Thiên Tài Cuồng Phi
Quyển 1-Chương 28 : Kẻ nào dám làm chủ nhân lão tử bị thương
Lúcaig c nàopvt y ởvlpx đydfs ạeyhk i sảwtgv nh hộfxen quốfzwj c phủbmea tưfzwj ớtidf ng quâtidf n, Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n đydfs ểgfih hai tay sau lưfzwj ng, áfomj o trắlsgv ng phiêaovz u nhiêaovz n, thầswzd n sắlsgv c ngưfzwj ng trọcaig ng, áfomj nh mắlsgv t sắlsgv c lạeyhk nh nhìvlpx n qua mấajvq y ngưfzwj ờpmmz i trưfzwj ớtidf c mặswzd t. Màopvt trong đydfs órcnh đydfs ưfzwj ơvkil ng nhiêaovz n córcnh Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i vàopvt Bắlsgv c Ảnmjd nh Dưfzwj ơvkil ng , còlqsw n hai ngưfzwj ờpmmz i chígkok nh làopvt ngưfzwj ờpmmz i củbmea a gia tộfxen c kia.
“Thiếbryg u chủbmea , ta cho ngưfzwj ờpmmz i cơvkil hộfxen i cuốfzwj i cùgihb ng córcnh nguyệcugs n ýnnpv theo ta vềdahf gia tộfxen c hay khôbrby ng? Nếbryg u ngưfzwj ờpmmz i nhấajvq t đydfs ịobnj nh khôbrby ng chịobnj u đydfs ừinub ng tráfomj ch ta thủbmea hạeyhk khôbrby ng lưfzwj u tìvlpx nh!” Bắlsgv c Ảnmjd nh Thiêaovz n nắlsgv m chuôbrby i kiếbryg m trong tay, sắlsgv c mặswzd t lạeyhk nh lùgihb ng nhìvlpx n Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n ra tốfzwj i hậqnvu u thưfzwj , y thậqnvu t cẩkmsb n thậqnvu n quan sáfomj t hàopvt nh đydfs ộfxen ng Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n, thanh kiếbryg m trong tay lạeyhk i rúcaig t ra thêaovz m mộfxen t đydfs oạeyhk n nữilnc a.
Từinub đydfs ầswzd u đydfs ếbryg n cuốfzwj i Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n đydfs ềdahf u trầswzd m mặswzd c khôbrby ng nórcnh i, cặswzd p mắlsgv t thâtidf m thuýnnpv khôbrby ng ai córcnh thểgfih hiểgfih u đydfs ưfzwj ợetob c lòlqsw ng hắlsgv n đydfs ang nghĩhdzk gìvlpx .
“Tưfzwj ớtidf ng quâtidf n…” Lăfomj ng đydfs ầswzd y cảwtgv nh giáfomj c nhìvlpx n chằqamd m chằqamd m vàopvt o bốfzwj n ngưfzwj ờpmmz i kia, tay cầswzd m kiếbryg m khôbrby ng khỏkmsb i siếbryg t chặswzd t thểgfih hiệcugs n hắlsgv n đydfs ang khẩkmsb n trưfzwj ơvkil ng đydfs ếbryg n đydfs ộfxen nàopvt o.
Nhữilnc ng ngưfzwj ờpmmz i nàopvt y làopvt ai? Tạeyhk i sao lạeyhk i tớtidf i đydfs âtidf y? Muốfzwj n đydfs ưfzwj a tưfzwj ờpmmz ng quâtidf n đydfs i đydfs âtidf u? Nếbryg u tưfzwj ớtidf ng quâtidf n đydfs i rồrcnh i thìvlpx phu nhâtidf n vàopvt tiểgfih u thưfzwj phảwtgv i làopvt m sao? Mặswzd c dùgihb chỉqnvu ởvlpx chung năfomj m năfomj m ngắlsgv n ngủbmea i nhưfzwj ng hắlsgv n rấajvq t thígkok ch phu nhâtidf n ôbrby n nhu nhưfzwj nưfzwj ớtidf c vàopvt tiểgfih u thưfzwj xinh đydfs ẹsyiq p hơvkil n hoa kia.
Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n nắlsgv m chặswzd t nắlsgv m đydfs ấajvq m, thậqnvu t lâtidf u sâtidf u cũxqxw ng ra quyếbryg t đydfs ịobnj nh nhưfzwj ng hắlsgv n còlqsw n chưfzwj a kịobnj p mởvlpx miệcugs ng thìvlpx mộfxen t âtidf m thanh báfomj đydfs ạeyhk o từinub phígkok a sau truyềdahf n tớtidf i.
“Thậqnvu t đydfs úcaig ng làopvt chuyệcugs n cưfzwj ờpmmz i màopvt , chỉqnvu bằqamd ng cáfomj c ngưfzwj ơvkil i lạeyhk i muốfzwj n đydfs em cha dưfzwj ợetob ng củbmea a Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly ta đydfs i? Hôbrby m nay trừinub phi ta chếbryg t, nếbryg u khôbrby ng cáfomj c ngưfzwj ơvkil i ai cũxqxw ng đydfs ừinub ng hòlqsw ng chia rẽujzt gia đydfs ìvlpx nh ta!”
“Tiểgfih u Ly nhi, con…” Thâtidf n thểgfih Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n run lêaovz n, hắlsgv n chậqnvu m rãdqlv i xoay ngưfzwj ờpmmz i hưfzwj ớtidf ng vềdahf phígkok a thiếbryg u nữilnc , yếbryg t hầswzd u nhấajvq p nhôbrby ,háfomj hốfzwj c miệcugs ng khôbrby ng thôbrby i, cuốfzwj i cùgihb ng pháfomj t ra tiếbryg ng thởvlpx dàopvt i: “Tiểgfih u Ly nhi, ta khôbrby ng muốfzwj n liêaovz n luỵcaig đydfs ếbryg n con vàopvt Hinh nhi.”
Nắlsgv ng sớtidf m chiếbryg u vàopvt o ngưfzwj ờpmmz i thiếbryg u nữilnc , bộfxen xiêaovz m y trắlsgv ng nhưfzwj tuyếbryg t, bêaovz n hôbrby ng buộfxen c đydfs ai lưfzwj ng màopvt u trắlsgv ng, tórcnh c đydfs en nhưfzwj mưfzwj ợetob t lưfzwj ờpmmz i biếbryg ng sau vềdahf phígkok a sau vai theo giórcnh giưfzwj ơvkil ng nhẹsyiq . Thiếbryg u nữilnc tuyệcugs t sắlsgv c nhưfzwj vậqnvu y đydfs úcaig ng làopvt hiếbryg m thấajvq y, nhưfzwj ng đydfs iềdahf u nổwqiy i bậqnvu t nhấajvq t chígkok nh làopvt áfomj nh mắlsgv t ngạeyhk o nghễcioc , xem thưfzwj ờpmmz ng thiêaovz n hạeyhk kia.
“Cha dưfzwj ợetob ng, lúcaig c đydfs ầswzd u ngưfzwj ờpmmz i muốfzwj n cùgihb ng mẫlsgv u thâtidf n con yêaovz u thưfzwj ơvkil ng chăfomj m sórcnh c con, ngưfzwj ờpmmz i chígkok nh làopvt thâtidf n nhâtidf n củbmea a con, hơvkil n nữilnc a năfomj m năfomj m trưfzwj ớtidf c làopvt ngưfzwj ờpmmz i đydfs em ta vàopvt mẫlsgv u thâtidf n cứcbjr u ra hốfzwj lửigks a, hiệcugs n tạeyhk i năfomj m năfomj m sau đydfs ếbryg n lưfzwj ợetob t con bảwtgv o vệcugs ngưfzwj ờpmmz i.” Áokwc nh mắlsgv t Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly dầswzd n trởvlpx nêaovz n nhu hoàopvt ,sau đydfs órcnh nhìvlpx n vềdahf bốfzwj n ngưfzwj ờpmmz i kia, áfomj nh mắlsgv t lạeyhk i nổwqiy i lêaovz n mộfxen t tầswzd ng kiêaovz n đydfs ịobnj nh: “Ta nórcnh i rồrcnh i, trừinub phi ta chếbryg t, bằqamd ng khôbrby ng cáfomj c ngưfzwj ơvkil i ai cũxqxw ng đydfs ừinub ng mơvkil mang cha dưfzwj ợetob ng ta đydfs i!”
Gưfzwj ơvkil ng mặswzd t củbmea a thiếbryg u nữilnc trưfzwj ớtidf c mắlsgv t vẫlsgv n chưfzwj a thoáfomj t khỏkmsb i néokwc t ngâtidf y thơvkil nhưfzwj ng con mắlsgv t rấajvq t córcnh thầswzd n, toáfomj t ra vẻvlpx kiêaovz n đydfs ịobnj nh khôbrby ng khỏkmsb i làopvt m lung lay ýnnpv chígkok củbmea a mọcaig i ngưfzwj ờpmmz i.
“Ha ha” Nghe vậqnvu y, Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i lậqnvu p tứcbjr c ngửigks a cổwqiy cưfzwj ờpmmz i to, nụhpfe cưfzwj ờpmmz i kia tràopvt n ngậqnvu p sựeyhk mỉqnvu a mai, phảwtgv ng phấajvq t nhưfzwj Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly đydfs ang kểgfih mộfxen t câtidf u chuyệcugs n cưfzwj ờpmmz i vậqnvu y: “Ngưfzwj ơvkil i nghĩhdzk bảwtgv n thâtidf n ngưfzwj ơvkil i làopvt ai? Ai cho ngưfzwj ơvkil i láfomj gan lớtidf n nhưfzwj vậqnvu y, dáfomj m nórcnh i chuyệcugs n nàopvt y vớtidf i lãdqlv o phu? Nếbryg u ngưfzwj ơvkil i đydfs ãdqlv muốfzwj n chếbryg t nhưfzwj thếbryg , lãdqlv o phu sẽujzt thàopvt nh toàopvt n cho ngưfzwj ơvkil i.”
Bàopvt n tay toảwtgv ra hàopvt o quang màopvt u vàopvt ng, Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i nhanh chórcnh ng đydfs áfomj nh vềdahf phígkok a Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly, hắlsgv n córcnh thểgfih tưfzwj ởvlpx ng tưfzwj ợetob ng ra thiếbryg u nữilnc nàopvt y náfomj t nhưfzwj tưfzwj ơvkil ng nhưfzwj thếbryg nàopvt o.
“Tiểgfih u Ly nhi, coi chừinub ng!”
Sắlsgv c mặswzd t Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n trắlsgv ng bệcugs ch, giờpmmz phúcaig t nàopvt y, hắlsgv n cũxqxw ng khôbrby ng kịobnj p suy nghĩhdzk đydfs ếbryg n cáfomj i gìvlpx chỉqnvu vộfxen i vàopvt ng ôbrby m Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly vàopvt o lòlqsw ng rồrcnh i xoay lưfzwj ng mìvlpx nh vềdahf phígkok a Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i.
“Thiếbryg u chủbmea !”
Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i vàopvt Bắlsgv c Ảnmjd nh Dưfzwj ơvkil ng cảwtgv kinh, khôbrby ng ai córcnh thểgfih ngờpmmz Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n lạeyhk i làopvt m nhưfzwj thếbryg , nhưfzwj ng màopvt quyềdahf n cưfzwj ớtidf c đydfs ãdqlv tung ra khôbrby ng thểgfih thu hồrcnh i lạeyhk i đydfs ưfzwj ợetob c nữilnc a.
“Cha dưfzwj ợetob ng, con nórcnh i rồrcnh i màopvt , vềdahf sau con sẽujzt bảwtgv o vệcugs ngưfzwj ờpmmz i.” Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly nắlsgv m chặswzd t nắlsgv m đydfs ấajvq m, chậqnvu m rãdqlv i ngẩkmsb ng đydfs ầswzd u, bàopvt n tay dùgihb ng sứcbjr c đydfs ẩkmsb y vềdahf phígkok a trưfzwj ớtidf c, Bắlsgv c ảwtgv nh Thầswzd n lậqnvu p tứcbjr c bịobnj đydfs ẩkmsb y ra, Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n đydfs ang kinh ngạeyhk c vìvlpx sao Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly lạeyhk i córcnh khígkok lựeyhk c lớtidf n nhưfzwj thếbryg thìvlpx nắlsgv m đydfs ấajvq m củbmea a Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i đydfs ãdqlv trùgihb ng trùgihb ng đydfs iệcugs p đydfs iệcugs p tiếbryg n tớtidf i sau lưfzwj ng Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly.
“Phốfzwj c!”
Phun ra mộfxen t ngụhpfe m máfomj u tưfzwj ơvkil i, sắlsgv c mặswzd t Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly táfomj i nhợetob t, nàopvt ng lau lau dưfzwj ớtidf i khoéokwc miệcugs ng quay ngưfzwj ờpmmz i lạeyhk i, nởvlpx nụhpfe cưfzwj ờpmmz i tràopvt o phúcaig ng: “Côbrby ng kígkok ch củbmea a ngưfzwj ơvkil i chỉqnvu córcnh uy lựeyhk c nhưfzwj vậqnvu y thôbrby i sao?”
Kỳobnj thậqnvu t trưfzwj ớtidf c khi tớtidf i đydfs âtidf y Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly đydfs ãdqlv nuốfzwj t mộfxen t viêaovz n đydfs an dưfzwj ợetob c tăfomj ng cưfzwj ờpmmz ng phòlqsw ng ngựeyhk , nếbryg u khôbrby ng mộfxen t quyềdahf n kia đydfs áfomj nh xuốfzwj ng khôbrby ng chếbryg t thìvlpx cũxqxw ng bịobnj trọcaig ng thưfzwj ơvkil ng. Vừinub a rồrcnh i nếbryg u khôbrby ng chắlsgv c chắlsgv n nàopvt ng cũxqxw ng sẽujzt khôbrby ng dùgihb ng thâtidf n thểgfih đydfs ểgfih đydfs ỡcaig mộfxen t đydfs òlqsw n nhưfzwj vậqnvu y.
“Cáfomj i gìvlpx ? Đsyiq iềdahf u nàopvt y sao córcnh thểgfih ?” Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i lùgihb i lạeyhk i mấajvq y bưfzwj ớtidf c, gưfzwj ơvkil ng mặswzd t tràopvt n đydfs ầswzd y kinh ngạeyhk c nhìvlpx n Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly.
Tuy khôbrby ng tung ra hếbryg t sứcbjr c lựeyhk c nhưfzwj ng cũxqxw ng đydfs ưfzwj ợetob c năfomj m phầswzd n, thếbryg nhưfzwj ng nàopvt ng ta chỉqnvu phun ra mộfxen t ngụhpfe m máfomj u?
“Xem ra làopvt ta đydfs ãdqlv xem thưfzwj ờpmmz ng ngưfzwj ơvkil i rồrcnh i!” Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i nởvlpx nụhpfe cưfzwj ờpmmz i lạeyhk nh,con ngưfzwj ơvkil i tảwtgv n ra tia âtidf m lãdqlv nh rợetob n ngưfzwj ờpmmz i: “Bấajvq t quáfomj cuốfzwj i cùgihb ng thìvlpx ngưfzwj ơvkil i cũxqxw ng phảwtgv i chếbryg t! Nhớtidf kĩhdzk nếbryg u córcnh kiếbryg p sau ngàopvt n vạeyhk n lầswzd n đydfs ừinub ng córcnh đydfs ốfzwj i đydfs ịobnj ch vớtidf i lãdqlv o phu, nếbryg u khôbrby ng kếbryg t cụhpfe c lạeyhk i lặswzd p lạeyhk i lầswzd n nữilnc a đydfs ấajvq y!”
“Khụhpfe c khụhpfe c” Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly ho khan hai tiếbryg ng, nhổwqiy ngụhpfe m máfomj u ra lau lau miệcugs ng mớtidf i nhìvlpx n vàopvt o Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i, thầswzd n sắlsgv c thuỷbmea chung khôbrby ng đydfs ổwqiy i, bấajvq t kểgfih thựeyhk c lựeyhk c nàopvt ng nhưfzwj thếbryg nàopvt o chỉqnvu việcugs c nguy hiểgfih m gầswzd n kềdahf màopvt khôbrby ng hoảwtgv ng loạeyhk n làopvt m nhữilnc ng ngưfzwj ờpmmz i kháfomj c córcnh chúcaig t táfomj n thưfzwj ởvlpx ng.
“Lạeyhk i làopvt hai lãdqlv o đydfs ầswzd u nhàopvt cáfomj c ngưfzwj ơvkil i, cáfomj c ngưfzwj ơvkil i còlqsw n nhớtidf khôbrby ng vậqnvu y, lãdqlv o tửigks đydfs ãdqlv cảwtgv nh cáfomj o cáfomj c ngưfzwj ơvkil i rồrcnh i, đydfs ừinub ng córcnh tớtidf i đydfs âtidf y quấajvq y rốfzwj i nữilnc a, con mẹsyiq cáfomj c ngưfzwj ơvkil i khôbrby ng nghe lờpmmz i lãdqlv o tửigks nórcnh i sao? Thựeyhk c sựeyhk con mẹsyiq nórcnh coi thưfzwj ờpmmz ng Huyềdahf n thúcaig trong rừinub ng rậqnvu m Huyềdahf n thúcaig ? Hôbrby m nay lãdqlv o tửigks khôbrby ng hảwtgv o hảwtgv o dạeyhk y dỗmoya cáfomj c ngưfzwj ơvkil i mớtidf i đydfs ưfzwj ợetob c!”
Đsyiq ộfxen t nhiêaovz n, mộfxen t tiếbryg ng héokwc t lớtidf n từinub phígkok a sau truyềdahf n tớtidf i, mọcaig i ngưfzwj ờpmmz i đydfs ềdahf u ngẩkmsb n ngơvkil nhìvlpx n liềdahf n thấajvq y hai nam nhâtidf n mặswzd c hắlsgv c y bưfzwj ớtidf c vàopvt o.
Ngưfzwj ờpmmz i vừinub a nórcnh i làopvt mộfxen t nam nhâtidf n córcnh thâtidf n hìvlpx nh thôbrby kệcugs ch, nam nhâtidf n kia đydfs ang tràopvt n đydfs ầswzd y phẫlsgv n nộfxen tiếbryg n tớtidf i, bấajvq t ngờpmmz bêaovz n cạeyhk nh córcnh mộfxen cáfomj nh tay vưfzwj ơvkil n ra, nắlsgv m lấajvq y nam nhâtidf n kia thậqnvu t chặswzd t: “Ngũxqxw đydfs ệcugs , đydfs ừinub ng xúcaig c đydfs ộfxen ng!”
Mộfxen t bộfxen áfomj o đydfs en che kígkok n cảwtgv ngưfzwj ờpmmz i còlqsw n lạeyhk i, che luôbrby n cảwtgv nhữilnc ng biểgfih u hiệcugs n trêaovz n mặswzd t hắlsgv n, Huyềdahf n Báfomj o buôbrby ng tay Huyềdahf n Ưfxen ng ra, đydfs ôbrby i mắlsgv t nhìvlpx n vềdahf phígkok a hai ngưfzwj ơvkil i kia nórcnh i: “Cáfomj c ngưfzwj ơvkil i làopvt ngưfzwj ờpmmz i củbmea a gia tộfxen c kia?”
Nghe nhữilnc ng lờpmmz i ấajvq y, lãdqlv o giảwtgv tórcnh c bạeyhk c đydfs ứcbjr ng bêaovz n tráfomj i giưfzwj ơvkil ng giưfzwj ơvkil ng con mắlsgv t, nhàopvt n nhạeyhk t lưfzwj ớtidf t qua Huyềdahf n Ưfxen ng: “Chắlsgv c hẳrqid n cáfomj c ngưfzwj ơvkil i chígkok nh làopvt Huyềdahf n thúcaig ởvlpx rừinub ng rậqnvu m Huyềdahf n thúcaig Thúcaig Vưfzwj ơvkil ng? Từinub lúcaig c nàopvt o màopvt Huyềdahf n thúcaig bắlsgv t đydfs ầswzd u quảwtgv n việcugs c bêaovz n ngoàopvt i vậqnvu y? Lãdqlv o phu khuyêaovz n nhịobnj vịobnj mộfxen t câtidf u khôbrby ng nêaovz n quảwtgv n việcugs c khôbrby ng đydfs âtidf u cũxqxw ng đydfs ừinub ng quảwtgv n quáfomj nhiềdahf u, nếbryg u khôbrby ng cho dùgihb làopvt hoàopvt ng thúcaig củbmea a cáfomj c ngưfzwj ơvkil i tớtidf i cũxqxw ng khôbrby ng bảwtgv o vệcugs đydfs ưfzwj ợetob c cáfomj c ngưfzwj ơvkil i đydfs âtidf u.”
Huyềdahf n Báfomj o cưfzwj ờpmmz i khổwqiy mộfxen t tiếbryg ng, Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly chưfzwj a bao giờpmmz nórcnh i vớtidf i bọcaig n hắlsgv n phảwtgv i đydfs ốfzwj i mặswzd t vớtidf i cưfzwj ờpmmz ng đydfs ịobnj ch nhưfzwj vậqnvu y, ngoàopvt i gia tộfxen c Bắlsgv c Ảnmjd nh còlqsw n córcnh mộfxen t gia tộfxen c hỗmoya trợetob kia nữilnc a.
“Huyềdahf n Báfomj o,” Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly khẽujzt chau màopvt y, trầswzd m tưfzwj trong giâtidf y láfomj t, từinub trong nhẫlsgv n Huyềdahf n Linh lấajvq y ra mộfxen t bìvlpx nh sứcbjr néokwc m vềdahf phígkok a Huyềdahf n Báfomj o, nórcnh i: “Khôbrby ng chắlsgv c chắlsgv n làopvt phảwtgv i ba năfomj m, lầswzd n trưfzwj ớtidf c cáfomj c ngưfzwj ơvkil i đydfs ãdqlv giúcaig p ta đydfs âtidf y làopvt đydfs ồrcnh ta đydfs áfomj p ứcbjr ng vớtidf i ngưfzwj ơvkil i, thựeyhk c lựeyhk c củbmea a cáfomj c ngưfzwj ơvkil i khôbrby ng córcnh cáfomj ch nàopvt o chốfzwj ng lạeyhk i đydfs ưfzwj ợetob c bốfzwj n ngưfzwj ờpmmz i kia, cáfomj c ngưfzwj ơvkil i vẫlsgv n làopvt nêaovz n rờpmmz i khỏkmsb i nơvkil i nàopvt y.”
Đsyiq órcnh n lấajvq y bìvlpx nh ngọcaig c Huyềdahf n Báfomj o ngạeyhk c nhiêaovz n nhìvlpx n Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly khôbrby ng thểgfih ngờpmmz rằqamd ng trong giâtidf y phúcaig t nàopvt y nàopvt ng ta lạeyhk i córcnh quyếbryg t đydfs ịobnj nh nhưfzwj vậqnvu y.
Huyềdahf n Ưfxen ng cũxqxw ng vôbrby cùgihb ng khiếbryg p sợetob sau đydfs órcnh nhanh chórcnh ng khôbrby i phụhpfe c tâtidf m trạeyhk ng, bưfzwj ớtidf c nhanh tớtidf i phígkok a trưfzwj ớtidf c đydfs ứcbjr ng ngăfomj n trưfzwj ớtidf c mặswzd t Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly: “Từinub trưfzwj ớtidf c đydfs ếbryg n giờpmmz lãdqlv o tửigks làopvt ngưfzwj ờpmmz i trọcaig ng lờpmmz i hứcbjr a, đydfs ãdqlv đydfs áfomj p ứcbjr ng ba năfomj m thìvlpx nhấajvq t đydfs ịobnj nh córcnh thểgfih bảwtgv o vệcugs tốfzwj t cho ngưfzwj ơvkil i trong ba năfomj m, nếbryg u thấajvq y nguy hiểgfih m liềdahf n bỏkmsb chạeyhk y truyềdahf n đydfs ếbryg n rừinub ng rậqnvu m Huyềdahf n thúcaig lãdqlv o tửigks lấajvq y gìvlpx đydfs ểgfih quảwtgv n lýnnpv thuộfxen c hạeyhk đydfs âtidf y?”
“Ngũxqxw đydfs ệcugs …”Huyềdahf n Báfomj o nao nao, đydfs ãdqlv đydfs ạeyhk t đydfs ưfzwj ợetob c đydfs an dưfzwj ợetob c thưfzwj ơvkil ng thếbryg củbmea a hắlsgv n córcnh thểgfih chữilnc a khỏkmsb i rồrcnh i, cũxqxw ng khôbrby ng cầswzd n phảwtgv i xem vàopvt o cuộfxen c chiếbryg n nàopvt y, nhưfzwj ng….
“Ngũxqxw đydfs ệcugs nórcnh i khôbrby ng sai, Huyềdahf n thúcaig chúcaig ng ta kháfomj c biệcugs t vớtidf i con ngưfzwj ờpmmz i làopvt vìvlpx chúcaig ng ta đydfs ềdahf u hếbryg t lòlqsw ng tuâtidf n thủbmea hứcbjr a hẹsyiq n, cho dùgihb córcnh trảwtgv giáfomj bằqamd ng tígkok nh mạeyhk ng cũxqxw ng sẽujzt khôbrby ng huỷbmea .”
Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly nởvlpx nụhpfe cưfzwj ờpmmz i vui mừinub ng, hai têaovz n Huyềdahf n thúcaig nàopvt y khôbrby ng làopvt m nàopvt ng thấajvq t vọcaig ng, nhưfzwj ng màopvt lầswzd n nàopvt y nàopvt ng khôbrby ng nắlsgv m chắlsgv c cơvkil hộfxen i córcnh thểgfih thoáfomj t thâtidf n cho nêaovz n hàopvt nh đydfs ộfxen ng vừinub a rồrcnh i khôbrby ng hềdahf córcnh ýnnpv thăfomj m dòlqsw . Cho dùgihb Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly nàopvt ng khôbrby ng phảwtgv i làopvt ngưfzwj ờpmmz i tốfzwj t nhưfzwj ng cũxqxw ng khôbrby ng muốfzwj n làopvt m liêaovz n luỵcaig ngưfzwj ờpmmz i vôbrby tộfxen i.
“Hừinub , nếbryg u cáfomj c ngưfzwj ơvkil i muốfzwj n chếbryg t lãdqlv o phu córcnh thểgfih đydfs ưfzwj a tiễcioc n cáfomj c ngưfzwj ơvkil i mộfxen t đydfs oạeyhk n đydfs ưfzwj ờpmmz ng!” Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i hừinub lạeyhk nh mộfxen t tiếbryg ng, mộfxen t tầswzd ng hàopvt o quang màopvt u vàopvt ng lạeyhk i bao phủbmea nắlsgv m đydfs ấajvq m, ngay sau đydfs órcnh mấajvq y ngưfzwj ờpmmz i kháfomj c cũxqxw ng xuấajvq t ra binh khígkok bao vậqnvu y huynh đydfs ệcugs Huyềdahf n Báfomj o. Bởvlpx i vìvlpx Huyềdahf n Báfomj o vàopvt Huyềdahf n Ưfxen ng thuộfxen c vềdahf rừinub ng rậqnvu m Huyềdahf n thúcaig nêaovz n bọcaig n hắlsgv n cũxqxw ng khôbrby ng cầswzd n phảwtgv i cốfzwj kịobnj đydfs iềdahf u gìvlpx .
“Lụhpfe c trưfzwj ởvlpx ng lãdqlv o, hai Huyềdahf n thúcaig nàopvt y chúcaig ng ta sẽujzt đydfs ốfzwj i phórcnh , ngưfzwj ơvkil i hãdqlv y giáfomj o huấajvq n xúcaig nha đydfs ầswzd u càopvt n quấajvq y kia thậqnvu t mạeyhk nh tay vàopvt o, nhớtidf kĩhdzk lưfzwj u lạeyhk i mộfxen t mạeyhk ng làopvt đydfs ưfzwj ợetob c.” Bắlsgv c Ảnmjd nh Dưfzwj ơvkil ng éokwc p hai thúcaig vềdahf phígkok a sau, hưfzwj ớtidf ng vềdahf phígkok a Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly vàopvt Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i phâtidf n phórcnh mộfxen t tiếbryg ng.
Cưfzwj ờpmmz i âtidf m hiểgfih m, Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i bưfzwj ớtidf c vềdahf phígkok a Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly, trong mắlsgv t xoẹsyiq t qua hàopvt n ýnnpv : “Xúcaig nha đydfs ầswzd u, lãdqlv o phu sẽujzt cho ngưfzwj ơvkil i biếbryg t đydfs ắlsgv c tộfxen i vớtidf i lãdqlv o phu sẽujzt córcnh kếbryg t cụhpfe c nhưfzwj thếbryg nàopvt o!”
“Tiểgfih u Ly nhi!”
Nộfxen i tâtidf m Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n đydfs au xórcnh t, nhanh châtidf n chạeyhk y vềdahf phígkok a Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly nhưfzwj ng tốfzwj c đydfs ộfxen củbmea a hắlsgv n vẫlsgv n chậqnvu m hơvkil n Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i.
“Oanh!”
Nắlsgv m đydfs ấajvq m uy lựeyhk c bay tớtidf i lồrcnh ng ngựeyhk c Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly, lậqnvu p tứcbjr c thâtidf n thểgfih nàopvt ng nhưfzwj diềdahf u đydfs ứcbjr t dâtidf y, bay ra ngoàopvt i đydfs ụhpfe ng vàopvt o górcnh c tưfzwj ờpmmz ng thậqnvu t mạeyhk nh rồrcnh i mộfxen t dòlqsw ng máfomj u tràopvt o ra ởvlpx dưfzwj ớtidf i thâtidf n thểgfih nàopvt ng, nởvlpx ra mộfxen t đydfs oáfomj huyếbryg t hoa xinh đydfs ẹsyiq p.
Lầswzd n nàopvt y khôbrby ng phảwtgv i làopvt nàopvt ng khôbrby ng néokwc màopvt căfomj n bảwtgv n làopvt néokwc khôbrby ng kịobnj p. Thựeyhk c lựeyhk c, quảwtgv nhiêaovz n làopvt thựeyhk c lựeyhk c chưfzwj a đydfs ủbmea mạeyhk nh, nếbryg u nhưfzwj nàopvt ng córcnh thựeyhk c lựeyhk c củbmea a kiếbryg p trưfzwj ớtidf c sao córcnh thểgfih bịobnj ứcbjr c hiếbryg p nhưfzwj thếbryg nàopvt y?
“Tiểgfih u Ly nhi!”
“Tiểgfih u thưfzwj !”
Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n vàopvt Lăfomj ng đydfs ồrcnh ng thờpmmz i hôbrby to, chợetob t thấajvq y Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i đydfs ang đydfs ếbryg n gầswzd n Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly, thầswzd n sắlsgv c Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n biếbryg n đydfs ổwqiy i: “Dừinub ng tay! Ta theo cáfomj c ngưfzwj ơvkil i trởvlpx vềdahf nhưfzwj ng khôbrby ng đydfs ưfzwj ợetob c phéokwc p tổwqiy n thưfzwj ơvkil ng nàopvt ng nữilnc a,nếbryg u khôbrby ng ta khôbrby ng ngạeyhk i vĩhdzk nh viễcioc n khôbrby ng vềdahf nơvkil i đydfs órcnh nữilnc a!”
Bưfzwj ớtidf c châtidf n đydfs ộfxen t ngộfxen t dừinub ng lạeyhk i, Bắlsgv c Ảnmjd nh Đsyiq ồrcnh i lạeyhk nh lùgihb ng nhìvlpx n Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly, khôbrby ng khỏkmsb i nởvlpx nụhpfe cưfzwj ờpmmz i mỉqnvu a mai, mộfxen t chưfzwj ởvlpx ng kia củbmea a mìvlpx nh chắlsgv c chắlsgv n đydfs ãdqlv lấajvq y nửigks a mạeyhk ng nàopvt ng ta.
“Đsyiq i thôbrby i!”
Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n đydfs ãdqlv ra quyếbryg t đydfs ịobnj nh, Bắlsgv c Ảnmjd nh Dưfzwj ơvkil ng vàopvt hai ngưfzwj ờpmmz i kia cũxqxw ng khôbrby ng dâtidf y dưfzwj a vớtidf i huynh đydfs ệcugs Huyềdahf n Báfomj o nữilnc a, quay ngưfzwj ờpmmz i vềdahf phígkok a Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n, vềdahf phầswzd n Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly bọcaig n hắlsgv n cũxqxw ng chỉqnvu liếbryg c nhìvlpx n qua mộfxen t cáfomj i.
“Tưfzwj ớtidf ng quâtidf n, ngưfzwj ờpmmz i thậqnvu t sựeyhk phảwtgv i rờpmmz i đydfs i?”
Bêaovz n tai truyềdahf n tớtidf i thanh âtidf m củbmea a Lăfomj ng, Bắlsgv c Ảnmjd nh Thầswzd n làopvt m nhưfzwj khôbrby ng chúcaig ýnnpv , hai tay nắlsgv m chặswzd t, đydfs au lòlqsw ng nhìvlpx n thiếbryg u nữilnc bịobnj quăfomj ng ởvlpx górcnh c tưfzwj ờpmmz ng, tầswzd m mắlsgv t bắlsgv t buộfxen c thu lạeyhk i theo bốfzwj n ngưfzwj ờpmmz i kia bưfzwj ớtidf c ra khỏkmsb i phủbmea tưfzwj ớtidf ng quâtidf n.
Sau khi năfomj m ngưfzwj ờpmmz i kia sắlsgv p bưfzwj ớtidf c đydfs ếbryg n cửigks a, đydfs ộfxen t nhiêaovz n córcnh luồrcnh ng khígkok tứcbjr c cựeyhk c nòlqsw ng từinub phígkok a sau đydfs áfomj nh tớtidf i, theo sau đydfs órcnh làopvt mộfxen t thanh âtidf m lạeyhk nh nhưfzwj băfomj ng; “Ta còlqsw n chưfzwj a chếbryg t, ai cho phéokwc p cáfomj c ngưfzwj ơvkil i rờpmmz i đydfs i?”
Mọcaig i ngưfzwj ờpmmz i quay đydfs ầswzd u lạeyhk i sau đydfs órcnh háfomj hốfzwj c miệcugs ng đydfs ầswzd y khiếbryg p sợetob nhìvlpx n cảwtgv nh trưfzwj ớtidf c mắlsgv t, mặswzd t mũxqxw i ai cũxqxw ng ngâtidf y ngốfzwj c đydfs ứcbjr ng nguyêaovz n tạeyhk i chỗmoya .
Chỉqnvu thấajvq y thiếbryg u nữilnc kia chậqnvu m rãdqlv i dựeyhk a vàopvt o tưfzwj ờpmmz ng từinub từinub đydfs ứcbjr ng dậqnvu y, trêaovz n ngưfzwj ờpmmz i bốfzwj c lêaovz n hoảwtgv diễcioc m, tórcnh c đydfs en theo ngọcaig n lửigks a màopvt đydfs ong đydfs ưfzwj a, cảwtgv m giáfomj c vôbrby cùgihb ng hoa lệcugs , màopvt sau lưfzwj ng thiếbryg u nữilnc tựeyhk a hồrcnh nhưfzwj córcnh đydfs ôbrby i cáfomj nh hoảwtgv diễcioc m, ngay cảwtgv phủbmea tưfzwj ớtidf ng quâtidf n nhiệcugs t đydfs ộfxen đydfs ang dầswzd n nórcnh ng lêaovz n.
Mọcaig i ngưfzwj ờpmmz i chưfzwj a kịobnj p hoàopvt n hồrcnh n thìvlpx trêaovz n ngưfzwj ờpmmz i Dạeyhk Nhưfzwj ợetob c Ly truyềdahf n tớtidf i thanh âtidf m tàopvt n khốfzwj c: “Làopvt têaovz n hỗmoya n đydfs ảwtgv n nàopvt o dáfomj m làopvt m chủbmea nhâtidf n lãdqlv o tửigks bịobnj thưfzwj ơvkil ng? Muốfzwj n chếbryg t!”
“Thiế
Từ
“Tư
Nhữ
Bắ
“Thậ
“Tiể
Nắ
“Cha dư
Gư
“Ha ha” Nghe vậ
Bà
“Tiể
Sắ
“Thiế
Bắ
“Cha dư
“Phố
Phun ra mộ
Kỳ
“Cá
Tuy khô
“Xem ra là
“Khụ
“Lạ
Đ
Ngư
Mộ
Nghe nhữ
Huyề
“Huyề
Đ
Huyề
“Ngũ
“Ngũ
Dạ
“Hừ
“Lụ
Cư
“Tiể
Nộ
“Oanh!”
Nắ
Lầ
“Tiể
“Tiể
Bắ
Bư
“Đ
Bắ
“Tư
Bê
Sau khi nă
Mọ
Chỉ
Mọ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.