưsacv lạqjbyi hếotrvt sứmxuhc vui vẻvvwl, ai cũselqng nhìqunxn thấebmhy đgvgyưsacvvhbic, hắtwchn dưsacvrpqmng nhưsacv rấebmht hàkscsi lòtcmqng vớfakhi lờrpqmi nódlsei củqwaka Thanh Nhiêylern nha.

“Sưsacv phụtjjq àkscs, đgvgyprbf nhi ta ra ngoàkscsi xem thửyzjn mộvvwlt chúmaqct, Thanh Nhiêylern hàkscsnh sựppwu quábsfi chậxiixm.”

Dứmxuht lờrpqmi, Thiêylern Huyềplnxn đgvgymxuhng lêylern, tay chắtwchp sau lưsacvng, chuẩpiern bịoqyvsacvfakhc ra ngoàkscsi, bỗojnqng nhiêylern Dạqjby Nhưsacvvhbic Ly lêylern tiếotrvng: “Chờrpqm mộvvwlt chúmaqct, ta cũselqng muốwicln ra ngoàkscsi xem.”

Giâfuqny phúmaqct nàkscsy, Lâfuqnm Hâfuqnn Gia dĩseiv nhiêylern bịoqyv tứmxuhc đgvgyếotrvn mứmxuhc nódlsei khôpzuxng ra lờrpqmi, đgvgyábsfim côpzuxng tửyzjn bộvvwlt sau lưsacvng thấebmhy vậxiixy đgvgyplnxu nhìqunxn chằxsokm chằxsokm vàkscso Thanh Nhiêylern.

“Ngưsacvơmaqci tíbzxynh toábsfin hay làkscsm sao, đgvgyưsacvvhbic Lâfuqnm côpzuxng tửyzjn giábsfio huấebmhn làkscs phúmaqcc khíbzxy củqwaka ngưsacvơmaqci, ngưsacvơmaqci còtcmqn khôpzuxng mau quỳsofk xuốwiclng tạqjbyfuqnm côpzuxng tửyzjn chỉydwb bảajcko.”

“Đvvwlúmaqcng đgvgyebmhy, còtcmqn khôpzuxng biếotrvt soi mặnagnt vàkscso nưsacvfakhc tiểekzou đgvgyekzo nhìqunxn lạqjbyi bảajckn thâfuqnn, thậxiixt đgvgyúmaqcng khôpzuxng biếotrvt lưsacvvhbing sứmxuhc mìqunxnh, trắtwchc phi nưsacvơmaqcng nưsacvơmaqcng tuy chỉydwbkscs trắtwchc phi nhưsacvng cũselqng khôpzuxng phảajcki làkscs loạqjbyi ngưsacvrpqmi màkscsfuqnn thưsacvrpqmng chúmaqcng ta códlse thểekzo chọgvgyc vàkscso, huốwiclng chi thábsfii tửyzjn phi đgvgyãfntd thấebmht sủqwakng, nàkscsng rấebmht nhanh códlse thểekzo trởrpqm thàkscsnh thábsfii tửyzjn phi.”

Nghe mọgvgyi ngưsacvrpqmi nódlsei, Lâfuqnm Hâfuqnn Gia hòtcmqa hoãfntdn chúmaqct íbzxyt, lạqjbyi ngẩpierng cao đgvgyrfrsu, đgvgytwchc ýmxuhpzuxravung. Hai xúmaqc tiểekzou tửyzjn kia mau mau đgvgyếotrvn nhậxiixn lỗojnqi vớfakhi bổermrn côpzuxng tửyzjn, nódlsei khôpzuxng chừvlzxng tâfuqnm tìqunxnh ta tốwiclt sẽttvo tha cho cábsfic ngưsacvơmaqci mộvvwlt mạqjbyng…

Đvvwlvvwlt nhiêylern, nụtjjqsacvrpqmi đgvgytwchc ýmxuh củqwaka Lâfuqnm Hâfuqnn Gia cứmxuhng lạqjbyi, ngâfuqny ngốwiclc nhìqunxn chằxsokm chằxsokm vàkscso ngưsacvrpqmi mớfakhi bưsacvfakhc ra khỏsueei phòtcmqng.

Mọgvgyi ngưsacvrpqmi khódlse hiểekzou nhìqunxn hắtwchn, men theo ábsfinh mắtwcht củqwaka hắtwchn nhìqunxn, sau đgvgyódlse mớfakhi biếotrvt vìqunx sao hắtwchn lạqjbyi nhưsacv vậxiixy.

trong phòtcmqng bưsacvfakhc ra mộvvwlt giàkscs mộvvwlt trẻvvwl, lãfntdo nhâfuqnn gia thầrfrsn thábsfii uy nghiêylerm, toàkscsn thâfuqnn tỏsueea ra khíbzxy phábsfich bấebmht phàkscsm, lạqjbyi bịoqyv mọgvgyi ngưsacvrpqmi trựppwuc tiếotrvp bỏsuee qua. Nhìqunxn vềplnx phíbzxya thiếotrvu nữydwbylern cạqjbynh, thanh âfuqnm nuốwiclt nưsacvfakhc miếotrvng vang lêylern khôpzuxng ngừvlzxng.

Bọgvgyn họgvgy sốwiclng đgvgyếotrvn giờrpqmselqng chưsacva từvlzxng nhìqunxn qua nữydwb nhâfuqnn nàkscso đgvgyahdkp nhưsacv thếotrv.

pzux luậxiixn làkscs thiêylern tàkscsi trứmxuh danh trong trẻvvwlo nhưsacvng lạqjbynh lùravung Long Vũselq Cầrfrsm hay cao quýmxuh trang nhãfntdfuqnm Hâfuqnn Nguyệpzuxt đgvgyplnxu khôpzuxng thểekzo so sábsfinh vớfakhi thiếotrvu nữydwb trưsacvfakhc mắtwcht, quảajck thậxiixt làkscs khábsfic xa nhau mộvvwlt trờrpqmi mộvvwlt vựppwuc, vớfakhi tíbzxynh cábsfich hábsfio sắtwchc củqwaka Lâfuqnm côpzuxng tửyzjn, khódlse trábsfich nhìqunxn đgvgyếotrvn ngu ngưsacvrpqmi.

Nhưsacvng nhìqunxn thấebmhy hai ngưsacvrpqmi xuấebmht hiệpzuxn, thâfuqnn thểekzofuqnm Hâfuqnn Gia khôpzuxng ngừvlzxng run rẩpiery, đgvgyôpzuxi mắtwcht đgvgyrfrsy sợvhbifntdi, hai châfuqnn mềplnxm nhũselqn, “Phanh” mộvvwlt tiếotrvng téugcfgljyn trêylern đgvgyebmht.

Sao lạqjbyi làkscs hắtwchn, trong căgljyn phòtcmqng đgvgyódlse sao lạqjbyi làkscsfntdo gia hỏsueea nàkscsy?

“Lâfuqnm côpzuxng tửyzjn, Lâfuqnm côpzuxng tửyzjn ngưsacvrpqmi làkscsm sao vậxiixy?” Mọgvgyi ngưsacvrpqmi bịoqyvfuqnm Hâfuqnn Gia làkscsm cho hoảajckng sợvhbi, đgvgyplnxu sữydwbng sờrpqm nhìqunxn hắtwchn, khôpzuxng rõlqhqqunx sao hắtwchn lạqjbyi phảajckn ứmxuhng kịoqyvch liệpzuxt nhưsacv vậxiixy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.