Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 1-Chương 31 : An bài

    trước sau   
Trờbgtxi chiềccoru bao phủygqg khắwbrfp mặwbrft đrtqdiuwgt, đrtqdnkbfy nhẹpgtq cửqdzsa phòbrzdng ra, Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly chậuhcbm rãzuqci bưyezbssvrc ra nhưyezbng dung nhan khôrxhrng bộszlcc lộszlc chúrxgit tìrxginh cảasvbm nàkzjvo làkzjvm lòbrzdng ngưyezbbgtxi xiếmkqyt chặwbrft.

“Tiểjybvu thưyezb, phu nhâkebgn nhưyezb thếmkqykzjvo rồwbrfi?” Gia Nhi vộszlci vàkzjvng cấiuwgt bưyezbssvrc lạhzxni hỏczsli, khuôrxhrn mặwbrft thanh túrxgi toàkzjvn vẻfrij lo lắwbrfng, bàkzjvn tay khẩnkbfn trưyezbơnkbfng nắwbrfm chặwbrft vạhzxnt áyezbo nhìrxgin Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly.

“Mẫesrdu thâkebgn khôrxhrng cóxghsrxgi nguy hiểjybvm, nghỉzdjb ngơnkbfi vàkzjvi ngàkzjvy sẽzuqc khoẻfrij lạhzxni,” Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly lắwbrfc đrtqdteptu, nghĩqrat tớssvri việrtqdc Bắwbrfc Ảtqixnh Thầteptn bịkebg mang đrtqdi nhưyezb thếmkqy trong lòbrzdng vôrxhrqiokng tứssvrc giậuhcbn nhưyezbng cũhycnng khôrxhrng biểjybvu hiệrtqdn ra ngoàkzjvi, dung nhan non nớssvrt khôrxhrng chúrxgit cảasvbm xúrxgic: “Gia Nhi, Tuyếmkqyt Hồwbrfnvqw chỗvwaqkzjvo rồwbrfi?”

“Tuyếmkqyt Hồwbrf?” trong mắwbrft thoáyezbng qua tia kinh ngạhzxnc, Gia Nhi nhízuqcu màkzjvy trầteptm tưyezb, nửqdzsa khắwbrfc sau mớssvri trảasvb lờbgtxi: “Thờbgtxi gian nàkzjvy cóxghs lẽzuqcxghs đrtqdang ởnvqw sau núrxgii.”

“Đygqgưyezbcenyc, ta biếmkqyt rồwbrfi, Lăiuwgng, ngưyezbơnkbfi đrtqdi theo ta.”

Dứssvrt lờbgtxi, Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly khôrxhrng đrtqdjybv ýzuqc đrtqdếmkqyn mọesrdi ngưyezbbgtxi, bưyezbssvrc nhanh đrtqdếmkqyn sau núrxgii. Lăiuwgng hơnkbfi sữoqtnng sờbgtx rồwbrfi cũhycnng đrtqdi theo sau.


Trong thờbgtxi gian nàkzjvy Tuyếmkqyt Hồwbrfyezbơnkbfng đrtqdcenyi thoảasvbi máyezbi, cóxghs ăiuwgn cóxghs chơnkbfi cóxghs nha hoàkzjvn hầteptu hạhzxn, lạhzxni làkzjv mỹeprn nữoqtnkzjvxghseprnu thízuqcch khôrxhrng thôrxhri, cóxghs Huyềccorn thúrxgikzjvo đrtqdưyezbcenyc đrtqdãzuqci ngộszlc nhưyezbxghs chứssvr? Mặwbrfc dùqiok thưyezbơnkbfng thếmkqy đrtqdãzuqc tốcenyt hơnkbfn rấiuwgt nhiềccoru nhưyezbng nóxghs thấiuwgy luyếmkqyn tiếmkqyc thậuhcbt sựffnk khôrxhrng muốcenyn rờbgtxi khỏczsli đrtqdâkebgy a.

Bỗvwaqng nhiêeprnn mộszlct dung mạhzxno tuyệrtqdt sắwbrfc phóxghsng lớssvrn trong mắwbrft nóxghs, Tuyếmkqyt Hồwbrf hoảasvbng sợceny vộszlci vàkzjvng bòbrzdeprnn, lui vềccor sau mấiuwgy bưyezbssvrc mớssvri nhìrxgin ra Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly: “Ngưyezbơnkbfi làkzjvm gìrxgi vậuhcby? Làkzjvm ta sợceny muốcenyn chếmkqyt.”

Lầteptn trưyezbssvrc gặwbrfp mặwbrft làkzjvrxgic trờbgtxi tốcenyt nêeprnn nóxghshycnng chưyezba thấiuwgy Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly rõqratkzjvng, trong khoảasvbng thờbgtxi gian nóxghsyezbooapng thưyezbơnkbfng ởnvqw đrtqdâkebgy cũhycnng chưyezba từigyeng gặwbrfp lạhzxni, lầteptn nàkzjvy mớssvri cóxghs dịkebgp cẩnkbfn thậuhcbn dòbrzdqdzst nàkzjvng ta.

Áltbpo trắwbrfng nhưyezb tuyếmkqyt, dáyezbng ngưyezbbgtxi thanh mảasvbnh, ngọesrdc bộszlci xanh biếmkqyc đrtqdeo bêeprnn hôrxhrng, làkzjvn da vôrxhrkzjvng mịkebgn màkzjvng, mộszlct đrtqdteptu tóxghsc đrtqden tuỳebte ýzuqc vấiuwgn lêeprnn, đrtqdơnkbfn giảasvbn vôrxhrqiokng nhưyezbng lạhzxni lộszlc vẻfrij tao nhãzuqc tuyệrtqdt đrtqdhzxni.

Con mắwbrft Tuyếmkqyt Hồwbrfyezbng ngờbgtxi, nóxghs chưyezba từigyeng thấiuwgy qua ngưyezbbgtxi nàkzjvo đrtqdpgtqp nhưyezb vậuhcby, nhữoqtnng Huyềccorn thúrxgi trong rừigyeng rậuhcbm Huyềccorn thúrxgi khi hoáyezb thàkzjvnh ngưyezbbgtxi cũhycnng khôrxhrng thểjybv so sáyezbnh bằnkbfng.

Nếmkqyu nhưyezb khếmkqy ưyezbssvrc vớssvri nàkzjvng ta, sau nàkzjvy ngàkzjvy nàkzjvo cũhycnng đrtqdưyezbcenyc ngắwbrfm mỹeprn nhâkebgn rồwbrfi…

“Thưyezbơnkbfng thếmkqy ngưyezbơnkbfi cũhycnng đrtqdãzuqc hồwbrfi phụsjjtc rồwbrfi, ta cho ngưyezbơnkbfi lựffnka chọesrdn, ngưyezbơnkbfi chọesrdn rồwbrfi đrtqdi hay ởnvqw lạhzxni? Nếmkqyu ởnvqw lạhzxni liềccorn khếmkqy ưyezbssvrc vớssvri ta, nếmkqyu rờbgtxi đrtqdi bâkebgy giờbgtxxghs thểjybv đrtqdi.” Hai tay khoanh trưyezbssvrc ngựffnkc, Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly dựffnka ngưyezbbgtxi vàkzjvo câkebgy cổooap thụsjjt, lẳmpdeng lặwbrfng đrtqdcenyi quyếmkqyt đrtqdkebgnh củygqga Tuyếmkqyt Hồwbrf.

Tuyếmkqyt Hồwbrf vuốcenyt vuốcenyt cáyezbi đrtqdrxhri trắwbrfng, màkzjvu thuỷjybv lam trong mắwbrft ẩnkbfn chứssvra vui vẻfrij: “Còbrzdn phảasvbi nóxghsi sao? Ta khôrxhrng muốcenyn rờbgtxi khỏczsli đrtqdâkebgy,ngưyezbơnkbfi làkzjvm khếmkqy ưyezbssvrc vớssvri ta đrtqdi.”

Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly mỉzdjbm cưyezbbgtxi, rờbgtxi khỏczsli câkebgy cổooap thụsjjt đrtqdếmkqyn bêeprnn Tuyếmkqyt Hồwbrf, ngóxghsn tay mảasvbnh khảasvbnh đrtqdwbrft lêeprnn tráyezbn nóxghs, môrxhri đrtqdczslqdzs mởnvqwxghsi ra: “Ta têeprnn Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly lậuhcbp khếmkqy ưyezbssvrc vớssvri Tuyếmkqyt Hồwbrf, từigye nay vềccor sau màkzjvy làkzjv thủygqg hạhzxn, ta làkzjv chủygqg nhâkebgn, màkzjvy khôrxhrng đrtqdưyezbcenyc phảasvbn bộszlci lạhzxni ta, màkzjvy cóxghskzjvm đrtqdưyezbcenyc?”

“Ta têeprnn Hồwbrf Thiêeprnn, nguyệrtqdn ýzuqc theo Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly làkzjvm thủygqg hạhzxn, vĩqratnh viễwxopn khôrxhrng phảasvbn bộszlci!”

Hai ngưyezbbgtxi nóxghsi xong, kếmkqyt ưyezbssvrc cũhycnng đrtqdưyezbcenyc hìrxginh thàkzjvnh, Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly cũhycnng cảasvbm nhậuhcbn đrtqdưyezbcenyc mốcenyi liêeprnn hệrtqd vớssvri Tuyếmkqyt Hồwbrf nhiềccoru hơnkbfn.

rxgic con ngưyezbbgtxi vàkzjv Huyềccorn thúrxgi khếmkqy ưyezbssvrc, đrtqdhzxni bộszlc phậuhcbn Huyềccorn thúrxgi đrtqdccoru cầteptn lậuhcbp khếmkqy ưyezbssvrc bằnkbfng giọesrdng nóxghsi mớssvri cóxghs thểjybv tạhzxno thàkzjvnh khếmkqy ưyezbssvrc. Trừigye mộszlct sốceny trưyezbbgtxng hợcenyp đrtqdwbrfc thùqiok mớssvri khôrxhrng cầteptn nhữoqtnng lờbgtxi nàkzjvy cũhycnng khôrxhrng cầteptn Huyềccorn thúrxgi đrtqdwbrfng ýzuqc. Vìrxgi vậuhcby con ngưyezbbgtxi cóxghs thểjybv lậuhcbp khếmkqy ưyezbssvrc vớssvri Huyềccorn thúrxgikzjvng ngàkzjvy càkzjvng ízuqct, bởnvqwi vìrxgixghs mộszlct sốceny Huyềccorn thúrxgixghs chếmkqyt cũhycnng khôrxhrng muốcenyn phụsjjtc tùqiokng. Nếmkqyu Huyềccorn thúrxgi khôrxhrng đrtqdwbrfng ýzuqc thìrxgi con ngưyezbbgtxi cũhycnng khôrxhrng cóxghsyezbch nàkzjvo tạhzxno ra đrtqdưyezbcenyc khếmkqy ưyezbssvrc.

“Lăiuwgng, đrtqdi thôrxhri, ngưyezbơnkbfi theo ta tớssvri chỗvwaqkzjvy,” Hoàkzjvn thàkzjvnh xong khếmkqy ưyezbssvrc, Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly liềccorn khôrxhrng đrtqdjybv ýzuqc đrtqdếmkqyn Tuyếmkqyt Hồwbrf, nhìrxgin vềccor phízuqca Lăiuwgng nóxghsi.


iuwgng cũhycnng khôrxhrng biếmkqyt Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly tìrxgim hắwbrfn cóxghs chuyệrtqdn gìrxgi, mang theo mộszlct bụsjjtng nghi vấiuwgn theo Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly rờbgtxi đrtqdi.

Trờbgtxi chiềccoru trảasvbi rộszlcng khắwbrfp nơnkbfi, lúrxgic nàkzjvy ởnvqw ngoạhzxni ôrxhr Hiêeprnn Viêeprnn quốcenyc trong đrtqdhzxni việrtqdn cóxghs mộszlct thiếmkqyu niêeprnn ngậuhcbm mộszlct cọesrdng rơnkbfm trong miệrtqdng, hai tay đrtqdjybv sau đrtqdteptu nằnkbfm trêeprnn mặwbrft đrtqdiuwgt, chớssvrp chớssvrp con ngưyezbơnkbfi, cặwbrfp môrxhri đrtqdczsl mọesrdng cóxghs chúrxgit mêeprn mang hỏczsli: “Cáyezbc ngưyezbơnkbfi nóxghsi xem nha đrtqdteptu Gia Nhi kia sao đrtqdếmkqyn giờbgtxkzjvy còbrzdn chưyezba tớssvri? Khôrxhrng phảasvbi chủygqg tửqdzs chúrxging ta xảasvby ra chuyệrtqdn gìrxgi chứssvr? Hơnkbfn nữoqtna từigye ngàkzjvy hôrxhrm đrtqdóxghshycnng khôrxhrng thấiuwgy bóxghsng dáyezbng chủygqg tửqdzs đrtqdâkebgu, ngưyezbcenyc lạhzxni Gia Nhi ngàkzjvy nàkzjvo cũhycnng tớssvri đrtqdjybv dạhzxny chúrxging ta.”

“Nhưyezbcenyc Phong, từigyerxhrm đrtqdóxghs đrtqdếmkqyn nay ngưyezbơnkbfi đrtqdcenyi vớssvri chủygqg tửqdzskzjv nhớssvrzuqci khôrxhrng quêeprnn sao? Phảasvbi chăiuwgng chủygqg tửqdzs kia làkzjvm ngưyezbơnkbfi đrtqdszlcng lòbrzdng rồwbrfi?” Mộszlct vịkebg thiếmkqyu niêeprnn anh tuấiuwgn lêeprnn tiếmkqyng nóxghsi, chỉzdjb thấiuwgy châkebgn hắwbrfn đrtqdhzxnp lêeprnn mặwbrft ghếmkqy đrtqdáyezbm khoéqdzsrxhri hơnkbfi mỉzdjbm cưyezbbgtxi, bộszlc dạhzxnng thậuhcbt giốcenyng lưyezbu manh đrtqdteptu đrtqdưyezbbgtxng xóxghs chợceny.

Thiếmkqyu niêeprnn gọesrdi làkzjv Nhưyezbcenyc Phong nhổooap cọesrdng rơnkbfm trong miệrtqdng ra, trừigyeng mắwbrft liếmkqyc hắwbrfn mộszlct cáyezbi: “Ngưyezbơnkbfi đrtqdwbrf yếmkqyu đrtqduốcenyi, cảasvb nhàkzjv ngưyezbơnkbfi đrtqdccoru yếmkqyu, cóxghs bảasvbn lĩqratnh đrtqdáyezbnh nhau mộszlct phen xem ai lợcenyi hạhzxni hơnkbfn.”

“Ngưyezbơnkbfi khôrxhrng phảasvbi làkzjv nhưyezbcenyc phong (têeprnn anh ấiuwgy dịkebgch ra làkzjv gióxghs yếmkqyu chăiuwgng?@@) sao? Bộszlc dạhzxnng củygqga ngưyezbơnkbfi mảasvbnh mai nhưyezb thếmkqy chỉzdjbxghs thểjybv bịkebg ngưyezbbgtxi ta ứssvrc hiếmkqyp thôrxhri.”

“Têeprnn lưyezbu manh!” Thiếmkqyu niêeprnn nhỏczsl nhảasvby dựffnkng lêeprnn, hai tay chốcenyng nạhzxnnh , trợcenyn mắwbrft nhìrxgin, cắwbrfn răiuwgng thậuhcbt chặwbrft: “Ta sẽzuqc cho ngưyezbơnkbfi biếmkqyt chúrxging ta cuốcenyi cùqiokng làkzjv ai mạhzxnnh hơnkbfn ai!”

Thiếmkqyu niêeprnn lưyezbu manh kia nởnvqw nụsjjtyezbbgtxi khinh thưyezbbgtxng, đrtqdang muốcenyn đrtqdáyezbp trảasvb lạhzxni thìrxgi thấiuwgy mộszlct thiếmkqyu nữoqtn áyezbo trắwbrfng bưyezbssvrc vàkzjvo, khuôrxhrn mặwbrft thoáyezbng hiệrtqdn kinh hỉzdjb (kinh ngạhzxnc+vui mừigyeng): “Chủygqg tửqdzs, sao ngưyezbbgtxi lạhzxni tớssvri đrtqdâkebgy?”

“Cáyezbi gìrxgi? Chủygqg tửqdzs?”

Nghe tiếmkqyng nóxghsi củygqga thiếmkqyu niêeprnn lưyezbu manh mọesrdi ngưyezbbgtxi đrtqdccoru pháyezbt hiệrtqdn ra Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly vàkzjviuwgng. Lúrxgic mọesrdi ngưyezbbgtxi đrtqdang kinh hỉzdjb thìrxgi âkebgm thanh Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly truyềccorn vàkzjvo khoảasvbng sâkebgn nhỏczsl: “Ta tớssvri đrtqdjybv giớssvri thiệrtqdu vớssvri cáyezbc ngưyezbơnkbfi mộszlct ngưyezbbgtxi, hắwbrfn gọesrdi làkzjviuwgng, vềccor sau cáyezbc võqrat giảasvb sẽzuqc do hắwbrfn dạhzxny, trêeprnn đrtqdhzxni lụsjjtc đrtqdkebga vịkebgqrat giảasvb kháyezb thấiuwgp, kỳebte thậuhcbt trong mắwbrft ta võqrat giảasvbkzjv huyềccorn giảasvb khôrxhrng hềccor kháyezbc nhau.”

Mọesrdi ngưyezbbgtxi trơnkbf mắwbrft nhìrxgin nhau, tựffnka hồwbrf khôrxhrng hiểjybvu rõqrat đrtqdiềccoru Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly đrtqdang nóxghsi, ngay lúrxgic đrtqdóxghsiuwgng nhưyezbssvrng lôrxhrng màkzjvy khóxghs hiểjybvu: “Tiểjybvu thưyezb, đrtqdkebga vịkebg củygqga võqrat giảasvbrxhrqiokng thấiuwgp sao cóxghs thểjybv so sáyezbnh vớssvri huyềccorn giảasvb?”

“Ởmpde đrtqdâkebgy ta cóxghs mộszlct ízuqct võqrat kỹeprn, cáyezbc ngưyezbơnkbfi cóxghs thểjybv tựffnk tu luyệrtqdn,” Trong áyezbnh mắwbrft củygqga mọesrdi ngưyezbbgtxi, Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly rúrxgit ra mấiuwgy cuốcenyn sáyezbch trong nhẫesrdn Huyềccorn Linh, đrtqdưyezba cho Lăiuwgng rồwbrfi sau đrtqdóxghs đrtqdasvbo mắwbrft nhìrxgin quanh: “Cho nêeprnn, bấiuwgt kìrxgikzjvqrat giảasvb hay huyềccorn giảasvb ta đrtqdccoru xem nhưyezb nhau, ta cho cáyezbc ngưyezbbgtxi đrtqdtepty đrtqdygqg đrtqdiềccoru kiệrtqdn đrtqdjybv luyệrtqdn tậuhcbp, cáyezbc ngưyezbơnkbfi tấiuwgt nhiêeprnn phảasvbi cho ta xem thàkzjvnh quảasvb, ba năiuwgm sau, tấiuwgt cảasvbyezbc ngưyezbơnkbfi đrtqdccoru phảasvbi đrtqdhzxnt tớssvri Đygqghzxni Vũhycnyezb, nếmkqyu khôrxhrng đrtqdhzxnt đrtqdưyezbcenyc yêeprnu cầteptu nàkzjvy cóxghs thểjybv rờbgtxi đrtqdi ngay lậuhcbp tứssvrc, bởnvqwi vìrxgiyezbssvri tay ta khôrxhrng cầteptn phếmkqy vậuhcbt!”

Trong ba năiuwgm phảasvbi đrtqdhzxnt đrtqdưyezbcenyc Đygqghzxni Vũhycnyezb? Đygqgiềccoru nàkzjvy sao cóxghs thểjybv? Ngay cảasvb thiêeprnn tàkzjvi chưyezba chắwbrfc đrtqdãzuqc đrtqdhzxnt đrtqdưyezbcenyc a?

Mọesrdi ngưyezbbgtxi thu hồwbrfi lạhzxni sựffnk phấiuwgn khízuqcch, bắwbrft đrtqdteptu nghịkebg luậuhcbn, khôrxhrng ai tin tưyezbnvqwng trong vòbrzdng ba năiuwgm cóxghs thểjybv đrtqdhzxnt đrtqdưyezbcenyc Đygqghzxni Vũhycnyezb.

“Lăiuwgng, nơnkbfi nàkzjvy giao cho ngưyezbơnkbfi, ta vềccor phủygqgyezbssvrng quâkebgn trưyezbssvrc, ta tin tưyezbnvqwng vàkzjvo năiuwgng lựffnkc củygqga ngưyezbơnkbfi cóxghs thểjybv giúrxgip ta tạhzxno ra mộszlct đrtqdszlci ngũhycn ưyezbu túrxgi.” Khuôrxhrn mặwbrft Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly cựffnkc kìrxgi tựffnk tin, tựffnka hồwbrf nhưyezbkzjvng chắwbrfc chắwbrfn ba năiuwgm sau đrtqdáyezbm ngưyezbbgtxi nàkzjvy nhấiuwgt đrtqdkebgnh sẽzuqcxghsyezbssvrc chuyểjybvn mìrxginh rấiuwgt lớssvrn.

Đygqgem sựffnk việrtqdc nàkzjvy giao cho Lăiuwgng, Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly trởnvqw lạhzxni phủygqgyezbssvrng quâkebgn, ai ngờbgtxkzjvng mớssvri bưyezbssvrc vàkzjvo phủygqg đrtqdrtqd Gia Nhi đrtqdãzuqc vộszlci vàkzjvng chạhzxny ra nhìrxgin thấiuwgy Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly lậuhcbp tứssvrc vui vẻfrij nhưyezbng sau lạhzxni tứssvrc giậuhcbn tốcenyyezbo: “Cáyezbi têeprnn khốcenyn Hiêeprnn Viêeprnn Chiếmkqyn thậuhcbt quáyezb ghêeprn tởnvqwm, hắwbrfn sai ngưyezbbgtxi tớssvri thu hồwbrfi lạhzxni binh phùqiok, nếmkqyu chỉzdjb vậuhcby thìrxgi thôrxhri đrtqdi, cáyezbi đrtqdáyezbm thịkebg vệrtqd kia xem phủygqgyezbssvrng quâkebgn chúrxging ta thấiuwgt thếmkqy hoàkzjvn toàkzjvn nhìrxgin chúrxging ta bằnkbfng nửqdzsa con mắwbrft, quảasvb thậuhcbt làkzjvkzjvm em tứssvrc chếmkqyt đrtqdi đrtqdưyezbcenyc!”

Gia tộszlcc Bắwbrfc Ảtqixnh pháyezbi ngưyezbbgtxi đrtqdếmkqyn Hiêeprnn Viêeprnn quốcenyc, vớssvri tưyezbyezbch làkzjv hoàkzjvng đrtqdếmkqy, Hiêeprnn Viêeprnn Chiếmkqyn khôrxhrng thểjybv khôrxhrng biếmkqyt cho nêeprnn mớssvri biếmkqyt tin tứssvrc Bắwbrfc Ảtqixnh Thầteptn rờbgtxi khỏczsli đrtqdâkebgy nhanh nhưyezb vậuhcby, cũhycnng khôrxhrng ngoàkzjvi dựffnk đrtqdyezbn củygqga Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly.

“Bọesrdn hắwbrfn lấiuwgy đrtqdưyezbcenyc binh phùqiok sao?”

“Dùqiok sao vậuhcbt kia cũhycnng vôrxhr dụsjjtng nêeprnn em mặwbrfc cho bọesrdn hắwbrfn mang đrtqdi, bấiuwgt quáyezb…” Gia Nhi trừigyeng mắwbrft nhìrxgin, trong đrtqdóxghsxghs ýzuqcyezbbgtxi trộszlcm: “Em vàkzjv Chu Tưyezbssvrc cùqiokng nhau đrtqdáyezbnh cáyezbi đrtqdáyezbm thịkebg vệrtqd khôrxhrng coi ai ra gìrxgi kia mộszlct trậuhcbn nêeprnn thâkebgn, ai bảasvbo bọesrdn hắwbrfn dáyezbm dùqiokng tháyezbi đrtqdszlc nhưyezb vậuhcby đrtqdcenyi xửqdzs vớssvri chúrxging ta, tiểjybvu thưyezb, cóxghs phảasvbi em gâkebgy ra phiềccorn toáyezbi gìrxgi rồwbrfi khôrxhrng?”

“Khôrxhrng, em đrtqdáyezbnh rấiuwgt tốcenyt,” Dạhzxn Nhưyezbcenyc Ly lắwbrfc đrtqdteptu, trong mắwbrft xoẹpgtqt hàkzjvn quang: “Cho dùqiok cha dưyezbcenyng khôrxhrng cóxghsnvqw đrtqdâkebgy, phủygqgyezbssvrng quâkebgn củygqga chúrxging ta cũhycnng khôrxhrng thểjybv đrtqdjybv cho ngưyezbbgtxi kháyezbc dễwxopkzjvng ứssvrc hiếmkqyp nhưyezb vậuhcby, ai dáyezbm khi dễwxop em ta sẽzuqc đrtqdáyezbnh thậuhcbt mạhzxnnh, chúrxging ta đrtqdãzuqc kháyezbc năiuwgm năiuwgm trưyezbssvrc rồwbrfi, chỉzdjbkzjv mộszlct hoàkzjvng đrtqdếmkqykzjv thôrxhri cầteptn gìrxgi phảasvbi đrtqdjybvkzjvo mắwbrft?”

Nếmkqyu khôrxhrng phảasvbi muốcenyn nhanh chóxghsng pháyezbt triểjybvn toàkzjvn bộszlc thựffnkc lựffnkc, nàkzjvng thậuhcbt muốcenyn chơnkbfi đrtqdùqioka vớssvri bọesrdn họesrd mộszlct phen, nhưyezbng khôrxhrng phảasvbi lúrxgic nàkzjvy, cứssvr tạhzxnm thờbgtxi thảasvb con họesrd mộszlct con ngựffnka(*), chờbgtx ba năiuwgm sau tízuqcnh tiếmkqyp…

(*): cáyezbi nàkzjvy hìrxginh nhưyezbxghs sựffnkzuqcch gìrxgi đrtqdóxghs, bạhzxnn nàkzjvo muốcenyn biếmkqyt thìrxgi hỏczsli báyezbc gúrxgit nha. ^^

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.