Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 1-Chương 37 : Dạ Nhược Ly ra tay

    trước sau   
“Chủerqw tửdbun, thânrndn hìsulnnh Dạwhkuiqidng Nguyệjyvdt loélfteanern đnkynikcrng trưfpdhcdwkc mặgunzt Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly, gưfpdhơbuqrng mặgunzt lạwhkunh nhưfpdhiqidng ngưfpdhng trọbuosng, thầikcrn sắphsac cảxscsnh giákrtqc nhìsulnn chằbuosm chằbuosm vàeatwo hắphsac y nhânrndn.

“Nguyệjyvdt.” ngójmryn tay nhẹryhh nhàeatwng đnkyngunzt trêanern vai Dạwhku Nguyệjyvdt Băiqidng, Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly chậybwlm rãapygi tiếnrndn tớcdwki nhẹryhh ngẩqracng đnkynikcru, con mắphsat nhưfpdh trờdbuni đnkynêanerm nhìsulnn thẳjquang hắphsac y nhânrndn, môjtxui mỏzamkng hélfte mởsydy: “Ngưfpdhơbuqri khôjtxung phảxscsi đnkynsulni thủerqw củerqwa hắphsan, lui ra đnkyni, đnkynbhvf ta đnkynsulni phójmry.”

“Chủerqw tửdbun?” Dạwhkuiqidng Nguyệjyvdt kinh ngạwhkuc nhìsulnn bójmryng lưfpdhng Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly, trong mắphsat lộhgfj vẻjmryanerng bákrtqi. Chủerqw tửdbun muốsulnn tựfqsksulnnh đnkynhgfjng thủerqw sao? Đryhhãapyg rấqnzyt lânrndu rồqnzyi nàeatwng chưfpdha thấqnzyy chủerqw tửdbun chiếnrndn đnkynqnzyu, quảxscs thậybwlt làeatwbuqr hộhgfji lớcdwkn…

“Hừaner,” hắphsac y nhânrndn khinh thưfpdhdbunng hừaner lạwhkunh mộhgfjt tiếnrndng, trong mắphsat hiệjyvdn ra sựfqsk tràeatwo phúlophng: “Mộhgfjt xúloph nha đnkynikcru miệjyvdng còsydyn hôjtxui sữhgfja màeatwkrtqng dákrtqm đnkynqnzyu vớcdwki ta? Bânrndy giờdbun ta sẽaner cho ngưfpdhơbuqri biếnrndt ngưfpdhdbuni phạwhkum sai lầikcrm rồqnzyi vàeatw tấqnzyt nhiêanern ngưfpdhơbuqri phảxscsi dùanerng cákrtqi chếnrndt đnkynbhvf chuộhgfjc lạwhkui sai lầikcrm nàeatwy!”

Kiếnrndm trong tay hắphsac y nhânrndn tảxscsn ra khínkyn lạwhkunh, đnkynânrndm thẳjquang tớcdwki yếnrndt hầikcru Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly, lúlophc mũkrtqi kiếnrndm sắphsap đnkynânrndm thẳjquang tớcdwki môjtxui củerqwa y nởsydy nụphsafpdhdbuni tàeatwn nhẫqracn.

Khi nhìsulnn thấqnzyy hàeatwnh đnkynhgfjng củerqwa Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly, y khôjtxung khỏzamki cưfpdhdbuni lạwhkunh mộhgfjt tiếnrndng, trong nộhgfji tânrndm vôjtxuanerng khinh thưfpdhdbunng. Thậybwlt ngu ngốsulnc, lạwhkui muốsulnn đnkynqnzyu vớcdwki y? Cũkrtqng khôjtxung nhìsulnn thửdbun xem bảxscsn thânrndn mìsulnnh cójmry bao nhiêaneru thựfqskc lựfqskc, mặgunzc dùaner Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly phákrtqt hiệjyvdn ra hàeatwnh tung củerqwa y làeatwm y rấqnzyt ngạwhkuc nhiêanern nhưfpdhng dùaner sao nàeatwng cũkrtqng chỉaizpeatw thiếnrndu nữhgfj, tuổiuavi còsydyn nhỏzamk nhưfpdh vậybwly, trừaner phi nàeatwng ta làeatw thiêanern tàeatwi trong cákrtqc thiêanern tàeatwi, nếnrndu khôjtxung ngưfpdhdbuni trẻjmry tuổiuavi nhưfpdh vậybwly sao cójmry thểbhvfeatw đnkynsulni thủerqw củerqwa hắphsan?


Bỗfpdhng nhiêanern nụphsafpdhdbuni hắphsac y nhânrndn cứikcrng đnkynơbuqr, trợdhfbn mắphsat hákrtq hốsulnc nhìsulnn dung nhan tuyệjyvdt sắphsac trưfpdhcdwkc mặgunzt.

“Đryhhiềyrtfu nàeatwy….Đryhhiềyrtfu nàeatwy sao cójmry thểbhvf xảxscsy ra?”

krtqi kiếnrndm sắphsap đnkynânrndm vàeatwo yếnrndt hầikcru Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly bịqrxceatwng nắphsam trong tay, phảxscsng phấqnzyt nhưfpdh giữhgfj rấqnzyt chặgunzt khôjtxung thểbhvf cửdbun đnkynhgfjng đnkynưfpdhdhfbc.

Con mắphsat hơbuqri giưfpdhơbuqrng lêanern, thừanera dịqrxcp hắphsac y nhânrndn chưfpdha kịqrxcp hoàeatwn hồqnzyn Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly duỗfpdhi chânrndn đnkynwhkup y mộhgfjt cưfpdhcdwkc, mộhgfjt cưfpdhcdwkc nàeatwy dùanerng toàeatwn bộhgfj sứikcrc lựfqskc làeatwm têanern hắphsac y nhânrndn kia bay ra ngoàeatwi, hung hăiqidng ngãapygeatwo mặgunzt tưfpdhdbunng, “Phốsulnc phốsulnc” mộhgfjt tiếnrndng, phun ra ngụphsam mákrtqu tưfpdhơbuqri, cảxscs ngưfpdhdbuni co quắphsap lạwhkui.

“Cờdbun rắphsac…!”

Mộhgfjt chânrndn dẫqracm nákrtqt ngựfqskc, y nghe thấqnzyy tiếnrndng xưfpdhơbuqrng cốsulnt vỡengg vụphsan, trong miệjyvdng khôjtxung ngừanerng phun mákrtqu tưfpdhơbuqri, giọbuosng nójmryi mơbuqr hồqnzy: “Ngưfpdhơbuqri…Ngưfpdhơbuqri rốsulnt cuộhgfjc làeatw ngưfpdhdbuni phưfpdhơbuqrng nàeatwo?”

“Ngưfpdhơbuqri tớcdwki giếnrndt ta, còsydyn hỏzamki ta làeatw ngưfpdhdbuni phưfpdhơbuqrng nàeatwo?” Khoélftejtxui Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly nởsydy nụphsafpdhdbuni mỉaizpa mai, mắphsat đnkynen lạwhkunh lùanerng nhìsulnn hắphsac y nhânrndn: “Bấqnzyt quákrtq nếnrndu ngưfpdhơbuqri muốsulnn biếnrndt, ta đnkynânrndy sẽaner cho ngưfpdhơbuqri làeatwm quỷqnzykrtqng đnkynưfpdhdhfbc minh bạwhkuch.”

Theo tiếnrndng nójmryi củerqwa Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly trêanern ngưfpdhdbuni nàeatwng toảxscs ra khínkyn tứikcrc cưfpdhdbunng đnkynwhkui, khínkyn tứikcrc kia hìsulnnh thàeatwnh mộhgfjt cákrtqi vòsydyi rồqnzyng, xoákrtqy lêanern đnkynikcry trờdbuni cákrtqt bụphsai, quay xung quanh nàeatwng thậybwlt lânrndu cũkrtqng chưfpdha tan. Mákrtqi tójmryc đnkynen cũkrtqng bịqrxc cuồqnzyng phong phậybwlt lêanern, trong đnkynêanerm tốsulni phảxscsng phấqnzyt giốsulnng vưfpdhơbuqrng giảxscs giákrtqng trầikcrn.

“Ngưfpdhơbuqri…Ngưfpdhơbuqri làeatw Tinh Huyềyrtfn sưfpdh cấqnzyp thấqnzyp?”

Hắphsac y nhânrndn trừanerng lớcdwkn hai mắphsat, toàeatwn thânrndn khôjtxung nhịqrxcn đnkynưfpdhdhfbc run rẩqracy, y cảxscsm nhậybwln rõjmryeatwng khínkyn tứikcrc nàeatwy so vớcdwki y còsydyn cưfpdhdbunng đnkynwhkui hơbuqrn, đnkynânrndy làeatw Tinh Huyềyrtfn sưfpdhsydy phưfpdhơbuqrng nàeatwo? Vôjtxu luậybwln thếnrndeatwo y cũkrtqng khôjtxung thểbhvf ngờdbun đnkynưfpdhdhfbc thiếnrndu nữhgfj mớcdwki mưfpdhdbuni tákrtqm tuổiuavi nàeatwy lạwhkui mạwhkunh nhưfpdh thếnrnd!

Trờdbuni ạwhku, làeatw bựfqskc nàeatwo thiêanern phúloph, quảxscs thậybwlt quákrtq biếnrndn thákrtqi, ngoạwhkui trừaner hai gia tộhgfjc kia, còsydyn cójmry ai cójmry thểbhvf nuôjtxui dưfpdhenggng thiêanern tàeatwi nhưfpdh vậybwly? Bảxscsn thânrndn rốsulnt cuộhgfjc đnkynãapyg trêaneru chọbuosc yêaneru nghiệjyvdt nàeatwo?

“Ngưfpdhơbuqri sai rồqnzyi, ta khôjtxung phảxscsi cấqnzyp thấqnzyp màeatweatw trung cấqnzyp.” Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly lắphsac đnkynikcru, thu hồqnzyi lạwhkui khínkyn tứikcrc, nếnrndu khôjtxung phảxscsi vừanera rồqnzyi nàeatwng bộhgfjc lộhgfj thựfqskc lựfqskc thìsulniqidn bảxscsn khôjtxung ai cójmry thểbhvf biếnrndt đnkynưfpdhdhfbc thựfqskc lựfqskc củerqwa nàeatwng: “Bânrndy giờdbun, ngưfpdhơbuqri đnkynãapyg chuẩqracn bịqrxc tinh thầikcrn đnkynbhvf chếnrndt chưfpdha?”

Sắphsac mặgunzt hắphsac y nhânrndn hiệjyvdn vẻjmry hoảxscsng sợdhfb, ôjtxum tia hy vọbuosng cuốsulni cùanerng: “Chẳjquang lẽaner ngưfpdhơbuqri khôjtxung muốsulnn biếnrndt lai lịqrxcch củerqwa ta?”


“Ah?” Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly vuốsulnt cằbuosm, hơbuqri suy tưfpdh nhìsulnn hắphsac y nhânrndn.

Hắphsac y nhânrndn thởsydy phàeatwo nhẹryhh nhõjmrym, y đnkynqrxcnh trưfpdhcdwkc tiêanern sẽanerjmryi dốsulni thiếnrndu nữhgfjeatwy sau đnkynójmry sẽanersulnm cơbuqr hộhgfji bỏzamk chạwhkuy, dùaner sao nàeatwng ta cũkrtqng làeatw ngưfpdhdbuni còsydyn trẻjmry chắphsac chắphsan rấqnzyt dễybwl lừanera.

Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly rúlopht bộhgfji kiếnrndm bêanern hôjtxung vung lêanern, kiếnrndm quang xoẹryhht qua cổiuav hắphsac y nhânrndn, mákrtqu tưfpdhơbuqri văiqidng khắphsap nơbuqri nhuộhgfjm hồqnzyng cảxscs thânrndn thểbhvf hắphsac y nhânrndn. Y hiểbhvfn nhiêanern khôjtxung thểbhvf ngờdbun Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly ngay cảxscs chàeatwo hỏzamki cũkrtqng khôjtxung màeatw trựfqskc tiếnrndp đnkynhgfjng thủerqw, hákrtq hốsulnc mồqnzym nhìsulnn gắphsat gao vàeatwo nàeatwng.

“Ngưfpdhơbuqri…”

“Ngưfpdhơbuqri cho rằbuosng ta sẽaner tin ngưfpdhơbuqri sao?” Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly cưfpdhdbuni lạwhkunh, đnkynem kiếnrndm cắphsam lạwhkui vàeatwo vỏzamk, khôjtxung chúlopht biểbhvfu tìsulnnh nhìsulnn hắphsac y nhânrndn: “Nếnrndu nhưfpdh ta muốsulnn biếnrndt lai lịqrxcch củerqwa ngưfpdhơbuqri, ta sẽanerjmrykrtqch thăiqidm dòsydy, ởsydy đnkynânrndy khôjtxung cójmrysulneatw Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly ta khôjtxung tra ra đnkynưfpdhdhfbc, Nguyệjyvdt, chúlophng ta đnkyni.”

Dạwhkuiqidng Nguyệjyvdt nhẹryhh nhàeatwng cưfpdhdbuni, mắphsat dừanerng lạwhkui trêanern gưfpdhơbuqrng mặgunzt Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly, loélfteanern mộhgfjt tia mơbuqr mộhgfjng. Chủerqw tửdbun quákrtq lợdhfbi hạwhkui đnkyni, nếnrndu cójmry thểbhvf đnkynuổiuavi kịqrxcp bưfpdhcdwkc chânrndn củerqwa chủerqw tửdbun, đnkynsulni vớcdwki nàeatwng màeatwjmryi cũkrtqng làeatw mộhgfjt loạwhkui hạwhkunh phúlophc…

Hắphsac y nhânrndn kia dĩdrri nhiêanern đnkynãapyg tắphsat thởsydy, cójmry thểbhvf hắphsan chếnrndt khôjtxung nhắphsam mắphsat, con mắphsat kia đnkynếnrndn chếnrndt cũkrtqng khôjtxung muốsulnn nhắphsam lạwhkui, gắphsat gao trừanerng mắphsat vềyrtfbuqri Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly đnkynang đnkynikcrng.

Áevdvm Dạwhkukrtqc, mùaneri thơbuqrm dễybwl chịqrxcu.

Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly cấqnzyt bưfpdhcdwkc vàeatwo, mộhgfjt bójmryng dákrtqng hiêanern ngang bưfpdhcdwkc từaner trong đnkyni ra.

“Chủerqw tửdbun, sao ngưfpdhơbuqri lạwhkui tớcdwki đnkynânrndy?” Nhìsulnn thấqnzyy Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly, Niệjyvdm Khêaner dừanerng bưfpdhcdwkc chânrndn, trong mắphsat xoẹryhht qua tia kinh ngạwhkuc, khôjtxung biếnrndt Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly đnkynếnrndn đnkynânrndy cójmry chuyệjyvdn gìsuln khẩqracn cấqnzyp màeatw đnkynêanerm hôjtxum khuya khoắphsat lạwhkui đnkynếnrndn Áevdvm Dạwhkukrtqc tìsulnm nàeatwng.

Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly cưfpdhdbuni nhạwhkut, ákrtqnh mắphsat hưfpdhcdwkng ra ngoàeatwi, nójmryi: “Niệjyvdm Khêaner, ngưfpdhơbuqri ra thậybwlt đnkynúlophng lúlophc, ta muốsulnn nójmryi vớcdwki ngưfpdhơbuqri mộhgfjt tiếnrndng, mấqnzyy ngàeatwy nàeatwy ta sẽaner rờdbuni khỏzamki Áevdvm Dạwhkukrtqc.”

“Ngưfpdhdbuni phảxscsi đnkyni?”

“Đryhhúlophng, đnkynwhkui hộhgfji huyềyrtfn giảxscs sắphsap tổiuav chứikcrc, ta phảxscsi tham gia, hơbuqrn nữhgfja lầikcrn nàeatwy rờdbuni đnkyni, nếnrndu khôjtxung đnkynưfpdhdhfbc cha dưfpdhdhfbng theo ta tuyệjyvdt sẽaner khôjtxung trởsydy vềyrtf.” Chậybwlm rãapygi quay ngưfpdhdbuni, nhìsulnn Niệjyvdm Khêaner, lôjtxung màeatwy Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly tràeatwn đnkynikcry kiêanern đnkynqrxcnh: “Trong thờdbuni gian ta rờdbuni khỏzamki đnkynânrndy, ta muốsulnn đnkynưfpdha mẫqracu thânrndn đnkynếnrndn Áevdvm Dạwhkukrtqc, cho nêanern đnkynêanerm mai ngưfpdhơbuqri hãapygy đnkynếnrndn Dạwhku gia bínkyn mậybwlt đnkynưfpdha mẫqracu thânrndn vàeatw Phong nhi đnkynem đnkyni, mặgunzc dùaner mẫqracu thânrndn làeatwjmry giảxscs ba năiqidm nàeatwy ta bồqnzyi dưfpdhenggng cũkrtqng trởsydy thàeatwnh võjmryfpdh nhưfpdhng đnkynưfpdha đnkynếnrndn Áevdvm Dạwhku mớcdwki làeatwm ta yêanern tânrndm.”

Thầikcrn sắphsac Niệjyvdm Khêaner ngưfpdhng trọbuosng, nàeatwng nhẹryhh gậybwlt đnkynikcru: “Ta hiểbhvfu rồqnzyi, ta sẽaner bảxscso vệjyvd phu nhânrndn vàeatw thiếnrndu gia thậybwlt tốsulnt!”

“Lúlophc đnkynójmry, ta sẽaner đnkynưfpdha Gia Nhi theo cùanerng, bêanern cạwhkunh ta ngoạwhkui trừaner mấqnzyy ngưfpdhdbuni Thanh Long, Gia Nhi cójmry thựfqskc lựfqskc mạwhkunh nhấqnzyt, còsydyn cójmry ngưfpdhơbuqri thôjtxung bákrtqo vớcdwki Huyềyrtfn Vũkrtq mộhgfjt tiếnrndng đnkynêanerm mai tớcdwki Dạwhku gia tìsulnm ta.” Ngừanerng lạwhkui mộhgfjt chúlopht, ákrtqnh mắphsat Dạwhku Nhưfpdhdhfbc Ly hơbuqri thu lạwhkui, nójmryi: “Mặgunzt khákrtqc, đnkynem hếnrndt toàeatwn lựfqskc đnkyniềyrtfu tra kẻjmryeatwo đnkynãapyg ânrndm thầikcrm giúlophp đnkynengg Hiêanern Viêanern Bìsulnnh cho ta.”

Nhữhgfjng ngưfpdhdbuni kia đnkynsulni vớcdwki mìsulnnh đnkynãapyg nổiuavi sákrtqt ýjipn, nhưfpdh vậybwly nàeatwng tuyệjyvdt khôjtxung thểbhvf bỏzamk qua cho đnkynákrtqm ngưfpdhdbuni kia.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.