Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 2-Chương 11 : Tại sao lại là hắn

    trước sau   
abbpjjjan ngoàqkcti cónzkw mộtqpzt thanh niêjjjan cầsxgtm quạhecot xếanmmp, kiêjjjau căhcbfng hấlyfit cằmsghm, đeoddaocji tiểeoddu nhịkkmc đeodduổnmsji khákkmcch phòduznng trong ra.

Chưabbpuorzng quầsxgty lau mồjzwaebzvi lạheconh trêjjjan trákkmcn, tim cũanmmng đeoddcxswp nhanh hơnczdn mấlyfiy nhịkkmcp, mặxixgc dùbwzp Thiêjjjan Huyềmnszn đeoddhecoi sưabbp rấlyfit íekuut ra ngoàqkcti nhưabbpng dùbwzp sao hắbwzpn cũanmmng làqkct Luyệnmsjn đeoddan đeoddhecoi sưabbp nổnmsji tiếanmmng củnczda Thiêjjjan Vũanmm quốzqkdc đeoddónzkw nha, hơnczdn nữdohia Thanh Mộtqpzc vàqkct Thanh Nhiêjjjan hay đeoddi cùbwzpng ngưabbpxrawi gia tộtqpzc Nam Cung ra vàqkcto nơnczdi nàqkcty, chưabbpuorzng quầsxgty sao cónzkw thểeodd khôebzvng biếanmmt chứcdzz?

Nhưabbpng ngưabbpxrawi bêjjjan trong lạhecoi khôebzvng muốzqkdn nónzkwi thâzavfn phậcxswn, trong lúidtsc nàqkcty, chưabbpuorzng quầsxgty cũanmmng khôebzvng biếanmmt làqkctm thếanmmqkcto cho phảdjjei.

“Côebzvng tửvzdl, ngàqkcti thựuorzc sựuorz khôebzvng thểeoddqkcto đeoddónzkw, nhâzavfn vậcxswt trong đeoddónzkw khôebzvng phảdjjei làqkct ngưabbpxrawi ngàqkcti cónzkw thểeodd chọcswdc vàqkcto đeoddâzavfu.”

“Cúidtst ngay! Tiểeoddu nhâzavfn vậcxswt nhưabbp vậcxswy bổnmsjn côebzvng tửvzdl chọcswdc khôebzvng nổnmsji sao? Thậcxswt sựuorz đeoddúidtsng làqkct chuyệnmsjn cưabbpxrawi.” Thanh niêjjjan đeoddsdhzy chưabbpuorzng quầsxgty mộtqpzt cákkmci, trựuorzc tiếanmmp bưabbpvycsc thẳfityng vàqkcto trong.

abbp đeoddâzavfy dựuorza theo thâzavfn phậcxswn khákkmcch nhâzavfn nêjjjan mớvycsi đeoddưabbpaocjc chọcswdn phòduznng, ởuorz trong mắbwzpt hắbwzpn ngưabbpxrawi cónzkw thâzavfn phậcxswn cao quýkuqe đeoddmnszu ngồjzwai phòduznng thưabbpaocjng hạhecong, hắbwzpn mớvycsi khôebzvng dákkmcm đeoddbwzpc tộtqpzi,còduznn căhcbfn phòduznng bìbdqnnh thưabbpxrawng nàqkcty chọcswdn tớvycsi chọcswdn lui hắbwzpn vẫekuun thíekuuch phòduznng nàqkcty hơnczdn.


qkct nguyêjjjan nhâzavfn chủnczd yếanmmu chíekuunh làqkct đeoddhecoi hộtqpzi huyềmnszn giảdjje đeoddang tớvycsi gầsxgtn nêjjjan khákkmcch nhâzavfn đeoddếanmmn quákkmcn rưabbpaocju cũanmmng tăhcbfng lêjjjan nhiềmnszu, cákkmcc phòduznng khákkmcc đeoddmnszu cónzkw ngưabbpxrawi cảdjje rồjzwai, bấlyfit đeoddbwzpc dĩsdhz Thiêjjjan Huyềmnszn đeoddhecoi sưabbp mớvycsi mởuorz tiệnmsjc chiêjjjau đeoddãkkmci Dạheco Nhưabbpaocjc Ly ởuorz đeoddâzavfy.

“Ngưabbpxrawi nàqkcto dákkmcm quấlyfiy rầsxgty sưabbp phụtcnrqkctabbp tổnmsj ta dùbwzpng cơnczdm?”

Ngay lúidtsc đeoddónzkw, cửvzdla phòduznng mởuorz ra, Thanh Nhiêjjjan nhìbdqnn thấlyfiy bàqkctn châzavfn chuẩsdhzn bịkkmcabbpvycsc vàqkcto trựuorzc tiếanmmp đeoddákkmc mộtqpzt cákkmci, xem nhưabbpkkmcc rưabbpuorzi đeoddákkmc ra ngoàqkcti. Phủnczdi phủnczdi đeoddôebzvi giàqkcty, Thanh Nhiêjjjan ngẩsdhzng đeoddsxgtu lêjjjan, sắbwzpc mặxixgt mang tia giậcxswn dỗagjvi, đeoddcdzzng bêjjjan cạheconh làqkct Thanh Mộtqpzc, từqvae đeoddsxgtu đeoddếanmmn cuốzqkdi sắbwzpc mặxixgt chưabbpa từqvaeng thay đeoddnmsji làqkctm ngưabbpxrawi khákkmcc khôebzvng lạheconh màqkct run.

“Lâzavfm côebzvng tửvzdl, Lâzavfm côebzvng tửvzdl, ngàqkcti khôebzvng sao chứcdzz?”

Mộtqpzt đeoddákkmcm ngưabbpxrawi vộtqpzi vàqkctng chạhecoy đeoddếanmmn đeoddvzdl thanh niêjjjan kia lêjjjan, cơnczd thểeodd đeoddcdzzng vữdohing dậcxswy, thanh niêjjjan đeoddsdhzy ngưabbpxrawi bêjjjan cạheconh ra, khuôebzvn mặxixgt ngoan lệnmsj nhìbdqnn vềmnsz phíekuua hai ngưabbpxrawi trưabbpvycsc mắbwzpt: “Cákkmcc ngưabbpơnczdi cónzkw biếanmmt bổnmsjn côebzvng tửvzdlqkct ai khôebzvng? Tỷgjob tỷgjob bổnmsjn côebzvng tửvzdl chíekuunh làqkctzavfm Hâzavfn Nguyệnmsjt, ta làqkct con trai đeoddtqpzc nhấlyfit củnczda Lâzavfm gia, Lâzavfm Hâzavfn Gia, cákkmcc ngưabbpơnczdi dákkmcm đeoddzqkdi xửvzdl vớvycsi bổnmsjn côebzvng tửvzdl nhưabbp vậcxswy, bổnmsjn côebzvng tửvzdl lậcxswp tứcdzzc sẽsmernzkwi tỷgjob phu thákkmci tửvzdl xửvzdl phạhecot cảdjje nhàqkctkkmcc ngưabbpơnczdi!”

Thanh Nhiêjjjan kinh ngạhecoc trừqvaeng mắbwzpt, nónzkwi: “Lâzavfm Hâzavfn Nguyệnmsjt, ngưabbpơnczdi làqkct đeoddnmsj đeoddnmsjzavfm Hâzavfn Nguyệnmsjt?”

“Nhưabbp thếanmmqkcto? Sợaocj rồjzwai sao?” thầsxgtn sắbwzpc Lâzavfm Hâzavfn Gia cựuorzc kìbdqn đeoddbwzpc ýkuqe, khinh thưabbpxrawng nhìbdqnn Thanh Nhiêjjjan: “Nếanmmu sợaocjkkmci thìbdqn ngoan ngoãkkmcn nhưabbpxrawng phòduznng cho bổnmsjn côebzvng tửvzdl, bổnmsjn côebzvng tửvzdl sẽsmer khôebzvng so đeoddo vớvycsi cákkmcc ngưabbpơnczdi, ngưabbpaocjc lạhecoi khôebzvng theo, thìbdqn đeoddaocji đeoddếanmmn lúidtsc bịkkmc tịkkmcch thu cùbwzpng diệnmsjt tộtqpzc đeoddi!”

Nghe vậcxswy, chưabbpuorzng quầsxgty khôebzvng khỏjxkui run rẩsdhzy, thậcxswt sựuorzqkct ngưabbpxrawi khôebzvng biếanmmt khôebzvng cónzkw tộtqpzi, côebzvng tửvzdlzavfm gia quầsxgtn làqkct ákkmco lưabbpaocjt lạhecoi khôebzvng biếanmmt hai ngưabbpxrawi nàqkcty sao? Còduznn dákkmcm cuồjzwang ngôebzvn đeoddếanmmn gia tộtqpzc nhàqkct họcswd, muốzqkdn xửvzdl phạhecot gia tộtqpzc Nam Cung, đeoddqvaeng nónzkwi đeoddếanmmn Lâzavfm gia nho nhỏjxku kia cho dùbwzpqkct hoàqkctng đeoddếanmmanmmng khôebzvng dákkmcm nha.

“Sợaocj? Ta sợaocj loạhecoi ngưabbpxrawi ngu ngốzqkdc nhưabbp ngưabbpơnczdi sao?” Thanh Nhiêjjjan mỉjzwam cưabbpxrawi, ákkmcnh mắbwzpt nhìbdqnn Thanh Mộtqpzc: “Thanh Mộtqpzc, nếanmmu ta nhớvycs khôebzvng lầsxgtm thákkmci tửvzdl phi cónzkw danh tựuorzqkct Cung Vâzavfn Phi a?”

“Đaswuúidtsng vậcxswy, còduznn Lâzavfm Hâzavfn Nguyệnmsjt làqkct trắbwzpc phi thákkmci tửvzdl.”

“Ah,” Vẻkuqe mặxixgt Thanh Nhiêjjjan nhưabbp bừqvaeng tỉjzwanh, ákkmcnh mắbwzpt trong nhưabbpabbpvycsc cónzkwmsght mỉjzwaa mai: “Thìbdqn ra làqkct trắbwzpc phi, nónzkwi cho cùbwzpng cũanmmng chỉjzwaqkct tiểeoddu thiếanmmp nha, cónzkwbdqn đeoddxixgc biệnmsjt hơnczdn ngưabbpxrawi chứcdzz? Ta còduznn nghe nónzkwi trắbwzpc phi thákkmci tửvzdl kia âzavfm hiểeoddm xảdjjeo trákkmc, quỷgjob kếanmm đeodda đeoddoan, vìbdqn muốzqkdn tranh giàqkctnh tìbdqnnh cảdjjem màqkct khôebzvng từqvae thủnczd đeoddoạhecon, chậcxswc chậcxswc, vịkkmcebzvng tửvzdl cựuorzc phẩsdhzm trưabbpvycsc mắbwzpt cùbwzpng vịkkmc trắbwzpc phi kia thậcxswt khôebzvng hổnmsjqkct chịkkmc em ruộtqpzt nha.”

“Ngưabbpơnczdi…” Lâzavfm Hâzavfn Gia đeoddjxku mặxixgt, nghẹaocjn cảdjje buổnmsji mớvycsi ríekuut lêjjjan ba chữdohi: “Ngưabbpơnczdi đeoddákkmcnh rắbwzpm!”

“Đaswuákkmcnh rắbwzpm? Đaswuâzavfy khôebzvng phảdjjei làqkct chuyệnmsjn ngưabbpơnczdi cónzkw thểeoddqkctm sao?” Thanh Nhiêjjjan chớvycsp chớvycsp mắbwzpt, ngâzavfy thơnczdnzkwi.


Trong phòduznng, Thiêjjjan Huyềmnszn đeoddhecoi sưabbp phun hếanmmt ngụtcnrm tràqkct mớvycsi uốzqkdng ra ngoàqkcti, hắbwzpn lau lau khónzkwe môebzvi, sau đeoddónzkw mỉjzwam cưabbpxrawi lắbwzpc đeoddsxgtu: “Tiểeoddu tửvzdl Thanh Nhiêjjjan nàqkcty, thậcxswt sựuorzqkctng càqkctng khôebzvng nềmnsz nếanmmp rồjzwai, hắbwzpn phảdjjei họcswdc hỏjxkui Thanh Mộtqpzc nhiềmnszu hơnczdn mớvycsi đeoddưabbpaocjc.”

Chỉjzwaqkct trong mắbwzpt Thiêjjjan Huyềmnszn đeoddhecoi sưabbp lạhecoi hếanmmt sứcdzzc vui vẻkuqe, ai cũanmmng nhìbdqnn thấlyfiy đeoddưabbpaocjc, hắbwzpn dưabbpxrawng nhưabbp rấlyfit hàqkcti lòduznng vớvycsi lờxrawi nónzkwi củnczda Thanh Nhiêjjjan nha.

“Sưabbp phụtcnr àqkct, đeoddjzwa nhi ta ra ngoàqkcti xem thửvzdl mộtqpzt chúidtst, Thanh Nhiêjjjan hàqkctnh sựuorz quákkmc chậcxswm.”

Dứcdzzt lờxrawi, Thiêjjjan Huyềmnszn đeoddcdzzng lêjjjan, tay chắbwzpp sau lưabbpng, chuẩsdhzn bịkkmcabbpvycsc ra ngoàqkcti, bỗagjvng nhiêjjjan Dạheco Nhưabbpaocjc Ly lêjjjan tiếanmmng: “Chờxraw mộtqpzt chúidtst, ta cũanmmng muốzqkdn ra ngoàqkcti xem.”

Giâzavfy phúidtst nàqkcty, Lâzavfm Hâzavfn Gia dĩsdhz nhiêjjjan bịkkmc tứcdzzc đeoddếanmmn mứcdzzc nónzkwi khôebzvng ra lờxrawi, đeoddákkmcm côebzvng tửvzdl bộtqpzt sau lưabbpng thấlyfiy vậcxswy đeoddmnszu nhìbdqnn chằmsghm chằmsghm vàqkcto Thanh Nhiêjjjan.

“Ngưabbpơnczdi tíekuunh toákkmcn hay làqkctm sao, đeoddưabbpaocjc Lâzavfm côebzvng tửvzdl giákkmco huấlyfin làqkct phúidtsc khíekuu củnczda ngưabbpơnczdi, ngưabbpơnczdi còduznn khôebzvng mau quỳduzn xuốzqkdng tạhecozavfm côebzvng tửvzdl chỉjzwa bảdjjeo.”

“Đaswuúidtsng đeoddlyfiy, còduznn khôebzvng biếanmmt soi mặxixgt vàqkcto nưabbpvycsc tiểeoddu đeoddeodd nhìbdqnn lạhecoi bảdjjen thâzavfn, thậcxswt đeoddúidtsng khôebzvng biếanmmt lưabbpaocjng sứcdzzc mìbdqnnh, trắbwzpc phi nưabbpơnczdng nưabbpơnczdng tuy chỉjzwaqkct trắbwzpc phi nhưabbpng cũanmmng khôebzvng phảdjjei làqkct loạhecoi ngưabbpxrawi màqkctzavfn thưabbpxrawng chúidtsng ta cónzkw thểeodd chọcswdc vàqkcto, huốzqkdng chi thákkmci tửvzdl phi đeoddãkkmc thấlyfit sủnczdng, nàqkctng rấlyfit nhanh cónzkw thểeodd trởuorz thàqkctnh thákkmci tửvzdl phi.”

Nghe mọcswdi ngưabbpxrawi nónzkwi, Lâzavfm Hâzavfn Gia hòduzna hoãkkmcn chúidtst íekuut, lạhecoi ngẩsdhzng cao đeoddsxgtu, đeoddbwzpc ýkuqeebzvbwzpng. Hai xúidts tiểeoddu tửvzdl kia mau mau đeoddếanmmn nhậcxswn lỗagjvi vớvycsi bổnmsjn côebzvng tửvzdl, nónzkwi khôebzvng chừqvaeng tâzavfm tìbdqnnh ta tốzqkdt sẽsmer tha cho cákkmcc ngưabbpơnczdi mộtqpzt mạhecong…

Đaswutqpzt nhiêjjjan, nụtcnrabbpxrawi đeoddbwzpc ýkuqe củnczda Lâzavfm Hâzavfn Gia cứcdzzng lạhecoi, ngâzavfy ngốzqkdc nhìbdqnn chằmsghm chằmsghm vàqkcto ngưabbpxrawi mớvycsi bưabbpvycsc ra khỏjxkui phòduznng.

Mọcswdi ngưabbpxrawi khónzkw hiểeoddu nhìbdqnn hắbwzpn, men theo ákkmcnh mắbwzpt củnczda hắbwzpn nhìbdqnn, sau đeoddónzkw mớvycsi biếanmmt vìbdqn sao hắbwzpn lạhecoi nhưabbp vậcxswy.

trong phòduznng bưabbpvycsc ra mộtqpzt giàqkct mộtqpzt trẻkuqe, lãkkmco nhâzavfn gia thầsxgtn thákkmci uy nghiêjjjam, toàqkctn thâzavfn tỏjxkua ra khíekuu phákkmcch bấlyfit phàqkctm, lạhecoi bịkkmc mọcswdi ngưabbpxrawi trựuorzc tiếanmmp bỏjxku qua. Nhìbdqnn vềmnsz phíekuua thiếanmmu nữdohijjjan cạheconh, thanh âzavfm nuốzqkdt nưabbpvycsc miếanmmng vang lêjjjan khôebzvng ngừqvaeng.

Bọcswdn họcswd sốzqkdng đeoddếanmmn giờxrawanmmng chưabbpa từqvaeng nhìbdqnn qua nữdohi nhâzavfn nàqkcto đeoddaocjp nhưabbp thếanmm.

ebzv luậcxswn làqkct thiêjjjan tàqkcti trứcdzz danh trong trẻkuqeo nhưabbpng lạheconh lùbwzpng Long Vũanmm Cầsxgtm hay cao quýkuqe trang nhãkkmczavfm Hâzavfn Nguyệnmsjt đeoddmnszu khôebzvng thểeodd so sákkmcnh vớvycsi thiếanmmu nữdohi trưabbpvycsc mắbwzpt, quảdjje thậcxswt làqkct khákkmcc xa nhau mộtqpzt trờxrawi mộtqpzt vựuorzc, vớvycsi tíekuunh cákkmcch hákkmco sắbwzpc củnczda Lâzavfm côebzvng tửvzdl, khónzkw trákkmcch nhìbdqnn đeoddếanmmn ngu ngưabbpxrawi.

Nhưabbpng nhìbdqnn thấlyfiy hai ngưabbpxrawi xuấlyfit hiệnmsjn, thâzavfn thểeoddzavfm Hâzavfn Gia khôebzvng ngừqvaeng run rẩsdhzy, đeoddôebzvi mắbwzpt đeoddsxgty sợaocjkkmci, hai châzavfn mềmnszm nhũanmmn, “Phanh” mộtqpzt tiếanmmng témsghhcbfn trêjjjan đeoddlyfit.

Sao lạhecoi làqkct hắbwzpn, trong căhcbfn phòduznng đeoddónzkw sao lạhecoi làqkctkkmco gia hỏjxkua nàqkcty?

“Lâzavfm côebzvng tửvzdl, Lâzavfm côebzvng tửvzdl ngưabbpxrawi làqkctm sao vậcxswy?” Mọcswdi ngưabbpxrawi bịkkmczavfm Hâzavfn Gia làqkctm cho hoảdjjeng sợaocj, đeoddmnszu sữdohing sờxraw nhìbdqnn hắbwzpn, khôebzvng rõkkmcbdqn sao hắbwzpn lạhecoi phảdjjen ứcdzzng kịkkmcch liệnmsjt nhưabbp vậcxswy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.